Chương 9: Cậu xem thử đây có phải là mợ không?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor: Linn

Người đàn ông thong dong đi tới, khí chất kiêu ngạo, gương mặt sắc bén, không có một tia cảm xúc, môi mỏng hờ hững, mắt đào hoa hơi rũ.

Nghe cậu bé thanh thúy gọi anh là cậu, đầu Sơ Nịnh ngốc một chút.

Hóa ra, đây không phải con của anh.

Cậu bé đã buông lỏng góc áo của Sơ Nịnh ra, ngược lại cầm tay Tần Hi: "Cậu, cậu xem thử đây có phải là mợ hay không?"

Tai Sơ Nịnh đỏ lên, ngước mắt nhìn về phía Tần Hi, lại cảm thấy gượng ngạo, không tự nhiên.

Bị cô nhìn chằm chằm nhưng Tần Hi vẫn thản nhiên, hoàn toàn không cảm thấy xấu hổ, thậm chí ánh mắt dừng ở hai tai đang đỏ lên của cô, khoé môi khẽ cong.

Tần Noãn đi đến đứng song song với Tần Hi, nghe thấy lời này, khom lưng bế cậu bé lên, cười với Sơ Nịnh: "Thật xin lỗi, đứa trẻ không hiểu chuyện nên nói lung tung."

Lại dạy dỗ con trai, "Không thể gọi như vậy, nhanh xin lỗi cô."

Cố Tần không phục: "Con không có nói lung tung, cô này là mợ con."

Sợ mọi người không tin lời cậu nói, cậu bé trong lòng Tần Noãn giãy giụa kéo ống tay áo Tần Hi: "Cậu, cậu nhanh nói cho mẹ, con không có nói bậy."

Từ đầu đến cuối Tần Hi chỉ nhìn Sơ Nịnh, nghe thấy lời cháu trai nói, anh không đáp hỏi lại: "Tần Tần thích cô ấy à?"

"Thích ạ."

Tần Hi thích, đương nhiên Cố Tần cũng thích.

Anh cười nhẹ, nhàn nhạt mà nhìn Sơ Nịnh, ngữ khí không tính là khách khí: "Cháu trai luôn lo lắng về chung thân đại sự của anh, thích ai cũng nhận là mợ, em sẽ không so đo với một đứa trẻ chứ?"

Ý là, Cố Tần gọi như vậy không liên quan gì đến anh.

"Sẽ không đâu." Sơ Nịnh rũ mắt, bình tĩnh đáp lại.

Trần Dương cười tiếp lời: "Nếu là hiểu lầm thì nói rõ ràng là tốt rồi, cậu bé này rất đáng yêu."

Anh ta lại móc danh thiếp ra, nhân cơ hội bắt chuyện với Tần Hi, "Tần tổng, tôi là nhiếp ảnh gia của tạp chí 《 thời thượng mỹ nhân 》 - Trần Dương, lần trước bên tạp chí chúng tôi muốn mời anh hợp tác, nhưng công việc anh bận rộn nên chưa gặp được, hôm nay......"

Tần Hi thu lại ý cười, khôi phục sự nghiêm nghị và lạnh lùng xa cách.

Anh nâng cánh tay xem đồng hồ, kiêu ngạo lại tự phụ: "Tôi còn có việc, hai vị cứ chậm rãi nói chuyện, xin lỗi không tiếp được."

Người đã đi xa, Trần Dương thu hồi danh thiếp lại, cảm thán với Sơ Nịnh: "Muốn kéo gần quan hệ với vị nhân vật tai to mặt lớn này, quả thật khó như lên trời."

Sơ Nịnh lễ phép cười một cái, không trả lời.

Ra khỏi tiệm cơm Tây, Cố Tần được Tần Hi bế trong ngực, Cố Tần còn cố ngẩng cổ nhìn vào bên trong: "Cậu, đã tìm được mợ, sao cậu lại không đưa mợ về nhà? Giờ mợ lại đi cùng với chú kia rồi."

Tần Hi vỗ nhẹ mông cậu: "Không phải con kín miệng sao? Bảo giữ bí mật cho cậu mà?"

Cố Tần: "......"

Tần Hi phải về công ty, phân phó tài xế đưa hai mẹ con Tần Noãn về nhà.

Anh vừa đóng cửa xe lại, Cố Tần lại thò đầu ra ngoài cửa sổ: "Cậu, sao cậu không đưa mợ về nhà? Có phải sợ mợ không đi với cậu hay không?"

Thân hình Tần Hi cứng đờ, đẩy đầu nhỏ của cháu trai vào trong xe, răn dạy: "Con mới nhỏ, không cần lo mấy việc lớn."

——

Đài truyền hình cắt một nửa thời lượng của tiết mục《 truyền thuyết lâu đời 》, Sơ Nịnh rãnh rỗi lên không ít, có hôm không có lịch làm việc.

Khó có hôm buổi tối cô được nghỉ, muốn tan tầm sớm một chút để nghỉ ngơi, kết quả còn chưa đi ra khỏi văn phòng, ngoài ý muốn lại nhận được thư mời tiệc tối của tập đoàn châu báu WHOLE LIFE.

Sản phẩm mới của WHOLE LIFE vừa ra mắt thị trường, mời giới doanh nhân, thương gia và các minh tinh lớn, cử hành một buổi tiệc tối long trọng. Khoảng thời gian trước Sơ Nịnh cũng nổi lên nhờ chụp tạp chí《 thời thượng mỹ nhân 》, nên bây giờ cũng nhận được thư mời

Tô Duy cực kỳ hâm mộ mà chúc mừng: "Sơ Nịnh, WHOLE LIFE mời cậu tham gia tiệc tối sao, tớ rất thích trang sức của tập đoàn này, thật là hâm mộ quá đi!"

Sơ Nịnh cười cười, nhìn thư mời có chút thất thần.

Cô biết ông chủ WHOLE LIFE là Tần Hi, không biết có đụng phải anh ở tiệc tối hay không, cô vẫn cảm thấy không đi là hợp lý nhất.

Ngồi suy tư, phó chủ biên lại tới đây nói giám đốc muốn gặp cô.

Giám đốc là một người đàn ông ôn hòa hơn bốn mươi tuổi, thấy Sơ Nịnh tiến vào, cười nói cô ngồi xuống, đi thẳng vào chủ đề: "Tập đoàn WHOLE LIFE mời cô tham gia tiệc tối, cô thấy thế nào?"

Thân hình Sơ Nịnh hơi cứng.

Nếu ban đầu WHOLE LIFE đưa trực tiếp thư mời này cho cô, có đi hay không chính là quyết định của một mình cô, nhưng bây giờ lại đưa đến đài truyền hình, làm cho mọi người đều biết, giống như không phải chỉ là trách nhiệm của một mình cô.

"Ý của giám đốc là?"

Giám đốc nói: "Sơ Nịnh này, bên trên muốn chuyển một người từ chương trình 《 truyền thuyết lâu đời 》đến tổ chuyên mục 《 ghế khách Linh Cự 》, việc này cô cũng đã biết rồi?"

Sơ Nịnh gật đầu.

Giám đốc nhìn về phía cô: "Lần trước cô đẩy mạnh lượng tiêu thụ của tạp chí 《 thời thượng mỹ nhân 》, cho nên bên này đã quyết định, cho cô đi. Vốn là cuối tháng mới thông báo, nhưng giờ tôi nói trước cho cô biết."

"Tôi?" Sơ Nịnh kinh ngạc, tuy rằng Tô Duy đã nói có khả năng là cô, nhưng Sơ Nịnh thật đúng là không đem việc này để trong lòng, không ngờ đúng thật là cô.

Giám đốc gật đầu, lại bắt đầu nói: "Ông chủ WHOLE LIFE - Tần Hi vẫn luôn là đối tượng mà chị Hồng muốn phỏng vấn, nhưng mời nhiều lần không được, bây giờ cô sắp trở thành một thành viên của 《 ghế khách Linh Cự 》, WHOLE LIFE lại mời cô tham gia tiệc tối, tôi cảm thấy cô nên đến dự đừng để mất lòng, nếu không tương lai ở 《 ghế khách 》, chị Hồng bên kia sẽ khó mà cho cô sắc mặt tốt."

Giám đốc biết tính cô không thích náo nhiệt, mới cố ý nói những lời này, bây giờ đã nói đến vậy rồi, thì chính là không thể từ chối, nhất định phải đi.

Nhận được thư mời của WHOLE LIFE mà không đi, vậy khi chưa chuyển vào tổ chuyên mục 《 ghế khách Linh Cự 》 thì đã đắc tội hoàn toàn với người của tổ rồi.

Hiểu được việc này, Sơ Nịnh chỉ có thể cười gật đầu: "Tâm ý của giám đốc tôi đã hiểu, sẽ nghiêm túc lắng nghe."

——

Tan tầm về đến nhà, Sơ Nịnh bởi vì tiệc tối mà cảm thấy đau đầu, về đến chung cư liền ném giày ngã vào trên sô pha, buồn bực.

Trì Diên gửi một ảnh, là thư mời tiệc tối của tập đoàn châu báu WHOLE LIFE.

Tuy rằng ở giới giải trí Trì Diên chỉ là một bình hoa tuyến mười tám, nhưng cô ấy lại là tiểu thư danh giá nên việc có thư mời là điều tất nhiên.

Cô ấy có hứng thú với châu báu, đối với việc có thể đeo thử sản phẩm mới ra mắt này tự nhiên sẽ không vắng mặt, muốn kéo Sơ Nịnh đi cùng, hỏi cô có thư mời hay không.

Sơ Nịnh chụp lại thư mời của chính mình, gửi WeChat, ngay lập tức tin nhắn ting ting như vũ bão.

Diều: 【 a a a a a 】

Diều: 【 thật tốt quá, tớ đi cùng với cậu! 】

Diều: 【 tiểu công chúa xoay vòng vòng.jpg】

......

Oanh tạc WeChat một lát, Trì Diên giống như nghĩ đến cái gì, lại hỏi: 【 cậu không phải là sẽ không đi chứ? 】

Mấy nơi náo nhiệt như vậy, cũng không phải phong cách của Sơ Nịnh.

Sơ Nịnh lười gõ chữ, trực tiếp gửi tin nhắn thoại qua.

Trì Diên không chờ nổi tin nhắn của cô hỏi: "Rốt cuộc cậu có đi hay không? Đi đi mà, tớ đi cùng với cậu."

Sơ Nịnh đứng dậy từ sô pha, cầm ly nước đi đến chỗ tủ lạnh, buồn bã ỉu xìu: "Ừm, đi."

"Cậu tự nguyện đi à?" Trì Diên ngoài ý muốn.

Đóng cửa tủ lạnh lại, Sơ Nịnh thở dài: "Bất đắc dĩ phải đi."

Cô ngồi xuống bàn ăn, nói chuyện mình bị chuyển qua chuyên mục 《 ghế khách Linh Cự 》, mà người tổ chuyên mục luôn muốn phỏng vấn là Tần Hi.

Trì Diên nghe xong rất cao hứng: "Vậy cậu khẳng định là phải đi, bọn họ muốn kéo gần quan hệ với WHOLE LIFE nhưng vẫn luôn không có kết quả, bây giờ cậu có cơ hội tiếp xúc mà lại không đi, bọn họ sẽ không vừa mắt cậu."

"Cho nên tớ đi, bây giờ tớ thật sự đói bụng quá, chắc tới đó rồi tìm một chỗ yên tĩnh ăn một chút, vậy là xong việc."

"Như vậy sao được, phải đi đeo thử trang sức một chút chứ."

Trì Diên bỗng nhiên hưng phấn nói, "Đúng rồi, tớ nghe nói tiệc tối lần này có rất nhiều nữ minh tinh cùng con nhà thương gia, mọi người đều muốn nhân cơ hội này chiêm ngưỡng nhan sắc của người đàn ông lịch lãm Tần Hi. Tổng tài WHOLE LIFE kiêm thái tử gia tập đoàn Viễn Thương, có nhan sắc, có tiền, có địa vị lại có năng lực, quả thật là mẫu người lý tưởng, lúc trước anh ấy lên hotsearch với Kiều Nhiễm đã hấp dẫn không ít ánh mắt."

Sơ Nịnh thưởng thức ly nước trong tay, suy tư, không trả lời.

——

Tiệc tối được tổ chức tại một khách sạn sang trọng trong trung tâm thành phố.

Đại sảnh sáng ngời, ánh đèn trên trần lộng lẫy, rực rỡ lung linh.

Trong buổi tiệc, nam thanh nữ tú, mặc lễ phục tinh xảo, trang điểm lung linh mỹ lệ cao quý mà ung dung.

Khách khứa trong buổi tiệc xã giao uống rượu, trò chuyện vui vẻ, không khí phá lệ náo nhiệt.

Buổi tiệc đêm nay có ba thành phần tham gia: một là muốn mượn cơ hội này để bàn chuyện làm ăn với Tần Hi, hai là các minh tinh muốn làm đại sứ thương hiệu cho WHOLE LIFE, ba là có hứng thú đối với châu báu.

Điều tất nhiên là, cả ba thành phần này đều có chung một mục đích là mở rộng quan hệ.

Sơ Nịnh không thuộc loại nào trong ba cái trên, cô chỉ là tới để đủ số lượng khách mời.

Vì để không đắc tội với tổ chuyên mục 《 ghế khách Linh Cự 》, bất đắc dĩ cô mới tham gia tiệc tối này, nhưng cô cũng không muốn nổi bật, đối với việc giao lưu cũng không hề hứng thú, cho nên ——

Cô tới đây chủ yếu là ăn uống.

Đêm nay Sơ Nịnh mặc một bộ lễ phục hở vai màu trắng, cái cổ tinh tế, xương quai xanh ẩn hiện, trang điểm tỉ mỉ, làm cho tổng thể nhìn rất uyển chuyển, kiều diễm động lòng người, nhưng cô gái xinh đẹp này bây giờ lại chỉ một lòng thưởng thức các loại điểm tâm.

Bởi vì là buổi tiệc lớn, món ăn nào cũng có, Sơ Nịnh thử nếm mấy món, rất ngon. Cầm ly nước trong tay uống hai ngụm, lấy nĩa ăn một miếng bánh kem, bánh kem ngọt mà không béo, vào miệng là tan, vị thơm ngon lưu mãi trong miệng.

Trì Diên là người yêu thích châu báu, đêm nay không có hứng thú với việc ăn uống, chỉ quan sát các loại châu báu, chạy đi đâu không thấy bóng dáng, chỉ còn Sơ Nịnh đang thưởng thức đồ ăn.

Chỗ cô đứng rất yên tĩnh, cô chỉ chuyên chú vào việc ăn uống.

Âm thanh của một người phụ nữ từ phía sau truyền đến: "Sao em lại đến buổi tiệc xã giao này, thật đúng là hiếm thấy."

Tay Sơ Nịnh cứng đờ hai giây, không lên tiếng.

Kiều Nhiễm mặc một bộ lễ phục dạ hội màu xanh, đứng yên ở bên cạnh Sơ Nịnh, cầm ly rượu vang thưởng thức một ngụm, tùy ý mà dựa người vào quầy bar: "Bà nội tranh thủ hôn sự cho chị, em có biết nhà trai là ai không?"

Sơ Nịnh như cũ không tiếp lời, giống như không nghe được lời vừa rồi.

Kiều Nhiễm nhìn phản ứng của cô, ghé vào bên tai cô, nhẹ giọng nói: "Anh ấy là Tần Hi."

Lông mi Sơ Nịnh rũ xuống, khẽ run, ngửa đầu uống một ngụm nước trái cây, vẫn như cũ không đổi sắc mặt.

"Không phải hồi cấp ba tình cảm của hai người rất tốt à, vì sao lại chia tay?" Kiều Nhiễm thưởng thức ly rượu, "Về sau anh ấy thành anh rể của em, vậy lúc em về Kiều gia mà đụng phải anh ấy, không phải sẽ rất xấu hổ sao?"

Sơ Nịnh như cũ không để ý tới cô ta.

Kiều Nhiễm cảm thấy không thú vị, lười phải nhìn cô, nâng bước rời đi.

Trợ lý Vương vừa ra khỏi toilet, nhìn về phía Kiều Nhiễm vừa mới đứng: "Chị Nhiễm, không phải là cô gái mà tạp chí 《 thời thượng mỹ nhân 》 chọn chụp trang bìa sao, nếu không phải do cô ta thì tạp chí cũng sẽ không dám nói chuyện với chị như vậy."

Người mà lúc đầu tạp chí định ký hợp đồng là Kiều Nhiễm, nhưng hôm đó tâm tình Kiều đại tiểu thư không tốt, cãi nhau với nhân viên của tạp chí nên thất hứa, nói không muốn ký hợp đồng nữa.

Vốn dĩ tưởng rằng tạp chí đến xin lỗi, ai biết được rằng, không đến mấy ngày thì tìm một người khác, mà tạp chí kỳ này lại bán chạy như vậy.

Trợ lý Vương nghiền ngẫm, lại thấy tức, nhìn về phía bên kia: "Nhưng mà ở một buổi tiệc tối như này mà cô ta chỉ biết mỗi ăn, đến việc xã giao tối thiểu cũng không biết, thật là mất mặt."

Kiều Nhiễm trừng mắt nhìn anh ta một cái: "Cô ấy mất mặt, thì cậu có mặt mũi sao?"

"Chị Nhiễm, em......"

Vương Nghiên cũng không biết vì sao đại tiểu thư này lại đột nhiên bênh cái người dẫn chương trình kia, nhất thời cũng không dám nhiều lời, cười làm lành, "Chị Nhiễm nói đúng, là tự em làm mất mặt mũi."

Trì Diên cầm một cái vòng cổ đi tới chỗ Sơ Nịnh, thấy Kiều Nhiễm đứng cách đó không xa, giận sôi máu: "Cô ta lại tới làm phiền cậu sao?"

"Không có." Sơ Nịnh tiếp tục ăn điểm tâm, hiển nhiên không đem Kiều Nhiễm vừa mới xuất hiện để trong lòng.

Trì Diên nhẹ nhàng thở ra, đem cái vòng cổ ngọc bích đeo lên cho Sơ Nịnh: "Tớ cảm thấy cái vòng này rất hợp với cậu nên mang về cho cậu thử xem."

Sơ Nịnh không cự tuyệt.

"Cậu cũng tới đây rồi, phải mang thử một chút, tớ đã đăng ký rồi, cậu chỉ cần đeo vào thôi."

Đeo vào cổ cô xong, Trì Diên khen: "Quả nhiên ánh mắt tớ rất tốt, thật xinh đẹp."

Ánh đèn rực rỡ, nơi trung tâm buổi tiệc có những cặp nam nữ đang khiêu vũ.

Trì Diên nhìn qua một cái, hỏi: "Cậu có muốn ra kia nhảy một lát không?"

"Không đi." Sơ Nịnh đến một cái bàn khác, ăn trái cây.

Trì Diên nhịn không được lắc đầu: "Cậu thật sự là tới đây để ăn sao?"

Phục vụ bưng một đĩa xoài mới vừa cắt xong để ở đây, Sơ Nịnh tùy ý ăn một miếng: "Chứ không thì sao?"

Trì Diên: "......"

Ở trên lầu hai, một người đàn ông mặc tây trang lạnh lùng đang tùy ý mà dựa vào lan can, rũ mắt nhìn xuống, khóe mắt hơi cong, vẻ mặt không mặn không nhạt.

Tần Hi đứng thật lâu, hành động của cô nãy giờ được thu lại hết trong mắt anh không thiếu một thứ gì.

Cô gái mặc một bộ lễ phục màu trắng, phác họa ra đường cong nữ tính, xương quai xanh hoàn mỹ, bờ vai mỏng manh, cái eo nhỏ tinh tế, giống như chỉ cần một tay là ôm được hết.

Từng ánh đèn rực rỡ di chuyển trong không gian, cô xinh xảo như ngọc, gương mặt kia trong trẻo, sạch sẽ lại xinh đẹp, ở buổi tiệc này rất chói mắt.

Cô thật xinh đẹp, rất biết cách che giấu bản thân ở trường hợp như vậy, mọi thời gian đều đứng yên lặng ở một góc, cũng không muốn đi đến chỗ khác, chỉ lo cúi đầu thưởng thức đồ ăn, nhưng cũng không thể ngăn được sự kiều diễm của cô.

Thỉnh thoảng lại có vài người đàn ông cầm ly rượu đến bắt chuyện với cô, cô xa cách mà mỉm cười, luôn bảo vệ mình thật tốt, không để một người nào tiến vào nội tâm của cô.

Tần Hi cực kỳ thích tính tình lãnh đạm của cô đối với người khác, vì vậy bây giờ tâm tình rất tốt, đôi môi gợi cảm cong lên, quyến rũ mà kiêu ngạo.

Vẻ mặt anh vui mừng chăm chú nhìn cô, đôi tay thon dài từng nhịp lại từng nhịp mà gõ vào lan can.

Từ khi bắt đầu đến giờ, cô đã ăn hai đĩa bánh kem, một miếng sườn dê, hai miếng khô bò, hai con tôm hùm đất sốt cay, sáu miếng xoài, ba quả nho, một quả dâu tây, còn uống hai ly nước trái cây, ăn uống không ít, nhìn qua thì giống như chỉ đến đây để ăn uống.

Tất cả mọi người đều giữ hình tượng ưu nhã của bản thân, rất nhiều đồ ăn nhưng không ai chạm vào, vậy mà cô lại có thể ăn vui vẻ như vậy.

Dù cô chỉ đứng ăn, nhưng anh vẫn cảm thấy rất đẹp.

Tiệc tối gần kết thúc, người dẫn chương trình đứng trên sân khấu khuấy động không khí, cuối cùng nhờ một người đeo sản phẩm mới lên sân khấu, nhận xét một số vấn đề.

Tay đang gõ lan can của Tần Hi tạm dừng vài giây, gương mặt sắc bén đột nhiên nói với người phụ trách chương trình: "Chọn cô gái mặc lễ phục màu trắng, chính là người đang đứng ăn ở kia."

Người phụ trách nhìn xung quanh, người mặc lễ phục màu trắng rất nhiều: "Tần tổng nói là......"

"Cô gái xinh đẹp nhất kia."

Người phụ trách nhìn quanh bốn phía, rất nhanh đã nhìn thấy: "Người mà ngài nói có phải là người dẫn chương trình của truyền hình Trường Hoàn không?"

"Đúng vậy, chính là cô ấy." Đôi tay chống vào lan can, khóe môi cong lên, nghiền ngẫm.

Phía dưới lầu, Sơ Nịnh không biết gì vẫn như cũ đang ăn rất vui vẻ, bỗng nhiên bị Trì Diên vỗ vai: "Tiểu chanh, đừng ăn nữa."

"Làm sao vậy?" Sơ Nịnh lại bỏ một quả dâu tây vào miệng.

Trì Diên nói: "Cậu được gọi lên sân khấu, tất cả mọi người đều đang nhìn cậu."

Sơ Nịnh: "?"

Cô nhìn theo hướng Trì Diên bảo, quả thật là không ít người đang nhìn cô, người dẫn chương trình trên sân khấu đang mỉm cười, nhìn cô.

"......"

Cô đứng ở xa sân khấu như vậy, không có cảm giác tồn tại, sao lại được chọn vậy nhỉ?

Trì Diên cũng sốt ruột: "Tiểu chanh, những sản phẩm châu báu cậu cũng chưa xem qua, lỡ như hỏi cậu thì làm sao cậu trả lời được?"

"Tùy cơ ứng biến." Đối mặt với trường hợp bị nhiều người nhìn như vậy mà Sơ Nịnh vẫn thong thả ung dung nuốt xong miếng dâu tây, lộ ra một nụ cười khéo léo ưu nhã.

Rất tốt, ổn định, không hoảng hốt.

Gặp trường hợp như vậy mà không luống cuống, quả đúng là cô được nuôi dạy rất tốt!

________________________________________________________________________________Editor có lời muốn nói:

Anh nhà đúng là quan sát vợ kĩ thật, ăn mấy quả nho cũng biết ><, u là chời...

Tui sẽ up chương 10 vào buổi chiều nhé.

Truyện sẽ được đăng một phần trên page fb của Tiểu Bát Bảo, rồi đăng đầy đủ trên wattpad. Nếu có sai sót thì mn góp ý nha. Và hãy cho tui 1 vote để tuii có động lực edit tiếp nha mn (do nay học onl tui bận quá, nhìn nhiều chữ tui bị ngợp mn ạ ~~).

Chúc mn đọc truyện dui dẻ ~~~ !

Facebook: Tiểu Bát Bảo.

Instagram: tieubatbao.

Wattpad: Tiểu Bát Bảo.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro