99. Vũ nhục 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Không giống Phong Chi Uyên ẩn bên trong là sự biến thái đến kinh người, không giống Thẩm Phi luôn tươi cười xảo trá như hồ ly, cũng không như Mạch Tuyết là một thiên sứ nhưng bên trong hoàn toàn vặn vẹo trở nên tàn nhẫn, hay như Thụy Phỉ Hi yêu mị, mê hoặc cùng thị huyết.

Ở Thánh Mặc La Á Qua Đế là lãnh khốc vô tình, thậm chí thô bạo ngoan tuyệt, chính là hắn như vậy tính cách lại là trực tiếp, thuần túy, chưa bao giờ từng có bất luận cái gì che dấu, phỏng tựa hắn dù có giết người như ma, nhưng sẽ không tàn ngược lăng nhục làm người sống không bằng chết.

Thủ đoạn trực tiếp như vậy làm Hạ Nhiêu cũng không có tâm lý gánh nặng, có đôi khi người chính là không sợ chết mà là sợ sống không bằng chết, mà Thánh Mặc La Á Qua Đế là người không vừa ý ai là trực tiếp giết chết.

Hạ Nhiêu lại một lần nữa nhìn thấu chân tướng, cô cẩn thận dùng giác quan thứ sáu xác thật là tiên thì cũng có người có thể nhìn được.

Tuy rằng Hạ Nhiêu đáy lòng vẫn là xuất hiện một cổ sỉ nhục, chính là lại sẽ không ra vẻ ngượng ngùng, phản kháng không có tác dụng cô sẽ không làm, đây là chỗ thông minh của cô.

Người trong xương tủy có ngạo cốt phải hiểu được co được dãn được, luôn quật cường chỉ làm chính mình lâm vào vạn kiếp bất phục, Hạ Nhiêu luôn lý trí hơn người điều đó sẽ luôn giúp cô chọn ra lựa chọn tốt nhất.

Hạ Nhiêu nâng tay lên, cởi bỏ áo khoác lông vũ cùng khóa kéo. Bên trong áo lông, toàn bộ phần thân trên chỉ có một cái nịt ngực bao vây.

Thân hình kiều nhu của Hạ Nhiêu hơi hơi run lên, cho dù có khí ấm áp của điều hòa, nhưng chính là đột nhiên cởi sạch, vẫn làm cô cảm giác được một tia rét lạnh không thoải mái.

Đánh mình cái rùng, đôi tay Hạ Nhiêu vòng tới phía sau rồi đem nịt ngực màu trắng cởi bỏ, bộ ngực sữa nhỏ tinh xảo lại mềm mại lập tức nhảy ra, bại lộ ở trong mắt Thánh Mặc La Á Qua Đế.

Con ngươi Thánh Mặc La Á Qua Đế càng thêm thần quái yêu dị quỷ mị , ẩn ẩn có một tia u ám kích động, khi thấy nhìn hai luồng trắng nõn mượt mà của bộ ngực sữa, kích cỡ vừa vặn đủ để hắn niết ở trong tay. Tuy rằng không phải rất lớn, nhưng kích cỡ như vậy lại rất thích hợp thưởng thức.

Nếu nhìn kỹ có thể phát hiện ở bộ ngực sữa kia có một dấu răng, nhìn đến nơi này Thánh Mặc La Á Qua Đế hơi sửng sốt, ngay sau đó nhớ tới tựa hồ là lần Thẩm Phi hồ ly kia cắn, thiếu chút nữa đem đóa hồng mai này cắn đứt.

Lại hướng lên trên nhìn lại, trên chiếc cổ tinh tế trắng nõn, hai bên sườn rõ ràng có hai vết dấu răng phấn hồng nhạt nhẽo, một cái muốn thâm* một ít, một cái khác muốn thiển* một ít.
(*) 'thâm' là sâu còn 'thiển' là nông

Hắn biết, trong đó ấn ký sâu nhất là do hắn cắn, như vậy một cái khác......

Nghĩ đến điều này, Thánh Mặc La Á Qua Đế con ngươi thần quái yêu dã càng thêm quỷ mị hoặc nhân, như hơi thở từ bên trong vực sâu ma quật càng thêm dày đặc.

Hơi thở âm trầm làm động tác của Hạ Nhiêu không tự giác ngừng lại, theo tầm mắt Thánh Mặc La Á Qua Đế nhìn lại, lúc này mới phát hiện hắn đang nhìn chằm chằm vào dấu răng trên cổ nàng, cái loại hơi thở tựa ma quỷ này như đang len lỏi trong thân thể cô làm đáy lòng Hạ Nhiêu không tự chủ được nhảy dựng. Có cảm giác như bị quỷ bắt gian trên giường.

Hạ Nhiêu nhanh chóng điều chỉnh tâm tình, cô nhất định là điên rồi mới có thể dâng lên ý niệm như vậy!

Ngay sau đó, trực tiếp bỏ qua tầm mắt thần quái quỷ mị làm người kinh sợ, duỗi tay cởi bỏ cúc quần cùng khóa kéo, lui đi hạ thể duy nhất che lấp.

Đang xem đến Hạ Nhiêu cư nhiên không có mặc quần lót, Thánh Mặc La Á Qua Đế trào phúng cười: "Quả nhiên là trải qua dạy dỗ, chính là như vậy để trần."

Hạ Nhiêu sắc mặt vi bạch, từng đợt sỉ nhục dưới đáy lòng hôi hổi thoán khởi, hai tay rũ ở bên sườn cũng gắt gao nắm chặt, liễm hạ đôi mắt, che khuất con ngươi sáng ngời đang đầy lửa giận cùng lạnh băng.

Phong Chi Uyên nhất định là cố ý không mặc cho cô quần lót, quả nhiên là biến thái, người đã không còn ở đây nữa thế mà còn gây cho cô thêm phiền toái.

Thánh Mặc La Á Qua Đế chỉ chỉ đối diện hoành bài mềm ghế*: "Đến đối diện ngồi xuống, hai chân tách ra."

(*) ghế dài, to và mềm

Móng tay đâm vào lòng bàn tay, lời nói lãnh khốc rõ ràng mang ý trào phúng như một cái châm sắc bén không ngừng đâm vào tìm cô.

Cô rất muốn rống to là ai đem cô biến thành như vậy?! Đây không phải kết quả mà các người chờ mong sao?!

Có phải hay không, nếu không phải tâm trí cô đủ cường đại, nàng khung đủ ngạnh, hôm nay đứng ở chỗ này Hạ Nhiêu cô có phải sẽ thật sự biến thành dâm phụ trong miệng Thánh Mặc La Á Qua Đế? Ngoạn vật?

( 'Ngoạn vật' là đồ chơi, đồ tiêu khiển)

Nhịn, Hạ Nhiêu, ngươi nhất định phải nhịn, ủy khuất cùng khuất nhục trước đây ngươi không có năng lực phản kháng đều có thể chịu thì sao bây giờ lại không thể?

Chỉ có nhịn thì ngươi mới có thể thắng, mới có thể tự do!

Hạ Nhiêu cắn chặt khớp hàm, bước nhanh đi đến đối diện ngồi xuống, đem hai chân đặt ở hai bên trên ghế, làm nơi tư mật chính mình toàn bộ đều bại lộ trước mắt Thánh Mặc La Á Qua Đế.

Động tác liên tục không có chút nào tạm dừng, thậm chí mau như nước chảy, dị thường lưu sướng, ẩn ẩn có một cổ tráng sĩ đoạn cổ tay quyết tuyệt.

Thánh Mặc La Á Qua Đế khi thấy cảnh này còn định châm chọc một phen, nhưng đáy lòng đột nhiên đằng khởi một mạt thú ý, định mở miệng nói lại không tự giác nuốt trở về.

Chính là này mạt hảo cảm xúc, khi thấy tiểu huyệt sưng đỏ của đến Hạ Nhiêu, nháy mắt bị mai một đến tro đều không còn.

Ngay cả ngẫu nhiên nhìn đến trên lưng cô ẩn ẩn khắc cái gì, cũng bởi vì đối với tiểu huyệt chú mục mà bị hoàn toàn vứt bỏ.

Tiểu huyệt phấn nộn mang theo một chút sưng đỏ, ở trong không khí run lên rồi co lại. Huyệt khẩu thậm chí chậm rãi chảy ra dâm dịch trong suốt. Miệng nhỏ có rụt lại tựa như muốn bị người hung hăng trêu ghẹo chiếm cứ, tản ra hơi thở dâm đãng dụ hoặc mĩ uế.

Thấy một màn như vậy, lời nói châm chọc đã nuốt xuống lại lần nữa buột miệng thốt ra: "Tôi còn chưa chạm vào mà cô đã chảy nước, tôi nên nói Mạch Tuyết dạy dỗ quá tốt, hay là nên nói cô trời sinh dâm đãng đây?"

Quả nhiên, người càng thuần túy miệng càng độc, quả thực những câu mệnh trung yếu hại, làm Hạ Nhiêu thương tích đầy mình, ngực từng đợt đau đớn cùng cảm giác hổ thẹn làm cô cơ hồ cắn toàn bộ khớp hàm.

Dâm đãng! Cả nhà anh mới dâm đãng!

Hạ Nhiêu dưới đáy lòng oán hận chửi, chính là cứ việc như vậy, vẫn là làm nàng buồn muốn chết.

Đến lúc nào cô mới có thể buông thả mình mà đem đám ma này hung hăng mắng cho máu chó phun đầy đầu?!

Nhìn bộ dáng Hạ Nhiêu trầm mặc an tĩnh, Thánh Mặc La Á Qua Đế rất chán ghét, cô như vậy so với lúc mới gặp ở Đế Lan Tư càng chướng mắt, hắn tựa hồ càng thích khi đó cô quật cường ngạo khí, mà không phải hiện tại là ngoạn vật trầm mặc ngoan ngoãn bị thuần hóa.

Vì thế, lời Thánh Mặc La Á Qua Đế càng thêm ngoan độc, tựa như đang phát tiết chán ghét cùng ghê tởm trong lòng.

"Lúc Mạch Tuyết huấn luyện cô, có dạy cô câm sao?!"

Thánh Mặc La Á Qua Đế đột nhiên đứng dậy một phen nắm cằm Hạ Nhiêu , khiến cô phải đối mặt với hắn, lạnh băng huyết tinh chi khí ập vào trước mặt, làm Hạ Nhiêu không khoẻ nhăn mày lại.

"Nhìn tôi !"

Lời nói lãnh tàn ở trên gò má cô ầm ầm nổ tung, khóe môi Thánh Mặc La Á Qua Đế nhếch lên, có vẻ dị thường châm chọc: "Cô như vậy thật là đã làm tôi thất vọng, thật là lãng phí nhiều thời gian của tôi." Thần quái con ngươi lộ ra nhè nhẹ tàn ngược cùng lãnh phúng.

Hạ Nhiêu trong lòng đột nhiên dâng lên một cổ tử dự cảm bất hảo, quả nhiên, chỉ thấy Thánh Mặc La Á Qua Đế ném cô xuống, đứng lên lãnh phúng cười nói.

"Nếu đã tới, đương nhiên sẽ không làm cô đi một chuyến tay không, hiện giờ tôi là đối với cô không có hứng thú, chính là nếu cô thực muốn vậy tôi liền cố mà làm vậy. Làm bảo bối của tôi tiến vào để thỏa mãn cô."

Hạ Nhiêu nghe vậy sắc mặt nháy mắt một trở nên trắng bệch, mắt thấy Thánh Mặc La Á Qua Đế xoay người liền rời đi, rốt cuộc không thể nhịn được nữa mở miệng nổi giận nói.

"Bộ dáng này của tôi không phải các người hy vọng nhất sao?! Muốn dạy dỗ tôi chính là các người, hiện tại tôi như thế này, anh lại kêu chướng mắt, quả nhiên một đám đê tiện, chỉ biết đến thỏa mãn ham muốn chinh phục, có bản lĩnh đi chinh phục thế giới a? Thống trị toàn bộ thế giới cho tôi xem!"

Giấu tài đồng thời còn cùng với một câu, không thể nhịn được nữa không cần lại nhẫn, Hạ Nhiêu cô trong xương cốt là bướng bỉnh vừa lên tới, cũng tuyệt đối là không quan tâm.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro