Chương 1-2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Vô sỉ, lưu manh, trường học tại sao có thể có thứ bại hoại như em." Khương Tuyết tức giận mắng, xoay người muốn đi ra cửa.

Lâm Chính Vũ làm sao có thể thả cô đi, thiếu niên chính là thời điểm tinh lực dồi dào nhất. Với tư cách giáo bá, sức lực đương nhiên so người khác lại lớn hơn, anh không cần tốn nhiều sức đem Khương Tuyết kéo trở về, mang cô một mạch đi về phía giường phòng ngủ.

Khương Tuyết ý thức được tiếp theo sẽ xảy ra chuyện gì, giống như một con nai con bị hoảng sợ, ánh mắt mờ mịt, miệng anh đào nhỏ nhắn không ngừng cầu xin tha thứ: "Lâm Chính Vũ, cô xin em thả cô ra. Em để cho cô đi, sau này trên lớp em muốn làm gì thì làm, cô không quản em nữa, được không, để cho cô đi đi."

Lâm Chính Vũ ồ một tiếng, tay không an phận sờ bóp ngực Khương Tuyết, miệng lại nói lời nói thô tục: "Muốn làm cái gì thì làm cái đó? Tôi muốn ở phòng học thao cô cũng được à?"

Khương Tuyết nghe anh nó như vậy vô cùng xấu hổ, mím chặt môi, bộ dạng oan ức, ủy khuất.

Lâm Chính Vũ thấy bộ dạng tiểu bạch thỏ của cô, càng thêm xao động, dương vật dường như muốn phá quần xông ra, giọng nói mang theo trào phúng: "Cô giáo, bộ dạng này của cô thật hiếm thấy nha, ở trường không thấy cô như vậy, không phải rất thích dạy người khác sao?"

Khương Tuyết nén lại tiếng nức nở, thanh âm có chút nghẹn: "Cô sai rồi, xin em, đừng như vậy."

Lâm Chính Vũ nhíu mày, một tay nắm thắt lưng của Khương Tuyết tuột xuống. Tay được ngăn cách bởi lớp nội y, vuốt ve cọ xát mép âm hộ cô, vừa làm vừa đùa cợt: "Không cái gì, không cho em dùng dương vật lớn làm cô à, thế nhưng dương vật cứng như vậy, không ra được em sẽ rất khó chịu đó. Cô giáo hẳn là phải quan tâm sức khỏe của học sinh, sao có thể để mặc kệ em khó chịu được, cô giáo nói xem có đúng không."

Khương Tuyết nhắm mắt lại, nước mắt xuôi theo gò má, cô tự biết ngày hôm nay khó thoát được. Cô thật hối hận, tại sao lại muốn tới đi thăm nhà học sinh, bây giờ tốt quá rồi, bị cưỡng hiếp lại còn bị một học sinh cấp 3 cưỡng hiếp, sau này cô có thể gặp mặt người khác được nữa?

Lâm Chính Vũ đã kìm nén đến mức rất khó chịu rồi, thế nhưng để anh trực tiếp cởi bỏ quần áo của Khương Tuyết dễ dàng thì không còn gì thú vị nữa. Loại chuyện này càng là nữ nhân phải chịu khuất nhục, không muốn bị làm, nhưng là vừa phải chủ động cầu anh làm, mới khiến cho người ta cảm thấy hứng thú.

Đột nhiên, Khương Tuyết cảm thấy trên tay mình có thêm một đồ vật lạnh lẽo, cô mở mắt nhìn. Là một còng tay cùng với một chiếc khóa bằng bạc, gắn vào đầu giường. Lâm Chính Vũ đã xích người cô lại, cho dù không khóa cô muốn chạy cũng không chạy được.

Lâm Chính Vũ thấy dáng vẻ chấp nhận số phận của Khương Tuyết, nhịn không được mở miệng nói: "Việc ân ái như vậy rất là kích thích, cô bày ra một bộ dáng cá chết cho ai xem, lẳng lơ một chút xem nào."

Khương Tuyết quay đầu đi không để ý tới anh, Lâm Chính Vũ cười khẩy, lạnh lùng mở miệng nói: "Cô giáo, đây không phải trường học, cô còn giả bộ thuần khiết cái gì. Tôi đã sớm biết, ban nãy tôi chỉ cần chạm vào quần lót cô thì cô đã ướt rồi, nước rất nhiều đó, rõ ràng rất muốn, cmn thế mà vẫn còn bày ra một bộ dáng trinh tiết liệt nữ, thực sự là thiếu thao."

Khương Tuyết trước khi được nhắc nhở vẫn không cảm giác được gì, nghe Lâm Chính Vũ nói như vậy, ban đầu cô mới chỉ xấu hổ, hiện tại phát hiện tiểu bức ngưa ngứa, có cảm giác cần dương vật lớn ma sát vào.

Lâm Chính Vũ cũng nhìn thấy phản ứng của Khương Tuyết, khẽ cười, cởi sạch quần áo Khương Tuyết một cách thuần thục. Thấy Khương Tuyết không mảnh vải che thân nằm ở trước mặt, cặp ngực vừa lớn vừa tròn, trắng nõn căng mịn, vóc dáng cũng rất đẹp, tiểu bức phía dưới ướt át phấn nộn, cảm thấy cả người đều nóng rực lên.

Nhưng mà đồ tốt thì tốt nhất phải từ từ chơi mới có ý nghĩa, Lâm Chính Vũ lấy điện thoại di động ra, chụp rất nhiều ảnh khỏa thân của Khương Tuyết. Sau đó thong thả mở khóa còng tay, cười nhạt: "Cô giáo, đừng nói là tôi không cho cô cơ hội, bây giờ cô mặc quần áo lại đi." 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro