TG5 - Chương 108: Kim ốc tàng kiều

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit: bé Cá ~ - @cacabaymau641
Beta: Meo

-

16. Kim ốc tàng kiều

==================

Dung Dục quyết định đưa cả Nguyễn Kiều Kiều và Thẩm Ngạn cùng đi, đúng lúc này lại đụng phải Hạ Tuyết đang tìm Thẩm Ngạn.

"Anh... các anh muốn làm gì?"

Hạ Tuyết khiếp sợ, nhìn thấy nam thần trong lòng bị bốn người này trói chặt, cô ta cảm thấy có gì đó không ổn, nhưng bản năng chính nghĩa khiến cô ta run rẩy rút súng ra, cô ta chưa bao giờ gặp tình huống như này, tay run đến mức súng rơi cả xuống đất.

"Cô ả này đến đây để tấu hài hay sao vậy?"

Lăng Chuẩn cười đi về phía Hạ Tuyết, cô ta hoảng loạn ngồi xuống nhặt súng lên, nhưng lại bị Lăng Chuẩn túm lại.

Nguyễn Kiều Kiều đã không còn xa lạ gì với con gà bệnh yếu đuối nữ chính.

"Anh... Mục Dịch... anh... anh có nhớ em không? Em là Hạ Tuyết! Chúng ta đã quen nhau khi còn nhỏ!"

Hạ Tuyết vô cùng hoảng loạn, không tự chủ mà nhìn qua Mục Dịch cầu xin sự giúp đỡ, nói ra những lời lần trước gặp mặt chưa kịp nói.

Mục Dịch nhìn cô ta, ánh mắt âm trầm lạnh lùng nhưng khóe môi lại hơi cong lên, cười nửa miệng nói: "Lần trước tôi vốn đã định tha cho cô, chuyện xảy ra đã rất lâu rồi, tôi không dư sức cũng không thèm tính toán với một đứa con gái, cô còn năm lần bảy lượt đưa tới cửa nộp mạng."

Ba người vừa nghe Mục Dịch nói đã hiểu ngay, ánh mắt nhìn Hạ Tuyết cũng trở nên giễu cợt.

Bị bao vây bởi ánh mắt của bốn tên đàn ông ác độc khó đoán này, Hạ Tuyết sợ đến nỗi hai chân mềm nhũn, cô ta định mở miệng kêu cứu nhưng lại bị Lăng Chuẩn đánh mạnh một cái bất tỉnh.

"Đưa bọn họ đi cùng luôn."

Hạ Tuyết và Thẩm Ngạn đều bị trói nhét vào trong xe như hàng hóa, còn Nguyễn Kiều Kiều một mình đi lên, nhưng hai tay vẫn bị còng.

"Em giỏi giang quá nên bọn anh phải đề phòng, gắng nhịn một chút nhé."

Lăng Chuẩn ôm cô vào ngực, vừa dịu dàng an ủi vừa nhân tiện sờ mó cô.

Bởi vì anh ta quá đẹp trai, biểu hiện trên giường cũng khiến cô rất hài lòng, nên Nguyễn Kiều Kiều quyết định nhẫn nhịn.

-

Lần này địa bàn hành sự đã được thay đổi.

Khi cô đẩy cửa ra, nhìn vào trong phòng cũng không khỏi thấy ngạc nhiên.

Căn phòng đã được bày biện cẩn thận, không giống căn phòng đơn điệu buồn tẻ cô đã bị giam lỏng trước đây, vừa nhìn liền biết đây là căn phòng của một cô gái, ấm áp dễ chịu, trên giường còn có gấu bông rất dễ thương.

"Đây là phòng ngủ của em, có thích không?"

Mặc dù Lăng Chuẩn cố gắng giữ vẻ mặt bình tĩnh nhưng anh ta cứ nhìn chăm chăm vào mặt Nguyễn Kiều Kiều như thể đang chờ đợi các phản ứng cảm xúc sẽ xuất hiện trên khuôn mặt cô, chỉ thiếu nước viết mấy chữ "Mau khen anh, Mau khen anh!!" trên mặt nữa mà thôi.

"Ừ, không tệ." Nguyễn Kiều Kiều lạnh nhạt trả lời, trong lòng suýt chút nữa đã cười phá lên.

Sau đó Lăng Chuẩn dẫn cô đi tham quan toàn bộ sân vườn trong biệt thự, đầy đủ tiện nghi hiện đại, có phòng tập thể hình, rạp chiếu phim gia đình hiệu ứng âm thanh hạng nhất, hầm rượu dưới lòng đất, còn có bể bơi ngoài trời.

Vậy chẳng lẽ bốn người họ xây "kim ốc" chuẩn bị để "giấu cô" sao?

"Kiều Kiều..."

Lăng Chuẩn đưa cô tới phòng anh ta, cô còn chưa kịp nhìn hết bố cục căn phòng, tên đàn ông này đã nóng lòng đè cô lên tường hôn nồng nhiệt.

Nguyễn Kiều Kiều: "..."

Sau đó, cô bị bế tới chiếc giường siêu to có thể nằm được đến năm người.

Cái quỷ gì...

Lăng Chuẩn rõ ràng là muốn trút bỏ hết áp lực đè nén nhiều ngày lên người cô, hơi thở nóng ẩm phả lên cái cổ nhạy cảm của cô khiến cả người cô run lên, hai cánh tay chủ động ôm lấy cổ anh ta, môi lưỡi dây dưa .

Thật ra... cô cũng hơi muốn.

Ban nãy cô bị Thẩm Ngạn trêu chọc đến mức nóng bừng cả người, kết quả chưa kịp làm gì đã bị những người này xông vào, phá ngang việc tốt của cô.

Hơn nữa, tên Lăng Chuẩn này trên giường rất hợp khẩu vị của cô. Tên đàn ông này am hiểu tình thú, kỹ xảo giường chiếu ngày đêm luyện với cô đến mức thuần thục luôn rồi, đàn ông có hai mặt khác nhau như vậy lại càng cuốn hút.

Khi Lăng Chuẩn kéo mở khóa quần thả côn thịt đã cứng đến sưng tấy đau đớn ra chuẩn bị tiến vào thì lại có người gõ cửa.

Bị cắt ngang hết lần này đến lần khác, Nguyễn Kiều Kiều thực sự có chút khó chịu.

Cô không thèm nói nhảm, dứt khoát lật người thay đổi vị trí của hai người thành nữ trên nam dưới.

Lăng Chuẩn ngẩn ra, chỉ thấy cô trừng mắt nhìn hắn giống như muốn nói: "Anh mà dám nói một câu bà đây sẽ tát anh một cái!"

Lăng Chuẩn bị khí thế mạnh mẽ và dữ dội này làm cho sửng sốt, Nguyễn Kiều Kiều đã ấn cơ bụng của anh ta, nhắm côn thịt ngay tiểu huyệt, sau khi cọ xát vài cái tìm đúng vị trí thì ấn xuống.

Quá tuyệt!

Cô không biết những người ngoài cửa muốn gì nên không để mất thời gian, cô vừa ngồi xuống, côn thịt tiến vào tiểu huyệt, nháy mắt côn thịt to dài đã lấp đầy bên trong, mà Lăng Chuẩn cũng bị khoái cảm bất ngờ lấn át, hoàn toàn đắm chìm vào thế giới dục vọng.

Hai người đang vui vẻ, Cố Thịnh đứng ngoài cửa nghe thấy động tĩnh cũng bèn dừng gõ cửa lại. Dựa theo tính cách của mình, bình thường hắn sẽ lý trí rời đi không quấy rầy bọn họ. Nhưng ma xui quỷ khiến thế nào, trong đầu anh ta bỗng hiện lên những lời Lăng Chuẩn nói ở trên xe.

Hương vị của cô thật sự mê mẩn đến mất hồn như vậy sao?

Lúc này, thấy Cố Thịnh đi gọi người mãi không tới, Mục Dịch cũng đi tìm, vừa đến đã thấy Cố Thịnh lẳng lặng đứng ngoài cửa, trên mặt lộ ra vẻ suy tư. Mộc Dịch vừa đi tới, nghe thấy tiếng thở hổn hển mơ hồ của đàn ông và tiếng rên rỉ của phụ nữ từ trong phòng Lăng Chuẩn truyền đến, ánh mắt anh ta tối sầm lại.

Ban ngày ban mặt đã vội vận động rồi sao?

Hai tên đàn ông cao lớn đứng ngoài cửa như cọc gỗ lắng nghe âm thanh trong phòng.

Khi Dung Dục đi tới đã nhìn thấy tình cảnh như vậy. Hắn vừa đứng ở sau lưng hai người kia thì cánh cửa đang đóng chặt bỗng mở ra. Lăng Chuẩn chỉ mặc một chiếc quần dài, ngạc nhiên nhìn ba người đang đứng ở cửa.

Dung Dục vừa nhìn đã biết tên Lăng Chuẩn này rõ ràng chỉ mặc đại một chiếc quần vào, chất liệu cotton mềm mại hoàn toàn khắc họa đường nét vật kia dưới đũng quần của anh ta, chiếc lều trại dựng lên cao kia trông rất có sức sống.

Đầu óc Lăng Chuẩn bây giờ chỉ toàn nghĩ đến cô gái ngọt ngào trên giường, ngay lúc hai người đang chiến đấu, cô đột nhiên nói khát nước, muốn anh ta đi rót nước.

Từ lâu trong lòng anh ta đã có sự so sánh với ba người còn lại, vì vậy anh ta muốn tạo cho mình vẻ ngoài dịu dàng ân cần. Mặc dù mối quan hệ giữa bốn người họ tốt đến mức có thể mặc chung một chiếc quần, nhưng Lăng Chuẩn lờ mờ cảm nhận được mình đã có tình cảm với cô. Thế nên lúc ở trên xe anh ta mới cố ý làm ra hành động thân thiết với cô, thân mật đến mức khiến người khác cảm thấy khó chịu.

Anh ta đoán người ban nãy gõ cửa là Cố Thịnh, dựa vào tính cách của hắn, Lăng Chuẩn đoán hắn sẽ lặng lẽ rời đi, nhưng không ngờ không những hắn không đi mà hai người còn lại cũng đã đến luôn rồi.

"Này, để tôi đi! Ba người các cậu đang làm cái gì đấy? Dọa ông đây hết hồn!"

Bây giờ bị bắt gặp, Lăng Chuẩn mặc dù đang giả bộ bình tĩnh như thường nhưng cũng không tránh được có chút áy náy.

Bốn người bọn họ vô cùng hiểu nhau, thế nên sao có thể không nhìn thấu suy nghĩ trong Lòng Chuẩn được?

Nghĩ vậy, lòng ba người kia không khỏi trùng xuống.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro