Chương 04: Tôi yêu nhà tôi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bọn họ đều cho rằng Tống Hi là muốn gây sự chú ý với Lộ Phỉ Sơ. Tống Hi thích Lộ Phỉ Sơ, mọi người đều biết. Từ nhỏ đến lớn cho dù Lộ Phỉ Sơ luôn bày ra vẻ mặt lạnh lùng với cô, cô đều sẽ đi theo anh ta giống như một cái đuôi nhỏ, vừa đáng thương lại đáng yêu.

Mà cô cũng từng làm rất nhiều chuyện để Lộ Phỉ Sơ chú ý. Có đôi khi Lộ Phỉ Sơ quả thật sẽ bị sự lãnh đạm của cô hấp dẫn, chủ động nói chuyện với cô, nhưng thường cô không kiên trì được bao lâu lại lộ nguyên hình, tiếp tục vây quanh anh ta giống như một con chó nhỏ, khiến người ta hận sắt không rèn được thành thép.

Nhưng không thể không nói, đây là lần đầu tiên Lộ Phỉ Sơ tức giận thật sự. Vị đỉnh lưu được người ngoài tôn sùng là ‘người đẹp băng giá’, ‘tiên tử nhân gian’ lại nổi gân xanh đầy trán và cổ, sắc mặt xanh mét xoay người lại đi mất.

“A Sơ…” Ninh Ý Trân đuổi theo hai bước thì không tiếp tục nữa.

Tô Diệu lắc đầu: “Lần này Ninh Chi chơi lớn rồi.”

Lộ Phỉ Sơ không dễ dỗ đâu nha, cũng không biết là ai dạy, lá gan lớn như vậy. Anh ta muốn nhìn xem lần này cô sẽ dỗ Lộ Phỉ Sơ như thế nào.

Tô Diệu cũng rời đi.

Ninh Ý Trân đứng tại chỗ, gương mặt vừa nóng rát vừa đau. Cô ta tức giận dậm chân tại chỗ, cảm thấy ấm ức không chịu được, lập tức lấy điện thoại ra gọi video cho bà Ninh.

Bà Ninh vừa nhận, cô ta đã thò mặt lại gần, khóc lóc cáo trạng: “Mẹ, người nhìn xem, người nhìn mặt con xem! Đây là kiệt tác của con gái ngoan của mẹ đấy, rốt cuộc ai mới là con ruột đây hu hu hu!”

Một nhà ba người họ Ninh đang ăn cơm. Chân trước ông Ninh vừa mới tức giận đến run tay bởi vì chiếc xe yêu quý bị lái đi, chân sau Ninh Ý Trân lại bày ra khuôn mặt như vậy cáo trạng, tay bà Ninh cũng bắt đầu run lên.

“Con đã nói với mọi người cô ta đang giả vờ, cô ta không phải thứ tốt lành gì, các người lại không tin. Bây giờ nhìn xem, sau này cái nhà này còn có chỗ cho con dung thân nữa không? Con thấy để con trở lại quán ăn khuya còn tốt hơn hu hu hu…”

“Con nói không sai, coi như chúng ta đã thấy rõ. Thứ do kẻ nghèo sinh chính là thứ cho kẻ nghèo sinh, gien cũng đã quyết định phẩm chất…” Bà Ninh tức giận đến môi cũng bắt đầu phát run.

“Vậy hai người mau đuổi cô ta đi!”

“Cục cưng, con yên tâm, nhịn một chút nữa thôi.”

“Nhịn cái gì mà nhịn, chẳng lẽ hai người vẫn không đành lòng sao?” Ninh Ý Trân tức giận nói. Cô ta thật sự không thể nghĩ ra vì sao hai người họ mãi vẫn không chịu đuổi Tống Hi đi. Tống Hi đã thành niên, cho dù không còn cha mẹ ruột, nhưng bọn họ không có trách nhiệm và nghĩa vụ nuôi Tống Hi.

“Được, chuyện này đợi buổi tối con về rồi mẹ nói với con. Bây giờ mẹ phải đưa anh trai con đi bệnh viện, đợi buổi tối rồi chúng ta nói chuyện.” Bà Ninh tâm phiền ý loạn tắt cuộc trò chuyện.

Ninh Ý Trân nhìn thông báo cuộc gọi kết thúc. Cô ta đã bị nhà họ Ninh chiều hư từ lâu, thật sự kiêu ngạo tùy hứng, bởi vì trước đó không biết cha mẹ nuôi thật ra là cha mẹ ruột, cho nên ít nhiều còn khắc chế. Sau khi biết bọn họ là cha mẹ ruột của mình, một chút ấm ức cũng chịu không nổi.

“Các người vẫn còn luyến tiếc, chắc chắn còn muốn khuyên con nhường nhịn…” Ninh Ý Trân đứng lên, hai mắt lập lòe, trong lòng đã nghĩ ra một kế.

Nhà họ Ninh bên kia, hai vợ chồng mới sáng sớm đã chọc tức đến run tay, sắc mặt vô cùng âm trầm.

“Tôi thấy nó quả thật muốn đối nghịch với chúng ta.”

Ông Ninh lau miệng, u ám nói: “Mau chóng sắp xếp giải phẫu đi, đêm nay sau khi nó trở về thì đừng để ra cửa nữa, tránh cho cành mẹ đẻ cành con.”

“Được.”

Ninh An yên yên tĩnh tĩnh ngồi ở vị trí của mình, ăn cháo trong chén, không nói lời nào. Tóc mái dài che khuất vết bầm xanh tím to tướng kia.

Mèo con biết cắn người, không thể muốn.

……

“Cô xác định muốn thôi học?” Chủ nhiệm giáo dục nhìn chằm chằm Tống Hi.

Tống Hi: “Còn nói nhảm nữa thì em không thôi học.”

Sợ Tống Hi đổi ý, chủ nhiệm giáo dục nhanh chóng xử lí thủ tục thôi học cho Tống Hi. Đợi Tống Hi xoay người đi ra ngoài, ông ta dựa vào lưng ghế, vẻ mặt thanh thản sảng khoái giống như quăng được đống rác để lâu trong nhà vậy.

Trên mặt Tống Hi cũng tràn đầy thanh thản sảng khoái, giải quyết được tai họa ngầm bị xô cứt chó dính lên, vui vẻ.

“Cô ta ra rồi!” Có người trốn sau cầu thang thăm dò, sau đó quay đầu nói với những người khác.

Tin tức nhanh chóng truyền đến lỗ tai của Ninh Ý Trân, cô ta nhìn về phía tay sai của mình: “Chuẩn bị xong chưa?”

Tay sai cũng là một người tham gia chương trình tuyển tú ấy, chẳng qua cô ta xếp hạng 11, lỡ mất dịp tốt xuất đạo vì ít phiếu. Chuyện này khiến cô ta giận chó đánh mèo lên Tống Hi, Tống Hi xếp hạng 10, bây giờ còn tiếng xấu truyền xa, đã chú định sẽ bị phong sát. Nếu biết sớm như vậy, vì sao tự bản thân không rời khỏi, nhường vị trí xuất đạo lại cho cô ta!

Bởi vì từng lộ mặt, cho nên cô ta cũng có một lượng fans trên mạng xã hội, bây giờ vừa vặn có tác dụng.

“Trốn cho kĩ.” Ninh Ý Trân dặn dò, dấu bàn tay trên mặt được một đống phấn che đậy, nhưng nỗi đau khóe miệng bị rách ra và lòng tự trọng bị hao tổn khiến cô ta không thể buông tha cho Tống Hi dễ dàng được.

Nếu mày đã thích giả vờ thiện lương nhu nhược, vậy tao sẽ xé nát mặt nạ của mày, để cho toàn thế giới nhìn thấy bộ mặt dày vô sỉ của mày!

Đợi Tống Hi đi đến gần, Ninh Ý Trân lập tức đi ra, chắn trước mặt cô.

Tống Hi: “Cô lại đến tìm đánh? Nếu như cô thật sự thích, mỗi ngày tôi đều sẽ bớt chút thời gian đánh cô một cái.”

“Mày…” Ninh Ý Trân tức giận đến gân xanh nhảy thình thịch trên trán, phí công rất lớn mới đè nén lửa giận trong lòng lại. Trăm triệu không ngờ, sau khi Tống Hi không giả vờ sẽ chọc người ta tức như vậy. Như vậy cũng tốt, mày cứ kiêu ngạo đi, sẽ có rất nhiều người chủ trì công đạo cho tao!

Lúc này, đồng bọn của Ninh Ý Trân đã bắt đầu mở livestream, nhắm ống kính về phía hai người.

99 tức giận nói trong đầu cô:【Cô ta mang theo đồng lõa, còn muốn mở livestream. Đây là bẫy đó, chị nhớ đừng có đánh cô ta. Nữ phụ ác độc đều thích chơi cái chiêu vu oan hãm hại này!】

Tống Hi:【Có sao nói vậy, lần này cô ta cũng không tính là vu oan hãm hại.】

99 cực kì bao che cho con:【Đó là do cô ta đánh chị trước, đáng đời cô ta. Lúc trước Hi bảo của em chưa bao giờ đánh người!】

Tống Hi:【Đương nhiên, chị là người văn minh biết đạo lí mà.】

Nhiệt độ về chuyện thiên kim thật thiên kim giả vẫn còn rất hot trên mạng, dù sao cũng liên lụy đến một vị lưu lượng siêu cấp Lộ Phỉ Sơ. Buổi sáng Tống Hi đến trường học, thật thật giả giả xảy ra chuyện gì với Lộ Phỉ Sơ và Ninh Ý Trân, bị học sinh của Hoa Linh Thanh Đình không chứng không cứ nói vài câu cũng có thể khiến cho trên mạng nhao nhao bàn tán, thậm chí còn lên cả hot search.

Bởi thế lúc tay sai mở livestream ra, mọi người phát hiện thế mà đang lén quay Tống Hi và Ninh Ý Trân, dục vọng xem trộm khiến cho fans và quần chúng ăn dưa điên cuồng vọt vào.

Quay lén nha, chẳng phải là có thể nhìn thấy thứ chân thật nhất hay sao? Nếu không nhìn người đẹp đánh nhau cũng rất vui sướng nha.

Dựa theo góc quay của phòng livestream, người quay lén hẳn là núp sau tường. Ninh Ý Trân đưa lưng về phía màn hình, Tống Hi lộ ra nửa khuôn mặt, nhưng giọng nói vẫn rất rõ ràng.

Tống Hi làm bộ không thấy được camera lộ ra bên dưới.

Cái trán Ninh Ý Trân giật giật: “Ninh Chi, cô nhìn thấy không có người cho nên không thèm giả vờ phải không?”

Tống Hi khoanh tay, nụ cười ý vị thâm sâu: “Không phải cho dù tôi thế nào, các người cũng sẽ cảm thấy là tôi đang giả vờ sao?”

“Tốt, quả nhiên cô…cô thật sự không có một chút lương tâm nào. Chiếm giữ vị trí của tôi nhiều năm như vậy còn không đủ, còn muốn cướp đi tất cả những thứ thuộc về tôi. Rốt cuộc cô muốn bao nhiêu tiền cứ nói thẳng, tôi cho cô, cô rời khỏi nhà họ Ninh ngay lập tức, trả cha mẹ và anh trai lại cho tôi, tôi không muốn nhìn thấy cô lần nào nữa!” Ninh Ý Trân tức giận nói, trong lòng lại cao hứng đến tột độ. Không nghĩ tới Tống Hi sẽ trúng kế dễ dàng như vậy, nói, nói nhiều lên, để cho toàn thế giới nghe một chút!

Trong phòng livestream cực kì náo nhiệt, dân mạng giống như cũng bắt được nhược điểm tuyệt thế gì đó, nhao nhao muốn đập chết Tống Hi.

【Quả nhiên là bông sen trắng.】

【Không sai, tôi không giả vờ. Tôi ngả bài, tôi chính là hoa sen trắng. Ai dà, nhưng mà tôi không đi, tôi muốn đòi tiền nha.】

【Chứng cứ vô cùng xác thực. Hi vọng nhà họ Ninh đừng nhân từ nương tay, nghĩ đến con gái ruột của mình đi, cô ấy ở ngoài chịu khổ nhiều như vậy, về nhà còn bị người ta lén bắt nạt.】

【Nhìn biểu cảm đó của cô ta đi, so với cái bộ dạng lúc cô ta tham gia tuyển tú như hai người khác nhau. Kĩ năng diễn xuất tốt như vậy, không đi đóng phim thật là đáng tiếc.】

【Quay cái mông, loại người này cũng xứng kiếm tiền ở giới giải trí? Cút đi!】

【Vốn cảm thấy tính cách mạnh mẽ ích kỉ của Ninh Ý Trân rất đáng ghét, bây giờ lại cảm thấy cô ấy có chút đáng thương.】

【Tôi muốn nhìn biểu cảm của Ninh Chi khi biết đang livestream là thế nào, nhất định rất đặc sắc.】

【Muốn nhìn +1, hi vọng thỏa mãn nguyện vọng vui vẻ của đa số dân mạng chúng ta.】

Tay sai đang quay bị số người theo dõi trong phòng livestream làm đầu óc mê muội, thấy nhiều người muốn xem vẻ mặt chết lặng của Tống Hi sau khi biết đamg livestream như vậy, lập tức giơ tay làm một thủ thế ‘OK’ với màn hình, khiến cho dân mạng vô cùng kích động, không có tâm trạng đi làm đi học, sợ bỏ lỡ trò hay.

“Bé thỏ trắng vẫn là bé thỏ trắng, lâu lâu sẽ cắn người rất đau, nhưng mà vẫn không đánh lại chồn nha.” Trong phòng học, giáo viên đang đứng lớp, Tô Diệu lên mạng làm việc riêng cũng nhìn thấy phòng livestream treo trên hot search này, lập tức đẩy đẩy Lộ Phỉ Sơ: “Fans mày thật sự sẽ chơi chết cô ấy đấy, mày thật sự muốn mặc kệ sao?”

Khác với Ninh Ý Trân luôn vững tin Tống Hi không phải người tốt, bọn họ và Tống Hi lớn lên cùng nhau, hiểu rất rõ Tống Hi là loại người như thế nào. Bé thỏ trắng vẫn là bé trắng, nhưng bọn họ vẫn luôn cam chịu Tống Hi là người của Lộ Phỉ Sơ, Lộ Phỉ Sơ cũng cam chịu chuyện này, cho nên Lộ Phỉ Sơ không có động tĩnh, ai cũng không dám nhúng tay.

Lộ Phỉ Sơ liếc Tô Diệu một cái, tiếp tục nhìn bảng đen.

Tô Diệu nhún nhún vai, không hé răng. Chỉ là không nhịn được nghĩ thầm, loại đàn ông này cũng có bạn gái, ông trời thật là bất công!

Lúc này, trên màn hình livestream, Tống Hi đột nhiên im lặng. Cô nhìn chằm chằm Ninh Ý Trân một hồi, tươi cười trên mặt biến mất, gương mặt không có cảm xúc gì, thậm chí còn có chút hung ác.

“Nhường cho cô? Ninh Ý Trân, cô muốn tôi nhường cha mẹ và anh trai lại cho cô, cô dựa vào cái gì?”

“Gì cơ?” Tao có xứng hay không dân mạng đều biết, mau nói nhiều thêm chút nữa đi.

Tống Hi bước một bước tới gần Ninh Ý Trân, nhả rõ ràng từng chữ từng chữ: “Quả thật là tôi ôm sai, nhưng cô có biết vì sao cô được sinh ra không?”

Lúc này Ninh Ý Trân thật sự ngơ một chút: “Sao cơ?”

“Cô có biết Ninh An, chính là anh trai cô sinh ra chưa được mấy năm đã bị chuẩn đoán mắc bệnh bạch cầu không? Cha mẹ sinh cô ra là vì cứu anh cô. Tôi và cô bị ôm sai, đây chính là ý trời, nếu không vì sao tôi lại có độ hòa hợp mô với anh trai? Lúc 4 tuổi tôi đã quyên cốt tủy một lần cho anh ấy, 7 tuổi đã quyên lần hai. Tôi đã cứu anh trai hai lần, thậm chí không lâu sau sẽ quyên cho anh ấy một quả thận. Bây giờ cô nói với tôi, anh ấy là anh trai cô, bảo tôi cút đi?”

Ninh Ý Trân trợn tròn mắt, ngẩng đầu nhìn Tống Hi, theo bản năng lùi về sau nửa bước, cổ họng không thể phát ta bất cứ âm thanh nào. Một nửa cô ta khiếp sợ với sự thật mà mình chưa từng biết, một nửa trong lòng lại ẩn chứa bất an, dường như có một giọng hét chói tai vang sâu trong đại não, đừng nói nữa, đừng nói cái gì nữa!

Nhưng Tống Hi vẫn tiếp tục nói: “Cha mẹ sinh cô ra là hi vọng cô có thể cứu anh trai. Nếu như không thành công, bọn họ sẽ làm gì? Là tôi, là tôi giúp bọn họ không cần phải chịu nỗi đau mất con trai, là tôi hoàn thành nguyện vọng của bọn họ, tôi đã trả giá tất cả những gì mình có thể trả giá. Bây giờ cô lại nói cha mẹ đều là của cô, muốn dùng tiền đuổi tôi đi?”

Đừng, đừng nói nữa. Không cần cô nói nữa!

“Ninh Chi…” Cuối cùng cô ta cũng có thể mở miệng.

“Tôi muốn hỏi cô, dựa vào cái gì? Chỉ dựa vào cô có nhiều hơn tôi một dòng máu ruột thịt thôi sao? Ninh Ý Trân, cô đừng có hùng hổ dọa người như vậy, tôi cũng không phải ăn cướp trắng trợn cô. Tuy cha mẹ ruột của tôi không giàu có như nhà họ Ninh, nhưng cũng chưa từng để cho cô chịu khổ sở. Cửa hàng duy nhất trong nhà không để lại cho con trai mà lại cho cô, bọn họ rất yêu cô đi, nhưng tôi không được hưởng thụ tình thương của bọn họ một ngày nào. Tôi không muốn gì nhiều, chỉ là muốn ở lại nhà họ Ninh,  ở bên cạnh cha mẹ và anh trai. Bọn họ là của cô, cũng là của tôi.”

Biểu cảm chấp mê bất ngộ kia kiên định đến dường như có chút bệnh, ánh mắt tràn ngập dục vọng chiếm hữu khiến cả người Tống Hi chìm trong một lớp sắc thái không quá bình thường, giống như một bệnh kiều.

Không ổn…Ninh Ý Trân nhìn gương mặt gần trong gang tấc của Tống Hi, trong lòng chỉ có một suy nghĩ này.

Lúc này, Tống Hi lùi về sau một bước, cả người trở nên bình thường hơn một ít, nói: “Chuyện anh trai bị bệnh tôi nói với cô, đừng có nói ra bên ngoài. Mẹ đã dặn anh trai không thích người khác thấy mình đáng thương, cho nên tôi chưa từng nhắc đến chuyện này. Bây giờ nói ra không phải đang tranh công, tôi chỉ muốn chung sống hòa bình với cô. Nhà họ Ninh là nhà của tôi, tôi tuyệt đối sẽ không rời đi.”

Ý nghĩ trong lòng Ninh Ý Trân lại biến thành: Xong đời.

Tống Hi đi vòng qua Ninh Ý Trân xuống lầu, rời khỏi phạm vi livestream, khóe miệng phấn khởi cong lên, bộ dáng xem kịch sợ chưa đủ lớn. Những chuyện mà nhà họ Ninh hoàn toàn không muốn cho người khác biết, bây giờ bị cô bóc xuống hết tất cả. Ai da, các người phải làm sao đây, bây giờ dân mạng toàn là Holmes không nha.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro