Chương 1.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

            Hạ Nhiễm để cây viết trong tay xuống, lần thứ hai kiểm tra một chút số thứ tự và tên tuổi thông tin trên bài thi, xác nhận không có làm sai, ngẩng đầu nhìn đồng hồ trên cổ tay, kim phút chỉ ở phút thứ 45, cách cuộc thi kết thúc còn mười lăm phút đồng hồ.

"Còn mười lăm phút nữa cuộc thi kết thúc, thỉnh các học sinh chú ý nắm chặt thời gian, kiểm tra thông tin thí sinh, nếu còn chưa viết thì tranh thủ thời gian."

Lão sư giám khảo nêu lên thanh âm đưa tới trong phòng học nho nhỏ ồn ào, không ít người gấp đến độ ót xuất mồ hôi, vò đầu bứt tai.

Hạ Nhiễm nhìn chu vi múa bút thành văn học sinh, trong lòng dâng lên may mắn, cuộc thi lần này nội dung so với mấy lần trước bài thi độ khó lớn hơn rất nhiều, nàng trong ngày thường thành tích rốt cuộc không tệ, nhưng cũng là vừa cú thời gian viết xong và kiểm tra rồi một lần mà thôi, chuyện này còn phải cám ơn Hứa Nặc đối với đề thi lần này năm chắc, những câu hỏi em ấy đoán thật nhiều câu đều có trong bài thi lần này, không phải nhờ em ấy hiện giờ nàng cũng phải giống như mấy người kia mà lo lắng đổ mồ hôi rồi.

Sau khi thi xong nhất định phải hảo hảo cảm tạ em ấy mới được, Hạ Nhiễm nghĩ như vậy.

"Linh linh linh, linh linh linh, linh linh linh..."

Tiếng chuông vang lên, tiêu chí trứ năm nay thi vào trường đại học chính thức kết thúc.

Trong phòng học như là nổ tung oa, ảo não tiếng kêu rên liên tiếp.

"Cuộc thi kết thúc, các ngươi buông bút xuống, thỉnh các học sinh không phải ly khai chỗ ngồi của mình, chờ giám thị nhân viên dẹp xong bài thi kiểm kê lúc mới có thể ly khai."

Bước ra rồi cửa trường, Hạ Nhiễm hít một hơi thật sâu, trong nháy mắt cảm giác toàn thân cao thấp vô cùng thoải mái, nàng thậm chí muốn hô to một tiếng để phát tiết cảm xúc bị đè ép mấy ngày nay, nhưng mà cuối cùng nàng vẫn kiềm chế lại, không dám hét.

Cửa trường học so với thường ngày đông hơn gấp mấy lần, rất nhiều phụ huynh học sinh đứng ở dưới trời nắng nóng chờ từ sáng giờ, làm toàn bộ cửa trường đều chặt kín người, nghe được tiếng chuông kết thúc cuộc thi, các phu huynh thậm chí so với học sinh còn muốn khẩn trương, cũng không biết bọn nhỏ thi thế nào đây, trước khi thi không ai dám hỏi, sợ hài tử phân tâm, sau khi thi xong cũng không dám hỏi, sợ hài tử lo lắng, trong lòng thực sự quấn quít đến nhém bệnh.

"Nhiễm Nhiễm, ở đây!"

Hạ Nhiễm thật vất vả từ trong đám người đi qua, nghe được thanh âm quen thuộc, ngẩng đầu nhìn thấy ba mẹ đang ở tiền phương không xa dưới đại thụ hướng nàng ngoắc tay.

Hạ Nhiễm trong lòng một trận kinh hỉ, đi tới, nhìn phụ mẫu trên trán thấm mãn mồ hôi: "Ba, mẹ, trời nóng bức này, ta không phải nói các ngươi ở nhà chờ ta thì tốt rồi sao!"

Trương Thiến sờ sờ đầu của nàng, đưa nước khoáng trong tay nước tới cho nàng: "Ta và cha ngươi ở nhà cũng không có chuyện gì, thật vất vả năm nay nữ nhi của ta thi vào trường cao đẳng, còn không cho phép chúng ta trải nghiệm một hồi cảm xúc được đi bồi thi cùng con cái sao!"

Hạ Nhiễm tiếp nhận thủy, mở nấp chai uống vài hớp, trước cuộc thi nàng sợ đi tolet nên không dám uống nước, hiện tại chính thị mùa hè lúc nóng nhất, nửa ngày không uống nước nàng đã sớm khát muốn chết rồi. Nghe xong Trương Thiến nói, dù nàng không đáp lời, kỳ thực trong lòng là rất cao hứng.

Lúc này, đại thụ dưới những phụ huynh khác cũng tìm được con của mình, chỉ là tình hình kia cũng không tốt lắm.

"Ngươi là làm sao vậy? Trong ngày thường thành tích điều không phải rất tốt sao? Thế nào thời khắc mấu chốt thì không dùng được, ngươi có biết hay không ta đi nói với người khác ngươi nhất định có thể thi đậu Thanh Hoa Bắc Đại, lời cũng lỡ nói ra, ngươi bây giờ nói thi rớt, làm cho mặt mũi của ta để ở chổ nào? Người trong công ty còn không cười nhạo sau lưng ta!" Phụ nữ để tóc quăn đang thịnh hành, mặc một cái váy vàng bó sát người, thoạt nhìn có chút thời trang, thế nhưng lúc này sắc mặt nàng biểu tình nhưng có chút dữ tợn, lắc lắc nữ nhi cái lỗ tai miệng vỡ mắng.

Nữ sinh gầy teo nho nhỏ, nhìn qua có chút nhát gan, bị mẫu thân vặn cái lỗ tai, viền mắt hồng hồng, nước mắt hầu như sắp rớt xuống: "Mẹ, ta thực sự tận lực, ta cũng không biết năm nay đề thi tại sao phải khó như vậy..."

"Khó cái gì khó, thi rớt còn dám kiếm cớ!"

...

Mà một bên khác Cha con tình hình cũng không sai biệt lắm.

"Ba, ta đoán chừng năm sau người lại phải 'đưa thí sinh đi thi' rồi"

"Sao vậy được? Mấy lần thi thử đợt trước không phải rất tốt sao?" người cha trên mặt có chút thất vọng.

Cậu bé phiền táo lấy ra cây quạt tay, bất quá cũng tốn công vô dụng, mồ hôi trên đầu cứ đổ không ngừng, thanh âm cũng có chút không nhịn được: "Năm nay người ra đề không biết có bị điên không, đề thi làm khó khăn như vậy, cũng không biết có phải hay không muốn đem tất cả chúng ta đều đánh rớt hết."

Hạ Thiên và Trương Thiến liếc nhau, đây đó trao đổi một ánh mắt, ra mòi năm nay tình huống không tốt lắm a, bọn họ cũng không cần hỏi hài tử, miễn cho chọc nàng thương tâm.

Hạ Thiên đối mẹ con các nàng nói: "Người ở đây chen người, chúng ta về nhà trước hơn nữa."

Hạ Nhiễm cha mẹ của đều là thầy giáo cấp ba, Hạ Thiên là giáo viên Hóa lớp 11, Trương Thiến trước đây là dạy chính trị, bất quá hai năm trước đã vinh thăng làm giáo viên chủ nhiệm rồi, Hạ Nhiễm trước khi thi mấy môn, hai người bọn họ đều phải đi coi thi, không có giống phụ huynh bình thường đi đưa thí sinh, môn cuối cùng này rồi, nghĩ hài tử khác đều có gia trưởng đi cùng, sợ Hạ Nhiễm trong lòng không dễ chịu, cho nên cũng tới đưa thí sinh ngày cuối, bất quá đúng là không để cho người sống, ở ngoài cổng trường cảm giác còn nóng lòng hơn cả học sinh trong đó, đợi hai tiếng mà như ngàn năm.

Hạ Nhiễm tuy rằng nghĩ đã thi xong trong lòng cũng dễ dàng, thế nhưng đại khái là trước mấy tháng băng bó đắc quá chặc, ngực đột nhiên không có gánh vác trái lại nghĩ toàn thân uể oải, hận không thể trực tiếp đảo ngủ trên giường một ngày một đêm, bởi vậy, đối với lời của phụ thân cũng rất tán thành.

Giá nếu như ở bình thường, từ trường học đến nhà chỉ cần chừng nửa canh giờ thời gian, thế nhưng giá trong ngày thường nửa giờ đường xe, ngày hôm nay cũng đủ tìm hai tiếng mấy đồng hồ, lúc về đến nhà đã đem gần bảy giờ rưỡi

Vừa về đến nhà Hạ Nhiễm đã bị Trương Thiến đuổi về trong phòng ngủ nghỉ ngơi đi, Hạ Nhiễm cũng hiểu được hơi mệt chút, trở lại trong phòng liền trực tiếp phác trên giường rồi, khoảng chừng mấy ngày nay thực sự mệt nhọc, Hạ Nhiễm cơ hồ vừa năm lên giường liền lăn ra ngủ.

Cho đến tám giờ rưỡi tối, Hạ Nhiễm mới bị Trương Thiến kêu lên, để ăn mừng nữ nhi thi vào trường đại học xong, Trương Thiến ngày hôm nay buổi trưa đã đi chợ mua đồ ăn, buổi tối riêng làm một bàn thức ăn, tất cả đều là Hạ Nhiễm thích ăn, còn ngoại lệ khui một chai vang đỏ.

Làm đứng đầu một nhà Hạ Thiên – Hạ lão sư đứng lên mở tiệc : "Hôm nay là Nhiễm Nhiễm chính thức tốt nghiệp, mặc kệ thi làm sao, đều là một ngày đáng giá chúc mừng, Hạ Nhiễm cũng không nên nghĩ thành tích, thi thế nào hiện tại đã là kết cục đã định, suy nghĩ nhiều hơn nữa cũng vô ích."

"Đúng vậy, ta và cha ngươi đối với ngươi cũng không có rất cao yêu cầu, hiện tại đã thi xong là tốt rồi thật buông lỏng."

Hạ Nhiễm nhìn Hạ Thiên và Trương Thiến mịt mờ nói ra lời an ủi, nhớ tới hôm nay ở cửa trường học nghe phải những phụ huynh nói chuyện, không nhịn cười được: "Ba, mẹ, các ngươi không cần như vậy, cuộc thi lần này là so với bình thưòng khó hơn một chút, bất quá ta cảm giác mình thi cũng không tệ lắm."

"Thực sự?" Hạ Thiên và Trương Thiến vẻ mặt kinh hỉ, phải biết rằng bọn họ đều đã làm tốt nữ nhi thi rớt chuẩn bị, không kể đến việc nghe mấy phụ huynh nói chuyện trước cổng trường hay là ở trong nội bộ ngành nghe ngóng được, đều hiểu được năm nay đề thi khó hơn năm ngoái không ít, nữ nhi tuy rằng bình thường thành tích không tệ, thế nhưng thời vận không đủ, cho dù thi kém cũng không kỳ quái, bây giờ nghe nữ nhi nói như vậy thật là niềm vui ngoài ý muốn vui mừng.

"Thực sự, nói đến giá còn phải đa tạ Hứa Nặc a, cuộc thi trước nàng cho con đặc huấn rồi một vòng, thật nhiều đề thi bên trong đều có, không phải nhờ vậy con phỏng chừng cũng muốn thi rớt." Nói đến đây Hạ Nhiễm ngực có chút thổn thức.

"Hứa Nặc? Con đang nói người bạn ở trong bệnh viện kia sao?" Trương Thiến đối với Hứa Nặc tên này đĩnh quen tai, hai năm qua thường xuyên nghe nữ nhi nói lên, hơn nữa tên này cũng thật đặc biệt, rất dễ làm cho nàng nhớ kỹ.

"Đúng vậy, mẹ, Hứa Nặc rất thông minh, nàng hình như không hề đi học, còn nhỏ hơn ta một tuổi nữa, nhưng đã thật sớm học xong đại học khóa trình, thực sự là nhân bỉ nhân khí tử nhân*, trên đời này thế nào thì có loại thiên tài này a!" (*: người so với người, tức chết người.)

"Được rồi được rồi, nhân vô hoàn hảo, chí ít con kiện kiện khang khang* (*: tức khỏe mạnh), mẹ đã rất vui vẻ rồi, này so cái gì đều quan trọng." Trương Thiến gắp thức ăn bảo nàng ăn nhanh, hài tử của người khác thông minh đi nữa cũng không phải là của nàng, huống hồ nghe nữ nhi nói tiểu cô nương kia quanh năm nằm viện, còn tuổi nhỏ cũng là tội nghiệp.

"Hiện tại đã thi xong, cách nhập học còn có ba tháng ngày nghỉ, ta và mẹ con hai ngày nữa còn phải đi dạy, bạn học của con trước kia không phải nói thi xong liền đi ra ngoài du ngoạn sao? Nhiễm Nhiễm, hay là con cũng cùng bọn họ cùng đi ra ngoài vui đùa một chút đi?" Hạ Thiên đề nghị.

Hạ Nhiễm gật đầu: "Bạn học trong lớp tổ chức đi Tây Tạng, con còn chưa có đi qua Tây Tạng lần nào, trước đây vẫn muốn đi cung điện Potala nhìn, vừa lúc thừa dịp cơ hội lần này và cùng bạn bè đi."

"Đi xa như vậy?" Hạ Thiên nhíu mày, có chút không yên lòng.

"Các ngươi bao nhiêu người đi? An toàn sao? Hay là đi nơi nào đó gần đây đi." Không chỉ Hạ Thiên, Trương Thiến nghe xong cũng không đồng ý, TV tin tức điều không phải luôn nói bên kia không an toàn sao?

"Ba mẹ, các ngươi cứ yên tâm đi, mười mấy bạn học cùng đi mà, hơn nữa trong nhóm còn có một bạn học có người thân ở bên đó công tác, Chúng ta đi đến nơi là có người bên đó hướng dẫn, không có nguy hiểm."

Hạ Thiên nghe xong hai hàng chân mài mới buôn lỏng, nhưng vẫn nói: "Hay là chờ ta và mẹ của con nghỉ, chúng ta cùng đi với con?"

Nhìn hai người còn có chút không quá yên tâm , Hạ Nhiễm lại nói: "Ba mẹ, hai người không nên lo lắng nữa, con đều 17 tuổi, vìa ngày nữa là 18 rồi, là người trưởng thành rồi, chút chuyện nhỏ này sẽ không làm khó con gái của hai người đâu."

Nghe được Hạ Nhiễm nói như vậy, Hạ Thiên và Trương Thiến cũng yên lòng, không phản đối nữa, chỉ là dặn nàng du ngoạn trong quá trình chú ý an toàn.

"Các con lần này chuẩn bị đi bao lâu?"

"Chắc là một tuần a, tối đa sẽ không vượt lên 10 ngày." Muốn về kịp lúc ghi nguyện vọng vào Đại Học, cho nên Hạ Nhiễm cũng không muốn đi lâu, chừng một tuần lễ là đủ rồi. Thành tích chắc nửa tháng là có, hiện tại là thời gian nghỉ ngơi của thí sinh, đi Tây Tạng du ngoạn trở về, đến lúc đó vừa vặn lúc ghi nguyện vọng.

Nhưng mà, rất nhiều chuyện, kế hoạch vĩnh viễn cản không nổi biến hóa, Hạ Nhiễm lần này ngày nghỉ lữ hành, nhất định là không thành được liễu!

Khi "Nàng" Thành "Hắn"

Tác giả: Nhất Lộ Phương Phỉ

Dịch giả: Vô Ưu Tử/Zansumi

',S_


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro