Chương 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Phóng viên tinh mắt phát hiện, cha Tô cùng cha Cố đang đứng gần Tô Trầm Ngư, vẻ mặt như mưa gió sắp đến.

Tên phóng viên tay chân nhanh lẹ, lướt nhanh qua đám người, muốn đến quay lại cảnh đặc sắc này, vận khí của hắn vô cùng tốt, vừa vặn lại nghe được Tô Trầm Ngư xin lỗi cùng tự trách hướng đến đôi giày da của hai vị trung niên mà nói: "Cha, bác Cố, hai người đừng trách Hi Vĩ, con rất vui vì Cố Hi Vĩ đã đi tìm chị, thật đó."

Lời này được phóng viên nghe được nội tâm có chút lay động, Cố Hi Vĩ ngay tại hiện trường đính hôn bỏ lại Tô Trầm Ngư chạy đi tìm Tô Thiên Ngữ, vốn trong lòng phải vô cùng tức giận và ủy khuất nhưng lại ở khắp nơi thay Cố Hi Vĩ mà suy nghĩ, cô không biết thích Cố Hi Vĩ biết bao nhiêu a, quá hèn mọn đi!

"Nếu có thể dùng lời nói, khiến Hi Vĩ có thể đem chị ấy trở về, thì buổi lễ đính hôn hôm nay vừa lúc có thể chuẩn bị cho bọn họ, như vậy lần sau không cần phải chuẩn bị lại nữa." Mắt Tô Trầm Ngư đỏ hoe, dưới ánh mắt của cha Tô, cô rụt người lại, "Bất quá bọn họ sẽ để ý......vẫn là quên đi ạ."

Phóng viên chụp được phản ứng của Tô Trầm Ngư, sau đó lại vội vàng di chuyển máy ảnh đến cha Tô, dáng vẻ của người trước mắt khiến họ bị dọa nhảy dựng.

Người này thật sự là cha ruột à?

Ánh mắt cha Cố thoáng hướng qua, phóng viên ngay lập tức hiểu được, tí nữa nhất định sẽ có người qua ngăn cản hắn.

Hắn nắm chắc thời gian mà tiếp tục chụp.

Cha Cố đưa mắt ra hiệu với cha Tô, sau đó tức giận nói: " Còn không mau lên lầu đi!"

Đợi lát nữa sẽ chỉnh đốn cô!

Thấy tên phóng viên đã bị bảo an ngăn lại, Tô Trầm Ngư cũng không nán lại, tiện thể đi lên lầu. Vốn cô còn muốn biểu diễn một màn té xỉu, nhưng mà sàn nhà quá cứng, hiện tại cũng không có thái giám hay cung nữ đệm lưng.

Thôi quên đi, không đáng để bị đau.

Dù sao cô cũng đã đạt được hiệu quả mình mong muốn, phóng viên cho dù bị hai nhà Tô Cố cảnh cáo không cho đăng tin tức, thì không thể ngăn nổi còn nhiều khách khứa như vậy nha.

Theo Tô Trầm Ngư, đứng trên lễ đài sau đó tuyên bố hủy hôn chỉ là bước đầu mà thôi.

Dựa theo nội dung cuốn tiểu thuyết, vì có thể cùng Cố Hi Vĩ đính hôn, cũng vì không để cho mẹ Tô cùng cha Tô tức giận, hơn nữa với tính cách của nguyên chủ, dù cho có bị sỉ nhục như thế nào, Tô Trầm Ngư lúc trước cũng sẽ lựa chọn nén giận.

Trong tiểu thuyết vốn căn bản hôm nay Cố Hi Vĩ sẽ không trở về, lúc sau thì xảy ra chuyện Tô Thiên Ngữ cùng cô bị bắt cóc......Nói cách khác, nữ phụ Tô Trầm Ngư ở trong sách chỉ là một bia đỡ đạn cho tình cảm của nam nữ chính tăng thêm mà thôi.

Nội dung tiểu thuyết nói rõ giời gian tử vong cách hiện tại không còn xa, ý thức được điều này Tô Trầm Ngư cảm thấy được thời gian đang vô cùng cấp bách.

Phải nhanh chóng tích lũy đủ trỉ số tiếng thét chói tai.

Loa: [ Chúc mừng đã lấy được tiếng thét chói tai trị giá 1 điểm từ mẹ của Cố Hi Vĩ.]

Tô Trầm Ngư cảm thấy cả người không được tốt lắm, một tiếng thét chói tai mới được có một điểm?

Chờ chút.......Cô bỗng nhiên nghĩ đến một việc: [Nếu tôi không làm theo nội dung của cuốn tiểu thuyết, kết cục không phải tự nhiên sẽ thay đổi?]

Loa thật cẩn thận nói: [ Nội dung của cuốn tiểu thuyết, sẽ không ảnh hưởng đến kết cục của nương nương.]

Những lời này có nghĩa là-----mặc kệ cô có thay đổi nội dung tiểu thuyết như nào, cuối cùng cũng đều sẽ chết, nếu muốn không chết, phải ngoan ngoãn sử dụng "Vẽ vòng tròn nguyền rủa ngươi" tích công đức.

Được thôi

Nhưng mà-----

Dựa theo ý của chiếc loa mà nói, nếu muốn thay đổi kết cục phải chết, cần tích số điểm công đức không phải số lượng nhỏ, mà tiếng thét giá trị 100, chỉ có thể vẽ một vòng tròn nguyền rủa, được 10 điểm công đức.......Trước khi chết, cô phải tích đủ điểm công đức?

Loa nịnh nọt nói: [Hoàng hậu nương nương nước Thiên Khải yêu kiều đa trí, sao có thể tích không đủ được điểm công đức! Cố lên cố lên! Cố lên nào!]

Tô Trầm Ngư: "........."

Mà thôi, trước tiên phá chuyện nam nữ chính cho tốt, suy nghĩ làm thế nào để tích đủ công đức sau.

Hiện trường đính hôn là ở tư trang cá nhân, phòng của Tô Trầm Ngư ở trên lầu hai, vừa về lại phòng Tô Trầm Ngư cầm di động lên, bấm mở Wechat, tìm được quản lí của cô-Đỗ Dư Chu.

Tô Trầm Ngư tiến vào giới giải trí đơn thuần là vì Cố Hi Vĩ, Tô gia có lệ tùy tiện đem cô nhét vào một công ty không có chút danh tiếng, Đỗ Du Chu ngoài dẫn dắt cô còn dẫn dắt vài người khác.

Trong tay hắn có một cô diễn viên nữ đoạn thời gian trước có được hai vai diễn, Đỗ Du Chu vui sướng không thôi, giờ đang cùng nữ diễn viên kia vào đoàn phim, không có thời gian tham gia buổi lễ đính hôn.

Trước kia Tô Trầm Ngư không muốn đem những điều khó nói ủy khuất của mình cho người khác, lại càng không muốn gây phiền phức cho người khác, chuyện gì buồn cũng giữ ở trong đầu, nghĩ cách lấy lòng người nhà họ Tô, muốn hòa nhập với mọi người----cô cho rằng chỉ cần bản thân nghe lời một chút, người nhà họ Tô sẽ công nhận cô, Cố Hi Vĩ sẽ thích cô.

Ý nghĩ ngây thơ như vậy làm cho Tô Trầm Ngư lắc đầu.

Tô Trầm Ngư nhìn bàn phím ghép vần vừa có chút quen thuộc vừa có chút xa lạ, chậm rãi đánh chữ: [ Tôi hình như quên nói với anh, Tô Thiên Ngữ là chị của tôi.......Hi Vĩ đi tìm Thiên Ngữ, cho nên tôi cùng anh ta hủy bỏ hôn ước.]

Có một việc trong giới này, để cho người đại diện xử lí, so với cô làm thì hiệu quả rất tốt.

Đỗ Dư Chu bị tin nhắn trên Wechat dọa đến, ngay lập tức gọi điện thoại đến để hỏi lại tình hình, Tô Trầm Ngư dùng giọng điệu khổ sở đơn giản nói, Đỗ Dư Chu sau khi nghe xong, đồng thời tức giận, là một người đại diện như hắn, nhạy bén ngửi được chuyện này sẽ mang đến chút nhiệt.

Đây là một cơ hội!

Cố Hi Vĩ cùng Tô Thiên Ngữ đều là diễn viên nổi tiếng, Tô Trầm Ngư cùng Cố Hi Vĩ đính hôn, thực chất chuyện này đối với Tô Trầm Ngư không có lợi ích gì.

Số lượng người mắng cô còn nhiều hơn lúc trước.

Dù sao cô cũng không có danh tiếng, mà Cố Hi Vĩ cùng Tô Thiên Ngữ lại là một cp nổi tiếng, nhưng mà----nếu hình tượng của Tô Trầm Ngư thay đổi thành một người bị vị hôn phu cùng chị gái phản bội thì sao?

Tô Thiên Ngữ đứng ra làm rõ mối quan hệ với Cố Hi Vĩ chỉ là mối quan hệ hợp tác, ngoài đời thật sự không quen biết. Tô Trầm Ngư từ lúc ra mắt, cho đến bây giờ chưa từng nói Tô Thiên Ngữ là chị gái của cô, Tô Thiên Ngữ không nói qua việc Tô Trầm Ngư là em gái của cô ấy.

Lúc trước Tô Trầm Ngư bởi vì trong lúc phỏng vấn nói Cố Hi Vĩ là vị hôn phu của mình mà bị phản ứng dữ dội, Tô Thiên Ngữ không một lời nào nói vì Tô Trầm Ngư, Cố Hi Vĩ sau vài ngày mới lên tiếng xác nhận lời Tô Trầm Ngư nói không sai.

Mối liên hệ như vậy, đệt, nghĩ kĩ lại cũng thật kinh khủng a.

Đỗ Du Chu hô hấp dồn dập đứng lên, phải lợi dụng cơ hội tốt này, tốt xấu gì thì Tô Trầm Ngư cũng là nghệ sĩ dưới trướng hắn!

Nghĩ đến đây, linh cảm khẽ động.

Đỗ Dư Chu tuy rằng không phải người đại diện kim bài, hắn ở giới giải trí lăn lộn lâu như vậy, đương nhiên vẫn có chút nhân mạch----hắn biết được không ít phóng viên, trong đó có một người tên Lưu Chấn Ninh, luôn hóng những tin tức bát quái trong nhà của các minh tinh, người này luôn chắc chắn rằng Cố Hi Vĩ và Tô Thiên Ngư có cái gì đó.

Lưu Chấn Ninh trong khoảng thời gian này luôn theo sát Tô Thiên Ngữ, hơn nữa hôm nay, với nhiều năm kinh nghiệp trực giác mách bảo cho hắn chắc chắn hôm nay sẽ xảy ra chuyện gì đó, bởi vậy nên đã cố ý núp trong ô tô dưới khách sạn Thiên Ngữ ở.

Lần này ẩn núp, thành công nhìn thấy Cố Hi Vĩ đi đến, dương mắt nhìn thấy người đó đi vào phòng Tô Thiên Ngữ, cánh cửa do trợ lí Tô Thiên Ngữ mở ra!

Lúc này hẳn là hắn nên cùng Tô Trầm Ngư đính hôn nhưng trong lúc này lại chạy đi tìm Tô Thiên Ngữ!

Làm kẻ trộm mẹ nó thật kích thích!

Chờ nhận được tin tức từ Đỗ Dư Chu, Lưu Chấn Ninh kích động vỗ đùi, chuyện này được ------hắn ở chỗ này chụp được số hình kia là thật!

Cùng lúc đó, lời nói của Tô Trầm Ngư trong buổi đính hôn được lan truyền trên mạng, trong một khoảng thời gian ngắn liền leo lên hotsearch.

Cái kia #Cố Hi Vĩ cùng Tô Trầm Ngư đính hôn #Từ từ hạ nhiệt, rất nhiều fan hâm mộ mắng Tô Trầm Ngư #Cố Hi Vĩ đào hôn đi tìm Tô Thiên Ngữ, #Tô Thiên Ngữ và Tô Trầm Ngư là chị em #đều cạn lời.

? ? ?

Chuyện này chắc chắn là giả! Là Tô Trầm Ngư cố ý nói như vậy, nói xấu Hi Vĩ và Thiên Ngữ!

Fan hâm mộ không tin, nhưng mà không quá lâu, Lưu Chấn Ninh đăng trên Weibo một đoạn video------vốn phải đang ở buổi lễ đính hôn Cố Hi Vĩ lại đang vào phòng Tô Thiên Ngữ, trợ lí Tô Thiên Ngữ đích thân mở cửa!

Những từ để tẩy trắng của fan như "kế hoạch P" "Hợp thành" ,bây giờ vô cùng yếu ớt.

Cư dân mạng cũng không có fan cố chấp, nhìn thấy tin tức như vậy, trong đầu nghĩ ra hai từ "Tiểu tam".

"Xem chuyện ở phía dưới, Tô Trầm Ngư cũng quá là thảm đi?"

"Trăm triệu lần cũng không nghĩ đến, Tô Thiên Ngữ cư nhiên lại là chị của Tô Trầm Ngư, đây là chị gái cùng em rể ở cùng một chỗ?"

"Tôi cảm thấy có chút kì quái, người Cố Hi Vĩ thích chính là Tô Thiên Ngữ,vì cái gì mà lại cùng Tô Trầm Ngư đính hôn? Chuyện này mẹ nó cũng quá tra đi! Nói sớm một chút không phải tốt hơn sao?"

"Lúc trước vốn ghét Tô Trầm Ngư.....Theo lời cô ấy thì có thể thấy được cố ấy thật sự thích Cố Hi Vĩ a, rõ ràng trong lòng cũng rất khó chịu, vẫn còn muốn thay cẩu nam nữ kia nói chuyện! Mẹ nó ghét nhất là loại một chân đứng hai thuyền và tiểu tam chen chân!"

"Tam quan của tôi nát rồi."

"Xem xét kĩ thấy Tô Trầm Ngư thật thảm."

..........

Cư dân mạng vừa mới thảo luận kịch liệt, mấy cái hotsearch đột nhiên biến mất sạch sẽ, giống như chưa từng xuất hiện.

Tiếp theo có người nhận ra, Lưu Chấn Ninh xóa video kia đi, sau đó đăng trên Weibo một câu vô cùng ý vị thâm trường: cắn người miệng mềm, bắt người tay ngắn.

Người qua đường đưa ra một kết luận: "Chính chủ dùng tiền mua chuộc Lưu Chấn Ninh rồi"

.............

Người nhà làm việc hiệu quả đúng là không tồi, khách khứa và phóng viên ở hiện trường cũng đã rời đi, Cố Hi Vĩ chở Tô Thiên Ngữ trở về, người đằng sau gần như là được Cố Hi Vĩ dìu vào, sắc mặt tái nhợt tựa như gió thổi liền có thể ngã.

Trên đường trở về, đoàn đội hai bên đã cùng nhau hợp tác, dùng giá cao ép hotsearch kia xuống, đồng thời khiến cho Lưu Chấn Ninh phải xóa cái video kia đi.

Vừa thấy đám người mẹ Tô, Tô Thiên Ngữ chưa nói đã khóc, đẩy Cố Hi Vĩ ra, lung lay đi đến trước mặt mọi người, một chân định quỳ xuống: "Cha, mẹ, bác trai bác gái Cố, thực xin lỗi, tất cả đều là lỗi của con...."

"Bảo bối của mẹ!" Mẹ Tô vội vàng ôm lấy Tô Thiên Ngữ, đau lòng không thôi, "Sao sắc mặt con lại khó coi như vậy, trong người có chỗ nào không thoải mái? Con đừng dọa mẹ."

"Con không sao, chỉ là chút phát sốt thôi." Tô Thiên Ngữ yên lặng lắc đầu, nói: "Trầm Ngư đang ở đâu, nói cho con biết con phải giải thích cho em ấy......."

"Giải thích cho em con?" Giống nghe vừa nghe được chuyện khó tin, giọng mẹ Tô bỗng nâng lên, "Nếu không phải nó gây sự, buổi lễ hôm nay liền có thể náo loạn như vậy sao? Nó chính là đang cố ý! Chỉ có một chút việc nhỏ, mà không quan tâm đem con cùng Hi Vĩ đứng trước ngọn gió!"

"Không, là tại con, là con đã phá hủy đi hôn lễ của Trầm Ngư cùng Hi Vĩ, con phát sốt mơ mơ màng màng, không biết trợ lý đã nói cho Hi Vĩ, làm hại Hi Vĩ phải lo lắng, làm cho Trầm Ngư hiểu lầm......" Vẻ mặt Tô Thiên Ngữ thống khổ cùng tự trách.

Lời còn chưa dứt, có tiếng "Chát" vang lên, chỉ thấy cánh tay phải của cha Cố nâng lên, đứng đối diện là Cố Hi Vĩ hơi nghiêng nghiêng đầu, hai má hiện lên vệt đỏ ửng hình bàn tay.

"Là một người đàn ông trưởng thành, làm việc không để ý đến hậu quả, ta thấy con sống hơn hai mươi năm cuộc đời đúng là uổng phí." Cha Cố lắc đầu, thập phần thất vọng nhìn Cố Hi Vĩ, chợt chỉ tay về phía Tô Thiên Ngữ, "Hôm nay con cùng Trầm Ngư đính hôn, cho dù lo lắng Thiên Ngữ đã xảy ra chuyện gì, muốn đi tìm nó, cũng nên an bài mọi chuyện ổn thỏa rồi mới rời đi, ít nhất cũng phải ổn định Trầm Ngư đã."

Lông mày Cố Hi Vĩ giật giật, giống như muốn nói chuyện gì, lại nuốt trở vào.

Hắn biết rõ tính cách của Tô Trầm Ngư, hẳn là sẽ không làm ra điều gì quá khích, không nghĩ tới ngay lúc này lại tính sai, hành động của Tô Trầm Ngư hôm nay vượt qua sự tính toán của hắn.

" Bác Cố......" Tô Thiên Ngữ bi thương nói.

Cha Cố nhìn về phía Tô Thiên Ngữ, sắc mặt dịu đi, trấn an nói: "Thiên Ngữ, chuyện này không liên quan đến con, con đúng, người sai chính là Hi Vĩ, là nó xử lý không tốt, cũng ủy khuất cho con."

"Cả hai đứa nhỏ đều không sai! Hai đứa nó vốn là lưỡng tình tương duyệt, nếu không...." Mẹ Tô càng nghe càng tức giận, sờ khuân mặt tái nhợt của Tô Thiên Ngữ, mà đau lòng hận không thể thay cô chịu tội, "Sự tình đều do Tô Trầm Ngư nháo thành như này, hiện tại đơn giản chỉ cần hủy bỏ hôn ước của Tô Trầm Ngư và Cố Hi Vĩ."

Nói xong liền hướng đến cha Tô: "Để cho trường đại học đánh rớt nó, rồi đưa nó đến trường đại học C. Nó trở về lâu như vậy, muốn gì chúng ta cũng đều đã đáp ứng, nhưng nó lại không biết chừng mực, nếu như vậy, để cho nó tự gánh vác hậu quả từ sai lầm mà nó gây ra, miễn chúng ta không để cho nó bị thua thiệt thì nó muốn làm gì thì làm."

Cha Cố nghe vậy sắc mặt âm trầm, gật đầu đồng ý, vốn mất hơn mười năm mới tìm được con gái trở về, hẳn là phải thật vui vẻ, lại phát hiện tính cách của đứa con gái này hoàn toàn không giống họ, thậm chí còn có nhiều thói hư xấu.

Chuyện này làm cho ông không biết giấu mặt đi đâu?!

Ông quay qua Tô Ngàn Tập nói: "Kêu Tô Trầm Ngư xuống!"

Tô Thiên Tập ngồi ăn dưa không kiên nhẫn nói "Nga" một tiếng, hắn năm nay mười ba tuổi, chính là bước vào độ tuổi trưởng thành, cái tuổi mà nam sinh bình thường thích coi mình là "Đại nhân", đã là "Đại nhân", thì nên công bằng.

Bởi vậy trước khi lên lầu, cậu phát biểu chút ý kiến cá nhân.

"Con cảm thấy Tô Trầm Ngư cũng có chỗ đúng a."

Cậu ngẩng đầu lên, còn thiếu trợn mắt, "Hôm nay là ngày đính hôn của chị ta a, anh Hi Vĩ không nói gì đã chạy đi tìm chị Thiên Ngữ, thử đổi lại mọi người xem, người có chắc sẽ không tức giận?"

"Mẹ, mẹ nói anh Hi Vĩ là chị nhường cho Tô Trầm Ngư, chính là do mẹ cùng bác gái Cố hứa hôn từ khi mới sinh, vốn là chỉ đích danh Tô Trầm Ngư cùng anh Hi Vĩ a."

Nói một lúc sau, biết bản thân có thể bị mẹ Tô mắng, Tô Ngàn Tập chạy như ma đuổi lên lầu.

Tuy rằng cậu không thích Tô Trầm Ngư----nhìn cách cậu xưng hô với Tô Trầm Ngư cũng có thể nhìn ra-----nhưng có sao nói vậy, chuyện ngày hôm nay là do anh Hi không đúng.

Trong đầu liền nhớ lại bộ dạng của Tô Trầm Ngư trên lễ đài, Tô Ngàn Tập bất giác thấy....Mẹ hình như có chút bất công.

Đều do ngày thường Tô Trầm Ngư mặt cứ u ám, nếu chị ta giống như chị vậy ôn nhu hào phóng, thì ai mà ghét chị ta chứ.

Đi đến trước phòng Tô Trầm Ngư, gõ cửa nửa ngày trời, bên trong không có chút âm thanh nào.

Không kiên nhẫn Tô Ngàn Tập liền tự mình mở cửa------

Nhưng trong phòng trống trơn, không có nửa bóng người.

Người đâu?!

"Em tìm chị?" Đúng lúc này, sau lưng cậu bỗng có một âm thanh thâm trầm, trong phút chốc, Tô Ngàn Tập liền rợn tóc gáy, cậu phát ra một tiếng thét chói tai, âm thanh rung động trời đất, tiếp đó giống như giẫm phải đuôi mèo, lập tức nhảy lên.

Thấy người vừa dọa cậu là Tô Trầm Ngư, Tô Ngàn Tập ngăn giọng lại, trong lòng vẫn còn sợ hãi hét lên: "Chị có bệnh sao! Không biết dọa như vậy sẽ chết người sao!!!"

Tô Trầm Ngư chớp mắt, cười đặc biệt ôn nhu-----

Bởi vì trong đầu chiếc loa bá đạo nói: [Chúc mừng vừa thu thập được tiếng thét chói tai từ Tô Ngàn Tập trị giá 10 điểm.]

10 điểm!

Mẹ nó tra nam hét chói tai mới được có 1 điểm, Tô Ngàn Tập vậy mà cư nhiên lại 10 điểm!

Hoàn toàn trở mình !

Đối mặt với nụ cười quỷ dị của Tô Trầm Ngư, Tô Ngàn Tập nội tâm vô cùng sợ hãi, theo bản năng mà lui lại hai bước, sau đó chợt nghe thấy tiếng cổ vũ của Tô Trầm Ngư: "Ngoan, hét lại hai tiếng."

Tô Ngàn Tập: "? ? ?"

Nữ nhân này có phải là chịu kích thích đến điên rồi không?!

Lời nói từ tác giả:

Tô Ngàn Tập: lạnh run.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro