JiYong huyng là người sành ăn (Phần 3)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

      JiYong huyng lấy ra một chiếc đồng hồ bạc từ trong túi và dí nó vào mặt tôi.

    - Coi nè, coi nè. Em chỉ còn 5 phút nữa! Vì đàn chị đáng kính của em, làm ơn hãy viết thật hay vào! Truyện của Gallico có cái ngọt dìu dịu tươi mát, vì thế tiếp theo sẽ là một thứ gì đó siêu ngọt ngào. Những câu chuyện bi thảm cũng tuyệt, nhưng một tiểu thuyết lãng mạn phải đi kèm với một kết thúc có hậu. Không được để nhân vật chính chết vì đau tim hay bệnh máu trắng, hay rớt máy bay, hay chết nghẹn vì ăn bánh nếp dâu hay bất cứ thứ gì tương tự đâu đó!

     Tôi nghĩ ra rồi.

     Tôi quyết định thay đổi cốt truyện.

     Tôi sẽ viết một câu chuyện mà trong đó nhân vật chính và mối tình đầu của anh sau nhiều năm xa cách, gặp lại nhau tại tòa nhà Quốc hội. Bỗng cô gái bị một hộp bánh nếp dâu tây rơi xuống đầu và chết!

      JiYong huyng lấy tay chống cằm và mỉm cười với tôi.

     Thoạt nhìn anh ấy như một mỹ nam lạnh lùng. Nhưng khi đến bữa trưa hay bữa ăn nhẹ, sự thèm thuồng thể hiện rõ ra mặt như thể anh ấy là một đứa trẻ. Đôi mắt anh ấy ánh lên sự chờ đợi đầy háo hức.

    - Anh yêu các tác phẩm viết tay cực kì. Khi đọc các tác phẩm của Ogai hay Souseki, đương nhiên ta sẽ thưởng thức được một hương vị chín chắn thành thục vô cùng đậm đà, nhưng những nhà văn nghiệp dư cũng có sự hấp dẫn riêng với sự ngây thơ tươi mát. Đặc biệt là những tác phẩm viết tay, những câu văn như dòng suối róch rách. Mỗi khi đọc, có cảm giác ta đang dùng tay vốc lấy từ dòng suối mát lành đó từng ngụm nước trong vắt như pha lê và cả tâm hồn liền trở nên thư thái. Hương vị của chúng cực kì tươi mát và ngọt ngào, như thể chúng ta đang thưởng thức những quả cà chua hay dưa leo mới thu hoạch! Dù đôi lúc có lẫn vị đất nhưng vẫn thơm ngon cực kì!

      Văn cuả tôi là cà chua với dưa leo sao?

       Nếu tôi kể cho anh ấy rằng tôi từng là nữ nhà văn bí ẩn thì vẻ mặt của anh ấy sẽ thế nào nhỉ?

       Dĩ nhiên là tôi sẽ không bao giờ hé răng nửa lời về chuyện đó!

      - Chú ý, chú ý, còn hai phút nữa thôi. Đã đến giai đoạn nước rút rồi. Ráng hết sức nào!

      JiYong huyng bắt đầu cổ vũ tôi. Anh ấy nghiêng chiếc cổ thon dài và đôi mắt hướng thẳng lên, vui vẻ nhìn tôi.

      Anh ơi, anh ngây thơ quá! Mọi chuyện chẳng được như anh mong đợi đâu.

      Và ngay lúc đó...

Còn nữa...




Cảm ơn các bạn đã đọc truyện!

    

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro