Chương 137

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit: Julia

Mạc Ngữ chuẩn bị xong đồ ăn, hai người vừa ăn vừa chờ tin tức bên kia, cảm giác ghê tởm khôbg giảm bớt tí nào, Tình Nhi tự biết là chuyện của mình, hiện tại nàng mà ăn cái gì, khẳng định sẽ nhổ ra, chỉ uống một chén canh liền đặt đũa xuống.

Bách Lí Liên Dịch chỉ uống rượu, một ly lại một ly, phút chốc bên chân hắn đã có vài bình rượu không, Vô Diễm cảm thấy chính mình nên chuẩn bị ủ rượu nữa, hàng trữ được cũng không bù nổi cách uống của vị này, hơn nữa còn có một vị tiểu thư thích uống rượu ngon …… Quyết định, lần này sau khi trở về nhất định phải nhưỡng nhiều hơn mới được.

Tình Nhi không phải là người nói nhiều, hai năm ở Du Nhiên Cư ẩn nấp , huynh muội cũng có làm vài việc, nên nói đã nói xong, lều trại an tĩnh, ngẫu nhiên sẽ có tiếng ly va chạm, những người khác theo bản năng thở nhẹ lại, liền sợ chính mình một khi không cẩn thận sẽ quấy nhiễu thanh tĩnh.

Sau khi ăn xong trà đều uống hai ly, Thanh Liễu cùng Thư Dục mới trở về, tuy rằng tận lực khống chế, vẫn là có thể từ trên mặt bọn họ nhìn ra hưng phấn, không cần phải nói đại gia cũng đã nhìn ra, Đằng Long đại thắng.

“Tiểu thư, Đại hoàng tử, chúng ta thắng.”

Tuy đã dự kiến đáp án, nhưng khi nghe xong Tình Nhi nhẹ nhàng thở ra, “Thành đoạt lại?”

“Dạ, Đằng Long thương vong rất ít, Sầm tướng quân hẳn là một lát nữa liền đến đây.” Thư Dục là lần đầu tiên chân chính tham dự chiến tranh, thân là nam nhân, máu hiếu chiến hẳn toàn bộ thức tỉnh, thậm chí cảm thấy còn có chút không đã ghiền.

Tình Nhi không muốn cùng mấy vị tướng quân nhấc lên quan hệ, trong cung vị kia còn nhìn, trước mắt vị này cũng muốn bận tâm, có thể tránh đi vẫn tốt hơn “Các ngươi đi ra ngoài trước, ta cùng ca ca có việc muốn nói.”

“Vâng.” trừ bỏ Bách Lí Liên Dịch, những người khác đều lui ra ngoài, Tình Nhi thấy nhiều cũng không trách, nhưng Chung Ly Dạ ngược lại cảm thấy tò mò với thân phận của người đàn ông này, muội muội nhà mình có bao nhiêu xuất sắc không ai rõ ràng hơn hắn, tuy rằng tuổi Tình Nhi đã đủ để gả chồng , người bình thường, nghĩ cũng đừng nghĩ, cưới muội hắn, nhưng nam nhân này khí thế bất phàm, chính là…… Sẽ không như vậy dễ dàng.

“Tình Nhi, không giới thiệu một chút sa?”

Tình Nhi vỗ vỗ cái trán, nàng căn bản đã quên này hai người này là lần đầu tiên gặp mặt, “Ca ca, đây là người trong sư môn ta…… Sư huynh, danh gọi Bách Lí Liên Dịch, Liên Dịch, đây là ca ca ta Chung Ly Dạ.”

Sư huynh? Bách Lí Liên Dịch nhướng mày, nể mặt Tình Nhi mới mở miệng chào hỏi, “Lần đầu gặp mặt, xin chào.”

Phương thức chào hỏi quá mức hiện đại hóa này khiêna thái dương Tình Nhi co rút, nàng có thể xác định người này không phải xuyên tới, chảng lẽ ở thế giới kia của hắn cũng lưu hành phương thức chào hỏi nhu vậy sao?

Tuy rằng trong lòng đã sớm có chuẩn bị, lần đầu tiên nhìn thấy người trong sư môn Tình Nhi , Chung Ly Dạ vẫn có chút giật mình, nhớ tới Tình Nhi hồi sư môn dưỡng thương ba năm, Tình Nhi lại là trực tiếp gọi danh của hắn, hẳn là được người này chiếu cố không ít, quan hệ tương đối thân cận, hắn hơi hơi ngồi thẳng thân mình, cười nói: “Chào ngươi, Tình Nhi hẳn được ngươi chiếu cố rồi.”

Lời nói không chút xa cách, dù không biết rõ lai lịch của người trước mặt hắn cũng không thay đổi sắc mặt , hiển nhiên, Chung Ly Dạ cho Bách Lí Liên Dịch ấn tượng đầu tiên cũng không tệ lắm, phái trước không gặp còn cho rằng đây là một tên đắc ý, đầy cao ngạo hoàng tử, không nghĩ tới thật đúng là không hổ là ca ca Tình Nhi.

Thấy hai người chào hỏi, tưởng nhanh chóng rời đi Tình Nhi khôbg cho hai người cơ hội nói nhiều hơn một câu, từ trong không gian lấy ra một quyển sách phiên phiên, trong giọng nói có chút trang trọng, “Ca ca, theo ta thấy về sau chiến tranh sẽ không ít, nếu ca lựa chọn từ quân đội bắt đầu cắm rễ, vậy không tránh được phải lên chiến trường, mặt khác sự ta không giúp được ngươi, ta chỉ có thể tận lực cho ngươi nhiều hơn một ít tiền vốn bảo mệnh.”

Bách Lí Liên Dịch rót ly trà cho nàng, Tình Nhi bưng lên uống một ngụm mới tiếp tục nói: “Thứ trong quyển sách này nếu dùng trên chiến trường đối với Đằng Long quốc đại đại có lợi, nhưng là trước kia muội không cho huynh, không phải không bỏ được, mà là không muốn lấy ra tới, tuy rằng thứ này muội chưa nghiên cứu qua, nhưng vừa thấy cũng biết là tạo nhiều sát nghiệt.

Muội sợ thứ này giúp huynh mang nhiều thắng lợi mà trở nên hiếu chiến, tăng thêm bản tính xâm lược, làm thế giới này không duyên cớ tăng thêm rất nhiều chiến tranh, đây là tội lỗi của muội. Chính là hiện tại xem ra, liền tính chiến tranh không phải do Đằng Long khơi mào thì người khác cũng sẽ khơi mào tới, muội không thể nhìn Đằng Long bị đánh, cũng không nghĩ ca ở trên chiến trường xảy ra chuyện, ca ca, hy vọng ca dùng nó đúng chỗ.”

Chung Ly Dạ mở ra quyển sách lật qua vài tờ, hắn ở phương diện này học tâpn tương đối kỹ, lại ở quân doanh lăn lộn nhiều năm, lướt vài trangđax nắm rõ được giá trị sách này không nhỏ, gắt gao nắm chặt trong tay, nhìn về phía ánh mắt bình thản của muội muội, lại nhìn Bách Lí Liên Dịch bên cạnh, “Tình Nhi, thứ này cũng là……?”

“Ca nghĩ sao thì nghĩ.” Tình Nhi gật đầu, sư môn thần bí là cái cớ vạn năng nha.

Chung Ly Dạ minh bạch gật đầu, “Cảm ơn muội, Tình Nhi, xem ra người làm ca ca như ta thật vô dụng, luôn để muội phải giúp ta, cho này cho kia.”

“Việc muội làm là có hạn, huynh không cần cảm thấy tâm lý gánh nặng.” Tính toán thời gian, Tình Nhi biết chính mình cần phải đi, nếu Sầm Như Bác đem công lao đẩy trên người nàng, nàng ứng phó không nỏi, còn không bằng đi luôn, “Nguyên bản tính toán cho ca cái kinh hỉ, nhưng lại làm muội chấn kinh, tình huống hôm nay muội không thể ở đây lâu được, ca ca, bảo trọng, có cái gì chuyện gì phải gởi thư cho muội trước, mặc kệ muội ở đâu, Tiểu Hắc đều có thể tìm được muội.”

Mấy năm không gặp, mới vừa gặp mặt lại lập tức phải tách ra, Chung Ly Dạ có chút không nỡ, “Ở lâu một chút cũng không sao, Sầm Như Bác không phải người không.có ánh mắt.”

“Tính muội trước giờ không đổi, không thích cùng người xa lạ giao tiếp, nếu không phải vừa vặn gặp phải chiến tranh, muội chỉ dám lặng lẽ gặp mặt ca, cố tình lần này nháo lớn như vậy, đúng rồi, lúc chính thức cùng Lạc Nhật khai chiến , muội sẽ bảo Tinh Quang đến đây giúp ca, hắn cùng Lạc Nhật có thù oán, muội đáp ứng cho hắn báo thù cơ hội.”

Biết lưu không được người, Chung Ly Dạ thu liễm cảm xúc không buông, duỗi tay gỡ xuống mạng sa của nàng mà nhìn, sau một lúc lâu mới đến ra kết luận, “Mẫu hậu được xưng là tứ quốc đệ nhất mỹ nhân, hiện tại xem ra phải nhường cho Tình Nhi rồi, dưới bầu trời này có người xứng đôi với Tình Nhi nhà ta sao? Qua được cửa ải của ta cũng không chắc qua được cửa ải của phụ hoàng đi.”

Tình Nhi lấy khăn che mặt một lần nữa mang lên, cũng không vì ca ca nhắc tới hôn sự của mình mà túng quẫn, sắc mặt như thường nói: “Không có xứng đôi thì không cần gả, dù sao muội cũng không có tính toán đó, ca ca, ca với phụ hoàng đừng có loạn ghép đôi cho muội, muội mà thật sự trốn là mọi người cũng không tìm được đâu.”

“Ta tận lực, ha ha, đến nỗi phụ hoàng nơi đó…… muội nói còn hữu dụng hơn ta nhiều, tự mình nói đi.” Chung Ly Dạ ăn ngay nói thật, phụ hoàng đối Tình Nhi quá tốt đến nỗi trong cung ai cũng ghen tỵ, bọn họ nghĩ mọi cách lấy lòng còn kém người rời xa lồng son, cố tình ngốc địa phương vẫn là nơi bọn họ với không tới.

Bách Lí Liên Dịch đột nhiên đứng lên, trên mặt vẫn như cũ nở nụ cười, trong mắt lại là lãnh, “Tình Nhi, đi thôi.”

Tình Nhi đứng dậy, xác thật không thể lại ngây người, “Ca ca, bảo trọng, đồ vật kia nhớ cất kỹ, tuyệt không thể để mất, có thời gian tốt nhất sao lại một bản, đem nguyên bản trả lại cho muội.” Rốt cuộc đó là đồ vật ngoài ý muốn có được, nếu thật là Dung Tông, đến lúc đó hỏi tới cũng còn có thể trả.

Chung Ly Dạ cầm quyển sách nhỏ trong tay vẫy vẫy, “Ta hiểu, yên tâm, ca ca liền không tiễn ngươi, bảo vệ tốt chính mình, Bách Lí huynh, Tình Nhi nhờ ngươi chiếu cố.”

Mạc danh mà tức giận bởi vì những lời này lại chuyển biến tốt đẹp không ít, gật gật đầu xem như đồng ý hứa hẹn, làm bộ lơ đãng nắm tayTình Nhi nói: “Bọn họ mau trở lại.”

Quả nhiên, Tình Nhi cũng không có so đo động tác nhỏ này của hắn, theo hắn hướng ra ngoài lều , trong nháy mắt vén rèm lên kia , Tình Nhi mới quay đầu lại hướng Chung Ly Dạ cười cười, “Ca ca, chờ ca chiến thắng trở về ngày đó, muội nhất định sẽ ở hoàng cung vì ca khánh công.”

“Nhất định.” Chung Ly Dạ nắm chặt nắm tay, Tình Nhi vì hắn sáng tạo quá nhiều điều kiện, hắn há có thể cô phụ? Thương này, một lần liền đủ, sỉ nhục như vậy, một lần liền đủ, một ngày nào đó, hắn sẽ trả lại gấp bội.

Nhìn đoàn người từ từ rời đi, binh lính trừ bỏ hành lễ đầy kính ý cũng không có quá nhiều ồn ào, ánh mắt cũng không có dư thừa đến mức làm Bách Lí Liên Dịch không thoải mái, chính là Bách Lí Liên Dịch tâm tình vô pháp chuyển biến tốt đẹp, hơn nữa hoàn toàn tìm không thấy nguyên nhân.

Không, hắn trong lòng ẩn ẩn là đoán được, chính là cảm thấy như là ở sương mù xem hoa, luôn có thứ gì đó che che dấu dấu, rõ ràng đáp án liền ở trước mắt, lại trước sau không bắt được trọng điểm.

Sau khi cùng đám người Kê Nghi đám hội hợp, Tình Nhi không có cưỡi ngựa, mà ngồi trên chiếc xe ngựa hoa lệ, lang thang không có mục tiêu, hành tẩu được một lúc Hiên Viên mới lại đây xin chỉ thị, “Tiểu thư, tiếp theo chúng ta đi nơi nào?”

Tình Nhi chống đầu nghĩ nghĩ, cấp ra cái không tính là chỉ thị, “Không cần đi đường chính là được, trước tùy tiện đi một chút đi.”

“Được.” Hiên Viên cười sủng nịch, tiểu thư có đôi khi kỳ thật thật sự rất tản mạn.

Tình Nhi không phải không có việc gì làm, nàng kỳ thật còn có rất nhiều chuyện yêu cầu giải quyết, tỷ như đi đến tòa thành treo bát quái kính ở Nguyên Châu giải quyết thỉnh cầu của nữ quỷ, lại tỷ như đi tìm cái thứ nào đó ăn cây táo, rào cây sung hảo hảo nói chuyện, chính là những việc này…… Đều không quá gấp, nàng không cần thiết phải hoàn thành một chuyện lại một chuyện , này cũng không phải nhiệm vụ.

Chính là cảm giác giết người khiến nàng vẫn ghê tởm không thôi, nàng hiện tại chỉ nghĩ uống rượu, tưởng ngủ say, hoặc là, dứt khoát gõ ngất chính mình.

Trầm mặc một đường Bách Lí Liên Dịch đột nhiên mở miệng, “Đồ vật mà ngươi đưa cho Chung Ly Dạ cũng không phải ta cất chứa.”

Tình Nhi sửng sốt, chợt nhớ tới chính mình thật đúng là có một số việc không có giao đãi, nàng căn bản liền đã quên, tổng đem vài thứ kia trở thành của Tiểu Ngọc, nàng cùng Tiểu Ngọc trước nay đều không cần khách khí, cho nên cùng Bách Lí Liên Dịch nhận thức lâu như thế cũng chưa từng nhớ tới việc này.

“Đó là ta từ địa cầu mang đến đây, đặt cùng với công pháp kia, nghiêm túc mà nói, cũng không phải đồ vật cảu ta, Liên Dịch, ta phải nói với ngươi tiếng thực xin lỗi, tự tiện động đồ vật của ngươi.”

Bách Lí Liên Dịch cong cong khóe miệng, nụ cười xấu xa quen thuộc hiện lên, “Hai bổn kiếm pháp kia thì sao? Vẫn là ngươi đưa Chung Ly Dạ thanh kiếm đó?”

“Đều đúng, không có sự đồng ý của ngươi liền như thế làm, thực xin lỗi, nếu ngươi cảm thấy không tốt, ta sẽ lập tức thu hồi.” Tình Nhi trong lòng tuy rằng xin lỗi, biểu hiện lại bình thản vô cùng, việc này không có gì phải che che dấu dấu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro