Chương 246 : Đô đốc, biểu muội có độc ( 40 )

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Chàng phải tin tưởng chàng chính là Hiên Viên Võ độc nhất vô nhị trên đời này."

Cho nên ngươi xem ta cũng là tiểu tiên nữ độc nhất vô nhị trên đời này, mọi người đều độc nhất vô nhị cho nên không cần tổn thương nhau, tha cho ta một cái mạng chó a!

Đường Hoan hiện tại cũng nghĩ không ra biện pháp tốt hơn, lúc cùng Hiên Viên Võ ở chung chỉ có thể coi như cái gì cũng không biết.

Rốt cuộc biết được càng nhiều thì càng dễ chết sớm.

Hiên Viên Võ lại trong lòng thầm nghĩ.

Nếu hắn không có nhớ lầm, một đời này sở dĩ cùng kiếp trước hoàn toàn không giống chính là từ lần hắn vào viện của Bình An trộm đồ ăn, khiến nàng bệnh nặng một hồi.

Nếu hắn có thể trọng sinh.

Thái Tử cũng có thể trọng sinh.

Như vậy, Bình An quận chúa Cố Nhược Hoan có thể  hay không ?

Nàng có phải hay không cũng trọng sinh ?

Hơn nữa so với Thái Tử Cố Vũ, thái độ của nàng đối với hắn mới là thay đổi rõ ràng nhất!

Không thể không nói, Hiên Viên Võ người này tuy rằng trời sinh ngu dốt nhưng thắng ở chỗ siêng năng học tập, bất luận là chuyện gì đều theo thói quen suy xét cẩn thận, cho nên mới có thể suy nghĩ một chút là ra.

Nhưng là cái suy luận này vô tình chặt đứt đường sống của Đường Hoan.

......

"Chàng cứu Bình An, Bình An lại không muốn giết chàng, lại còn muốn giữ lại danh dự đã bị hủy, trừ cách gả cho chàng ta không có lựa chọn nào khác."

Thụy Vương đem tên ngốc to con gọi vào thư phòng đứng. Rõ ràng người là do mình kêu tới, nhưng khi liếc mắt một cái ông lại cảm thấy tức nghẹn mãi không thôi.

"Nữ nhi của bổn vương không thể cứ như vậy mà cưới! Ngươi trời sinh ngu dốt, được cái mạng cứng, thế nhưng may mắn được Bình An chiếu cố. Nếu ngươi thật sự đối với Bình An có tâm, muốn cưới nàng thì nhất định phải vì nó mà lập nên một phần công lao sự nghiệp. Nếu không cho dù bổn vương bị Bình An căm hận cả đời, cũng sẽ đem ngươi diệt trừ cho sảng khoái!"

Hiên Viên Võ cúi đầu đứng ở thư phòng.

Vẫn luôn trầm mặc, rốt cuộc cuối cùng vẫn chậm rãi mở miệng hỏi, "Như thế nào mới có thể gây dựng công lao sự nghiệp ?"

Nếu không có đoán sai, chắc chắn ông muốn cho hắn đi chiến trường rèn luyện.

Cùng đời trước giống nhau, họ cho hắn đi chiến trường rèn luyện tên tuổi, kỳ thật là muốn cho hắn chết ở chiến trường.  Nếu không chết trận ít nhất cũng có quân công trong người, không đến mức khiến cho Bình An quận chúa lưng đeo một cái thanh danh "gả cho tên phế vật".

"Biên cương chiến sự đã bùng nổ, theo ta đi sa trường rèn luyện."

Hiên Viên Võ trong lòng cười lạnh.

Quả nhiên.

"Chờ đến lúc từ chiến trường trở về, ta liền có thể cưới quận chúa sao?" Mắt đen Hiên Viên Võ ngơ ngác nhìn thẳng vào mắt Thụy Vương.

Thụy Vương thật ra đang cảm thấy tâm can phèo phổi cùng thận đều đau.

Đại ngốc tử luôn miệng nói muốn cưới Bình An của ông, cũng không dùng nước tiểu coi lại chính mình!

Nhưng Thụy Vương không thể phủ định đáp án, chỉ có thể qua loa nói một câu đồng ý.

"Ta đây đáp ứng."

Hiên Viên Võ cũng không có nghĩ nhiều, liền đáp ứng.

Hắn đời trước tuy rằng ở trong quân thập tử nhất sinh, nhưng đây cũng là con đường chông gai  đầu tiên hắn phải vượt qua. Nếu không đi tòng quân, hắn liền không có cơ hội kháng cự.

Cuối cùng Cố Nhược Hoan có phải người trọng sinh hay không trong lòng hắn cũng đã có tám phần suy đoán.

Thái Tử Cố Vũ lòng dạ khó lường muốn mượn sức hắn.

Hai bên đều muốn lợi dụng hắn vì cuối cùng hắn có được công trạng vinh quang, nhưng hai phe đều không nghĩ tới hắn bây giờ không còn giống với kiếp trước, không còn dễ dàng bị người lợi dụng như vậy!

Nếu để người khác nắm trong tay vận mệnh của mình, chi bằng từng bước trù tính, cuối cùng đánh bọn họ một vố trở tay không kịp!

Đều muốn làm ngôi cửu ngũ?

Hắn muốn nhìn xem đến tột cùng ai có thể cười đến cuối cùng!

Đường Hoan là người cuối cùng biết Hiên Viên Võ muốn đi chiến trường.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro