chap 12 + 13 + 14

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Chap 12: Tôi không liên quan!!!!


-Đủ rồi !!! - Giọng nữ nhân trầm lạnh lùng ngăn cản Jessica lải nhải không ngừng


Đôi mắt như chứa nước của Jessica trong phút chốc trở nên tuyệt vọng, trước kia cũng đã xảy ra chuyện như vậy và Park Jiyeon chưa hề ngăn cản cô, và bây giờ cũng chưa ngăn cản cô. Cô là tình nhân được sủng ái nhất trong số tình nhân trước của Park Jiyeon. Nhưng hôm nay, chỉ vì một phục vụ nghèo nàn này, Yeonie lại ngăn cản cô, sẵn sàng lên giọng với cô!!!!


-Yeonie, chị. . . . . . - Jessica vẫn chưa bỏ ý định, kéo chặt cánh tay của Park Jiyeon


Ánh mắt thâm trầm của Park Jiyeon mang theo ý cười khó đoán nhìn Hyomin. Hyomin thì cô cảm thấy cả người rét run, chỉ muốn nhanh chóng rời khỏi nơi này thôi. Người phụ nữ này quả thật là quá nguy hiểm, không khí chung quanh cô ta quá đè nén - dù trên mặt cô ta có mang theo nụ cười nhưng nhiệt độ toàn thân lại lạnh như băng


Đôi chân dài muốn ngắn mà ngắn không được của Park Jiyeon vừa vặn ngăn chặn đường đi của cô


-Park tổng giám đốc, phiền ngài đứng sang một bên, tôi phải đi làm việc rồi !! - Hyomin nở nụ cười nghề nghiệp, lễ phép nói, nhưng trong mắt lại không có một chút nhún nhường


Bỗng nhiên cằm của cô bị bàn tay ma lực của Park Jiyeon chiếm lấy. Ôi , quỷ ma tha bắt!!! Lại là động tác này. Cảm giác đau đớn quen thuộc như thế, trong cơn mưa đêm đó, cô ta cũng không có một chút thương tiếc siết chặt cằm của cô như vậy!


Hyomin đau đến nỗi phải hít sâu một hơi, trong lòng lửa giận ngập trời. Người nghèo nên dễ bị ức hiếp sao??? Cô đảm nhiệm công việc phục vụ bàn của mình, dựa vào cái gì mà bị người ta sỉ nhục, xem thường như vậy???


Đôi mắt to trong sáng lạnh lùng của Hyomin nhìn thẳng vào đôi mắt sâu đen láy của Jiyeon :"Buông tay!!!!" - Giọng nói bình tĩnh không mang theo một chút tình cảm nào


-Cô bé, em ra lệnh cho tôi đó sao??? - bàn tay Park Jiyeon gia tăng sức mạnh, nhìn gương mặt nhỏ của Hyomin dù đau đến tái nhợt vẫn không mở miệng cầu xin tha thứ, trong lòng cô ta cũng dâng lên một tia tức giận. . . "Em là đang xem thường tôi sao, cô phục vụ bàn nhỏ bé???"Nhất định phải quật cường đến vậy à??? Nữ nhân ngoan ngoãn một chút mới đáng yêu


-Tôi nhắc lại một lần nữa, buông tay ra!!!! - Hyomin cố gắng ẫn nhẫn, sự kiên nhẫn của cô sắp quá sức chịu đựng rồi


-Vậy sao??? Em đừng quên, tôi. . . . là khách của em đấy. Tốt nhất em nên nói chuyện lịch sự và nhã nhặn một chút - Jiyeon lên giọng, gương mặt vẫn ẩn thoắt có nụ cười, nhưng tay vẫn không giảm lực mà còn cố gắng siết chặt hơn


Một chút nhẫn nại cuối cùng cũng bị vỡ tung, Hyomin nâng đầu gối lên, dùng hết sức lực của mình thúc mạnh vào giữa hai chân của Park Jiyeon


-aaaaaa . . . . !!! - Park Jiyeon hít một hơi, ánh mắt khó có thể tin nhìn Park Hyomin......lại có người dám lớn gan đá vào điểm chí mạng của Park Jiyeon cô!!!


Hyomin nhân cơ hội tránh thoát bàn tay ma quỷ của Park Jiyeon, nhanh chóng lui về phía sau đến vị trí an toàn. Trên khuôn mặt nhỏ nhắn tràn đầy nụ cười thắng lợi - Park Tổng giám đốc, quên nói cho ngài biết, tôi có học võ phòng vệ !!!


Khuôn mặt đẹp trai của Park Jiyeon trở nên u ám, trong ánh mắt đen đó tràn đầy sự tức giận, Hyomin không kiềm lòng được rùng mình một cái


-Yeonie. . . . - Jessica chạy đến, hét lên một tiếng, nhào lên muốn tát vào mặt Hyomin - Người nữ nhân đê tiện này, sao lại dùng thủ đoạn hèn hạ đến thế !!! Tôi sẽ nói với quản lí cô sa thải cô!!!


Hyomin cười khẽ một tiếng, nhanh nhẹn cởi tạp dề bằng ren xuống, ném lên bàn. Trong lòng vui sướng vỗ tay "Cứ tự nhiên!!! Bây giờ tôi không làm nữa, tôi. . . . NGHỈ VIỆC"


Quay đầu nhìn Park Jiyeon ném ra một nụ cười khiêu khích, thừa dịp Jessica đang quấn lấy cô ta mà Hyomin vội vã rời khỏi cái nơi này. Nếu như cô bị Park Jiyeon bắt được, chắc chắn cằm của cô sẽ vỡ nát!!!!

.

.

.

.

.

.

.

.

END Chap 12


--------------------------------------

Chap 13: Gặp lại "Người xưa"


Lao ra cửa chính của nhà hàng, Hyomin mới thở dài một hơi. May là nhờ mình thường xuyên luyện tập chạy bộ đường dài chứ không thì bị người phụ nữ bá đạo ấy bắt được, chắc chắn sẽ rất thảm!!! (biết luôn ^^)


Làn gió đêm se lạnh thổi vào người, có chút thoải mái. Hyomin hít một hơi sâu thật sâu không khí trong lành vào lồng ngực, trái tim đập liên hồi cuối cùng cũng bình thường lại. Đã bao lâu cô không được ngắm nhìn vẻ đẹp của thành phố về đêm rồi nhỉ??? Cô cũng không nhớ rõ nữa


Kể từ khi cha cô ngã bệnh nằm trên giường tối nay, Hyomin vẫn thường xuyên mệt mỏi, ban ngày đi học, buổi tối về tranh thủ làm việc ở ba nơi, thường là gần sáng mới về đến nhà


Nghĩ đến cha, Hyomin lại tràn đầy ân hận, Hyomin tại sao mi lại kích động như vậy???? tại sao mày lại chấp nhặt loại người như cô ta kia chứ??? Công việc ở nhà hàng Sugar Free , thù lao rất hậu hĩnh. . . Tại sao lại vì người khác gây chút khó khăn cho mi, mi lại dễ dàng từ bỏ như vậy????


Tiền bạc lo thuốc men cho cha thì sao đây??? Mẹ kế HwaYoung tìm đường trốn cho riêng mình. . . Chị họ Shin Kyung làm người mẫu tuy lương cũng rất cao, nhưng tiêu tiền rất hoang phí, tiền kiếm được bản thân cũng không đủ tiêu. Tất cả áp lực về kinh tế đều do một mình Park Hyomin cô gánh vác


Bây giờ cô lại bị thất nghiệp. . . . phải làm sao đây????


Đều do Park Jiyeon chết tiệt kia!!! Cái gì mà Tổng giám đốc chứ. Thật là không có phẩm hạnh mà. Quen biết một phụ nữ nông cạn như vậy, cô ta đúng là một con heo kiêu ngạo mà thôi !! Hyomin không ngừng cau có, trong lòng nguyền rủa Park Jiyeon rất nhiều, nhiều không tả nổi



Haizz, hiện tại cô cần phải tìm một công việc mới, nếu không, căn bản là không ứng phó nổi với tiền thuốc men mỗi ngày của cha. Hyomin ngó Đông, ngó Tây, chỉ hy vọng là tìm được thông báo tuyển người làm trên một ngôi nhà nào đó


Đột nhiên, đôi mắt to của cô mở hết cỡ. . . . Một chiếc xe hơi màu đen dừng bên cạnh cô, cửa sổ xe được hạ xuống, một người phụ nữ còn trẻ tuổi ngồi ở vị trí tài xế, áo sơ mi trắng, khuôn mặt cô ấy nho nhã, một ánh mắt sáng ngời mà thăm trầm đang chú ý vào ánh đèn giao thông, ngón tay thon dài gác lên cửa sổ xe


Cả người Hyomin run rẩy, loạng choạng rồi té ngã xuống mặt đường, nước mắt không ngừng chảy.....bàn tay gắt gao đưa lên miệng, che lại, tránh để tiếng khóc bật ra


Là chị ấy!!! Ham EunJung, học trường của cô thời đại học. Tại sao chị ấy lại ở đây??? Sau khi cha cô bị phá sản, vì trốn tránh nợ nần và các chủ nợ, họ dắt nhau đến thành phố Seoul này, điện thoại di động của cô lại bị mất nên vì thế mà mất liên lạc từ đó. Vậy tại sao bây giờ chị ấy lại xuất hiện tại đây, tại cái thành phố Seoul rộng lớn này???


Hyomin cảm giác như tim mình ngừng đập, ngơ ngác nhìn người đàn ông trong xe. Một lúc lâu sau, cô hồi phục tinh thần, điên cuồng chạy về phía chiếc xe kia


Sau đó, đèn xanh sáng lên, chiếc xe hơi màu đen nhanh chóng lăn bánh, lao vút như một mũi tên


-Học trưởng Ham, chờ em một chút, học trưởng Ham!!!! - Hyomin bất chấp ánh mắt ngạc nhiên của người đi đường, liều mạng chạy theo chiếc xe hơi kia, vẫy vẫy đôi tay, trên gương mặt nhỏ nhắn tái nhợt tràn đầy nước mắt


Từ khi cô chuyển nhà đã tròn ba năm, kể từ đó cô không gặp lại chị nữa


Ham Eunjung, bộ dáng của chị vẫn thế, vẫn như xưa, anh tuấn nho nhã. Mấy năm nay, chị sống có tốt không???Có hạnh phúc khi không có em bên cạnh không???


Chị đường đường là người con duy nhất của chủ tịch Ham nhưng đã từng rất tốt với người có gia đình sa sút nghiêm trọng như cô. . . .


Chị đã từng rất tốt với cô. . . . .Rất tốt!!!!


Trên con đường rực rỡ ánh đèn phút chốc mất đi màu sắc, Hyomin mặc cho nước mắt vẫn lăn dài trên má, bước chân phiêu du như đang đi trên mây, từng bước, từng bước một cách rất khó khăn. . .


.

.

.

.

.

..

.

END Chap 13


--------------------------

Chap 14: Có người yêu sao???


Trong chiếc xe Lamborghni, Park Jiyeon lạnh lùng nhìn màn bi kịch đang diễn ra bên đường. Hyomin đuổi theo chiếc xe hơi đó mà kêu gào, mặt mũi đầy nước mắt, khiến cô ta có chút hiếu kì


Chiếc xe Lamborghini tăng tốc độ, đuổi theo chiếc xe hơi màu đen trước mặt, nghiêng đầu lạnh lùng thoáng nhìn qua, ánh đèn quá mờ, chỉ thấy một người phụ nữ tóc ngang vai, đang ngồi lái xe, bộ dáng lịch sự nhã nhặn


Sao??? Hyomin thích kiểu người như vậy sao???? Không hiểu sao trong lòng Park Jiyeon có chút không thoải mái, Hyomin với người phụ nữ đó rốt cuộc là có quan hệ như thế nào???



Khóe môi khẽ mím lại, nhấn ga, chiếc xe Lamborghini trong nháy mắt đã bỏ rơi chiếc xe màu đen kia rất xa


Cảm thấy có chút khó chịu, Jiyeon quay kính xe xuống, làn gió đêm mát mẻ thổi vào. Bỗng điện thoại vang lên


-Yeonie, em xin lỗi, về sau em sẽ không bao giờ làm thế nữa, tha lỗi cho em đi Yeonie - Trong điện thoại vang lên giọng nói mềm mại của Jessica đầy ủy khuất và áy náy


Jiyeon chau mày, người phụ nữ đến lúc phải loại bỏ rồi


-Yeoniem sao chị không nói gì hết vậy??? Đừng nóng giận, tối nay chị ở biệt thự trên núi kia sao đừng lo, em sẽ đến và nhất định phục vụ chị thật tốt - Jessica cố dùng giọng nói ngọt ngào mập mờ trêu đùa, đối với công phu trên giường của mình, cô vô cùng có lòng tin. Các kiểu kĩ năng, mọi thứ cô đều tinh thông


-Đem chìa khóa biệt thự giao cho quản gia Lee, về sau không được phép đến gần nơi ở của tôi nửa bước - Park Jiyeon cất giọng nói, vẫn cái giọng lạnh lùng chết người ấy. cô tuyệt đối không tha thứ cho những người đã "làm hỏng" "món đồ chơi" của mình !!!!


-Yeonie, sau chị lại như vậy??? Em yêu chị, là yêu chị thật lòng mà!!!! - Jessica cảm thấy tình cảnh không tốt, liền khóc toáng lên, dù sao thì kim chủ cũng là người có gia thế, ra tay lại hào phóng rộng rãi như thế tìm thấy ở đâu được???


-Chi phiếu 20 triệu won, một biệt thự 200 mét vuông, gần bờ biển, một chiếc Porsche kiểu xe mới nhất - ngữ điệu của Jiyeon không một chút nhẫn nại, hàng lông mày anh tú cũng nhíu lại, cô ta vốn ghét những người phụ nữ dây dưa không dứt


-Yeonie. . . . .em. . . . được. Em hiểu rồi - ban đầu định dây dưa một chút để quấy rầy rồi kiếm chút lợi lộc, ai ngờ Park Jiyeon ra tay quá hào phóng, quá xa xỉ, xem như Jessica mình lời to rồi, cả đời này không cần lo đến cái ăn cái mặc


Khó trách người phụ nữ nào cũng dành nhau chen lấn làm tình nhân của cô ta, muốn được leo lên giường của cô ta, cô ta không chỉ đẹp, giàu có, mà công phu trên giường cũng khiến phụ nữ khát vọng như điên, hơn nữa còn rất hào phóng!!! Những phụ nữ theo hắn cũng không ngoại lệ, đều được quà tặng rất hậu hĩnh


Cô ta đúng là người mà khiến hàng triệu phụ nữ không thể kháng cự, người phụ nữ suốt đời khó có thể quên


Điện thoại trên xe lại reo lên một lần nữa


-Tổng giám đốc, những điều cô cần thăm dò đã có. Park Hyomin, 20 tuổi, cao 1m65, cân nặng 43 kg, là sinh viên năm thứ hai của trường đại học Seoul. Cha của cô ấy là Park Hee, trước kia là tổng giám đốc của công ty Thời Trang YaYaYa nhưng sau đó YaYaYa bị phá sản, Park Hee cũng bị bệnh không dậy nổi, cả nhà bí mật dời từ Busan lên Seoul để trốn nợ - SunMin nói


-Trốn nợ??? - Ánh mắt tối đen của Park Jiyeon có hiện lên một tia lửa nhỏ


-Đúng vậy, thưa Tổng giám đốc. Theo như tôi điều tra thì Hyomin cô ấy làm thêm ở ba chỗ để kiếm tiền chi trả tiền thuốc men cho ông Park Hee và giúp ông ta trả nợ


Khóe môi lạnh bạc và sắc bén của Park Jiyeon mím lại :"Cô ấy có bạn trai chưa???"


-A, chuyện này chưa nghe nói qua a. Từ khi nhập học đến giờ thì cô ấy bận đi làm thêm nên không có thời gian quen biết bạn trai ạ


-Thông báo cho tất cả các chủ nợ của YaYaYa địa chỉ hiện tại của Hyomin


- Dạ vâng, thưa tổng giám đốc - SunMin lễ phép nói


-Thông báo cho các ngân hàng và các hiệu cầm đồ, không chấp nhận cho vay tiền hay bất cứ đồ vật nào của Hyomin đến cầm, có nghe không????


-Da, thưa Park Tổng, tôi làm ngay ạ


Khóe môi của Park Jiyeon cong lên một nụ cười quỷ dị. . . . . . "Park Hyomin, sẽ không lâu nữa thôi, chúng ta sẽ gặp lại nhau, và em . . . . sẽ phải mở miệng "cầu xin" tôi!!! Nhất định "



------------------------------


Hú hú, An đã xuất hiện rồi. Quà năm mới nha các rds yêu. Ủng hộ An nha^^

HAPPY NEW YEAR 2016




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro