Chương 954 - 965: Đế Huyền đan (1-12)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 954: Đế huyền đan (Nhất)

Nhìn khuôn mặt tự tin của Phong trưởng lão, Cố Nhược Vân nhẹ nhàng cười: "Hiện tại ngươi cũng không phải là một luyện đan sư, cho nên dù ta có bái ngươi làm sư phụ ngươi cũng chẳng dạy ta được cái gì, kể cả ngươi thật sự trở thành luyện đan sư ta cũng sẽ không nhận ngươi."

Cố Nhược Vân nói một phen này thật sự khiến tâm Phong trưởng lão chìm xuống, con ngươi hiện lên một đạo quang mang.

"Nha đầu, có những lời không nên nói quá sớm, ngươi nói ta không thể trở thành một luyện đan sư, ta hiện tại có thể làm cho ngươi xem! Tới lúc đó, ngươi lại đến nói cho ta biết quyết định của ngươi!"

Sở dĩ nha đầu kia không muốn trở thành đồ đệ của hắn còn không phải là vì hắn hiện giờ không phải là luyện đan sư sao? Chờ sau khi hắn trở thành luyện đan sư, phỏng chừng không cần nói thêm cái gì nàng cũng muốn bái hắn làm sư phụ!

Cố Nhược Vân nhún vai, cũng không nói thêm cái gì, chính là ánh mắt như cười lại như không cười làm cho Phong trưởng lão rất không thoải mái! Lại càng quyết tâm phải làm cho nha đầu kia hối hận vì lỗ mãng cự tuyệt trước kia!

Trước ánh mắt mọi người, Phong trưởng lão hít một hơi thật sâu, trong tay gắt gao nắm đan phương, hướng phía đỉnh dược lô (bếp lò, bên trên là cái đỉnh dùng để luyện đan) đi tới. Giờ khắc này, trên khuôn mặt già nua không còn cao ngạo lúc trước mà tràn đầy vẻ trịnh trọng.

"Tiếp đến, ta sẽ theo đan phương này để luyện chế đan dược, chính ta dù sao cũng là lần đầu luyện chế, bằng vào năng lực một mình ta có lẽ không thể vững tay, cho nên Bạch Trung Thiên cũng Cao Lâm hai người ở bên hiệp trợ!"

Tròng mắt Phong trưởng lão quét về phía mọi người, cuối cùng dừng lại trên người Y Thánh cùng Cao Lâm.

Ở đây chỉ có hai người họ thực lực không tồi, cũng chỉ có bọn họ mới có tư cách hỗ trợ hắn!

Bạch Trung Thiên hơi nhíu mày, theo bản năng đem ánh mắt chuyển hướng Cố Nhược Vân. Mà khi vẻ mặt của hắn rơi vào trong mắt mọi người đều khiến ai nấy kinh ngạc, vì sao Y thánh lại hướng chính đồ đệ của mình thăm dò ý kiến?

Cho dù nữ nhân này đính thực là may mắn có một con linh thú cường đại, cũng không đại biểu y thuật của nàng ở trên Y thánh! Nhưng mà, lúc này Y thánh lại trưng cầu ý kiến của nàng.

"Người đi đi," Cố Nhược Vân vỗ vỗ vai Bạch Trung Thiên, chọn mi nói, "Có ta ở đây, không có việc gì."

Một câu nói kia thế nhưng thật sự giúp tâm Bạch Trung Thiên thả xuống.

Dù sao nha đầu kia có thượng cổ thần tháp trong tay, có lời của nàng, liền chứng minh mình đi luyện chế đan dược không có nguy hiểm gì! Kể cả có nguy hiểm, nàng cũng có thể đúng lúc ngăn lại!

Nghĩ vậy Bạch Trung Thiên cười ha hả: "Nếu Phong trưởng lão đã yêu cầu, chúng ta sao có thể cự tuyệt? Hơn nữa, đại lục nhiều năm như vậy không xuất hiện luyện đan sư, nếu ta tham gia quá trình luyện đan về sau cũng có cái để khoe ra đi!"

Nói xong lời này, hắn không hề do dự thả người phóng về phía trước mọi người, rơi xuống bên cạnh Phong trưởng lão.

Thấy Bạch Trung Thiên đã tham dự, Cao Lâm cũng không lại tiếp tục chần chờ, bước nhanh đến giữa quảng trường.

Nhất thời toàn bộ quảng trường đều im lặng, im lặng đến mức ngay cả tiếng lá rơi xuống đất cũng có thể nghe rõ ràng. Ánh mắt mọi người đều hướng về phía ba lão giả, thậm chí ngau cả hô hấp cũng không tự chủ được mà khẩn trương lên.

Có lẽ, hôm nay bọn họ không thể tham gia luyện chế đan dược nhưng lại có thể tận mắt thấy đan dược xuất thế! Đây chính là chuyện mà toàn bộ Y sư của đại lục vạn năm nay đều hướng tới!

"Cao Lâm, ngươi giúp ta lấy dược liệu đến, Bạch Trung Thiên ngươi làm theo lời ta.

Mâu quang Phong trưởng lão mang theo ngưng trọng, trầm giọng phân phó. Nói xong, ngay trước ánh mắt mọi người, hắn bắt đầu luyện chế đan dược...

Chương 955: Đế huyền đan (Nhị)

Chiều dần buông, ánh tà dương bao phủ cả quảng trường.

Lúc này giữa quảng trường, Phong trưởng lão châm lên một ngọn lửa, không bao lâu trên dung nhan già nua đã phủ kín mồ hôi.

"Đại tiểu thư, Y thánh cùng Dược tông tông chủ kia chẳng có tác dụng gì, chỉ dựa vào một mình Phong trưởng lão thì có chút khó khăn, không biết vì sao Đại tiểu thư không lấy trương đan phương này về Phong cốc, để cho các y sư của Phong cốc cùng nhau tham khảo?"

Một lão giả đứng sau lưng Phong Tiêu Tiêu hơi nhíu mày, thật sự không rõ ý đồ của nàng! Lấy thực lực Phong cốc, chỉ cần nói một tiếng liền có thể từ Dược tông lấy đi trương đan phương kia, chỉ bằng vào Cao Lâm cũng không dám cự tuyệt bọn họ!

"Không," Phong Tiêu Tiêu lắc đầu, "Nếu để cho các đại nhân của Đệ Nhất thành biết Phong cốc ở bên ngoài Đệ Nhất thành sở tác sở vi, tất nhiên sẽ bất mãn với Phong cốc, ta không thể mạo hiểm như vậy! Hơn nữa, ta tin tưởng thực lực của Phong trưởng lão, bằng vào năng lực của hắn, cho dù là lần đầu tiên tiếp xúc với đan dược, khẳng định cũng có thể luyện chế thành công!"

Lúc nói lời này, đôi mắt thanh nhã xinh đẹp của nàng nhìn về phía Phong trưởng lão mồ hôi như mưa bên kia, dung nhan tuyệt mỹ hiện lên một chút tươi cười.

"Phong trưởng lão, hi vọng ngươi không làm ta thất vọng! Cũng hi vọng Phong cốc chúng ta nhiều năm bồi dưỡng ngươi như vậy có thể ở đây phát ra công dụng!"

Luyện đan sư, đối với ngoại giới mà nói, đúng là nhân vật đã mất tích vạn năm!

Nhưng Đệ Nhất thành là nơi như thế nào? Đó là nơi các cường giả tụ tập! Mọi người đều biết, tu vi càng cao sống càng lâu, tới cảnh giới Vũ Đế là có thể sống tới ba trăm năm!

Còn Võ Thánh?

Tất nhiên sống càng lâu hơn!

Huống chi, ở trong Đệ Nhất thành, Võ Thánh chẳng qua cũng chỉ là bắt đầu! Cũng là sự tồn tại hiển nhiên!

Phàm là cường giả trong Đệ Nhất thành, rất nhiều đều là lão yêu quái sống mấy ngàn năm! Đối với những lão yêu quái này mà nói, mấy ngàn năm thời gian cũng đủ cho bọn họ nghiên cứu ra cách luyện chế đan dược!

Đương nhiên, chuyện đó vốn không có quan hệ với Phong cốc, nhưng thật không khéo, không lâu trước đó thế lực đối địch với Phong cốc lại may mắn luyện chế ra đan dược! Mặc dù kia chỉ là đan dược khôi phục linh lực cực kì bình thường!

Chính là, trong tranh đấu, hai đối thủ đẳng cấp tương đương, một bên hao hết linh lực, một bên lại có thể lấy ra đan dược khôi phục, chỉ vậy đã định ra kết cục cuộc chiến!

Bởi vậy Phong Tiêu Tiêu mới nôn nóng muốn Phong trưởng lão luyện chế đan dược thành công!

Lão giả kia muốn nói cái gì đó, lại nhìn đến vẻ mặt kiên quyết của Phong Tiêu Tiêu, chung quy cái gì cũng đều nói không ra. Làm trưởng lão của Phong cốc, bọn họ sao có thể không biết nội tâm Phong Tiêu Tiêu có bao nhiêu cấp bách?

Nếu như không thể luyện chế ra đan dược, Phong cốc sớm muộn gì cũng sẽ bị thế lực đối địch kia chiếm lấy, thành quả cố gắng bao lâu nay của nàng cũng đều sẽ vì thế mà tan biến!

...

"Tỷ."

Hạ Lâm Ngọc không coi ai ra gì tiêu sái đi tới bên người Cố Nhược Vân, đôi mày nhẹ nhàng thanh tú khẽ nhíu, thanh âm trong trẻo hỏi: "Ngươi cảm thấy hắn có luyện chế thành công không?"

Cố Nhược Vân lắc lắc đầu, lạnh nhạt nói: "Quả thật hắn đã sắp chạm tới cánh cửa luyện đan thuật, đáng tiếc, cũng chỉ là gần chạm tới mà thôi, đương nhiên nếu qua hai ba năm nữa, nói không chừng hắn có thể thành công."

Khi nói lời này, trong lòng Cố Nhược Vân cũng tràn ngập kinh ngạc.

Phải biết rằng, trên mảnh đại lục này, luyện đan thuật sớm đã tuyệt tích! Chính mình cũng chỉ là may mắn có được thượng cổ thần tháp nên mới có được luyện đan thuật! Không nghĩ tới thế nhưng còn có người có thể tự mình đụng đến cánh cửa này.

Chương 956: Đế huyền đan (Tam)

Đó chính là cường giả Đệ Nhất thành?

Cốc Nhược Vân nhẹ vuốt cằm, lần đầu tiên tâm tràn ngập tò mò đối với Đệ Nhất thành! Có lẽ, đó mới là nơi nàng nên đến! Chỉ có nơi đó, cường giả xuất hiện lớp lớp, nàng mới có thể chân chính trưởng thành!

Đối với năng lực của Cố Nhược Vân, Hạ Lâm Ngọc rất tín nhiệm, người khác không biết nhưng hắn là vô cùng rõ ràng hiểu được Cố Nhược Vân là một luyện đan sư!

Bất quá, nghe xong lời hai người nói, những người khác không khỏi cười nhạt, vẻ mặt khinh thường.

Tuy năng lực của Cố Nhược Vân quả thật làm cho bọn họ chấn kinh, nhưng luyện đan sư không phải chỉ cần có thiên phú cường hãn liền có thể đảm nhiệm! Nàng là đồ đệ của Y thánh không sai! Nhưng nếu nàng cho là mình có sư phụ là Y thánh liền có thể bình phẩm người khác thì chính mười phần sai!

Kể cả Y thánh cũng không dám nói Phong trưởng lão sẽ thất bại, nàng không nên tự tin như thế, lại có thể nói ra lời đó?

Đúng lúc này, Phong trưởng lão vốn từ đầu đến cuối đều đặt tâm trí lên dược đỉnh rốt cục mở miệng nói chuyện.

"Bạch Trung Thiên, ngươi tới giúp ta."

Phong trưởng lão lau mồ hôi lạnh trên trán, hướng Bạch Trung Thiên một bên phân phó.

Bạch Trung Thiên sửng sốt một chút, có chút lẩm bẩm hỏi: "Ta nên làm như thế nào?"

"Đem tinh thần lực của ngươi cho ta mượn dùng một chút! Lực lượng của ta tạm thời không đủ, không thể cùng lúc vừa khống chế đan dược vừa thúc giục lửa lớn, mà nếu như không đem những thứ này luyện thành đan dược, dược đỉnh sẽ nổ mạnh, vì sự an toàn của mọi người ở đây, ta cũng chỉ có thể cố gắng một phen!"

Hắn chưa từng nghĩ đến, luyện chế đan dược lại khó khăn như vậy! Đáng tiếc là y sư Phong cốc không ở đây cho nên hắn chỉ có thể để cho Bạch Trung Thiên cùng Cao Lâm trợ giúp hắn, nếu là đổi thành y sư của Phong cốc, có lẽ hắn đã luyện chế thành công.

Nghĩ vậy, hắn lắc lắc đầu, thở dài một tiếng: "Y sư ngoại giới không đủ thực lực, đổi thành người Phong cốc, không cần ta chỉ cũng biết nên làm gì! Hiện tại ta chỉ có thể lùi mà tiến, không biết liệu có thành công không?"

Ngụ ý, nếu đổi thành Phong cốc Y sư, chắc chắn hắn sẽ thành công luyện được đan dược! Còn nếu như thất bại, đó cũng là do Y thánh cùng Cao Lâm không đủ năng lực, cùng hắn không quan hệ!

Thái độ trốn tránh trách nhiệm trong lời nói, Cố Nhược Vân nghe được liền liên tục cười lạnh, một luyện đan sư chân chính là tuyệt đối không đem trách nhiệm luyện đan thất bại đổ lên đầu người khác!

"Tốt."

Trong lòng Bạch Trung Thiên rất không thoải mái, nhưng cũng không thể không vì đại cục mà suy nghĩ, nháy mắt đã phóng ra tinh thần lực.

"Nếu như lời ngươi nói mà tăng hỏa lực, ta cam đoan, không tới ba phút đồng hồ, dược đỉnh kia sẽ nổ mạnh!" Cố Nhược Vân cười lạnh một tiếng, nhìn Phong trưởng lão, thản nhiên nói.

Tại quảng trường yên tĩnh, thanh âm của nàng rất rõ ràng, nháy mắt liền rơi vào tai mọi người.

Phong trưởng lão bất mãn nhíu mày, liếc nàng một ánh mắt, nói: "Trong lúc ta luyện chế đan dược đừng có quấy rầy ra, nếu như thất bại, trách nhiệm này ngươi gánh được sao?"

Nghe vậy, trong lòng mọi người cũng tràn đầy bất mãn, khinh thường nói.

"Cố cô nương, luyện đan thuật không phải tu luyện! Ta thừa nhận ngươi là một thiên tài, chính là trong đại hội y sư này, vẫn là lão gia hỏa chúng ta so với ngươi lành nghề hơn! Người cũng đừng đến giúp vui."

"Không sai, cho dù ngươi là Y thánh đồ đệ thì như thế nào? Y sư tuổi càng cao, kinh nghiệm càng phong phú, chúng ta đều không nhìn ra Phong trưởng lão làm gì không đúng, ngươi lại cố ý nhắc nhở? Chẳng lẽ là thấy sư phụ ngươi bị đoạt mất sự chú ý nên lòng sinh bất mãn?"

Chương 957: Đế huyềnđan (tứ)

"Mau đi đi đi, một đứa nhỏ đừng vào giúp vui, chúng ta còn muốn xem đan được xuất hiện, nếu vì ngươi mà không được nhìn đan dược xuất hiện, ngươi gánh vác được trách nhiệm sao?"

Tất cả mọi người đều không tin lời Cố Nhược Vân, dù sao trong mắt bọn họ, so với nha đầu kia thì Phong trưởng lão kinh nghiệm phong phú hơn, ở đây nếu là người có thể luyện chế ra đan dược thì chỉ có thể là Phong trưởng lão!

Nàng là cái gì chứ? Cũng dám khoa tay múa chân trước mặt Phong trưởng lão, nếu hại đến Phong trưởng lão luyện chế thất bại thì nàng chính là tội nhân đại lục!

"Sư phụ," Cố Nhược Vân nhìn Phong trưởng lão vẫn không thay đổi, thản nhiên nói một câu, "Nhớ triển khai hộ thuẫn ngăn thương tổn, những người khác ngươi không cần quan tâm."

Câu nói kia vừa nói xong, Bạch Trung Thiên dùng tốc độ cực nhanh triển khai một đạo hộ thuẫn, cùng lúc đó, Cao Lâm cũng không chút do dự liền mệnh lệnh cho mọi người Dược tông triển khai hộ thuẫn.

Mà ngay cả chính hắn cũng không biết tại sao mình lại tin tưởng Cố Nhược Vân như thế?

"Thật sự là một đám ngu ngốc!"

Tiểu Chu Tước mân lên cái miệng nhỏ nhắn, khinh thường nhìn về phía lão già cậy già lên mặt kia, nhíu nhíu lông mi đẹp, nói: "Đừng trách chủ nhân ta không cảnh báo các ngươi, là tự các ngươi không muốn tin tưởng lời của nàng, đến lúc bị thương cũng đừng trách ai."

Oanh!

Ngay khi tiểu Chu Tước lời vừa nói xong, bỗng nhiên giữa quảng trường một trận nổ mạnh, tàn dư của trận nổ mạnh kia khuếch tán ra, thậm chí mặt đất quảng trường cũng đều bị xốc lên, nháy mắt nơi này liền biến thành một bãi phế tích!

"Này..."

Xoát!

Phong Tiêu Tiêu đứng bật dậy, mắt đẹp kinh ngạc nhìn nổ mạnh phía trước, sau đó liền xuyên qua màn bụi mù dày đặc nhìn đến nữ tử áo xanh sạch sẽ xinh đẹp ngồi trên ghế vững vàng như tùng trúc!

Nổ mạnh!

Phong trưởng lão luyện chế đan dược thật sự gây ra nổ mạnh!

Vì sao nữ nhân này biết nếu Phong trưởng lão tăng lớn ngọn lửa, đan dược sẽ nổ mạnh?

...

Toàn bộ quảng trường, từ sau tiếng nổ mạnh lại khôi phục yên lặng, thật lâu sau bốn phía quảng trường bụi mù truyền đến từng đạo thanh âm huyên náo, giọng nói mọi người đều không chút nào che dấu được khiếp sợ.

"Nổ mạnh, thật sự nổ mạnh! Vì sao lại như vậy? Thực lực Phong trưởng lão cường đại như vậy mà cũng bị nàng một câu nói trúng?"

"Ta cảm giác chân như bị rán qua! Thì ra đan dược nổ mạnh uy lực lại cường đại như vậy, ngay cả ta đây đã sắp đến Võ Tôn còn có thể bị thương nặng như vậy!"

"Ha hả, hoàn hảo ta có dự kiến trước, thi triển hộ thuẫn nên bị thương mới không nghiêm trọng."

Khói bụi chậm rãi tán đi, quảng trường đã thành một mảnh phế tích cũng dần lộ ra hoàn cảnh của nó.

Bởi vì đan dược nổ mạnh sinh ra uy lực thật lớn, cường giả bình thường dưới tình huống không thi triển hộ thuẫn sẽ bị thương lớn nhất, đương nhiên giữa nhiều người như vậy còn có đám người Cố Nhược Vân, người Phong cốc cùng người của Dược Tông là lông tóc không chút tổn hao gì.

Dược tông là bởi vì có Cao Lâm phân phó, tất cả đều triển khai hộ thuẫn, về phần Phong cốc...bọn họ thực lực quá cường đại! Chỉ dựa vào uy lực như thế này của nổ mạnh vẫn chưa đả thương được cường giả Võ Thánh trở lên!

Bất quá, những người khác không có vận số tốt như vậy, có người nghiêm trọng đến mức một cánh tay cũng đã bị nổ đứt, thấy vậy Cao Lâm vội vàng để cho Y sư của Dược tông đem người bệnh đi xuống trị liệu.

Mà đây, chính là hậu quả của việc bọn họ không tin lời Cố Nhược Vân.

"Không có khả năng, điều đó không có khả năng."

Phong trưởng lão ngơ ngác nhìn dược đỉnh bị nổ dập nát trước mặt, ánh mắt tràn đầy vẻ kinh ngạc, hắn không hiểu, mình rõ ràng là dựa theo trình tự mà tiến hành, vì sao cuối cùng lại luyện chế thất bại?

Chương 958: Đế huyềnđan (ngũ)

"Phong trưởng lão, chuyện này là thế nào?"

Phong Tiêu Tiêu nhìn Phong trưởng lão còn đang dại ra, lời nói nhẹ không chứa một tia cảm tình, chưa từng dự đoán được là hắn lại thất bại!

"Đại tiểu thư, thuộc hạ cô phụ nhờ vả của người," Phong trưởng lão rốt cục phục hồi tinh thần lại, hắn hướng Phong Tiêu Tiêu củng củng nắm tay, khuôn mặt già nua lộ ra vẻ áy náy, "Nếu Y sư của Phong cốc chung ta đều đầy đủ ở đây thuộc hạ còn có thể thành công luyện chế, đáng tiếc, Bạch Trung Thiên cùng Cao Lâm tinh thần lực quá mức nhỏ yếu, hơn nữa thời khắc mấu chốt Bạch Trung Thiên lại bỏ qua luyện chế đan dược mà triển khai hộ thuẫn, vì vậy mới khiến cho dược đỉnh nổ mạnh."

Hắn thủy chung cho rằng, bằng vào năng lực của mình thì không có khả năng thất bại, nhưng cuối cùng vẫn thất bại! Xét đến cùng, chính là do hai cái trợ thủ vô dụng! Nếu đổi thành Y sư Phong cốc thì sẽ có hiệu quả khác!

"Chính mình không thể luyện chế thành công, lại trốn tránh trách nhiệm mà đổ cho những người khác, thì ra đó chính là tác phong của cường giả Phong cốc!" Cố Nhược Vân quét mắt Phong trưởng lão, thanh âm lạnh nhạt lộ ra dày đặc trào phúng.

Sắc mặt Phong trưởng lão biến đổi, con ngươi âm trầm vài phần: "Cố cô nương, ta thừa nhận ngươi đúng là thiên tài, ở thế giới bên ngoài này còn có thể phát triển nhanh như vậy, chính là, đối với luyện đan thuật ngươi lại cái gì cũng đều không hiểu, còn ở đây mà khoa tay mua chân với ta, vừa rồi nếu không phải ngươi khiến Bạch Trung Thiên triển khai hộ thuẫn thì bây giờ luyện đan căn bản sẽ không thất bại!"

Cố Nhược Vân thản nhiên cười: "Ta quả thật đối luyện đan dược không hiểu được nhiều, nhưng... hoàn toàn nhiều hơn ngươi."

Xôn xao!

Đám người vốn còn đang im lặng, ngay sau lời nói của Cố Nhược Vân, nhất thời liền nhấc lên một hồi sóng to gió lớn. Tất cả mọi người đều không thể tin được, có người lại khoác lác đến trình độ này. Nàng nói mình hiểu về luyện đan còn nhiều hơn Phong trưởng lão? Đùa cái gì vậy? Đệ Nhất thành là nơi nào? Phong cốc ở Đệ Nhất thành thế lực lại xếp ở tầm trung, vậy mà nàng dám ở trước mặt Phong trưởng lão khoác lác? Không sợ sét đánh hay sao?

"Cố nha đầu." Sắc mặt Cao Lâm hơi hơi thay đổi, ánh mắt mang theo lo lắng, theo hắn, đắc tội Đệ Nhất thành cường giả, cho dù trong tay Cố Nhược Vân có linh thú mạnh mẽ trở lại cũng không thể so sánh với cường giả Đệ Nhất thành.

Hắn vội vàng hướng Bạch Trung Thiên đánh cái ánh mắt muốn y ngăn cản Cố Nhược Vân. Nhưng Bạch Trung Thiên lại giống như không nhìn thấy, khuôn mặt già nua tràn đầy tươi cười đắc ý, dùng ánh mắt kiêu ngạo nhìn thân ảnh màu xanh dưới trời chiều.

Cao Lâm cười khổ. Hắn như thế nào lại quên, Bạch Trung Thiên lão gia hỏa này từ trước đến nay đều là Thiên Vương lão tử đến đây cũng không sợ, lại bao che khuyết điểm muốn chết! Làm sao có thể bởi vì sợ Phong cốc cường giả mà nói ra lời ngăn cản Cố Nhược Vân?

"Ha hả."

Phong trưởng lão nở nụ cười, nụ cười kia rất khó coi, mang theo âm trầm hơi thở: "Cố nha đầu, xem ra ngươi rất có lòng tin với thực lực của mình, một khi đã như vậy, không biết ngươi có thể luyện chế thành công đan dược này?"

Phốc xuy!

Vừa nghe lời này, ở đây đã có người nhất thời không nhịn được cười ra tiếng. Mà ngay cả lão giả từ đầu đến cuối đều đứng sau Phong Tiêu Tiêu cũng không nhịn được lên tiếng: "Phong trưởng lão, ngươi làm gì so đo với một tiểu nha đầu? Nếu nàng nói ngươi không bằng nàng, như vậy liền tùy nàng nói đi, dù sao ngươi cũng không tổn hại gì, ngược lại tính toán chi li sẽ chỉ là người khác nghĩ ngươi lấy lớn bắt nạt nhỏ, Phong cốc chúng ta sẽ không làm ra loại chuyện này."

Chương 959: Đế huyềnđan (lục)

"Đúng vậy, ngươi chỉ cần dùng đầu óc ngẫm lại cũng biết nàng không có khả năng có thể luyện đan! Ngươi vì sao phải nắm chặt không tha? Hay là vì ngươi luyện chế thất bại nên cũng muốn người khác mất mặt cùng ngươi?"

Lão giả nói câu sau cùng kia bình thường ở Phong cốc cùng Phong trưởng lão vốn không hòa thuận, tự nhiên sẽ không buông tha cơ hội này mà hảo hảo trào phúng hắn một chút, ai bảo Phong trưởng lão bình thường ỷ vào tín nhiệm của cốc chủ mà không để hắn vào trong mắt, lại còn tuyên bố một ngày đó chính hắn sẽ luyện chế ra đan dược.

Kết quả sao? Còn không phải là thất bại? Xem hắn về sau còn ỷ vào các gì mà ở Phong cốc làm mưa làm gió!

Sắc mặt Phong trưởng lão thập phần âm u, ngực nghẹn một trận buồn bực, như thế nào cũng không thể phát tiết ra! Lão nhân kia nói không sai, kể cả Cố Nhược Vân có luyện chế thất bại thì chính mình cũng rơi xuống kết cục ỷ thế hiếp người! Vô luận là kết cục gì đều đối với hắn bất lợi.

Nghĩ vậy, Phong trưởng lão hít sâu khẩu khí, nhìn phía Cố Nhược Vân dung nhan thanh lệ, chậm rãi nói: "Nếu trưởng lão Phong cốc chúng ra biện hộ cho ngươi, lão phu lần này bỏ qua cho ngươi, chỉ cần ngươi hướng ta nhận sai, chuyện này liền quên đi, như thế nào?"

"Tỷ."

Nghe được lời Phong trưởng lão nói, Hạ Lâm Ngọc có chút khẩn trương bắt lấy ống tay áo Cố Nhược Vân, hai tròng mắt trong suốt nồng đậm lo lắng.

Đương nhiên, không phải hắn lo lắng Cố Nhược Vân luyện chế thất bại. Mà là sợ vạn nhất tỷ tỷ thành công luyện chế ra đan dược, lão gia hỏa này có hay không thẹn quá thành giận? Bất quá, đang lúc Hạ Lâm Ngọc muốn mở miệng, Cố Nhược Vân giơ tay lên, ngăn lại lời của hắn, cười nhạt nhìn Phong trưởng lão vẻ mặt cao ngạo, nhíu nhíu mi, nói: "Hiện tại để ta dạy ngươi một chút, như thế nào là luyện đan!"

Oanh!

Từ khiếp sợ vừa rồi, lời này của Cố Nhược Vân lại giống như sấm sét giữa trời quang đánh xuống, làm cho những người ở đó ngây ngẩn cả người.

"Đại tiểu thư, ta cảm thấy đánh giá của người đối với nàng cần thu hồi lại."

Lão giả lúc nãy mở miệng vì Cố Nhược Vân nói chuyện lắc lắc đầu, vẻ mặt bất đắc dĩ: "Nha đầu kia cũng không có vĩ đại như người nói, làm việc quá mức xúc động không có đầu óc, thậm chí có chút mạnh miệng, như vậy chính là người không thể mang đến bất cứ nguy hiểm gì cho Phong cốc."

Phong Tiêu Tiêu không nói gì, hơi hơi nheo lại đôi mắt đẹp, ánh mắt thản nhiên dừng trên nhân ảnh áo xanh dưới trời chiều, đáy mắt hiện lên một đạo quang mang khó phát hiện.

Chẳng hiểu sao, nàng cuối cùng vẫn cảm thấy nữ nhân này không đơn giản? Nàng có tự tin như vậy, nói không chừng nàng thật sự có thể luyện đan? Nghĩ đến đây, Phong Tiêu Tiêu tự giễu cười. Điều này sao có thể? Nữ tử này quá trẻ, cũng không phải đệ tử trong Đệ Nhất thành, nàng ở lục giới có thể đạt đến Vũ Đế cảnh giới phỏng chừng đã là rất không dễ rồi, sao có thể luyện đan?

"Ly lão, nếu nàng muốn luyện đan thì chúng ta xem là được, ta cũng muốn biết nàng có thể thành công luyện chế ra được hay không!" Phong Tiêu Tiêu trở lại binhg thường, nhẹ nhàng cười, ngữ khí cũng nhè nhẹ.

Bị gọi là Ly lão chính là lão giả phía sau, mà bên cạnh Ly lão còn có hai cái lão nhân, trong đó một có một lão giả vừa mới giúp Ly lão trào phúng Phong trưởng lão, còn lại là một người trầm mặc ít lời, cũng không hộ tống Phong Tiêu Tiêu đến dược tông mà đêm qua mới đuổi tới.

Chương 960: Đế huyềnđan (thất)

"Vâng, Đại tiểu thư." Ly lão cung kính củng củng nắm tay, liền ngậm miệng lại, một đôi con ngươi miết hướng về phía Cố Nhược Vân đi giữa quảng trường.

"Nha đầu, ngươi xác định muốn đi luyện đan?" Phong trưởng lão hơi nheo lại mắt, "Lão phu khuyên ngươi một câu, vẫn là đừng tự mình chuốc lấy cực khổ! Ngay cả lão phu cũng đều cần người khác trợ giúp mới có thể luyện chế, bằng vào lực lượng của ngươi, căn bản là không làm được! Đến lúc đó xấu mặt trước mọi người đừng trách lão phu đã không nhắc nhở ngươi."

Cước bộ Cố Nhược Vân ngừng lại một chút, quay đầu nhìn Phong trưởng lão, cười cười: " Xấu mặt? Ngươi không phải vừa mới trải qua sao? Nga, đúng rồi, ta quên mất, ngươi đem nguyên nhân luyện chế đan dược thất bại đổ lên đầu sư phụ ta! Ngược lại đem mình tránh khỏi, cho nên ta mới muốn cho ngươi hiểu được, nguyên luyện đan thất bại là do ngươi vô năng, cùng sư phụ ta không quan hệ!"

Lúc đầu Cố Nhược Vân cũng không tính đến đây luyện đan! Nhưng bây giờ không thể không luyện! Nàng biết nếu mình không làm như vậy, sau này thanh danh sư phụ sẽ vô cùng thảm hại, rất nhiều người sẽ đem nguyên nhân thất bại quy lên đầu sư phụ! Ngay cả khi sư phụ không thèm để ý chuyện này thì nàng cũng không cho phép bất luận kẻ nào vu hãm hắn!

"Hừ!" Phong trưởng lão hừ lạnh một tiếng, đùa cợt nói: "Ta đây sẽ nhìn xem ngươi làm thế nào thành công! Nếu ngươi thành công, sau này ta chẳng những sẽ không ép ngươi trở thành đồ đệ của ta! Ta bái ngươi làm sư phụ đều được!"

Dù sao, nàng cũng không có khả năng luyện đan thành công! Lúc đó, câu hứa hẹn này của mình cũng sẽ không có ý nghĩa.

Dưới tán cây không xa, một thân hoa đào hồng y nam tử nhẹ lay động chiết phiến, dung nhan yêu nghiệt hiện lên một chút tươi cười, đôi mắt hoa đào tản ra quang mang kì dị.

"Phong trưởng lão này thực càn rỡ." Hắn lắc đầu, cười càng thêm yêu nghiệt, đẹp không sao ta xiết. "Tuyên bố trước mặt Tiểu Vân Nhi, hắn liền thua rồi."

Luyện đan? Cái kia đối với người khác mà nói là chuyện cực kỳ khó khăn nhưng ở trước mặt Cố Nhược Vân liền đơn giản như ăn cơm uống nước! Cùng nàng so cái gì cũng được, chỉ có hai thứ, chính là khác biệt đến mức không đủ để so sánh.

Linh thú! Còn có... đan dược!

Nếu không, cuối cùng kết quả chính là ngươi khí thế bừng bừng mà chết!

...

"Cố nha đầu." Nhìn Cố Nhược Vân đi đến giữa quảng trưởng, Cao Lâm há miệng rồi lại ngậm miệng mấy lần, cuối cùng vẫn là đem lời nói đến bên miệng nuốt xuống, chỉ để lại một câu: "Nếu ngươi cần hỗ trợ cái gì, ta nhất định sẽ đem hết toàn lực giúp ngươi."

Cố Nhược Vân nhẹ vuốt cằm, mắt nhìn dược đỉnh bị vỡ thành mảnh nhỏ, thản nhiên nói: "Những thứ khác không cần, ngươi giúp ta đem dược đỉnh chuẩn bị tốt là được rồi."

"Được, ta hiện tại liền phân phó người đi xuống lấy." Luyện đan thất bại kết quả chính là dược đỉnh nổ mạnh! Đây cũng là lí do trước đó Cao Lâm đã chuẩn bị sẵn mấy cái dược đỉnh! Mệnh lệnh của hắn xuống một lúc rất nhanh liền có một đệ tử dược tông đem dược đỉnh mới tinh lại dây, để trước mặt Cố Nhược Vân.

"Nha đầu, ngươi được không?" Bạch Trung Thiên tiến đến bên cạnh Cố Nhược Vân, dùng thanh âm cực kì nhỏ nói: "Nếu không được chúng ta bỏ qua đi, đại lục nhiều người thất bại như vậy, cho dù ngươi cùng thất bại thì cũng không có gì mất mặt."

Cố Nhược Vân chưa đáp lại lời Bạch Trung Thiên, chỉ nở một nụ cười cho hắn rồi thu hồi ánh mắt, nhận lấy phương thuốc cổ từ tay Cao Lâm.

"Này... đây là..."

Nhưng nhìn đến đan phương xong, Cố Nhược Vân ngây ngẩn cả người.

Chương 961: Đế Huyềnđan (bát)

Đế Huyền đan!

Không thể không nói, Cao Lâm vận khí thật sự không tồi, tùy tiện kiếm ra đan phương lại là Đế Huyên đan! Đế Huyền đan, nghĩa như tên, tất nhiên là đan dược ở cảnh giới Vũ Đế mới có thể sử dụng! Đương nhiên, đan dược này cùng đan dược khác cảnh giới Vũ Đế dùng khác nhau! Chính là có thể làm cho một Vũ Đế cao cấp cường giả nháy mắt đột phá đến Võ Thánh!

Nháy mát đột phá Võ Thánh, đó là cái gì? Nếu đan dược này truyền ra, khẳng định sẽ khiến rất nhiều người tranh mua! Cũng may phương thuốc dân gian này nằm trong tay dược tông, phóng mắt khắp đại lục không thế lực nào có thể chống lại dược tông!

Đương nhiên, ngoại trừ Đệ Nhất thành! Dù sao Đệ Nhất thành cũng không tính là thế lực đại lục, mà là bị vây trong bí cảnh khác.

"Thế nào, có thể thành công hay không?" Nhìn thấy Cố Nhược Vân kinh ngạc biểu tình, Bạch Trung Thiên trong lòng có chút khẩn trương, không chớp mắt nhìn nàng chằm chằm.

Cố Nhược Vân hít sâu một hơi, phục hồi lại tinh thần, gắt gao nắm trong tay đan phương, cười khẽ nói: "Ta cũng không rõ, ta chỉ là từng trong lúc vô tình thấy được vài cuốn sách mà thôi, còn chưa chân chính luyện đan qua, cho nên không thể cam đoan sẽ thành công."

Những lời này nàng là nói cho mọi người ở đây nghe. Nếu biết nàng có thể luyện chế đan dược tất nhiên sẽ nghĩ trong tay này có đan phương! Nếu là bị người Đệ Nhất thành biết, ngày sau của nàng liền không yên ổn!

"Thì ra nàng cũng chưa từng luyện chế qua đan dược? Trước đó thấy nàng tự tin như vậy, ta còn tưởng rằng nàng là luyện đan sư đâu?"

"Luyện đan sư? Làm sao có thể! Y thánh năng lực không phải chúng ta không biết, nha đầu kia là đồ đệ của hắn, nói cách khác những gì nàng biết đều là hắn dạy! Chưa từng nghe qua Y thánh trở thành luyện đan sư!"

"Ha hả, các ngươi đã hiểu chưa? Nha đầu kia bất mãn Phong trưởng lão đem trách nhiệm đổ lên Y thánh, mới đứng ra muốn thử một chút nhưng cũng không có mười phần nắm chắc có thể luyện thành! Hơn nữa, cho dù nàng thật sự thất bại thì sao? Ngay cả Phong trưởng lão đều không làm được chuyện này, nàng thất bại cũng không có ai cười nhạo nàng."

Trong đám người, các Y sư đều nghị luận lên, nhưng ánh mắt thủy chung không rời khỏi nhân ảnh giữa quảng trường. Tuy nói bọn họ cũng không tin tưởng năng lực của Cố Nhược Vân nhưng vẫn hi vong kì tích sẽ xảy ra. Nếu nàng thật sự thành công, tất nhiên sẽ gây ra sóng to gió lớn trên đại lục! Mà ngay cả địa vị của Y thánh cũng sẽ mạnh hơn dĩ vãng nhiều lần, thậm chí ngay cả Đệ Nhất thành cũng sẽ nịnh bợ hắn!

Ánh mắt Bạch Trung Thiên vẫn mang theo hồ nghi, bất quá hắn không nói thêm gì nữa, chỉ là phân phó một câu: "Ngươi tự mình chú ý an toàn, nếu thật sự không thể thì bỏ qua đi, không có gì so với mạng của ngươi quan trọng hơn!"

"Yên tâm đi." Cố Nhược Vân cười cười: "Vạn nhất có cái gì không đúng, ta sẽ buông tha."

Nghe được nàng nói sau, Bạch Trung Thiên lùi xuống, nhưng vẻ mặt mặt khẩn trương vẫn không thối lui, ánh mắt lại không rời khỏi người Cố Nhược Vân, ngay cả tâm cũng nhấc lên.

Cố Nhược Vân lại không hề liếc hắn thêm một cái, ánh mắt dừng trên dược đỉnh, chậm rãi thở ra một hơi: "Đế Huyền đan sao? Lấy năng lực của ta hiện tại, luyện chế Đế Huyền đan cũng không phải là vẫn đề, chính là không biết dược đỉnh này có thừa nhận được uy lực của Đế Huyền đan khi thành hay không!"

Nếu lấy ra dược đỉnh trong thượng cổ thần tháp, nàng chính là sẽ nắm chắc trăm phần trăm. Đáng tiếc, nàng nhất định không thể cho thượng cổ thần tháp xuất hiện trước mắt thế nhân, cũng chỉ có thể chấp nhận dùng dược đỉnh trước mắt này...

"Bất quá, nếu là đem Đế Huyền đan luyện chế ra thì sư phụ liền có thể đột phá tới Võ Thánh." Nghĩ vậy, Cố Nhược Vân ánh mắt dâng lên một chút...

Chương 962: Đế huyền đan (cửu)

"Phong trưởng lão, ngươi cảm thấy nàng có thể luyện chế ra đan dược không?" Phong Tiêu Tiêu trên mặt mang cười khẽ, mắt đẹp cũng không lạnh không nhạt nhìn Cố Nhược Vân, trong lòng không biết suy nghĩ cái gì.

Nghe nàng hỏi, Phong trưởng lão cười nhạo một tiếng, ngữ khí có chút khinh thường: "Tiểu thư, xin thứ lỗi cho ta nói thẳng, ta không cho rằng nàng có năng lực đó."

Đừng nói là Phong trưởng lão, mà ngay cả Phong Tiêu Tiêu cũng hiểu được Cố Nhược Vân không thể thành công luyện chế ra đan dược, về phần trước đó nàng từng nói dược đỉnh sẽ nổ mạnh, có lẽ... chỉ là trùng hợp thôi.

Giữa quảng trường, thân ảnh màu xanh như thanh trúc đứng thẳng trước dược đỉnh, nữ tử tựa hồ không nghe được ồn ào xung quanh, dung nhan thanh lệ lạnh nhạt xuất trần, con ngươi đen giống như ánh trăng lộ ra quang mang trong trẻo mà lạnh lùng.

Chính là...

Nhìn động tác của Cố Nhược Vân, Phong trưởng lão có chút run sợ, hơi hơi nhíu mày, giờ khắc này, thế nhưng thoáng chốc hắn cho rằng vị nữ tử trẻ tuổi này có thể luyện thành đan! Nhưng có thể sao? Trừ bỏ Đệ Nhất thành có thực lực phong phú, ngoại giới căn bản không có người có khả năng biết luyện đan thuật!

Nghĩ vậy, Phong trưởng lão cười tự giễu, bình tĩnh bình lại động tác Cố Nhược Vân.

"Sắp xong rồi!" Ly lão lắc lắc đầu, nhìn phía Cố Nhược Vân, ánh mắt mang theo vài phần tiếc hận: "Đại tiểu thư, kế tiếp không có gì hay để xem, chúng ta có hay không nên rời đi?"

Không thể không nói, nữ tử này thật ra cực kì thông minh! Nhìn Phong trưởng lão luyện đan xong liền học xong trong một tiếng rưỡi! Nhưng nàng nghĩ chỉ có như vậy là đủ để luyện đan thành công? Cũng quá mức buồn cười!

Không chỉ có Ly lão nghĩ như vậy, tất cả mọi người ở đây đều có ý tưởng như vậy!

Trong mắt bọn họ, Cố Nhược Vân chẳng qua là nhìn qua Phong trưởng lão luyện đan liền lặng lẽ học phương pháp của hắn! Mà đồng thời còn bội phục thiên phú của Cố Nhược Vân, bọn họ càng thêm vì thế mà cảm thấy khinh thường!

Cuối cùng còn không phải là dựa theo phương pháp của Phong trưởng lão mà luyện chế?

Đương nhiên, đây là trong mắt một đám không hiểu luyện đan thuật nhìn thấy! Chỉ có Phong trưởng lão càng nhìn càng kinh ngạc, hé ra khuôn mặt già nua thay đổi mấy lần, càng về sau ngay cả mắt cũng không chớp một cái nhìn chằm chằm Cố Nhược Vân.

Có lẽ những người đứng xem cho rằng hai người luyện đan na ná như nhau, nhưng chỉ có hắn hiểu rõ ràng, nếu như nói hắn là một gã luyện đan học đồ thì Cố Nhược Vân kia chính là một luyện đan cấp đại sư! Vô luận là động tác thuần thục hay trình độ điều khiển tinh thần lực, hắn đều cách xa không bằng!

Hơn nữa... trình tự nàng để dược liệu vào cũng không dựa theo đan phương! Ở trong mắt người khác dược liệu thật sự không có khác nhau nhưng Phong trưởng lão biết, trình tự này cũng quyết định đến đan dược có thể luyện thành hay không!

Làm sao có thể, nha đầu kia thật sự luyện được đan?

Ánh mắt Phong trưởng lão chìm xuống, thật sâu hít thở một hơi, cũng không để ý gì tới thanh âm ồn ào bên cảnh, chăm chú chú ý động tác của Cố Nhược Vân.

"Đi thôi." Phong Tiêu Tiêu lắc đầu, trên mặt mang theo một chút đáng tiếc, nói thật, nàng rất thưởng thức Cố Nhược Vân, mà ngay cả thái độ cuồng vọng kia của nàng, đều rất giống người kia! Bất quá, Phong Tiêu Tiêu cũng hiểu được, đan này nàng không có khả năng luyện thành.

Ngay khi nàng muốn rời đi, nháy mắt oanh một tiếng, một đạo nổ mạnh theo giữa quảng trường truyền ra.

Chương 963: Đế Huyền đan (thập)

Nổ mạnh này so với lúc trước uy lực nhỏ hơn nhiều, cũng không khuếch tán đến đám người xung quanh, nhưng cũng đủ làm cho cả quảng trường yên tĩnh lại.

Cước bộ Phong Tiêu Tiêu dừng một chút, quay đầu nhìn phía bụi mù tràn ngậm giữa quảng trường, hơi cau mày, than nhẹ một tiếng, nói: "Xem ra, chung quy nàng là thất bại!"

Chỉ có thất bại mới làm cho dược đỉnh nổ mạnh! Đây là sự thật mọi người đều biết.

"Ha hả," Phong trưởng lão cười hai tiếng, khuôn mặt già nua khôi phục cao ngạo cùng âm trầm lúc đầu, cũng không thể không nói, trong mắt hắn cũng xuất hiện một chút tiếc hận, "Xem ra là ta đã đoán sai, nha đầu kia sẽ không thể luyện đan! So với ta càng kém cỏi! Mà ngay cả uy lực trận nổ cũng nhỏ hơn của ta trước đó rất nhiều!"

Mọi người đều biết, đan dược thất bại tất nhiên sẽ nổ dược đỉnh, nếu là đan dược linh khí đầy đủ, uy lực của trận nổ sẽ càng mạnh! Đương nhiên, loại nổ của Cố Nhược Vân đến uy lực cũng không đủ đã chứng minh cho dù nàng luyện đan dược thành cũng không tính là đan dược, mà chỉ là viên thuốc bình thường mà thôi.

Bạch Trung Thiên sửng sốt một chút, sau đó liền như là nổi điên hướng giữa quảng trường vọt tới, hai tròng mắt đỏ bừng giống như muốn ăn thịt người, rống giận thành tiếng: "Các ngươi hết thảy cút hết cho ta!"

Nhìn đế bộ dáng lão đầu này như kẻ điên, mọi người đều không ai dám chặn đường phía trước, vội vàng hướng hai bên tản ra, mở ra một con đường lớn. Đương nhiên, còn có người chưa kịp tránh liền trực tiếp bị lão nhân một cước đạp văng, dưới ánh mắt khóc không ra nước mắt của người kia rất nhanh nhằm phía giữa quảng trường.

"Xú nha đầu, lão tử đều đã cảnh cáo ngươi đừng thể hiện, ngươi **** hiện tại ngay lập tức lăn ra đây cho lão tử!"

Giữa quảng trường, một mảnh bụi mù hỗn loạn, Bạch Trung Thiên hung hăng nghiến răng, hai tròng mắt đỏ bừng nhìn bốn phía xung quanh, tuy rằng trong miệng gầm lên mắng Cố Nhược Vân, nhưng biểu tình kia lại như muốn khóc, thần tình đều là vẻ lo lắng.

Bằng vào thực lực Cố Nhược Vân, nếu nổ mạnh mà không triển khai phòng ngự gì thì hậu quả hắn không dám tưởng tượng. Nghĩ vậy, trong mắt lão nhân càng cấp bách, ở trong bụi mù tìm kiếm thân ảnh Cố Nhược Vân.

Ngay khi cước bộ hắn lảo đảo chạy xung quanh tìm kiếm, một đạo thanh âm cười khẽ truyền đến từ phía sau hắn: "Sư phụ, ta ở đâu chọc đến ngươi rồi, khiến cho bộ dạng ngươi như muốn xé xác ta ra vậy."

Cước bộ lão nhân run lên một chút, lưng đột nhiên cứng lại rồi, hắn như không dám tin xoay người, nháy mắt, trong lúc bụi mù mông lung, một đạo nhân ảnh màu xanh như ẩn như hiện xuất hiện trong mắt hắn.

Một khắc kia, tầm mắt lão nhân liền mơ hồ, hắn vội vàng chà lau nước trong mắt, hung tợn nói: "Lão tử đã sớm nói, luyện chế thất bại cũng không phải là mất mặt, nhưng ngươi **** chính là không nghe lời lão tử, lão tử là sư phụ ngươi! Lão tử nói gì ngươi đều phải nghe! Thế mà ngươi lại... ngươi..."

Bây giờ, Bạch Trung Thiên nghĩ đến tiếng nổ lớn vừa rồi trong lòng vẫn không khỏi run rẩy. Qua nhiều năm như vậy, hắn vẫn đều một mình là bơ vơ không chỗ nương tựa! Chỉ có đồ đệ này, mới là vướng bận duy nhất của hắn! Trước kia hắn cho rằng nàng đã qua đời, cho nên mục đích sống duy nhất của hắn chính là vì nàng mà báo thù!

Nhưng hiện tại...

"Ai nói ta luyện chế thất bại?"

Bụi mù chậm rãi tiêu tán, ở giữa quảng trường kia, Cố Nhược Vân trên mặt lộ ra tươi cười nhàn nhạt, cùng với một câu nói kia rơi vào trong tai mọi người.

Chương 964: Đế Huyền đan (thập nhất)

Ai nói ta luyện chế thất bại?

Tất cả mọi người ở đây đều mông lung, không rõ Cố Nhược Vân nói một câu kia là có ý gì! Dược đỉnh cũng đã nổ, sao có thể không phải là luyện chế thất bại?

Rất nhanh, Bạch Trung Thiên liền hỏi ra nghi vấn trong lòng mọi người: "Ngươi không phải luyện chế khiến dược đỉnh luyện chế nổ mạnh sao?"

"Ngươi nói dược đỉnh?" Cố Nhược Vân sờ sờ mũi, nhún vai, nói: "Đó là do dược đỉnh này chất lượng quá kém, căn bản không chịu nổi uy lực khi đan dược thành đan, tất nhiên sẽ nổ, nhưng là cũng may trước đó ta cũng đã luyện thành đan rồi!"

Lúc nói lời này, nàng mở ra bàn tay, ở trên bàn tay như ngọc, ba viên màu xanh biếc đan dược tản mát ra quang mang trong suốt, mà một cỗ linh khí đầy đủ phát ra khiến cho người xung quanh đều cảm giác được linh khí trong cơ thể mình dâng lên vài phần.

Ngày cả dâng lên chỉ là vài phần, lại giống như đánh ra một đạo sấm sét vào đám người, hung hăng nổ vang.

"Đan dược? Kia thật là đan dược? Điều này sao có thể? Nha đầu kia thật sự luyện đan?"

"Ngay cả Phong trưởng lão đều thất bại mà nàng thế nhưng thành công, hơn nữa không có bất luận kẻ nào trợ giúp, đây... đây đâu chỉ là thiên tài, quả thực chính là biến thái!"

"Ta có thể xác định, kia đúng là đan dược! Bởi vì ngay khi nàng đưa ra đan dược, ta chẳng qua chỉ là nghe được chút đan dược hơi thở cũng đã khiến linh khí trong cơ thể di động vài phần, nếu đem đan dược này nuốt vào, ta chẳng phải là ngay lập tức đột phá sao!"

Oanh!

Trên quảng trường, tất cả mọi người đều bị thông tin này đánh cho thất điên bát đảo, nhìn chằm chằm lòng bàn tay Cố Nhược Vân, đều thiếu chút trực tiếp, toàn bộ trên quảng trường đều có thể nghe thấy tiếng nuốt nước miếng!

Phải biết rằng, đây chính là đan dược a.

Hôm nay là ngày mà bọn họ có hạnh phúc thấy được đan dược xuất thế! Đây là chuyện có bao nhiêu vinh quang? Mặc dù có vài kẻ vô tích sự đã rời khỏi dược tông, hắn cũng có cái để khoe ra!

Ánh mắt Phong Tiêu Tiêu thủy chung khóa chặn Cố Nhược Vân, mắt đẹp lộ ra quang mang không ai có thể xem hiểu, cũng không biết trong lòng nàng lúc này rốt cuộc là đang nghĩ gì!

Bất quá, ở đây, kinh hãi nhất không ai ngoài Phong trưởng lão. Đến lúc này, hắn bỗng nhiên nhớ tới những lời Cố Nhược Vân nói với hắn lúc trước! Nhất thời khuôn mặt từ xưa đến nay cao ngạo nhiễm một chút xấu hổ! Còn có thật sâu bội phục.

"Ta trước đó đã nói với ngươi," Cố Nhược Vân nhìn Phong trưởng lão, thản nhiên nói, "Ngươi luyện chế đan dược thất bại, đó là ngươi vô năng! Cùng sư phụ ta không quan hệ! Hắn chẳng qua chỉ là tạm thời làm trợ thủ của ngươi, cũng không có nghĩa là ngươi có thể đem tất cả trách nhiệm đổ lên đầu hắn! Ta tuyệt đối không cho phép bất luận kẻ nào nói xấu sư phụ ta."

Phong trưởng lão lộ vẻ xấu hổ, có chút quẫn bạch xoa nắn hai tay: "Này... này..." nói nửa ngày cũng chỉ có một chữ, hắn rốt cuộc không có gì để nói.

"Sư phụ." Cố Nhược Vân quay đầu nhìn Bạch Trung Thiên, mỉm cười: "Đồ nhi không nhục sứ mệnh, rốt cuộc luyện chế thành công."

Loại thời điểm như thế này, Bạch Trung Thiên trừ bỏ đối với độ đệ mình kinh ngạc, càng nhiều chính là tự hào! Bởi vì đây là đồ đệ của hắn! Đồ đệ thành tựu càng lớn, hắn làm sư phục cũng liền cảm thấy vô cùng kiêu ngạo.

Tuy nhiên...

"Ha hả," Bạch Trung Thiên ha hả cười, có chút lấy lòng nói, "Đồ nhi ngoan, ngươi có thể hay không đem luyện đan thuật giao cho vi sư? Vi sư cũng muốn muốn đích thân luyện chế đan dược."

Chương 965: Đế Huyền đan (thập nhị)

Cố Nhược Vân gật đầu: "Người muốn học, ta có thể dạy."

Vừa nghe lời này, mọi người lại không bình tĩnh nổi, phải biết rằng, Y Thánh là sư phụ của Cố Nhược Vân, bọn họ còn tưởng những gì Cố Nhược Vân biết đều là do Y Thánh dạy, bây giờ xem ra là không giống như suy nghĩ của bọn họ.

Phong Tiêu Tiêu hơi đổi sắc mặt, cười khẽ mở miệng: "Cố cô nương, ta có một chuyện không rõ, luyện đan thuật này của ngươi là người phương nào dạy? Có thể nào ngoài Y Thánh ngươi còn có sư phụ khác sao?"

Ngoại trừ Đệ Nhất thành thế lực khiến người ta sợ hãi ra, Phong Tiêu Tiêu thật sự nghĩ không ra còn ai có thể nuôi dưỡng ra được một thiên tài vĩ đại như vậy. Vì vậy, nàng muốn làm rõ ràng thân phận của Cố Nhược Vân!

Cố Nhược Vân cười cười, nói: "Sư phụ ta chỉ có một mình Y Thánh! Về phần luyện đan thuật này, ta chỉ là may mắn có được một quyển sách cổ, trên đó đều ghi lại, nhưng chân chính luyện chế đan dược thì hôm nay cũng là lần đầu tiên, cácc ngươi cũng biết đan phương so với sách cổ càng thêm trân quý, cho nên ta cũng không có mười phần nắm chắc có thể luyện chế ra đan dược."

Một phen lời nói này, Phong Tiêu Tiêu tin! Quả thật theo như nàng nói, đan phương cực kì trân quý, sách cổ dạy luyện đan thuật xác thực cũng rất thưa thớt nhưng trong Đệ Nhất thành vẫn có một ít! Còn về phần đan phương... hoàn toàn phải nhờ vào vận khí! Mà ngay cả Phong cốc cũng mới là lần đầu tiên nghe được tin tức của đan phương mà thôi!

"Cố cô nương, không biết cô có hứng thú gia nhập Phong cốc ta, trở thành luyện đan sư đứng đầu của Phong cốc hay không?" Phong Tiêu Tiêu mâu quang vụt qua tia kín đáo, trên mặt lại là tươi cười, "Chỉ cần ngươi nguyện ý trở thành luyện đan sư đứng đầu Phong cốc thì địa vị của ngươi tất nhiên sẽ gần với cốc chủ, thậm chí có thể ngang hàng cùng ta! Hơn nữa, ta sẽ cho ngươi điều kiện tốt nhất để ngươi không chút lo lắng nào luyện chế đan dược!"

Từ đầu, Phong Tiêu Tiêu cũng không tính thu nạp Cố Nhược Vân, dù sao nàng hiểu được, nữ tử này không phải người có thể tốt nắm trong tay! Một cái không cẩn thận cũng sẽ làm Phong cốc lưu lạc đến vạn kiếp bất phục! Nhưng bây giờ, nàng phải đem hết toàn lực đi mượn sức nàng! Nếu nàng thật sự không muốn, cho dù phải dùng thêm chút thủ đoạn cũng phải làm cho nàng làm việc vì Phong cốc! Ai bảo nàng là một luyện đan sư? Phong cốc hiện giờ nếu là muốn đánh bại cái thế lực kia thì nhất định phải có luyện đan sư! Nếu không chờ thế lực kia càng ngày càng mạnh lên, chờ đợi Phong cốc chính là tai họa diệt vong! Bởi vậy, nàng nhất định phải thử một lần!

Phong trưởng lão sửng sốt một chút, có chút không hiểu nhìn Phong Tiêu Tiêu, trước đó lúc hắn muốn mượn sức Cố Nhược Vân, Đại tiểu thư cũng không có quyết định này! Nhưng hiện tại sao lại nói ra lời như vậy? Chẳng lẽ là bởi vì... nha đầu kia có thể luyện chế đan dược?

"Vừa rồi trưởng lão Phong cốc các ngươi đã mời ta hai lần ba lượt, ta cự tuyệt," Cố Nhược Vân thản nhiên cười, dung nhân trong trẻo lạnh lùng dị thường, "Cho nên, hiện tại lại hỏi ta lần nữa, đáp án của ta vẫn là cự tuyệt!"

Nghe nói như thế, Phong Tiêu Tiêu cũng không buồn bực, trên mặt vẫn mang tươi cười nhẹ nhàng: "Cố cô nương cần gì từ chối rõ ràng như vậy? Không bằng ngươi suy nghĩ thêm một chút, chỉ cần ngươi nguyện ý trở thành luyện đan sư đứng đầu Phong cốc, tùy tiện đưa ra điều kiện gì ta cũng sẽ không chối từ!"

Luyện đan sư đứng đầu! Đó là cơ hội tốt a! Ở Phong cốc, hoàn toàn chính là địa vị dưới một người trên vạn người! Nếu đổi thành bọn họ, tất nhiên sẽ vội vàng đồng ý, nhưng nha đầu này lại không biết tốt xấu cự tuyệt!

Nhất thời mọi người đều lắc đầu thở dài, ánh mắt nhìn Cố Nhược Vân đều mang theo khó hiểu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro