Chương 2: Ma vũ vô dụng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Này, tại sao lại như vậy?" Nam Thiên Nhi rưng rưng nhìn nữ nhi không nghĩ tới nữ nhi lại là tóc đen mắt đen chính là ma vũ vô dụng trong truyền thuyết ở Ma Pháp đại lục.

"Đừng khóc, Thiên Nhi, nếu nữ nhi của chúng ta là ma vũ phế vật ta cũng sẽ đối xử với nàng yêu thương gấp bội." Phượng Khinh Phong vỗ vỗ lưng ái thê.

"Thiên Nhi ngươi yên tâm chúng ta cũng sẽ cố gắng thương yêu nàng." Hàn Xá bảo đảm nhìn Nam Thiên Nhi.

"Cảm ơn cha." Nam Thiên Nhi lau đi nước mắt, nở nụ cười vui mừng.

"Nữ nhi, cha bảo đảm sẽ dốc toàn lực bảo vệ ngươi không để ngươi bị người ta bắt nạt, ngươi chinh là cục cưng nga!" Phượng Khinh Phong quay về nữ nhi cười nói, mà trong lồng ngực của hắn nữ hài thật giống như nghe hiểu đối với hắn ngọt ngào nở nụ cười, lần này nhưng làm Phượng Khinh Phong vui hỏng rồi: "Nàng nở nụ cười, nàng nở nụ cười, nàng đối với ta nở nụ cười."

"Có thật không? Nhanh cho ta nhìn một chút." Nam Thiên Nhi thân thủ ôm lấy nữ hài những người khác cũng đi sang đây xem liền thấy nữ hài quay về Nam Thiên Nhi ngọt ngào cười.

"Trời ạ, thật sự quá đáng yêu !" Phượng gia tứ thiếu chủ thê tử Tần Đình Na hai mắt nhìn chằm chằm nữ hài trong lòng Nam Thiên Nhi.

"Cha đặt một cái tên đi." Phượng Khinh Phong nhìn về phía gia chủ.

"Đã từng có vị tăng nhân tiên đoán nói chúng ta Phượng gia ở trong năm ngàn năm có nữ hài sinh ra là Nghịch Thiên liền đặt tên là Nghịch Thiên liền gọi Phượng Nghịch Thiên đi." Gia chủ quyết định, mà ở trong lòng Nam Thiên Nhi, nữ hài sau khi nghe xong không nhịn được hướng về gia chủ lườm một cái nghĩ thầm ngươi mới là Nghịch Thiên, nàng là bị Thái Bạch Kim Tinh vứt đến đúng lúc nữ hài này sinh ra, không phải ai khác chính là thế kỷ hai mươi mốt nhảy vực Nguyệt Mị."Ta vừa nãy nhìn thấy nàng đối với ta thật giống như là mắt trợn trắng?" Gia chủ không dám tin tưởng nói, những người khác đồng thời nhìn về phía nữ hài đã thấy nàng đã nhắm hai mắt tiếp tục ngủ, mọi người suy nghĩ một chút chắc là bọn họ nhìn lầm đi.

... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ... . . .

Năm năm sau đó

"Thiên Nhi, thích ăn cái gì nương gắp cho ngươi." Nam Thiên Nhi cười nhìn Phượng Nghịch Thiên, ở trong năm năm này nàng lại sinh ba đứa con trai nhưng nàng vẫn sủng ái nhất nữ nhi này bởi vì chỉ có nữ nhi này rất ngoan, rất nghe lời cũng thật tri kỷ cái gì cũng không cần nàng lo lắng.

"Mẫu thân Thiên Nhi cũng gắp cho người, người ăn nhiều một chút." Ta vì Nam Thiên Nhi gắp chút thức ăn mà nàng thích ăn nhất.

"Thiên Nhi xem ngươi thật tốt, có cái nữ nhi tri kỷ như thế, ta thật ước ao a." Lương Oánh Oánh ước ao nhìn Nam Thiên Nhi.

"Có cái nữ nhi tri kỷ như thế, ta đời này thấy đủ ." Nam Thiên Nhi cười, nhìn cái kia liền thấy đủ a nhìn ra những người khác thật đỏ mắt a.

"Cha, nhìn người có vẻ tâm sự rất nặng?" Phượng Khinh Phong nhìn gia chủ tự ăn cơm không nói câu nào hỏi.

"Ai! Gần nhất lão phu cảm thấy muốn đột phá Thiên Huyền cũng không biết là tại sao nhưng đột phá chắc sắp đến đi." Gia chủ đau đầu nói.

"Xem ra cha là gặp phải bình cảnh, người không nên gấp để tránh khỏi tẩu hỏa nhập ma ." Phượng Khinh Băng khuyên bảo.

"Ta biết, nhưng cái cảm giác muốn đột phá nhưng đột phá không được thực sự rất tồi tệ." Gia chủ cũng rõ ràng đạo lý này nhưng cũng rất không cam tâm.

"Gia gia ngươi không có loại dược có thể giúp ngươi đột phá sao?" Ta hiếu kỳ hỏi, trước đây lúc xem tiểu thuyết đều viết có loại thuốc kia sao?

"Loại nghịch thiên dược kia bình thường luyện ra cũng là người hoàng tộc mua rồi, chúng ta tứ đại gia tộc ngoại trừ Thượng Cung gia tộc nhân gia chủ nữ nhi là hoàng hậu có thể mua được còn đâu tam gia tộc căn bản không mua được." Phượng Khinh Phong thở dài lắc đầu.

"Cái dược kia quý giá như vậy sao?" Ta không rõ hỏi nàng, bên trong vòng tay có một đống lớn thăng cấp dược hơn nữa nàng bình thường không có chuyện gì liền đem ra làm đường ăn.

"Đương nhiên, một viên chính là vạn kim khó cầu, ngươi nói nó quý giá hay không quý giá." Phượng Khinh Lôi cười nhìn ta.

"Không thể nào?" Ta kinh ngạc vậy ta không phải ăn hơn trăm triệu vàng, thật đau lòng a, ta hối hận a đem ra bán thật tốt a.

"Làm sao Thiên Nhi đối với việc này hiếu kì như vậy a?" Phượng Khinh Phong cười hỏi nữ nhi của hắn, tiểu cô nương bình thường đối với chuyện gì đều một bộ không có hứng thú dáng vẻ như một cái tiểu đại nhân.

"Ai! Ta thật là một phá gia chi tử a~ lại ăn vàng nhiều như vậy, thật đau lòng a." Ta thở dài nói.

"Ăn vàng?" Mọi người không rõ nhìn nàng.

"Quên đi, gia gia cho ngươi." Ta theo vòng tay bên trong lấy ra một bình á cấp muốn đưa cho gia chủ.

"Đây là cái gì?" Gia chủ tò mò tiếp hỏi.

"Đây là kẹo mà Thiên Nhi bình thường thích ăn nhất." Nam Thiên Nhi cười đáp.

"Đó mới không phải kẹo, là thăng cấp dược." Ta phát sinh kháng nghị.

"Được, là thăng cấp dược." Gia chủ cho rằng Phượng Nghịch Thiên đùa cho hắn vui không coi là thật, cầm một viên nuốt vào, viên thuốc đi vào bụng xong liền cảm giác có một luồng sức mạnh kỳ diệu đi khắp toàn thân hắn, sau mang theo sức mạnh của bản thân phá tan Thiên Huyền á cấp đến Thiên Không một cấp.

Ở Ma Pháp đại lục Ma Pháp sư chia làm thực tập Ma Pháp sư, Ma Pháp sư, trung cấp Ma Pháp sư, đại ma sư, Thiên cấp Ma Pháp sư, thiên thanh cấp Ma Pháp sư, Thiên Huyền cấp Ma Pháp sư, Thiên Tịnh cấp Ma Pháp sư, Thiên Không cấp Ma Pháp sư, Thiên Chung cực Ma Pháp sư cùng với Thiên Tôn cấp, cấp Thần, Thần Tôn cấp Ma Pháp sư, mà võ giả chia làm người thực tập võ, võ giả, trung cấp võ giả, Đại võ giả, Chung Cực võ giả, Thiên cấp võ giả, Thiên Tôn võ giả cùng với võ giả cấp Thần cùng Thần Tôn võ giả.

"Cha ngươi, ngươi thậm chí thăng cả hai cấp." Phượng Khinh Vũ giật mình nhìn gia chủ.

"Ta, ta thăng cấp ?" Gia chủ không dám tin tưởng nói xong lập tức ngồi xuống ổn định sức mạnh mới vừa thăng cấp xong.

"Thiên Nhi tại sao ngươi có loại dược này ?" Phượng Khinh Phong nhìn về phía nữ nhi.

"Là Đại sư phụ cho ta làm đường ăn." Ta cục cưng trả lời hại mọi người suýt chút nữa theo ghế tựa té xuống, viên dược người khác vạn kim cũng khó cầu mà nàng dĩ nhiên đem ra làm đường ăn, xin nhờ ngươi có muốn hay không phá sản.

"Thiên Nhi Đại sư phụ của ngươi là ai vậy, chúng ta làm sao đều chưa từng thấy?" Ổn định xong sức mạnh, gia chủ dịch thân hỏi.

"Không phải ai khác chính là Thái Thượng Lão Quân mà mọi người đều biết a." Ta cười đáp mà đáp án này dọa sợ mọi người.

"Thiên Nhi ngươi nói Thái Thượng Lão Quân sẽ không là Lão Quân trong miếu Thái Thượng Lão Quân chứ?" Phượng Khinh Lôi kinh hỏi.

"Đúng vậy, ngoại trừ cái kia còn có ai gọi Thái Thượng Lão Quân sao?" Ta rất vô tội nháy mắt mấy cái hỏi.

" Thiên Nhi ngươi còn có nhị sư phụ sao?" Gia chủ tò mò hỏi.

"Có a, nhị sư phụ của ta là Thái Bạch Kim Tinh." Ta cười nói.

"Cái gì Thái Bạch Kim Tinh?" Mọi người một trận choáng váng đầu, ngày hôm nay bị kích thích hơi nhiều.

"Các ngươi không sao chứ?" Ta nhìn mọi người, nhân gia còn chưa nói cho bọn họ biết Ngọc đế là cha nuôi của nàng, Vương Mẫu là lão nương của nàng, thất tiên nữ là chị nuôi của nàng, Nhị Lang thần cùng Na Tra là ca ca của nàng, Tứ Hải Long Vương là ông nuôi của nàng đâu.

"Không có chuyện gì, không có chuyện gì, chúng ta rất tốt." Phượng Khinh Phong xua tay thật không biết nữ nhi nhà mình lợi hại như thế nào có hai thần tiên sư phụ.

"Đúng rồi, gia gia sư phụ nói tuy rằng thuốc có thể tăng lên đẳng cấp thế nhưng thực lực không có tăng lên, sở dĩ hiện tại cấp độ của người đạt đến Thiên Không nhưng thực lực chỉ ở Thiên Tịnh cấp vì vậy không thể lười biếng nha." Ta thật lòng nói.

"Được, gia gia sẽ không lười biếng." Gia chủ sờ sờ đầu Phượng Nghịch Thiên gật gù cười.

"Cả nhà sau khi đến đột phá nhưng gặp phải bình cảnh thì có thể tới tìm ta nhưng tốt nhất vẫn là dựa vào chính mình nâng cao thực lực." Ta nhìn mọi người nói, mọi người cũng gật gù.

"Thiên Nhi dược này ngươi đến cùng có bao nhiêu a?" Phượng Khinh Phong tò mò hỏi.

"Thật nhiều a, không biết ." Chính ta cũng không biết.

"Vậy nếu ngươi đã thu được rồi đừng làm mất đi." Nam Thiên Nhi căn dặn: "Đừng để người ta biết ngươi có loại dược này nếu không sẽ gặp nguy hiểm biết không?"

"Biết rồi." Ta gật gù sau lại đem tay tìm bên trong tìm một chút thuốc trị thương, nguyên khí dược, chân khí dược phóng tới trên bàn phân cho mọi người: "Đây là thuốc trị thương một viên có thể làm cho người chết thành sống lại nhảy nhót tưng bừng, đây là nguyên khí dược coi như nguyên khí dùng hết một viên là có thể hoàn toàn khôi phục nhớ kỹ một viên nga bằng không ăn nhiều quá sẽ làm cho nguyên khí quá nhiều khiến thân thể biến hình đương nhiên sẽ không có nguy hiểm đến tính mạng, còn có đây là chân khí dược cũng là một viên liền có thể khôi phục chân khí khi dùng hết."

"Thiên Nhi ngươi cũng quá kích thích người." Phượng Khinh Vũ muốn hôn mê những thuốc này e là đỉnh cấp luyện Dược Sư ở Ma Pháp đại lục đều luyện không ra đi.

"Cả nhà đều nhận lấy đi." Gia chủ lấy ra một cái bao bố đem dược thu vào trong bao, những người khác cũng lấy ra bao bố thu dược.

"Gia gia các ngươi tại sao không đem dược để vào bên trong nhẫn không gian hoặc vòng tay không gian a?" Ta không rõ nhìn mọi người nắm cái bao a.

"Thiên Nhi nhẫn không gian hiện nay ở Ma Pháp đại lục chỉ có sáu cái phân biệt ở hoàng đế tứ đại quốc và trong tay Quang Minh thần điện cùng với Hắc Ám thần điện còn không gian vòng tay mà ngươi nói đó chỉ là truyền thuyết cùng thần tích đại lục đều không có." Nam Thiên Nhi vì Phượng Nghịch Thiên giải thích.

"Không sao, Ma Pháp đại lục không có ta có." Ta cười từ bên trong vòng tay tìm ra cái nhẫn không gian vứt trên bàn.

"Thiên Nhi ngươi sẽ không nói cho chúng ta những thứ này là nhẫn không gian chứ?" Hàn Lâm Nhi nhìn Phượng Nghịch Thiên hỏi.

"Đúng vậy, tuy rằng chỉ có nhất ức ( cái này ta cũng ko biết là  bao nhiêu nữa)  mét vuông không gian nhưng cả nhà mỗi người cầm mười cái tám cái là được rồi." Ta có chút bất mãn về độ to nhỏ của nhẫn không gian mà mọi người vừa nghe trên đầu liền xuất hiện vô số hắc tuyến, người khác có tiền đều cầu không đến nàng ngược lại nắm một đống còn muốn mỗi người đeo mười cái tám cái, ngươi có muốn hay không biến thái như thế a.

"Thiên Nhi ngươi lấy những thứ đó ở đâu ra?" Tần Đình Na tò mò nhìn Phượng Nghịch Thiên, trên tay cũng không đeo nhẫn nên những vật đó là từ đâu lấy ra ?

"Cái này a, là nhị sư phụ cho ta vòng tay không gian." Ta đưa tay ra lộ ra trên tay vòng tay màu tím long phượng đem tất cả mọi người choáng váng.

"Này, đây chính là vòng tay không gian trong truyền thuyết?" Mọi người không dám tin tưởng xoa xoa con mắt.

"Thiên Nhi nhớ kỹ vòng tay không gian này tuyệt đối đừng để ai biết, nếu không sẽ có nguy hiểm đến tính mạng biết không?" Phượng Khinh Phong lo lắng nhìn nữ nhi, Thiên Nhi bản thân không có Ma Pháp cùng đấu khí vừa vặn lại mang theo một đống bảo vật thế gian ít có không biết là phúc hay là họa.

"Ân! Ta biết rồicha." Ta hướng hắn nở nụ cười ngọt ngào. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro