[TG4]: (27)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Diệp Kiêu làm sao chịu nghe?

Thật vất vả mới tìm được cơ hội hưởng dụng mỹ nhân.

Nếu như chỉ bị một chút thủ đoạn nhỏ như vậy hù đến, Diệp Kiêu cũng sẽ không hỏa thiêu rạp hát vào mười năm trước rồi.

“Liên Mị, bản soái khuyên ngươi ngoan ngoãn nghe lời, thả cây trâm ra, nếu không, đừng trách bản soái một chút cũng không thương tiếc ngươi!”.

“Đi theo bản soái có cái gì không tốt? Những thứ Diệp Lan có, hết thảy đều là lão tử cho ‘hắn’, bằng không thì ngươi cho rằng ‘hắn’ sẽ có phong quang bây giờ?”.

“Diệp Lan đích thật là lớn lên không tệ, nữ nhân thích gương mặt đó của ‘Hắn’, cũng là lí lẽ thường tình. Bất quá bản soái không ngại, ngươi có thể tiếp tục làm Thiếu nãi nãi, chẳng qua là thời điểm bản soái muốn ngươi, ngươi cũng phải ngoan ngoãn nghe lời cho ta”.

“Hiểu chưa?”

Diệp Kiêu nửa là cưỡng bức, nửa là dụ dỗ nói.

Vô sỉ đến cực điểm.

Diệp Kiêu đưa tay cởi ra một kiện áo sơ mi trắng cuối cùng, lộ ra một thân sáng bóng.

Phía trên còn có dấu vết đao thương.

Nguyên bản, đây cũng là ấn ký công huân cùng huy chương của quân nhân.

Nhưng mà, nhưng bây giờ đã biến thành vốn liếng Diệp Kiêu làm xằng làm bậy.

Liên Mị lóe lên hận ý kinh tâm.

Tại thời điểm Diệp Kiêu cưỡng ép dựa vào, cây trâm trong tay đâm vào cổ của hắn!

Sử dụng khí lực thật lớn.

Hung hăng, không chút dư thừa.

Đem hận ý mười năm, toàn bộ trút xuống.

—— Diệp Kiêu, ngọn lửa cừu hận cuối cùng cũng đã đốt đến người ngươi!

—— Đi chết đi!

Mạch cổ là nơi yếu ớt thế nào chứ?

Diệp Kiêu sắc dục công tâm, không để ý bị Liên Mị dùng trâm nhọn đâm vào, cơ hồ là lập tức bị đau đến sợ hãi kêu lên.

“NGAO ——”

Diệp Kiêu không chút nghĩ ngợi, đưa tay ngăn trở Liên Mị.

Ngăn cản ‘Nàng’ ấn sâu cây trâm trong tay vào cổ hắn..

Trong miệng mắng to, lộ rõ sự thô bỉ.

“Tiện nhân! Ngươi dám đâm lão tử bị thương, chán sống rồi sao?”

Đứng trước sinh tử, sắc đẹp lập tức trở nên không đáng nhắc tới.

Bàn tay ngọc thon dài mà Diệp Kiêu vốn nâng niu, nay lại trở thành vũ khí đoạt mạng.

“Diệp Kiêu, ngươi làm nhiều việc ác, thậm chí ngay cả con dâu của mình cũng muốn nhúng chàm!”

Hận ý nơi đáy mắt Liên Mị làm Diệp Kiêu một hồi hãi hùng khiếp vía.

Rõ ràng hắn còn chưa kịp đối với nàng làm cái gì, thâm cừu đại hận như vậy đến cùng là từ đâu tới?

Còn có...

Với tư cách nữ tử, khí lực của Liên Mị cũng không khỏi quá lớn rồi, đến hắn chống cự cũng đều có chút cố hết sức.

Ý nghĩ này, từ trong đầu Diệp Kiêu lóe lên một cái rồi biến mất, nhanh đến mức làm cho người ta khó có thể bắt...

Trâm nhọn một tấc lại một tấc xâm nhập vào trong máu thịt, trên cổ Diệp Kiêu tất cả đều là máu.

Hắn bỗng nhiên hô to một tiếng: “Liên Mị, ngươi hôm nay nếu dám giết lão tử, ngươi cũng đừng hòng sống sót đi ra ngoài!”

“...”

“Diệp Lan nhất định sẽ không bỏ qua cho cừu nhân giết cha như ngươi!”

Dứt lời.

Đôi mắt Liên Mị có chút thất thần.

Tuy rằng ôm mục đích báo thù mà đến, nhưng mà không thể phủ nhận, Diệp Lan đối với hắn thật sự ——

Rất tốt.

[ Keng! Mục tiêu nhân vật Liên Mị, độ thiện cảm + 5, công lược hoàn thành 60! ]

Liền thừa dịp hiện tại!

Phát giác được Liên Mị có một lát hoảng thần, Diệp Kiêu bỗng dưng dùng hết lực lượng, bẻ cổ tay hắn ra.

Cây trâm trong tay Liên Mị theo đó cũng rút ra, ở giữa không trung phun ra vài tia máu tươi, tạo thành một vòng cung.

Diệp Kiêu một tay che cổ không ngừng chảy máu, một tay chế trụ Liên Mị.

Cặp mắt dữ tợn nhìn chằm chằm vào Liên Mị, từng chữ một mang theo sát ý mắng:

“Tiện nhân, còn muốn giết lão tử! Lão tử phải để ngươi nếm thử lợi hại!”

Nói xong.

Diệp Kiêu xoay bàn tay Liên Mị, cây trâm bỗng nhiên xoay ngược lại ——

Nhắm ngay vào bản thân Liên Mị.

Bởi Diệp Kiêu dùng sức rất lớn, trâm nhọn sắc bén từng tấc một kề sát gương mặt Liên Mị.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro