Chương 146: Người buồn cười

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bernadette mặc một chiếc áo sơ mi nữ phong cách Intis, ngồi im ở đó, mái tóc nâu dài để xõa tự nhiên, đôi mày thẳng giãn sang hai bên, nhưng lại có thêm vài phần khí chất của quý cô trái đất, hơn nữa còn là quý cô có địa vị cao.


'Đại đế đã có sự ảnh hưởng nhất định trong việc bồi dưỡng thẩm mỹ cho "Nữ vương thần bí", chỉ là thẩm mỹ này phải chịu giới hạn của hoàn cảnh xung quanh, không thể thể hiện ra hết được...' Klein bỏ mũ xuống, đặt lên ngực, hơi cúi người chào, sau đó tùy ý kéo một chiếc ghế tới, ngồi xuống.


Đôi mắt xanh thẳm như chứa đựng đại dương của Bernadette lướt qua, giọng nói dịu dàng êm đềm vang lên:


"Lần này anh cần liên lạc khẩn cấp với tôi là vì chuyện gì?"


'Không phải cô là "Bậc thầy tiên đoán" sao, chẳng lẽ không nhận được chút gợi ý nào?' Klein theo bản năng thầm hỏi lại một câu, chợt cảm thấy dường như mình rất lên mặt.


'Đây là di chứng do trao đổi thời gian dài với ác linh "Hồng Thiên Sứ"... Địa vị và cấp bậc mà hắn bày ra ảnh hưởng đến những người xung quanh một cách tự nhiên, nếu hắn đồng ý thì sức ảnh hưởng này chắc chắn có thể biến thành ô nhiễm...'


Anh hơi trầm ngâm một lát, không đáp mà hỏi ngược lại:


"Cô đã hoàn thành chuyện ở Backlund chưa?"


Bernadette thong thả lắc đầu:


"Chưa."


"Thậm chí có thể nói là đã thất bại."


"Hả?" Klein dùng một từ cảm thán để bày tỏ sự kinh ngạc của mình.


Bernadette nhìn anh một cái, nói với tốc độ không nhanh không chậm:


"Ma dược danh sách 2 con đường "Kẻ dòm ngó bí ẩn" có một cái tên kỳ lạ, là "Hiền giả", muốn tấn thăng lên cấp bậc này thì phải ngăn cản được một tai họa liên quan đến lực lượng cấp bậc cao."


'"Hiền giả"... Hiền giả trong "Hiền giả ẩn giật" là từ đây mà ra...' Klein chợt giật mình, đang định lên tiếng gặng hỏi, thì nghe "Nữ vương thần bí" tiếp tục nói:


"Tôi đoán Backlund sắp xuất hiện cơ hội như vậy, nên đã từng sắp đặt ở nơi này từ nhiều năm về trước, gần đây lại chờ đợi thêm thời gian dài nữa."


"Đáng tiếc, lời tiên đoán của tôi là sáu tháng cuối năm nay. Cuối năm trước tôi không ở Backlund, không thể ngăn cản được sự kiện sương mù. Mà trong cuộc chiến tranh lần này tôi đã cố gắng làm gì đó, cũng có thành quả nhất định, nào giờ Feysack lại không kích Backlund, khiến tai họa cuối cùng cũng bùng phát."


'Bởi vậy cô mới nói là thất bại...' Klein khẽ gật đầu, thầm thở dài nói:


"Tôi cũng không ngờ người mở ra chiến tranh lại là người Feysack."


Lúc nói chuyện, trong lòng Klein đồng thời cũng cảm thán, nghi thức tấn thăng của "Nữ vương thần bí" nói khó không khó, nói dễ không dễ, còn phải xem vào duyên phận của bản thân.


Phải biết rằng, trước khi anh trở thành Bán Thần, cũng đã hai lần ngăn cản "Chúa Sáng Thế Chân Thật" giáng trần, thực sự cứu được Tingen và Backlund, chắc chắn có thể thỏa mãn yêu cầu của nghi thức trở thành "Hiền giả", nhưng trong tình huống bình thường, đâu có nhiều tai họa tương tự như vậy, hơn nữa cũng không dễ dàng ngăn trở.


Giống như lần này, người anh em của Amon kia đã mưu tính một hai nghìn năm, cho dù bên phía quốc vương George III xảy ra vấn đề gì, thì chiến tranh vẫn sẽ nổ ra giống như hắn dự đoán, bởi vì nút thắt "Tính duy nhất" con đường "Tử Thần" này không có cách nào cởi bỏ.


Điều này khiến Klein không nhịn được bắt đầu nghi ngờ cuộc đời của thầy Azik bắt đầu lại vẫn luôn nằm trong sự sắp xếp của người anh em của Amon kia, nếu không thì sau khi thầy ấy mất đi mặt nạ biến hình, mất đi kí ức, làm thế nào để tránh né được con mắt của các đại giáo hội?


Quan trọng hơn là, trong cuộc đời lần này, không biết vì sao Azik lại trực tiếp dùng tên thật!


Mà điều này cũng không bị người khác nghi ngờ, không dẫn đến việc điều tra!


'Tất cả đều nằm trong sự sắp đặt của ngươi sao? Anh trai của Amon...' Nghĩ đến đây, Klein lại có chút rối loạn căng thẳng sau chấn thương, cả người thiếu điều run lên vì sợ.


Anh lặng lẽ hít sâu một hơi, nhìn "Nữ vương thần bí", nói thêm:


"Cuộc chiến tranh lần này liên quan đến con của Chúa Sáng Tạo, liên quan đến Vua Thiên Sứ, liên quan đến các Chân thần, cô căn bản không thể ngăn cả được."


Với sự hiểu biết, từng trải và kinh nghiệm của Bernadette, nghe một câu như thế trên mặt đã có sự thay đổi, cô thấp giọng lặp lại từ mấu chốt:


"Con của Chúa Sáng Tạo... Vua Thiên Sứ... Chân thần..."


Cô không kinh ngạc trước điều này lắm, dường như đã có dự đoán nhất định từ trước, nhưng cho dù là một vị "Bậc thầy tiên đoán" cũng không thể nào thực sự nhìn ra được "kịch bản" của người anh em Amon kia.


Sau khi nhắc lại, Bernadette im lặng hai ba giây, thở dài lẩm bẩm:


"Thì ra là thế..."


Klein điều chỉnh tư thế ngồi, đổi một cách suy nghĩ, nói:


"Thật ra, cuộc chiến tranh này đối với cô cũng là một cơ hội."


"Tiếp theo sẽ có rất nhiều tai họa, trong đó có những tai họa là do các lực lượng cấp bậc Thiên sứ va chạm tạo thành. Tôi nghĩ, ít nhất cô đang nắm giữ một món vật phong ấn cấp "0", thời khắc mấu chốt có thể dùng nó để ngăn cản. Đương nhiên, phải lựa chọn thời cơ và cách thức cho tốt."


Bernadette khẽ gật đầu, đồng ý kiến với lời của Klein, cũng ngầm thừa nhận mình có ít nhất một vật phong ấn cấp "0".


Đương nhiên, là con gái của "nhân vật chính" trong thời đại trước, là người con mà Đại đế Russell yêu thương nhất, nếu cha cô không để lại cho cô một đến hai vật phong ấn cấp "0" thì mới là chuyện khó mà tưởng tượng.


Quan trọng hơn là, Bernadette đang chuẩn bị nghi thức tấn thăng "Hiền giả", điều này chứng tỏ trên tay cô chắc chắn đã có đặc tính phi phàm danh sách 2 tương ứng, mà nó ở một mức độ nào đó chẳng khác nào là vật phong ấn cấp "0".


Sau khi ngầm thừa nhận, giọng nói tuy ôn hòa nhưng không ẩn chứa tình cảm nào hơi thay đổi một cách kỳ lạ:


"Nhưng, tôi vẫn không thích chiến tranh, tuy nó có thể mang đến cơ hội cho tôi."


"Tôi từng rất hận ông ấy, không hiểu nổi ông ấy, nên trong rất nhiều năm đã không gọi ông ấy là cha, chính là vì khi về già ông ấy tấn thăng "Hắc hoàng đế", làm ra rất nhiều chuyện đi trái với thời đại, làm hại đến dân chúng vô tội. Tôi không thể chấp nhận được việc người cha giống như anh hùng trong mắt tôi lại biến thành một tên bạo chúa điên cuồng..."


"Mà hiện giờ, sau khi nhận được câu trả lời từ vị đằng sau anh, cùng những gì mình điều tra được, tôi đã hiểu một chút về tình cảnh của ông ấy, biết rõ ông ấy giống như một người chết đuối, liều mạng giãy dụa theo bản năng."


'...' Klein nghe mà thổn thức, tâm trạng như dậy sóng.


Người hiểu rõ nhất về Russell Gustav trên thế giới này có lẽ cũng chỉ có hai người ngồi đây thôi.


Đương nhiên, nỗi hoài cảm này cũng không trở ngại việc anh phát hiện ra trạng thái của "Nữ vương thần bí" Bernadette hôm nay không được bình thường lắm. Trong những lần gặp mặt trước đó, vị nữ vương này chưa bao giờ nói nhiều như vậy, chưa bao giờ trực tiếp mở thế giới tâm hồn của mình ra, cùng lắm là thổi một khúc nhạc, bày tỏ chút bi thương bằng cách kín đáo.


Nghĩ vậy, Klein giả vờ như không phát hiện ra, hỏi tiếp:


"Ngài ấy bắt đầu thay đổi từ khi nào? Cô cảm thấy trước đó có dấu hiệu báo trước nào không, hoặc là có chuyện gì đáng chú ý không?"


Đôi mắt xanh thẳm sâu xa của "Nữ vương thần bí" Bernadette khẽ dao động, giống như rơi vào trong dòng hồi ức dài lâu.


Qua một lát, cô mới thong thả lên tiếng:


"Trước đó không lâu, ông ấy đắc ý nói với tôi một câu: chẳng phải con vẫn luôn muốn biết mặt trăng quay xung quanh chúng ta có gì khác các ngôi sao khác sao? Sau này, chưa biết chừng chúng ta sẽ du hành đến biển sao."


'Biển sao... Mặt trăng và các ngôi sao khác có thứ gì...' Klein suy xét lời nói của "Nữ vương thần bí", đột nhiên nhớ tới một từ mấu chốt và một chuyện quan trọng.


Từ mấu chốt kia là:


"Bầu trời sao"!


Chuyện quan trọng kia là:


Ngài "Cửa" từng nói với Đại đế Russell rằng đợi đến khi mình có cơ hội và năng lực là có thể lên mặt trăng xem, cũng sẽ giải đáp được rất nhiều nghi hoặc của mình.

'Cuối cùng đại đế đã đi? Những tờ nhật ký tâm thần kia được viết ra sau khi đã đi thăm dò? Cuối cùng ông ấy bất tri bất giác thay đổi tính cách, trở nên cực đoan, quá khích?' Klein nhớ lại nội dung tương ứng, lên tiếng trong cái nhìn chăm chú của "Nữ vương thần bí" Bernadette.


"Đến cấp bậc của cô, hoặc ít hoặc nhiều hẳn là biết về ô nhiễm đến từ bầu trời sao."


Bernadette gật đầu, không gặng hỏi, dường như biết rằng Germand Sparrow ở đối diện cũng không rõ lắm, chỉ có Bán Thần cấp bậc Thiên sứ mới có thể phát hiện ra và chống lại loại ô nhiễm này.


Hai người lặng lẽ nhìn nhau đến mười giây, cuối cùng anh chuyển chủ đề về lý do hôm nay mình đến:


"Một trong những nguyên nhân của cuộc chiến tranh lần này là quốc vương George III của Loen đã phát hiện ra "Huyết hoàng đế" Tudor để lại chín tòa lăng tẩm bí mật, có ý tưởng chuyển sang con đường "Hắc hoàng đế", trở thành danh sách 0. Vì thế ông ta xóa bỏ "Dự luật lương thực"..."


Klein không quan tâm "Nữ vương thần bí" có hiểu về chuyện này hay không, chỉ dựa theo tiết tấu của mình, giải thích qua và nhấn mạnh các trọng điểm cho cô nghe, cuối cùng nói:


""Hắc hoàng đế" quả thực có năng lực hồi sinh, chỉ khi nào xuất hiện "Hắc hoàng đế" mới, thì vị cũ kia mới hoàn toàn ngã xuống."


Vị cũ kia là đang chỉ Đại đế Russell có khả năng đã thành công nhưng lại "gặp chuyện bỏ mình".


Đôi khi, Klein nghi ngờ Russell không phải là cố ý cho người khác cơ hội nên mới ngã xuống ngay tại trận, làm thế, khi ông ấy hồi sinh ở tinh giới, một lần nữa nắm giữ "Tính duy nhất", hấp thụ ba phần đặc tính danh sách 1, thì sẽ không thể thu hồi được đặc tính của con đường khác như "Hoàng đế tri thức", "Học giả huyền bí", có thể khiến bản thân mình thuần khiết, thoát khỏi điên cuồng.


Đây là một cách tìm đường sống trong cái chết, nhưng điều kiện tiên quyết là lúc đó nghi thức của Russell đã thành công rồi, ông ấy phải chết ở trong hoặc sau nghi thức, chứ không phải là trước nghi thức.


"Nữ vương thần bí" Bernadette yên lặng nghe xong, chậm rãi nói:


"Anh muốn ngăn cản George III?"


"Đúng vậy." Klein thản nhiên gật đầu.


"Vì sao?" Bernadette gặng hỏi với giọng đều đều.


Klein nhếch khóe miệng, mỉm cười đáp:


"Một vài lý do buồn cười, không đáng nhắc đến."


Ánh mắt của Bernadette dừng lại trên người anh một hồi, sau đó cô nói:


"Vậy là đủ rồi, tôi cũng đang vì một vài chuyện xa vời, rất có khả năng sẽ không xảy ra."


"Chúng ta có thể hợp tác trong việc ngăn cản George III."


'Đều là những người "buồn cười"...' Klein thầm than một tiếng:


"Tôi sẽ đưa cách thức triệu hồi tín sứ cho cô."


"Được." Bernadette giơ tay phải ra vỗ nhẹ một cái xuống mặt bàn.


Bút máy đang đặt bên cạnh cô đột nhiên vọt lên, như bị một tinh linh vô hình cầm lấy, thoải mái lưu loát viết lên giấy.


"Đây là cách triệu hồi tín sứ của tôi." Bernadette bình tĩnh nói.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro