Chương 148: Cửa đột phá

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Khu vực cầu Backlund, trong một con ngõ nhỏ, Hugh lại gặp nhân viên MI9 phụ trách liên lạc với mình.

"Đây là thù lao cô dùng công trạng để đổi lấy, tổng cộng 2.500 bảng. Haha, tôi giúp cô lấy thêm được 500 bảng." Người đàn ông đeo mặt nạ vàng kia ném cho Hugh một phong bì dày cộp.

Hugh bắt lấy một cách chuẩn xác, không đếm mà theo bản năng ấn xuống một cái, rồi chân thành nói:

"Cảm ơn."

Người đàn ông đeo mặt nạ vàng xua tay:

"Không cần cảm ơn, đây cũng là một chuyện tốt đối với tôi. Nếu cô vẫn còn dây dưa không buông chuyện trước kia, tôi rất lo có một ngày nào đó tôi sẽ phải ra tòa án quân sự."

"Tiếp theo cô vẫn ở Backlund chứ?"

"Đúng vậy, tôi đã quen sống ở thành thị, đợi đến khi chiến tranh kết thúc, sẽ đón người nhà đến đây." Hugh nói ra câu đã chuẩn bị từ trước.

"Đợi chiến tranh kết thúc..." Người đàn ông đeo mặt nạ vàng lặp lại câu nói ở giữa của Hugh bằng một giọng điệu kỳ lạ, rồi cười nói: "Mong chúa phù hộ cho chúng ta có thể sống đến khi chiến tranh kết thúc."

Chúa ở đây là chỉ "Chúa Tể Bão Táp".

"Tôi sùng bái Nữ thần." Hugh nghiêm túc đáp lại một câu.

"Cô hiểu rõ ý của tôi mà." Người đàn ông đeo mặt nạ vàng khua tay, hỏi: "Vậy cô vẫn nhận ủy thác của MI9 chứ?"

"Tôi sẽ không từ chối cơ hội kiếm tiền." Hugh vuốt lọn tóc hơi dày, nói nửa thật nửa giả.

"Ừm". Người đàn ông đeo mặt nạ vàng gật đầu nói: "Chuyện quan trọng nhất trong lúc chiến tranh chính là đối phó với gián điệp của các quốc gia khác. Nếu có nhiệm vụ thích hợp, tôi sẽ đến tìm cô."

"Được." Hugh đáp, rồi không ở lại thêm nữa, thận trọng rời khỏi con ngõ nhỏ tối tăm.

Nhìn theo bóng lưng của cô đến khi biến mất, người đàn ông đeo mặt nạ vàng quay sang phía bóng tối trong góc:

"Cô ấy chỉ bị một thế lực nào đó lợi dụng, sau khi không tiếp tục điều tra chuyện lúc trước thì đã bị vứt bỏ."

Trong bóng tối, một giọng nói trầm thấp vang lên:

"Bề ngoài thì là thế, có điều dù thực tế là gì thì cũng không cần truy cứu và lo lắng, cho dù cô ta có biết rõ chân tướng, lan truyền tin đó ra ngoài thì cũng không thể ảnh hưởng đến chuyện của quốc vương bệ hạ. Haha, giáo hội Đêm Đen cũng đã ngầm đồng ý rồi."

"Vậy là tốt nhất..." Người đeo mặt nạ vàng lặng lẽ thở hắt ra.

Quay về căn nhà cho thuê ở rìa khu Đông, Hugh nói với Fors đang ngồi ở mép giường đọc báo:

"Lấy được 2.500 bảng."

Fors bỏ tờ báo xuống, đôi mắt khẽ dao động, tính toán tỉ mỉ một chút rồi nói:

"Vậy là đủ rồi."

Trong người Hugh có hơn 600 bảng tiền tiết kiệm, cộng thêm 2.500 bảng này, trừ chi phí sinh hoạt cần thiết, vẫn còn 3.100 bảng tự do chi tiêu.

Mà phối phương ma dược "Thẩm Phán" cô mua mất 2.000 bảng, đặc tính phi phàm là 3.500 bảng, nói cách khác, vẫn còn thiếu 2.400 bảng, đây là số tiền mà Fors sẽ cho cô vay.

Sau khi cho mượn số tiền đó, số tiền để dành của Fors giảm xuống còn 780 bảng, nhưng điều này chẳng ảnh hưởng gì đến cô. Cô đã có phối phương ma dược và tài liệu chính tiếp theo, trong một thời gian rất dài nữa cũng không phải chi tiêu gì nhiều, thỉnh thoảng còn có thể thông qua việc cho thuê "Bút ký lữ hành Lehmanor" để kiếm thêm một ít.

"Ừm." Hugh gật đầu: "Tớ sẽ mau chóng hoàn thành giao dịch, tranh thủ tấn thăng danh sách 6 sớm một chút."

Thấy việc của bạn thân đã được giải quyết, Fors lại chuyển sang sầu não vì mình:

"Ma dược "Quan thư ký" của tớ không biết khi nào mới có thể tiêu hóa hết, giờ chiến tranh nổ ra, có năng lực "Lữ hành" sẽ an toàn hơn rất nhiều."

"Trọng tâm của "Quan thư ký" chắc chắn là ở "ghi lại", đợi tớ trở thành "Thẩm Phán", cậu lại có năng lực phi phàm mới có thể ghi đi ghi lại, như thế hẳn là sẽ tăng tốc độ tiêu hóa lên nhiều." Hugh kéo một chiếc ghế dựa ngồi xuống, suy nghĩ rồi nói.

Fors thở dài:

"Tớ nghi ngờ ngoại trừ phải "ghi lại" năng lực phi phàm, còn phải "ghi lại" các phong cảnh và dân tộc ở những nơi khác nhau, như vậy sau này mới có thể phối hợp với "Nhà lữ hành", nhưng hiện giờ chiến tranh nổ ra, đi trên đất liền còn may, chứ tới các địa phương khác chắc chắn là vừa khó khăn vừa nguy hiểm. Ôi, bánh mì lên giá rồi, mỗi cân tăng 1/4 penny, còn đắt hơn cả lúc xóa bỏ "Dự luật lương thực"!"

"Quả vậy." Hugh nghiêm túc ngẫm nghĩ, đồng ý với lời nhận xét của Fors.

Hai người đều rơi vào im lặng, qua hơn mười giây, Hugh đột nhiên nảy ra một linh cảm:

"Thật ra, có một cách rất đơn giản."

"Cái gì?" Fors ngồi thẳng dậy, thốt ra câu hỏi.

"Cậu có thể bỏ tiền ra mời người kia mang cậu đi "lữ hành"." Hugh thận trọng không nhắc đến tên người và danh hiệu cụ thể: "Mỗi lần ném cậu đến một nơi xa lạ, ở đó ba bốn hôm thậm chí là một tuần rồi lại đi tiếp. Như thế không bao lâu cậu đã có thể ghi lại phong tục tập quán của các dân tộc. Hơn nữa, cậu còn có thể thuê một ít vật phẩm từ anh ta hoặc từ họ, dùng để "ghi lại" năng lực phi phàm, việc này có thể tăng năng lực cho cậu, còn có thể giúp cậu tiêu hóa ma dược."

"Đúng vậy!" Fors nghe thế thì hai mắt sáng ngời.

Bấy giờ cô mới phát hiện ra sự hiểu biết của mình về những lợi ích từ hội Tarot vẫn còn rất sơ sài.

Bất ngờ xong, Fors lại nhíu mày, bởi vì nếu dùng cách này thì có nghĩa là cô phải thường xuyên giao thiệp với Germand Sparrow, mà chỉ cần nghĩ đến nhà thám hiểm điên cuồng kia là cô đã thấy run rẩy rồi.

'Quả nhiên, không có việc gì là không phải trả giá cả... Để tiêu hóa ma dược, chỉ có thể mạo hiểm...' Cuối cùng Fors hạ quyết tâm, định đến buổi tụ hội Tarot cuối tuần sẽ đưa ra đề nghị.

.........

Trong một căn hộ cho thuê cách nơi Fors và Hugh đang ở vài con đường.

Klein từ chỗ nhà hàng Seren quay về, đang ngồi trước bàn, xem nhanh báo ngày hôm nay, sau đó tổng kết ra mấy tin tức quan trọng:

"Hạm đội biển Sonia đế quốc Feysack đã rút khỏi cảng Pritz, không biết đã đi đâu..."

"Thượng tướng Emilius của bộ quốc phòng bày tỏ phải tăng mạnh phòng ngự vùng duyên hải, và yêu cầu ba hạm đội tàu chiến bọc thép không cần quá gấp gáp trở về điểm xuất phát, đi lòng vòng một vài điểm để tránh mai phục..."

"Quân đoàn Cự nhân hai đầu của Feysack đã xâm nhập vào dãy núi Amanda quận Lẫm Đông, gặp sự phản kháng dữ dội, chưa thể xuyên qua mấy cứ điểm lớn..."

"Hạm đội đánh chiếm của Feysack tập kích thành phố công nghiệp nặng Conston bờ Đông Biển Đôi, đã xảy ra một trận hải chiến quy mô lớn với hạm đội vương quốc, hai bên đều có tổn thất..."

"Quân đội thực dân của Feysack và Loen ở Đông Balam đã khai chiến ở nhiều địa phương..."

"Các quốc gia khác chưa bày tỏ quan điểm, trong các thủ đô, các nhóm đại sứ liên lạc qua lại, tiến hành hòa giải ngoại giao... Sóng điện truyền đi hàng loạt các tin tức quan trọng, đan xen qua lại giữa các thành phố khác nhau ở Nam Bắc đại lục..."

'Vẫn đang ở thời kỳ đầu của chiến tranh...' Klein cũng không nghĩ rằng những nhà ngoại giao này có thể loại bỏ chiến tranh, bèn bỏ báo xuống, suy nghĩ về chuyện mình nên thu thập tin tức liên quan đến nghi thức "Hắc hoàng đế" của George III như thế nào:

"Dựa theo suy luận bình thường, trước khi "Huyết hoàng đế" Alista phát điên, xu hướng hành động vẫn nằm trong sự hợp lý. Nói cách khác ông ta không thể nào xây dựng đủ chín tòa lăng tẩm ở một nơi bí ẩn, điều này rất dễ bị người ta "phá hủy toàn bộ", khiến kế hoạch hồi sinh thất bại."

"Cho nên, khu vực xung quanh Backlund, các nơi khác trong vương quốc, chắc hẳn còn có tám lăng tẩm cùng loại, chúng vẫn chưa bị bại lộ, chưa chắc đã được bảo vệ nghiêm ngặt như di tích số 1, như thế có lẽ sẽ tồn tại cơ hội..."

"Ác linh "Hồng Thiên Sứ" có lẽ sẽ biết một vài điều, nhưng mình hiện giờ không thể liên lạc được với hắn, chưa nói đến chuyện tụng niệm tôn danh của hắn có nguy hiểm hay không, chỉ riêng hành vi đó đã làm bại lộ ý đồ muốn ngăn cản George III trở thành "Hắc hoàng đế" của mình. Đối với một vị "Nhà âm mưu" đáng sợ mà nói, sẽ mang đến rất nhiều cơ hội cho hắn lợi dụng."

"Bên phía "Nữ vương thần bí" có lẽ có manh mối và hướng đi nhất định, nhưng mình không thể ỷ lại vào cô ấy... Bên phía giáo hội, trước mắt chắc chưa rõ ràng lắm về di tích bí mật của "Huyết hoàng đế" rốt cuộc có bao nhiêu khu, ở những đâu..."

"Xuống tay từ nhân vật then chốt bên cạnh quốc vương, ví dụ như Bán Thần hoàng gia xâm nhập và tham gia vào chuyện này? Họ chắc chắn sẽ cảnh giác rất cao về vấn đề này, hơn nữa Thiên sứ của gia tộc Augustus cùng với Thiên sứ của tổ chức bí ẩn xa xưa kia khả năng sẽ phân chia một sáng một tối để theo dõi toàn bộ quá trình... Mặt khác, chỉ cần có Bán Thần của hoàng gia xảy ra chuyện. George III ắt sẽ đoán ra được có người muốn ngăn cản mình thành thần..."

"Đúng rồi, "Ma nữ trắng" Catherine, so với nhóm Bán Thần hoàng gia, thì cô ta dễ đối phó hơn, hơn nữa còn không "bị người khác chú ý"..."

"Ừm, theo lý mà nói, George III đã được mấy giáo hội lớn ngầm đồng thuận không cần phải hợp tác với giáo phái Ma Nữ nữa. Nếu không phải vì nguyên nhân nào đó mà hai bên bị buộc chặt lại với nhau, thì điều mà ông ta muốn làm đầu tiên chính là cắt đứt quan hệ với giáo phái Ma Nữ."

"Đương nhiên, có lẽ ông ta sẽ không trực tiếp bán đứng giáo phái Ma Nữ, một mặt là các ma nữ cũng am hiểu âm mưu, có sự đề phòng về phương diện này, mặt khác nếu chọc giận lãnh đạo cấp cao của "Giáo phái Ma Nữ", thì nghi thức thành "Hắc hoàng đế" của George III chưa chắc đã được đảm bảo, cho dù có Chân thần, có vật phong ấn cấp "0", có tổ chức bí ẩn của Thiên sứ."

"Chỉ cần George III còn lí trí, cách làm chính xác nhất là theo giao hẹn, cung cấp đủ những thứ nên cung cấp, sau đó phái người của giáo phái Ma Nữ ra ngoài. Trong quá trình này, lại mượn sức mạnh của Thiên sứ thậm chí là Vua Thiên Sứ lĩnh vực tâm linh, xóa ký ức mấu chốt của người tham dự trong giáo phái Ma Nữ đi."

"Làm vậy cho dù "Ma nữ trắng" Catherine "mất tích" một thời gian, cũng không khiến George III cảnh giác, thậm chí ông ta còn không biết."

"Mà nhìn từ góc độ của giáo phái Ma Nữ, sự việc đã xong, các giáo hội lớn cũng đã ngầm đồng ý, mấy người như "Ma nữ trắng" cũng không cần phải hoàn toàn trốn tránh che giấu như thời gian trước đó, có thể hoạt động khá tự do. Đối với mình và "Nữ vương thần bí" mà nói, đây là một cơ hội."

"Ừm, "Trung tướng bệnh tật" rất có khả năng sẽ xuất hiện, từ dáng vẻ của cô ta và thái độ của "Ma nữ trắng" lúc trước, có thể suy đoán ra cô ta và Catherine hẳn là có quan hệ huyết thống nhất định..."

Nghĩ đến đây, Klein hít một hơi, chuyển ánh mắt ra ngoài cửa sổ, thầm lẩm bẩm:

"Hi vọng Anderson và Dantiz có thể mau chóng tìm được vị tướng quân hải tặc kia..."

"Hi vọng "Tòa thành kỳ tích" trong "Grossel du ký" có thể phá hủy sức ảnh hưởng từ lĩnh vực tâm linh một cách hữu hiệu..."

Mà việc anh có thể làm lúc này chính là kiên nhẫn chờ đợi.

.........

Trên đảo Cyrus, Biển cuồng bạo.

Dantiz vui mừng nói với Anderson:

"Tôi nghe được một tin tức, phía Tây Nam khu này, trên tuyến đường hàng hải phi pháp, còn có một hòn đảo không có tài nguyên gì nhưng lại rất bí mật."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro