Chương 193: Một hình thức làm bạn khác

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Phía trên sương mù xám trắng vô biên vô tận, bóng dáng Klein xuất hiện trong tòa cung điện cổ xưa nọ.

Anh chỉ nhìn qua một vòng đã phát hiện ra vài chỗ khác nhau.

Trong đó, điểm rõ ràng nhất chính là trạng thái và bố cục của mảng không gian thần bí này đã phản chiếu đầy đủ vào linh thể anh, khiến anh dù cách một khoảng rất xa vẫn có thể nhìn thấy những đám mây xám trắng đọng ở giữa không trung và cánh cửa ánh sáng kỳ lạ kia.

'Ngoại trừ tòa cung điện do mình cụ thể hóa ra và cánh cửa ánh sáng vốn tồn tại ở đây, thì nơi này không có gì cả, trống trải, mênh mông, tràn ngập thứ sức mạnh cao cấp...' Klein lẩm bẩm, sau đó ngồi xuống giơ tay phải lên, khẽ nắm bàn tay lại.

Chỉ chớp mắt, sương mù xám tràn ngập khắp nơi chợt sôi trào, không gian thần bí đang chứa nó cũng không hiểu sao lại dao động, phát ra từng luồng ánh sáng hơi u ám.

Những luồng ánh sáng này tụ tập lại, dựa theo suy nghĩ của Klein tạo thành một Thiên sứ nửa trong suốt sau lưng có cánh chim hư ảo, Thiên sứ có địa vị và sức mạnh tương ứng, Thiên sứ uy nghiêm thuần khiết và đầy sức ép.

"Không cần thêm lá bài "Hắc hoàng đế", "Bạo quân" hoặc là "Hồng Tư Tế", cũng không cần dùng đến "Quyền trượng Hải Thần", chỉ dựa vào bản thân mình cũng có thể khơi dậy uy lực của mảnh không gian thần bí này ở mức độ lớn nhất, khiến Thiên sứ của "Kẻ Khờ" trở thành Thiên sứ danh sách 2 thực sự. Đương nhiên, Thiên sứ này không thể đáp lại lời cầu nguyện, không thể duy trì quá lâu, chỉ tồn tại trong vài lần "ôm" hoặc tấn công, có được một ít năng lực thuộc lĩnh vực "Kỳ tích"..."

"Quả nhiên, mình có thể hồi sinh đều là nhờ "Nguyên bảo" ban tặng, cụ thể còn có thể sống được mấy lần nữa thì hiện giờ chưa đưa ra được kết luận. Nếu có thể lấy được một món vật phong ấn cấp "0", mượn địa vị của nó để quan sát, hẳn là có thể nhìn thấy rõ ràng... Coi như còn nhiều nhất là một lần, tính ít đi một chút cũng không phải chuyện gì xấu, điều này sẽ nhắc nhở mình phải luôn thận trọng... Đây mới là cách để người phi phàm con đường "Nhà bói toán" sống sót.."

"Đáng tiếc, loại "Kỳ tích" này tạm thời chỉ có tác dụng với mình..."

"Ừm, mức độ lớn nhất là chỉ hiện tại, nếu muốn thực sự sở hữu và kiểm soát được mảng không gian thần bí này, thì ít nhất phải trở thành Thiên sứ, thậm chí là Thiên sứ danh sách 1, không hổ là "Nguyên bảo". Về phần cánh cửa ánh sáng kỳ quặc kia, có lẽ còn đòi hỏi cao hơn, nơi đó có tiềm tàng nguy hiểm hay không, hiện giờ mình cũng chưa nhìn ra được..."

"Ý nghĩa tồn tại của "Nguyên bảo" là gì? "Câu" người xuyên không đến đây, hồi sinh vị Chúa Sáng Tạo đầu tiên kia?" Klein rung cổ tay phải, để Thiên sứ thần thánh hùng mạnh nọ tan biến giữa không trung.

Toàn bộ "Nguyên bảo" cũng trở lại bình thường.

Tiếp đó, Klein đứng dậy, đi từng bước lên đám mây màu xám trôi nổi giữa không trung, đứng lại trước cánh cửa kỳ dị được tạo thành bởi vô số quầng sáng.

Cánh cửa ánh sáng có dính chút ít màu xanh đen, mỗi một quầng sáng về bản chất đều là những con trùng trong suốt hoặc bán trong suốt đang cuộn lại với nhau thành hình.

Chăm chú nhìn "Kén tằm" trong suốt đang bị những sợi tơ nhỏ màu đen treo lên, Klein giơ tay phải ra, chầm chậm duỗi về phía cửa ánh sáng, định chạm vào.

Một tấc, hai tấc, ba tấc, tay anh rốt cuộc chạm vào mép cánh cửa ánh sáng, nhưng lại xuyên qua nó, dường như đây chỉ là một ảo ảnh.

Nhưng so với lần thử trước đó, thì cánh cửa ánh sáng hư ảo rõ ràng dính hơn một chút, dường như sắp có được thực thể.

'Thứ này đại diện cho bản chất của "Nguyên bảo"?' Klein trầm tư vài giây, rồi xoay người quay về cung điện cổ xưa.

Anh không dây dưa, lập tức rời khỏi phía trên sương mù xám, bắt đầu thí nghiệm các loại năng lực mình mới có được.

"Đặt một tôn danh trước... Phạm vi mà danh sách 3 nhận lời cầu nguyện đưa ra lời hồi đáp là khu vực này, do sự bất đồng về quyền hành của mỗi người mà phân chia lớn nhỏ, rất rõ ràng, "Hải vương" là loại hình lãnh địa khá lớn... Cho nên, tôn danh của mình cũng phải có phạm vi giới hạn, người bảo hộ cho tất cả trẻ em nghèo ở Backlund? Cảm giác là lạ..."

"Ừm, người khác buộc phải có một giới hạn như thế, mình thì chưa chắc, có thể dùng "Quyến giả của linh giới và Nguyên bảo" để thay thế. Quyến giả thuộc về cả hai nơi này, trước mắt chắc hẳn chỉ có một mình mình, cũng đủ độc đáo. Như vậy, chỉ cần là người ở cùng một thành phố hoặc một khu vực với mình, là có thể thông qua tôn danh này để cầu nguyện tới mình."

"Không ở cùng một khu vực thì cũng hết cách, mình cũng đâu thể ném bản thân lên phía trên sương mù xám giống như "Quyền trượng Hải Thần"? Phân hóa ra mấy "Trùng linh hồn", bỏ lên phía trên sương mù xám, mượn dùng địa vị của "Nguyên bảo", hưởng ứng trong phạm vi toàn thế giới... Tuy mình còn chưa thể xác nhận quan hệ giữa "Thiên sứ bóng tối" và thần Viễn Cổ Thái Dương, nhưng việc này cũng đủ để cảnh tỉnh mình, khiến mình phải cẩn thận phân thân và con rối của bản thân. Hơn nữa không phải phân hóa mấy con là được, phải để lại phần lớn "Trùng linh hồn" ở "Nguyên bảo" thì mới có thể phát huy hiệu quả, mà mình căn bản không có năng lực này..."

"Đúng rồi, trạng thái tinh thần của mình cũng không tệ lắm, không bị nhân cách phân liệt, không trở nên lạnh lùng và đáng sợ mất kiểm soát. Điều này chứng tỏ, dấu ấn của "Học giả cổ đại" trong lịch sử chính là mỏ neo của hắn... Hơn nữa, đại đế cũng trở thành Thiên sứ, nên tình huống này mới trở nên nghiêm trọng, buộc phải dựa vào tín đồ để làm mỏ neo, cung cấp sự định vị. Mình còn kém một cấp bậc rất lớn nữa... Ngoài việc thu thập tín đồ, còn có thứ gì có thể làm mỏ neo nữa, để đề phòng bất trắc..." Trong đầu Klein nảy ra một ý tưởng, lập tức lấy giấy bút ra.

Anh viết đoạn miêu tả đầu tiên về tôn danh:

"Quyến giả của linh giới và Nguyên bảo."

Ngẫm nghĩ, anh dựa vào kinh nghiệm phong phú và tri thức do hoa văn thần tính mang đến, bắt đầu viết đoạn thứ hai và thứ ba:

"Quỷ bí bắt nguồn từ cổ đại."

"Người chứng kiến lịch sử dài đằng đẵng."

Bởi vì danh sách 3 không phải là Chân thần, không thể sử dụng cách miêu tả ba đoạn, Klein cân nhắc một chút, lại bỏ thêm hai câu:

"Người bảo hộ ảo thuật và biểu diễn kịch."

"Germand Sparrow vĩ đại."

Thật ra, không phải Chân thần cũng có thể sử dụng cách miêu tả ba đoạn, nhưng một đoạn trong đó phải dùng địa vị của Chân thần. Ví dụ như Klein có thể dùng "Quyến giả Nữ Thần Đêm Đen", trên bản chất sẽ gần với một loại chú văn triệu hồi, chứ không phải là cầu nguyện tôn danh. Tín sứ cùng loại, nếu tín sứ là sinh vật linh giới, thì ngay cả là quyến giả của Chân thần cũng sẽ không cần hạn chế này, cho nên thường không biết sẽ triệu hồi ra cái gì, khá nguy hiểm.

Sau khi ngẫm nghĩ một hồi, Klein thao túng con rối Enyuni, dùng tiếng Hermes cổ tụng niệm tôn danh vừa viết.

Vài giây sau, Klein giơ tay phải lên day thái dương, vẻ mặt hơi kỳ quặc.

Anh không "nghe thấy" lời cầu nguyện.

"Tôn danh này xảy ra vấn đề ở đâu?" Klein cực kỳ nghiêm túc suy xét lại vài lần, dần dần tìm ra đầu mối: "Quyến giả của linh giới và Nguyên bảo chưa chắc chỉ có một mình mình, bầy chó Forgan cũng tính... Phải thêm giới hạn..."

Chỉnh sửa xong, con rối Enyuni lại dùng tiếng Hermes cổ tụng niệm:

"Quyến giả của linh giới và Nguyên bảo."

"Quỷ bí bắt nguồn từ cổ đại."

"Người chứng kiến lịch sử dài đằng đẵng."

"Người bảo hộ ảo thuật và biểu diễn kịch Backlund."

"Germand Sparrow vĩ đại."

"Tôi khẩn cầu ngài chiếu cố, khẩn cầu ngài chiếu sáng bóng tối trước mắt tôi."

Enyuni vừa dứt lời, Klein chợt nghe thấy tiếng cầu nguyện của hắn, hơn nữa chỉ có mấy "Trùng linh hồn" trong đó nghe thấy, không ảnh hưởng đến bản thể làm việc.

'Lời cầu nguyện này khác với lời khẩn cầu mà "Nguyên bảo" truyền đạt, cực kỳ rõ ràng...' Klein vừa nhận ra điều này, "Trùng linh hồn" căn cứ vào quy định anh đã thiết lập từ trước, đưa ra lời hồi đáp.

Trước mắt con rối Enyuni chợt bốc lên một ngọn lửa, nó trôi nổi giữa không trung, chiếu sáng toàn bộ căn phòng.

'Không tệ... Nếu dùng tiếng Hermes cầu nguyện, phải bố trí nghi thức, miêu tả phù hiệu... Về phần tinh dầu, thảo dược, có cũng được, không có cũng không sao. Chẳng lẽ mình là loại người cần dùng đến những thứ ấy để lấy lòng sao? Phù hiệu do những đường cong đại diện cho biên niên sử, đại diện cho ánh mắt chứng kiến tất cả, tượng trưng cho thay đổi tạo thành...' Klein tạm thời chưa có ý định truyền bá tôn danh này ra ngoài, làm vậy chẳng khác nào tuyên bố với mọi người rằng Germand Sparrow đã trở thành danh sách 3, khiến anh mất đi một con bài chưa lật. Hơn nữa, bản thân anh còn có hai tài khoản khác là "Hải thần" và "Kẻ Khờ", tôn danh mới cũng không quan trọng.

Tách!

Klein búng ngón tay, đốt tờ giấy có viết tôn danh của Germand Sparrow trên bàn.

""Học giả cổ đại" còn có năng lực tạo ra sương mù, làm giảm nhiệt độ, nhưng không phải là năng lực trọng tâm... Tiếp theo, mình phải thử triệu hồi một hình ảnh từ lỗ hổng lịch sử, vị đầu tiên sẽ là ai đây?" Klein thầm nói vài câu, rồi bỗng thở dài.

Anh hơi nhắm mắt lại, dùng thần tính, khiến một phần linh thể tiến vào sương mù xám, ngao du bên trong lịch sử.

Đi dọc theo các mốc định vị đã thiết lập trước đó, Klein nhanh chóng đến trước một chỗ lốm đốm sáng.

Trong đốm sáng là một căn phòng rộng rãi, sáng ngời, có hai cánh cửa sổ sát đất. Trong phòng có một người đàn ông mặc áo khoác đỏ thẫm thêu kim tuyến đang đứng bên cửa sổ, ngắm nhìn mặt trời lặn nơi đường chân trời.

Bề ngoài của người này chỉ hơn ba mươi tuổi, để mái tóc xoăn dài màu nâu, mắt màu lam, mũi cao, môi mỏng, để bộ ria được chăm chút tỉ mỉ, dáng vẻ khá ưa nhìn.

Russell Gustav.

..........

Trên một ngã tư ở khu Bắc, một người đàn ông có gương mặt gầy gò, trán rộng, đeo kính độc nhãn, đang ngồi trong quán cà phê bên đường, cầm bút máy, nghiêm túc suy nghĩ.

Hắn giơ một bàn tay đẩy kính độc nhãn, rồi viết xuống một dòng chữ:

"Quyến giả của linh giới và Nguyên bảo..."

Sau đó, chiếc bút máy dừng lại bất động, dường như chưa nghĩ ra phải viết tiếp thế nào.

.........

Trong một căn hộ hai phòng cho thuê ở khu Đông, Klein lấy đồng hồ bỏ túi vỏ vàng ra, ấn nắp nhìn thoáng qua.

Anh đã hẹn với tiểu thư Sharon và Maric, đêm nay sẽ gặp mặt trong một căn nhà không người.

Ngẫm nghĩ, Klein giơ tay phải lên túm vào hư không phía trước.

Trong bàn tay anh lập tức xuất hiện một chiếc chìa khóa màu đồng thau có hình dáng và cấu tạo theo phong cách cổ xưa.

Đây là "Chìa khóa vạn năng" từng giúp anh chiến thắng "Oan hồn" Steve, ngăn cản "Chúa Sáng Thế Chân Thật" giáng trần, có thể khiến người ta nghe thấy lời vô nghĩa của Ngài "Cửa" trong đêm trăng tròn.

Nay, Klein triệu hồi nó từ lỗ hổng lịch sử về, có thể duy trì mười phút.

"Haha, đối với "Học giả cổ đại" mà nói, chỉ cần là vật phẩm từng sử dụng, bất kể là bán đi, trả lại, phá hủy, hay là mất đi do đủ loại nguyên do, thì cũng không tính là thực sự mất đi. Chúng chỉ thay đổi một hình thức khác để làm bạn bên cạnh "Học giả cổ đại"..." Nhìn chiếc "Chìa khóa vạn năng" trong tay, Klein cảm thấy hài lòng, thầm cảm thán vài câu trong lòng.

Có vật phẩm này, nếu Klein có thể nắm giữ nghi thức tương ứng thì cũng có thể đối thoại trực tiếp với ngài "Cửa".

Thu hồi "Chìa khóa vạn năng", anh mặc áo khoác dạ có hai vạt chồng nhau, đội mũ dạ tơ lụa, cầm gậy chống nạm vàng, ra khỏi phòng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro