Chương 35: Tụ hội lâm thời

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Nữ Thần Đêm Đen" gật đầu, không nói thêm gì nữa, giơ tay về phía trước, nắm vào hư không rồi khẽ kéo một cái.

Một tầng "màn đêm" mỏng manh khẽ buông xuống, bao trùm lên người Klein, lặng lẽ thẩm thấu vào trong.

Klein im lặng cảm thụ hai giây về lời chúc phúc đến từ giấc mơ này, giơ tay đặt lên ngực, cúi người chào.

Anh lùi về sau hai bước, rời khỏi tinh giới.

"Nữ Thần Đêm Đen" đứng ở rìa thần quốc, nhìn anh rời đi.

Giây tiếp theo, Klein đáp xuống hình chiếu của "Vương đình cự nhân" trong di tích thần chiến.

Sau đó, anh giống với Amon lúc trước, đi đến trước cánh cửa khổng lồ màu lam xám, giơ tay tạo ra một cánh cửa hư ảo màu lam thẫm.

Đi qua cánh cửa này, Klein tiến vào Vùng đất bị thần bỏ rơi, theo vận mệnh chỉ dẫn, "Dạo chơi" đến một đỉnh núi của một dãy núi.

Nơi đó dựng một giá chữ thập khổng lồ, trên giá chữ thập bao phủ một tầng bóng đen như có như không.

Klein ngước nhìn bóng đen này vài giây, thoáng thở dài, cúi người nhặt chiếc gương bằng bạc đặt bên cạnh giá chữ thập.

Tiếp đó, anh xoay người, biến mất khỏi Vùng đất bị thần bỏ rơi.

Cùng lúc đó, các "Trùng linh hồn" không cần canh giữ "Nguyên bảo" nói vị trí lúc trước của "Nữ vương thần bí" cho Klein, anh giơ tay lấy "Thần đèn cầu nguyện" từ trong đống đồ ra, dựa vào quan hệ sở hữu giữa nó và Bernadette, lại "Dạo chơi" một lần, xuất hiện trên hòn đảo khá kín đáo, trong thành phỉ thúy.

Bernadette đang ở đó lật xem một quyển sách tranh mới xuất bản ở Intis, vừa nhận thấy điều gì, đã thấy Germand Sparrow đưa "Thần đèn cầu nguyện" cho mình.

"Cảm ơn." Klein dùng giọng bình thường, không lên xuống nói.

Bernadette khẽ mấp máy môi, như muốn nói gì đó, nhưng khoảnh khắc này ánh mắt cô chợt dao động giống như đã nhìn thấy điều gì, tiên đoán được việc gì, thế là lại lặng lẽ đưa tay nhận lấy "Thần đèn cầu nguyện".

Klein lấy ra một hộp thuốc lá bằng sắt bên ngoài có nhiều dấu vết bị ăn mòn:

"Đây là thù lao."

Bernadette cho dù không cần "Con mắt nhìn trộm bí mật", cũng có thể cảm nhận được sự "bất phàm" của chiếc hộp thuốc lá bằng sắt này, có thể đoán ra nó từng bị thứ gì ăn mòn.

Nhưng cô không nhận nó vì lý do ấy, mà đột nhiên cảm thấy không có lý do gì để từ chối.

Cô chỉ ngập ngừng một chút, rồi thản nhiên cầm lấy hộp thuốc lá bằng sắt này.

Nếu lúc trước còn bị vây trong trạng thái khá điên cuồng, Klein chắc chắn sẽ nở nụ cười khoa trương khi thấy Bernadette ngập ngừng, nói: "Chú cho cháu đấy, cháu cứ lấy đi!"

Nhưng hiện giờ, anh chỉ còn chút tỉnh táo cuối cùng, cố gắng lắm mới không khiến mình ngủ mất, hoàn toàn không có ý muốn nhập vai thằng hề.

Sau khi rời khỏi thành phỉ thúy của Bernadette, Klein tranh thủ thời gian, "Dạo chơi" đến Backlund, "Dạo chơi" đến nhà bác sĩ Eren Chris.

Will Oncetin đang ngồi trong đống đồ chơi ngẩng đầu lên, nhìn Dwayne Dantes trước mắt, đột nhiên chảy nước mắt, khóc thút thít:

"Cuối cùng tôi cũng cảm nhận được cơ hội kia."

Cơ hội để dung nạp "Tính duy nhất" con đường "Vận mệnh".

Klein ngồi xuống, bình thản nói:

"Tôi đến để giúp anh dung nạp."

"Tôi sẽ đánh cắp thời thơ ấu và thời thiếu niên của anh, cho anh lập tức trưởng thành, sau đó dựa vào địa vị hơn danh sách nhưng chưa tới "Cựu nhật", giúp anh dung nạp "Xúc xắc xác suất"."

"Đương nhiên, chỉ như vậy thì không thể thành công, còn cần một lần "Lừa gạt", và một lần sử dụng "Bug"."

Nước mắt đang rơi lã chã trên mặt Will Oncetin chợt ngừng lại, cậu hơi ngạc nhiên nói nhỏ:

"Thì ra hai lựa chọn đều giống nhau."

Bình thường, dung nạp "Tính duy nhất" con đường của bản thân, hoặc là trời sinh đã có, hoặc là nhờ sự tồn tại địa vị "Cựu nhật" giúp đỡ, hoặc là dựa vào nghi thức tấn thăng được đơn giản hóa để hoàn thành, không tồn tại khả năng khác.

"Con rắn vận mệnh" Will Oncetin hiển nhiên không có "Tính duy nhất", chỉ có thể lựa chọn một trong hai khả năng sau.

Lúc trước cậu vẫn luôn đặt trọng tâm vào việc cử hành nghi thức được đơn giản hóa, cũng chính là chờ một cơ hội vận mệnh, nào ngờ, cơ hội này lại là do Klein có địa vị gần với "Cựu nhật", trên bản chất thật ra là cách thức thứ hai.

Nghĩ đến đây, đứa trẻ mập mạp Will Oncetin càng khóc dữ hơn, có cảm giác mình bị vận mệnh lừa gạt.

"Giờ anh bảo Bán Thần Học phái sinh mệnh cầm "Xúc xắc xác suất" đến đây đi, nếu là bình thường, lúc này, với may mắn của anh, "Xúc xắc xác suất" hẳn là đang ngay bên cạnh." Klein mặc kệ Will khóc: "Mau chóng bắt đầu đi, tôi không còn nhiều thời gian nữa."

Will dừng lại, nhìn Klein một hồi, lại bắt đầu nỉ non:

"Thôi bỏ đi, đợi cơ hội tiếp theo."

"Với trạng thái hiện giờ của anh, nếu giúp tôi dung nạp thì gánh nặng sẽ tăng lên rất nhiều, chưa biết chừng còn mất khống chế ngay tại trận. Tôi cũng không muốn đối diện với vị "Chủ nhân quỷ bí" kia."

"Ừm, lần sau đi, tôi linh cảm được..."

Nói tới đây, Will nhìn vào hai mắt Klein:

"Tôi linh cảm cơ hội lần sau sẽ tốt hơn."

Klein vẫn giữ nguyên vẻ mặt như người mộng du, giọng nói thoáng trầm xuống:

"Đây là một lời tiên đoán?"

Nước mắt Will Oncetin lại chảy xuống:

"Không, đây là một lời chúc phúc."

Klein khẽ gật đầu, đứng dậy, lùi từng bước về sau.

Trong quá trình này, bóng dáng anh càng lúc càng nhạt, cuối cùng biến mất.

Anh quay về "Nguyên bảo", ngồi lên chiếc ghế dựa cao, để mặc sương mù xám trắng bao phủ bên ngoài cơ thể mình.

Nhìn quanh một vòng, sau khi xác nhận trạng thái những ngôi sao đỏ thẫm kia, Klein mệt mỏi dựa vào lưng ghế, khẽ giơ tay phải lên.

Lần này, anh không chế tạo ra người giả "Thế giới" nữa.

Hai bên sườn bàn dài loang lổ, từng luồng hào quang đỏ thẫm đồng thời bốc lên, ngưng đọng lại thành các thành viên hội Tarot "Người Treo Ngược", "Mặt Trời", "Ẩn sĩ", "Ma thuật sư".

Bất thình lình bị triệu tập rõ rằng nằm ngoài dự đoán của đám người "Chính nghĩa" Audrey, khiến họ nhất thời đều hơi kinh ngạc.

Lúc trước, tuy họ cũng từng đến thần quốc của ngài "Kẻ Khờ" vào thời gian ngoài buổi chiều thứ hai, nhưng đều là có nguyên nhân, đã được biết trước rồi mới bị kéo đến nơi này. Những lần đó hoặc là buổi tụ hội nhỏ, hoặc là tránh né "Trăng tròn" hoặc là điều trị vấn đề tâm lý cho ngài "Thế giới".

Có thể nói ngoại trừ lần đầu tiên, thì đây là lần thứ hai họ bị ngài "Kẻ Khờ" triệu tập mà không có dấu hiệu báo trước nào.

Điều này khiến các thành viên có vẻ chậm chạp nhất trong số họ cũng ngửi thấy mùi bất an, cảm thấy bầu không khí có phần nặng nề.

Lại liên tưởng đến việc "Thế giới" Germand Sparrow đến gặp trước đó, nhớ lại những lời mà vị quyến giả ngài "Kẻ Khờ" này nói, "Chính nghĩa" Audrey, "Người Treo Ngược" Alger, "Thẩm Phán" Hugh đồng loạt nảy ra suy nghĩ:

"Rốt cuộc đã đến rồi sao?"

Audrey theo bản năng quay đầu nhìn xuống phía dưới cùng bàn dài loang lổ, chỉ thấy nơi đó trống trơn, không có bóng người nào.

Tuy đã có sự chuẩn bị tâm lý nhất định, nhưng Audrey vẫn không khỏi ngẩn người, xuất hiện sự đau thương khó kìm nén.

Trong lòng cô, hình tượng "Thế giới" Germand Sparrow đã sớm từ nhà thám hiểm điên cuồng, người phi phàm vô cùng nguy hiểm biến thành một người bạn có vẻ ngoài lạnh lùng, nhưng trong lòng lại dịu dàng, thực lực hùng mạnh, giàu tình thương, lai lịch thần bí, khá cô độc, trên lưng gánh rất nhiều trách nhiệm.

Cô tự nhận trong hội Tarot, ngoại trừ ngài "Ngôi Sao" thì bản thân hẳn là người hiểu ngài "Thế giới" nhất.

Mà hiện giờ, người bạn này dường như đã gặp phải bất hạnh, chỉ để lại một chiếc ghế ngồi trống rỗng.

Hội Tarot mất đi thành viên chính thức đầu tiên của nó.

'Klein đi đâu rồi...' "Ngôi Sao" Leonard đột nhiên hơi hoảng loạn.

Trong thế giới này, người bạn mà anh có thể thổ lộ tâm tình chỉ có một mình Klein.

Lúc trước Klein đột nhiên xuất hiện ở Nam đại lục, bỏ đồng vàng kia vào trong hòm quyên góp của giáo đường, Leonard thật ra đã có chút linh cảm, có cảm giác đối phương đang chuẩn bị nghênh đón sự phán quyết của vận mệnh, gửi lời từ biệt với từng người quen biết.

Giống hệt với lúc họ quyết định đứng ra, đối diện với Megoes khi còn ở Tingen.

'Ông già gần đây im lặng đến mức kỳ lạ... Không phải Klein thực sự xảy ra chuyện gì đấy chứ? Với cấp bậc và địa vị của ngài "Kẻ Khờ", chỉ cần còn cơ hội, chắc chắn sẽ cứu được anh ta về...' Leonard chợt căng thẳng, nghiêng người chuyển ánh mắt về phía ngài "Kẻ Khờ" ở phía trên cùng bàn dài loang lổ.

Sự tồn tại vĩ đại này vẫn bị sương mù xám trắng bao phủ, khiến người ta không nhìn ra trạng thái hiện tại.

Lúc này, "Mặt trăng" Emlyn, "Ẩn sĩ" Cattleya và "Mặt Trời" Dereck cũng phát hiện ra sự vắng mặt của ngài "Thế giới".

Lại kết hợp với sự đột ngột của buổi tụ hội lần này, trong lòng họ vừa sợ hãi vừa nghi hoặc, không biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, chỉ là trực giác cho rằng đây không phải là chuyện tốt.

Là "Bậc thầy tiên đoán" vừa tấn thăng không lâu, Cattleya thậm chí còn cảm thấy ngài "Kẻ Khờ" cũng đã xảy ra chuyện gì đó.

'Ngài "Thế giới" không tới... Trước đó Hugh có nói, ngài "Kẻ Khờ" và các quyến giả của ngài ấy dường như phải đối diện với một trận chiến lớn, rất có khả năng xảy ra chuyện bất trắc...' "Ma thuật sư" Fors cũng hoảng hốt, chợt sinh ra nỗi sợ hãi không thể né tránh, không rõ nguyên nhân.

Lúc này cô mới phát hiện ra, "Thế giới" đã trở thành trụ cột trong hội Tarot ngoài ngài "Kẻ Khờ", khiến mọi người chỉ cần nhìn thấy anh là cảm thấy an tâm.

Đương nhiên, sợ hãi cũng không thể không có.

Khi đám người "Chính nghĩa" Audrey xoay người lại nhìn về phía trên cùng bàn dài loang lổ, Klein đã trở thành "Kẻ Khờ" thực sự nói bằng giọng trầm thấp điềm tĩnh:

"Đây là một buổi tụ hội lâm thời."

'Ngài "Kẻ Khờ" rất mệt mỏi...' "Chính nghĩa" Audrey nhìn ra được điểm này, trong lòng càng thêm căng thẳng.

Cô nhìn quanh một vòng, sau đó đứng dậy giống như bình thường.

Đợi đến khi các thành viên hội Tarot lần lượt đứng dậy, Audrey nặng nề khẽ xách váy, cúi người chào về phía trên cùng bàn dài loang lổ:

"Chào buổi chiều, ngài "Kẻ Khờ"."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro