Chương 113: Trở về

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thật sự là linh giới... Klein thầm vui vẻ, lẩm bẩm một câu.

Không cần xác nhận làm gì nữa, linh tính và linh cảm đã nói cho anh biết, nơi này là linh giới chân chính!

Mà cái này nghĩa là anh đã trở về tới thế giới hiện thực, về tới nơi có các loại đồ ăn ngon lành.

Thiếu chút nữa là nước mắt nóng chảy xuống... Klein ở trong đáy lòng tự giễu một câu, suy xét vấn đề kế tiếp nên đi nơi nào:

"Từ vị trí ánh sao, ánh trăng cùng mặt trời, hiện tại là sáng sớm, nếu thế giới hiện thực và trấn nhỏ sương mù không chênh lệch thời gian, vậy nhiều lắm là 7 giờ 30 phút sáng, thậm chí còn chưa đến, lúc này, đám người hầu tất nhiên sớm phát hiện có đồng bạn mất tích, nhưng chưa chắc sẽ báo cho các Mục sư cùng Giám mục."

"Cho dù bọn họ từng được huấn luyện tương ứng, dựa theo quy trình báo cáo với bên trên, vậy cũng phải loại trừ phương án người nào đó bị đau bụng tìm một chỗ nào đó để giải quyết, không có mấy tiếng thì chưa thể vội vàng kết luận, rồi đưa ra hành động kế tiếp được."

"Mà báo cáo đi lên sau, mục sư cùng Giám mục nhóm khẳng định vô hình nhìn ra tính nghiêm trọng của vấn đề, chỉ biết có người hầu chạy trốn, chứ không thể nhanh như vậy đã thông báo chuyện này với người trông coi, chờ thông qua bói toán cùng điều tra phát hiện tình huống, như thế nào cũng phải tốn thêm nửa ngày nữa."

"Nói cách khác, bọn họ hẳn là còn chưa bắt đầu điều tra xung quanh, tìm kiếm kẻ lẻn vào, thân phận phú ông Dwayne Dantes vẫn chưa bị bại lộ."

"Ừm, nếu phối phương ma dược ‘Pháp sư quỷ dị’ mà Zarathu cung cấp là chính xác, vậy thân phận Dwayne Dantes này còn có rất nhiều chỗ đáng để lợi dụng, khi nào còn chưa bị phát hiện, thì mình chưa cần phải buông bỏ.

"Hơn nữa, vật phẩm đeo trên người mình hiện tại có mỗi bao tay cùng quần lót là thật, nếu chỉ ăn mặc như thế mà tới chỗ khác thì y hệt một tên biến thái..."

Klein lấy ra hộp thuốc lá bằng sắt nhìn như đặt ở túi tiền trong quần áo, thực tế là buộc ở dây thun, mở nó ra, cầm lấy đồng vàng bên trong.

"Quay về số 160 phố Backlund sẽ có nguy hiểm." Klein thì thào tự nói, sau đó ném lên đồng vàng, nhìn nó chậm rãi trôi nổi ở linh giới, lúc quay vòng vòng, lúc úp lúc ngửa, rốt cuộc rớt xuống lòng bàn tay.

Lúc này đây, mặt số hướng lên trên, tỏ vẻ phủ định!

Klein thầm gật gật đầu, lúc này đi về phía Backlund.

Trải qua ba lượt quay vòng, bóng dáng của anh xuất hiện trong căn nhà số 160 phố Backlund, bức màn khép chặt, ánh sáng u ám, rất thích hợp để ngủ.

Mà phía trên giường, Dwayne Dantes đang nằm đó, hai tay thò ra từ khe hở cái chăn, cầm lấy mép chăn.

Xem ra còn chưa tra tới nơi đây... Tạo hình này rất không được tự nhiên... Klein âm thầm thở ra một hơi, thấy bóng dáng "Dwayne Dantes" cấp tốc tiêu tán, biến thành một cái gương lớn chừng bàn tay.

Tầng ngoài cái gương có gợn sóng di động, ánh sáng bạc xuất hiện, ngưng tụ thành dòng chữ Loen:

"Kính thưa chủ nhân tối cao vĩ đại, ngài gặp phải sự tình gì vậy? Người hầu hèn mọn trung thành Arodes của ngài vậy mà không cảm ứng được ngài!"

"Không có gì." Klein đơn giản hồi đáp.

Điều này làm cho anh bước đầu xác nhận một chuyện, đó là "Ma kính" Arodes cũng không thể nhìn thấy chuyện trấn nhỏ sương mù, phải biết rằng, tên này ngay cả vị trí hoàn cảnh Zarathu mất khống chế cũng có thể thể hiện ra.

'Quả nhiên có liên quan tới quyền hành thần linh sao?' Suy nghĩ của Klein chuyển động, mở miệng hỏi:

"Có người nào tìm đến ta không?"

"Không có, không ai tới quấy rầy ngài." Mặt gương có ánh sáng màu bạc mấp máy, biến thành một dòng chữ.

Klein chân chính yên lòng, nói với "Ma kính" Arodes rằng:

"Ngươi có thể trở về, có việc ta sẽ lại triệu hồi ngươi."

"Vâng thưa chủ nhân, hẹn gặp lại ~" Arodes vẫn giống như trước, lại ở mặt gương hiện ra những văn tự phối hợp thành hình bàn tay vẫy chào đơn giản.

Đợi thủy quang tiêu tán, gương khôi phục lại bình thường, Klein đi tới bên giường, lấy ra áo ngủ cất trong ổ chăn, mặc lên người.

Sau đó, anh tìm ngọn nến, tiến vào phòng tắm, bố trí nghi thức hiến tế, chuẩn bị mang toàn bộ vật phẩm "Đói khát ngọ nguậy", "Còi đồng Azik", hộp thuốc lá bằng sắt cùng các loại vật liệu thần bí lên phía trên sương mù xám, để tránh né khả năng tiếp theo sẽ bị điều tra.

Làm xong tất cả chuyện này, Klein hơi dừng lại, ngồi xuống vị trí "Kẻ Khờ", thể hiện ở trước mặt phối phương ma dược "Pháp sư quỷ dị".

"Danh sách 4: Pháp sư quỷ dị."

"Vật liệu chính: mắt chủ của quỷ thuật tà quái, hồn thể chân thật của Kẻ cướp đoạt linh giới."

"Vật liệu phụ trợ: 200ml máu của quỷ thuật tà quái, 30g bụi của Kẻ cướp đoạt, 10g vỏ cây hồng mao hoa, một cành cây nho vàng, một tấm mặt nạ tự chế giống da nhỏ cỡ đầu ngón tay."

"Nghi thức tấn thăng: chủ yếu dựa vào lực lượng của bản thân, ở trước mắt nhiều người quan sát, đạo diễn một màn biểu diễn long trọng, từ đó mưu sát một Bán thần hoặc sinh vật siêu phàm ngang cấp, sau đó, khi màn biểu diễn kết thúc, uống ma dược vào."

Klein không có thời gian suy nghĩ cái nghi thức này đến tột cùng đại diện cho cái gì, viết ra các câu nói tương ứng phía dưới phối phương ma dược.

Tiếp theo, anh lấy ra con lắc từ trong đống đồ linh tinh, dùng tay trái cầm lấy, bắt đầu bói toán.

Sau đó không bao lâu, Klein mở to mắt, thấy con lắc thạch anh chuyển động theo hướng thuận kim đồng hồ.

Cái này nghĩa là phối phương điều chế ma dược "Pháp sư quỷ dị" trong tay mình là chính xác!

Phù... Klein thở hắt ra, thuận tay xác nhận "Đói khát ngọ nguậy" đã xảy ra biến hóa gì, có hiệu quả xấu nào.

Trải qua một lần "Bói toán cảnh mơ" cùng vài lần trực tiếp thử nghiệm, anh tốn hai phút liền biết rõ ràng tình trạng.

"'Đói khát ngọ nguậy' bây giờ có thể chăn thả 7 linh hồn, mỗi lần chăn thả có thể đạt được hai đến ba năng lực phi phàm, một cái trong đó có thể để người đeo quyết định."

"Hiện tại ở trong 'Đói khát ngọ nguậy' tổng cộng có 8 linh hồn, còn lại đã hoàn toàn tiêu tán sau khi 'Người hầu bí mật' mang đến biến dị, mà bởi vì linh hồn quá nhiều, tạo thành 'Đè ép', một bộ phận năng lực không thể sử dụng nữa, phải phóng thích một cái, mới có thể khôi phục lại bình thường."

"Trước mắt trong tám linh hồn này, một là 'Nam tước sa đoạ', cũng chính là 'Kẻ xảo ngôn' Misol, hắn dung hợp đặc tính phi phàm với ngài A, ngoài 'Vặn vẹo', 'Hối lộ suy yếu', còn có một năng lực phi phàm khác gọi là 'Ăn mòn', có thể làm cho nội tâm những người trong phạm vi 10 mét xung quanh trở nên âm u, tham lam, dễ dàng đưa ra lựa chọn không lý trí."

"Thứ 2 là 'Sứ đồ Dục Vọng' Gilsey Ace, hắn dung hợp với ‘Ác ma’ của ngài A, lấy được năng lực phi phàm 'Dự cảm nguy hiểm' cần kích hoạt trước cùng duy trì từ đầu cho đến cuối ở trước mặt linh hồn thì mới có thể hữu hiệu, thay thế 'Cầu lửa lưu huỳnh', mà "Lời ô uế thong thả" cùng "Kiếm nham thạch nóng chảy" cũng được tăng cường hiệu quả trong phạm vi nhất định."

"Thứ 3 là 'Nhà lữ hành', ngài X Louis Wien, hắn dung hợp với 'Quan ghi chép' của ngài A, đồng thời có năng lực phi phàm 'Lữ hành' cùng 'Mở cửa' và 'Ghi lại', nhưng cái này có chút dị biến, không thể dùng để ghi lại năng lực phi phàm bình thường, chỉ có thể nhằm vào mục tiêu cấp Bán thần, xác xuất thành công đã tăng lên, tuy nhiên vẫn phiền toái như trước, nhưng chỉ khi vận may kém tới cực điểm, nếu không chỉ cần ghi trên dưới tám lần là có thể thành công, mặt khác, năng lực phi phàm cấp Bán thần nó ghi lại không vượt qua 2 cái, không cao hơn danh sách 3."

"Bốn là 'Xác sống' Maviti, cái này không có biến hóa, vẫn như trước là 'Năng lực xác sống', 'Khống chế băng' cùng 'Thao túng xác sống' nguyên bản."

"Năm là 'Ma nữ đau đớn' không biết tên, cô ta có thể mang đến cho người sử dụng sức hút cực lớn, sau khi sử dụng sẽ điều chỉnh vẻ bề ngoài ở mức độ nhất định, mặt khác, còn có thể cung cấp 'Bệnh tật' bao trùm phạm vi 50 mét, sinh vật trong phạm vi này sẽ chậm rãi bị lây nhiễm, bệnh tình sẽ ngày càng nặng, từ đầu có lẽ chỉ là làn da ngứa ngáy, cảm cúm phát sốt, hai ba mươi giây sau, thực sự có khả năng chuyển thành viêm phổi, đợi hai ba phút trôi qua, bất cứ lúc nào cũng có thể đột phát biến chứng thành bệnh tim hoặc não."

"Sáu là 'Phong quyến giả' không biết tên, có 3 loại năng lực phi phàm bao gồm 'Phi hành đoạn ngắn', 'Lặn sâu' cùng 'khống thủy'."

"Bảy là 'An hồn sư', không biết tên, có 2 năng lực phi phàm gồm 'Cưỡng chế kéo người đi vào giấc mộng' và 'Làm cho linh thể yên giấc'."

"Tám là 'Bác sĩ', không biết tên, có 3 loại năng lực phi phàm gồm 'Phân biệt thiên thời', 'Trị liệu bệnh hiểm nghèo', 'Khâu lại linh hồn'."

"Đồng thời, bản thân 'Đói khát ngọ nguậy' còn có 'Nhập vào bóng đen' cùng 'Bom máu thịt', hơn nữa, nó có cơ hội miễn cưỡng chăn thả một vị Thánh giả danh sách 4."

'Đã mạnh hơn rất nhiều...' Klein âm thầm vui mừng, đồng thời lại nhíu mày vì ảnh hưởng xấu của nó:

"Hiện tại, mỗi ngày "Đói khát ngọ nguậy" đều phải ăn một người sống, nếu không sẽ cắn nuốt người đeo, mặt khác, nó sẽ thường xuyên ở trong tinh thần của người đeo mà tán thưởng "Chúa Sáng Thế Chân Thật", mang đến suy nghĩ hỗn loạn cùng đầu đau đớn, ngoại trừ hai vấn đề này, nó còn sợ hãi cây nấm, trong vòng 5 mét xung quanh xuất hiện nấm là sẽ không thể sử dụng năng lực gì."

"Thường xuyên tán thưởng "Chúa Sáng Thế Chân Thật" sẽ cực kỳ phiền toái, mỗi ngày ăn một người sống cũng như vậy... Trước tiên để nó lại phía trên sương mù xám bình tĩnh vài ngày, xem có thể biến hóa gì không, thật sự nếu không được thì chỉ có thể viết thư cho thầy Azik..." Klein nhanh chóng đưa ra quyết định, sau đó không chút do dự thả ra linh hồn của "An hồn sư".

Còn "Phong quyến giả" cùng "Bác sĩ", anh định về sau sẽ thay đổi dần, còn "Ma nữ đau đớn" thì tùy theo tình huống mà quyết định.

Ở trên bàn dài đồng xanh, linh hồn "An hồn sư" hiện ra, nhưng lại bởi vì đã trải qua dị biến, mất đi vật dựa vào nên không thể duy trì lâu, nhanh chóng tiêu tán không thấy gì nữa.

Đặc tính phi phàm của hắn phân rã, từ toàn thể thì có màu đen, vị trí trung tâm có hào quang lóe lên, tựa như ngôi sao giữa màn đêm.

Hoàn thành chuyện này, Klein không hề trì hoãn, bỏ "Đói khát ngọ nguậy" vào đống đồ linh tinh, bản thân thì nhanh chóng quay về thế giới hiện thực, chấm dứt nghi thức, xử lý các loại dấu vết.

Tiếp theo, anh rửa mặt đánh răng, để cho Dwayne Dantes giống bình thường nhất.

Rời khỏi phòng tắm, khoác áo ngủ xong, Klein lộ vẻ mặt như thường đi tới cửa, mở cửa phòng, nói với người giúp việc Richardson bên ngoài:

"Giúp ta chuẩn bị một bộ quần áo thích hợp với lúc ở nhà."

"Vâng thưa ngài." Richardson không hỏi nhiều, lúc này đi tới phòng để đồ bên cạnh.

Tận đến giờ phút này, nhìn theo bóng lưng của người hầu, Klein mới chính thức có cảm giác đã thoát khỏi nguy hiểm, trở về cuộc sống bình thường.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro