Chương 119: Cuộc làm ăn mới của Dwayne Dantes

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Leonard gắt gao nhìn chằm chằm tranh chân dung của Sherlock Moriarty trên bàn, trong đầu tưởng tượng hình ảnh đối phương không đeo kính không có chòm râu.

Tuy có chênh lệch nhất định với tình huống chân thật, là kết quả của suy đoán cộng với tưởng tượng, nhưng Leonard lại càng cảm thấy Sherlock Moriarty rất quen mắt, rất giống một người mà anh biết.

"Sao có khả năng đó được? Cậu ta sớm đã chết rồi mà! Còn là mình tự tay chôn cất!" Leonard nhịn không được nói thầm.

Anh còn chưa dứt lời, vẻ mặt bỗng nhiên cứng đờ, bởi vì người kia trong trí nhớ cũng không đơn giản, cất giấu bí mật rất lớn.

Người này vậy mà có thể thoát khỏi ảnh hưởng của "2049", không cần người khác trợ giúp!

Người này lợi dụng sự đặc thù của "2049", xử lý một người phi phàm danh sách 7, mà cậu ta lúc ấy chỉ là một "Nhà bói toán" không am hiểu chiến đấu!

Người này dùng thời gian rất ngắn đã tổng kết ra "Cách nhập vai", lấy tốc độ nhanh tới khó tin tấn thăng lên danh sách 8!

Người này có được phù chú danh sách cao lĩnh vực Mặt Trời, rồi sử dụng thêm thánh tro cốt đội trưởng Dunn Smith, thế mà xử lý cả con nối dòng Megoes của Tà Thần!

Đặc tính phi phàm danh sách 8 của người này bị Ince Zangwill mang đi, mà đặc tính phi phàm danh sách 7 của đội trưởng Dunn Smith thì lưu lại tại chỗ!

Có lẽ không phải Ince Zangwill tùy tay lấy ra một phần đặc tính phi phàm vừa mới phân tách, làm hiện trường bị tổn thất, mà là căn bản không có đặc tính phi phàm nào phân tách ra cả! Leonard Mitchell tỉnh táo lại, xem kỹ tranh chân dung của Sherlock Moriarty.

Mấy chục giây sau, anh mở miệng nói ra một cái tên:

"Klein Moretti..."

Anh càng xem càng cảm thấy thám tử thần bí Sherlock Moriarty cực kỳ giống một đồng đội của mình, anh hùng cứu vớt Tingen, Klein Moretti!

Dù là trong tình huống hai bên có mắt kính và chòm râu khác nhau!

Không biết từ khi nào mười ngón tay của Leonard đã nắm chặt lại, từng khớp xương đều kêu răng rắc, qua một hồi, anh phát ra một tiếng thở dốc, một lần nữa cầm lấy tư liệu của Sherlock Moriarty.

Lúc này đây, anh đã có mục tiêu rõ ràng, trực tiếp lật tới thời gian đối phương vừa tới Backlund.

‘Đầu tháng 9!’

‘Mà lúc đó Klein Moretti vừa bị hạ táng không bao lâu!’

Đôi mắt xanh biếc của Leonard Mitchell trở nên u ám, theo bản năng tiếp tục lẩm nhẩm thông tin trong tư liệu.

Sau đó, anh thấy một cái tên.

‘Lavenus!’

Đây là một trong những người tạo ra sự kiện Tà Thần hạ xuống ở thành phố Tingen, là hung thủ chủ yếu làm cho Dunn Smith và Klein Moretti tử vong.

Mà chuyện thứ hai được ghi lại trong hồ sơ của Sherlock Moriarty ở Backlund, chính là vì tới khu cảng điều tra vụ án giết người liên hoàn, vừa vặn tiếp xúc với Lavenus đang che giấu tung tích!

Sau đó, ý đồ buông xuống của "Chúa sáng thế chân thật" bị phá phá hỏng, Lavenus chết ở trong cống thoát nước, trên người bao trùm đầy lá bài Tarot, cái này cùng loại với phong cách của vụ án “Hiệp đạo” Hắc hoàng đế.

Xem ra là trả thù kẻ gây thương tổn cho mình... Leonard không thầm nói một câu, vẻ mặt dịu đi không ít.

Anh rất nhanh bỏ tư liệu sang một bên, ngồi ở trên ghế, thật lâu không có động tĩnh gì mới, giống như đã lăn ra ngủ.

Qua vài phút, Leonard rốt cuộc có chuyển động tư thế, anh ngồi thẳng dậy, trầm thấp nói:

"Ông già, ông cảm thấy thám tử Sherlock Moriarty và đồng đội Klein Moretti của tôi ở thành phố Tingen có giống nhau không?"

Trong đầu anh vang lên âm thanh hơi lộ vẻ già nua, đồng thời còn có chút chần chờ:

"Là kẻ vì bút ký gia tộc Antigonus mà gia nhập 'Kẻ Gác Đêm' sao?"

"Đúng vậy..." Leonard trầm giọng đáp lại.

Kẻ ký sinh trong cơ thể chờ đợi hai giây rồi nói:

"Có chút giống."

Leonard nhận được câu trả lời lại một lần trở nên im lặng, hồi lâu sau, anh lấy ra đồng hồ bỏ túi vỏ vàng, mở ra nhìn thoáng qua, xác nhận bây giờ vẫn là buổi sáng.

Leonard lúc này khép lại nắp đồng hồ, đứng bật dậy, suýt nữa làm văn kiện trên bàn rớt xuống đất.

Anh cuống quít đưa tay đỡ tư liệu, tiếp theo, lưu lại một tấm giấy ghi chép, nói mình phát hiện chút manh mối, muốn đi điều tra, có khả năng tối muộn mới có thể trở về.

Mình thật muốn nhìn xem, là có người giả mạo anh hùng của thành phố Tingen, hay là trước giờ cậu ta vẫn luôn đeo mặt nạ, gia nhập vào tổ chức "Kẻ Gác Đêm", nhưng mục đích chân chính lại không khác Ince Zangwill bao nhiêu, cũng là vì vật phẩm sau cửa Chianes... Leonard không còn lộ vẻ bất cần đời như bình thường, ánh mắt híp lại, bước nhanh rời khỏi lòng đất Giáo đường St. Samuel.

...........

Quận Hilston, bên ngoài một căn nhà rất đặc sắc.

Dwayne Dantes đi xuống xe ngựa, thấy được căn nhà của trùm cuối kỷ thứ tư.

Căn nhà này sử dụng rất nhiều tảng đá to lớn, tổng cộng có bốn tầng, mỗi một tầng, mỗi một cánh cửa sổ đều đối ứng với một cái ban công nho nhỏ.

Bị những năm tháng dài đằng đẵng mài mòn, nó đã hiện ra màu vàng như cát, cột đá và vòm cuốn cùng chống đỡ một cái cửa hiên thanh lịch, bộ dáng rất đoan chính.

Đây đúng là trụ sở của "Câu lạc bộ sĩ quan xuất ngũ Đông Balam".

Klein giơ lên gậy chống, chỉ vào kiến trúc trước mặt, cười nói:

"Nhìn nó có vẻ rất lâu đời."

Nghị viên Macht gật đầu đáp lại:

"Nó thật ra là kiến trúc giả cổ, nhưng bản thân cũng đã có tuổi đời vượt qua một trăm năm..."

Khi nói chuyện, ông dẫn Dwayne Dantes tiến vào câu lạc bộ, nói với hầu nữ trước sân khấu:

"Đây là Dwayne Dantes, hội viên không chính thức, tôi là người đề cử."

Nói xong, ông nghiêng đầu giải thích:

"Ông không chỉ không gia nhập quân đội ở Đông Balam, hơn nữa đến cả chiến đấu ở nơi đó cũng không tham dự, thậm chí không xuất thân từ quân nhân, cho nên không có cách nào trở thành hội viên chính thức."

"Nhưng cho dù là thành viên không chính thức, cũng có thể cho ông tự do ra vào nơi này, sử dụng các loại phương tiện của câu lạc bộ, hưởng thụ đồ ăn mỹ vị và rượu ngon, làm quen với những người bạn mới."

"Đây cũng là điều tôi chờ mong." Klein mỉm cười gật đầu.

Đợi cho nữ hầu xinh đẹp có huyết thống nam đại lục hoàn thành đăng ký, Macht mới bổ sung:

"Không có phí nhập hội, nhưng hàng năm phải đóng 60 bảng."

Nói xong, ông cười ha hả nói:

"Cái giá này không đắt, đối với ông thì càng là rất rẻ, ở chỗ này, ông có thể tiếp xúc các loại vũ khí, cũng có đủ bãi bắn cho ông chơi đùa, hơn nữa còn có thể học tập cách cưỡi ngựa..."

'Với câu lạc bộ đẳng cấp này, 60 bảng thật sự không đắt, phải biết rằng, nơi này thường xuyên có quan chức cấp cao lui tới, hơn nữa còn có nhiều đầu bếp nổi tiếng...' Klein không nói gì thêm, lấy tiền ra, đếm đủ 60 bảng rồi đưa cho nữ hầu, nhận lại một huy chương vẽ hình rừng rậm, hải dương cùng đao kiếm.

"Đây là một nơi tràn ngập hào quang vinh dự, tôi càng thêm sâu sắc khâm phục cái giá các ông đã phải trả ở Đông Balam." Klein vừa đeo huy chương, vừa nhìn về phía nghị viên Macht nói:

"Nếu tôi muốn cống hiến cho nơi này thì cần đi tìm ai?"

Nghị viên Macht chỉ nữ hầu rồi đáp:

"Cứ tới gặp cô ấy."

"Cô ấy sẽ ghi lại, rồi công bố danh sách bên kia."

Klein nhẹ nhàng gật đầu:

"Được."

Anh nghiêng đầu, để cho người giúp việc Richardson lấy ra số tiền mặt 500 bảng đã chuẩn bị từ sớm.

Hiến tiền xong, Klein đi theo nghị viên Macht xuyên qua đại sảnh trang trí hoa lệ, đi tới một căn phòng riêng, mà người giúp việc Richardson bị để lại bên ngoài phòng nghỉ, nơi đó có hồng trà cùng cà phê.

Trong phòng nhỏ, Klein được Macht dẫn đường, nhận biết năm vị sĩ quan hoặc là xuất ngũ hoặc là đang tại chức, mà ngoại trừ nghị viên hạ viện, địa vị cao nhất là đại tá lục quân Calvin, hắn trước mắt đang làm việc ở Bộ quốc phòng Loen, chức vị cụ thể thì không rõ.

Mà theo Klein được biết, trong quân đội đại tá đã là chỉ huy cao tầng, cơ bản là người phi phàm, thực có khả năng là danh sách trung!

Đám người Macht, Calvin rất nhanh liền bắt chuyện với nhau, Klein không chen vào, chỉ là nghe bọn họ trao đổi, ngẫu nhiên mới phụ họa một hai câu.

Trong bầu không khí nhàn nhã thả lỏng như vậy, Calvin bỗng nhiên nhìn Dwayne Dantes hỏi:

"Nghe nói trong quá khứ ông thường hoạt động ở Tây Balam?"

Vị đại tá này có gương mặt lừa, nhưng không hề lộ vẻ buồn cười, ánh mắt rất thâm trầm.

Klein mỉm cười đáp lại:

"Đúng vậy, nơi đó còn hỗn loạn hơn cả Đông Balam."

Calvin nghe vậy cười nói:

"Đương nhiên, người Intis ở nơi đó phạm phải rất nhiều sai lầm."

Hắn dừng một chút, tiếp tục hỏi:

"Ông có quan hệ thế nào với người Intis ở đó?"

Klein không quá rõ ràng mục đích của đối phương, đáp lại:

"Cũng tạm được, bọn họ đều rất tham lam."

Anh thật ra không biết gì cả, chỉ nghe Anderson đề cập tới vài cái tên cùng các câu chuyện tương ứng.

Calvin gật gật đầu, lại đưa ra một vấn đề:

"Ông có quen biết bộ lạc và quân phản kháng nơi đó không?"

"... Biết một bộ phận." Klein hàm hồ đáp lại.

Anh biết “Thủ lĩnh quân đội” quân phản kháng Intis chỉ có một, đó chính là cựu nữ hoàng Intis, "Nữ vương thần bí" Bernardette.

Calvin cười cười, cầm lên rượu vang đỏ, nhẹ nhàng nhấp một ngụm.

Trong quá trình này, những người khác bao gồm cả nghị viên Macht đều không nói gì.

Buông chén rượu xuống, Calvin lại nhìn về phía Dwayne Dantes:

"Là thế này, chúng tôi hàng năm đều đào thải rất nhiều súng ống và hỏa pháo, mà trực tiếp tiêu hủy hoặc là xử lý kiểu khác, hoặc quá lãng phí, hoặc phí tổn rất cao, không phải biện pháp tốt."

"Không biết ông có hứng thú mua lại rồi bán chúng cho tây Balam không, cho khu vực người Intis thống trị hoặc là bộ lạc cùng quân phản kháng đều được."

"Tin tôi đi, đây tuyệt đối là một phi vụ làm ăn kiếm được rất nhiều tiền, đương nhiên, nó cũng rất nguy hiểm, nếu ông ở Tây Balam bị người Intis bắt, chúng tôi sẽ không thừa nhận ông phục vụ cho chúng tôi."

Chuyện này... Là muốn mình làm buôn bán vũ khí quân đội? Đúng là một trong những công việc kiếm lời nhiều nhất... Tuy mình căn bản không biết gì về Tây Balam, cũng không có quan hệ, nhưng mà mình có thể bán cho "Nữ vương thần bí", bán cho quân phản kháng quần đảo Rorsted... Nội tâm Klein lay động, cố ý biểu hiện ra sắc mặt phức tạp mà mâu thuẫn:

"Tôi chưa từng làm những chuyện tương tự, nhưng nó quả thật rất hấp dẫn."

Calvin cười ha hả:

"Không cần sốt ruột quyết định, đây là chuyện lớn, đáng để nghiêm túc suy xét."

"Chỉ cần trong vòng 1 tuần nói đáp án của ông cho Macht là được."

Klein âm thầm thở ra, mỉm cười gật đầu:

"Được."

...........

Thành phố Tingen, trong nghĩa trang Raphael.

Tuy ánh mặt trời buổi chiều rất mãnh liệt, nhưng rất nhiều chỗ trong nơi này vẫn âm u lạnh lẽo.

Leonard đứng trước một ngôi mộ, lẳng lặng nhìn chăm chú vào bia đá.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro