Chương 125: Cảm khái

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

'Karon tự sát? Di thư xác nhận mình ép buộc hắn bán ra cổ phần công ty? Người nhà của hắn còn xác nhận nội dung?' Klein vừa nghe vừa tiêu hóa thông tin, trong đầu nảy sinh rất nhiều nghi vấn.

Đợi biết rõ ràng rốt cục đã xảy ra chuyện gì, phản ứng đầu tiên của anh là.

“Nam tước Sindras ra tay!
Vị đại gia ngân hàng này sau khi đề nghị hợp tác thất bại, không chút do dự dùng thái độ đối đãi với kẻ địch mà đưa ra hành động kế tiếp, không một chút lưu tình!”

Hơn nữa, hắn rõ ràng đã có đủ tình báo, biết được Dwayne Dantes có liên quan tới giáo hội Đêm Đen, và nghị viên Macht cùng thế lực phía sau hắn, nếu trực tiếp đối phó sẽ dễ dàng đưa tới phiền toái không cần thiết, cho nên lựa chọn một bên khác tham gia giao dịch là Karon, như vậy càng gián tiếp càng an toàn hơn, nhưng cũng sẽ ác độc hơn.

'Hoàn toàn không thèm quan tâm tới sinh mạng của người khác...' Klein bỗng nhiên nhớ tới sự kiện sương mù Backlund, bao nhiêu người vô tội phải mất mạng, trong lòng khó có thể ngăn chặn cảm xúc phẫn nộ.

Klein dùng năng lực "Tên hề" khống chế vẻ mặt, để cho mình lộ ra sự kinh ngạc, giống như không nghe rõ ràng nên hỏi ngược lại:

"Anh xác định đây là sự thật mà không phải nói đùa?"

Viên cảnh sát nghiêm túc gật đầu nói:

"Nếu không đủ manh mối, chúng tôi sẽ không tới cửa quấy rầy ngài."

"Ngài Dwayne Dantes, phiền ngài theo chúng tôi trở về cục cảnh sát để phối hợp điều tra."

Klein mặt ngoài bình tĩnh, nội tâm điên cuồng chuyển động, bỗng nhiên bắt giữ được một điểm không phù hợp với logic.

Mặc kệ thế nào, ở vương quốc Loen, giết người đều là trọng tội, với thân phận, địa vị và quan hệ của Nam tước Sindras, muốn đối phó với một phú ông bên ngoài vừa tới Backlund hai tháng, ít nhất còn có mấy chục loại biện pháp, hoàn toàn không cần phải hành động ác liệt đến vậy.

Phải biết rằng, đã tới tầng cấp thượng lưu, hoặc nhiều hoặc ít đều sẽ tiếp xúc với lực lượng phi phàm, hiểu rõ trên thế giới tồn tại đủ loại phương pháp không thể tưởng tượng nổi có thể tra ra hung phạm, nếu không hoàn toàn nắm chắc, mạo hiểm giết người vu oan sẽ là lựa chọn ngu ngốc nhất.

Nếu Nam tước Sindras có thể mượn dùng thế lực bản thân đủ mạnh mẽ áp chế người phi phàm chính phủ điều tra, vậy hắn dùng biện pháp khác khẳng định càng thêm đơn giản, tác dụng càng tốt hơn!

Cho dù hắn tạm thời còn chưa rõ ràng mình sắp hợp tác với quân đội, cũng khẳng định biết quan hệ của mình với giáo hội Đêm Đen, nghị viên Macht, sẽ không làm việc theo phong cách này... Quan trọng nhất là, nếu hắn có thể vì 3% cổ phần công ty mà thuê sát thủ giết người, vậy cần gì chờ tới bây giờ? Sớm đặt súng lên họng Karon là mọi chuyện đã giải quyết êm đẹp... Klein có chút suy nghĩ nhìn vài viên cảnh sát đối diện một cái, không lập tức trả lời.

Mà ở cách vách gian phòng khách, Hugh cùng Fors tựa vào tường, lợi dụng "cửa nhỏ" Fors mở ra, nghe hết cuộc đối thoại vào trong tai.

"Làm sao bây giờ? Nếu cảnh sát nhất định phải bắt ông ta, chúng ta có nên bảo vệ không?" Fors khuyết thiếu kinh nghiệm làm thợ săn tiền thưởng đè thấp giọng nói hỏi bạn tốt.

Cô không nghĩ tới cạnh tranh làm ăn thế mà diễn biến thành án mạng vu hãm, kẻ địch cũng từ sát thủ biến thành cảnh sát, nhất thời không biết nên đối ứng như nào.

Hugh cũng rất khó xử trả lời:

"Bình thường mà nói, vệ sĩ chỉ đối phó người xâm hại phi pháp."

"Nhưng mà... Thù lao của bọn họ lại rất nhiều."

Fors nghe được vừa kinh ngạc vừa buồn cười, hỏi ngược lại:

"Nếu ông ta thực sự bị bắt vào nhà giam, cậu muốn cướp ngục sao?"

"Tạm thời chưa bàn tới việc này có nguy hiểm hay không, như vậy cậu cũng sẽ bị truy nã, không có cách nào làm thợ săn tiền thưởng nữa, đến lúc đó, cậu định cùng quý ngài này chạy trốn tới địa phương khác sao?"

Nói xong, cô phát hiện Dwayne Dantes có động tĩnh.

Quý ngài mái tóc hoa râm này nghiêng đầu nhìn về phía quản gia Walter, tiếng nói vững vàng:

"Có hai chuyện cần ông phải làm, thứ nhất, đi đến gặp Nam tước Sindras, nói với ông ta, có người muốn hãm hại ông ta."

Quản gia Walter vậy mà lộ ra vẻ mặt kinh ngạc cùng khó hiểu hiếm thấy, không rõ tại sao chủ nhân lại ra lệnh như vậy.

Theo hắn thấy, chuyện này vô cùng có khả năng là do Nam tước Sindras trốn phía sau màn thúc đẩy, đi đến gặp đối phương không chút tác dụng mà chỉ có nhục nhã.

Klein cười cười nói:

"Ông ta vừa tới nơi này làm khách, mục đích là 3% cổ phần công ty thì ngài Karon liền xảy ra chuyện, rất khó để không làm người ta nghi ngờ. Tôi cho rằng cần phải nhắc nhở ông ta một chút, đây là phong độ của một quý ngài nên có."

Vài vị cảnh sát nghe được mà sắc mặt hơi biến đổi, cảm thấy sự việc có lẽ phức tạp hơn tưởng tượng, quản gia Walter thì giật mình, lúc này mới đáp lại:

"Vâng thưa ngài, tôi sẽ lập tức đi đến gặp Nam tước Sindras, báo chuyện này cho ông ta."

Như vậy thì nếu sự việc không phải do Nam tước Sindras làm, vậy phiền toái tiếp theo sẽ để hắn giải quyết, nếu thật sự là hắn bày ra, dùng danh nghĩa có thiện tâm nhắc nhở kéo hắn vào, lan truyền tin tức ra ngoài, có thể tạo ra áp lực dư luận, để đám người nghị viên Macht dễ dàng "cứu vớt" hơn.

'Rất thông minh... Có quản gia tốt đúng là đỡ đi được rất nhiều chuyện...' Klein thầm khen hai tiếng, tiếp tục nói:

"Chuyện thứ hai, mời luật sư của tôi tới đây, xử lý phiền toái này."

Phân phó xong quản gia và người giúp việc, Klein nhìn mấy vị cảnh sát trước mặt nói:

"Được rồi, chúng ta cùng về cục cảnh sát, tôi sẽ không làm các anh khó xử."

"Nhưng trước khi luật sư của tôi xuất hiện, tôi sẽ không trả lời bất cứ vấn đề gì."

Viên cảnh sát cầm đầu nhẹ nhàng thở ra, gật đầu nói:

"Cảm ơn ngài đã phối hợp, ngài Dantes."

Lúc này, ở cách vách phòng khách, Fors vội vàng nói:

"Có cần theo sau không?"

"Cần, mình hiện tại sẽ trốn dưới xe ngựa, đi theo tới cục cảnh sát trước, chúng ta không thể cam đoan mấy người cảnh sát này là thật!" Hugh cẩn thận hồi đáp.

Cô dừng một chút rồi nhanh chóng hỏi:

"Cậu còn muốn nói gì không?"

Fors suy nghĩ một giây, cảm khái nói:

"Quý tộc và người giàu thực đáng sợ!"

Hugh ngẩn người, không nói thêm nữa, đi đến bên cửa sổ, đưa tay nhấn một cái, nhẹ nhàng trượt xuống, lạc vào trong bóng đen.

Vài phút sau, Klein và hai viêm cảnh sát đi lên xe ngựa thuộc về Dwayne Dantes.

Lúc ngồi xuống, anh nhìn cái thảm dày, vẻ mặt không có biến hóa gì.

.........

Đến cục cảnh sát, Klein trực tiếp bị đưa vào phòng thẩm vấn, nhưng mặc kệ viên cảnh sát phụ trách hỏi thế nào, anh cũng không đáp lại.

Đợi luật sư đến, anh mới trần thuật, nói mình chỉ mới gặp Karon có một lần, cụ thể chuyện thu mua cổ phần công ty đều do đoàn đội chuyên nghiệp phụ trách, anh không tham dự.

Anh liên tục lặp lại việc này, những cái khác đều nói không biết, làm viên cảnh sát đối diện hoàn toàn tìm không ra cửa đột phá, cho đến khi bị gọi đi ra ngoài.

Qua một hồi, cảnh sát phụ trách ghi lại lời khai trở về nói:

"Được rồi, ngài có thể rời khỏi, đã có quý ngài thân phận tôn quý ra mặt đảm bảo và giao nộp tiền bảo lãnh."

Klein không lập tức đứng dậy, ngồi ở ghế ngẩng đầu hỏi:

"Là ai?"

Viên cảnh sát để lộ vẻ mặt tràn ngập tôn kính nói:

"Nam tước Sindras."

Klein nhất thời lộ ra nụ cười, chậm rãi đứng dậy, mang theo luật sư ra khỏi phòng thẩm vấn, gặp mặt quản gia, người hầu nam thân cận.

Ở cửa cục cảnh sát, lại một lần nữa gặp được Nam tước Sindras.

Tóc tai ông ta vẫn chỉnh tề như lần trước gặp mặt, bộ tóc nửa trắng bạc nửa đen nhánh, bên cạnh là người giúp việc và vệ sĩ.

"Cảm ơn ông đã nhắc nhở, Dantes, rất ít người có thể bình tĩnh, lý trí như vậy khi gặp chuyện tương tự." Sindras mỉm cười cười tiến lên hai bước, đưa ra tay phải bắt tay với Klein.

Klein cười đáp lại:

"Tôi chỉ là tín nhiệm phẩm chất của ngài mà thôi."

Nam tước Sindras đương nhiên sẽ không tin tưởng lời khách sáo này, tìm cái cớ rồi mang theo vệ sĩ lên xe ngựa của Dwayne Dantes.

Về người hầu thì đã bị ông ta phái đi ngồi xe ngựa xa hoa của mình, bám theo phía sau.

Trong xe ngựa, Nam tước Sindras chủ động mở miệng:

"Dantes, rốt cục sao ông lại phán đoán như thế?"

Klein nhìn quản gia cùng người giúp việc bên cạnh, cười nói:

"Thứ nhất, tôi cho rằng ngài Nam tước còn có nhiều biện pháp khác, không cần thiết phải quyết liệt như vậy."

Nam tước Sindras uống một ngụm rượu nho trên xe, cười nói:

"Đúng là như vậy."

... Khóe miệng Klein giật giật nói:

"Tôi rất tò mò đó là biện pháp gì."

Anh chỉ là thuận miệng hỏi như vậy mà thôi, vốn không hy vọng xa vời có thể đạt được đáp án, Nam tước Sindras lại cười nói:

"Sự việc đã tới nước này, nói cho ông biết cũng không có vấn đề gì."

"Rất đơn giản, không phải ông muốn tiến vào xã hội thượng lưu sao? Tôi sẽ mời vài cô gái ở các lứa tuổi khác nhau, trong các buổi xã giao khác nhau lên án ông đùa giỡn tình cảm và thân thể bọn họ, lại không muốn chịu trách nhiệm, nếu cần thiết sẽ tìm vài đứa nhỏ đến ôm chân ông gọi cha, hoặc là mời vài người bình dân vu khống ông quyến rũ vợ bọn họ, phá hư hôn nhân bọn họ."

"Nơi này là Loen, không khí tương đối bảo thủ, không ai chấp nhận một người như vậy, tương tự, giáo hội Đêm Đen coi trọng hôn nhân gia đình cũng sẽ bất mãn với ông."

"Loại chuyện này khó có thể làm sáng tỏ, lại không lớn, bọn họ sẽ không vận dụng lực lượng giúp ông điều tra, chờ ông rốt cuộc tìm ra lỗ hổng, hình tượng xấu đã bị truyền bá khắp nơi, ông cảm thấy còn bao nhiêu người tin tưởng lời giải thích của mình? Ông mới tới đây, còn chưa kịp thành lập đủ danh tiếng, không đáng tin tưởng."

"Đương nhiên, nếu ông nguyện ý đáp ứng điều kiện của tôi, tôi sẽ dùng danh dự của tôi đảm bảo cho ông."

"Đây là kế hoạch ban đầu, hiện tại thì tôi không định dùng nữa, nên không cần sợ nó sẽ phát sinh."

Klein nghe được mà thiếu chút nữa ngây người, cảm thấy mình so với quý ngài từng bước xây dựng đại ngân hàng khắp đế quốc này vẫn còn rất non nớt.

"Tôi cảm thấy mình cần nói một tiếng cảm ơn." Anh mặt ngoài mỉm cười đáp lại, chuyển giọng nói, "Điểm thứ hai, nếu ngài nhất định phải lấy được 3% cổ phần công ty, với năng lực tài chính của ngài, tôi căn bản không thể cạnh tranh lại, khi đó ép buộc ngài Karon trước sẽ tốt hơn là sau này giết hắn."

Nam tước Sindras nâng tay phải, dùng đầu ngón tay để ở thái dương, nở nụ cười nói:

"Không, ông sai lầm rồi, tôi nhất định phải lấy được 3% cổ phần công ty."

"Nhưng ông cũng nói đúng một điểm, tôi quả thật đã chuẩn bị cho Karon một cái giá làm hắn không thể cự tuyệt, nhưng hắn đột nhiên đưa ra quyết định, dùng tốc độ cực nhanh hoàn thành giao dịch với ông, nên tôi mới không kịp phản ứng."

Ánh mắt Klein híp lại, bỗng nhiên im lặng.

.........

Trở lại số 160 phố Backlund, Hugh một lần nữa lẻn vào lầu ba, thấy Fors thoải mái "mở cửa" mà vào.

"Như nào? Không phát sinh chuyện gì chứ?" Fors lúc trước chỉ là bám theo từ xa xa tò mò hỏi.

Hugh lắc lắc đầu:

"Không."

Cô chợt lộ ra vẻ cảm khái nói:

"Quý tộc và người giàu thực sự đáng sợ."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro