Chương 144: Thuật dời hoạ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Amon!

Ánh mắt Klein co rụt, bề ngoài nhìn như bình thường, nhưng bên trong tinh thần đã sớm căng như dây đàn, trong lòng càng nhấc lên sóng gió to lớn.

Mặc dù anh một mực sử dụng Amon để hù dọa lão già trong người Leonard cùng bán thần con đường "Kẻ trộm" bên cạnh Hazel, nhưng cũng chỉ là mượn lấy danh nghĩa, chứ chưa hề nghĩ tới vị "Kẻ nghịch thần" này, vị Vua Thiên Sứ này, lại nhanh như vậy đi tới Backlund, hơn nữa còn tìm kiếm tổ chức tín ngưỡng "Kẻ Khờ"!

'Kỳ thật, vậy mà cũng nằm ngoài dự liệu, theo lý mà nói, Backlund đều tồn tại cùng lúc Thiên sứ cùng bán thần con đường "Kẻ trộm", căn cứ vào định luật thu hút và tập hợp của đặc tính phi phàm, Amon sớm muộn gì cũng sẽ tới... Vấn đề duy nhất là, Thần qua nhiều năm như vậy vẫn một mực ở lại "Vùng đất bị thần bỏ rơi" tìm kiếm cái gì đó, không có quá nhiều khả năng đột nhiên sẽ từ bỏ, hơn nữa, nơi Thần ngụ ở Backlund là lăng tẩm vùng ngoại thành đã bị "Trái Tim Máy Móc" phá bỏ, không còn giống như quá khứ... Cho nên, đó cũng chưa chắc đã là bản thể thật của Thần, mà chỉ là một phân thân? Vốn là một phân thân đã tồn tại ở đại lục phía Bắc? Ừm, Thiên sứ con đường "Kẻ trộm" hẳn là đều am hiểu trong việc sử dụng "Con trùng thời gian" để chế tạo phân thân, Amon lại khẳng định so các Thần khác thì còn mạnh hơn.' Suy nghĩ Klein tựa như tia chớp trong đầu lướt qua, dần dần có suy đoán nhất định.

Có lúc, anh thậm chí hoài nghi hình thái sinh vật thần thoại của đường tắt "Kẻ trộm" chính là một đống phương thức nào đó tổ hợp nên "Con trùng thời gian".

'Là một thiên sứ thân vương con đường "Kẻ trộm" trong đại tai biến, Amon khẳng định biết được cái danh xưng "Kẻ khờ" này đại diện cho cái gì, cũng có thể phát giác được khí tức tương ứng... Thần thậm chí muốn đánh cắp quyền sở hữu và khống chế sương mù xám... Thần lần này là hướng về phía "Kẻ Khờ" nên mới tới đây, cái này thật đúng là khiến người ta đau đầu mà...' Sau một hồi chấn động cùng hoảng sợ, Klein dần dần khôi phục lại tinh thần.

Điều anh sợ nhất hiện tại chính là, bởi vì định luật thu hút và tập hợp của đặc tính phi phàm, khi bản thân trong lúc đang ra ngoài, sẽ ngẫu nhiên gặp gỡ "Kẻ nghịch thần" Amon, mà đối phương rất hiển nhiên là có thể phát giác ra điểm đặc thù của anh, đến lúc đó, có lẽ sẽ không còn cái gì nữa, cái gọi là "Kẻ Khờ" chắc phải cân nhắc có nên tìm cơ hội hồi sinh sống lại hay không thôi, dù sao, đó cũng là Thiên Sứ thân vương, gần với sự tồn tại của Chân Thần, hơn nữa đường tắt "Kẻ trộm" luôn luôn lấy việc giỏi lừa gạt làm năng lực ẩn nấp, dù là tại Backlund thì cũng chưa chắc là không dám động thủ, lặng lẽ đánh cắp đi sinh mệnh của người khác nói không chừng chính là Amon cao cường.

'Như vậy xem ra, tạm thời nên rời khỏi Backlund, đi tới Đông Balam, cũng không phải là chuyện xấu. Tóm lại, vấn đề lớn nhất vẫn là xuất hiện khí tức ở trên người mình, nếu như mình đã tấn thăng, trở thành "Pháp sư quỷ dị", liền có thể ẩn dấu đi khí tức của sương xám, dù cho trên đường có gặp phải Amon, cũng không cần lo lắng để lộ ra cái gì...' Klein vô thanh hít vào một hơi, lần nữa cảm nhận được một loại bức hiếp nào đó.

'Nhất định phải mau chóng đẩy nhanh tiến độ thăng cấp danh sách 4, biến đổi hình thái sinh mệnh, trở thành cường giả nửa người nửa thần!'

'Vì thế, dù là lại tìm thêm con rối, gia tăng tốc độ nhập vai, tăng tốc việc tiêu hóa, vẫn nên là thu thập vật liệu phi phàm tương ứng, đều phải càng thêm cố gắng!'

'Hầy... Backlund thật là một nơi đáng sợ, nếu như Ouroboros còn chưa rời đi, hoặc là đã trở về, vậy trong này chỉ tính mỗi mình biết, liền đã có bốn vị, không, năm vị Thiên Sứ, bao gồm hai vị Thiên Sứ thân vương! Này còn chưa có tính đến việc Backlund là trụ sở lớn của vương thất và quân đội, còn không biết tìm cách nào để đi xuống dưới di tích có ác linh ở kia, vị Thiên sứ thân vương và hai vị Thiên sứ khác có cùng tụ họp lại hay không... Nếu như học phái Hoa Hồng "Nghiệt thần" Sieua cũng bởi vì truy lùng tung của Germand Sparrow mà đến đây, liền thật quá là náo nhiệt rồi, cùng việc này so sánh với lúc trước ở Bayam, việc Bán Thần đánh nhau kia chỉ có thể coi là cấp độ của trẻ con. Klein xem lan vẽ ra bản phác họa, hàm nghĩa không rõ lắc đầu nói:

"Ừm, tôi biết rồi."

Cái lắc đầu của anh theo như Ian cùng Maric hiểu là vì anh không biết người trong bức họa là ai, nhưng trên thực tế, điều anh thể hiện ra là sự bất đắc dĩ.

"Hai người, tôi phải rời đi rồi, trước rạng sáng sẽ đưa ra câu trả lời." Klein cởi xuống mũ, cúi chào một cái, chậm rãi rời khỏi phòng đánh cờ tỷ phú, vào một ngõ nhỏ vắng vẻ bên ngoài "Quán Bar Người Dũng Cảm" rồi sử dụng "Dịch chuyển" trở về số 160 phố Backlund.

Trong phòng ngủ, điều trước tiên anh suy xét không phải là lời thỉnh cầu của tiểu thư Sharon cùng Maric, mà là phải làm thế nào để xử lý tai họa ngầm mà Amon mang đến.

Ở phương diện này anh đã có nhiều kinh nghiệm phong phú, nên nhanh chóng có ý tưởng:

"Cho Amon chút việc để làm, thu hút sự chú ý của hắn!"

Về phần là chuyện gì, đương nhiên là không thể kháng cự, tuyệt đối sẽ không có chuyện không hứng thú, ví dụ như, Thiên sứ con đường "Kẻ trộm", Pares Zoroaster!

Cái này có lẽ là mấu chốt làm Amon không thể trở thành danh sách 0 Chân thần, so với việc tìm kiếm tổ chức tín ngưỡng "Kẻ Khờ" lại càng thêm quan trọng.

Đương nhiên, Klein sẽ không trực tiếp bán đứng ông già trong người Leonard, bởi vì đối phương tới bây giờ vẫn còn chưa bày ra ác ý.

Ý tưởng của anh rất đơn giản, đó chính là để Amon biết tình báo Pares Zoroaster đã đến Backlund, xem vị Thiên sứ tồn tại từ kỷ thứ tư này sẽ phản ứng ra sao, sau đó, mình tùy theo tình huống mà quyết định nên làm như thế nào.

Nếu ông lão kia không có biện pháp gì với kẻ thực sự có khả năng chỉ là một phân thân của Amon, vậy chỉ có thể để Leonard lấy cớ làm nhiệm vụ rời khỏi Backlund, tránh né Amon, mình cũng đi Tây Balam trước, cứ nói là trùng kiến mạng lưới quan hệ, đợi "Con rắn vận mệnh" Will Oncetin sinh ra, lại im lặng dịch chuyển trở về lấy máu cuống rốn... Klein bỗng nhiên có quyết định, rút ra tờ giấy viết thư:

"Amon đã tới."

Gấp xong tờ giấy, bỏ vào phong thư, Klein lấy kèn amonica của nhà thám hiểm, đặt ở bên miệng, dùng sức thổi.

Reinette Tincole xuất hiện, đồng thời, anh lấy ra từ túi áo một đồng vàng, đặt ở trên lá thư này.

Đây là một trong mười đồng vàng mà buổi chiều anh để người hầu nam Richardson đi đổi lấy, vì giữ hình tượng Dwayne Dantes cùng một cấp bậc với Pares Zoroaster, lúc Klein nói phương thức liên lạc cho Leonard Mitchell cũng không nhắc tới mỗi lần viết thư đều cần tới một đồng vàng.

'Từ đó thấy được, mặt mũi chỉ có thể dùng tiền để mua...' Klein vừa cảm thán, vừa nói với tiểu thư đưa tin mặc váy dài rườm rà:

"Đưa thư đến số 7 phố Pinster, ừm, trực tiếp bỏ vào hòm thư, không cần giao cho người nhận."

Bởi vì không rõ ràng ý đồ chân thật cùng với tính cách của Pares Zoroaster, Klein hy vọng có thể giấu diếm càng nhiều con bài chưa lật càng tốt, cho nên, trước khi Leonard chủ động viết thư cho Klein Moretti, anh không tính để bạn học thi nhân trực tiếp nhìn thấy tiểu thư đưa tin này.

Tay trái Reinette Tincole cầm theo một cái đầu tóc vàng, ngậm lấy phong thư cùng đồng vàng trong miệng, nhưng cô không lập tức biến mất, mà trôi nổi tại chỗ, tám đôi mắt đồng thời nhìn về phía Klein, cứ im lặng nhìn tới như vậy.

'Chuyện gì xảy ra sao?' Klein ngẩn ra một giây, chợt có chút suy đoán, lộ vẻ mặt cổ quái hỏi:

"Cô không biết số 7 phố Pinster ở nơi nào sao?"

Lúc này anh mới nhớ lại tín sứ truyền tin chỉ dựa vào định vị thần bí học, là định vị đối với người khế ước cùng khí tức trước đó, cho nên, một khi người đó rời đi khỏi phạm vi cảm ứng, tín sứ sẽ không thể tìm được.

Nghe thấy câu hỏi của Klein, bốn cái đầu của Reinette Tincole đều chuyển động, tỏ vẻ quả thật không biết.

Klein ho nhẹ hai tiếng, kéo ngăn kéo ra, tìm kiếm một tấm bản đồ toàn Backlund, dùng bút máy vẽ một vòng lớn, đánh dấu khu Bắc, tiếp theo lại vẽ đường ra phố Pinster.

"Đến nơi đó là được." Klein gấp lại bản đồ rồi đưa qua.

Cái đầu được cầm bởi tay phải Reinette Tincole lúc này hé miệng, cắn bản đồ, sau đó bóng dáng của cô dần phai nhạt, tiến vào linh giới.

Klein thấy thế liền thở hắt ra, xoay người rời phòng ngủ, đi tới phòng có ban công bắt đầu xem báo chí cùng tạp chí.

Đợi tới đêm, anh tiến vào phòng vệ sinh, đi ngược bốn bước, tiến vào không gian thần bí phía trên sương mù xám.

"Trợ giúp Sharon cùng Maric lấy trộm xác ướp Tutanses II có nguy hiểm." Klein cầm con lắc thạch anh, bắt đầu bói toán.

Lúc này, con lắc chuyển động thuận theo chiều kim đồng hồ, biên độ không lớn, tốc độ chậm chạp.

'Cái này nghĩa là mức độ nguy hiểm không cao... Hơn nữa cho dù có cạm bẫy nhằm vào tiểu thư Sharon cùng Maric, hiện tại mình cũng không cần quá sợ hãi...' Klein vẫy tay một cái, để một cái "Thẻ thủy tinh đen" loại nhỏ bán trong suốt bay tới.

Đây là phù chú "Kẻ ăn cắp vận mệnh".

Phù chú cấp cao được Klein dùng "Con trùng thời gian" để chế tạo, thuộc cấp độ Bán Thần !

Ngay sau đó, anh lại lấy thêm "Đói khát ngọ nguậy" cùng "Quyền trượng Hải Thần", đeo vào ngón tay và cầm trong tay, ghi lại "Tia chớp gió bão" cùng "Lốc xoáy".

"Đói khát ngọ nguậy" phiên bản nâng cấp có thể thông qua linh hồn và đặc tính mà ngài X ghi lại hai năng lực phi phàm của danh sách không cao hơn Bán Thần. Có cái này, Klein không cần mỗi lần đều phải mượn "Bút ký lữ hành Lehmanor" nữa, hơn nữa càng thêm thuận tiện, dù sao lật sách ma pháp sẽ ảnh hưởng đến chuyện sử dụng súng ngắn "Chuông tang" cùng phù chú "Kẻ ăn cắp vận mệnh", trừ khi anh lại mọc thêm hai cánh tay.

Làm xong chuẩn bị, Klein lại nhớ tới thế giới hiện thực, rút ra một tờ giấy khác, viết ngắn gọn:

"Thời gian cụ thể, địa điểm cùng kế hoạch."

........

Chừng 1 giờ sáng, Leonard đã ngủ chừng hai mươi mấy tiếng mang theo tinh thần sảng khoái rời giường, chuẩn bị rời khỏi số 7 phố Pinster để tới dưới lòng đất của Giáo đường St. Samuel.

Anh vừa mới ra khỏi cửa, linh tính đã có cảm giác, theo bản năng đưa ánh mắt nhìn về phía bên cạnh.

Trong mắt hiện lên nghi hoặc, Leonard đi qua, mở hòm thư.

Rõ ràng anh đã dọn sạch báo chí, giấy tờ cùng thư tín bên trong, bình thường mà nói, trước khi đến hừng đông, hòm thư sẽ không thể có vật gì, bởi vì người phát thư đã về nhà, nhưng giờ khắc này, một phong thư mỏng manh đang yên tĩnh nằm đó.

"Ông già, ông không nhắc nhở tôi có thư mới." Leonard vừa cầm lấy lá thư này, vừa thấp giọng nói.

Trong đầu, thanh âm hơi lộ vẻ già nua đáp lại:

"Không có ai vào cửa."

Leonard biết cảm giác của ông lão bị giới hạn trong thân thể của mình, không nói thêm nữa, mở cái phong bì ra, lấy lá thư.

Trên lá thư này, một mảng lớn đều trống rỗng, chỉ có một câu ngắn ngủi:

"Amon đã tới."

'Amon đã tới...' Đồng tử Leonard bỗng nhiên phóng đại.

Cùng lúc đó, lần đầu tiên anh nghe thấy được "Hơi thở" của Kẻ ký sinh trong cơ thể.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro