Chương 145: Cạm bẫy của ai

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đối với Amon, Leonard thật ra cũng không có ấn tượng gì nhiều, chỉ biết là một kẻ địch mà Kẻ ký sinh trong thân thể mình sợ hãi nhất, “hung thủ” làm ông lão thần bí cường đại bị thương tới tận bây giờ, cho nên, cảm xúc rất nhanh liền dịu xuống, đè thấp giọng hỏi:

"Hiện tại nên làm như thế nào?"

Trong đầu anh, thanh âm hơi có vẻ già nua im lặng hai ba giây mới lên tiếng:

"Hẳn không phải bản thể Amon, mà là phân thân."

'... Quả nhiên, "Kẻ nghịch thần" Amon là Thiên sứ, thậm chí có thể là Thiên sứ danh sách 1, dù sao ông lão cũng nghi ngờ là Thiên sứ trên mặt đất...' Leonard vừa thu nạp tin tức, xác minh phỏng đoán của mình, vừa nghe Pares Zoroaster nói:

"Nếu bản thể của Amon dám xuất hiện ở Backlund, vậy rất có khả năng sẽ dẫn tới thần chiến."

'Thần chiến? Đã bao nhiêu năm không phát sinh loại chuyện này rồi? Từ kỷ thứ năm tới nay, cái này hoàn toàn là truyền thuyết ghi lại trong sách cổ, chưa bao giờ công khai xuất hiện! Điều này có nghĩa là, chỉ sợ ở trong những danh sách 1, Amon cũng là tồn tại hàng đầu. Khó trách gọi là "Kẻ nghịch thần"...' Chỉ hai ba câu, Leonard càng thêm hiểu rõ về Thiên sứ tên là Amon kia đáng sợ tới cỡ nào.

Suy nghĩ trong đầu anh xoay chuyển, bỗng nhiên có một ý nghĩ, thấp giọng nói:

"Nếu Amon bị các chân thần coi trọng như thế, chúng ta có thể nghĩ biện pháp thông báo chuyện này cho các giáo hội biết không..."

Theo Leonard thấy, hai đại giáo hội là Đêm Đen cùng Bão Táp đã tồn tại lâu đời từ trước đó rồi bao trùm toàn bộ kỷ thứ tư, hẳn là có kinh nghiệm phong phú khi đối kháng với Thiên sứ, cũng là lựa chọn có thể xử lý Amon.

Trong đầu anh, Pares Zoroaster đáp lại:

"Vô dụng, cái này thậm chí có khả năng chính là mục đích mà Amon muốn đạt tới."

"Đối với hắn mà nói, tổn thất một cái phân thân, chỉ là lãng phí chút lực lượng, căn bản không bị thương tổn về bản thể, mà vừa vặn có thể mượn dùng phân thân tử vong thấy vận mệnh biến hóa tương ứng, từ đó tìm được ngọn nguồn nhiễu loạn hoặc là ngọn nguồn sinh ra 'sóng nước', tuy cái này không thể trực tiếp tập trung vào chúng ta, nhưng có thể thu nhỏ lại một mảng lớn phạm vi, sáng tạo điều kiện tuyệt vời để bản thể tung một đòn trí mạng."

"Hơn nữa, cậu nghĩ Amon sẽ chỉ gửi một phân thân tới Backlund sao?"

"Căn cứ theo thói quen cùng phong cách của hắn, bề ngoài thì chỉ có một người không chút che giấu sự tồn tại của bản thân, nhưng trên thực tế, quay chung quanh 'Hải đăng' này còn có mấy người, mấy chục, thậm chí trên trăm cái phân thân."

"Khi chúng ta diệt trừ một Amon, có khả năng sẽ bị vài, mấy chục, trên trăm Amon từ góc độ khác nhau vây xem, có thể là người đi đường ngang qua, con chim ở trên nóc nhà, con kiến, cũng có thể là con mọt gỗ, sinh vật nhỏ bé trong không khí, chưa đến Bán Thần, cho dù bị phân thân xâm nhập vào cơ thể, cũng sẽ không có phát hiện gì..."

Nghe ông lão miêu tả chi tiết, sống lưng Leonard dần dần lạnh toát, đột nhiên có loại cảm giác không khí xung quanh ẩn núp vô số Amon.

"Sợ rồi sao?" Pares Zoroaster cười ha hả nói, "Nếu anh biết Amon còn có thể âm thầm đánh cắp vận mệnh của anh, anh sẽ càng thêm sợ hãi."

"Đánh cắp vận mệnh là cái gì?" Leonard vừa cảnh giác vừa nghi hoặc hỏi.

Pares dùng giọng điệu già nua thở dài nói:

"Hắn sẽ theo anh về nhà, sau đó, anh liền phát hiện, cha mẹ coi hắn thành con, vợ của anh coi hắn thành chồng, con của anh coi hắn thành cha, bạn của ngươi, mọi người anh biết, đều cho rằng hắn là anh, mà anh trở thành 'Người không có vận mệnh', mất đi tất cả mối liên hệ với thế giới hiện thực, từng chút một chết đi."

"... Loại đánh cắp này sẽ có tác dụng vĩnh viễn sao?" Leonard nhịn không được hít vào một hơi.

Pares Zoroaster đáp lại:

"Tên trộm lấy được tiền sẽ chủ động trả lại tiền cho người mất sao?"

"Trừ khi đã chơi đủ."

Leonard im lặng một hồi, cảm thấy kẻ địch thuộc cấp bậc Amon đã không phải có thể đối kháng hay không, mà là có thể tưởng tượng được hay không.

Qua vài giây, anh khó nén cảm giác khàn khàn hỏi:

"Vậy chúng ta nên làm thế nào?"

Anh không chủ động nói ra ý nghĩ của mình nữa, bởi vì không phù hợp với thực tế.

Pares Zoroaster im lặng một hồi rồi nói:

"Im lặng quan sát thêm một lúc đã."

.........

Trong "Quán bar người dũng cảm”.

Maric đã dựa theo ước định, chờ đợi trong phòng đánh cờ tỷ phú số 3.

Nếu Sherlock Moriarty đã đáp ứng hỗ trợ, vậy mặt đối mặt thảo luận chi tiết hành động là việc ắt không thể thiếu.

Việc này chỉ gửi thư qua lại thì không thể nói rõ ràng.

Uống một ngụm rượu, Maric nâng tay lên vuốt tóc, khuôn mặt tái nhợt không có chút màu máu, vẻ điên cuồng lộ ra so với trước kia đã phai nhạt nhiều.

Đúng lúc này, hắn thấy trong lòng vừa động, liền nhìn hướng bên cạnh, thấy một bóng dáng đội mũ dạ mặc trang phục chỉnh tề nhanh chóng thành hình, đúng là Sherlock Moriarty.

'Dịch chuyển?' Maric thấy trong lòng rùng mình, ánh mắt co rụt lại, theo bản năng đề cao đề phòng.

Cái này không phải là vì không tin Sherlock Moriarty, mà là một phản ứng tự nhiên của sinh vật khi đối mặt với giống loài ở cấp bậc cao hơn.

Cùng lúc đó, dư quang khóe mắt hắn nhìn thấy, trên ghế nhỏ cao hiện ra bóng dáng giống như con rối của Sharon.

Klein cầm mũ xuống, cúi chào hai người một cái, cười nói:

"Điều tôi để ý nhất là, hai người rốt cuộc nắm giữ bao nhiêu tình báo?"

"Tình báo càng đầy đủ, xác suất thành công càng cao, nguy hiểm càng thấp."

"Tôi lấy một ví dụ rất đơn giản, hai người có thể xác nhận xác ướp Tutanses II không có vấn đề gì sao? Có thể xác nhận quan tài của nó đặt chỗ nào không? Nếu có thể, trước khi người bảo vệ kịp phản ứng lại, tôi sẽ trực tiếp 'Dịch chuyển' tới, mang theo nó 'Lữ hành' đến linh giới, vấn đề liền được giải quyết."

Maric vừa muốn hồi tưởng, chợt nghe Sharon bình tĩnh đáp lại:

"Có thể xác định cụ thể quan tài ở đâu, không thể xác nhận có vấn đề gì hay không."

Klein gật gật đầu, kéo tới một cái ghế ngồi xuống:

"Ngoại trừ những cái này ra, hai người còn biết thêm điều gì?"

Ánh mắt xanh thẳm của Sharon khẽ nhúc nhích nói:

"Có thể là cạm bẫy của Học phái Hoa Hồng, cũng có thể là cạm bẫy của quân đội Loen."

'Trước đó còn chưa nói suy đoán thứ hai... Cũng đúng, đối phương chưa xác định có hợp tác hay không, đổi lại là mình thì cũng sẽ không tiết lộ nhiều...' Klein có chút suy nghĩ về giả thiết thứ hai, hỏi ngược lại:

"Vì sao nhận định là cạm bẫy của Học phái Hoa Hồng hoặc quân đội chuẩn bị?"

Lần này là Maric trả lời, hắn miêu tả chi tiết:

"Ở vương quốc cổ đại Upland, chế tạo xác ướp là một loại tập tục dành cho người tầng lớp cao, cực kỳ thần thánh, mà xác ướp Pharaoh lại càng không thể báng bổ, lúc trước, trước khi liên quân của Loen, Intis cùng Finnebot tấn công vào quốc gia này, con cháu Pharaoh đã chuyển đi các vật quan trọng nhất, bao gồm xác ướp, trong đó cũng có di hài các Pharaoh."

"Lúc này, một căn cứ bí mật của quân phản kháng bị đánh phá, binh sĩ tầng dưới chót của Loen tìm được xác ướp của Tutanses II, chuẩn bị đưa nó tới Backlund, giao cho quân đội nghiên cứu."

"Đối với các hậu duệ Pharaoh mà nói, đây là sự làm nhục lớn nhất, bọn họ có đủ động cơ đoạt lại xác ướp Tutanses II, mà trong những hậu duệ này, có một vị Bán Thần tên là Mehams, hắn cũng là một trong những thủ lĩnh chủ yếu của quân phản kháng, cũng là thành viên quan trọng trong Học phái Hoa Hồng, là học sinh của 'Nghiệt thần' Siea."

Klein khẽ gật đầu nói:

"Nói cách khác, xác ướp Tutanses II có khả năng là mồi nhử mà quân đội Loen dùng để nhử Mehams, đương nhiên, không thể loại trừ khả năng Học phái Hoa Hồng vì diệt trừ hai người mà cố ý hy sinh một cái di hài Pharaoh."

Anh vốn muốn nói, hai người một là danh sách 6, một là danh sách 5, không đến mức làm Học phái Hoa Hồng chuẩn bị nhiều như vậy, nhưng nghĩ tới hiện tại chủ đạo của Học phái Hoa Hồng là "Hệ phóng túng", về mặt trả thù không có khắc chế gì, lại cảm thấy không thể lấy suy nghĩa của người bình thường ra để ước đoán với bọn họ được.

Hơn nữa tiểu thư Sharon cùng Maric có thể thoát khỏi sự kiểm soát của "Mẫu Thụ Dục Vọng", thành công chạy khỏi Học phái Hoa Hồng, ngoại trừ nhân tố may mắn, có lẽ còn tồn sự ủng hộ âm thầm nào đó... Nếu cái này là thật, tất nhiên sẽ là đối tượng cần đả kích trọng điểm của Học phái Hoa Hồng... Trong đầu Klein nhanh chóng xoay chuyển suy nghĩ, nhưng cũng không nói gì.

"Đúng vậy." Maric xoa xoa thái dương nói, vừa rồi số lượng lớn câu từ tựa như làm cho tinh thần của hắn có chút dao động.

Klein ngẫm nghĩ rồi nói:

"Nếu là do bên quân đội, chuyện lại càng thêm phiền toái so với tôi dự đoán."

"Không chỉ phải đối phó một Bán Thần, vì Bán Thần đó còn có đồng đội, quân đội Loen sẽ cử ít nhất hai người phi phàm có sức chiến đấu cùng cấp bậc với Mehams mai phục, trừ cái đó ra, bọn họ tất nhiên còn phải để thêm một chút lực lượng phòng ngừa chuyện ngoài ý muốn, ví dụ như vật phong ấn cấp '0', tóm lại, nếu không phải ở lân cận Backlund, hoặc là cùng ba đại giáo hội liên kết hành động, bọn họ có khả năng không thể thoải mái mà hoàn thành cạm bẫy như vậy."

Sharon khẽ nhúc nhích cằm, gật đầu, thừa nhận phán đoán của Sherlock Moriarty.

Klein lúc này chuyển giọng nói:

"Cho nên, chúng ta cần tình báo càng chuẩn xác càng chi tiết càng tốt, làm công tác chuẩn bị tương ứng, như vậy mới có thể đạt được mục đích."

Không đợi Sharon cùng Maric mở miệng, anh lại bổ sung:

"Tôi biết một tồn tại bí ẩn có thể làm bói toán ma kính, nhưng phải nghiêm khắc tuân thủ theo quy tắc đồng giá, chỉ cần không thèm để ý hoặc có thể thừa nhận hành vi gây ngượng ngùng mãnh liệt, là có thể từ nơi đó thu được đáp án của rất nhiều vấn đề."

"Hai người có muốn thử không?"

"Tôi sẽ triệu hồi."

Trong "Bói toán đen" ai triệu hồi nghĩa là người đó gánh vác mạo hiểm nhiều nhất.

"Nếu cự tuyệt bại lộ bí mật, hoặc là cự tuyệt làm ra hành vi như vậy thì sao?" Maric nhìn sang hỏi.

Klein trả lời chân thật:

"Sẽ bị sét đánh, cái này có thể tạo thành thương tổn không nhỏ."

'Sét đánh...' Maric vốn cảm thấy với thân thể của xác sống, lực chống cự thương tổn của mình rất mạnh, nhưng không nghĩ tới sẽ là "Tia chớp" vốn khắc chế vong linh.

Hắn do dự nhìn vào mắt Sharon, sau khi nhận được cái gật đầu, liền thở hắt ra nói:

"Được."

Klein không nói thêm nữa, lấy ra từ túi áo giấy bút, nói:

"Chuẩn bị một tấm gương."

Anh vừa dứt lời, một cái gương trang điểm lớn bằng bàn tay liền xuất hiện ở trên bàn.

'Một cái gương trang điểm phong cách cung đình...' Klein liếc mắt một cái, vẽ lên tờ giấy phù hiệu hỗn hợp giữa "Dòm ngó" cùng "Bí ẩn".

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro