Chương 176: Không lưu lại vấn đề

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Khu Lower Lip, phố Fangs số 13.

Ulika dáng người mập mạp, da màu nâu nhạt, mắt nhỏ ngồi ở trên ghế sô pha, dùng lá thuốc lá phơi nắng khô vàng, mang gần mười loại thảo dược cùng hương liệu đặc sản của nam đại lục tầng tầng bọc lại, rồi cắt thành dạng điếu dài.

Sau đó, hắn cầm "thuốc lá Đông Balam" tự chế này trong tay, ghé vào que diêm thủ hạ điểm hỏa đưa tới, nhìn phần đuôi biến thành màu đen cong lên từng chút một, sau đó hiện ra màu đỏ hồng.

Sau khi cắn phần đuôi, rít một hơi thật sâu, Ulika thong thả phun ra khói thuốc màu trắng nhiễm chút lam nhạt, thỏa mãn nói với người khách ngồi ở sô pha đơn bên cạnh:

"Đây mới gọi là thuốc lá, thuốc lá chân chính."

"Thứ của bắc đại lục chỉ thích hợp với trẻ con!"

Khách ngồi ở trên sô pha đơn là một người đàn ông chừng bốn mươi tuổi, mũi cao thẳng, sắc môi gần lam, ngũ quan đường cong tương đối nhu hòa, tóc đen dày hơi xoăn, màu da không tính là sậm nhưng cũng không phải là trắng, tựa như là lai giữa người Loen và Balam.

Hắn nghe vậy cười haha, dùng tiếng Dutan đáp lại:

"Thật đáng tiếc, tôi đều không có hứng thú với loại thuốc lá nào."

"Enzo, cậu hoàn toàn không biết cách hưởng thụ cuộc sống..." Ulika còn chưa dứt lời, linh tính mạnh mẽ đến từ con đường của bản thân khiến cho hắn có một chút dự cảm nguy hiểm.

Cái này tới đột nhiên như thế, cấp bách như thế, làm cho Ulika nháy mắt đã phán đoán ra vấn đề không nhỏ.

Hắn còn chưa kịp vọt ra khỏi chỗ đang ngồi, trước mắt đã là một mảng bóng tối, giống như trực tiếp thấy đêm khuya ở bên ngoài, có cảm giác buồn ngủ mãnh liệt, cảm giác yên bình phát ra từ trong lòng.

Cả con phố Fangs, mặc kệ là đèn đuốc hay là những căn nhà đã tắt đi ánh sáng, giờ khắc này đều trở nên yên tĩnh dị thường, tựa như bên trong căn bản không có sinh linh ở, hoặc là toàn bộ đều tiến vào giấc ngủ say trong cùng một giây.

Ngay lúc này, Ulika trong miệng phát ra tiếng ngáy, thân thể nghiêng lệch yếu đuối bỗng nhiên nhảy dựng lên... Mà bắt đầu, trong ánh mắt vừa mơ hồ vừa thư thái cùng tồn tại một cách kỳ dị.

Sau lưng hắn, không biết từ khi nào đã dán lên một cô gái nhỏ có màu da tái nhợt đến gần như hư ảo!

Cô gái nhỏ này quanh mắt phát xanh, môi thâm đen, con ngươi u u nhìn chăm chú vào bên cạnh, tay chân trắng bệch trong suốt đều chui vào thân thể Ulika, tựa như là một linh hồn không thể thoát khỏi.

Sự tồn tại của "Cô ta" mang cái rét lạnh đến từ thể tinh thần, để cho Ulika miễn cưỡng chống lại cơn buồn ngủ không bình thường, mạnh mẽ thoát khỏi sự ảnh hưởng của "Ác mộng".

Ulika còn chưa hoàn toàn khôi phục lại thanh tỉnh, theo bản năng xông về phía cầu thang, cùng vươn hai tay ra, dùng sức đẩy về phía trước, giống như đang đẩy ra một cánh cửa lớn không tồn tại.

Trong giây lát, một cánh cửa lớn màu đồng xanh giăng kín hoa văn thần bí, không thể miêu tả cụ thể xuất hiện ở phía trước Ulika, kèn kẹt, nứt ra một khe hở.

Trong khe hở, là bóng tối không thể nhìn thấy điểm cuối, nơi đó có những con mắt khó có thể diễn tả bằng lời rậm rạp nhìn về phía bên ngoài.

Tương tự, ở khe hở, lượng lớn sự vật mấp máy kỳ dị tạm thời còn chưa thấy rõ đang điên cuồng ùa đến gần.

Ulika đang muốn tiếp tục phát lực, chủ động mở ra cửa lớn, để cho thế giới kinh khủng phía sau buông xuống phố Fangs, bỗng nhiên thấy một đôi bàn tay tái nhợt bán trong suốt trống rỗng nhảy ra, xuyên thấu bóng tối thâm thúy, đặt ở ngay khe cửa.

Hai bàn tay này không có ngọn nguồn, không kết nối với thân thể, cổ tay máu chảy đầm đìa, không biết đã bị ai chặt đứt!

Hai bên đồng thời phát lực, cửa lớn đồng xanh thần bí đứng ở nơi đó, vừa không thể khép lại, cũng không thể mở ra.

Trên không căn nhà số 13, Soest đã thành "Linh vu" dưới sức mạnh vô hình vây quanh, nửa trôi nổi nửa lơ lửng đứng ở nơi đó, hai tay đang cầm một cái vương miện mặt trời làm từ hoàng kim, thong thả đưa về phía nơi cao.

Khi cái vương miện mặt trời màu vàng này rốt cuộc vượt qua đỉnh đầu Soest, hào quang sáng lạn chợt chảy xuôi ra, rất nhanh tụ lại thành một.

Bỗng nhiên, giữa không trung giống như có một vầng mặt trời từ trong hư không nhảy ra, mang toàn bộ ánh sáng cùng nhiệt độ chiếu về phía căn nhà số 13 phố Fangs kia.

Chúng nó xuyên thấu toà kiến trúc không tạo nên chút thương tổn nào, rơi xuống phía trên cánh cửa lớn đồng xanh, bao phủ Ulika ở ngay trước cửa.

Ulika vẻ mặt nhất thời trở nên cực kỳ đau đớn, cô gái nhỏ tái nhợt tới trong suốt sau lưng hắn chợt phát ra tiếng kêu la thảm thiết thê lương, lại bị "Ánh mặt trời" ngăn trở lại, mãnh liệt bao phủ lấy.

Cô ta vặn vẹo lên, nhanh chóng bốc hơi, cùng có khí màu đen nhè nhẹ tràn ra, tan rã trong biển ánh dương nọ.

Trong căn nhà này, không còn một nơi nào âm u!

Đợi cho "Ánh mặt trời" nhạt đi, cửa lớn đồng xanh khó có thể miêu tả rõ ràng kia đã biến mất không thấy đâu, mặt đất nằm một khối thi thể bề ngoài xanh đen nổi lên một ít mỡ màu vàng nhạt.

Xoẹt một tiếng, thi thể kia vỡ ra từ bên trong, bên trong nhảy ra một bóng dáng nhỏ gầy.

Bóng người này có gương mặt giống Ulika như đúc, nhưng lại có màu da đen thui giống như bôi mực nước, thân chỉ cao có một mét hai một mét ba, bên ngoài thân đang chảy ra mủ sền sệt.

Hắn mới vừa xông ra, đã lấy tốc độ khoa trương vọt tới cầu thang, tiến vào tầng hầm, mở ra thông đạo bí mật đã chuẩn bị trước đó, một đường chạy như điên về phía trước.

Cũng chỉ chừng mười giây, Ulika bản thu nhỏ đen hóa thấy cửa ra, nhìn thấy hy vọng.

Hắn không có sơ ý, tay phải nhẹ nhàng nắm chặt, trong cơ thể lại chui ra bảy tám bóng dáng trong suốt hư ảo.

Chúng đều có ngoại hình kỳ dị, tựa như là biến thể dung hợp từ đặc điểm của nhân loại, thực vật hoặc động vật nào đó, nó bám lấy cánh tay Ulika, nó nâng hai chân hắn lên, muốn mang hắn chạy đi.

Ngay sau đó, nút cơ quan được nhấn xuống, bánh răng kèn kẹt chuyển động, cửa ra chợt mở ra, hiện ra một góc đường tối tăm yên tĩnh bên ngoài.

Lại đi về phía trước là một con đường có thể nhìn ra xa, là căn nhà ở hai bên đường, là biển lớn lấp lánh ánh trăng đỏ.

Ulika đang muốn ở dưới sự trợ giúp của linh hồn bay ra thông đạo bí mật, lẫn vào khu vực khác của thành phố Gulain, trong mắt đột nhiên chiếu ra một mảng hồ nước bao phủ sương mù.

Hồ nước nọ sóng gợn lăn tăn, có mỹ cảm yên tĩnh, ở giữa từng gợn sóng vòng vòng đẩy ra, chậm rãi nổi lên một bóng dáng xinh đẹp mà hư ảo.

Đây là một loại linh hồn mạnh mẽ, ở trong truyền thuyết nhân loại thường được đặt cho cái tên là "Nữ thần trong hồ"!

"Bậc thầy tử linh" thực lực mạnh yếu, rất nhiều thời điểm phải xem bọn họ rốt cuộc có thể tìm được xác chết hay linh hồn tự nhiên nào có thể điều khiển được hay không, về điểm này, đối với "Linh vu" mà nói, cũng như vậy, chẳng qua "Bậc thầy tử linh" càng thiên về xác chết, mà "Linh vu" lại càng am hiểu sử dụng linh hồn tự nhiên.

Lúc này, những bóng dáng trong suốt kỳ dị quanh thân Ulika đều phát ra âm thanh hoảng sợ đơn điệu, vứt bỏ tay cùng chân đang đỡ ở trong tay, như một cơn gió chui vào trong thân thể đen đúa nhỏ gầy kia.

Thịch một tiếng, Ulika ngã trên mặt đất, nhưng không cảm giác được đau đớn, bởi vì cơn buồn ngủ mãnh liệt trống rỗng kéo tới, từng đợt kéo tới, làm cho hắn bất tri bất giác đã tiến vào cảnh mơ.

Chỗ cửa ra, Daly Simone mặc trường bào Kẻ thông linh, kẻ mắt màu lam cùng má hồng không biết đi ra từ nơi nào ra, nhìn Ulika đen thui chỉ cao một mét hai một mét ba ở bên trong, trực tiếp mở miệng nói:

"Tử linh mà hắn dung hợp rất kỳ quái, nếu không có thân thể nhân loại còn sống làm 'nhà', sẽ héo rũ tiêu tán rất nhanh."

"Chúng ta phải nắm chắc thời gian thu hoạch tình báo."

Trong bóng đen bên cạnh, Leonard Mitchell đi ra, hơi cảm thấy kinh ngạc liếc mắt nhìn Daly Simone một cái, nói:

"Cô không phải Bậc thầy tử linh sao, sao có thể sử dụng 'Nữ thần trong hồ'?"

"Anh không phải là thi nhân sao, vì sao lại không biết làm thơ?" Daly tức giận đáp lại.

..........

Một bên khác của con đường, trên một vách đá không tính là quá dốc, một bóng người bắt lấy chỗ nhô ra, chuyển động rất nhanh, nhanh chóng đáp xuống một góc âm u của con phố.

Hắn có màu da hơi sáng, đôi mắt hơi lam, tóc đen rậm, hơi hơi xoăn lên, đúng là Enzo vừa rồi làm khách ở trong nhà Ulika số 13 phố Fangs khu Lower Lip.

Enzo không phải thành viên của "Giáo Đoàn Linh Hồn", thuộc về nhóm người lúc trước bị Học phái Hoa Hồng mê hoặc, đã phản bội rời khỏi Học phái sinh mệnh.

Hơn nữa, hắn cũng không phải người phi phàm có thể trở thành "Ma cà rồng" ở con đường "Dược sư" này, cũng không sùng bái "Mặt Trăng Nguyên Thủy", chỉ đơn thuần là không muốn nhận thầy và tuân theo các loại quy củ đề ra, hy vọng được sống một cuộc sống tùy ý, hy vọng có thể tận tình lợi dụng ưu thế "Người thắng cuộc" của bản thân.

Tâm tính như vậy làm cho hắn cực kỳ tán thành đối với hệ tư tưởng phóng túng của Học phái Hoa Hồng, không bao lâu đã chính thức gia nhập bọn họ, tận tình thỏa mãn các loại dục vọng.

Lúc này đây, hắn là đại diện của Học phái Hoa Hồng phái đến Gulain liên lạc với Giáo Đoàn Linh Hồn, tham thảo mấy khả năng hợp tác, nhưng lại không nghĩ tới, "Người chết đen kịt" Ulika thế mà lại bị giáo hội Đêm Đen tập kích bất ngờ, tấn công bất ngờ với quy cách rất cao!

"Hoàn hảo, mình lại am hiểu thuật phản bói toán, người của giáo hội Đêm Đen cũng không rõ mình ở chỗ Ulika, không đủ coi trọng đối với mình, xem mình là thủ hạ của Ulika, để cho mình tìm được cơ hội thoát ly khỏi khu vực trung tâm, hơn nữa, 'Ánh mặt trời' kia chủ yếu tịnh hóa thứ có sức mạnh từ tử vong, tà ác hoặc dơ bẩn, đối với mình thương tổn không phải là quá lớn... Đó hẳn là đòn công kích cấp Bán Thần..." Enzo đi ở trong bóng tối của con đường, khó có thể ngăn lại hồi tưởng chuyện đã xảy ra vừa rồi.

Sau khi chạy được một khoảng rất dài, hắn xoay người nhìn về phía sau, phát hiện không có người đuổi theo, nhất thời nhẹ nhàng thở ra thật dài, 'A' một tiếng nói:

"'Người thắng cuộc' chính là 'Người thắng cuộc', vĩnh viễn là 'Người thắng cuộc' !"

Enzo khôi phục sự tự tin bình thường, mang theo nụ cười đi về phía trước, sau đó chuyển hướng qua bên trái, dọc theo cầu thang nhanh chóng đi xuống.

Đó là một cầu thang liên thông với những con đường dốc dài nhiều tầng.

.........

Nơi lân cận phố Fangs, Soest bỗng nhiên mở to mắt, nói với Leonard cùng Daly Simone:

"Vừa rồi trong nhà Ulika còn có một người tên là Enzo, hắn là thành viên của Học phái Hoa Hồng, danh sách không thấp, vị trí hẳn có vẻ quan trọng."

"Mọi người mau chóng điều tra bốn phía, xem có phát hiện ra tung tích hay không, tranh thủ có thể thành công bắt lấy, không lưu lại một chút vấn đề."

Về phần các "Găng tay đỏ" khác cùng "Kẻ Gác Đêm" địa phương phụ trợ, hoặc là đang những bắt thành viên của Giáo Đoàn Linh Hồn còn lại, hoặc là đang đi vào giấc mộng của tù nhân, hy vọng có thể thu được tình báo trực tiếp, mấy người còn lại phụ trách đề phòng chuyện ngoài ý muốn, bảo vệ đồng đội.

"Rõ, đội trưởng Soest." Leonard không chút do dự đáp ứng.

Daly ở trong gió bắt một cái, đưa tay lên bên tai, lắng nghe hai ba giây rồi nói:

"Đám nhóc ở gần nói cho tôi biết, quả thật đã có người chạy trốn từ chỗ vách đá."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro