Chương 18: Nguyên nhân cái chết của Medici

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

'Quả nhiên...' Sau khi chứng thực được suy nghĩ của mình, Leonard không còn băn khoăn về chuyện này nữa, mà quay về vấn đề chính:

"Ông già, chẳng phải vừa rồi ông hỏi tôi đã vào giấc mơ của ai sao?"

"Ừm, trong quá trình báo thù Ince Zangwill hôm đó, anh em của Amon, một vị Vua Thiên Sứ nào đó đã xuất hiện."

Giọng nói hơi già nua trong đầu anh không đáp lại ngay, qua vài giây mới thở dài nói:

"Đúng như tôi dự đoán, chuyện liên quan đến "0-08" luôn dẫn Adam đến ở một phân đoạn nào đó."

"Cũng may, tôi đã lựa chọn ngủ say trước."

Leonard không kịp suy xét lời nói của Pares Zoroaster, kinh ngạc thốt lên theo bản năng:

"Ông già, ông, ông nói ra cái tên đó rồi!"

Ánh mắt Adam lập tức hướng đến, thậm chí đã hướng đến rồi!

Giọng nói hơi già nua kia "ha" một tiếng:

"Không ngờ cậu cũng biết đặc thù của Adam... Nhưng nếu người nói là tôi thì không sao, sẽ chỉ cho rằng người khác đang nói mà thôi. Đương nhiên cậu cũng không cần phải biết quá nhiều, như vậy chắc chắn cậu sẽ ngẫu nhiên suy nghĩ một chút, với số lần quá nhiều hoặc là ở khoảng cách gần, Adam cũng sẽ biết, giống như "0-08". Hơn nữa, phạm vi ảnh hưởng của "0-08" chỉ là một thành phố, còn Adam là toàn thế giới."

'Khủng khiếp hệt như Amon... Một loại khủng khiếp khác...' Leonard lấy lại sự bình tĩnh, ép mình không được nghĩ đến chuyện của Adam nữa, nhớ lại lời Pares Zoroaster vừa rồi.

Đột nhiên, anh suýt nữa không kìm được mà thốt ra khỏi miệng:

"Ông già, ông ngủ say không phải vì suy yếu, mà là lo đụng phải anh em Amon?"

"Khụ." Pares đằng hắng một tiếng, rồi nói: "Hai phương diện đều có nguyên nhân, cũng không mâu thuẫn nhau. Sau khi cho cậu hai con "Con trùng thời gian", trạng thái của tôi lại kém đi. Trong tình huống như thế, tôi lấy cái gì để đối diện với Vua Thiên Sứ, che giấu sự tồn tại của mình? Tôi đã lớn tuổi rồi, chân tay già yếu, nếu không cần thiết thì chắc chắn phải trốn một chút."

Leonard nhất thời không tìm ra từ ngữ phản bác, cách mấy giây mới nói:

"Anh em với Amon, hẳn là còn cổ xưa hơn cả ông, thần Viễn Cổ Thái Dương chính là cổ thần trước đại tai biến..."

Không đợi Pares Zoroaster đáp lại, anh khẽ thở phào nói:

"Nói cách khác, bởi vì ông tự phong bế và ngủ say, nên vị Vua Thiên Sứ kia không phát hiện ra tôi có vấn đề?"

Pares cười haha nói:

"Không, phát hiện ra rồi."

"..." Leonard nghệt mặt ra, suýt nữa thì nhìn ngó xung quanh.

Anh nghi ngờ Adam đang yên vị ở góc nào đó trong phòng, yên lặng nghe mình và ông cụ nói chuyện!

Lúc này, Pares Zoroaster lại bổ sung thêm:

"Lúc ấy cậu ở khoảng cách rất gần, cậu cho rằng suy nghĩ trong lòng mình có thể giấu được một vị Vua Thiên Sứ chứa đựng "tính duy nhất" của con đường "Khán Giả" sao?"

"Hơn nữa, vào thời khắc mấu chốt, cậu hầu như toàn khẽ hô lên "ông già", "ông già" một cách thiếu lễ phép."

Leonard ngẩn người, đáp lại theo bản năng:

"... Ông, ông nghe thấy à?"

Anh nghi ngờ ông lão rõ ràng có nghe thấy, nhưng cố tình không đáp lại, sợ bị Adam phát hiện ra.

"Không có." Giọng nói hơi già nua của Pares chứa đầy vẻ trêu tức: "Tôi không cần nghe cũng có thể biết được cậu sẽ làm chuyện gì. Cậu là người như thế nào chẳng lẽ tôi còn không rõ hay sao?"

Trong lúc Leonard tỏ ra hơi xấu hổ, Pares Zoroaster tiếp tục nói:

"Chắc chắn Adam đã biết được cậu bị ký sinh, nhưng bởi vì tôi ngủ say và phong bế, nên không thể phát hiện ra được người ký sinh cậu rốt cuộc là ai. Bán Thần nắm giữ năng lực này nói nhiều thì cũng không phải nhiều, nhưng nói ít thì cũng không phải ít lắm."

'Vậy à...' Leonard nghe vậy, khẽ thở phào một hơi, anh lo nhất là Adam "nhìn thấy" ông cụ, quay về sẽ báo tin cho "Kẻ nghịch thần" Amon biết.

Nghĩ đến đây, Leonard đưa ra một nghi hoặc đã tích góp từ trước đó:

"Ông già, Vua Thiên Sứ là gì?"

Pares Zoroaster không hỏi Leonard từ đâu biết được khái niệm này, chỉ giải thích đơn giản:

"Những người vượt qua danh sách 1, nhưng lại chưa thành thần."

"Nếu đặc biệt đưa ra tám vị Vua Thiên Sứ lớn nhất, thì chính là những người phù hợp với định nghĩa vừa rồi, trước đại tai biến đã thờ phụng thần Viễn Cổ Thái Dương."

'Cái gì gọi là vượt qua danh sách 1 nhưng lại chưa thành thần? Làm bằng cách nào? Chứa đựng cái gọi là" tính duy nhất"?' Leonard định bụng hỏi lại, nhưng nghi ngờ ông lão sẽ không giải thích chi tiết, nên quyết định nói chuyện khác trước, sau đó tìm cơ hội quay lại.

Anh cân nhắc một chút, hạ thấp giọng, lên tiếng nói:

"Trong cuộc chiến báo thù Ince Zangwill, tôi đã gặp phải khó khăn rất lớn, ngay cả kẻ địch cũng không dám nhìn thẳng, càng đừng nói đến sử dụng phù chú "Kẻ ăn cắp vận mệnh"... Trong tình huống nhờ ông giúp đỡ không có kết quả, tôi đã lựa chọn tụng niệm tôn danh ngài "Kẻ Khờ", và đã được đáp lại."

"Sau khi chuyện kết thúc, tôi hệt như nằm mơ, bước vào một tòa cung điện cổ xưa, vị kia được bao phủ trong sương mù xám vô biên vô tận..."

Leonard còn chưa dứt lời, Pares đang im lặng lắng nghe bỗng cắt ngang lời anh:

"Cậu gặp "Kẻ Khờ" rồi?"

"Đúng vậy, khí chất còn thâm trầm hơn biển lớn, nguy nga hơn núi cao, bóng dáng bị sương mù xám bao phủ, khiến người ta không thấy rõ mặt." Leonard nhớ lại lúc ấy, dùng từ ngữ mang chút thơ ca để miêu tả: "Ngài ấy thành lập một tổ chức, chiều thứ hai hàng tuần đều tiến thành một buổi họp trước Thần, là buổi họp trước Thần thực sự. Hiện giờ tôi đã là một thành viên trong đó."

Pares lại một lần nữa im lặng, rất lâu sau mới lên tiếng:

"Vị "Kẻ Khờ" kia bảo cậu nói cho tôi biết?"

"Đúng vậy." Leonard ngồi ở đó, tự gật đầu, ép giọng xuống thật thấp, nói với không khí: "Ông già, ông có quen không?"

Pares Zoroaster thở dài một tiếng nói:

"Không quen, nhưng tôi đại khái có thể đoán ra chút lai lịch, cậu không cần phải hỏi là gì, tôi sẽ không nói cho cậu."

"Haha, đây có lẽ là cơ hội của cậu. Bằng không cậu rất khó để trở thành Bán Thần."

Leonard há miệng ra, rồi ngậm lại, không nhắc thêm về chuyện tụ hội Tarot nữa, bởi vì ngài "Kẻ Khờ" không nói những chi tiết khác có thể truyền ra ngoài.

Anh ngẫm nghĩ rồi nói:

"Ông già, có phải còn có một vị Vua Thiên Sứ tên là Medici, danh hiệu "Thiên sứ chiến tranh" đúng không?"

Pares "ừm" một tiếng:

"Cũng có thể gọi là "Hồng thiên sứ", nhưng đã sớm ngã xuống rồi. Cậu còn từng tới gần nơi ngài ấy tử vong."

"Nơi nào?" Leonard kinh ngạc, hoàn toàn không có ấn tượng gì.

Pares cười nhạo nói:

"Mấy người con đường "Đêm Đen" như cậu đều có trí nhớ kém vậy sao? Tôi nhớ nữ thần của các cậu không giống thế này."

"Còn nhớ di tích trong lòng đất lúc trước phát hiện được ở Backlund kia không?"

"Đế quốc liên hợp Tudor Tronsoest? Alista Tudor trở thành "Huyết hoàng đế" ở nơi đấy?" Leonard có điều hiểu ra, hỏi ngược lại.

Giọng nói hơi già nua của Pares Zoroaster lại vang vọng trong đầu anh:

"Đúng vậy."

Leonard vừa định làm rõ logic ẩn chứa trong phương diện này, vừa nói chuyện ác linh cho ông lão biết.

"Tinh thần do Medici lưu lại hòa lẫn với tàn dư của hai Đại thiên sứ Einhorn và Sauron, hình thành lên một ác linh hoàn toàn mới?" Pares khó mà tin nổi lặp lại lời của Leonard, sau đó nói với ý cười khó có thể che giấu: "Ba người họ chắc chắn là tử địch, đúng kiểu có ngươi thì không có ta. Sau khi chết lại dung hợp làm một thể, không phân biệt nổi. Điều này thật là, haha, chắc chắn là rất vui đây."

Leonard không hiểu ông lão cười cái gì, theo bản năng hỏi:

"Họ là kẻ tử địch?"

Pares thu lại ý cười:

"Đúng vậy, sở dĩ Medici thất thủ và bị bắt, là vì lúc ấy đang đối phó với tổ tiên của gia tộc Sauron bị rơi vào cạm bẫy."

"Không phải là không đề phòng, nhưng chủ yếu tập trung vào phía "Ma nữ nguyên sơ", nào ngờ Alista Tudor đột nhiên nổi điên. Chà, trong chuyện này, Adam và Amon đã có tác dụng khá quan trọng."

'Ác linh kia chính là kẻ thù của Adam... Vì sao "Huyết hoàng đế" lại muốn bắt Medici và hai Đại thiên sứ Sauron và Einhorn? Nơi họ ngã xuống là cung điện mà Alista Tudor trở thành "Huyết hoàng đế"... Họ là vật liệu nghi thức để thành chân thần? Ừm, dựa theo cách nói của Ngài "Kẻ Khờ", sau khi Adam lấy được "0-08", đã cách thần vị gần hơn... Việc này cũng tính là thu thập vật liệu? Amon đối phó với ông lão, chẳng lẽ là căn cứ vào nguyên nhân này?' Leonard đưa ra suy đoán, định hỏi thêm, nhưng cuối cùng lại không mở miệng.

Anh sợ chạm đến một thứ gì đó quá bí ẩn, khiến ông lão xuất hiện phản ứng xấu.

Anh tính lần tụ hội sau sẽ hỏi về phương diện này.

Sau khi im lặng một chút, Leonard nhìn ra cửa phòng đang đóng chặt, nhỏ giọng nói:

"Ngài "Kẻ Khờ" và giáo hội, có phải đã hiểu ngầm ở một mức độ nhất định nào đó?"

"Đến giờ vẫn không có người đến điều tra thì chứng tỏ cậu nói đúng." Pares Zoroaster trả lời khá trực tiếp.

Leonard khẽ gật đầu:

"Tiếp theo họ sẽ sắp xếp tôi như thế nào?"

"Sắp xếp như thế nào? Ghi công trạng cho cậu, đợi cậu tiêu hóa xong ma dược thì cho cậu tấn thăng danh sách 5, sau đó phân công cho cậu một tiểu đội "Găng tay đỏ", phái cậu đi hoàn thành nhiệm vụ, hoặc là điều cậu đến giáo khu quy mô lớn như Backlund làm chấp sự để phụ trách một mặt nào đó." Pares nói với vẻ không quan tâm lắm.

'Quay về Backlund... Klein dường như đang định mưu tính việc gì đó ở Backlund...' Suy nghĩ của Leonard bỗng phân tán.

Anh không nói chuyện với ông lão nữa, ngửa người về phía vách tường, đặt hai tay ra sau đầu, ngồi một cách tùy ý.

........

Đêm khuya, trong thành thị nằm ở biên giới giao giữa Đông Balam và Tây Balam, bên ngoài một dãy kho chứa.

Dwayne Dantes thái dương hoa râm, mặc lễ phục cầm gậy chống nạm vàng, đang đối ám hiệu với quan quân đang trực, đưa ra mật mã, sau đó thấy đối phương mở cánh cửa lớn của một kho hàng, nghe anh ta nói bằng giọng điệu thoải mái:

"Tất cả ở bên trong, các anh tự mình kiểm tra hàng hóa, tự mình chuyển đi."

"Với cả, trước khi rời đi thì trả nốt khoản còn lại cho tôi."

Dwayne Dantes khẽ gật đầu, ước lượng vali da trong tay, trong đó đựng năm nghìn đồng bảng vàng tiền mặt, toàn bộ đến từ khoản chi trước của Masenyer.

Lúc này, trong căn nhà ba tầng cách hai kho hàng, có hai bóng người đang lẳng lặng nhìn chăm chú vào tất cả.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro