Chương 194: Hướng xuống thành thị

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Thật sự cảm giác có chút nóng nảy, nhưng cũng không phải quá dễ nóng giận..." Klein đội mũ miện ba tầng mặc pháp y lam sậm cầm "Quyền trượng Hải Thần" tập trung quan sát trạng thái của bản thân.

Cái này có nghĩa lá bài "Bạo quân" quả thật có thể áp chế hiệu quả xấu của "Quyền trượng Hải Thần" ở mức độ nhất định, nhưng cũng không phải hoàn toàn xoá đi.

Klein mượn dùng minh tưởng bình phục tâm tình, chuyển nhìn về phía đống đồ vật trong góc.

"« Grossel du ký »? Đây là vật phẩm phòng ngự mạnh nhất của mình hiện tại, lại có tác dụng kỳ diệu, nhưng vấn đề ở chỗ, nó là do một vị cổ thần khác, 'Rồng Không tưởng' Angelweed chế tạo ra, dựa theo cách nói của 'Mặt Trời', vị Cự long vương này từng có một trận doanh với chủ nhân Calderon, Tử Thần viễn cổ, Thuỷ tổ Chim bất tử Gregory, không ai biết lần này 'Du ký' sẽ kích phát biến hóa không cần thiết hay không... Lấy cẩn thận làm trọng tâm, vẫn không mang theo thì có vẻ tốt hơn."

"Cùng loại với còi đồng Azik, người giấy biến dị kia cũng không thể dung nạp, nó có khí tức của Tử thần nhân tạo còn sót lại... Cái này có lẽ sẽ mang đến uy hiếp nào đó khi thăm dò Calderon, có tiềm tàng tai hoạ ngầm rất lớn."

"Đặc tính phi phàm 'Tư tế ánh sáng'? Cái này có thể khắc chế vong linh hiệu quả, là thiên địch với nhóm cư dân 'Thành phố người chết', nhưng chỉ là vật liệu, còn chưa chế tác thành vật phẩm thần kỳ, có thể phát huy tác dụng tương đối có hạn, ảnh hưởng xấu lại cực kỳ nghiêm trọng, cực kỳ không tốt đối với trạng thái hồn thể của mình, mặt khác, tia chớp cũng có thể 'Tịnh hóa' người chết, dưới tình huống cầm 'Quyền trượng Hải Thần' cùng 'Hải ngôn', cũng không cần thiết cần phải mang theo đặc tính phi phàm 'Tư tế ánh sáng'..." Klein trong đầu hiện lên từng suy nghĩ, loại trừ những vật phẩm còn lại trong đống đồ linh tinh.

Tay trái của anh mang găng tay da người, cầm "Quyền trượng Hải Thần", tay phải nhẹ nhàng nhấc, khiến cho gậy ba toong "Hải ngôn" chủ động bay lên, rơi vào lòng bàn tay.

Ngay sau đó, Klein ăn mặc theo kiểu giáo hoàng cải biến dung mạo hồn thể, để cho ngũ quan đều nấp ở trong bóng đen mũ miện ba tầng.

Anh chậm rãi đứng lên, pháp y lam sậm theo gió khẽ động, quyền trượng xương trắng ánh sáng loá mắt.

Chỉ cất bước một cái, "Bạo quân" Klein đã thông qua "Cánh cửa triệu hồi", đi ra từ trong ánh nến, đi tới thế giới hiện thực, đặt mình ở trong nhà vệ sinh coi như rộng rãi.

Sau khi mang phù chú "Kẻ ăn cắp vận mệnh" cùng súng ngắn "Chuông tang" dung nạp vào trong cơ thể, anh mở cửa trở lại phòng khách, thao túng "Người thắng cuộc" Enzo lại đây, tiếp nhận gậy ba toong "Hải ngôn".

Ngẫm nghĩ, Klein lại rút súng ngắn "Chuông tang" ra, đưa cho "Thượng tướng địa ngục" Ludwell.

Làm xong tất cả cái này, anh mang hai con rối, dựa vào năng lực phi phàm "Lữ hành", thẳng đến tọa độ linh giới mà tiểu thư "Ma thuật sư" cung cấp.

Một đường này tương đối thuận lợi, khí tức "Bạo quân" làm cho nhóm sinh vật Linh giới có hình thù kỳ quái ven đường không dám tới gần, thậm chí không dám nhìn thẳng, không bao lâu, Klein đã đến mục tiêu.

Cảnh tượng trước mắt anh không có khác nhau về bản chất với những nơi khác của Linh giới là mấy, các loại khối màu sắc nồng đậm tươi sáng trùng điệp, từng đám sương mù tràn ngập ở các nơi, ở chỗ sâu thẳm, từng đôi mắt lần lượt rời đi.

Pháp y Giáo hoàng như áo choàng lay động rất nhỏ, Klein hơi phân biệt, để cho "Người thắng cuộc" Enzo cùng "Thượng tướng địa ngục" Ludwell tiến vào một đám sương mù xem qua thực loãng thực bình thường.

Bỗng nhiên, tầm nhìn anh thu được từ hai con rối chợt trống trải, chiếu rọi ra một tòa thành thị rộng lớn chỉ có trong truyền thuyết thần thoại mới có thể xuất hiện.

Thành thị này khác với bình thường, không có phát triển về chỗ cao, mà là từng vòng từng vòng kéo dài hướng về hố sâu trong lòng đất, chỉnh thể làm cho người ta cảm giác như lăng tẩm chổng ngược.

Kiến trúc bên trong nó có đủ loại phong cách, nhưng đều giống nhau kỳ dị, chúng nó có khi là cột đá cao ngất tái nhợt, đỉnh mài ra căn nhà đơn thật lớn, có thành hình chữ nhật, cửa mở ở nóc nhà, không có cánh cửa sổ nào, có xây ở trong lòng đất, lối vào dựng một cái bia mộ, có xây bằng xương trắng, hỗn độn rời rạc.

Mà khoảng cách càng gần với hố sâu trong lòng đất, kiến trúc bảo tồn càng hoàn hảo, khoảng cách càng gần ở phía trên, càng nhiều chỗ sụp đổ, tràn ngập cảm giác suy vong cùng đổ nát do thời gian mang đến.

Klein để cho hai con rối dừng bước chân, đứng ở rìa thành thị, nhìn xuống tất cả, nhưng lại không thấy rõ ở đáy kiến trúc rốt cuộc là bộ dáng gì, nơi đó bao phủ bởi bóng tối thâm trầm, tựa như đã mấy ngàn năm mấy vạn năm không có ánh sáng chiếu vào.

Sau quan sát ngắn ngủi, "Người thắng cuộc" Enzo chủ động cúi thấp đầu, dùng tiếng Hermes cổ khàn khàn thì thầm:

"Kẻ Khờ không thuộc về thời đại này."

"Chúa tể thần bí ngự trên màn sương xám."

"Vị vua vàng đen nắm giữ vận may..."

Hắn vừa dứt lời, Klein đang ở bên ngoài thành phố Calderon bên tai liền vang lên tiếng khẩn cầu hư ảo trùng điệp, cũng nhận ra giọng nói này đến từ một người đàn ông cố ý giọng khàn khàn.

"Là con rối vừa cầu nguyện..." Klein nhẹ nhàng thở ra, hơi lẩm bẩm không thể nhận ra, "Cái này chứng minh thành phố Calderon không có che chắn sương mù xám, ít nhất khu vực bên ngoài không có che chắn sương mù xám, mình có thể đi vào."

Anh nói là nói như vậy, lại tuyệt không cấp bách, chuyển sang thao túng "Thượng tướng địa ngục" Ludwell, để cho hắn nâng cánh tay trái lên, mở ra bàn tay.

Hào quang hư ảo bỗng nhiên bùng nổ, tiếp theo lấy một điểm làm tâm tròn, sụp đổ vào bên trong, hình thành một cánh cửa lớn đồng xanh.

Cửa lớn này hơi mơ hồ, cực kỳ hư ảo, mặt ngoài giăng kín hoa văn thần bí không đếm được, làm cho người ta có một loại cảm giác tĩnh mịch cùng thâm trầm không thể diễn tả bằng lời.

Kẹt một tiếng, cửa lớn đồng xanh thần bí mở về phía sau, nứt ra một khe hở.

Thông qua khe hở này, Klein thấy một mảng bóng tối sâu nhất trầm nhất.

Trong bóng tối, xám trắng bắt đầu chuyển động, khi thì cuộn lên, khi thì rơi xuống, tựa như một con sông chảy ở trong bóng đêm không có ánh sáng.

Hai bên của nó, mơ hồ thể hiện ra những cây cột đá thật lớn mà tái nhợt, cực kỳ giống với những cái tồn tại trong thành phố Calderon, chỉ là càng thêm khoa trương.

Đúng lúc này, một đôi mắt trong suốt, một gương mặt khó có thể mô tả, đột nhiên toát ra, chen đầy cái khe hở của cửa lớn đồng xanh hư ảo kia, khẩn cấp muốn thông qua.

Klein mắt thoáng đau đớn, vội vàng để cho con rối Ludwell nắm tay trái lại.

Ken két!

Cửa lớn hư ảo giăng kín hoa văn thần bí nọ bị sức mạnh vô hình thôi động, khép lại từng chút một, biến mất trong tầm mắt của "Người thắng cuộc" Enzo.

"Cửa lớn thần bí cách ly sống với chết, đi thông Minh giới này tựa như bị cải biến chỉ hướng, phía sau cửa không phải là Minh giới, mà là khu vực trung tâm thành phố Calderon, chỗ sâu nhất của cái hố trong lòng đất kia?" Klein đội mũ miện ba tầng mặc pháp y giáo hoàng cầm "Quyền trượng Hải Thần" có chút suy nghĩ gật đầu.

Cứ như vậy, rất nhiều năng lực lĩnh vực tử linh sẽ bị viết lại ở thành phố Calderon, xuất hiện dị biến.

Có nhận thức được phương diện này, Klein lại để cho "Thượng tướng địa ngục" Ludwell nâng cánh tay trái lên.

Nửa người bên trái của con rối này nhanh chóng hư ảo, có chút màu lục hiện ra, giống như biến thành oan hồn hoặc là u linh.

Cánh tay cùng bắp tay hắn không hề tuân theo quy tắc hiện thực, đột nhiên kéo ra một khoảng rất dài, lòng bàn tay cực kỳ tái nhợt, có gương mặt hư ảo hiện ra.

Gương mặt nọ miệng nửa mở, đầu lưỡi nhọn như lưỡi rắn, bao trùm đầy lông trắng.

Cái đầu lưỡi này chợt bắn ra rất xa, làm cho người ta có cảm giác không đủ chân thật, giống như có thể trực tiếp chui vào trong cơ thể của con người, hấp thụ ra linh hồn.

"Quả nhiên, năng lực 'Sứ giả Tử Thần' mà Ludwell mượn dùng sinh vật Minh giới trong cơ thể có được xuất hiện biến dị, không chỉ càng thêm lợi hại, hơn nữa từ cách không rút ra linh thể đã biến thành trực tiếp hút ra..." Klein đứng ở lối vào Calderon, để cho con rối "Thượng tướng địa ngục" này mang các loại năng lực phi phàm lĩnh vực "Tử Thần" phân loại triển bày ra một lần, nắm chắc được chỗ khác với tình huống bình thường của chúng.

Trong đó, điểm giống nhau là đều trở nên càng mạnh hơn!

Sau đó Klein lại để cho "Người thắng cuộc" Enzo dùng đặc thù của bản thân cùng các loại năng lực mà nhẫn "Hoa máu", gậy ba toong "Hải ngôn" thêm vào làm thí nghiệm, đưa ra từng kết luận:

"Phương diện vận mệnh không chịu sự ảnh hưởng..."

"Sét đánh tia chớp bị áp chế, yếu đi không ít..."

"Không thể bay quá cao..."

"Đao gió, ca xướng, huyễn lân, cân bằng, màn nước các loại năng lực không có biến hóa..."

Theo thí nghiệm này kết thúc, Klein để cho "Người thắng cuộc" Enzo, "Thượng tướng địa ngục" Ludwell dọc theo cầu thang xám trắng ở lối vào, đi xuống từng bước một, đến gần khu vực ngoài rìa nhất của thành phố Calderon, kiến trúc nơi đó đã sụp xuống toàn bộ.

Khi sắp đến khoảng cách hai trăm mét, Klein nâng tay phải lên, xoa bóp gương mặt trong bóng đen dưới mũ miện ba tầng, sau đó, nắm "Quyền trượng Hải Thần", cất bước bước vào sương mù loãng.

Đầu hơi mê muội, cảnh tượng trước mắt đột nhiên biến đổi, anh đã tiến vào "Thành phố người chết" Calderon.

Kìm nén cảm xúc gấp gáp xao động trong lòng, Klein để cho găng tay trên tay trái trở nên thâm trầm.

Thân thể anh theo đó hư hóa, nhiễm lên màu sậm, biến thành bóng đen, chỉ có "Quyền trượng Hải Thần" trong tay vẫn tản mát ra hào quang hoặc trắng bạc hoặc xanh lam.

Sau khi lợi dụng hồn thể che chắn cùng lá bài "Bạo quân" áp chế, Klein lướt về phía trước, hoà nhập vào trong bóng đen của kiến trúc sụp đổ, nấp theo phía sau hai con rối, làm trinh sát bước đầu đối với khu vực bên ngoài Calderon.

Trong khi lướt qua, Klein đã dần dần nhận ra điểm dị thường.

Nơi này quá yên tĩnh!

Yên tĩnh đến mức giống như cả tòa thành thị đều đã chết đi, ngay cả sâu bọ cũng không tồn tại!

Mà dựa theo cách nói của "Ma kính" Arodes cùng "Hồng quang" Ayer Morea, lúc trước khi Thuỷ tổ Chim bất tử Gregory mang Calderon nhổ lên ném vào chỗ sâu trong Linh giới, cũng không để cho cư dân trong thành phố rời khỏi, bình thường mà nói cũng sẽ có chút sinh vật Linh giới ngẫu nhiên tiến vào.

Nhưng lúc này, khu vực bên ngoài này đừng nói có sinh linh hoạt động, ngay cả đầu lâu, xác sống, thậm chí một hai cây xương cốt không phải kiến trúc, cũng không có!

Klein tinh thần càng thêm căng thẳng, mượn dùng tầm mắt của "Người thắng cuộc" Enzo cùng "Thượng tướng địa ngục" Ludwell, càng thêm cẩn thận đánh giá bốn phía.

Trong quá trình này, ánh mắt anh đảo qua một cây trụ lớn xám trắng đã gãy, nhìn thấy trong căn nhà xa xưa đổ nát ở trên đỉnh đó có vòng tròn được mài từ hoàng kim.

Mặt ngoài vòng tròn bóng loáng chiếu rọi ra một bóng người, nhưng đối ứng không phải "Người thắng cuộc" Enzo, mà là bản thân Klein đội mũ miện ba tầng mặc pháp y màu lam sậm!

Klein này bên ngoài thân thể âm khí dày đặc, khuôn mặt một mảng tái nhợt, trong mắt không hề có thần thái, tựa như đã chết đi lâu rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro