Chương 195: "Bạo quân" chi uy

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Klein tránh ở trong bóng đen trong lòng căng thẳng, chợt bình tĩnh lại, tuyệt không hoảng sợ.

Bởi vì, anh vô cùng chắc chắn, bóng người chiếu rọi ở mặt ngoài vòng tròn hoàng kim bóng loáng kia không phải anh, ít nhất không phải là anh chân chính!

Nếu thật sự là anh, "Người thắng cuộc" Enzo còn có thể thấy sương mù xám, thấy hình ảnh kỳ dị nghi ngờ là hình thái sinh vật thần thoại nào đó, cái này sẽ làm cho bản thân Klein ngất đi ngay tại chỗ!

'Nếu mình không có xảy ra chuyện gì, vậy chứng tỏ trong "kính" không phải là mình...' Klein vừa mở ra thị giác của "Dây linh thể", vừa thao túng "Người thắng cuộc" Enzo, cầm gậy ba toong "Hải ngôn", tiến đến gần cây trụ lớn xám trắng vỡ nát cùng căn nhà cổ xưa sụp đổ, đồng thời lặng yên phóng ra phần "May mắn".

Con rối có làn da ngăm đen từng bước một đi tới phía trước vòng tròn hoàng kim nọ, kẹp gậy ba toong cúi người, nâng nó lên, cẩn thận nhìn kỹ một lần.

Cái vòng tròn này chia làm hai tầng trong ngoài, phần trung tâm bóng loáng như gương, chỉ có rất ít hoa văn, phần rìa khắc từng sinh vật hình chim, toàn bộ mang loại cảm giác hoa lệ cổ xưa.

Hình ảnh nó chiếu rọi ra vẫn không có gì thay đổi, rõ ràng đối diện là con rối Enzo, nhưng hiện ra lại là khuôn mặt âm khí dày đặc tái nhợt mắt không thần thái của Klein, liền ngay cả "Quyền trượng Hải Thần" cùng mũ miện ba tầng, pháp y giáo hoàng mà lá bài "Bạo quân" thêm vào, đều không sai sót, nếu không phải khuyết thiếu sương mù xám trắng tương quan, Klein khẳng định sẽ nghĩ vòng tròn này có thể nhìn xuyên thấu qua con rối cùng dây linh thể, trực tiếp ảnh hưởng tới bản thân, hoặc là gặp phải chuyện giống như "Thánh giả đen" ở trong di tích thần chiến, bất tri bất giác bị phân liệt ra thêm một chính mình nữa.

'Cái này rốt cuộc là có ý gì...' Klein không vội cũng không loạn từ khu vực bóng tối đi ra, khôi phục bộ dáng khi mới vào Calderon, sau đó lợi dụng năng lực phi phàm "Tên hề", để trong đầu chiếu rọi ra trạng thái của bản thân hiện tại.

Anh cầm quyền trượng xương trắng được khảm bằng bảo thạch xanh lam, mang áo choàng pháp y giáo hoàng, đầu đội mũ miện ba tầng có "châu báu" khác nhau làm đẹp, khuôn mặt giấu ở trong bóng đen tương ứng, nhìn có chút mơ hồ, mà toàn bộ khí chất lại âm trầm mục nát, giống như xác sống mới bị đào ra từ trong nghĩa địa!

'Cái này...' Klein đột nhiên cả kinh, không nghĩ tới việc bản thân đã thật sự phát sinh biến hóa, vòng tròn hoàng kim nọ chiếu ra lại thật sự là mình, ngoại trừ không có phần sương mù xám giao thoa với hiện thực!

'Không liên quan đến sương mù xám, cũng không phải chuyện gì lớn...' Anh vội trấn an bản thân một câu, bình phục lại trạng thái tâm lý.

Bình thường mà nói, với kinh nghiệm phong phú cùng năng lực kiểm soát bản thân rất tốt của Klein, lúc này không cần phải làm như vậy, nhưng anh một là suy xét đến việc mình đang cầm "Quyền trượng Hải Thần", rất dễ dàng vội vàng xao động, phải luôn chú ý, hai là rõ ràng nơi này từng là thần quốc của Thuỷ tổ Chim bất tử Gregory, lưu lại sự sắp xếp hồi sinh của đối phương, tất nhiên sẽ có những thứ quái dị, khó tránh khỏi cảm giác khẩn trương so với đi những nơi khác.

Sau khi thao túng "Thượng tướng địa ngục" Ludwell quay về, mượn dùng năng lực phi phàm của hắn kiểm tra một phen đối với bản thân, Klein bước đầu có phán đoán:

"Sinh linh tiến vào Calderon, sẽ tự nhiên chuyển hóa về hướng xác chết, điểm này giống với Minh giới, nhưng lại có sự khác nhau về bản chất, ở trong này, sinh vật còn sống sẽ không đột nhiên chết đi, sẽ chậm rãi trở thành sinh vật bất tử không hề có năng lực suy nghĩ, mà là trực tiếp trở thành vong hồn."

'Vừa rồi không phát hiện ra điểm này, là vì Enzo cùng Ludwell bản chất đã là xác chết, không cần chuyển hóa nữa..."Ma kính" Arodes và "Hồng Quang" Ayer Morea cũng không nhắc tới điểm này, là vì "Nhà lữ hành", sinh vật Linh giới cùng Thiên sứ sau khi còn sống và rời khỏi nơi này, đều tự nhiên khôi phục lại trạng thái bình thường sao? Loại chuyển hóa này không thể ảnh hưởng tới sức mạnh sương mù xám dung nhập vào hiện thực, mà vòng tròn chiếu ra chỉ là chính mình khi trở thành xác chết, không phải toàn bộ mình, hoặc là mình đã phát sinh qua lại với Calderon?' Klein càng có khuynh hướng về phán đoán sau, nhưng lại không thể khẳng định.

Đúng lúc này, có thanh âm vang lên ở gần đó.

Keng!

Keng! Keng!

Thanh âm này trầm trọng mà thanh thúy, giống như có người đang gõ mạnh vào kim loại.

Klein không nóng lòng phản ứng, cẩn thận lắng nghe hai giây, mới để cho "Người thắng cuộc" Enzo buông vòng tròn hoàng kim nặng nề nọ, đi về phía mộ của một khối bia mộ bị gãy cách đó không xa.

Một nửa bia mộ kia đối ứng với một kiến trúc đi vào trong lòng đất, mặt trên dùng "Ngôn ngữ xác chết" viết:

"... Một tên rất dễ phẫn nộ, vì dùng đầu đi so độ cứng với chùy sắt của người khác mà chết."

"Người thắng cuộc" Enzo vòng qua bia mộ bị gãy nọ, đến cửa kiến trúc như lăng tẩm, vươn tay trái, nắm lấy tay nắm, dùng sức kéo cửa ra.

Trong tiếng kèn kẹt rỉ sắt nứt gãy, cửa lớn nặng nề nọ thong thả mở rộng.

Vù vù vù!

Từng mũi tên ngưng tụ hào quang tái nhợt bay ra!

Chúng nó sát khuôn mặt, đỉnh đầu, thân thể, đùi Enzo, bay về phương xa, chui vào mặt đất, biến mất không thấy, mà "Người thắng cuộc" lông tóc lại không hề có chút thương tích.

'... Không thể không nói, con rối như vậy quả thực là thần khí để thăm dò mạo hiểm...' Klein cảm khái một câu từ tận đáy lòng, để cho Enzo đưa ánh mắt hướng về kiến trúc phía dưới.

Đó là một tiệm thợ rèn, một Cự Nhân có làn da xanh đen, đầu giống như quả dưa hấu vỡ đang cầm chùy lớn, không ngừng đập xuống cái thớt gỗ, nhưng mặt trên lại không có cái gì.

Bởi vì Cự Nhân đầu vỡ ra kia có "Dây linh thể" bình thường, không thuộc về phân hồn của người khác, Klein lặng yên nhẹ nhàng thở ra.

Anh vừa muốn để cho Enzo tiến lên một bước quan sát, thân thể đột nhiên tê liệt, suy nghĩ chợt chậm đi.

Loại cảm giác này, anh từng biết qua, lúc trước ở thành phố Tingen khi bị vật phong ấn "2049" ảnh hưởng, chính là trạng thái giống vậy!

Quá khứ Klein cũng không hiểu rõ bản chất của cái này, sau khi trở thành "Bậc thầy điều khiển rối" mới biết được, đây nghĩa là "Dây linh thể" của bản thân đã bị vật phong ấn khống chế!

Nói cách khác, anh hiện tại đã bị người ta nắm trong tay "Dây linh thể"!

Hơn nữa, khác với quá khứ là, thân thể anh không chỉ có các khớp xương bị "rỉ sét", giống như bị người nhét đầy cao su, còn có cảm giác tê liệt rất mạnh như bị sét đánh trúng, cho nên động tác càng thêm gian nan.

'Không ổn... là Kẻ cướp đoạt Linh giới... mình đề phòng... nó dùng phân hồn... dẫn dắt dời sự chú ý của mình đi... âm thầm tới gần... lại không nghĩ tới... Ngoại trừ phân hồn... còn có... người hợp tác... Thợ rèn... Cự Nhân... kia... làm cho mình... sơ ý... mà tồn tại... Con rối... làm mình... có chút... bỏ qua... an nguy... bản thân... trong đầu.' Các loại suy nghĩ khó có thể khống chế xuất hiện trong đầu Klein, quấy nhiễu đi suy nghĩ tự cứu của anh.

Lúc này, thợ rèn Cự Nhân đầu vỡ kia nhấc chuỳ lớn lên, từng bước một đi về phía con rối Enzo, muốn đập hắn thành thịt vụn, mà ở cổ Klein, tựa như có gió âm lãnh thổi đến, kích thích tóc gáy anh dựng lên từng sợi một.

Xung quanh vẫn yên tĩnh dị thường, từng sinh vật có hình thù kỳ quái từ trong cột đá xám trắng, từ trong căn nhà sụp đổ, từ trong bia mộ lăng tẩm, chậm rãi đi ra.

Chúng nó chỉ có nửa thân trên, có trong suốt đến hầu như nhìn không thấy, có thân thể mềm mại như là sợi mì, có ngực bụng vỡ ra nội tạng đầy máu, có khuôn mặt xanh lục giống như ác linh, có mỗi một chỗ trên thân thể đều mọc ra con mắt, có giống như con sứa sống ở trong không khí.

Những ánh mắt không thể đếm được từ những nơi khác nhau nhất thời hướng về phía Klein, không có cảm tình, một mảng hờ hững.

Đúng lúc này, Klein miệng khó nhọc mở ra, thong thả rặn ra một từ:

"Ca hát..."

Anh còn chưa dứt lời, trên găng tay ở tay trái đã mở ra một cái miệng, lộ ra răng nanh trắng ởn.

"Ca ngợi ngài!"

"Chúa Sáng Thế Chân Thật."

"Chúa tể của bóng tối phía sau màn."

"Bản chất đọa lạc của toàn bộ sinh linh!"

Trong thanh âm sắc nhọn giống như móng tay lướt qua bảng đen này, "Người thắng cuộc" Enzo chợt bị vấp, làm cho hắn thành công tránh đi chuỳ lớn công kích, gậy ba toong "Hải ngôn" hưng phấn phun ra bọt nước:

"Xung kích! Xung kích! Xung kích!"

Đầu Klein đột nhiên đau đớn, suy nghĩ khôi phục một chút, rất nhanh không còn trì trệ.

Nhưng mà, thân thể anh vẫn "rỉ sét", tràn ngập cảm giác tê liệt.

Ngay sau đó, anh vẫn không nhúc nhích dựa vào linh tính, thao túng con rối Ludwell vừa trở lại bên cạnh đấm một cái về phía mình.

Phành!

Klein lảo đảo ra sau một bước, nháy mắt thoát khỏi trạng thái tê liệt chậm chạp.

Sau đó, anh đầu đội mũ miện ba tầng nóng lên, trực tiếp mở ra áo choàng sau pháp y giáo hoàng, giơ lên cây "Quyền trượng Hải Thần".

Từng viên bảo thạch màu xanh lam lần lượt sáng lên, giữa không trung bỗng nhiên hạ xuống từng tia chớp màu trắng bạc.

Tia chớp này phô ra "cành lá", bao phủ toàn bộ mấy trăm mét khu vực bên ngoài Calderon trong "rừng rậm lôi đình", khí tức hủy diệt cùng cảm giác phá hoại giống như thực chất!

Nhóm sinh vật hình thù kỳ quái lao ra từ những nơi khác nhau, ở trong một mảng trắng bạc này, vỡ vụn, bốc hơi, hoàn toàn biến mất không thấy đâu.

Gió bão trắng bạc càn quét vừa bớt đi, "Quyền trượng Hải Thần" trong tay "Bạo quân" Klein lại lần nữa phát ra hào quang chói mắt.

Từng con rắn điện bạo ngược vặn vẹo, dây dưa, lại buông xuống, giống như sóng to, từng tầng tiếp từng tầng.

Sau khi liên tục phóng thích hai lần "Tia chớp gió bão", Klein mệt mỏi không ít, cũng khôi phục lại sự bình tĩnh.

Trong lòng anh đột nhiên thót lên một cái, nhớ tới một việc.

Tia chớp gió bão là công kích phạm vi, sẽ không phân biệt địch ta, ngoại trừ chính anh tay cầm "Quyền trượng Hải Thần" cùng đồng bọn ở ngay bên cạnh, những thứ còn lại đều sẽ gặp phải sự đả kích mang tính hủy diệt!

Nói cách khác, "Thượng tướng địa ngục" Ludwell vẫn ổn, con rối Enzo quá nửa là đã bị "Thanh trừ".

Klein theo bản năng nhìn qua, chỉ thấy "Người thắng cuộc" Enzo đang hoàn hảo cuộn mình ở bên nửa cái bia mộ, phía sau là một cái chuỳ lớn kim loại còn đang chảy xuôi điện xà thật nhỏ, cùng chỗ cách chuỳ lớn không xa, còn có hai ngón chân không giống nhân loại cháy đen.

Lăng mộ đối ứng với bia mộ kia, đã sụp đổ hơn phân nửa, cái thớt gỗ màu đen rơi ở trên đất cũng có tia chớp màu trắng bạc còn sót lại.

'... Vậy mà vẫn chưa chết, không hổ là "Người thắng cuộc", tích tụ may mắn hẳn đã bị động tiêu hao hơn phân nửa...' Klein trong lòng buông lỏng, dùng ánh mắt mở ra thị giác của "Dây linh thể" đánh giá bốn phía.

Anh đang tìm Kẻ cướp đoạt Linh giới!

Anh cho rằng Kẻ cướp đoạt Linh giới khoảng cách thao túng "Dây linh thể" hẳn không có cách nào so sánh với phạm vi của "Tia chớp gió bão" bao trùm!

Những kiến trúc xung quanh vốn đã sụp đổ, giờ phút này đã gần đến bước bị san thành bằng phẳng, đá cùng xương trắng còn sót lại đa số đã cháy đen, ngay cả vòng tròn hoàng kim nặng nề nọ cũng vỡ tung.

Đột nhiên, một cái bóng xông ra từ trong đống đá bên sườn Klein cách hơn một trăm mét.

Nó là một bộ trường bào màu trắng bán trong suốt, không có đầu, không có tay chân, tựa như là một người vô hình vậy.

Lúc này, bề ngoài của nó rách tung toé, tràn đầy vết nứt cùng vệt đen, có vẻ có chút chật vật.

'Đây là Kẻ cướp đoạt Linh giới à... Vừa rồi "Tia chớp gió bão" càn quét hai lần, giống như cũng đã khắc chế nó...' Thấy một màn như vậy, Klein trong đầu chợt xuất hiện suy nghĩ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro