Chương 26: Hồi ức của Nast

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đợi đến khi áp lực được gỡ bỏ, Klein mới tùy ý kéo chiếc ghế dựa lại gần, đặt ở cửa, ngồi đối diện cách một đại sảnh với "Vua năm biển" Nast.

Tuy vị Vua Hải Tặc kia có chiều cao hơn 1m90, ngồi trên bục màu đen khá cao, dùng tư thái từ trên cao nhìn xuống, nhưng Klein cũng không hề yếu thế, trở tay đội lại chiếc mũ dạ cao.

Sau một quãng im lặng ngắn ngủi, Nast có phong hào Bá tước Bạch Phong chính thống cất giọng uy nghiêm nói:

"Cho ta câu trả lời về lý do anh muốn đặt câu hỏi."

Thân thể hơi mảnh khảnh của Klein nhàn nhã dựa về sau:

"Lý do chính là, thời điểm ngài cần giao dịch với tôi trong tương lai, không cần phải nghe thấy các yêu cầu giống vậy."

Trong đôi mắt đen của Nast lóe lên tia sáng đỏ sẫm, ông ta nói:

"Trên thế giới này vẫn còn thánh giả sống sót, về cơ bản ta đều quen biết, nhưng không bao gồm anh."

Klein vuốt nhẹ mặt nạ lông chim đang che trên mặt, chỉ cười không đáp, mà hỏi ngược lại:

"Ngài từng gặp Zarathu rồi sao?"

"Ta từng gặp ngài ấy hai lần trong cung điện của Đại đế Russell, cũng tiếp xúc với khá nhiều với thành viên của hội Mật Tu." "Vua năm biển" Nast dùng giọng điệu trần thuật đều đều nhưng cực kỳ có uy nghiêm để đáp lại.

'Khá nhiều thành viên của hội Mật Tu... Có rảnh thì giới thiệu cho mọi người làm quen đi...' Klein không nhịn được thầm than thở hai câu.

Anh lập tức mỉm cười nói:

"Tôi cũng từng gặp Zarathu."

Nast giơ tay vuốt ve chòm râu màu đen không dài lắm, bóng dáng vốn cao lớn dường như cũng to lên một chút, khiến bầu không khí trong phòng thuyền trưởng thêm phần tù túng, u ám không ánh sáng.

Qua mấy giây, ông ta dùng tư thái từ trên cao trông xuống nhìn chằm chằm vào Klein nói:

"Ấn tượng của ta đối với Đại đế Russell rất đơn giản."

"Không có người nào thích hợp để trở thành "Hắc hoàng đế" hơn ngài ấy."

Ông ta không giải thích hàm nghĩa và phương hướng cụ thể của "Hắc hoàng đế", cũng không quan tâm vị Bán Thần đối diện có nghe hiểu hay không.

'Vậy à... Nhìn từ lời nói cua "Vua năm biển", tuy trong nhật kí đại đế thể hiện ra là đến những năm cuối mới hạ quyết tâm chuyển sang con đường "Hắc hoàng đế", cũng làm các công tác chuẩn bị tương ứng, nhưng trên thực tế, từ sớm ngài ấy đã có những nhận thức và khuynh hướng nhất định, bất tri bất giác thể hiện ra, cũng sắp xếp khá nhiều bố cục từ sớm...' Klein nghĩ như có điều hiểu ra.

Anh tin rằng nhận thức của "Vua năm biển" Nast đối với Đại đế Russell cũng chừng như thế, dù sao chỉ từng gặp hai lần, thế là anh chuyển sang hỏi:

"Lúc tuổi già, đại đế có lệnh cho ngài hoặc cha của ngài làm việc bí mật gì không?"

Vương miện hình tháp nhọn trên đỉnh đầu Nast hơi lắc lư, ông ta trầm giọng nói:

"Từng có người hỏi ta câu hỏi tương tự."

Klein bật cười một tiếng, to gan suy đoán:

"Bernadette?"

"Đúng vậy." Nast vịn hai tay lên bên cạnh ngai vua, nói: "Thời điểm đó, cô ấy còn rất trẻ, chưa đủ trưởng thành, vậy mà lại hỏi ra một câu như vậy. Với cấp bậc và địa vị của Đại đế Russell lúc tuổi già, có giao cho ta và cha ta làm việc bí mật nào không? Ta và cha ta đi làm còn có thể giữ bí mật hơn so với việc ngài tự mình mưu tính, âm thầm hành động sao?"

'Ý là mình cũng chưa đủ trưởng thành như Bernadette lúc trước...' Klein thở dài, cười nói:

"Đối với người quan tâm đến việc này mà nói, cho dù chỉ có một tia hi vọng, cũng không muốn từ bỏ."

Đây cũng là nguyên nhân sau khi dùng ảo thuật trốn trên tàu chở khách, anh vẫn muốn tới gặp "Vua năm biển".

Anh muốn tìm kiếm manh mối về cánh cửa ánh sáng phía trên sương mù xám kia trong thế giới hiện thực, ngoài việc nghĩ cách xác nhận người xuyên không thứ ba là ai, còn phải điều tra sâu về những chuyện của Đại đế Russell, đây là lựa chọn tất nhiên!

Tia sáng đỏ sẫm trong đôi mắt "Vua năm biển" Nast co lại rồi phình ra một chút:

"Ngươi và Đại đế Russell có quan hệ gì?"

Klein ngẫm nghĩ, thở dài nói:

"Xem như là bạn cũ đi."

Dù sao phía trên cánh cửa ánh sáng thần bí kia, kén tằm tương ứng với hai người cũng được coi là hai "chiếc giường" liền nhau, chỉ cách nhau một vật cản, treo cùng chỗ hàng trăm ngàn năm.

Đây là quan hệ ở mặt hiện thực, còn về mặt tâm lý, Klein đọc nhiều nhật kí của đại đế như vậy, đã sớm bất tri bất giác coi đối phương là đồng hương chân chính, có nơi quy tụ tình cảm giống nhau và thân phận tương tự.

Nast nhìn chăm chú vào Bán Thần mỏng như quyển sách đang ngồi ở cửa hồi lâu, sau đó thu ánh mắt lại, thấp giọng nói:

"Còn vấn đề gì nữa không?"

Klein đã sớm có chuẩn bị, hỏi với tốc độ không nhanh không chậm:

"Trong lòng ngài, Đại đế Russell lúc tuổi già có chỗ nào khác thường không?"

Nast với cái trán hơi có nếp nhăn lặng lẽ hồi lâu rồi đáp:

"Ta không hiểu nhiều về ngài ấy lắm, không phát hiện ra chỗ nào khác thường."

"Điểm duy nhất khiến ta cảm thấy khó hiểu là, có vài lần ta và cha ta gặp ngài, ngài đều đứng trước cánh cửa sổ sát đất ở phía tây, nhìn về phương xa. Việc này có lúc xảy ra vào sáng sớm, có lúc xảy ra vào giữa trưa, có lúc xảy ra vào chạng vạng. Mà căn phòng kia cũng không phải chỉ có một dãy cửa sổ sát đất."

"Phía tây... phương xa... Biển sương mù sao?" Klein lên tiếng lẩm bẩm giống như tìm sự xác nhận.

Anh nhớ trong nhật ký của đại đế đã từng đề cập đến hòn đảo nguyên thủy thần bí kia, ghi chép rằng nó ẩn náu đâu đó trong Biển sương mù.

"Vua năm biển" Nast khẽ gật đầu, đáp:

"Đây cũng là suy đoán của ta."

'Phù...' Klein lặng lẽ thở hắt ra, cân nhắc một chút rồi đứng lên nói:

"Vấn đề của tôi đã hỏi xong, xin hãy tha thứ cho sự thăm hỏi mạo muội của tôi."

"Bá tước, không biết tôi có thể giúp đỡ trên giao dịch ở phương diện nào?"

Anh đang thực hiện lời hứa hẹn vừa rồi.

"Vua năm biển" Nast im lặng hai giây rồi đáp:

"Tìm giúp ta "Lá bài khinh nhờn" tương ứng với "Hắc hoàng đế"."

Trong một chớp mắt, Klein đã nghi ngờ Vua Hải Tặc đối diện đang thử mình, nhưng chợt cảm thấy một Bán Thần không rõ lai lịch và người nắm giữ lá bài "Hắc hoàng đế" rất khó để liên hệ với nhau, bèn cười đáp:

"Tôi sẽ cố hết sức."

"Nhưng, câu hỏi vừa rồi cũng không đáng giá bằng một tấm "Lá bài khinh nhờn". Nếu tôi có thể lấy được, tôi sẽ dùng các hạng mục nội dung bên trong để giao dịch với ngài. Đương nhiên, có lẽ tôi chỉ có thể cung cấp manh mối về lá bài."

Nast vuốt ve tay vịn của ngai vua màu đen, đáp lại không chút cảm xúc:

"Cứ thế đi."

Klein lại tháo mũ xuống, cúi chào, sau đó mở cửa rời đi, quay về boong tàu.

Trong cái nhìn chăm chú của đám người "Tử tước sợ hãi" Byrd Mustang, anh giơ hai tay lên.

Cơ thể anh nhanh chóng co rút lại, mặt nạ lông chim trên mặt cũng theo đó mở ra, chỉ hai ba giây sau, cả người anh biến thành một con đại bàng biển đầu đỏ bình thường.

Con đại bàng biển đầu đỏ này vỗ cánh, bay vút vào trong đêm mưa gió tối tăm, biến mất khỏi tầm mắt của các vị hải tặc trên tàu "Hắc hoàng đế".

'Đây là Bán Thần...' Byrd Mustang nhìn lên giữa không trung, không khỏi thổn thức.

Tuy đến danh sách 5, tiến thêm một bước, thì khuynh hướng phát điên và mất khống chế sẽ càng nghiêm trọng hơn, khiến người phi phàm có khả năng tấn thăng thất bại cao hơn, nhưng danh xưng nửa thần nửa người này vẫn hấp dẫn người ta, bởi vì chỉ cần thành công bước qua bước đó, thì có thể nhận được thần tính, khiến bản chất sinh mệnh xuất hiện sự thay đổi, bất kể là tuổi thọ hay sinh mệnh, đều hoàn toàn vượt ra khỏi phạm trù nhân loại, ngồi ở vị trí trên cao.

Trong tàu chở khách động lực hỗn hợp giữa cánh buồm và hơi nước, Klein không thao túng đại bàng biển đầu đỏ nữa, để nó rơi xuống một chỗ nào đó không ai nhìn thấy dưới đại dương bao la, làm mồi cho cá.

Giờ phút này, tinh thần của các hành khách trên tàu chở khách đều căng thẳng cao độ, bởi vì "Hắc hoàng đế" sắp lại gần.

Thật ra, đây là chuyện đã xảy ra cách đây vài phút, nhưng không biết vì sao, "Hắc hoàng đế" lại bỏ qua tàu chở khách, lái thẳng về phía trước. Mà tàu chở khách lại không nhân cơ hội mà thoát ra, ngược lại còn chạy vài vòng quanh "Hắc hoàng đế", duy trì khoảnh cách mấy trăm mét.

Tình huống kỳ dị như vậy duy trì một lúc, rốt cuộc cũng kết thúc, hai thuyền chỉ còn cách nhau mấy chục mét.

"Hắc hoàng đế" lướt qua bên cạnh tàu chở khách, lái vào trong bóng đêm mưa gió bão bùng, một đi không quay lại.

Hành khách, nhóm thuyền viên đều kinh ngạc nhìn theo, cách mấy phút sau mới nhận ra một sự thực:

""Hắc hoàng đế" đi rồi! Nó không định cướp bóc!"

Một phần hành khách vỗ tay reo hò, một phần thì khóc òa lên, một phần lại kiệt sức ngồi bệt xuống đất, thả lỏng bản thân. Chỉ có một số ít vẫn giữ sự tỉnh táo, cảm thấy vô cùng nghi hoặc về những gì vừa xảy ra, nhưng không thể đưa ra đáp án phù hợp với toàn bộ tình huống, chỉ có thể nói như tự an ủi:

""Hắc hoàng đế" hẳn là đã hoàn thành một cuộc cướp bóc, hơn nữa đây là tàu chở khách, không phải tàu chở hàng, cho nên đối phương không xem trọng!"

Cảm giác may mắn tràn ngập toàn bộ con tàu, Klein trong dáng vẻ của Dwayne Dantes chuyển ánh mắt về phía Bắc.

So với "Vua năm biển" Nast mới gặp Russell vài lần, thì còn một vị khác quen thuộc với vị đại đế này hơn:

"Nữ vương thần bí" Bernadette!

Cô gái cũng là Vua Hải Tặc như Nast gần đây thường xuyên lui tới Backlund!

"Đợi quay về Backlund, bảo "Thượng tướng ánh sao" liên lạc với "Nữ vương thần bí", mau chóng gặp cô ấy một lần..." Klein thu hồi tầm mắt, kéo rèm vào, trở về giường ngủ.

.......

Hải vực quần đảo Rorsted, trên "Tàu Tương Lai".

"Thượng tướng ánh sao" Cattleya rốt cuộc cũng nhận được hồi âm của "Nữ vương thần bí" Bernadette.

Cô hoàn toàn không biết tín sứ nhìn không thấy kia rốt cuộc đến đây từ bao giờ, nhưng việc này không trở ngại cô xuất hiện cảm xúc vui mừng.

Sau khi bóc phong bì, mở giấy viết thư ra, Cattleya vội vàng đọc nội dung hàng chữ đầu tiên bên dưới tên người nhận:

"Người kia quả thật là hậu duệ của Charles..."

'"Công tượng" kia thực sự là hậu duệ trực hệ của Đại Đế Russell... Không thể để hắn cùng tín đồ "Mặt trăng nguyên thủy" lăn lộn ở cùng một chỗ, phải đem hắn đưa lên "Tàu Tương Lai".' Cattleya vừa nghĩ vừa gật đầu nhẹ khó nhận ra.

Sau khi đưa ra quyết định, cô liền nghĩ đến tính cách và phẩm chất khiến người ta đau đầu của "Công tượng" Sharf kia, cảm thấy mình phải có trách nhiệm giáo dục và quản lý hắn.

Hơi cân nhắc một chút, cô tiến đến cửa sổ phòng thuyền trưởng, đem ánh mắt nhìn ra bên ngoài.

Sau khi tìm kiếm một phen, ánh mắt của cô dừng lại ở Frank, người đang ngồi bên cạnh mạn thuyền nhai cây nấm với hành lý trên người.

"Frank." Cattleya giọng điệu như thường gọi.

Frank kéo tay áo lập tức thoát khỏi sự trầm tư:

"Thuyền trưởng, có chuyện gì không?"

Cattleya trịnh trọng nói:

"Sau này sẽ giao cho ngươi một trợ thủ thực nghiệm."

Frank vốn sửng sốt một chút, sau đó lập tức lộ ra dáng vẻ tươi cười thuần túy:

"Được!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro