Chương 29: Mùi vị quen thuộc

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

'Nắm giữ con át chủ bài của cha mình, sao lại có khả năng không gây tổn hại đến ông ấy được? Ít nhất cũng sẽ gây ra ảnh hưởng xấu đến những việc ông ấy cố gắng thúc đẩy hoặc là phản đối...' Audrey đang trôi nổi trên không trung của thế giới tâm linh nhìn "Đảo ý thức" ở phía dưới, bình tĩnh suy nghĩ như bản thân đã dự liệu.

Ngay sau đó, cô bỗng rõ một việc, đó chính là Hervin Rambis thao túng Karon tự sát rốt cuộc là vì cái gì.

Đối với chuyện này, Audrey vẫn luôn rất quan tâm, hơn nữa còn từ các phương diện khác nhau nghe ngóng được các tin tức khác nhau, có sự nắm chắc khá rõ ràng đối với toàn bộ sự việc, nhưng từ đầu đến cuối cô khá mơ hồ người thao túng phía sau màn rốt cuộc muốn đạt được mục đích gì.

Cạm bẫy này nhìn có vẻ như nhắm vào túi tiền của đảng bảo thủ, Nam tước Sinderlas, chỉ cần trong quá trình xảy ra sai lầm tương ứng với bất cứ khâu nào, thì ngân hàng lớn kia đều rất có khả năng sẽ lộ ra vấn đề, bị tổ chức phi phàm của chính phủ xử lý, nhưng những gì thể hiện ra trong thực tế lại thiếu đi một phương án dự phòng nên có của một âm mưu xuất sắc. Sau khi Dwayne Dantes ra chiêu không theo lẽ thường, mưu đồ tỉ mỉ kia lập tức bị vỡ tan, không đưa ra sự bù đắp hữu hiệu nữa, thật sự không giống với kế hoạch của một cường giả danh sách cao con đường "Khán Giả".

Là một "Khán Giả" khá là có thâm niên, Audrey từ sớm đã nhận ra được một chút bất thường, đến hôm nay lại nghe thấy lời Hervin Rambis tự mình nói, cô mới như ngộ ra, nắm chắc được bản chất của cuộc hãm hại lúc trước.

Hervin Rambis không thèm để ý nó có thành công lật đổ được Nam tước Sinderlas hay không, vì ông ta đã lấy được thứ mình muốn.

Đúng như ông ta vừa nói, bên trong vương quốc, giữa tân đảng và đảng bảo thủ đã xuất hiện sự chia rẽ ở mức độ nghiêm trọng!

Hervin Rambis ngoài miệng nói là muốn giải quyết vấn đề ở phương diện này, nhưng trên thực tế, mục đích của ông ta chính là gia tăng sự ngăn cách, tạo ra sự chia rẽ!

'Vì sao lại làm vậy?' Audrey khống chế "Đảo tâm linh", không để nó thể hiện ra cảm xúc nghi hoặc.

Cô lập tức đáp lại lời Hervin Rambis vừa nói:

"Ngài lo lắng cho thế cục của vương quốc, tôi có thể hiểu được, tôi sẽ cố gắng hoàn thành nhiệm vụ."

Cô dứt lời, Hervin Rambis âm trầm trên "Đảo tâm linh" bỏ tay phải đang ấn trán xuống, còn Hervin Rambis ngồi trên ghế sô pha thì tươi cười nói:

"Cô quả nhiên là một thiếu nữ quý tộc rất biết đồng cảm và tràn đầy tình thương."

Nói xong câu đó, ông cụ mặc quần dài màu xám hoa văn xanh lam bỏ chân phải xuống, cơ thể hơi ngả về phía trước, đôi mắt trở nên sâu thẳm hơn:

"Xét thấy thân phận và điều kiện hàng ngày của cô, cô hãy quên tôi đi. Chỉ nhớ đám người Hilbert, Stephen và Islam, có chuyện gì thì nhờ họ truyền đạt lại..."

"Khi có việc cực kỳ quan trọng cần báo cáo, cô sẽ theo bản năng đến gặp tôi, dùng lý do xin chỉ bảo về phương diện học thuật... Sau khi cô tiến vào phòng của tôi, những ký ức đã mất đi của cô sẽ được khôi phục..."

Lúc Hervin Rambis nói câu này, ông ta ở trên "Đảo tâm linh" của Audrey đồng thời cũng há miệng, lặp lại điều đó, "Nham thạch" tương ứng biến hình, nhanh chóng rơi xuống mặt đất, chìm vào trong lĩnh vực tiềm thức.

Giờ phút này, Audrey cảm thấy mình như tách thành hai người.

Một người do "Đảo tâm linh" hóa thành, cô không nhỡ rõ diện mạo và danh tính của ông cụ trước mặt, chỉ biết mình đến nhà Stephen Hampres, gặp một ủy viên đoàn bình xét Hội Tâm lý luyện kim, thu được sự tán thưởng liên quan đến "Cách nhập vai", nhận được nhiệm vụ mới.

Một người khác trôi nổi dưới bầu trời linh tính, nhớ cực kỳ rõ ràng những gì đã xảy ra trước đó, chỉ là cảm xúc thay đổi một chút, lạc quan hơn chứ không phải là u ám đi.

Audrey vô cùng xác định, người ở giữa không trung kia mới là ý thức bản ngã bản chất nhất, cho nên không hề lẫn lộn, dùng "cô" làm chủ thể, kiểm soát một bản thân khác, ngơ ngơ ngác ngác đứng dậy nói:

"Vâng, thưa ngài."

Đáp lại xong, cô nhanh chóng rời khỏi ghế, giống như một con rối gỗ bị sợi dây vô hình thao túng, bước từng bước ra cửa, mở cửa ra ngoài.

Vào giây phút cô khép cửa phòng lại, cô ở giữa không trung trong thế giới tâm linh và cô ở "Đảo ý thức" tương ứng bỗng nhiên hợp nhất lại, tuy hai mà một.

Có hai ký ức khác biệt nhất định nháy mắt hòa lẫn vào nhau, khiến Audrey sinh ra chút hỗn loạn trong vài giây, nhưng cô có khá nhiều kinh nghiệm về thôi miện và trị liệu, nhanh chóng làm rõ đâu là thật đâu là giả, việc nào là chính việc nào là phụ một cách thành thục, sắp xếp lại mỗi một chi tiết đã xảy ra trước đó.

'Quả là thuật thôi miên và đọc tâm lợi hại... Thông qua biển lớn tiềm thức tập thể, trực tiếp tiến vào thể tâm trí, thậm chí thể tinh thần để gây ảnh hưởng đến mình... Mặc dù có Thiên sứ của ngài "Kẻ Khờ" chúc phúc', khi Audrey nhớ lại chuyện vừa rồi, vẫn giống như nhìn lại một tấm ảnh chụp cũ kỹ, ố vàng, phai màu, dường như đã trôi qua rất nhiều năm rồi.

'Về sau mình cũng có thể làm như vậy! Lời chúc phúc đến từ Thiên sứ của ngài "Kẻ Khờ" thật lợi hại! Hừ, chỉ những chuyện không quan trọng lắm, tôi mới báo cáo thái độ của cha cho các người!' Trong lúc Audrey suy nghĩ, cảm xúc cũng trở nên tốt hơn.

.......

Tu tu!

Xe lửa hơi nước tuôn ra một cột khói lớn, kéo theo từng toa xe nối đuôi nhau lái vào trong ga Backlund.

Trải qua hành trình vài ngày, Klein rốt cuộc đã quay trở về thủ đô của các thủ đô.

Anh trong dáng vẻ Dwayne Dantes đội mũ dạ, mặc lễ phục, tay cầm gậy chống nạm vàng, chậm rãi rời khỏi toa xe hạng nhất, bước xuống nền sân ga.

Phía sau anh là một người đàn ông trẻ tuổi, rõ ràng là con lai, cao khoảng 1m75, xách theo hai rương hành lý, chính là con rối Enzo. Đương nhiên, vị "Người thắng cuộc" này hiện giờ đã đổi tên thành Enyuni mang theo sự đặc sắc của Nam đại lục. Về sau, cậu ta chính là người liên hệ giữa phú ông mới nổi kiêm thương nhân vũ khí Dwayne Dantes và các khách hàng ở Nam đại lục, những vụ làm ăn không quan trọng lắm sẽ do cậu ta tự mình tiến hành, không cần Dwayne Dantes đích thân chạy từng chuyến đến Đông Tây Balam.

Đương nhiên, đó chỉ là để che giấu bên ngoài, bản chất thì vẫn là Klein tự mình bôn ba.

Anh bước đầu tính là sau này lấy danh nghĩa của "Hải thần" Kavetula, phái ra vài tín đồ đến Đông Tây Balam, thay thế mình làm các giao dịch quy mô nhỏ có lẽ sẽ thường xuyên trong tương lai. Dù sao Dantiz hiện giờ đã là hải tặc thanh danh vang dội trên năm biển có tiền thưởng cao hơn nhiều hải tặc khác, vả lại còn có quan hệ chặt chẽ với Germand Sparrow, nếu cứ làm việc suốt cho Dwayne Dantes sẽ rất dễ khiến người khác nghi ngờ.

Ra khỏi nhà ga, Klein ngồi xe ngựa, quay trở về số 160 phố Berklund.

Lúc này, sắc trời đã tối, đèn đường khí gas hai bên đường đã bật sáng, đèn trong biệt thự của Dwayne Dantes cũng đã sáng trưng, quản gia Walter và nữ quản gia Thanea dẫn đám người hầu nam, hầu nữ, người làm vườn, đánh xe đi ra, chia làm hai hàng, kính cẩn chờ đợi chủ nhân.

Sau khi đến vịnh Dipsi, mua vé xe lửa hơi nước, Klein liền gửi điện báo về Backlund, nói với ngài quản gia khi nào mình sẽ trở về. Nhưng anh có dặn dò đối phương không cần phái xe ngựa đến nhà ga đón mình, dù sao xe lửa hơi nước ở thời đại này trễ giờ là chuyện bình thường, đến ga muộn sang hẳn sáng ngày hôm sau cũng không phải là chuyện không có khả năng xảy ra.

Liếc nhìn đám người hầu có thái độ cung kính, dáng đứng đầy tiêu chuẩn, Klein âm thầm gật đầu, đi xuyên qua giữa họ, lặng lẽ cảm khái:

'Việc này cũng có chút phong thái quý tộc, lúc chủ nhân không ở nhà, ngài quản gia cũng không nhàn hạ chút nào...'

Đi tới cửa, anh nhẹ nhàng gật đầu với Walter và Thanea:

"Trong khoảng thời gian này vất vả cho hai người rồi."

"Đây là việc mà chúng tôi nên làm." Walter và Thanea cùng cúi người chào.

Ánh mắt Klein sau đó chuyển hướng sang người hầu nam Richardson đứng bên cạnh, phát hiện cậu con lai có diện mạo không tệ này sắc mặt hơi trắng bệch, không ngừng liếc trộm người hầu nam mới Enyuni đi theo phía sau chủ nhân.

Klein thầm cười một tiếng, gật gật đầu với anh ta:

"Ừm, cậu chuyển sang làm trợ lý cho ngài Walter, phối hợp với ông ấy thu thập một vài tư liệu về trang viên ngoài thành phố."

'Trợ lý... trợ lý của quản gia...' Richardson đầu tiên là ngẩn ra, lập tức vui vẻ đáp lại:

"Vâng, thưa ngài!"

Khi đến vị trí đó, chứng tỏ anh ta đã thực sự thoát khỏi sự trói buộc của giai cấp người hầu, trèo lên thêm một bậc nữa!

Walter không hỏi cụ thể chuyện trang viên, nghiêm túc bố trí cho chủ nhân vào phòng, tắm rửa và ăn cơm.

Đợi đến khi mọi việc kết thúc, lúc ông cùng người hầu nam mới Enyuni đưa Dwayne Dantes quay về tầng ba, mới lên tiếng hỏi:

"Thưa ngài, ngài định mua trang viên ở ngoại ô Backlund sao? Có yêu cầu cụ thể gì không?"

'Không quá đắt tiền... Ai biết thân phận này còn dùng được bao lâu nữa...' Klein thầm tự giễu hai câu, cân nhắc rồi đáp:

"Có vườn nho và phường ủ rượu."

Sau khi hoàn thành vụ giao dịch vũ khí trước đó, xem như anh đã bước đầu đứng vững gót chân ở giới thượng lưu Backlund, hơn nữa còn kiếm được một khoản kếch xù. Cho nên, anh phải có một trang viên, không thể đợi đến khi quý thu đông đến, không thể nào mời người quen tới ngoại ô nghỉ phép hoặc săn bắn. Đó là việc đánh mất thân phận, rất dễ bị người khác xem thường.

Mà trang viên ở ngoại ô Backlund khá là đắt đỏ, 8.000 đến 10.000 bảng đã đủ để mua một trang viên cỡ lớn có nhiều đất đai, rừng cao su ở mấy nơi như vịnh Dipsi rồi. Ở nơi này lại chỉ có thể yêu cầu mấy cơ sở vật chất như vườn nho, có sản vật ngũ cốc, có phường rượu tự ủ vân vân.

"Tôi sẽ mau chóng thu thập tư liệu." Quản gia cung kính đáp lại.

Ông biết chủ nhân đi đường dài mệt mỏi, chỉ báo cáo sơ qua về tình hình trong thời gian này, rồi xuống khỏi tầng ba, đi làm việc khác. Klein dưới sự giúp đỡ của người hầu nam mới Enyuni, thay quần áo rửa mặt.

Trong quá trình này, Klein đã bước đầu thích ứng với thần tính, không nhịn được thầm lẩm bẩm trong lòng:

'Nếu không phải con rối không thể rời khỏi phạm vi một nghìn mét, thì mình nào có đổi người hầu nam bên cạnh... Rõ ràng là phú ông, thế mà còn phải tự hầu hạ mình... Ôi!'

Trong tiếng thở dài, anh phái "Người thắng cuộc" Enyuni đến phòng cách vách, còn mình thì đi đến bên cạnh cửa sổ, ngắm nhìn Backlund đèn đuốc lấp lánh như những ánh sao dưới đất, để mặc suy nghĩ phân tán:

'Tiếp theo, mục tiêu của mình sẽ là phó ban MI9, thiếu tướng Cunas Korger...'

'Bên thị vệ trưởng cung điện Tử tước Stratford, có thể để lại cho ma nữ Trissy... Cô ta biến mất rất lâu rồi, không biết đang làm cái gì, không biết đang nghĩ cách gì để tiếp cận vị Tử tước kia... Lúc trước mình đã dùng cách thức liên lạc mà cô ta đưa để nói với cô ta rằng mình đang bận, tạm thời không thể ra mặt, lát nữa phải xác nhận lại là đã rảnh rồi, có thể tiếp tục cuộc hợp tác trước đó...'

Qua một hồi, Klein thu lại suy nghĩ trong đầu, nằm lên giường, không dùng minh tưởng, dần dần chìm vào giấc ngủ say.

Không biết qua bao lâu, anh đột nhiên mở bừng mắt, nhận thấy có người tiến vào căn nhà số 160 phố Berklund này!

'Lại tới...' Klein không nhịn được giơ tay day day thái dương.

Ngày đầu tiên quay trở lại Backlund, anh lại bị giật mình tỉnh giấc giữa đêm.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro