Chương 348: Cứu mạng, tôi đoạt vị hôn thê của nam chủ! 42

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit by AShu ^_^.

_________________

Thẩm Uyên quá hiểu nàng, che giấu thân phận lâu như vậy, thậm chí còn trăm phương nghìn kế ra khỏi hộ khẩu của Diệp gia, vì chính là không nghĩ lại cùng Diệp gia dính dáng quan hệ.

Nhưng hôm nay, vì hắn, nàng cam nguyện đưa thân phận ra ánh sáng, thậm chí có thể còn bị Diệp gia nhận ra. Một năm trước, hắn chỉ là nghĩ cùng nàng cùng nhau ngồi ăn cơm đã là niềm hy vọng xa vời mà thôi.

Lần đầu tiên, hắn rõ ràng cảm giác được, hắn đều không phải là một bên tình nguyện.

Hắn suy nghĩ lâu như vậy, tiểu cô nương hắn luôn tâm niệm, cũng thích hắn, thậm chí, yêu hắn.

"Đinh! Giá trị hắc hóa giảm 10%, chỉ số hắc hóa hiện tại: 20%."

Tô Đường bình tĩnh mà nghe thanh âm nhắc nhở giá trị hắc hóa giảm xuống, trên mặt lại cười vô tâm không phổi, "Một Diệp gia mà thôi, không đáng để sợ hãi." Nói xong, đầu giương cao lên, cười xán lạn, "Huống chi, em còn có anh a."

"Đúng vậy, còn có anh."

Bữa cơm này, không thể nghi ngờ là chính là thời gian vui vẻ nhất của Thẩm Uyên trong 24 năm qua.

Trên mạng sự tình bắt đầu lên men, cha mẹ Thẩm Lăng cảm thấy chính mình như bị người chơi đùa, liền tức giận bắt đầu điều tra thân phận của Trình Diệp, trong sơ yếu lý lịch của 'cậu ta' gửi lên Thẩm thị đều ghi là giới tính nam, sao có thể biến thành giới tính nữ a, nhưng về Thẩm Lăng, sau khi kinh ngạc qua đi, chậm rì rì nói: "Cha mẹ không biết đại lão trong giới giả nữ sao? Nói thật ra, giả thành như vậy, con cũng bội phục cô ta."

Trách không được có thể bị Thẩm Uyên nhận ra, khi mới nhìn thấy tấm ảnh chụp kia, hắn liền bị hoảng sợ.

Cha mẹ Thẩm Lăng nhìn bộ dáng vô dụng của hắn, giận sôi máu, "Đây là trọng điểm sao?!"

Thẩm Lăng giận mà không dám nói gì, trong lòng lại nhịn không được nhớ tới bức ảnh kia.

Khi cha mẹ hắn còn đang nghiến răng nghiến lợi, "Là nhân tài ở nước M, khi về nước liền làm trợ lý của Thẩm Uyên, khoảng thời gian trước Diệp gia bị tính kế, cũng là một bút của nàng, một người đáng sợ như vậy, như thế nào có thể thích Thẩm Uyên." Bọn họ muốn đem Thẩm Uyên chèn ép đến nỗi bò không đứng dậy được, bên người liền không cho phép xuất hiện cái loại người tinh anh này!

Sau đó, bọn họ nghĩ tới một chủ ý.

"Con trai, con quen trợ lý kia sao?"

Thẩm Lăng tuy rằng kinh diễm một phen, nhưng hắn còn nhớ rõ chính mình bị người lộng tới cục cảnh sát, náo loạn đến vứt cả danh phẩm. Người như vậy, nói thật ra, cho dù là kỳ tài, vạn nhất làm ra động tác nhỏ, chết cũng không biết chết như thế nào.

"Ba mẹ, hai người muốn làm sao?"

Cha mẹ Thẩm Lăng liền cười lạnh, "Dù sao hiện tại con cũng không được người xem trọng, cùng với nhị tiểu thư Diệp gia sa cơ thất thế kia, còn không bằng con công lược cô ta đâu."

Nói thật ra, Thẩm Lăng có thể trở thành hoa hoa công tử, phương diện đầu tiên là tiền nhiều, về phương diện khác là gương mặt soái khí của hắn.

Bất quá hiện tại, Thẩm nhị công tử sợ ngây người, "Hai người điên rồi sao? Hai người đã quên lần trước cô ấy làm con lăn lộn đến cục cảnh sát."

Cha mẹ Thẩm Lăng liếc nhìn hắn, "Nếu sự tình là bắt đầu từ cô ta, cũng nên từ cô ta kết thúc."

Cân nhắc lợi hại, cha mẹ Thẩm Lăng quá rõ ràng đứa con trai bao cỏ của mình, uổng cho một khuôn mặt như vậy, nhưng lại không có đầu óc, cho nên tìm người có thể nâng đỡ hắn, vị nhị tiểu thư Diệp gia kia thì sao, tranh giành tình cảm thật giống cho đùa của con nít, đâu giống vị tiểu trợ lý kia, không hề nói nhiều một câu, nhưng một khi ra tay liền làm lớn nhất.

Thẩm Lăng cảm thấy cha mẹ hắn điên rồi, đó chính là một khối xương cứng a.

Nhưng mà, mẹ Thẩm lại nói: "Được rồi, con đi nghỉ ngơi đi, gần đây gia gia của con thân thể cũng không tốt, con nên hạn chế làm phiền ông đi."

Cha con Thẩm Lăng không hề có đầu óc kinh thương, duy chỉ có mẹ Thẩm có đầu óc dã tâm, bà ta tưởng tượng Thẩm lão gia tử đến bây giờ còn nghĩ cách để Thẩm Uyên trở về, tức khắc cảm thấy có một số việc, nên cân nhắc a.

Liền tỷ như nói hiện tại, bà ta cầm ly sữa ấm trong tay người hầu, mặt không đổi sắc tránh ở trong góc hạ dược, sau đó mới đưa qua.

Thẩm lão gia tử khi còn trẻ khi cũng coi như quát tháo thương vòng, già rồi, thân thể không còn tốt nữa, hầu hết thời gian đều chỉ có thể nằm ở trên giường.

Ông ta thấy người tiến vào không phải người hầu, mà chính là đứa con dâu của thằng con thứ hai, xốc xốc mí mắt, thanh âm lạnh băng, "Sao lại là ngươi."

Mẹ Thẩm duy trì nụ cười tiêu chuẩn của phu nhân, lấy miệng lưỡi thương nghị, mỉm cười nói: "Là chuyện này, về hôn sự của A Lăng, con cảm thấy vị nhị tiểu thư Diệp gia kia thật sự không thể ngẩng đầu lên được nữa, liền muốn nói với ngài một tiếng, chúng con muốn giải trừ mối hôn ước này."

Thẩm lão gia tử không nghĩ nhiều, cầm ly sữa bò lên, một ngụm uống cạn, "Một Diệp gia đã phá sản, giải trừ liền giải trừ. Về sau, loại chuyện nhỏ này không cần tới hỏi ta."

Truyện được edit bởi AShu089/ Đọc truyện trên wattpad AShu089 và wordpress: https://nhameo089.wordpress.com/ để ủng hộ editor nha ≧◉◡◉≦

Mẹ Thẩm nghe vậy oán niệm trong lòng càng sâu.

Hôn sự của Thẩm Lăng chỉ là việc nhỏ, nhưng còn Thẩm Uyên thì sao, lúc trước chỉ là mang tiểu trợ lý trở lại một chuyến, lại khiến cho sắc mặt ông ta khó coi như vậy, quả nhiên, ở trong Thẩm gia người bạc tình nhất vẫn là ông ta.

Đời này của Thẩm lão gia tử, không yêu bất kỳ ai, ngoại trừ tiền, nếu muốn được ông ta coi trọng, vậy ngươi ít nhất phải kiếm được tiền, có thể giúp Thẩm thị vang danh khắp thế giới, nhưng một khi không có năng lực, bà nhớ tới trước đây, cha của Thẩm Uyên gặp tai nạn xe cộ bỏ mình, ông ta ngay cả một giọt nước mắt cũng không rơi, càng đừng nói thương tâm khổ sở.

Cho dù là chính mình nuôi dưỡng một con chó, dưỡng ba mươi năm, theo lẽ thường thì phải có cảm tình a.

Mẹ Thẩm đưa sữa bò xong liền rời đi, sắc mặt thực bình tĩnh.

Ngày hôm sau, Thẩm lão gia tử qua đời.

Tô Đường lúc này đang ngủ say, kết quả đã bị tiếng chuông điện thoại đánh thức, hôm qua lăn lộn quá muộn, lúc này mí mắt liền không mở ra được, mơ mơ màng màng bấm nhận máy, vừa mới nói một chữ "Uy!", người bên kia điện thoại liền dừng lại.

Nàng thực sự rất không cao hứng, sáng tinh mơ nhiễu dân còn chưa tính, tốt xấu thì nói một tiếng a!

"Nói chuyện!"

Đối phương: "...... Là Thẩm tổng sao?"

Cái ngữ khí cẩn thận kia, đầu tiên Tô Đường sửng sốt, sau đó đột nhiên phát hiện, chính mình cư nhiên nhận nhầm điện thoại a!

Điện thoại đang cầm trên tay bỗng như nóng muốn phỏng tay, nàng liền muốn quăng ra ngoài, kết quả đối phương lại lần nữa lên tiếng, "Là chuyện này, Thẩm lão gia tử qua đời, bất quá chuyện này có điểm kỳ quặc."

Thẩm lão gia tử qua đời là chuyện lớn, Tô Đường chỉ có thể từ ổ chăn ấm áp mà bò dậy, bất quá khi mới đứng dậy được một nửa, phát hiện trên người của mình không mặc cái gì hết, tức khắc đỏ mặt nói với đối phương: "Anh đợi một lát, để tôi đi gọi anh ấy."

Đối phương, "Được, đúng rồi, xin hỏi ngài là Trình tiểu thư hay là...... Trình tiên sinh?"

Lưu lại bên người Thẩm Uyên, mọi người đều nhận thức về Tô Đường, bất quá nhận thức là một chuyện, hiện tại giới tính của nàng mọi người vẫn mê mang a.

Tô Đường nhìn quần áo của mình đã không thể mặc được nữa, chỉ có thể mặc lên áo sơmi nam, mang đôi dép lê mở cửa tìm người.

Thẩm Uyên lúc này đang ở phòng tập thể thao chạy bộ, nghe được thanh âm êm tai, thuận thế ấn nút tắt, "Sao lại không ngủ thêm nữa?" Hắn vừa nói, một bên lấy khăn lông lâu lâu trên người, sau đó cười nói: "Là bởi vì anh không bồi ngủ với em, cho nên ngủ không được?"

"Điện thoại của anh a!"

Tô Đường nói xong liền đưa điện thoại cho hắn, không có nửa điểm do dự, xoay người liền đi.

Tối hôm qua nàng có uống chút bia, thời điểm về nhà tìm người lái thay tài xế, nhưng ai có thể nghĩ đến, chỉ có uống một chút bia như vậy, cư nhiên bị người áp chảo a......

Nàng đỡ trán, kỳ thật đâu phải do bia, rõ ràng là sắc đẹp lừa người a!

Thẩm Uyên có thói quen dậy sớm rèn luyện thân thể, cho dù tối hôm qua điên cuồng như thế nào, hắn cũng dậy sớm. Nhưng không phải không nghĩ bồi nàng, mà do có người từng nói qua với hắn, nam nhân tuy rằng có tiền có tài nhưng khi còn trẻ mà đầu trọc bụng bia, liền bị lão bà ghét bỏ.

Lời tác giả: Cảm ơn miêu Cửu cô nương, một đời dụ hoặc, mấy mấy ba vị tiểu khả ái đánh thưởng, ái các ngươi nha ~

Cua đồng thời kỳ, phía trước có chút chương sẽ thích hợp sửa một chút, bất quá không ảnh hưởng đọc, cuối cùng, cảm ơn tiểu khả ái nhóm duy trì

_______________

( tấu chương xong )

Đã beta

Edit by AShu

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro