Cừu non là bánh gì?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tên truyện: 小羊羔是什么糕
Tác giả: yiliasparrow

Kỷ niệm hai năm phát sóng bộ phim định tình của ba má (fic đăng ngày 22/2/2023)

───•───

Nhiều đồ thật đấy. Người còn ngái ngủ nằm trên giường ngơ ngẩn nhìn đồ vật trong phòng.

Trên cửa sổ nhỏ là bộ đồ ngủ hôm qua cởi ra vứt lung tung, mềm mại ấm áp, lót ở bụng dưới hoặc là tiện tay lau bớt gel bôi trơn hắn cố ý đổ nhiều, gối ôm lông nhung màu nâu nhạt chất đống bên cạnh, anh không muốn động đến nó, cái nào cũng ướt nhẹp xấu hổ muốn chết, trong phòng có mùi thơm, không biết người này lại đốt tinh dầu hoa cỏ gì nữa. Đầu kiwi lăn qua lăn lại trên gối, sau khi nước ở khóe mắt khô đi trên da có cảm giác khô khốc chuyên biệt, quần áo ném lung tung, mà mấy chiếc dây lưng rách màu đen lại được thu gọn gàng đặt trên tủ nhỏ cạnh giường.

Nếu Cung Tuấn còn ở trong chăn, nhất định Trương Triết Hạn sẽ đá vào mông hắn một cước. Đêm qua eo và mông anh bị hắn bóp giờ vẫn hơi đau.

Nơi này của anh từ khi nào có nhiều đồ như vậy nhỉ? Quá thần kỳ, từ khi vào ở căn nhà này anh chưa bao giờ tưởng tượng được nó sẽ có thêm một chủ nhân khác.

Căn nhà này thực sự đã chứng kiến quá nhiều.

Lần đầu tiên nó gặp một chủ nhân khác là cách đây hơn hai năm.

"Có lạnh không? Mau thay giày rồi rửa tay đi." Hai người cởi khẩu trang, Cung Tuấn to xác có chút ngượng ngùng của cô vợ nhỏ mới vào cửa, khó nén vui mừng lại hơi luống cuống tay chân - mà điều này rơi vào trong mắt bạn trai hắn, toàn bộ đều là đáng yêu. Đáng yêu đến mức làm cho anh muốn ôm mặt hắn âu yếm một trận, mà anh cũng làm thật, nhìn hắn bị xoa đến nhắm mắt chu môi, hai mắt anh cũng  lấp lánh vui vẻ, khẽ thở dài một hơi mang theo thỏa mãn rốt cuộc được như nguyện.

Âm thanh móng vuốt bén nhọn cào xuống sàn từ ​​xa tới gần, là nhóc Ỉn Đen. Vốn dĩ lúc ba vừa về nó đã vội chạy ra cửa nhưng hôm nay mùi hương lạ lẫm khiến nó hơi do dự, ngoan ngoãn để ba ôm lên, hướng về phía một người đàn ông cao lớn khác chào hỏi, "Chào chú đi, nhanh ~" mang theo ngữ điệu nghịch ngợm mà Cung Tuấn quen thuộc. Nhóc Ỉn Đen nhìn vẻ mặt bất đắc dĩ lại cưng chiều của người đàn ông trước mặt, không nói gì liếc Trương Triết Hạn một cái.

"Em là chú hửm? Anh chắc không?" người đàn ông mím môi định bóp eo ba nó.

"Không phải không phải không phải, là papa..." anh thấy động tác tay của hắn theo bản năng lui về phía sau, chạy vào bếp.

Trước khi về đây Trương Triết Hạn đã nhờ người chuẩn bị một chút đồ ăn, Cung Tuấn từ phòng tắm đi ra tự nhiên mở tủ lạnh nhìn thử. "Thầy Cung cũng giống ở đoàn phim nhỉ, còn có tự giác của thần bếp Hoành Điếm."

"Biết làm sao, chờ anh nấu để hai ta cùng đi viện à?" Cung Tuấn đối với những thứ trong tủ lạnh rất hài lòng, Trương Triết Hạn còn chưa kịp dùng lý lẽ tranh luận một chút đã bị xoa mặt, "Cục cưng, anh lại gầy rồi!"

"Gầy cái gì mà gầy, mặt anh tròn quay, em mới gầy, vừa rồi anh cũng cấn tay..." vừa nói khoa tay múa chân minh họa, chỉ rõ sự thật anh phát hiện bạn trai mình gầy quá mức.

Miệng nhỏ liến thoắng, rất thích hợp để hôn. Nhưng lúc này ôm anh một cái là tốt nhất, thầy Cung vừa bị giáo dục phải uống nhiều nước ngoan ngoãn uống một cốc nước lớn Trương Triết Hạn đưa tới, ôm người lên đùi vô thức xoa đầu gối anh.

"Có đau không?"

"Không đau."

"Nói nhảm."

"Nào có."

Không muốn tranh cãi với anh, biết anh cũng không muốn mình lo lắng.

Im lặng một lát, loại ngượng ngùng và vui sướng khó tả này lại dập dờn ở đáy lòng, đây là nhà của anh ấy, loại cảm giác hoàn toàn xâm nhập thế giới của anh ấy phải hình dung thế nào nhỉ, hơn nữa còn là người hắn yêu đích thân mời đến. Hạnh phúc, hắn chỉ nghĩ đến hạnh phúc. Đến thăm nhà người khác cũng không phải chuyện hiếm lạ, trước kia hắn đã từng đến nhà người khác, nhưng... cảm giác này sao có thể giống nhau được.

Hắn vô thức cười ra tiếng, làm Trương Triết Hạn buồn cười. "Em cười ngốc gì đó?"

"Em vui."

"Về nhà nên vui hửm."

"Ừm."

"Vậy mỗi ngày về nhà em đều cười ngốc như vậy hả?"

"Vưng." Ngữ điệu giương lên dáng vẻ rất kiêu ngạo tự hào. Tuấn Tuấn thật đáng yêu, Trương Triết Hạn lại một lần nữa khẳng định trong lòng.

Đi suốt đêm trở về thật sự rất mệt, dù trong lòng Cung Tuấn vô cùng phấn khích nhưng không thể bỏ qua cho bà xã đã buồn ngủ đến mí mắt sắp dính vào nhau, không hề khách khí kéo anh vào phòng tắm tắm rửa.

Cùng nhau tắm rửa, sợi dây dục vọng lại bắt đầu khua khoắng ầm ĩ, người dính lên người hôn nhẹ nhàng mơn trớn, mái tóc ướt sũng không thèm lau, cún con mặt đỏ bừng nhanh chóng quấn người bằng khăn tắm lớn rồi ôm lên giường, lại bị anh nắm tay kéo rồi đè xuống. "Lau khô tóc đi..." ôm hôn nửa ngày rồi dặn dò một câu như đôi chồng chồng già vậy, thầy Cung đang hưng phấn đến tự cắn môi thật muốn nhéo đầu ti của anh cho hả giận nhưng lại không nỡ, mang theo chút tức giận cầm khăn lông trở về phòng tắm.

Đành ngủ chay thôi chứ biết làm sao.

Cung Tuấn chưa từng ngủ gần gũi với người khác như vậy, một đêm này hắn ngủ say như chết, lúc tỉnh dậy đã thấy anh nằm sát bên cổ, trong chăn ấm áp dễ chịu, da thịt kề sát khiến tim hắn loạn nhịp. Trước đây hắn cũng chưa bao giờ cho phép ai dựa vào mình gần như vậy, ngoại trừ bạn trai nhu thuận lại nghịch ngợm này của hắn.

Tất nhiên, room tour của Cung Tuấn sẽ không kết thúc đơn giản như vậy, lần đầu tiên đến nhà anh hắn muốn làm cũng không chỉ là tắm rửa ngủ một giấc rồi đi.

Mà khi hắn động tay thật, bạn trai thích trêu chọc người khác sẽ lộ ra khuôn mặt đỏ bừng làm cho hắn càng muốn làm chút gì đó. Từ lỗ tai đỏ đến sau cổ, khóe mắt đuôi mày đều đỏ thành một mảnh, theo nụ hôn của hắn dần dần lan tràn đến mỗi một tấc da.

Ngón tay thon dài vừa vặn kẹt ở vòng eo xinh xắn, anh chống người lên muốn đè hắn lại bị một cái hôn nồng nhiệt chặn trở về, đây là trò bọn họ thường xuyên chơi. Trương Triết Hạn há miệng, đôi môi mỏng bị hôn đến sưng đỏ, hắn thích kiểu nhiệt tình thế này, khiến hắn cảm thấy mình được yêu hết lòng.

Cảm giác này, giống như những võ lâm cao thủ phát hiện mình đả thông hai mạch Nhâm Đốc - từ thân đến tâm đều là viên dung hài hòa, từng lỗ chân lông đều toát ra cảm giác nhẹ nhàng vui sướng. Hơn nữa, làm tình với người mình yêu, còn không phải là vũ hóa thành tiên sao.

Làm anh ấy trong căn phòng thuộc về Trương Triết Hạn. Cung Tuấn bị ý nghĩ này kích thích đến đầu óc nổ vang, mái tóc bị người dưới thân cố ý vò rối. Vốn mang hình tượng một em cún đáng yêu nhưng giờ phút này cũng không che được dục hỏa khó mà khắc chế nơi đáy mắt hắn.

"... Em rất nhớ anh." thậm chí âm cuối còn hơi nỉ non, vốn tưởng rằng giây tiếp theo sẽ bị hung hăng lấp đầy, không ngờ người này lại vùi vào cổ mình làm nũng.

Trao tất cả cho em ấy, tâm tình này thiêu đốt đến đỉnh điểm.

Những chuyện trên giường này hai người đặc biệt hòa hợp. Đều mẫn cảm đến không chịu nổi, chạm một cái đã muốn bắn sạch sành sanh, nói đúng hơn là, tay của người yêu có ma pháp đặc biệt sờ một cái cũng làm người ta thần hồn điên đảo. Bắp đùi đầy đặn bị tách ra vẫn cố quấn lên eo của hắn, đôi tay ôm chặt lấy cổ hắn nhẹ nhàng vuốt ve từ sau gáy đến bên tai, Cung Tuấn bị sờ đến sống lưng căng chặt, hắn cúi đầu ngón tay đầy gel bôi trơn tìm đến lối vào quen thuộc.

Rất lâu rồi không làm, lúc mở rộng hắn đã cảm thấy chặt đến phát hoảng, Trương Triết Hạn lại dễ đổ mồ hôi, lúc này còn chưa làm gì chóp mũi đã thấm ra một tầng mồ hôi, người bị quấn đến khép nhẹ hai mắt thở phào bắt đầu chậm rãi thưởng thức bữa ăn ngon của hắn. Cung Tuấn rất thích hôn nốt ruồi nhỏ trên mặt anh, giống như hạt vừng đen dính lên lúc ăn cơm, hôn một cái bên dưới cũng đỉnh mạnh thêm một chút, đôi bàn tay nhẹ nhàng vuốt ve lưng anh, trơn mượt, xương bướm cũng rất đẹp, bất kể là mặc áo sơ mi hay là lúc anh không mặc gì cả.

Hai khối cơ đẹp đẽ trên ngực bởi vì hai tay anh nâng lên ôm cổ hắn mà có vẻ hơi chen chúc, Cung Tuấn lại quá rõ nơi này có bao nhiêu mẫn cảm, há miệng liếm một cách gợi tình và nhớp nháp, phía dưới cũng đi theo đỉnh mạnh liên tiếp mấy lần. Trương Triết Hạn bị làm đến bắp đùi phát run, tiếng rên rỉ êm tai chậm rãi tràn ra, giọng nói trong trẻo mang theo nghẹn ngào hòa cùng tiếng hít thở dồn dập: "Ha... Tuấn Tuấn, em chậm... aaa..." Đầu lưỡi bị mút đến tê dại có chút không nghe anh sai khiến, ngửa đầu nhìn trần nhà nhưng cũng là một mảnh hư vô, chỉ có thể cảm giác được từ cổ đến ngực nóng như muốn bốc cháy. Giống như chó con đánh dấu địa bàn. Anh bị ý nghĩ này của mình kích thích đến run lên một chút, em ấy là chó con, vậy mình bị chó con đè xuống chịch à.

Thân thể bị căng ra hết mức đã sớm tiến vào trạng thái hoàn toàn mở rộng tiếp nhận đồ vật dữ tợn xâm nhập, trong lòng Cung Tuấn như bị thiêu đốt bởi những tiếng rên rỉ mềm mại mà bản thân Trương Triết Hạn cũng chưa phát giác, "Bảo bảo ngọt quá..." Bàn tay vuốt ve sau lưng nắm lấy vòng eo nhỏ câu người, cắn răng đến trên cổ nổi gân xanh, tựa như lời cảnh báo trước khi lửa dục cháy lan đồng cỏ. Giọng của Cung Tuấn triền miên lại trầm thấp, cảm giác tê dại từ ống tai chảy xuống toàn thân, lưỡi lửa càng cháy càng mạnh, còn hết lần này tới lần khác liếm hôn vành tai anh, vừa gặm vừa cắn, giờ phút này trên thế gian chỉ còn lại tiếng liếm láp mập mờ khêu gợi của hắn, bọn họ dính chặt lấy nhau, yết hầu của Cung Tuấn dán lên cổ Trương Triết Hạn, đến mức yết hầu của hắn khẽ nhúc nhích khi nuốt nước bọt anh cũng cảm giác được. Đầu óc vốn đã choáng váng, giờ tay cũng mềm nhũn.

Vì vậy sau đó anh đã thề, Tuấn Tuấn của anh sao có thể hát không hay được? Giọng em ấy quyến rũ thế cơ mà.

Lời trên giường của đàn ông cũng không sạch sẽ, từ chịch hỏng đến chịch mang bầu cái gì cũng nói, chỉ có điều sở thích của Cung Tuấn chính là Trương Triết Hạn gọi hắn ca ca, còn là loại 'ca ca' mềm nhũn dính dấp nũng nịu xin tha. Lúc làm đến sung sướng vui vẻ thần chí không rõ, lời gì anh cũng có thể nói ra miệng, nào biết thẹn thùng là cái gì, chỉ ước hắn vào sâu một chút, mạnh một chút.

Ánh mắt rơi xuống nơi bọn họ thân mật gắn kết, lối vào chật hẹp bị cưỡng ép căng ra, bị dục vọng của hắn mạnh mẽ lấp đầy, phía trên nhẹ nhàng hôn từng cái, phía dưới lại khảm sâu thêm từng chút, nước mắt vô thức tràn ra, sướng đến mức bảo bảo của hắn kêu không ra tiếng, đáng thương thở hổn hển. Chất lỏng nóng ướt bị giã đến lung tung lộn xộn chảy xuống ga giường, bôi lên hai cánh mông no đủ, bộ ngực đầy đặn bị vắng vẻ chủ nhân của nó liền ưm a làm nũng muốn được âu yếm nhiều hơn, dưới thân òm ọp rung động còn chưa tính, lại đè lên môi anh ép hỏi có thích không, nghe được anh run rẩy đứt quãng nói thích mới bằng lòng cho anh thống khoái. Cung Tuấn ở trên giường luôn thích khống chế hết thảy như vậy.

Thân thể dẻo dai yêu vận động đúng là rất có lợi, đầu lưỡi bị làm tới phun ra, nước miếng cũng dâm đãng chảy tràn ra khắp nơi, hôn miệng xong hắn thích hôn cổ, vành tai, ngực, bắt được chỗ nào hôn chỗ đó, quá mức động tình hạ miệng liền không biết nặng nhẹ, kiểu gì cũng để lại chút dấu vết.

Cung Tuấn yêu nhất chính là lúc anh lên đỉnh, đầu óc mơ màng còn đặc biệt không muốn tách rời mà ôm chặt lấy hắn, cố gắng mở to đôi mắt xinh đẹp tròn xoe, mặt mũi ửng hồng nhỏ giọng gọi hắn, thật giống như sợ bị người nghe được, "Tuấn Tuấn..."

Có bắt đầu sẽ không có kết thúc, từ ngày đó trở đi, căn phòng này dần trở nên chật chội, đồ đạc của hai nam chủ chất đống đến mức không phân biệt được của anh của em.

Trương Triết Hạn lăn một vòng trên giường, xoa xoa thắt lưng đau nhức đi ra ngoài tìm người tính sổ.

"Em làm gì đó?"

"Bánh bông lan. Có cả..."

"Không ăn."

"Vậy ăn cái gì?" Cung Tuấn vừa quay lại đã thấy người ta đang bĩu môi, tâm tình của hắn rất tốt, một tay ôm người không cho anh chạy trốn.

"Ăn cái rắm." Trương Triết Hạn tức giận bóp mông hắn, đáng tiếc không có thịt.

"Không thể ăn rắm, ăn cái khác được không?"

"Cái gì?"

"Ăn bánh ngọt, đặc sản quê anh đó."

"Bánh ngọt gì?"

"Cừu bé nhỏ*, he he he..."

"... Em cút, mau cút đi làm đi."

[*] 小羊羔: cừu non, người ngây thơ 😂

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#1640#jz48