Bảo bảo quá hạn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tên truyện: 过期宝宝
Tác giả: yiliasparrow

• Đêm thứ hai tại khách sạn Chi Tử Hoa vào đầu tháng 7

-═══════-

Người xào rau trong bếp tạo cho anh một ảo giác kỳ lạ muốn gọi "mẹ".

Đương nhiên, cũng chỉ có một giây như vậy, giây tiếp theo tiếng "bảo bảo" vẫn gọi đến vừa ngọt vừa dính. Trương Triết Hạn ngồi trên sofa chờ cơm, Luffy đang được anh ôm trong lòng dỗ dành, đêm qua đứa nhỏ đã vất vả cào cửa hơn hai tiếng, mệt đến ngất ngư cũng tức giận đến quá sức, người ba yêu quý vẫn nhốt nó ngoài cửa. Hôm nay được ăn một bụng đồ ăn vặt - là cha mới mua để dỗ nó. Nhưng khuôn mặt nhỏ nhắn vẫn xị ra, "Tính tình thật lớn." Trương Triết Hạn hướng về phía người bưng thức ăn đi tới, lén lút chỉ chỉ con chó nhỏ trong lòng. Tâm tình Cung Tuấn rất tốt, "Vậy phải trách em quá nhớ ba nó, thật ngại quá ~" âm cuối giương lên đã tố cáo người này chẳng hề ngại một xíu nào.

Tóc người đàn ông hơi rối, mang tạp dề loẹt xoẹt dép lê đi qua đi lại giữa phòng bếp và phòng ăn, người trên sofa chớp mắt nhìn một hồi, đã không ngồi yên được nữa, lắc lư đi xuống bếp tựa sau lưng người ta không nhúc nhích. Sau đó giống như rất thành thạo chuyện bếp núc bắt đầu "chỉ đạo" lúc muốn cho thêm muối, lúc sau lại vặn lửa lớn, lẩm bẩm không ngừng. Không thể không nói, xuống khỏi giường Cung Tuấn thật sự là một người bạn trai tốt tính, người bình thường lúc nấu cơm bên cạnh có người chỉ trỏ kiểu gì cũng sẽ phát cáu, Cung Tuấn thì không, hắn dành chút thời gian cắn cái miệng lải nhải không ngừng của bạn trai, sau đó giống như không có việc gì xoay người tiếp tục nấu cơm.

Yên tĩnh, người đàn ông ôm con chó nhỏ yên tĩnh, lẳng lặng coi người bên cạnh thành gậy mài răng, cắn từ ngón tay nhàn rỗi đến xương quai xanh, cả người đều nghiêng vào trong lòng người đàn ông đang cầm muỗng canh, "Bây giờ anh muốn làm trong bếp... hay là muốn đi ăn cơm?" Cung Tuấn bị trêu chọc ngẩng đầu nhắm mắt hít sâu, cuối cùng bất lực đuổi người ra, "Ngoan một chút..."

Luffy từ trong ngực Trương Triết Hạn chạy đi, cái mông nhỏ tròn tròn giống hệt ba nó, đối với chuyện trong nhà có thêm một người đàn ông độ tiếp thu còn rất cao, có lẽ cẩu cẩu cũng có trực giác đặc biệt như con người, có thể lập tức cảm nhận được người xuất hiện bên cạnh ba là người rất rất rất quan trọng.

Buổi chiều hai người đều cùng trợ lý đối chiếu một chút lịch trình, Trương Triết Hạn xong trước nên đi qua nhìn, Tuấn Tuấn nhà anh đang rất nghiêm túc đọc văn kiện của phòng làm việc gửi tới, anh tựa vào bả vai hắn nhìn lướt qua một lần, lực chú ý đã bị kéo đi chỗ khác - Cung Tuấn mặc quần áo của anh, có chút ngắn có chút nhỏ, áo có cảm giác hơi chật, lúc cúi người nhìn máy tính sau lưng đều hở hết ra. Mặc dù cũng không phải lần đầu tiên, mặc dù mình cũng thích mặc của em ấy... Nhưng mà, đây là ở nhà.

Nhà, một từ tốt đẹp và ấm áp.

Trương Triết Hạn khoác tấm chăn nhỏ lên lưng hắn, thuận thế nằm nghiêng xuống sofa, buổi tối hôm qua quá mệt mỏi, anh không biết mình ngủ thiếp đi từ lúc nào, sau khi nhìn điện thoại một hồi nhớ đến hoa quả Tiểu Vũ đưa tới, anh tạm thời không có mặt mũi nhìn quả dừa kia... Đành đứng dậy xuống bếp cắt nửa quả dưa hấu.

Cung Tuấn xem văn kiện rất chăm chú, khi có thứ gì đó đưa đến bên miệng hắn cũng chỉ vô thức hé miệng, sau đó là một miếng dưa hấu to bự. Hắn hoàn hồn, nhìn người bên cạnh, dưa hấu trong miệng còn chưa nhai hết đã lầm bầm, "Sao anh lại đưa miếng giữa cho em..."

Nửa quả dưa hấu bị đào ra một cái hố. Cứu mạng, bạn trai hắn để nửa quả dưa hấu trên đùi, cúi đầu hết sức tập trung đào thịt dưa, mái tóc bồng bềnh, thật đáng yêu quá mức.

"Ngọt không?"

"Ngọt."

"Vậy thì được rồi."

Cung Tuấn vừa định nói gì đó, miếng tiếp theo đã bị nhét tới, "Ô... anh cũng từng đút cho mấy người Vũ ca như vậy sao?" đột nhiên nhớ tới cái gì người nào đó từ chối ăn miếng thứ ba, người kia giơ thìa không nói, nhìn đến mức hắn đành phải ngoan ngoãn há mồm ăn hết.

Mãi không đợi được miếng thứ tư, Cung Tuấn rời mắt khỏi máy tính, chớp chớp làm nũng, "Sao anh không đút em nữa, aaa —"

Mỗi lần thế này Trương Triết Hạn đặc biệt muốn xoa bạn trai một trận từ đầu đến chân, giống như nựng mèo con cún con ấy. Lúc đeo tai nghe gật gù lắc lư rất đáng yêu; lúc sau ống kính cười ngốc nghếch với mình rất đáng yêu; lúc nấu cơm cho mình trong hoàn cảnh đơn sơ như vậy rất đáng yêu; lúc em ấy ngoan ngoãn đứng yên để mình giúp trang điểm lại, giúp lau miệng, sửa sang quần áo, vuốt tóc rất đáng yêu; lúc nhỏ giọng nhẹ nhàng nói chuyện với mình rất đáng yêu; lúc không nhịn được nhìn lén mình cũng rất đáng yêu...

Lúc ở đoàn làm phim chỉ có thể đút như vậy trong xe RV, những nơi khác có thể có camera ở bất cứ chỗ nào. Đương nhiên, cách cho ăn càng ngọt ngấy hơn cũng chỉ có thể thực hiện trong xe.

Bạn trai hắn quá gần, hắn ngửi thấy mùi hương quen thuộc trên người anh, hắn nhìn thấy đôi môi mềm mại trơn bóng vô cùng ngon miệng của anh, tai của hắn bị anh nhìn chằm chằm đến nóng lên. Đầu óc Cung Tuấn có chút mơ hồ, không cách nào tập trung tinh thần, giống như đang đọc hiểu, hắn biết từng chữ trên tài liệu, nhưng lại không thể kết nối với nhau. Bình thường hắn quen ngồi bên trái, nhưng hôm nay bỗng nhiên đổi bên, vết sẹo bỏng trên tay trái bị vuốt tới vuốt lui, hắn chỉ lo cúi đầu, hắn cũng không thấy anh có biểu tình gì, chỉ cảm thấy cảm giác này thật tốt.

— Chẳng có ai quan tâm đến vết sẹo này, bao gồm cả hắn. Chỉ có bảo bảo của hắn rất quan tâm.

Thầy Cung bị nắm cằm ngửa mặt lên tiếp nhận sự kiểm tra kỹ càng của người yêu còn thầm đắc ý, sau đó liền nghe được bạn trai luôn không thành thật muốn bị "trừng phạt" của hắn nói:

"Khuôn mặt nhỏ nhắn đẹp trai này, chậc, suýt chút nữa đã bị hủy dung rồi..." vẻ mặt tiếc hận. Tầm mắt Trương Triết Hạn cố ý nhìn chằm chằm môi hắn, là đang tiếc hận vết sẹo kia hay là đang suy nghĩ gì khác, đôi mắt to tròn lộ ra một chút nghịch ngợm.

"Hủy dung anh sẽ không thích nữa à?" hắn bĩu môi giống như đang chờ một cái hôn nhẹ, ánh mắt nhìn chằm chằm cục cưng vẫn tiếp tục trêu chọc mình, chỉ cảm thấy tối qua mình đã quá dịu dàng.

"Xời, nói thừa, anh thích dáng dấp đẹp mắt..." nhìn xem, anh ấy nói như chuyện đương nhiên.

Mợ nó, anh cứ trêu đi, trêu nữa đi. Cung Tuấn bị mấy lời cố ý của Trương Triết Hạn làm cho vừa tức vừa buồn cười, hai bàn tay to lập tức nắm eo anh đè xuống sofa, gãi hông eo mẫn cảm của anh từ ngoài áo đến trong áo khiến anh cười đến không thở nổi, cũng chỉ là chuyện xảy ra trong mấy chục giây ngắn ngủi.

"Còn trêu em nữa không?" chóp mũi dán chóp mũi, trong miệng thì thầm lời đe dọa chẳng có xíu uy hiếp nào.

Trương Triết Hạn vẫn đang cười toe toét, cười đến cả người đều đang run, hoàn toàn không có tí giác ngộ nào.

"Nói chuyện." Cung Tuấn chỉ cảm thấy bạn trai hắn thật sự quá thiếu dạy dỗ, cắn gò má hơi gầy một cái, "Nói."

Trương Triết Hạn bị đè xuống sofa, tay cũng bị bắt lấy đặt trên ngực, mặt mày cong cong, rốt cuộc thức thời lắc đầu.

Hôm qua bôn ba hơn nửa ngày, hôm nay lại ngủ đến giữa trưa, gốc râu trên cằm của Cung Tuấn đã mọc ra một chút, lúc đè trên người anh mái tóc rũ xuống quét qua trán anh, trong mắt dần dần ngưng tụ dục vọng mang theo chút tức giận chăm chú nhìn anh... thật sự rất gợi cảm - một sự gợi cảm đầy áp bách.

Chẳng trách Tiểu Vũ nói mắt mình không tốt nhìn sói thành cún. Ai bảo ở phim trường lúc nào em ấy cũng cười với mình vừa ngoan vừa ngọt như vậy, nhìn như động vật nhỏ vô hại khiến người ta rất muốn trêu chọc, ai biết đùa thế nào lại đùa mình tới trong tay người ta.

Nhưng chuyện này có thể đùa sao? Cung Tuấn cảm thấy mình không sai chút nào, bạn trai quá nghịch ngợm cho nên phải dạy dỗ anh ấy đàng hoàng.

Quần áo ở nhà của Trương Triết Hạn bị vò tới nhăn nhúm, xỏ dép lê bỏ chạy rất nhanh, vừa chạy vừa bật lại, "Dù sao cơ hội đùa em còn nhiều lắm..."

"Tối nay anh xong rồi!" Cung Tuấn một hơi ăn hết chỗ dưa còn lại, áp chế tà hỏa.

[Người mình muốn ăn cái gì cũng chiều chính là mẹ đại nhân] thầy Trương ăn uống no đủ chợt nhớ tới một câu lúc trước mình nhìn thấy trên mạng, bên dưới topic của các blogger ẩm thực tràn ngập bình luận của cư dân mạng nhao nhao gọi mẹ - chẳng qua đều là những cục cưng mấy trăm tháng tuổi mượn cơ hội làm nũng.

Như này không được rồi, anh là trai đẹp thời đại mới, làm sao mà vừa mới yêu đương đã trở nên không thể tự chăm sóc bản thân thế này? Mặc dù... anh bị hầu hạ thành quen, cũng không có quyền lên tiếng.

Cung Tuấn rất để ý có người nói bất cứ điều gì không tốt đối với đoạn tình yêu này - bao gồm cả bạn trai hắn cũng không được.

Ăn no rồi đi theo người trong phòng dạo vài vòng liền không nhịn được, thuận tay cầm lấy một chai dầu bôi trơn, trực tiếp kéo người vào phòng tắm. Con người hắn từ trước đến nay nói là làm, nói đêm nay anh xong chính là xong.

Gần đây Trương Triết Hạn sút cân khá nhiều, lại đúng vào mùa hè không thích ăn uống, đương nhiên không cường tráng bằng Cung Tuấn vội vàng tiến tổ ngày nào cũng tập thể thao. Lúc ra khỏi phòng tắm khóe mắt đã đỏ, môi càng đỏ hơn, vết hằn trên cổ tay còn chưa mờ đi, "Hôm nay anh không cần phải vất vả, để em làm hết." Cung Tuấn rất hài lòng cúi xuống, tinh tế liếm vết nước trên khóe môi anh, nhưng họ đều biết, rõ ràng là càng liếm càng nhiều.

Mẹ nó, lòng dạ độc ác. Nói mở rộng giúp anh chính là nhấn anh lên tường phòng tắm sờ từ trước ra sau, trong khe mông đầy chất lỏng ướt dính, anh còn chưa kịp ngửi thấy chai dầu bôi trơn mới mở là mùi gì đã bị hai ngón tay chen vào, đầu ngón tay linh hoạt đến anh muốn mắng người, nhưng chỉ vài lần đã bị cắm đến cao trào, tay chân mềm nhũn, anh đỏ mắt phồng má xoay người hôn hắn, hôn đến nghiêm túc thành khẩn lại nồng nhiệt, là yếu thế, là lấy lòng, là để đêm nay bạn trai anh làm người đi mà.

Trương Triết Hạn bị quấn trong chiếc khăn tắm như con nhộng, bị ôm lên giường, lần này thì hay rồi, tay chân đều bị trói chặt. Cung Tuấn vẫn còn nhớ thoa kem dưỡng mắt cho anh, tay nghề rất chuyên nghiệp, "Có phải em còn muốn đắp mặt nạ cho anh không..." người không thể cử động được lại bắt đầu khiêu khích, "Ngày mai đợi em đi rồi anh ở nhà đắp cho đủ." Cung Tuấn có chút lạnh lùng mở miệng, nhưng trên tay vẫn rất dịu dàng.

Đã chuẩn bị kỹ càng nhưng thân thể vẫn vô thức muốn tránh, anh không cố ý, chỉ là của bạn trai quá to, quả thực là sự tra tấn ngọt ngào.

"Anh còn chạy." mông bị vỗ hai cái, âm thanh vang dội, nói thật, rất xấu hổ. Mặt đối mặt không phải tư thế sướng nhất, nhưng là tư thế khiến anh không thể trốn tránh ánh mắt của hắn nhất. Người ngoài chỉ thấy Tuấn Tuấn rất ngoan rất nghe lời, giống như cái gì cũng chiều theo anh, thực tế vào những lúc thế này, anh mới là người không có chỗ nào để chạy, "Bảo... anh tuốt cho em ra được không..."

"Làm xong rồi nói." khỏi cần nói, loại thời điểm này Cung Tuấn hoàn toàn khác xa chàng trai ngốc nghếch thường ngày, cường thế lại gợi cảm. Anh yếu ớt phản kháng vài lần, không biết sao tay lại trượt xuống phía dưới, một phát bắt được Tuấn nhỏ, vuốt ve xoa nắn, cố gắng để hình phạt khiến người ta vừa sợ vừa sướng này đến muộn một chút.

Em người yêu chẳng hề khách khí tẹo nào, sự tình trên giường thay đổi trong nháy mắt, sướng mới là mấu chốt, những thứ khác đều là vô nghĩa. Một bàn tay to nắm lấy anh, thuận thế đẩy vào... cứ như vậy xuyên qua tay anh tiến vào! Cung Tuấn rất hài lòng nhìn Trương Triết Hạn trợn tròn mắt không thể tin nổi, giống như mèo con bị kinh hãi, trong đôi mắt to tròn đều là "Cung Tuấn em có biết xấu hổ không vậy?"

Trên đời làm gì có cục cưng nhà ai dâm thế này.

"Bảo bảo, sướng không... em sướng chết mất..." vì quá xấu hổ cho nên kẹp vô cùng chặt, Trương Triết Hạn muốn buông ra nhưng cổ tay lại bị giữ chặt, đều ỷ vào anh mềm lòng không dám nặng tay bóp hắn.

Anh cũng không tin kiểu này có thể sướng tới đâu, ở phía dưới chỉ lướt qua rồi thôi, anh đã có chút không chịu nổi. Bóp đầu vú của hắn mắng, "Mẹ nó em có làm không, có chịch tử tế được không?"

Cung Tuấn nhe răng xoa ngực, cắn lại anh giống như trả thù, cắn ngực Trương Triết Hạn đến đỏ bừng, vết mới chồng lên vết cũ ngày hôm qua, hai đầu vú bị ngậm cắn đùa bỡn, sưng đỏ ưỡn lên nhìn đặc biệt phách lối, chín mọng giống như quả anh đào mới mua trong tủ lạnh. Vẫn không quên thở dốc nặng nề thấp giọng dỗ anh, "Bảo bảo ngoan..." lúc Cung Tuấn nói chuyện yết hầu khẽ động, ánh mắt Trương Triết Hạn không tự chủ được rơi vào trên đó. Yết hầu lăn lên lăn xuống, dục vọng của anh cũng theo đó sôi trào, giống như mèo nhìn thấy gậy trêu mèo.

Lúc chạm đến chỗ sâu nhất, run rẩy điên cuồng cùng cảm giác căng trướng khó tả lan ra khắp toàn thân, hắn hôn anh, cường ngạnh để anh nuốt từng ngụm nước miếng tràn ra từ nụ hôn nóng bỏng, vành tai tóc mai chạm nhau, chân anh bị dang rộng hết cỡ, bụng dưới bị cắm đến bủn rủn không khỏi co quắp, hốc mắt cũng ướt át, nhìn người đang đè trên người mình cắm rút không ngừng, anh tự hỏi liệu đây có phải là duyên nợ từ kiếp trước đến kiếp này không? Kiếp trước anh cmn là kẻ thù của hắn đúng không?

Cung Tuấn chỉ cảm thấy rất vui vẻ, thành quả tập thể dục đã rõ ràng, vóc người vốn đã lớn hơn Trương Triết Hạn một vòng lúc này càng hiện rõ ưu thế. Hắn thích nhìn thầy Trương của hắn như thế này, dáng vẻ mềm nhũn ỷ lại của anh, có thể nghịch ngợm thoải mái trong phạm vi hắn cho phép, sinh động đáng yêu như vậy. Hắn cúi người hôn lúm đồng điếu bên môi anh, hắn biết, đây là thuộc về riêng hắn.

Cả người đều bị làm tới mềm nhũn, ngay cả hô hấp cũng trở nên khó khăn, mỗi lần quy đầu hơi vểnh cọ vào điểm G sẽ nghiền ép anh đến sụp đổ run rẩy, mông mềm bị bóp đến biến dạng, bắp đùi trong đã bị quất ra màu đỏ nhạt, lúc làm tình luôn thích cắn cổ anh như sói. Hoàn toàn bao phủ không một chút kẽ hở, anh vừa hưởng thụ vừa muốn đánh hắn, muốn nói với hắn nhóc con đừng quá đắc ý, là anh trai nhường em thôi, nhưng vẫn bị làm tới nhũn người, chỉ có thể ghé vào bên tai hắn nũng nịu gọi ông xã.

"Không được không thích em..." hắn ngậm vành tai anh mút cắn, thanh âm sền sệt trong cổ họng, vừa nũng nịu nhưng cũng là lời nói thật. Dán tai nói chuyện, ấm ức nho nhỏ kia đều chui vào lòng anh.

Trương Triết Hạn bị ôm trong ngực, cả người từ trên xuống dưới đều dán sát, hắn còn cắm ở bên trong chẳng hề có dấu hiệu mềm xuống, không phải bị làm tới ngoan ngoãn không dám la lối nữa, mà là đau lòng cục cưng to bự này, bàn tay vươn đến sau lưng nhẹ nhàng vuốt ve, "... Thích em nhất." giọng nói nhẹ nhàng hơn cả gió.

Rất kỳ quái, hoảng sợ vô cớ của hắn cứ như vậy biến mất, hai tay ôm chặt người dưới thân. Cung Tuấn hy vọng thầy Trương của hắn biết, bởi vì cảm thấy hắn đáng yêu mà anh cười đến càng đáng yêu hơn, ở trong mắt hắn, mới là đáng yêu nhất.

Sau khi tóc anh dài hơn, mỗi lần nhìn anh Cung Tuấn sẽ không khỏi nhớ lại năm ngoái, mái tóc mềm mại, đôi mắt sáng ngời, trong đám người hắn luôn có thể lập tức bắt được anh. Thầy Trương nỗ lực để cả thế giới nhìn thấy sự đáng yêu của hắn, nhưng hắn nghĩ hoàn toàn ngược lại, Cung Tuấn muốn bảo bảo của hắn chỉ có thể thuộc về một mình hắn, người khác không được nhìn không được đụng không được tới gần.

- Nếu bạn từng nhìn thấy em bé có tính chiếm hữu mạnh mẽ thì bạn sẽ hiểu.

Sau khi phát tiết hết dục vọng trong cơ thể, còn lại chính là ngây thơ, nếu không làm sao cả hai đều đỏ lỗ tai.

Họ nhắm mắt hôn môi dưới dòng nước ào ạt, vòi hoa sen mở hết mức, nước đổ xuống, giống như một trận mưa lớn vào mùa hè năm ngoái, toàn thân họ trần trụi ướt đẫm, nước theo đỉnh đầu chảy tới lòng bàn chân, có loại ảo giác liều lĩnh xông vào trận mưa to năm ngoái, cho nên tim đập nhanh đến càng thêm mất khống chế. Ánh đèn trên đỉnh đầu tựa như ánh mặt trời nửa đêm, chiếu rọi hết thảy đến ấm áp đáng yêu nhu hòa mê ly như ảo cảnh, nếu không phải nhân vật chính đang diễn cảnh hạn chế độ tuổi, thì rất thích hợp đọc truyện cổ tích cho các bé.

Những cặp tình nhân hôn nhau dưới mưa — thực ra, mọi lứa tuổi đều thích xem.

【Kỷ niệm đêm mưa, mãi mãi tắm trong tình yêu】

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#1640#jz48