Tiệm sách Thượng Hải • 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mùa đông năm nay Bắc Kinh đặc biệt lạnh, nhất là mấy ngày cuối năm, gió bấc thổi cảm giác quần áo dày hơn nữa cũng có thể xuyên qua.

Trương Triết Hạn co ro trong chiếc áo khoác kiểu quân đội, mặc áo sơ mi trắng run lẩy bẩy — hôm nay quay xong cảnh này anh có thể đóng máy, chẳng qua cảnh này... là cảnh mùa hè.

Nhân viên đưa cho anh một hộp đá viên, Trương Triết Hạn hít sâu một hơi, cầm lấy một viên ngậm vào, sau đó cởi áo khoác Hậu tướng quân ra chuẩn bị quay.

Những viên đá làm giảm nhiệt độ trong miệng để khi nói lời thoại sẽ không hà hơi, Trương Triết Hạn cứ như vậy lạnh thấu tim quay hết cảnh cuối cùng, sau đó uyển chuyển từ chối tiệc đóng máy của đoàn làm phim, bọc áo khoác quân đội lên xe.

Mấy ngày nay Cung Tuấn ở nước ngoài, sang năm mới về. Trương Triết Hạn sau khi đóng bộ phim hắn đầu tư bắt đầu hot lên. Dù cả hai đã tận lực sắp xếp thời gian vẫn rất khó để khớp lịch trình với nhau, một tháng chỉ gặp mặt hai lần là chuyện thường xuyên.

Mặc dù bạn bè của Trương Triết Hạn nghe nói một tháng bọn họ có thể gặp nhau hai lần cũng rất khiếp sợ, "Một tổng giám đốc bận rộn, một minh tinh bận rộn chẳng kém, vậy mà hai người vẫn có thể gặp nhau?" Nhưng Trương Triết Hạn vẫn có chút mất mát, chỉ là anh không muốn khiến mình có vẻ quá dính người, vì vậy mỗi lần đều rất lý trí tỏ ra bình thản, cũng sẽ không tìm Cung Tuấn phàn nàn cái gì.

Hơn nữa Cung Tuấn dù người không ở đây nhưng vẫn giúp anh sắp xếp mọi thứ. Trương Triết Hạn cúi đầu thấy điện thoại có tin nhắn mới, là Cung Tuấn gửi.

"Đóng máy rồi à? Bắc Kinh có lạnh không? Em nghe nói anh không tham gia tiệc đóng máy."

"Em muốn anh đi à?" Trương Triết Hạn nhắn lại, anh biết Cung Tuấn cũng có đầu tư vào bộ phim này, biết tin tức của anh cũng không kỳ quái.

"Không muốn" Cung Tuấn trả lời rất nhanh, "Em nghe nói ở phim trường nam 2 suốt ngày dính lấy anh?"

Trương Triết Hạn cười, Cung Tuấn thỉnh thoảng ghen tuông và lòng dạ hẹp hòi không phù hợp với thân phận bá tổng của hắn khiến anh cảm thấy rất đáng yêu, dù hắn thừa biết nam 2 kia chỉ muốn cọ chút nhiệt, bản thân là một thẳng nam sắt thép.

"Bắc Kinh lạnh quá, tối nay anh muốn về."

Cung Tuấn bên kia hiển thị đang gõ, sau đó gửi tới một tin, "Đêm nay người ta đều đón năm mới, chỉ có mình anh ngồi máy bay, đến Thượng Hải cũng là nửa đêm rồi. Anh muốn chơi gì, em kêu bọn họ liên lạc giúp anh."

Trong lòng Trương Triết Hạn có chút ấm áp, nhưng phần nhiều là mất mát, anh mới không muốn chạy về Thượng Hải để tham gia hoạt động đón giao thừa gì đó, thật ra nếu có Cung Tuấn bên cạnh thì ở chỗ nào cũng được.

"Bỏ đi, anh ở khách sạn là được rồi, sang năm lại về — Anh mệt rồi, có thể trở về sẽ nghỉ ngơi, chúc em năm mới vui vẻ trước."

Không có khả năng Cung Tuấn không cảm giác được sự mất mát trong những câu chữ của Trương Triết Hạn, nhưng hắn vẫn trả lời một câu "Nghỉ ngơi thật tốt" sau đó nói mình lại bận rồi.

Trương Triết Hạn trở lại khách sạn với tâm trạng buồn bã, hôm nay là ngày cuối cùng của năm 2021, người mình thích lại không ở bên cạnh.

Anh xả đầy nước vào bồn tắm, ngâm nước nóng, thân thể cuối cùng cũng ấm lên, Trương Triết Hạn bọc áo choàng tắm lười biếng đi ra, sau đó cầm lấy một cái túi trên bàn, bên trong có hai cái hộp nhỏ, là quà anh mua cho Cung Tuấn, giáng sinh và năm mới, lúc ấy anh nghĩ ít nhất năm mới Cung Tuấn mới có thể trở về, cho nên cố ý để dành.

"Hừ, không về thì quên đi, anh ra ngoài tìm người chơi cùng." Trương Triết Hạn tức giận lẩm bẩm một câu, nhưng cuối cùng vẫn thành thật nằm vào ổ chăn, trước khi ngủ còn cầm điện thoại chụp một tấm ảnh quà tặng, kèm theo dòng trạng thái: Một mình đón năm mới.

Fan không biết chân tướng cho rằng Trương Triết Hạn cô đơn một mình, ngay cả quà mừng năm mới cũng chỉ nhận được hai phần, nhất thời đau lòng đến không thở nổi, nhao nhao ở khu vực bình luận: "Ca ca em đón năm mới cùng anh", "Chúng ta ra ngoài mua quà đi, mua một xe", "Ca ca em cũng một mình, huhuhu"

Sau khi Trương Triết Hãn đăng xong cảm thấy cực kỳ buồn ngủ, anh mơ màng gửi cho Cung Tuấn tin chúc ngủ ngon, lại có dụng tâm kín đáo gửi cho hắn một tấm ảnh tự sướng ở trong bồn tắm khi nãy: bọt sữa tắm còn chưa đến ngực, khuôn mặt Trương Triết Hạn bị hơi nước hun thành màu phấn hồng.

Cung Tuấn nhìn thấy nhất định sẽ hối hận, ai bảo em không đến, cho nhìn mà không ăn được đáng đời. Trương Triết Hạn cười xấu xa khóe miệng hơi cong, cảm thấy mỹ mãn vùi trong chăn mềm của khách sạn năm sao ngủ thiếp đi.

Nhưng có câu ngày nghĩ đêm mơ, trước khi ngủ Trương Triết Hạn vẫn lưu luyến không rời nghĩ đến Cung Tuấn, ngủ quả nhiên nằm mơ.

Lúc đầu chỉ là cách một tầng sương mù không thể nhìn rõ, chỉ thấy một bóng người cao gầy chậm rãi đi tới, nhưng Trương Triết Hạn cũng không cảm thấy sợ hãi, bởi vì bóng dáng kia vô cùng quen thuộc.

"Tiểu Triết."

Có người nhẹ nhàng gọi tên anh, là Cung Tuấn. Trương Triết Hạn ở trong mộng đáp lời, "Tuấn Tuấn..."

Bóng người kia giống như nghe được anh gọi, lập tức từ trong sương mù đi ra, bóng người dần dần rõ ràng, mang theo mùi nước hoa nhàn nhạt.

Cung Tuấn ở trong mộng không nói gì, chỉ nhẹ nhàng vuốt tóc anh, Trương Triết Hạn cảm thấy giây tiếp theo mình rơi vào một đám mây thật dày, anh chìm trong đám mây mềm mại, Cung Tuấn ở ngay bên cạnh anh, đầu ngón tay nhẹ nhàng lướt qua gò má anh.

"Tuấn Tuấn..." Trương Triết Hạn trong mơ cực kỳ dính người, giống như anh biết đó không phải là thật cho nên không khắc chế tình cảm của mình đối với Cung Tuấn, khó được làm nũng, "Anh rất nhớ em..."

Cung Tuấn vẫn không nói chuyện, nhưng hắn cúi người hôn môi Trương Triết Hạn, môi Cung Tuấn khô ráo mềm mại, nhẹ nhàng hôn vài cái như chuồn chuồn lướt nước bên môi anh, sau đó đưa tay vào trong quần áo anh nhẹ nhàng vuốt ve.

Trương Triết Hạn trong mơ nhiệt tình đáp lại động tác của hắn, vươn tay ôm lấy cổ Cung Tuấn kéo hắn về phía mình, sau đó chủ động vươn đầu lưỡi làm sâu thêm nụ hôn lướt qua rồi dừng lại kia.

"Hừ... em không nói chuyện" Trương Triết Hạn vùi trong ngực hắn làm nũng, "em cũng không nhớ anh..."

Cung Tuấn luôn im lặng cuối cùng mở miệng, "Em nhớ anh, cho nên mới chạy đến gặp anh này."

"Em gạt người..." Trương Triết Hạn cảm giác được tay hắn trượt đến bên hông mình, còn có xu hướng tiếp tục đi xuống, nhưng anh không muốn ngăn cản, dù sao cũng chỉ là một giấc mơ, trong mơ làm cái gì cũng không quan trọng.

Ngón tay linh hoạt cầm tính khí giữa hai đùi anh, nhẹ nhàng xoa nắn, Cung Tuấn vừa xoa vừa ngậm lấy núm vú của anh, dùng đầu lưỡi gảy nhẹ.

"Haa..." Trương Triết Hạn thoải mái vặn vẹo một chút, lực đạo của Cung Tuấn không nhẹ không nặng, làm cho anh vừa vặn sa vào trong đó không muốn tỉnh lại, không tự chủ được tách hai chân ra, mở rộng tất cả với Cung Tuấn. "Ưm... sướng..."

Cung Tuấn giống như cười khẽ hơi thở ấm áp phun vào ngực anh.

Rốt cuộc có nên đánh thức hay không đây? Cung Tuấn cúi đầu nhìn Trương Triết Hạn nằm ở trên giường rầm rì, thật giống con mèo nhỏ trong mơ được người nựng đến thoải mái. Đáng yêu quá, nhưng... mình vội vàng trở về cũng không phải chỉ để diễn tình hữu nghị trong mơ, hắn hơi dùng sức cắn một ngụm.

"Hưm..." Trương Triết Hạn đau đến hừ một tiếng, cuối cùng cũng từ trong trạng thái nửa mê nửa tỉnh mở mắt ra. Anh ngây ngốc nhìn Cung Tuấn một cái, sau đó hoảng sợ ngồi dậy.

"Tiểu Triết, Tiểu Triết đừng sợ... là em." Cung Tuấn không dám dựa tới ngay, đành phải  nhẹ nhàng nắm tay anh, sau đó nhìn ánh mắt Trương Triết Hạn từ hoảng sợ đến chậm rãi thả lỏng... nhưng cuối cùng vẫn là không thể tưởng tượng nổi.

"Em... sao em lại ở đây?" trong đầu Trương Triết Hạn rất nhiều nghi vấn, không biết tại sao cái này lại nhảy ra trước.

"Xin lỗi vì đã gạt anh. Thực ra hôm nay khi chúc anh ngủ ngon em đã xuống máy bay và đang trên đường đến đây." Cung Tuấn nói xong, lại gần kéo Trương Triết Hạn vào lòng, gặp phải một chút phản kháng nhưng cuối cùng Trương Triết Hạn vẫn để cho hắn ôm.

"Không đúng, vậy sao em lại ở trong phòng anh?" Trương Triết Hạn vẫn chưa hoàn hồn, đưa tay nhéo mặt Cung Tuấn một cái, muốn xem hắn có phải người thật không.

"..." Cung Tuấn nhìn anh, muốn nói lại thôi.

Trương Triết Hạn hoảng sợ nhìn ra ngoài cửa sổ: Nơi này là tầng 16, dù thế nào Cung Tuấn cũng không thể ngồi trực thăng đến đây chứ? 

Thấy Trương Triết Hạn nhìn cửa sổ Cung Tuấn liền đoán được anh đang nghĩ gì, bị mạch não của anh chọc cười.

"Không phải..." Cung Tuấn cười bất đắc dĩ, sau đó lưu manh nháy mắt với anh, "Anh không nghĩ xem, tại sao em lại sắp xếp để anh ở khách sạn này à?"

"A?" Trương Triết Hạn ngơ ngác nhìn hắn, sau đó dần dần có một suy đoán không thành hình.

"Nhà em mở." Cung Tuấn nhịn cười lắc lắc thẻ phòng trong tay, nói thêm, "Nhưng em chưa bao giờ mở cửa lung tung, chỉ là không muốn đánh thức anh..."

Trương Triết Hạn tức giận nhìn hắn, nhưng anh mới vừa tỉnh ngủ trong mắt ngập nước, nhìn thế nào cũng rất mềm mại, Cung Tuấn cười đè anh dưới thân, chân Trương Triết Hạn còn chưa kịp khép lại, bị hắn thừa dịp chen vào giữa.

"Anh tưởng phải đón năm mới một mình..." Trương Triết Hạn nhỏ giọng nói, sau đó lại nhớ tới cảnh đóng máy hôm nay, lung tung lộn xộn mách với hắn, "Hôm nay quay phim bọn họ cho anh ăn đá viên, lạnh chết anh."

"Sưởi ấm cho anh." Cung Tuấn cưng chiều cười một tiếng, nắm cằm Trương Triết Hạn hôn xuống, Trương Triết Hạn nhu thuận hé miệng, mặc cho đầu lưỡi bị Cung Tuấn ngậm vào trong miệng, đầu lưỡi của Cung Tuấn khiêu khích lưỡi anh, không chỉ hòa tan đá lạnh ăn hôm nay, thậm chí còn đốt lên một ngọn lửa.

"Ư... ưm..." Trương Triết Hạn bị hắn hôn đến ý loạn tình mê, áo choàng tắm đã bất tri bất giác bị kéo xuống, vật ở giữa hai chân còn nửa cương lên, giống như đang chờ Cung Tuấn nối tiếp nửa đoạn sau trong giấc mơ cho anh.

"Trong mơ anh gọi em là gì?" Cung Tuấn vừa cởi cà vạt vừa thấp giọng hỏi.

"... Tuấn, Tuấn Tuấn." Trương Triết Hạn có chút chột dạ, trước mặt mọi người anh đều gọi Cung Tuấn là "Cung tổng", rất xa lạ, Tuấn Tuấn gì đó đều là gọi trong lòng, không nghĩ tới cứ như vậy bị hắn nghe thấy.

"Trước mặt người ngoài không phải đều gọi em là Cung tổng sao?" Cung Tuấn cố ý hỏi, "Gọi một câu nữa đi."

Mặt Trương Triết Hạn đỏ bừng, nhỏ giọng gọi, "Cung tổng..."

"Không phải cái này." Cung Tuấn nháy mắt với anh, từ cổ áo nửa mở lộ ra cơ ngực và múi bụng đường cong rõ ràng.

Không phải cái này, vậy sẽ là cái nào... Trương Triết Hạn nhớ tới có một buổi tối bị Cung Tuấn ấn làm mấy giờ, lúc anh khóc lóc cầu xin bị hắn lừa gạt nói ra từ kia, sau đó chống tay vào ngực Cung Tuấn đẩy khẽ một cái, không mở miệng.

"Không vội, trước năm mới gọi cho em nghe là được."

Cung Tuấn cười trêu ghẹo nói, sau đó quen thuộc kéo ngăn kéo tủ đầu giường khách sạn ra, lấy một gói gel bôi trơn bóp lên đầu ngón tay, nhưng hắn chỉ đặt hai ngón tay ở hậu huyệt của Trương Triết Hạn ve vuốt, sau đó chậm rãi đưa vào.

Thân thể vốn bị khiêu khích trong mộng rất dễ dàng tiếp nhận ngón tay Cung Tuấn, đầu ngón tay của hắn nhẹ nhàng mở rộng, sau đó quen cửa quen nẻo tìm được điểm G của Trương Triết Hạn.

"Ưmm...." bắp đùi rắn chắc của Trương Triết Hạn hơi co lại, thân thể run lên một chút, lần cuối cùng hai người bên nhau đã là chuyện của ba tuần trước.

"Có nhớ em không?" Cung Tuấn một câu hai ý hỏi anh, Trương Triết Hạn không trả lời, nhưng vách huyệt bên trong lại xoắn chặt ngón tay hắn.

Ngón tay Cung Tuấn dùng sức xoa nắn khối thịt nhỏ kia tới sưng lên, sau đó nghiền ép, tiếng rên rỉ mềm mại của Trương Triết Hạn bị đè nén trong cổ họng, nhưng vách trong dần dần ướt át đã bại lộ cơn đói khát khó nhịn của anh.

Ngón tay thon dài hữu lực cắm đến tận gốc, Cung Tuấn cảm giác được dâm thủy trong hành lang phun tung tóe vào lòng bàn tay mình, mang đến một trận ấm áp, hắn cúi người nhìn mặt Trương Triết Hạn đỏ bừng, sau đó tiếp tục dùng ngón tay ra vào nhanh hơn.

"A...... A!" Trương Triết Hạn bị hắn thích thú nhìn như vậy, vừa xấu hổ đồng thời lại càng hưng phấn, đầu vú run rẩy đứng thẳng, lắc lư theo bầu ngực. Cung Tuấn thấy ngực anh lắc lư không ngừng, tay kia liền duỗi tới nắm chặt, dùng sức xoa nắn.

Trương Triết Hạn vặn vẹo càng lợi hại, một bên ngực trống trải tịch mịch không chịu nổi, anh đành phải tự mình xoa nhẹ, dùng ngón trỏ và ngón giữa kẹp lấy đầu vú cứng rắn kéo lên, ngay khi đầu vú bị kéo lên tiểu huyệt cũng đồng thời xoắn chặt ngón tay Cung Tuấn co rút liên tục.

Cung Tuấn vừa nhanh vừa ác tấn công điểm G của anh, tính khí nửa cương bởi vì tuyến tiền liệt bị kích thích mà nhanh chóng dựng thẳng, chảy ra dịch thể trong suốt, Trương Triết Hạn muốn đưa tay đụng mình, bị Cung Tuấn kéo ra.

"Không được." Cung Tuấn dịu dàng lại bá đạo nói, cúi đầu ngậm lấy lỗ sáo của anh dùng đầu lưỡi đảo quanh mã mắt, liếm hết dịch thể vừa chảy ra. Trương Triết Hạn bị hắn mút đến cả người mềm nhũn, phối hợp với động tác của ngón tay hắn anh cũng không ngừng đưa đẩy thắt lưng muốn tiến vào chỗ sâu trong miệng Cung Tuấn, toàn bộ điểm mẫn cảm đều được chăm sóc, Trương Triết Hạn cảm thấy từng trận khoái cảm không ngừng đánh tới lần sau lại mạnh hơn lần trước.

"Tuấn Tuấn... không nhịn được... aaa..." Trương Triết Hạn cong eo hậu huyệt cũng xoắn chặt lấy ngón tay hắn. Cung Tuấn cảm thấy lòng bàn tay nóng lên, một luồng nước ấm phun vào lòng bàn tay hắn, nam căn của Trương Triết Hạn cũng phóng thích trong miệng hắn.

Bị người dùng tay và đầu lưỡi trêu chọc mấy lần đã quăng mũ cởi giáp Trương Triết Hạn cảm thấy vô cùng mất mặt, cao trào qua đi ngay cả khóe mắt cũng đỏ. Cung Tuấn không đành lòng bắt nạt anh nữa, cởi quần giải thoát cho tiểu huynh đệ đã sớm cứng như gậy sắt, sau đó xoay người đặt ở lối vào của Trương Triết Hạn. Sau cao trào tiểu huyệt cực kỳ mềm mại trơn ướt rất dễ dàng đi vào. Nhưng hậu huyệt vẫn còn dư vị của cực khoái, thỉnh thoảng co rút, côn thịt của Cung Tuấn nghiền qua vách trong mẫn cảm, đẩy hết thịt mềm ra cho đến khi chạm tới chỗ sâu nhất của Trương Triết Hạn.

Hắn nghe được Trương Triết Hạn thở dốc phát ra một tiếng rên rỉ, sau đó hai bắp đùi màu mật đã không kịp chờ đợi quấn lên eo hắn, ngón tay vừa rồi làm cho anh khát vọng được thứ gì đó lớn hơn chinh phục, côn thịt của Cung Tuấn đã hoàn toàn lấp đầy anh, Trương Triết Hạn thỏa mãn than nhẹ một tiếng, thấy khóe miệng Cung Tuấn còn lưu lại tinh dịch của anh, hai cánh tay câu lên cổ hắn kéo hắn vào nụ hôn thật sâu.

Cung Tuấn mượn nụ hôn triền miên này bắt đầu chậm rãi cử động, vách huyệt bên trong Trương Triết Hạn ấm áp chặt chẽ, bao lấy cự vật cứng rắn của hắn, Cung Tuấn phải liều mạng kiểm soát mới có thể giữ mình không đến mức vừa vào đã giao nộp vũ khí. Theo tiết tấu của hắn Trương Triết Hạn thi thoảng lại nhẹ nhàng hừ mũi như đang làm nũng. Cung Tuấn bị anh ghẹo đến huyết khí dâng trào, thay đổi góc độ càng đỉnh vào sâu hơn.

"Aaa..." hai chân Trương Triết Hạn quấn quanh eo hắn càng chặt, đầu vú liên tục cọ vào áo sơ mi của Cung Tuấn bị mài đến càng thêm hưng phấn, khóa thắt lưng của Cung Tuấn thi thoảng vỗ vào bụng dưới của anh, vang lên tiếng kim loại nhè nhẹ.

Tiết tấu nhu hòa kéo dài thật lâu, Trương Triết Hạn bắt đầu dục cầu bất mãn, anh lắc lư eo nhỏ muốn Cung Tuấn đỉnh vào càng sâu, đưa tay kéo áo sơ mi của hắn ra, trêu chọc lồng ngực và bụng dưới của hắn.

"Tuấn Tuấn... mạnh nữa đi..." Trương Triết Hạn nhỏ giọng năn nỉ, Cung Tuấn càng cố ý chậm lại, tra tấn Trương Triết Hạn một lúc mới hỏi anh, "Anh gọi em là gì?"

Trương Triết Hạn hừ nhẹ một tiếng, hai đùi như tán tỉnh cọ qua cọ lại trên quần tây của hắn, "... Tuấn Tuấn, xin em."

Nếu là bình thường, Cung Tuấn sẽ dễ dàng chiều theo anh, nhưng hôm nay hắn còn muốn nhiều hơn.

"Em mệt, cầu xin em cũng vô dụng." thứ cắm trong người anh rõ ràng cứng rắn như sắt, Cung Tuấn lại nói mình mệt, Trương Triết Hạn cắn môi nghẹn đỏ mặt, đành phải nhỏ giọng nói, "... Ông, ông xã, làm mạnh chút."

"Cái gì?" Cung Tuấn nắm chặt cổ tay anh ép trên đỉnh đầu, chăm chú nhìn Trương Triết Hạn, "Gọi em là gì?"

"Ông xã..." hình như đến lần thứ hai cũng không còn khó mở miệng nữa, Trương Triết Hạn giống như làm nũng gọi một tiếng, mang theo giọng mũi nồng đậm, nâng eo kẹp lấy côn thịt của Cung Tuấn dâm đãng lắc lư, "Anh rất nhớ em."

Cung Tuấn cười nhỏ, sau đó như mong muốn của anh, hông eo mạnh mẽ đỉnh làm, quy đầu nhiều lần xuyên qua đường hành lang chặt chẽ nghiền ép điểm G, eo Trương Triết Hạn run lên phát ra những tiếng rên rỉ thỏa mãn.

Gậy thịt cắm vừa nhanh vừa mạnh, dâm thủy bên trong không có khe hở để chảy ra, Trương Triết Hạn giống như người bị đuối nước ôm chặt Cung Tuấn, hấp thu dưỡng khí từ đôi môi của hắn, hạ thân bị đùa giỡn đến lầy lội không chịu nổi, côn thịt của Trương Triết Hạn lại một lần nữa bị làm cho cứng lên, lưu lại một vết nước trên quần áo Cung Tuấn.

"Nhớ em sao không nói cho em biết... Không muốn em về với anh à?"

Trương Triết Hạn đương nhiên muốn, nhưng anh lại không muốn để Cung Tuấn cảm thấy mình không hiểu chuyện, Cung Tuấn giống như nhìn ra lo lắng của anh, ghé vào tai anh thì thầm, "Tiểu Triết, anh có thể tùy hứng một chút..."

"Ưm..." bắp đùi bị dùng sức nắm lấy Trương Triết Hạn không nhịn được kẹp chặt tiểu huyệt, một trận khoái cảm như dòng điện chạy khắp toàn thân.

"Anh có đặc quyền với em, không dùng chẳng phải sẽ lãng phí sao." Cung Tuấn nhìn sâu vào mắt anh, sau đó mãnh liệt chạy nước rút mấy chục cái, Trương Triết Hạn ôm hắn nói không ra lời, nhưng hai người đều ăn ý cùng đến cao trào.

Ngoài cửa sổ bỗng truyền đến vài tiếng chuông xa xăm, hai người bọn họ cứ như vậy nghênh đón năm mới.

"Chúc mừng năm mới, Tiểu Triết." Cung Tuấn lau mồ hôi trên trán cho anh, khẽ hôn khóe mắt anh.

"Chúc mừng năm mới, Tuấn Tuấn."

Cung Tuấn khăng khăng nói hai lần trước là của năm ngoái, cho nên sau nửa đêm còn muốn làm đủ năm nay, vì vậy Trương Triết Hạn bị hắn đè ép làm đến gần bốn giờ, rốt cuộc sức cùng lực kiệt ngủ thiếp đi.

Ngày hôm sau tỉnh lại anh phát hiện trên bàn có thêm hai hộp quà — là Cung Tuấn tặng anh. Nhưng mà bất ngờ không chỉ có thế, Trương Triết Hạn mở weibo mới phát hiện Cung Tuấn vậy mà dùng acc phụ chia sẻ bài đăng "Một mình đón năm mới" của anh tối qua còn kèm một tấm hình là bốn món quà của hai người bọn họ bày cùng một chỗ, cùng hai món quà anh đăng lên tạo thành so sánh rõ ràng.

Cảnh nền giống nhau như đúc, nhưng nhiều thêm hai món quà, kẻ ngốc cũng biết là chuyện gì xảy ra, cho nên những fan ngày hôm qua thề sắt son nói sẽ cùng Triết Hạn ca ca đón năm mới đồng loạt bị vả mặt, thì ra ca ca có người bên cạnh, cẩu FA chỉ có mình thôi.

"... Em làm như vậy anh rất khó thu dọn." Trương Triết Hạn nhìn các bài trinh sát tràn ngập trên mạng, cảm thấy rất đau đầu.

Cung Tuấn không cho là đúng, "Em chỉ giảm xóc cho bọn họ một chút, lần sau em dùng acc chính đăng bài."

......

Năm mới, fan của Trương Triết Hạn phải học cách kiên cường.

_Hết_

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#1640#jz48