Chương 23: Thao luyện (7)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vừa nghe nhảy ếch mười dặm, sắc mặt mọi người nháy mắt thay đổi, lập tức hét lớn: "Hiểu được!"

Hàn Thúc đang suy nghĩ về thân pháp vừa rồi của Cố Vân, đột nhiên bị tiếng hét làm cho hoảng sợ, hắn không rõ cái gì là nhảy ếch, tất nhiên cũng không hiểu vì sao đám tân binh lại kêu tê thanh kiệt lực như vậy ...

Cố Vân rốt cuộc cũng vừa lòng gật gật đầu, ngày hôm qua ra oai phủ đầu cũng có không ít tác dụng.

"Có những loại võ công chiêu thức rất tốt, đánh ra thì nước chảy mây bay lưu loát sinh động, những thứ này chỉ thích hợp để vui đùa nhưng khi đối địch thì nhưng thứ này đều vô dụng cả. Chiến đấu ở khoảng cách càng gần thì càng nguy hiểm, cho nên các ngươi ở thời điểm đối địch, phải lấy sức lực lớn nhất công kích vào vị trí yếu ớt nhất của địch nhân. Ra quyền phải nhanh, động tác phải chuẩn, xuống tay đủ ngoan, nhanh chóng đánh bại đối thủ."

Vừa nói, Cố Vân tiện tay bẻ một nhánh cây, chỉ vào tiểu binh trẻ tuổi, lạnh giọng nói: "Đứng yên đó." Nam hài nhanh chóng đứng nghiêm, tim lại đập thình thịch, nàng sẽ không muốn dùng nhánh cây này quất hắn đi.

Hiển nhiên hắn không biết tính tình của Cố Vân, nếu Cố Vân muốn đánh hắn, tuyệt đối sẽ không dùng nhánh cây mà là phải là roi sắt.

"Tai, huyệt thái dương, mắt, mũi, gáy, yết hầu, ngực, xương quai xanh, nách, hạ bộ, xương sống, cổ tay, các đốt ngón tay, đều là những bộ phận yếu ớt nhất của con người, cũng là nơi các ngươi cần công kích."

Theo lời Cố Vân giảng giải nhánh cây xẹt qua các bộ phận trên thân thể của nam hài , Cố Vân lấy hắn làm mô hình sống chậm rãi giảng giải, nam hài lại lo lắng sợ hãi, lỡ như nàng khó chịu một chút thì hắn liền xong rồi.

Đều là một đám người trẻ tuổi huyết khí phương cương, nghe Cố Vân giảng giải, trên mặt cũng hiện ra càng ngày càng nhiều hứng thú xen lẫn tò mò, Cố Vân thích nhìn những vẻ mặt đó, nàng thích loại tâm tình xao động này, khóe miệng rốt cuộc cũng hiện lên vẻ tươi cười, cao giọng nói: "Hiện tại hai người một tổ, ta hướng dẫn các ngươi môn võ có lực công kích mạnh nhất trong cận chiến có tên là tiệt quyền đạo."

Vừa nghe quyền pháp có tính công kích mạnh nhất, các binh sĩ trẻ tuổi càng thêm hưng phấn, nhất là khi đã lĩnh hội qua kiến thức về cái gọi là nhu đạo, bọn họ càng chờ mong hơn về bộ quyền pháp kia, tất cả đồng thanh trả lời: "Rõ!"

Nhìn vẻ mặt của nam hài, Cố Vân khẽ cười nói: "Ngươi cùng ta làm mẫu đi."

"Rõ."

Nam hài khóc không ra nước mắt, chỉ hận không thể đánh cái miệng thối của mình, hắn vừa rồi phát điên cái gì mà lại ở trước mặt nàng cười. Trong rừng cây, Cố Vân ở phía trước giảng giải động tác, hướng dẫn kỹ thuật tấn công, các tướng sĩ ở phía sau nhắm mắt theo đuôi, còn thật sự diễn luyện.

Bên kia luyện đến khí thế ngất trời uy vũ sinh uy, bên này sắc mặt Hàn Thúc càng ngày càng đen, mày càng nhăn càng chặt. Nữ nhân này hướng dẫn quyền pháp, quả nhiên như nàng nói không tốn chút sức nào, mỗi một quyền đều vừa nhanh vừa chuẩn vừa ngoan, xuống tay tàn nhẫn. Nàng là đang huấn luyện binh sĩ hay là đang bồi dưỡng sát thủ vậy?

Một lúc lâu sau, mặt trời nhô lên cao, bây giờ đã là giữa trưa rồi, người ở trong bếp đã mang cơm trưa đi tới rừng cây.

"Dừng!"Cố Vân khẽ quát một tiếng, "Giờ ngọ nghỉ ngơi nửa canh giờ. Tất cả giải tán!"

Không ít tiểu binh thở phào nhẹ nhõm trực tiếp ngã ngồi dưới đất, bọn họ vừa mệt vừa đói, không ai muốn động thêm một chút nào nữa.Nhìn lướt qua những tân binh nằm rạp trên mặt đất vẫn không nhúc nhích , Cố Vân không nhẹ không nặng thấp giọng nói: "Nhanh đi xếp hàng lĩnh cơm, hiện tại không ăn quá giờ muốn ăn cũng không thể ăn."

Tân binh vừa rồi còn nửa chết nửa sống không muốn động đã lập tức ngồi dậy, kéo giản tay chân, ngoan ngoãn xếp hàng đi lĩnh cơm . Có cơm ăn hay không là chuyện nhỏ, nữ ma đầu nếu mất hứng thì không biết về sau sẽ giáo huấn bọn họ như thế nào đâu!

Nhìn bóng dáng của một đám tâm không cam lòng không muốn, Cố Vân lắc đầu bật cười. Hàn Thúc mắt hổ híp lại cũng cảm thấy buồn cười. Không sai, mới hai ngày mà nàng đã có thể làm cho đám nghé con mới sinh này đối với nàng có tâm kính sợ thật đúng là không dễ dàng.

Cố Vân vừa muốn đi qua xếp hàng cùng bọn họ thì một nô bộc đã bưng một giỏ trúc đi đến trước mặt nàng , nói: "Đây là cơm trưa của ngài."

Cố Vân mở ra nhìn, là thịt bò, cơm, trứng , dưa leo, giống bình thường nàng hay ăn không thiếu món gì. Cố Vân nghiêng đầu nhìn thoáng qua cái rổ bên cạnh đựng đầy bánh bao cùng với miếng thịt được cắt bằng một nửa nắm tay, binh sĩ mỗi người trong tay lĩnh hai cái bánh bao lớn cùng một miếng thịt, Cố Vân mày nhíu lại, cầm giỏ trúc trong tay đưa cho đầu bếp, nói: "Về sau không cần cố ý chuẩn bị cơm trưa cho ta, bọn họ ăn cái gì ta sẽ ăn cái đó."

Nếu là không cùng một chỗ ăn thì không sao, nhưng đã cùng một chỗ ăn lại ăn thức ăn được làm riêng thì không thỏa đáng cho lắm. Đây là quan niệm một người hiện đại, nhưng đối với các tướng sĩ đã sớm quen với sự phân chia cấp bậc thì Cố Vân làm như vậy rất là kỳ quái.

Trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người, Cố Vân tự lĩnh hai cái bánh bao cùng một miếng thịt đi tìm một chỗ ngồi nghỉ ngơi trong chốc lát, giương mắt lên vừa vặn thấy Hàn Thúc ngồi đối diện. Cố Vân nghĩ nghĩ, lại cầm hai cái bánh bao và miếng thịt đưa cho hắn. Cầm bánh bao và thịt đưa tới tay Hàn Thúc, nàng tùy tiện ngồi trên chiếu ở bên người hắn. Cũng không cùng hắn nói lời vô nghĩa, Cố Vân từng ngụm từng ngụm cắn bánh bao cùng thịt, không hề có chút rụt rè e ngại mà nữ nhi nên có.

Hắn vốn chán ghét nữ nhân này, nhưng sau khi quan sát một buổi sáng, hắn phát hiện nàng coi như cũng có chút bản lĩnh, khó trách dám cùng Túc Vũ so luyện binh.

Nhưng là nói đến luyện binh, Hàn Thúc trầm tư trong chốc lát, vẫn là hảo tâm nhắc nhở nói: "Ngươi luyện binh như vậy bọn họ có lẽ đều có thể trở thành cao thủ, nhưng đây là chiến trường không phải võ đài, binh lính chân chính trên chiến trường dù có uy mãnh hơn người đến đâu đi nữa cũng không thể đánh thắng được thiên quân vạn mã?"

Cố Vân nuốt xuống ngụm bánh bao cuối cùng, lơ đễnh trả lời: "Tướng sĩ có thể ở trên chiến trường giết địch, Túc gia quân còn thiếu sao? Ta muốn huấn luyện là một đội quân có khả năng cao, tính cơ động nhanh, sức chiến đấu mạnh mẽ giống như bộ đội đặc chủng." Mục đích cùng công năng không giống nhau, phương pháp luyện tập tự nhiên cũng không giống.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro