Chương 43: Bệnh từ nhỏ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Không..."Túc Vũ vừa định há mồm cự tuyệt thì bàn tay thon dài của Túc Nhậm đã nặng nề đặt trên vai của hắn, khiến cho Túc Vũ không dám nói bậy, Rục Nhậm cười nói: "Về chuyện của tộc huy thì đại ca là người rõ ràng nhất, dù sao huynh ấy cũng là trưởng tử của Túc gia, rất nhiều chuyện trong tộc, chỉ có huynh ấy mới có tư cách biết. Nếu tẩu cảm thấy hứng thú thì có thể hỏi đại ca."

Nhìn bộ dáng của nàng thực hứng thú với bát quái, vừa lúc nhân cơ hội này, để nàng cùng đại ca tâm sự nhiều hơn, hắn thật sự là rất hiểu ý người nha.

Cố Vân âm thầm cắn răng, Túc Nhậm chết tiệt, phá hư chuyện tốt của nàng.

Được rồi, nếu đã biết hình bát quái này có quan hệ với Túc gia thì nàng sẽ tìm cơ hội nói chuyện với một mình Túc Vũ, nàng không tin Túc Nhậm mỗi lần đều có thể phá hư chuyện tốt của nàng.

Căm tức Túc Nhậm ở giữa làm khó dễ, sắc mặt Cố Vân có vẻ không tốt lắm, Túc Vũ có chút lo lắng nhìn nàng, hỏi: "Ngươi hôm nay rốt cuộc làm sao vậy?"

Túc Vũ thẳng thắn thành khẩn mà đơn giản quan tâm làm cho Cố Vân ngẩn ra, nam nhân này tuy có chút lỗ mãng nhưng tâm địa thật ra không xấu, so với cái tên tâm địa gian giảo Túc Nhậm, không biết đáng yêu hơn bao nhiêu lần.

Đôi mắt sáng ngời, Cố Vân nghĩ nghĩ, nàng phải nghĩ ra biện pháp đến gặp Tình, không chỉ có thể quang minh chính đại tiến vào tướng phủ, còn có thể trăm phần trăm nhìn thấy Tình.

Túc Vũ, thực xin lỗi ngươi.

Cố Vân hai tay chống lên bàn, hàng lông mày gắt gao nhăn lại, thật lâu mới trả lời: "Không có gì, có chút đau đầu mà thôi."

Nhìn bộ dáng nàng như đang cố nén đau đớn , Túc Vũ vội la lên: "Sao lại vô duyên vô cớ đau đầu? Ta phái người đi thỉnh đại phu."

Cầm lấy ống tay áo của Túc Vũ, Cố Vân lắc đầu, thấp giọng trả lời: "Vô dụng thôi, từ nhỏ thân thể ta đã không tốt lắm."

"Thân thể của ngươi không được tốt lắm?!"Cố Vân nói mới nói đến một nửa, Túc Vũ đã khoa trương rống to đứng lên, hắn tận mắt thấy nàng ăn còn nhiều hơn so với người bình thường ăn nữa, một kiếm của nàng có thể đỡ lưỡi đao của hắn, thân thể như vậy còn không tốt? Vậy trong thiên hạ còn có thân thể nào tốt hơn sao?

Cố Vân ở trong lòng âm thầm đem Túc Vũ hung hăng mắng từ trong ra ngoài, từ trên xuống dưới, mãng phu chính là mãng phu. Sao không để người ta nói cho hết lời hả? Tuy là... từ nhỏ thân thể của nàng quả thật rất tốt.

Nghĩ đến kế tiếp còn phải dùng đến hắn, Cố Vân áp chế lửa giận trong lòng, tiếp tục thở dài: "Là vì cơ thể của ta không tốt, phụ mẫu mới để cho ta tập võ, cường thân kiện thể, mà tỷ tỷ cũng vì ta bệnh mà nghiên cứu sách thuốc, biết rõ y lý. Nhiều năm qua có nàng điều trị, cơ thể của ta đã tốt hơn nhiều, nhưng hàng năm sẽ có một hai lần phát bệnh, chỉ có tỷ tỷ của ta mới có thể trị liệu."

Còn có chuyện này sao? Túc Vũ tuy rằng trong lòng có chút không tin, bất quá vẫn là nhiệt tâm trả lời: "Vớ vẩn, trong thiên hạ danh y còn nhiều mà, trong kinh thành lại có nhiều danh y, ta cho người tìm vài đại phu nhìn xem, nói không chừng còn có thể trị tận gốc."

Nói xong hắn vừa muốn đi ra ngoài, Cố Vân lại lôi ống tay áo hắn lại, một bộ dáng đã tốt hơn nhiều, trả lời: "Hiện tại không cần, đây không thời điểm phát bệnh họ sẽ nhìn không ra bệnh tình như thế nào đâu, ta bây giờ đã tốt hơn nhiều, chờ ta thật sự phát bệnh, ngươi lại tìm đại phu cho ta. Nếu là trị không hết, ngươi phải dẫn ta đến phủ Thừa Tướng tìm tỷ tỷ của ta, bằng không ta liền không sống nổi."

Không sống được? Nghiêm trọng như vậy! Nhìn chằm chằm Cố Vân một hồi lâu, Túc Vũ có chút vội vàng xao động, khẽ nói: "Nói chuyện giật gân."

Cố Vân không nói nữa, nàng muốn hiệu quả đã muốn đạt tới, có phải hay không nói chuyện giật gân, rất nhanh liền sẽ biết.

Túc Nhậm trầm mặc không nói gì nhìn Cố Vân biểu diễn, hắn biết, Cố Vân trong lòng biết rõ ràng của nàng hành động không thể gạt được hắn ánh mắt, nàng muốn gạt thủy chung đều là Vũ mà thôi, nhưng là nàng vì cái gì muốn làm như vậy đâu? Chính là đơn thuần muốn gặp nàng tỷ tỷ?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro