21 - Em và chị trong lòng đều hiểu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

21 - Em chị trong lòng đều hiểu

Joohyun gõ mở cửa phòng gia gia, đi vào. Sau khi Bae gia gia thấy cháu gái tiến đến, đứng lên từ trên ghế nằm trước cửa sổ.

- Gia gia

Nhìn gia gia trạng thái tinh thần phi thường không tốt, Joohyun trong lòng căng thẳng, đi mau vài bước.

- Bình an trở về là tốt rồi, bình an trở về là tốt rồi

Bae gia gia thở dài một hơi, tuy rằng tối hôm qua nhận được điện thoại Seulgi gọi tới, nhưng ông chưa thấy người từ đầu đến cuối cảm thấy trong lòng không ổn định. Bae gia gia theo thói quen nắm lấy tay cháu gái, cố sức nắm một chút, biểu thị tâm tình lo lắng của ông.

- Đi phòng trong nhìn nãi nãi cháu, bà ấy lo lắng hỏng rồi ! Xong việc đến thư phòng, gia gia có lời muốn nói với cháu

Bae gia gia thoáng nhìn trên dưới Joohyun tất cả như thường, nói xong liền ra khỏi phòng.

Joohyun vào phòng trong, Bae nãi nãi nhắm mắt nằm ở trên giường. Trong phòng rèm cửa sổ che khuất một nửa, ánh dương quang rọi chiếu vào chỉ ấm một góc. Nàng thả nhẹ bước chân, nhẹ ngồi ở bên giường. Nãi nãi tuổi tác lớn, bởi vì chuyện của cô, một bệnh này không biết phải tu dưỡng bao lâu mới có thể trở lại bình thường đây. Joohyun chậm rãi giơ tay lên nhẹ nhàng xoa xoa mặt nãi nãi đầy nếp nhăn, nước mắt theo gương mặt chảy xuống. Cô từ nhỏ tính cách *đạm mạc (*thâm trầm, điềm đạm) là gia gia nãi nãi nuôi lớn, cũng chỉ có vào lúc này, nhìn người thân nhất của mình lòng cô mới có thể mềm yếu.

- Nãi nãi, bà tỉnh rồi ?

Thấy nãi nãi mở mắt, Joohyun che giấu lấy tay lau nước mắt, vẻ mặt thân thiết hỏi.

- Joohyun ngoan, có phải chịu ủy khuất đúng không ?

Bae nãi nãi ngồi dậy dưới sự trợ giúp của Joohyun, bà nắm chặt tay cháu gái bảo bối, mắt lão phiếm lệ.

Joohyun lắc lắc đầu, cô cố nén khóc mím chặt môi. Theo nãi nãi mở ra hai tay, dựa sát tiến vào trong lòng nãi nãi ấm áp cuối cùng không nhịn được nhẹ giọng nức nở. Cô quá mệt mỏi, hai tháng này cô khắp nơi đề phòng, nhưng khắp nơi có nguy hiểm. Chính nhị thúc ruột thịt của mình, bạn trai yêu nhau nhiều năm, còn có đệ đệ không bằng cầm thú ! Người muốn thương tổn cô đều là người thân cận cô nhất, cho dù nội tâm cô cỡ nào cường đại cũng chịu không nổi liên tiếp đả kích như vậy. Cô cũng xác thực cần hảo hảo phát tiết đi ra. Joohyun ở phòng nãi nãi ngây người gần một giờ, dụ dỗ nãi nãi ăn điểm tâm mới lui đi ra.

Cô trở lại phòng mình, thấy Seulgi ở trên giường mình ngủ say sưa. Cô vào nhà vệ sinh, rửa mặt một lần nữa bổ trang. Cô nhẹ nhàng đi tới trước giường, ngồi ở bên giường, xuất thần nhìn Seulgi đang ngủ say. Cảm tình Seulgi đối với cô, cô biết, cô cũng không phải kẻ ngu si, ở trên thương trường sờ soạng lần mò nhiều năm như vậy trái lại cô rất nhanh trí. Tuy rằng Seulgi một thân bản lĩnh, thế nhưng tại trong mắt Joohyun nàng giống như là một sinh viên tốt nghiệp mới vừa bước vào xã hội. Tất cả tâm tư đều ở trong cặp mắt nhỏ kia.

Joohyun đưa tay xoa mặt Seulgi, nhẹ nhàng mềm mỏng đụng chạm. Cô cúi xuống hôn môi Seulgi một cái, khẽ thở dài một hơi. Trong đầu cô cũng hỗn loạn vô cùng, hai người hiện tại đã xảy ra quan hệ, một giờ trước Seulgi đứng ở trong ánh dương quang mềm mại hôn, thật sâu khắc ở trong lòng cô. Nhưng có thể làm sao đây ? Trên người cô một đống hỗn loạn, hơn nữa Seulgi thân phận quân nhân. Có rất nhiều chuyện đều không phải ngươi muốn như thế nào là có thể như thế, ít nhất các cô không được. Điều này cô rất rõ ràng, cô chậm rãi hồi thần, dịch dịch góc chăn cho Seulgi liền đứng dậy đi thư phòng gia gia.

Joohyun cách một cái bàn ngồi đối diện Bae gia gia, trước mặt cô bày một chồng văn kiện, mặt trên văn kiện thả tấm đĩa từ.

- Lần này tiểu tử Park gia làm ra loại sự tình này là gia gia không ngờ tới

Bae Kyunghoon thâm trầm nói, lần này ông dự định đem tất cả mọi chuyện nói thẳng với Joohyun. Sau khi xảy ra chuyện như vậy, lòng ông càng thêm kiên định ý nghĩ vẫn không chắc chắn lắm của mình. Ông muốn Joohyun tiếp quản Bae thị, gia nghiệp to như vậy về sau người thừa kế nhất định là Joohyun. Nếu như không phải trước đây ông luôn chú ý Joohyun thân phận nữ tử, cho nên vẫn luôn *trợ trụ vi ngược (*nối giáo cho giặc) cho con trai thứ của ông, ngày hôm nay sẽ không có cục diện như vậy, phương diện này nhiều ít có trách nhiệm của ông. Vô luận như thế nào ông cũng không thể tiếp tục ích kỷ nữa.

Bae Kyunghoon thấy Joohyun mặt lạnh xem văn kiện, giống như không có nghe thấy ông nói, thở dài một hơi nói tiếp.

- Cái này là nhược điểm của Park Bogum rơi vào ở trong tay người khác, cháu xem một cái sẽ biết

Ông chỉ chỉ đĩa từ trên văn kiện, không biết vì sao ở trước mặt cháu gái ông cũng không nói ra người khác kia chính là con trai thứ của mình, cũng chính là nhị thúc Joohyun. Ông nghĩ chuyện như vậy thực quá tàn nhẫn đối với Joohyun, mà đối với ông mà nói cũng quá mất mặt.

Joohyun liếc nhìn đĩa từ vẫn mặt lạnh không nói được lời nào, cũng không phải cô không chú ý gia gia mình. Mà là đối với Park Bogum *sở tác sở vi (*hành động đã thực hiện) cô lười nói cái gì. Sự tình đã tới nước này, mặc kệ Park Bogum có nhiều ẩn tình, hoặc là bất đắc dĩ, cũng không có bất luận quan hệ gì với cô nữa. Nguyên nhân trong đó cô cũng không muốn biết chút nào, cô chỉ biết là Park Bogum lựa chọn phản bội mình.

- Tối hôm qua Bogum đã tới rồi, vừa vào nhà liền quỳ xuống cho gia gia, một mực khóc nhận sai ! Các cháu cùng nhau nhiều năm như vậy, gia gia không thay cháu làm chủ cái này, chính cháu quyết định đi

Bae Kyunghoon lại thở dài, lão nhân bảy mươi tuổi nào không muốn con cháu mình hạnh phúc ? Thật không biết có phải đời trước ông làm quá nhiều chuyện xấu, hay là tạo nghiệt cái gì. Cho nên khiến hai người con trai duy nhất dưới gối ông nháo đến mức độ này.

- Gia gia, cháu đã biết, cũng không cần cân nhắc cái gì, cháu sẽ không gả cho hắn ! Xin gia gia vì cháu hủy hôn !

Joohyun phi thường nghiêm túc nói câu đầu tiên từ sau khi ngồi xuống.

- Ừ

Bae Kyunghoon nặng nề ừ một tiếng, cháu gái bảo bối của ông hai tháng nay ăn nhiều khổ như vậy. Nếu như bản thân sớm một chút phát hiện, có lẽ sự tình có thể tránh khỏi, cũng không phát triển đến nỗi trở thành cái tình hình hiện tại. Bây giờ đừng nói để ông hủy bỏ hôn ước một tay Park Bogum làm hỏng, cho dù là lý lẽ không ở bên này, nếu như Joohyun không muốn, ông cũng sẽ làm chủ cái này.

- Những thứ này là toàn bộ tư liệu năm đó nhị thúc cháu hại ba ba cháu, gia gia già rồi, không nói cho cháu nghe, chính cháu cầm về xem một chút đi

Bae Kyunghoon chỉ chỉ một chồng văn kiện trước bàn Joohyun, nói xong ông nhích lại gần trên ghế, nhắm hờ hai mắt lại.

Joohyun vẫn diện vô biểu tình ngồi, quả là đáng buồn ! Gia tài bạc triệu, địa vị hiển hách, Bae gia cao không thể với tới. Nội bộ vậy mà xấu xí như vậy !

Cô biết Bae Sunghoon sở dĩ còn có thể bình yên vô sự xuất hiện ở chỗ này, liền nói rõ gia gia đã làm đủ chuẩn bị. Đây là để cô bày tỏ thái độ sao ? Thế nhưng trạng thái như vậy thì dễ dàng bày tỏ sao ? Nếu như là xuất phát từ chân tâm, cô thật muốn khiến cha con Bae Sunghoon chết !

- Gia gia, ông ta cũng muốn khiến cháu chết

Joohyun nặng nề đọc rõ chữ chết, trên khuôn mặt lạnh lẽo đắp thêm một tầng băng sương. Cô không muốn bức gia gia, thế nhưng Bae Sunghoon làm hại ba ba cô cả đời bại liệt trên xe lăn, hiện tại lại tới hại cô. Trời tạo nghiệt còn có thể tránh được, tự mình tạo nghiệt thì không thể sống được !

Năm đó Joohyun mới bước vào thương trường chuyện thứ nhất học tập đó chính là phải nhẫn tâm, đối với kẻ muốn hại người của mình quyết không thể nương tay. Nhân từ với kẻ địch, đó là tàn nhẫn với chính mình !

- Gia gia biết, sở dĩ gia gia không tiếc bất cứ giá nào để Kibum thu xếp từ trên xuống dưới mò nó ra từ trong tay cảnh sát, là gia gia tư tâm ! Gia gia già rồi, thế nhưng dù sao nó cũng là thân cốt nhục của gia gia...Joohyun, gia gia xin lỗi cháu

Bae Kyunghoon thở dài một tiếng, thanh âm tràn đầy bất đắc dĩ, lão nhân cả đời làm quyết sách, nhưng hiện tại đối mặt cháu gái mình cũng không còn sức lực nói chuyện.

Joohyun lại trầm mặc, cô còn có thể nói cái gì đây ? Nếu như mình kiên trì ý kiến muốn Bae Sunghoon chết, đó không thể nghi ngờ là đâm đao vào trong ngực gia gia nãi nãi, có thể sẽ uy hiếp mệnh hai lão nhân. Chuyện như thế dù sao chăng nữa cô cũng không muốn nhìn đến, cô hơi nhích thân thể về phía sau, trong mắt dần dần xông tới tức giận không thể khống chế. Cô nhìn Bae Kyunghoon ngồi ở đối diện che giấu không được mệt mỏi, môi khẽ mở nói.

- Vậy gia gia còn để cháu phân giải cái gì đây ? Quyết định ngài đều không phải đã quyết xong rồi sao ? Thông báo cháu một tiếng liền được rồi !

Trong lời nói của Joohyun tràn ngập châm chọc cùng tự giễu. Cô chưa từng bất kính với gia gia mình như vậy, thế nhưng lời nói vừa nãy của gia gia lại làm cô cảm thấy rất châm chọc. Tại Bae gia cái gì là thân cốt nhục, ai là thân nhân ai ? Nếu như gia gia nghĩ Bae Sunghoon là thân cốt nhục của ông, như vậy ba ba cô ngồi ở trên xe lăn và bản thân cô mỗi ngày sinh hoạt trong nguy hiểm sẽ không phải thân cốt nhục của ông sao ?

- Joohyun, cháu nghe gia gia nói, mấy năm trước gia gia cũng không biết lần đó ba ba cháu tai nạn xe cộ là người khác động tay động chân ! Mãi đến tháng trước ngẫu nhiên biết được nhị thúc cháu dựa vào chuyện làm ăn qua lại giữa chúng ta cùng nước ngoài, vậy mà đang buôn lậu thuốc phiện ! Gia gia rất giật mình, liền để Kibum đi thăm dò, thế nhưng không nghĩ tới Kibum điều tra ra xa xa không chỉ là một sự kiện buôn lậu thuốc phiện đó, súc sinh này lại làm chuyện đại nghịch bất đạo như vậy ! Từ nhỏ ba ba cháu trung hậu thành thật, khắp nơi đều nhường đệ đệ ! Ông nghĩ nó đã sớm hoài nghi rồi, lần này nếu như không phải súc sinh này lại đánh chủ ý tới cháu, ông nghĩ ba ba cháu vĩnh viễn cũng sẽ không nói ra

Bae Kyunghoon mắng Bae Sunghoon súc sinh hết câu này đến câu nọ, ông hận không thể đánh chết con trai đáng thất vọng này. Ông lại lấy Bae Doojoon thiện lương ẩn nhẫn tới khuyên bảo Joohyun, ông biết cháu gái mình là một người thông minh, có một số việc không cần nói rõ liền thấu. Ông hy vọng Joohyun chịu gật đầu tốt nhất thả Bae Sunghoon một con đường sống.

Bae Kyunghoon nhìn cháu gái mình nghe xong lời này nhíu mày, lập tức còn nói tiếp.

- Joohyun, gia gia già rồi, say này Bae thị phải dựa vào cháu, mấy năm qua năng lực cháu biểu hiện gia gia đều nhìn tại trong mắt, những chú bác trong hội đồng quản trị đánh giá cháu luôn rất tốt ! Bae thị tới cháu đã là đời thứ ba, gia gia muốn cháu thay gia gia thật tốt bảo vệ nó, sau đó để Kibum lưu lại giúp cháu ! Bae thị về sau liền giao cho cháu

Bae Kyunghoon thấm thía nói. Ông bưng lên tách trà đã lạnh ngắt trên bàn nhấp một ngụm nói tiếp.

- Về phần súc sinh kia, mặc dù ông cho phép nó giữ lại cái mạng, nhưng nó phạm chính là tử tội, không thể ở lại quốc nội ! Gia gia nghĩ biện pháp tống một nhà chúng nó ra khỏi nước, về sau Bae gia sẽ không có người là nó nữa, bao gồm Bae Donghae đáng thất vọng kia ! Gia gia cùng chúng nó đoạn tuyệt quan hệ !

Bae Kyunghoon là thật muốn buông tay, trước trước sau sau chuyện đã xảy ra như vậy tâm lực ông quá mệt mỏi. Kết thúc chuyện Bae Sunghoon, lưu lại hài tử Kibum phụ tá Joohyun, tin tưởng Bae thị sẽ xuôi gió xuôi nước một đường đi lên. Kibum được xem như là con nuôi của Bae Kyunghoon, nhưng tuổi tác chỉ lớn hơn Joohyun vài tuổi. Bae Kyunghoon thu dưỡng Kibum lúc Joohyun còn chưa sinh ra, đó là một lần trùng hợp, Bae Kyunghoon rất tùy duyên thấy Kibum không cha không mẹ cảm thấy rất đáng thương, liền đem hắn còn trong tã lót trở về Bae trạch, còn đặt cho cái tên Bae Kibum.

Thế nhưng Kibum cũng không phải lớn lên ở Bae trạch, lúc nhỏ học tập các loại kỹ năng vẫn trọ ở trường, lớn hơn một chút đã bị Bae Kyunghoon đưa ra nước ngoài học pháp luật. Nghĩ có một ngày bản thân từ chức, để hắn trở về có thể hỗ trợ đám con cháu mình quản lý tốt Bae thị, dù sao từ nhỏ nuôi lớn càng đáng giá tín nhiệm.

- Gia gia chỉ có một yêu cầu đối với cháu, sau chuyện này, cháu tìm bạn trai loại thân phận gì gia gia không can thiệp, gia gia tin tưởng ánh mắt của cháu ! Chỉ là sau khi kết hôn nhất định phải có một đứa bé, hơn nữa đứa bé không thể theo họ nhà trai ! Cháu hoàn thành lưu lại *hậu nhân (con cháu đời sau, thế hệ sau) cho Bae gia chúng ta

Bae Kyunghoon cực kỳ nghiêm túc nói liên tiếp còn cực kỳ nghiêm túc gật gật đầu với Joohyun.

Joohyun nghe gia gia nói, cô giơ lên cánh tay ấn xuống huyệt thái dương. Từ gia gia nói ba ba thiện lương dễ bắt nạt, đến gia gia nói muốn cùng Bae Sunghoon đoạn tuyệt quan hệ cha con. Lòng cô nói không nên lời là cái tư vị gì, cô chưa từng nghĩ đến Bae Sunghoon vậy mà còn buôn lậu thuốc phiện. Cứ như vậy sẽ không khó lý giải vì sao ông ta muốn ở trước đấu thầu lần nữa tìm cô phiền phức, thậm chí không tiếc bắt cóc cô. Ma túy rất đắt giá, chắc là quay vòng vốn chậm đi.

Mãi đến khi cô nghe gia gia nói tới để cô kết hôn sinh con, cô mới kéo trở về suy nghĩ đang phân tích, nhìn gia gia vẻ mặt nghiêm túc. Kết hôn ? Con cái ? Cô nghĩ tới kết hôn, nhưng cô chưa từng nghĩ tới sinh con. Nếu như gia gia thực sự cùng Bae Donghae đoạn tuyệt quan hệ, như vậy chuyện lưu lại hậu nhân nhất định là rơi vào trên người cô. Cô đột nhiên nhớ tới Seulgi còn ngủ ở phòng mình, nếu quả thật phát triển đến bước kia, gia gia bên này sợ là không dễ ăn nói.

Hai người nói chuyện tới giờ cơm trưa mới kết thúc, khuôn mặt vẫn kéo căng của Joohyun về sau cũng chầm chậm hòa hoãn xuống. Mặc kệ gia gia quyết định ra sao, cũng không phải cô có khả năng chi phối. Huống hồ biểu hiện của gia gia nói rõ ông rất lưu ý thái độ của cô, ít nhất là đem tất cả mọi chuyện đều nói cho cô, coi như là đang trưng cầu ý kiến của cô.

Bae Kyunghoon nhắm mắt nhìn Joohyun phất phất tay, Joohyun liền lui ra. Ra thư phòng gia gia cô đi về gian phòng mình, giương mắt đã thấy Bae thúc đang bưng cơm nước bồi hồi tại cửa phòng, còn một mặt khó xử.

- Tiểu thư

Bae thúc thấy Joohyun đi tới, khuôn mặt nhăn như bánh bao thịt trong nháy mắt liền dãn ra.

- Bae thúc, ông đây là ?

Trong mắt Joohyun mang theo nghi vấn, đưa cơm tại sao không gõ cửa đi vào, ở cửa loanh quanh cái gì ?

- Tiểu thư, sáng sớm không phải cô bảo tôi đưa cơm cho tiểu thư trong phòng sao ? Cô xem giờ đã giữa trưa tôi nghĩ cô ấy cũng nên đói bụng, thế nhưng trong phòng một chút động tĩnh cũng không có ! Cô cũng không phân phó có muốn đưa bữa trưa hay không, cái này bất chính khó xử...

- Giao cho tôi, ông đi ăn cơm đi

Joohyun nhẹ cong khóe miệng, từ trong tay Bae thúc vẻ mặt vô cùng kinh ngạc tiếp nhận bàn ăn, đẩy cửa vào phòng.

Bae quản gia nhìn cửa phòng đã đóng lại, trong lòng hung hăng nói thầm. Ông ở Bae gia mấy chục năm, là nhìn đại tiểu thư lớn lên. Lâm gia hai thế hệ thì sinh ra một nữ hài như thế, từ trên xuống dưới đều cưng chìu cô, mà Bae Joohyun trời sinh tính đạm mạc, ngoại trừ gia gia nãi nãi với ai cũng không thân cận.

Mặc dù là phụ mẫu của chính mình cũng sẽ không tùy tiện vào gian phòng của cô, vậy mà cô bé trong phòng kia lại ở trong phòng của cô dùng bữa sáng, chính bản thân Joohyun ngoại trừ lúc bị bệnh không rời được giường thì chưa bao giờ sẽ ở trong phòng dùng cơm. Chú trọng như tiểu thư, làm sao có thể chịu được trong phòng của cô có một bàn cơm nước ? Bae quản gia vừa cân nhắc vừa đi xuống dưới lầu, xem ra quan hệ của cô bé kia với tiểu thư không phải tốt thông thường.

Joohyun tiến vào phòng, Seulgi còn đang ngủ, cô nhìn lên đồng hồ, người này mệt mỏi như thế sao ? Đã ngủ vài tiếng rồi. Cô lại nhìn cơm nước trong bàn ăn, cô thật sự không có khẩu vị, điểm tâm chưa từng ăn, xoay người liền vào phòng tắm, *thư thư phục phục (*cảm thấy ung dung, vui vẻ, thư thích) tắm rửa sạch sẽ. Cái gì cũng không nghĩ nữa, tất cả để gia gia xử lý đi.

Cô nhìn Seulgi ngủ rất say sưa, mí mắt cũng bất giác bắt đầu đánh nhau. Buông rèm cửa sổ rồi khóa cửa, kéo lên chăn cũng chui vào. Cô dùng cánh tay đụng Seulgi một cái, đối phương nhúc nhích một chút, sau đó liền rất tự nhiên vươn cánh tay dò vào dưới cổ Joohyun, Joohyun khẽ nhếch môi, cái thói quen này cô thích. Cô tại trong lòng Seulgi tìm một tư thế thoải mái, mỹ mỹ nhắm hai mắt lại.

TBC...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro