7 - Lựa chọn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

7 - Lựa chọn

Cũng không để Seulgi thất vọng, không lâu lắm Joohyun liền lái Mercedes Benz của cô chạy tới bãi đỗ xe Seulgi đang chờ. Rất xa Joohyun đã thấy có một người đứng ở lối vào bãi đỗ xe, một thân quần áo rằn ri, xe vào người nọ còn vẫy vẫy tay. Joohyun dừng xe lại, mãi đến khi hạ xuống cửa sổ xe mới nhận ra người nọ là Seulgi, Joohyun giật mình nhìn Seulgi, Seulgi đứng thẳng tắp ở kia, khẽ cau mày.

- Sao cô lại ở đây ?

Joohyun vội vàng xuống xe, đi tới bên người Seulgi.

- Ách, tôi sáng sớm chạy bộ, tôi quyết định được rồi, cho nên liền chạy tới tìm cô

Seulgi có chút xấu hổ, nàng cảm giác mình xuất hiện như vậy rất đường đột. Nhìn thoáng qua trang phục của mình, dùng tay sửa sửa chút cổ áo.

- Cô không lạnh à ? Mau lên đây

Nhìn ra Seulgi thẹn thùng, Joohyun cũng không lại hỏi nhiều, kéo Seulgi lên xe của mình.

- Sooyoung, pha một chén *Nokcha (*trà xanh), cho tôi ly cà phê

Trước khi tiến vào phòng làm việc của mình, Joohyun quay sang nói với Sooyoung của phòng thư ký.

- Vâng, Bae tổng, lập tức tới ngay

Sooyoung thấy Bae tổng mang theo một nữ nhân mặc bộ trang phục rằn ri, cũng rất kinh ngạc. Nàng nhận được thư Bae tổng chuyển tới, biết Seulgi đang nghỉ ngơi trở về thăm người thân, chỉ vì ngày đó nàng thật sự là kinh hách quá độ, ngoại trừ Seungwan bầu bạn bên mình, những người khác nàng cũng không nhớ kỹ một ai. Nhìn người đi theo phía sau Bae tổng, nàng nghĩ hẳn chính là Kang Seulgi, chỉ là không nghĩ tới gặp phải cô ấy ở chỗ này. Nàng cùng Seulgi gật đầu một cái, bước nhanh đi vào phòng giải khát.

- Cô có muốn tắm rửa không ?

Joohyun tiến vào phòng làm việc một khắc không ngừng khởi động máy vi tính, cởi áo khoác ngoài ngồi ở ghế *lão bản (bà chủ) của nàng.

- Đứng cửa làm gì ? Đến ngồi

Joohyun ngẩng đầu nhìn Seulgi đứng ở cửa, cô gái này thật là phép tắc, lúc nào đứng cũng đều thẳng như vậy.

- Ừm, cô làm việc của cô, không cần phải để ý tôi

Seulgi có vẻ rất câu nệ, nàng nhìn xung quanh phòng làm việc của Joohyun một chút, đi tới trước sô pha ngồi xuống.

- Cô ăn sáng chưa ?

Joohyun chỉnh lý văn kiện buổi sáng sẽ cần, ngẩng đầu hướng nhìn Seulgi.

- Mới vừa ăn xong, ngay dưới lầu ăn ! Còn cô ?

Seulgi nhìn Joohyun ngồi ở trước bàn công tác, ánh dương quang từ cửa sổ sát đất chiếu vào, phủ lên trên người Joohyun một tầng kim. Nàng vốn là khí chất cao quý, thêm ánh dương quang phụ trợ càng như là một nữ vương, lay động ánh mắt Seulgi. Seulgi thu hồi đường nhìn của bản thân, người này so với người khác thực sự là đố kỵ chết người a !

- Lúc tôi đi ra uống chén sữa bò

Ngoài cửa vang lên tiếng đập cửa.

- Mời vào

- Bae tổng, cà phê của ngài

Sooyoung đem cà phê đặt ở bên tay trái Joohyun, còn Nokcha đặt ở trên khay trà trước mặt Seulgi.

- Cảm ơn

Seulgi khách khí nói.

- Không cần khách khí

Sooyoung cho Seulgi một cái mỉm cười.

- Bae tổng, thành viên hội đồng quản trị đều đến đông đủ rồi

Nhìn thấy Joohyun gật đầu, Sooyoung lui ra.

- Tôi đi mở hội nghị trước, bên trong là phòng nghỉ, cô đi tắm đi, nhìn cô một thân mồ hôi

Joohyun cầm tư liệu, trước khi đi ra ngoài thì chỉ chỉ một cánh cửa trong góc rồi quay sang nói với Seulgi.

- Xong hội nghị tôi sẽ tới tìm cô, rồi chúng ta cùng ra ngoài

Không đợi Seulgi đồng ý, Joohyun lại bổ sung thêm một câu, liền đi ra ngoài.

Seulgi vốn định cự tuyệt, không có quần áo tắm rửa thế nào đây ? Đều tại mình, sớm như vậy đến để làm chi a ? Thế nhưng lúc Joohyun đi ra ngoài muốn mình chờ, vậy cũng chỉ đành chờ thôi. Seulgi đứng dậy đi tới trước cửa sổ sát đất, tầng 23 bao quát xuống phía dưới, cảm giác thật là tốt. Seulgi chính là thích cửa sổ sát đất như vậy, có vẻ rất rộng thoáng, ánh sáng mặt trời chiếu ở trên người, tâm tình tự nhiên liền tăng vọt rất nhiều.

Qua một lúc không lâu, ngoài cửa liền có tiếng đập cửa, Seulgi mở cửa, thấy một cô gái khoảng chừng 20 đứng ở trước cửa, cũng là một thân quần áo chức nghiệp.

- Cô tìm Bae tổng ? Cô ấy đi họp rồi

Seulgi nghiêng người, nàng không biết cô gái có muốn tiến vào hay không.

- Đều không phải, Bae tổng mới vừa phân phó tôi đưa tiểu thư tới phòng nghỉ

Cô gái vươn tay làm một tư thế mời.

Seulgi được cô gái chỉ dẫn vào trong phòng nghỉ, mới vừa mở cửa, một luồng hương thơm nhàn nhạt tràn ngập lại đây, Seulgi dùng sức hít mũi. Mùi vị này rất dễ chịu, vừa nãy ở trong xe Joohyun cũng là mùi vị như vậy. Cô gái mở tủ âm tường, Seulgi nhịn không được há to mồm, trời ơi ! Bên trong tủ âm tường chỉnh chỉnh tề tề treo các loại kiểu dáng trang phục, cái này cần bao nhiêu thời gian mới có thể mặc một lần chứ ? Kẻ có tiền chính là kẻ có tiền, ngẫm lại mấy năm qua mình ở quân doanh, xuân hạ thu đông, các loại quân trang gộp lại cũng chỉ mấy kiểu dáng na ná nhau, bình thường huấn luyện mặc cũng chỉ là *tác huấn phục (*quần áo huấn luyện), nhìn một tủ lớn tràn đầy quần áo này, Seulgi thực sự là mở mang kiến thức. Nàng không biết làm sao nhìn cô gái trước mặt.

Cô gái lưu loát chọn ra mấy bộ trang phục, giơ lên trước mặt Seulgi.

- Bae tổng nói không biết cô thích mặc dạng phong cách gì, cho cô tự mình chọn, những thứ này đều chưa từng mặc qua

Cô gái vừa nói vừa chọn.

- Không cần, tôi...

- Bae tổng nói, lát nữa muốn cô theo cô ấy đi gặp hộ khách, cho nên cô nên đổi một bộ đi

Cô gái thoáng nhìn Seulgi một thân rằn ri, con ngươi trừng mắt nhìn.

- Ồ, vậy bộ này được rồi

Seulgi tiếp nhận bộ quần áo cô gái cầm bên tay trái. Đó là một cái áo sơ mi màu trắng, áo khoác ngoài màu đen, cộng thêm quần màu đen.

- Được, vậy cô đi tắm đi, bên trong có đồ dùng tắm ! Tôi ra ngoài trước, giày ở trong tủ giày cạnh cửa

Nói xong cô gái liền lui đi ra ngoài.

Seulgi ngơ ngác nhìn cô gái đi ra ngoài, nhìn một chút quần áo trong tay, lại nhìn một chút tủ giày cô gái nói, nàng khẽ lắc đầu cười khổ, đem quần áo đặt ở trên ghế dựa bàn trang điểm rồi đi vào phòng tắm.

Đợi Seulgi một thân chỉnh tề đứng ở trước gương, thời gian cũng chỉ mới qua nửa giờ mà thôi, hai tay từ cổ áo một đường xắn liên tiếp lên góc áo, nàng sửa soạn trang phục. Phải thừa nhận người dựa vào ăn mặc, quần áo giá trị xa xỉ của Joohyun mặc ở trên người Seulgi, lập tức thì hiện ra hiệu quả.

Seulgi sửa soạn chính mình, một lần nữa ngồi trên sô pha chờ Joohyun trở về. Sự tình chính có chút phiền phức, nàng là quân nhân, trong bộ đội kỷ luật rất nhiều. Hiện tại bảo hộ Joohyun, nàng không dám hứa chắc gặp phải tình hình thế nào, có thể vi phạm *quân kỷ (*kỷ luật quân đội) hay không. Lông mi thanh tú vo thành một nắm, xem ra nên gọi điện thoại cho chỉ huy báo cáo tình huống một chút. Nếu lần này xem như làm nhiệm vụ thì dễ hơn nhiều rồi, Seulgi không khỏi nghĩ đến.

Lúc Joohyun trở về nổi giận đùng đùng, giày cao gót năm tấc gõ vang lên mặt đất trống trơn, tựa hồ muốn thay chủ nhân phát tiết cơn giận. Seulgi nghe tiếng đứng lên, nhìn Joohyun gương mặt băng sơn, cô dùng sức đóng sầm cửa, nhưng không có nghe thấy tiếng đóng cửa đinh tai nhức óc, một nam nhân giày tây vóc người phát tướng đi vào. Seulgi híp lại mắt, đây là thói quen của Seulgi, khi nàng tiếp xúc đến người hoặc sự vật không quen ở bên ngoài đều thích híp lại hai mắt. Nếu như chú ý nhìn ánh mắt của nàng, nơi đó liền có khí tức nguy hiểm.

- Bae tổng, ông còn có chuyện gì sao ?

Joohyun đứng thẳng ở trước bàn trà nhìn về phía nam nhân tiến vào.

- Làm sao vậy nha đầu ? Hỏa khí lớn như vậy ?

Bae Sunghoon biết rõ cố hỏi.

- Hừ...

Joohyun nặng nề dùng mũi hừ một tiếng -...Ông không cần phải nói, tôi sẽ không đồng ý đề nghị của ông

Nói xong phất phất tay.

Đối với cái hừ lạnh của Joohyun , Bae Sunghoon mắt điếc tai ngơ, vẫn bộc lộ khuôn mặt tươi cười từ ái.

- Công sự chậm rãi thương lượng, nhị thúc tới là nói cho cháu, gia gia nhớ cháu, bảo cháu đêm nay trở lại ăn cơm ! Cháu đang có khách, nhị thúc sẽ không quấy rối

Sunghoon nhìn thoáng qua Seulgi đứng ở kia liền bước đi ra ngoài.

Joohyun đem laptop nặng nề đặt lên bàn, đặt mông ngồi ở trên ghế, ngực phập phà phập phồng, cô bưng lên cà phê sáng sớm nay đã lạnh đi một ngụm uống hết.

- Cô quyết định làm bảo vệ cho tôi sao ?

Joohyun dùng khăn tay lau chút khóe miệng, thời điểm ngẩng đầu nhìn hướng Seulgi, tất cả lại khôi phục như thường, giống như người vừa nãy tức giận muốn phun lửa không phải cô. Seulgi ngây ngốc nhìn Joohyun chỉ trong chốc lát liền bình tĩnh trở lại, đây là người sao ? Nhanh như vậy đã điều chỉnh tốt bản thân. Trời, nàng nghĩ Joohyun càng ngày càng không đơn giản.

- Thế nào ? Cô sáng sớm tới tìm tôi không phải đã đưa ra quyết định rồi ?

Giọng điệu Joohyun vừa băng vừa lãnh rõ ràng mang theo không thích.

Seulgi nhăn lại đôi mi thanh tú, nàng ghét người khác dùng ngữ khí như vậy nói chuyện với mình. Nàng nheo mắt lại, ngay thẳng sống lưng nói rằng.

- Không phải đồng ý làm bảo vệ của cô, tôi chỉ là cùng cô một đoạn tháng ngày mà thôi

Nhìn Joohyun dáng vẻ cự người ngoài ngàn dặm, nàng tỏ ra không kiêu ngạo không siểm nịnh.

- Vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi

Joohyun đột nhiên thu hồi biểu tình lãnh ngạo, cúi thấp đầu, như là đang lẩm bẩm.

- Vậy từ hôm nay trở đi, tôi đi tới chỗ nào cô liền theo tôi đến chỗ đó chứ ? Về phần thù lao, cô kiên trì không muốn, sau này hãy nói đi

- Thù lao sẽ không cần, trong khoảng thời gian này, cô bao ăn bao ở là đủ rồi, dù sao nhà dì hai cũng không lớn, dư ra một người như tôi thật là có chút chen chúc

Seulgi cười khổ một chút.

- Không thành vấn đề, cô ngồi chơi trước, tôi phê xong những văn kiện này, cô theo tôi đi gặp một hộ khách

- Được

Seulgi gật đầu.

Tập đoàn Bae thị chủ yếu là khai thác bất động sản, dưới cờ cũng có chút khách sạn và chỗ ăn chơi, là gia gia Bae Joohyun - Bae Kyunghoon *khởi gia (*lập nghiệp) vào niên đại 80 thế kỷ trước, bước vào thế kỷ 20, sự nghiệp đã đạt đến đỉnh núi. Tại toàn bộ Daegu, thậm chí ở toàn tỉnh danh tiếng đều vang dội. Hiện tại tập đoàn Bae thị, gia gia Joohyun là chủ tịch, Joohyun nhậm chức phó giám đốc, Bae Sunghoon cùng Bae Joohyun xem như lực lượng ngang nhau. Chỉ là Joohyun chủ trì phương diện bất động sản, Sunghoon quản lý khách sạn và chỗ ăn chơi.

Bae Sunghoon còn có một con trai nhỏ hơn Joohyun hai tuổi, quả thật là *hổ phụ vô khuyển tử (*con ông cháu cha) hai cha con như ra một bản, nếu như nói Bae Sunghoon lòng dạ hẹp hòi, lợi ích tối thượng, thì con trai bảo bối của hắn - Bae Donghae nhưng là vô học, *phong lưu thành tính (*tính cách trăng hoa). So với cha hắn chỉ có hơn chứ không kém. Bởi vì Bae gia gia tuổi tác đã cao, trừ phi tham gia trọng đại quyết sách ra, trên cơ bản là ủy quyền. Thân là con trai, Bae Sunghoon đối với chức vị bản thân vẫn rất không thỏa mãn. Ông ta cảm thấy một nha đầu như Bae Joohyun, cùng bản thân đứng ngang hàng, nhất là thể diện không qua được, còn quấy nhiễu kế hoạch chính mình độc bá Bae thị. Từ lúc Joohyun tiền nhiệm tới nay thúc cháu vẫn đả kích ngấm ngầm hoặc chuyển chiêu công khai ngươi tới ta đi.

Bae Sunghoon lăn lộn trên xã hội rất giỏi, nhưng đối với quản lý, có thể coi là *rắm chó không kêu (*người không giá trị). So với Joohyun học thành về nước chênh lệch không phải một chút. Lão gia tử lại rất coi trọng Joohyun, Bae Sunghoon trong lòng biết rõ tranh không nổi, liền động ý đồ xấu, năm đó chính là dựa vào người xã hội bản thân kết giao, đem thân anh trai ruột của mình kéo xuống đài. Lần này ông ta quyết tâm muốn diễn lại trò cũ, dùng phương pháp đồng dạng phá đổ Joohyun, thậm chí không tiếc khiến cô vĩnh viễn biến mất...

Seulgi theo Joohyun đi gặp hộ khách, ngày hôm nay tâm tình Joohyun thật không tốt. Seulgi cũng không nói nhiều, cô đi đâu mình đi đó. Seulgi từng ngồi xe cô hai lần, cô không thích dùng tài xế, đi nơi nào đều là tự mình lái xe. Khả năng đây là nữ cường nhân đi, chuyện gì đều phải tự thân làm, Seulgi nghĩ thầm.

Xe Joohyun chạy trên đường lớn, con đường này Seulgi chưa từng tới. Trên thực tế đối với cái thành phố này nàng còn rất xa lạ. Tốc độ xe chậm lại, Seulgi từ cửa sổ xe hướng ra phía ngoài nhìn lại, phía trước cách đó không xa một cao ốc, bên phải đá cẩm thạch trên mặt khảm mấy cái đại tự thiếp vàng 'Joohyun Đại Tửu Điếm', mặt trời lặn ánh chiều tà chiếu vào trên mặt, thật là chói mắt.

Joohyun giao xe cho phục vụ liền mang theo Seulgi đi vào đại sảnh.

Hai người đi tới tầng 5, đối mặt một đường nhân viên *vấn an (*trang trọng hỏi thăm), Joohyun nhất loạt dành cho gật đầu, ngay cả mỉm cười đều tiết kiệm. Vốn bình thường diện vô biểu tình hiện tại càng bịt kín một tầng băng sương, lúc này tâm tình cô thật không tốt. Bae Sunghoon chết tiệt, đối với việc kinh doanh của công ty đều không giúp được điểm nào mà còn tìm phiền toái cho mình. Quãng thời gian này liên tiếp có chuyện xảy ra, hơn nữa buổi tối ác mộng liên tục, cô cảm giác bản thân sắp không chống nổi.

Seulgi đi theo phía sau cô, con mắt nhỏ híp lại, nàng nhiều năm ở trong hoàn cảnh nguy hiểm, mỗi lần đến một hoàn cảnh xa lạ, bản năng nhạy bén lên. Dưới chân đạp lên thảm đỏ, khoảng chừng mười bước có một *thông đạo (*lối thoát hiểm) an toàn, cuối hành lang có cửa sổ, một đầu khác là chỗ ngoặt, hướng đi không rõ. Seulgi ở trong lòng âm thầm ghi nhớ, quét mắt hai bên, đều là phòng ngăn độc lập, từ cửa sổ liếc vào có thể thấy nam nam nữ nữ nâng chén vui chơi, lại nghe không thấy âm hưởng quá lớn, xem ra cách âm hiệu quả tốt.

Nàng theo Joohyun dừng ở trước một phòng khách, Seulgi đưa lưng về phía cửa đứng ở một bên cửa, nàng cũng không muốn cùng cô đi vào, tại chính khách sạn của cô hẳn là không có gì nguy hiểm, chính là có nguy hiểm bản thân ngay cửa toàn bộ nắm chắc rất tốt. Seulgi thoáng nhìn Joohyun đứng ở trước cửa, cô hơi ngẩng đầu, nhẹ cau mày, liếc nhìn tình huống trong phòng khách, lại nghiêng đầu nhìn về phía Seulgi.

- Cô không theo tôi đi vào ?

- Tôi chờ cô tại đây

Seulgi thăm dò nhìn một chút bên trong phòng khách, hai nam nhân ngồi ở bên trong.

- Vào đi, ăn một chút gì đó

Joohyun giơ tay xoa xoa mi tâm của mình, tay khoát lên trên tay cầm, cũng không chuyển động, như trước nhìn Seulgi. Seulgi gật đầu, Joohyun mở cửa bước vào.

Cửa phòng khách mở ra trong nháy mắt, mùi thuốc lá nức mũi đập vào mặt, Seulgi khó chịu nhíu mày lại.

- Bae tiểu thư ngài đã tới, mau, xin mời vào

Một người nam nhân đến nghênh tiếp, Joohyun nhẹ cong khóe miệng, xem như là chào hỏi, trực tiếp ngồi vào trên vị trí khách mời, Seulgi ngồi xuống tại bên người cô.

- Có thể mời được Bae tổng ngài, thật là không dễ dàng nha ! Vị tiểu thư này là ?

Nói chuyện chính là nam nhân ngồi ở trên chủ vị, phía dưới lông mày rậm là một đôi mắt to hữu thần, sống mũi cao, môi có chút dày, vẻ mặt cứng rắn nghiêm túc, nhìn có chút hung. Hắn vừa nói vừa đưa tay đến trước mặt Joohyun.

- Baek lão bản, khách khí ! Thư ký của tôi Kang tiểu thư

Joohyun nhẹ nhàng nắm lấy tay đối phương, khi cảm giác đối phương như có như không ma sát, cô thu hồi mỉm cười, giật tay trở về.

Seulgi bất động thanh sắc nhìn, vừa vào phòng ngăn, nàng liền cảm giác được khí tràng nam nhân này. Cùng Joohyun bất đồng, người này vừa nhìn cũng không phải người tốt, mặc dù hắn ăn mặc như khuôn như dạng. Hơn nữa không phải một loại tiểu nhân vật. Seulgi nghĩ thầm đại lão bản của tập đoàn công ty này còn phải tiếp xúc nhân vật như vậy sao ?

Baek lão bản cười ha ha hai tiếng.

- Xin chào, Kang tiểu thư

Nói xong lại muốn cùng Seulgi nắm tay.

Seulgi ngồi ở bên cạnh Joohyun, vừa nãy nam nhân này mờ ám nàng xem *nhất thanh nhị sở (*rõ ràng rành mạch). Nàng nghĩ thầm muốn ăn đậu hũ của bản tiểu thư, bã đậu cũng không có ! Joohyun bất tiện cứng đối cứng, nhưng nàng không cần quản nhiều như vậy.

Seulgi lễ phép nhẹ gật đầu một cái, nét mặt chứa mỉm cười, cũng không để ý đến đối phương đưa tay tới.

Rầm

Một nam tử khác hung hăng vỗ xuống bàn. Vọt một cái đứng lên, ánh mắt nổi nóng nhìn Seulgi.

- Con mẹ mày, Baek ca bắt tay với mày đấy, mày đui mẹ nó rồi !

Seulgi không nhanh không chậm vuốt ve bộ đồ ăn trên bàn, híp mắt chống lại ánh mắt nam nhân.

- Tiên sinh thỉnh tự trọng

Seulgi đúng mực nói.

Khi chống lại ánh mắt của Seulgi, kiêu căng của nam tử liền tắt xuống, con mụ này có lai lịch gì, nhìn bộ dạng yếu đuối, cặp mắt kia tại sao sắc bén như vậy.

- Jihoon...

Baek lão bản đè nam tử ngồi xuống ghế, nam tử một thân tây trang kia hung hăng ngồi trở lại.

- Baek lão bản, đừng trách móc, cô ấy mới vừa tốt nghiệp không có kinh nghiệm ! Baek lão bản đừng so đo

Joohyun cong khóe miệng, đắc ý cười chợt lóe mà qua. Tâm tình lại tốt hơn rất nhiều.

- Gọi nhân viên phục vụ mang món ăn lên !

Baek lão bản trừng liếc mắt nam nhân gọi Jihoon.

- Nếu lựa chọn Joohyun Đại Tửu Điếm, như vậy tôi làm chủ, Baek lão bản thích ăn cái gì tùy tiện gọi

Joohyun đạm mạc nói rằng, trên mặt không có bất luận biểu tình gì.

- Con người Bae tiểu thư thật sảng khoái, Baek ta sẽ không khách khí

Baek lão bản quay về nhìn Joohyun, cùng nữ nhân này giao thiệp cũng không phải ngày một ngày hai. Tính cách trong trẻo nhưng lạnh lùng này hắn cũng đã lĩnh giáo rồi, cũng không lại cùng cô lòng vòng.

- Bae tiểu thư, tôi không biết vì sao bàn tốt công trình cảnh sắc hương loan giao cho chúng tôi làm, thế nào lại thay đổi ?

Đợi món ăn đủ cả, sau đó nhân viên phục vụ lui ra, Baek lão bản ý bảo Jihoon rót rượu cho hai vị tiểu thư, trực tiếp vào chính đề.

- Baek lão bản, đây là đâu, lần trước thời điểm thiên thắng nghiệm thu xuất hiện phiền phức lớn như vậy, Baek lão bản còn không có cho tôi khai báo đây ? Gấp như vậy đã muốn nhận công trình khác của tôi ?

Joohyun nâng chén rượu cạn chén cùng Baek lão bản, uống một hớp nhỏ.

- Ách, cái này ? Là lỗi của tôi, thủ hạ chính là sau lưng tôi động chút tay chân ! Sự tình đều không phải đã bãi bình sao ? Khoản tiền bồi thường chắc chắn cũng là công ty chúng tôi xuất, Bae tiểu thư, không nhỏ mọn như vậy đi ?

Baek Shiwoo vẫn đang mỉm cười, khẩu khí nhưng ngang ngược mười phần.

- Chờ đấu thầu đi, công ty cũng không phải một mình tôi nói

Joohyun ưu nhã gắp miệng thức ăn, tinh tế nhai lên.

Seulgi không có uống rượu, nàng chậm rãi ăn cơm, thoáng nhìn Baek Shiwoo nghẹn đỏ mặt, đáy lòng bội phục Joohyun. Nữ nhân này tính tình lãnh đạm không hề che giấu, bất đắc dĩ đối phương còn phải nhượng cô ba phần, không dám phát tác. Nàng lại nhìn nam nhân gọi Jihoon mắt vẫn liếc trộm mình, người như thế mở công ty thì *tín dự (*lòng tín nghĩa và danh dự) có thể tốt chỗ nào ? Seulgi khinh thường thu hồi ánh mắt nhàn nhã hưởng thụ lấy mỹ thực, chỉ cần các ngươi không động vào Bae Joohyun, trời sập xuống thì mí mắt nàng một chút cũng lười mở.

- Bae tiểu thư, Sunghoon cùng tôi là bạn chí cốt, chúng ta hợp tác nhiều thứ như vậy cũng chỉ xảy ra sự cố như này, có phải là chiếu cố một chút hay không ?

Baek lão bản nghẹn đỏ mặt, buông xuống tư thái, trong lòng hận nghiến răng, trách không được Bae Sunghoon muốn giết chết nha đầu này, thật con mẹ nó khó chơi.

- Tuần sau liền đấu thầu, tin tưởng Baek lão bản đã sớm chuẩn bị sẵn sàng đi ?

Nói xong, Joohyun nâng chén rượu đứng lên.

Joohyun thấy Baek Shiwoo không đáp lời, cô nở nụ cười, chén hơi nâng, uống một hơi cạn sạch.

- Nếu như Baek lão bản không có chuyện gì khác, như vậy tôi xin lỗi không tiếp được, lão gia tử chờ tôi trở lại đây

Joohyun liếc nhìn Seulgi đã buông đũa xuống, xoay người đi lấy áo khoác dài.

Lúc này tên nam nhân gọi Jihoon đứng dậy đoạt đến, thoáng cái đoạt đi áo khoác dài của Joohyun.

TBC...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro