22. Biến cố đột nhiên phát sinh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Phượng Triều Dương kia thật sự là đã bị nàng bức tới bước đường cùng rồi, lúc này mới đi tìm hậu thuẫn đằng sau Phượng gia tới.

Phượng Sở Ca nghĩ, cười lạnh một tiếng, "Ta không muốn cùng Phượng gia là địch nhân nhưng chính Phượng gia đối với ta bất nhân bất nghĩa nhiều lần lặp đi lặp lại, một khi đã như vậy, ta cần gì phải lấy nghĩa tương đãi với hắn? Hiện tại ta quay lại Phượng gia, bất quá là vì lấy lại đồ vật thuộc về mình!! Đến nỗi những người Phượng gia kia, sở dĩ có kết cục như vậy, hết thảy đều là bọn họ tự tìm! Không thể trách được ta!"

"Giảo biện!" Lão giả kia cũng không nghe Phượng Sở Ca nói, chỉ bày ra phẫn nộ quát. "Nếu Phượng Triều Dương ủy thác cho ta, muốn ta trừ bỏ ngươi, như vậy, ta đành phải làm theo!"

"Phải không? Kia cũng phải xem ngươi rốt cuộc có bổn sự này hay không." Phượng Sở Ca nghe tiếng, cười lạnh.

Khoảnh khắc vừa dứt lời, quanh thân nàng dâng lên thực lực thuộc về đại võ tông.

Mười sáu tuổi đại võ tông, trừ bỏ Thiên Địa phủ không tính, ở ngoài Vân Thiên đại lục như vậy đã xem như là thiên tài đứng đầu.

"Hừ! Đại võ tông mà thôi, tư chất đích xác không tồi, nếu lấy thời gian về sau tất nhiên sẽ phát triển thực tốt, chính là, ngươi rốt cuộc sẽ không có cơ hội đó."

Bạch y lão giả vừa nói vừa giơ tay ra, trong lòng bàn tay hắn chợt xuất hiện một khí thế cực kỳ cường đại, khí thế kia mãnh liệt mang theo áp bách mà đến, thậm chí áp cho Phượng Sở Ca không thở nổi, không chỉ có như thế, Phượng Sở Ca phát hiện, linh lực trong cơ thể nàng giống như bị cái gì ngăn lại, căn bản vận hành không được!!

"Tiểu nha đầu, ta nói rồi...... Ta sẽ không cho ngươi có cơ hội trưởng thành!" Bạch y lão giả cười, một chưởng đánh lên phía trước, thẳng tắp hướng về phía Phượng Sở Ca mà đi.

Tốc độ của hắn dường như rất quỷ mị.

Thân ảnh màu trắng, ở dưới cái ánh trắng sáng tỏ này có vẻ đặc biệt khiếp người.

Tuy là Phượng Sở Ca, trong lúc nhất thời, thế nhưng cũng không thể cân nhắc chính xác hành tung cụ thể của hắn.

Đột nhiên, bạch y lão giả trước mặt nàng hoàn toàn mất đi bóng dáng, Phượng Sở Ca cả kinh, đang muốn quay đầu lại, lại cảm thấy sau lưng bỗng dưng xuất hiện một trận khí lưu.

Nàng lắc mình, liền muốn tránh thân mà đi, cố tình lúc này, thân hình như quỷ mị của bạch y lão giả lần thứ hai thay đổi phương hướng, làm cho Phượng Sở Ca cũng không kịp có nửa phân phản ứng!

"Ha ha —— đi tìm chết đi ——" lão giả cười to phi thân tiến đến liền muốn đánh trúng Phượng Sở Ca.

Ở trong lòng của bạch y lão giả, một kích này là tất thắng không thể nghi ngờ.

Chính là, cố tình lúc này, cách đó không xa, một đạo thanh âm lạnh lẽo vang lên ——

"Một cái lão nhân khi dễ một tiểu cô nương, nói ra ngoài, sẽ không sợ người chê cười?"

Đây là một đạo thanh âm mát lạnh, ngữ điệu của hắn hơi lên cao, chậm rì rì, như là mang theo mấy phần lười biếng.
Rõ ràng là một ngữ khí hài hước, lại làm cho người ta cảm thấy lạnh thấu tâm can, thẳng đến khi không thở nổi.

Lúc bạch y lão giả nghe đến thanh âm này xong, đôi tay đột nhiên run lên...... Công kích ban đầu muốn ra tay với Phượng Sở Ca, lúc này cũng đã tạm dừng xuống dưới.

Đáy mắt hắn lập loè mấy phần không dám tin tưởng, theo phương hướng thanh âm nhìn lại, đương thời điểm nhìn thấy người tới , đột nhiên giống như thấy quỷ——

"Là...... Là ngươi......"

Dưới ánh trăng, nam tử một thân trường bào màu đen đang chậm rãi đi tới nơi này .

Mặc phát phi dương, chỉ dùng một dải lụa màu đỏ tùy ý mà trói lại, những sợi tóc còn lại tự do bay múa.

Đầu tóc màu đen, quần áo màu đen thiếp vàng, nổi bật dưới ánh trăng càng là gương mặt có vẻ tái nhợt kia, giờ khắc này lại có vẻ thật mị hoặc chúng sinh.

Để cho người ta khó có thể xem nhẹ chính là đôi con ngươi màu tím kia của hắn!!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro