Chương 11 - 12

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 11 (H-)

"Đừng nói nữa. Tôi biết cơ thể mình rất kinh khủng... Rất ghê tởm... Rất khác người." Đầu thiếu niên xõa tóc đen rối tung, rồi lại bất lực rủ xuống hai bên gò má tràn đầy nước mắt, tiếng thở dốc đầy xấu hổ không khắc chế được từ môi cậu tràn ra, thân hình tinh tế mượt mà như bạch ngọc điêu khắc. Tần Tiêu Phong hốt hoảng thất thố bắt đầu nổi lên những giọt mồ hôi long lanh giống như lệ thủy của mỹ Nhân ngư.

"Anh chắc hẳn rất thất vọng...có thể thả tôi đi không?"

"Ai nói tôi thất vọng?" Trần Vân Thụy giương đôi mắt hổ nhìn chăm chú vào giai nhân tuyệt sắc mà hắn bắt được, so với thân hình của đàn ông mà nói có chút nhỏ yếu, nhưng lại có gân cốt khá săn chắc, kể cả không có cặp vú đầy đặn như nữ nhân nhưng lại có đường cong mềm mại, càng không nói đến khuôn mặt với dung mạo đầy thanh lệ thoát tục kia, so với những người phụ nữ hắn từng gặp trước đây đều rất mê người. Ngọn lửa tình dục liên tiếp lên cao, thúc đẩy dục vọng của hẳn rục rịch muốn nhanh chóng chiếm lĩnh thân thể còn chưa có người khai phá kia. 

"Tôi còn muốn bắt đầu hảo hảo hưởng thụ thân thể giống như yêu tinh này!"

Trần Vân Thụy dùng tay gảy vùng hoa cỏ mềm mại, nhẹ nhàng vén ra cánh hoa ngăn cản tầm mắt, ý đồ muốn dò xét bên trong.

"A....Không muốn a...." Nơi chưa từng bị người khác động chạm truyền đến cảm xúc khác thường, Tần Tiêu Phong hoảng sợ giãy giụa nửa thân dưới, muốn né ra khỏi bàn tay của hắn, nhưng đối với nam nhân mà nói giống như châu chấu đá xe, một chút tác dụng cũng không có. 

"Dừng ...tay." Trinh tiết nguy cơ sắp bị mất dưới sự bức bách của Trần Vân Thụy, cậu trước không có cứu binh sau không có đường lui.  Tên hắc y lão đại  này khẩu vị cũng tốt quá ha, ngay cả cậu thân thể quái dị thế nhưng cũng ăn được. Tần Tiêu Phong không ngừng cầu nguyện trong lòng, thần vạn năng a! Chúa Jesus cứu thế, Thánh mẫu Maria, Phật Tổ, Quan Thế Âm Bồ tát, Thần A Lạp Chân, mắc kệ là thần linh nào cũng được hết, xin hiển linh cứu cậu ra khỏi đây nhanh đi.

"Đừng giãy giụa vô ích!"

Bất đắc dĩ chính là thần linh cũng không nghe thấy tiếng cầu xin của cậu, Trần Vân Thụy lại tà ác cắn vào vành tai, ngón tay xoa xoa cái đó tinh xảo của thiếu niên. 

"Cái thứ xinh xinh này, bình thường cậu có hay tự chạm vào không?"

'A a...." Một luồng khoái cảm trước đây chưa bao giờ trải nghiệm kéo tới, Tần Tiêu Phong không nhịn được rên rỉ đi ra, thực không rảnh phân tâm trả lời chất vấn của hắn. "Đừng... A..."

"Thế nào? Thích tôi chạm vào nơi này đến vậy sao? Nhìn cậu sướng đến không nói ra được kìa!" Trần Vân Thụy ác liệt chế nhạo, ngón tay to lớn không ngừng xoa nắn khiến dục vọng non nớt trở nên cứng rắn, một tay kia lại luồn vào bên trong động huyệt nữ tính thăm dò nơi chưa khai phá.

"Không... ư..." Tần Tiêu Phong nhăn mày thở dốc liên tục, bản năng nam nhân ý thức bài xích ngoại vật xâm nhập, nhưng đối phương lại khống chế được tính khí mẫn cảm của cậu, lợi dụng sự khôn khéo vuốt ve, để hạ thể căng cứng của cậu dần dần giãn ra.

"Chỗ nữ tính của cậu bắt đầu ướt rồi!" Trần Vân Thụy vui vẻ phát hiện bên trong bạc hồng hoa huyệt đã bắt đầu tiết ra dịch ướt át, sung sướng nhếch miệng, khám vào Thánh địa mềm mại, cùng ngón tay phối hợp điều khiển tần suất tính khí thiếu niên, tùy ý khiêu khích điểm nhạy cảm .

"Có cảm giác đúng không?"

"A a..." Theo nam nhân lật tới lật lui, khí tức hồn loạn, Tần Tiêu Phong không cách nào khống chế được thân thể của chính mình, lý trí dần dần đuổi xa, trong cơ thể dâng lên cảm xúc xôn xao khó có thể dùng lời diễn tả, thúc đẩy thân dưới khô nóng bất an giãy giụa, khát vọng có thể nhanh chóng giải quyết loại cảm giác khác thường này.

"Xem ánh mắt đầy khát vọng này của cậu hẳn là muốn tôi sờ vào đi?" Nhìn thiếu niên bị chính mình đùa bỡn đến mất đi thần trí, tròng mắt đều là một mảng mờ mịt, khuôn mặt thanh lệ quyến rũ ửng hồng, Trần Vân Thụy dục hỏa thiêu đến càng thêm cuồng dã, hắn cấp tốc rút ngón tay ra, đổi thành phân thân khổng lồ của mình ra sân, đầu tiên là ép chặt chế trụ hai chân Tần Tiêu Phong lại, đem vật nam tính đã cứng rắn để giữa hai đùi ngay chỗ động hoa viên mỹ cảnh ấy.

"Ư..." Phát giác được nhiệt độ hừng hực của nam nhân có ý đồ xâm nhập, Tần Tiêu Phong muốn né ra đã không kịp, ở hạ thân một trận đau tự như bị xé đôi truyền tới, Trần Vân Thụy vô kiên bất thôi* cứng rắn không cho cậu từ chối tiến thẳng vào bên trong, một hơi xuyên qua thân thể.

*无坚不催: (Vô kiên bất thôi) ý nói sức mạnh vô địch, không có gì kiên cố là không phá nổi.

(Tự nhiên vừa edit vừa thốn chỗ đó T_T)

Chương 12 (H)

"Đau...Đau quá!" Từ cắn chặt bờ môi đến khi phát ra tiếng khóc như gào thét, Tần Tiêu Phong mặt mũi tái nhợt kịch liệt vặn vẹo, tròng mắt ướt át không cầm được rơi xuống những giọt nước mắt nóng bỏng, từ lúc sinh ra tới nay chưa từng trải qua cảm giác đau đớn đến chết như thế này, giống như cực hình dùng cưa mà chặt đứt, đem cả người cậu sống sờ sờ chém thành hai khúc đau đến mức tầm mắt tối sầm lại mất đi sắc thái chỉ có một vùng tăm tối. "Xin anh dừng....tay.... Mau buông ra...."

Trời ạ! Đau chết luôn ! Ba ba.....Người rốt cuộc chạy đi nơi nào vậy? Có biết hay không cậu con trai quý tử này sắp đi đời nhà ma rồi?

Thấy trên gương mặt tuyệt sắc xuất hiện biểu tình thống khổ, con ngươi mất đi thần sắc cùng những giọt nước mắt khiến cho người ta mềm lòng thương xót, Trần Vân Thụy hơi xao động, trong lòng phát ra một tia thương tiếc, không khỏi cắn răng, cưỡng ép chặn lại ý chí tiến công mãnh liệt mang đầy dục vọng của bản thân, trước tiên dùng ngón tay âu yếm phân thân non nớt đau đớn đến co rút của thiếu niên, mãi đến khi cậu bắt đầu cảm thấy cảm thấy ổn định, thân thể không còn căng thẳng nữa mới thôi.

Trước kia Trần Vân Thụy hắn cùng nữ nhân làm chuyện này đơn thuần đều để phát tiết dục vọng, xưa nay chưa từng quan tâm đối phương có sung sướng hay không, đây chính là lần đầu tiên hắn phí công sức như vậy đối với một người, cũng là lần đầu tiên quan tâm đến cảm thụ của một người. Vì không muốn cậu lại đau đớn, hắn tình nguyện nhịn xuống cảm xúc kích động muốn ở trong thân thể này thỏa thích tàn phá. Vốn dĩ ngay cả đối với nữ nhân cũng chưa từng có ý nghĩ thương hoa tiếc ngọc này, chính hắn cũng không biết tại sao lại đối với một mỹ thiếu niên lại sinh ra hành vi trước nay chưa từng có.

"A..."Tần Tiêu Phong muốn cắn chặt hàm răng nhịn xuống cái thứ không phải của mình đang sáp vào kia, nhưng phút chốc xúc cảm đấy lại vừa mới làm cho người ta khoái cảm đến choáng váng, không kịp đề phòng bất ngờ từ hạ thể cháy lan tới, khiến thiếu niên không ngừng qua lại giữa đau khổ cùng khoái cảm, như ngâm ở bên trong ba tầng ấm áp, khi thì hành hạ đến chết đi sống lại, khi thì khiến cậu phải ý loạn tâm mê.

"Bắt đầu có cảm giác đi!" Trần Vân Thụy tà ác nở nụ cười, lại lần nữa cúi cầu cướp đi đôi môi run rẩy của cậu, giống như một ác điểu đại khai sát giới, khát khao cắn vào vị trí yếu ớt của con mồi, để có thể độc chiếm chiến lợi phẩm của hắn, không ngại thô lỗ cướp trắng trợn, đầu lưỡi lướt qua bốn phía trong khoang miệng của cậu, cấp tốc bắt lấy chiếc lưỡi đang muốn chạy trốn tùy ý dày xéo, tay nhanh chóng nhào nặn nơi kết tinh đầy nhạy cảm của cậu, đầu ngón tay nhẹ nhàng phác họa điểm trên nụ hoa.

"Ư...a" Thần kinh não bộ tựa như gặp phải thuốc tê, Tần Tiêu Phong chỉ cảm thấy cả người giống như bị hòa tan, lơ đãng từ từ kề sát bốn phiến môi tràn ra những tiếng thở gấp thơm ngọt, đau đớn khi xuyên qua tạm rời xa, thỉnh thoảng có dòng điện như sóng địa trấn chuyển kiếp đi tới, Tần Tiêu Phong dần dần mất đi chức năng phòng vệ, vẻ mặt đau khổ lúc đầu đã bắt đầu thay đổi thành một vẻ mặt đầy mê man, hai chân cứng ngắc cũng từng chút thả lỏng, môi lưỡi cùng ngón tay kích thích, ngực phập phùng kịch liệt.

"Cừu nhỏ ngây thơ cuối cùng cũng nếm được tư vị của tình dục rồi hả?" Phát giác được thân thể thanh khiết không dính bụi trần phía dưới bị chính mình khai phá biết đến tư vị tình dục, con ngươi của Trần Vân Thụy ẩn ẩn tỏa ra một luồng dục hỏa đốt người mãnh liệt, dùng sức kẹp chặt phần hông, đem phân thân đã ẩn nhẫn chôn sâu trong cơ thể cậu đã lâu bắt đầu luật động.

"A a.... Không....." Tâm trí Tần Tiêu Phong vẫn chưa kịp thoát khỏi tình cảnh cả người bị đàn ông chiếm lĩnh, lại liền bị bắt đến vây trong những công hãm đầy thú tính, phảng phất như ngồi thuyền độc mộc đi trên sóng êm dịu lại đột nhiên gặp bão, sóng từ bốn phương tám hướng vọt tới đủ để nuốt trọn cậu, sóng lớn chấn động máu nhuộm một nửa âm dương hoa tuyền, lại lần nữa mang đến kịch liệt đau đớn, Tần Tiêu Phong phát ra tiếng như tiếng khóc rên rỉ, đôi mắt thanh tú nhắm chặt, hai chân không tự chủ được quấn chặt tấm lưng cường tráng của nam nhân.

(Thôi quên mất gắn tag caoH, tại raw ko gắn cái tag này nên mình quên)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro