Chương 13 - 14

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 13 (H)

Ngón tay thô to thành thục khiêu khích chồi non có phần hạ nhiệt, Trần Vân Thụy một bên đụng chạm thắt lưng mẫn cảm, một bên dùng môi liếm mút hai điểm trái cây hồng nộn trước ngực, nhìn thấy cái eo nhỏ bé không tự chủ được lắc lư vặn vẹo, đôi mắt long lanh phiếm mờ một tầng sương dần mất tiêu cự, lúc ẩn lúc hiện câu ra tư thái mờ nhạt. Hắn hưng phấn động eo, đem con đại bàng nóng rực dâng trào một lần lại một lần đỉnh vào tâm động hoa.

"A...cái...gì?" Sự va chạm co giật dữ dội tận sâu nơi thánh địa mềm mại, mỗi khi Tần Tiêu Phong cảm thấy sắp không chịu nổi, hận không thể ngay lập tức ngất đi, khoái cảm đột nhiên ào ạt ập đến khiến cậu bị ép buộc tỉnh lại, tiếp tục thừa nhận cảm giác nam nhân nóng rực mạnh bạo xuyên thủng, chờ đợi ngọn lửa hừng hực thiêu đốt toàn bộ chính cơ thể mình.

"Lần đầu tiên vậy mà biết lấy lòng đàn ông rồi cơ đấy, nói tiểu yêu tinh thật không oan!" Trần Vân Thụy cảm nhận được hoa huyệt thiếu niên từng trận co rút lại, vật nam tính bị thắt chặt làm hắn một phen thở dốc, hắn nhắm xuống thân thể kia lần nữa bắt đầu tàn sát lung tung.

" Kh...không... tôi... không có...mà.." Tần Tiêu Phong xấu hổ lắc đầu phủ nhận lời dâm ý xấu xa của nam nhân, nhưng thân thể phản bội lại ý chí bản thân, không nghe lời bắt đầu đón nhận sự va chạm từ phía đối phương, bị ép tới động hoa không ngừng chảy ra mật ngọt dâm mị, chồi non phía trước nhạy cảm uyển chuyển ma sát trong lòng bàn tay nam nhân.

"Còn dám nói không có? Nơi đó của cậu cắn tôi chặt đến như vậy, ngay cả thứ đáng yêu này cũng cứng lên rồi!" Trần Vân Thụy phía trên xiết chặt chồi non muốn sung huyết, bên dưới tăng nhanh tần suất va chạm kịch liệt; đầu tiên là không hề báo trước đem toàn bộ rút ra, sau lại mạnh mẽ một hơi xuyên thẳng đến nơi sâu nhất, mỗi lần cảm giác đều chạm đến hoa tâm.

"A a a..." Cảm thụ mãnh liệt quá mức hầu như muốn cướp đi hồn phách Tần Tiêu Phong, từng nơi đều bị kích thích đến run rẩy, không còn rõ ràng là sung sướng hay đau khổ, bị hắn cuồng loạn xoay chuyển thân thể, tiếng thở dốc hoà lẫn vào từng tiếng nức nở, cậu sợ rằng bản thân lúc nào đó sẽ chết chìm trong cơn sóng khoái cảm gây sốc chấn này.

"Phản ứng thú vị thật, không nghĩ cậu mẫn cảm đến thế, rất có tiềm năng nha!" Sau khi sung sướng thưởng thức vật nhỏ trong lòng chịu đến bùng phát lửa dục, Trần Vân Thụy nhếch môi mỉm cười hôn xuống, thấy cậu có vẻ không phản kháng, liền cởi trói cho hai tay đang bị chế trụ, để cậu ôm lên cổ mình.

"A...không... cơ thể tôi... cảm giác ...lạ quá" Không tự chủ đem tay ôm chặt Trần Vân Thụy, động hoa vốn ngượng ngùng nay bị nếm trải khoái cảm tình dục mỹ vị, rất nhanh liền bị khuất phục trước dã tính của nam nhân. Tần Tiêu Phong bị chính cảm giác biến hoá này làm cho kinh ngạc, gấp gáp buông tay ra, muốn chống cự lại nam nhân khiến bản thân tâm gợn sóng, không muốn tiếp tục trầm luân. Nhưng nam nhân đột nhiên dùng sức, bên dưới bị tập kích bất ngờ chấn động mãnh liệt, khiến cậu nhất thời mất thăng bằng, hai tay không thể không lần nữa ôm chặt lấy hắn.

"Ahh..." Một tiếng hét rít lên như muốn sụp đổ, Tần Tiêu Phong bị người kia mạnh mẽ va chạm vào nơi sâu nhất, lần đầu chạm đến cao trào tuyệt đỉnh, cơ hồ muốn hôn mê.

"Thật thoải mái!" Nghe thiếu niên rên đến tiêu hồn yêu kiều, Trần Vân Thụy kiềm nén không được nữa, đem dục vọng toàn bộ phát tiết ra.

Tần Tiêu Phong không còn khí lực để động đậy, như con búp bê rối mất đi sợi dây dẫn dắt, hai mắt thất thần nằm ở trên ghế dựa, tinh thần chìm vào trạng thái bối rối và hoang mang.

Chương 14 (H)

Trần Vân Thụy cẩn thận rút ra dương vật vẫn còn nóng nảy phấn chấn. Nhìn thấy sắc máu đỏ tươi hoà lẫn sắc trắng hỗn dịch men theo hạ thể xinh đẹp của con mồi chậm rãi chảy ra, hắn cảm thấy sự thoả mãn trước đây chưa từng có, thuận thế rút khăn giấy chuẩn bị lau sạch tàn cuộc dọc theo bắp đùi trắng tuyết, huyết tinh lẫn lộn chảy xuống đọng lại trên ghế da. Khi hắn bắt đầu lau, liền thấy đoá hoa bị tàn phá dữ dội tạm thời không thể hoàn toàn khép lại, bất lực mở ra trước mắt hắn, lộ ra bên trong chứa đầy tinh dịch hắn lưu lại. Trần Vân Thụy như bị mê hoặc, lần thứ hai nhẹ nhàng với ngón tay vào, Tần Tiêu Phong chợt nhẹ run lên xoay người lại, càng khiến chất lỏng sâu bên trong bị ép tràn ra. "Thật con mẹ nó tuyệt cảnh, như thiên sứ bị vấy bẩn vậy".

"Ahh...ha... không phải..." Tần Tiêu Phong tuy rằng thần trí đã sớm tan rã, nhưng thân thể vẫn phát hiện ra nam nhân đang tà ý nghịch loạn, cậu bất đắc dĩ nhìn lên hư không, cố ý phát ra thanh âm nức nở năn nỉ vụn thành từng mảnh nhỏ. Trong không gian tĩnh lặng, tiếng hạ thể bị đùa bớn khuấy động hoà lẫn tiếng thiếu niên dâm loạn thở dốc.

"Chảy ra nhiều thật đấy!" Hắn khuấy động hoa huyệt, ánh mắt nghiền ngẫm gắt gao nhìn thẳng vẻ mặt thiếu niên đang hoảng hốt, "Cứ để lộ khuôn mặt mê người thế thì bắt người ta phải kìm lòng sao nổi a!". Phía dưới bị đùa bỡn, bờ ngực Tần Tiêu Phong khó có thể nhẫn nại rung động, dương vật non nớt xấu hổ cúi đầu phút chốc khôi phục tinh thần, gắng gượng đứng lên trước thung lũng hoa ẩm ướt, đi xuống phía dưới một chút, một nụ hoa non che dấu dưới hoa huyệt nhưng không tránh khỏi được tầm mắt, ánh lên thứ ánh sáng kiều diễm.

Trần Vân Thụy nhất thời dục vọng sôi sục, lần thứ hai gió nổi mây phun, nhịn không được muốn thiếu niên lần nữa. Hắn nhanh chóng rút ngón tay ra, cởi bỏ "áo mưa" an toàn, ôm lấy thiếu niên đem hai chân yếu ớt tách ra.

"Không... không... đừng đến đây..." Phát giác lửa nóng của nam nhân đã đặt phía trước nơi đó, Tần Tiêu Phong lập tức phục hồi lại tinh thần, sợ tới mức hồn phách đều nhanh bay mất một nửa, đối phương mặc kệ cậu hết lần này tới lần khác chống cự mà thực hiện giao hợp, cậu như vậy có thể giữ lại nổi cái mạng nữa không? "Xin anh...tha tôi...nơi đó vẫn...rất đau..." thiếu niên không nhận ra rằng âm thanh này nói đang cầu xin không bằng là nói đang làm nũng nhiều hơn.

"Đừng lo, tôi sẽ không làm cậu đau." Trần Vân Thụy thấp giọng, hỗn loạn không nhận ra sự ôn nhu của bản thân, dùng ngón tay thấm đẫm dịch thể còn sót tham tiến bông cúc nhỏ chưa từng bị xâm lược.

"Ahh...!" Tần Tiêu Phong thân thể phản xạ căng cứng, nhịn không được phát ra thanh âm sợ hãi, trăm triệu lần không muốn nam nhân đụng chạm cái nơi vốn chỉ để bài tiết ấy. "Sao lại chạm...nơi đó."

"Vẫn còn hỏi tại sao à?" Trần Vân Thụy dùng đầu ngón tay đảo bên trong nụ hoa vẫn cự tuyệt tiếp nhận vật lạ tiến vào, nội bích khô khốc co rút bị ép mở ra. "Cậu không biết đàn ông với đan ông vốn là dùng nơi này để làm điều đó sao?"

"Anh chẳng lẽ...định..." nhẫn nại nơi đó co rút, Tần Tiêu Phong trừng lớn hai mắt khó tin được nhìn nam nhân. Trần Vân Thụy đẩy thêm ngón tay thứ hai bôi trơn, câu hỏi ứ lại nơi cuống họng vì thanh âm nức nở mà biến mất.

"Đoán đúng rồi." Trần Vân Thụy kiên nhẫn làm mềm địa phương kia vẫn buộc chặt, dần dần bên trong đã mềm mại ấm áp, khi hắn cảm nhận được vách tường thịt ngây thơ đã học được cách quấn chặt ngón tay hắn liền lập tức rút ra, "Là cậu nói muốn không làm cái nơi kia bị đau thêm, tôi đành phải dùng nơi này thay thế vậy!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro