Chương 31 - 35

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

 Chương 31: Nhất định phải giết chết Quân Cửu

Hôm sau, Bích La mang đến cho Quân Cửu một tin tức: "Chủ nhân, Uyển tiểu thư cùng phu nhân đã hồi phủ."

Cuối cùng cũng trở về. Quân Cửu ngữ khí hững hờ. "Còn có việc gì khác không?"

"Uyển tiểu thư còn dẫn theo khách quý, là quản sự từ bản gia đến tên Quân Lôi."

Tiểu Ngũ lộ ra móng vuốt sắc bén, trong cổ họng phát ra một tiếng bén nhọn gừ gừ, "Chủ nhân, bọn hắn đến rồi!"

"Không cần phải gấp gáp. Địch không động ta không động." Quân Cửu thuận vuốt lông của Tiểu Ngũ, tiểu mao vừa mới xù lông sát khí bừng bừng lập tức trở thành một tiểu manh nũng nịu mềm mềm. Bích La đã mất đi ý thức nếu không chắc chắn cảm thấy đây là một con mèo đã thành tinh.

Quân Cửu buông tầm mắt, ngữ khí lãnh khốc. "Từ giờ trở đi, Bích La ngươi không cần cần để ý đến chuyện khác, chuyên tâm theo dõi nhất cử nhất động của bọn người Quân Hải Thiên, nhất là Quân Uyển Nhi và Quân Lôi. Không bao lâu nữa bọn hắn chắc chắn sẽ cho gọi ngươi, cẩn thận một chút đừng để lộ ra chân tướng."

"Vâng." Bích La cung kính hành lễ lui ra.

Ra khỏi cửa phòng, thần sắc đang đờ đẫn của Bích La nháy mắt trở nên có sức sống giống như trước khi bị Quân Cửu kiểm soát, sẽ không ai phát hiện ra dị thường.

Quân Cửu nói rất chuẩn, rất nhanh sau đó Quân Hải Thiên cho người tới cho gọi Bích La.

Bên trong Quân phủ phía Nam uyển.

Sắc mặt Quân Uyển Nhi âm trầm, móng tay được cắt tỉa cẩn thận đâm thật sâu vào lòng bàn tay, nhìn chằm chằm nằm về phía người đang nằm ở trên giường - Quân Thiên Thiên. Quân Thiên Thiên nước mắt đầm đìa nhìn chằm chằm ả, vô cùng đáng thương suy yếu.

"Phụ thân, người nói thật chứ? Thật sự là do tên phế vật Quân Cửu kia làm?"

"Uyển nhi ngươi nói vậy là ý gì, chẳng lẽ phụ thân còn có thể lừa ngươi sao? Ả Quân Cửu kia chỉ đang giả bộ mà thôi! Ả giết chết hai vị cao thủ linh sư ngay trước mặt phụ thân, sao có thể coi là phế vật? Uyển nhi, chúng ta đều bị ả phế vật kia, a không! Đều bị tiện nha đầu kia lừa gạt!"

Quân Hải Thiên nghĩ đến số kim khố của mình bị lấy mất, trong lòng một trận đau như cắt.

Lại nhìn về phía Quân Thiên Thiên, Quân Hải Thiên càng thêm tức giận. "Uyển nhi, chúng ta nhất định phải giết chết Quân Cửu. Vì muội muội ngươi báo thù! Ngươi nhìn xem, muội muội của ngươi bây giờ chính là một tên phế nhân! Cả đời này của nàng xem như hủy!"

"Đã truyền đại phu đến xem qua chưa?"

"Triệu Hạc đã tự mình đến xem. Nhưng cái tên lang băm đó nói Thiên Thiên nhà chúng ta không thể chữa khỏi." Quân Hải Thiên siết chặt nắm đấm, ánh mắt âm trầm độc ác. Hắn vội vàng nói: "Uyển nhi, chúng ta nhất định phải lập tức giết chết Quân Cửu, để nhận được sự coi trọng của bản gia phía bên kia chuyển đến hoàng thành!"

Hắn lại nhìn về phía Quân Thiên Thiên, cảm thấy vô cùng đau khổ. "Ở hoàng thành, chắc chắn có đại phu tốt hơn có thể chữa trị cho Thiên Thiên!"

Quân Uyển Nhi vốn định nói Quân Thiên Thiên vốn dĩ đã vô dụng, phế liền phế thôi. Nhưng dù sao cũng là thân muội muội, hơn nữa còn do Quân Cửu hại. Không thể tha thứ!

"Quân Cửu!" Quân Uyển Nhi ánh mắt cay độc.

Ả nhìn về phía Quân Hải Thiên, nói tiếp: "Phụ thân, lần này Quân Lôi đến đây. Chính là vì muốn giết Quân Cửu để trở về phục mệnh. Chỉ là không nghĩ đến tiện nhân Quân Cửu này lại thâm trầm tâm cơ như vậy, dám lừa gạt chúng ta!"

"Uyển nhi, ngươi là nhị cấp Linh Sư, giết chết một Quân Cửu dễ như trở bàn tay. Lần này nhất định sẽ để Quân Lôi mang theo đầu của Quân Cửu trở về phục mệnh!"

"Được. Ta sẽ đi cùng Quân Lôi thảo luận một phen, làm sao để giết Quân Cửu!" Quân Uyển Nhi lại nhìn về phía Bích La, ánh mắt ngạo mạn khinh miệt. "Tiện tỳ! Từ giờ trở đi, ta muốn ngươi theo dõi sát sao Quân Cửu. Tuyệt đối không cho phép nàng ta xuất phủ. Nếu có chuyện gì, lập tức báo cho chúng ta!"

"Vâng, vâng! Nô tỳ nhất định trông chừng Quân Cửu!" Bích La kinh sợ quỳ xuống dập đầu. Ai cũng không thấy được, trong mắt nàng ta lóe lên ám quang.

Quân Uyển Nhi đi vượt qua nàng ta, không chờ được muốn đi tìm Quân Lôi thảo luận âm mưu.

Chương 32: Gia yến

"Uyển tiểu thư, các ngươi vẫn chưa giết được Quân Cửu? Chẳng qua chỉ là một đứa phế vật cũng không xử được! Hiệu suất của các ngươi thực khiến ta quá thất vọng." Biết được mục đích đến đây của Quân Uyển Nhi, Quân Lôi mỉa mai cay nghiệt.

Hắn dùng "xử tử", như thể Quân Cửu là một tên tội phạm bẩn thỉu, trong mắt họ Quân Cửu chính là nỗi sỉ nhục của Quân gia! Nàng đáng chết!

Quân Uyển Nhi đang muốn giải thích, "Quân Lôi đại nhân người không biết, Quân Cửu chỉ đang ngụy trang. Nàng không phải phế vật! Nàng..."

"Đủ rồi." Quân Lôi không kiên nhẫn ngắt lời Quân Uyển Nhi, "Chẳng phải do phân gia các ngươi vô dụng đang viện cớ. Được rồi, nói qua cho ta một chút các ngươi định xử Quân Cửu như thế nào?"

Quân Lôi không tin lời của Quân Uyển Nhi. Không phải phế vật?

Hừ, Quân Cửu kia chỉ là thứ nhu nhược vô dụng. Lúc ở bản gia, hắn có thể tuỳ ý đánh đập tra tấn nàng đủ kiểu. Nếu nàng không phải phế vật, vậy sao chưa từng phản kháng? Cho nên hắn cho rằng đám người phân gia này không dám nhận mình vô dụng chỉ đang giảo biện.

Quân Uyển Nhi: "Quân Lôi đại nhân người yên tâm, lần này nhất định sẽ giết được Quân Cửu!"

Ả đề nghị: "Tùy ý tổ chức một gia yến, gọi Quân Cửu qua nhân danh người của bản gia ra kệnh cho nàng. Nàng ta chắc chắn không dám phản kháng, nhân cơ hội giết chết ngay tại đó!"

Quân Uyển Nhi ám chỉ một đao chém xuống đằng đằng sát khí! Nghe được kế hoạch của Quân Uyển Nhi, Quân Lôi cuối cùng cũng hài lòng. Hắn gật gật đầu, cười gằn nói: "Được. Lần này, ta sẽ đích thân chặt đầu Quân Cửu đưa về bản gia phục mệnh"

"Vâng! Lần này tuyệt sẽ không để Quân Lôi đại nhân thất vọng." Quân Uyển Nhi ngẩng đầu, tròng mắt ác độc vô cùng.

Quân Cửu chính là hòn đá kê chân của bọn họ. Nàng nhất định phải chết!

Muốn trách thì trách nàng ta không cha không mẹ, không người dựa dẫm.

...

Phía bên Quân Cửu, "Gia yến?" nàng đang nghe Bích La bẩm báo.

Tiểu Ngũ thư thả ngồi trên bàn, vẫy vẫy đuôi trào phúng. "Chủ nhân, là Hồng Môn Yến mới đúng."

Mặc kệ là gia yến hay là Hồng Môn Yến, nàng đều sẽ tiếp, chẳng qua nàng phải có chuẩn bị trước mới được. Nàng đắc thủ được ở Thưởng Thạch Hội do sự việc diễn ra quá nhanh, Quân Uyển Nhi không kịp phòng bị. Nhưng lần này, bọn người Quân Uyển Nhi chắc chắn sẽ chuẩn bị đầy đủ.

Quân Uyển Nhi là nhị cấp Linh Sư so với hai tên đẳng cấp Linh Sư mạnh hơn rất nhiều lần. Huống hồ, còn một kẻ như Quân Lôi.

Đầu ngón tay Quân Cửu nhướng lấy một bình sứ nhỏ đặt lên bàn. "Bích La, đi đổ dược hiệu này vào tất cả những nơi có nước trong Quân phủ."

"Vâng!" Bích La tiếp nhận bình sứ nhỏ, hành lễ lui ra.

Tiểu Ngũ mở to đôi mắt, con ngươi màu đen tròn trịa kích động nhìn Quân Cửu, "Chủ nhân đã bắt đầu động thủ rồi."

"Đến mà không trả lễ thì rất bất lễ. Ta đã cho bọn hắn một cơ hội sống sót nhưng quả nhiên bọn hắn không biết quý trọng." Quân Cửu ôm lấy Tiểu Ngũ, dáng vẻ lười biếng ngã xuống chiếc giường mỹ nhân.

Nghe thấy tiếng ùng ục phát ra từ bụng Tiểu Ngũ, nàng cười híp mắt. Nàng chưa bao giờ là người mềm lòng.

Một khi đã ra tay, hẳn sẽ là một đòn trí mạng!

Đột nhiên nàng nghiêng đầu ánh mắt lạnh như băng nhìn về phía bên ngoài cửa sổ, chỉ có một gốc đại thụ đang lay động trong gió, không có bất cứ dị thường nào.

Quân Cửu vuốt vuốt lỗ tai của Tiểu Ngũ. Ảo giác sao? Hay do Quân Hải Thiên vẫn không yên lòng, trừ Bích La, phái thêm người tới giám thị nàng?

Trên nóc nhà, một thân nam nhân áo choàng xanh đang vỗ vỗ ngực. "Hô ~ xém chút là bị phát hiện!"

Chẳng qua chỉ là một tiểu nha đầu không có tu vi, thế mà có thể phát giác ra hắn? Ngẫm lại, người nam nhân vẫn cảm thấy khó tin. Nhưng càng càng khó tin hơn chính là nhiệm vụ đầu tiên chủ nhân giao cho hắn sau khi trở về, yêu cầu hắn đến để bảo hộ tiểu nha đầu này!

Chương 33: Tiểu nha đầu này là biến thái sao?

"Chẳng lẽ tiểu nha đầu này có gì khác biệt sao? Nếu không tại sao chủ nhân lại để ta tới bảo hộ nàng?" Nam nhân ngồi xổm trên nóc nhà, sờ sờ cằm.

Bỗng nhiên, vẻ mặt nam nhân lập tức biến đổi, hắn lách mình bỏ chạy. Không thể không chạy, bởi khi hắn vừa biến mất đã thấy Quân Cửu xoay người nhảy lên trên nóc nhà.

Đại mi của nàng cau lại, Quân Cửu càng hoài nghi. "Không có ai. Chẳng lẽ cảm giác của ta sai sao?"

"Meo?" Tiểu Ngũ nhảy theo Quân Cửu lên nóc nhà, nghiêng đầu nghi hoặc nhìn nàng. Chủ nhân phát hiện ra gì sao? Nhìn trái nhìn phải, không có việc gì.

Quân Cửu nhún nhún vai, "Chắc ta nhìn lầm rồi. Đi thôi, chúng ta trở về."

"Meo ~~ "

"Lại đây." Quân Cửu cười ôm lấy Tiểu Ngũ. Thả người nhảy xuống nóc nhà.

Sau nhà, nam nhân nào đó đang dán sát vào tường, một chút cử động cũng không dám.

Trực giác này cũng thật đáng sợ!

Tiểu nha đầu này là biến thái sao? Trong lúc kinh ngạc, người nam nhân càng suy nghĩ đến chuyện phải ẩn giấu sâu hơn, bí mật hơn.

Xế chiều ngày hôm đó, Quân Cửu nhận được thiệp mời của Quân Hải Thiên, không chỉ tặng nàng quần áo và đồ trang sức, còn cấp thêm ba thị nữ. Lấy danh nghĩa đến phục vụ sinh hoạt cho nàng, thực tế là sợ nàng chạy mất.

Dửng dưng đem cửa phòng đóng lại trước mặt ba thị nữ. Quân Cửu lộ ra nụ cười, "Nhát gan như vậy? Quân Hải Thiên đến cùng sao có thể lên làm gia chủ tại phân gia này."

Lá gan này cũng muốn giết nàng? Quân Hải Thiên thật đúng đang mơ mộng hão huyền.

Không dùng tới đồ vật Quân Hải Thiên đưa tới, Quân Cửu một thân váy đỏ liễm diễm, tóc dài lỏng lẻo rũ xuống sau lưng. Một tiểu mèo trắng mạnh mẽ nhảy vào từ khoảng trống ở cửa sổ phía sau sau khi nàng chuẩn bị xong.

Tiểu Ngũ ngẩng đầu ưỡn ngực nhìn về hướng Quân Cửu. "Chủ nhân, nhiệm vụ của Tiểu Ngũ hoàn thành viên mãn!"

"Tuyệt ~~" Tiểu Ngũ vểnh vểnh nhảy dựng lên nhào vào trong ngực nàng. Một bên hỏi: "Chủ nhân xuất phát sao?"

"Ừm." Mí mắt nàng rũ xuống, che lấp bóng tối trong con ngươi, khóe miệng cười tà mị, quả thực vừa mỹ lệ lại nguy hiểm.

Nàng ôm lấy Tiểu Ngũ đi ra ngoài, tiến đến yến tiệc...

Bên kia, bên trong phủ Hải Đường Các của Quân phủ, có người sớm đã mất kiên nhẫn.

Quân Hải Thiên một mặt khẩn trương cùng háo hức, thỉnh thoảng ngẩng đầu nhìn về hướng cửa vẫn không quên quay đầu, nịnh nọt nam nhân bên cạnh."Quân Lôi đại nhân, mời ngài uống trà!"

Gã Quân Lôi này là thân cận bên cạnh bản gia chủ mẫu, Quân Hải Thiên hận không thể tập trung tinh thần đi lấy lòng hắn.

Quân Lôi vẻ mặt chua ngoa châm chọc, liếc mắt nhìn Quân Hải Thiên một cái. "Ta hỏi ngươi là phân gia gia chủ, tại sao Quân Cửu kia còn chưa tới?"

"Quân Lôi đại nhân người yên tâm. Lập tức đưa tới ngay!"

"Lập tức? Hừ."

"Đại nhân không cần sốt ruột, Quân Cửu hôm nay có mọc cánh cũng khó thoát. Uyển nhi đưa đại nhân trở về trước, nhất định sẽ mang đầu Quân Cửu đến cho người phục mệnh." Quân Uyển Nhi đáp ứng, so sánh với Quân Hải Thiên biết cách lấy lòng hơn.

Quân Lôi hài lòng gật đầu. "Vẫn là Uyển tiểu thư hiểu chuyện, không hổ là người được chủ mẫu cùng đại tiểu thư trọng dụng."

Văn Ngôn, Quân Hải Thiên mặt đều nở hoa.

Quân Uyển Nhi dối trá cười cười, cảm thấy hết sức đố kỵ oán hận. Đại tiểu thư? Nàng cũng là trưởng nữ của phân gia, nhưng bởi vì ở dưới cơ bản gia tại hoàng thành kia, nên chỉ có thể được gọi là Uyển tiểu thư.

Quân Uyển Nhi đương nhiên hết sức đố kỵ, nhưng đích thứ rõ ràng. Huống chi bọn hắn chỉ là một phân gia, so với con thứ còn hèn mọn hơn.

Ả cắn răng hạ quyết tâm, hôm nay chỉ có giết Quân Cửu, ả mới đổi được tài nguyên tu luyện tốt hơn. Đợi nàng đột phá tam cấp Linh Sư, tất cả khuất nhục nịnh nọt hôm nay đều là tạm thời!

Đang nghĩ ngợi, Quân Uyển Nhi nhìn thấy bóng dáng một người đang đi tới, hai mắt lập tức sáng lên "Quân Cửu đến rồi!"

Chương 34: Bản gia tiểu cẩu

 "Đến rồi! Mọi người chuẩn bị sẵn sàng!"

Gia nô giấu đao kiếm thối lui về phía sau Hải Đường Các, ẩn thân chặt chẽ.

Quân Cửu bước vào Hải Đường Các, ngẩng đầu nhìn thấy ba người lại âm thầm quét mắt khắp bốn phía, khóe miệng hất lên. Xem ra bọn hắn có sự chuẩn bị khá tốt.

"Quân Cửu?" Quân Lôi xem xét nhìn Quân Cửu, biểu lộ lập tức thay đổi. Hắn kinh ngạc đến ngây người, "Ngươi là Quân Cửu?"

Đây không phải là tiện nha đầu ở Thưởng Thạch Hội kia sao?

Quân Uyển Nhi vừa nhìn thấy Quân Cửu, sắc mặt cũng thay đổi đen như đáy nồi, hung dữ gắt gao nhìn chằm chằm nàng. "Quân Cửu? Tiện nha đầu, thế mà lại là ngươi!"

Giọng nói oán độc kia hận không thể đem Quân Cửu thiên đao vạn quả!

Quân Hải Thiên thấy phản ứng của hai người, không khỏi sửng sốt biểu hiện này sao có vẻ giống như có thâm cừu đại hận giữa họ? Chẳng qua mặc kệ, mục đích của bọn hắn ngày hôm nay giống nhau đó là giết chết Quân Cửu.

Ba người nhìn chằm chằm Quân Cửu, thần sắc không khỏi lần nữa biến đổi.

Quân Cửu hiện tại cùng trước kia quả thực thay đổi long trời lở đất. Nàng từ nhỏ dinh dưỡng không đầy đủ, xanh xao vàng vọt, thân hình nhỏ gầy không có gì tốt đẹp để nhìn. Lại thường hay sợ hãi rụt rè, chuyên mặc trang phục tối màu một bộ dáng giống thị nữ hơn so với xuất thân tiểu thư của nàng.

Nhưng bây giờ!

Một thân váy đỏ liễm diễm sáng rực, khuôn mặt nhỏ nhắn ngũ quan tinh xảo thanh tú bỏ đi làn da vàng vọt phá kén trắng nõn thướt tha.

Nàng lạnh lùng đứng đó lãnh lãnh khinh miệt nhìn bọn hắn. Khí thế của người ở trên cao nhìn xuống khiến Quân Hải Thiên trợn mắt hốc mồm. Sao mới qua mấy ngày không gặp, Quân Cửu không chỉ trở nên xinh đẹp hơn, còn có khí thế bức người?

Đây là tác dụng do nàng dùng Thối Luyện Ngọc Tương sau khi tẩy cân phạt tủy, hoàn toàn lột xác.

Quân Cửu khẽ cong môi, tinh nghịch nhìn về phía Quân Uyển Nhi. "Chúng ta lại gặp mặt."

Quân Uyển Nhi càng thêm nghiến răng nghiến lợi, sự kiện diễn ra tại Thưởng Thạch Hội là khuất nhục lớn nhất đời này của ả! Mà tất cả, đều do phế vật Quân Cửu này ban cho.

Nếu không phải do Quân Cửu so với trong trí nhớ chênh lệch quá lớn, ả cũng không thể nào sẽ không nhận ra nàng. Giờ ả đã hiểu tại sao lần đầu tiên nhìn thấy Quân Cửu, ả lại thấy chán ghét cực độ.

Quân Cửu!

Quân Uyển Nhi nắm chặt nắm đấm, ánh mắt ngoan độc hung ác cười lạnh thành tiếng: "Không nghĩ tới vậy mà lại là ngươi! Như vậy cũng tốt, ta có thể giải quyết hết trong một lần."

Tiện nha đầu kia và Quân Cửu là một người. Giết chết Quân Cửu, nhất tiễn song điêu.

Quân Hải Thiên cảm thấy bầu không khí kì lạ, bất mãn khiển trách: "Quân Cửu, gia yến cho gọi ngươi tại sao lại kéo dài lâu như vậy. Ngươi thật sự cho rằng ngươi là tiểu thư cao quý? Còn ra vẻ tự cao tự đại."

"Vị này là quản sự tới từ bản gia, Quân Lôi đại nhân." Quân Hải Thiên sau đó khúm núm cười cười giới thiệu Quân Lôi.

Quân Lôi vẫn còn đang bị sự biến hoá của Quân Cửu làm cho chấn kinh, căn bản không phản ứng lại Quân Hải Thiên. Quân Hải Thiên cũng không cảm thấy xấu hổ, ngược lại quay đầu về phía Quân Cửu, biểu lộ chán ghét ác lại nhìn thấy Tiểu Ngũ trong ngực Quân Cửu.

"Quân Cửu, cho phép ngươi đến tham gia gia yến, sao còn dám mang theo một con súc sinh? Lập tức vứt đi hướng Quân Lôi đại nhân xin lỗi. Cầu xin Quân Lôi đại nhân tha thứ cho ngươi!"

Nói xong muốn đến bên cạnh Quân Cửu đem tiểu Ngũ ném đi nhưng Tiểu Ngũ móng vuốt sắc bén lộ ra dữ dằn trừng mắt nhìn Quân Hải Thiên.

Thấy Quân Cửu không trả lời, Quân Hải Thiên thanh âm lập tức cất cao trở nên bén nhọn, hùng hổ dọa người. "Quân Cửu, ngươi sao không trả lời?"

Quân Cửu cười. "Chẳng qua chỉ là một con chó trung thành của bản gia, tại sao ta phải xin lỗi với súc sinh?"

"Ngươi!" Quân Lôi nộ đập bàn, "Quân Cửu ngươi thật to gan, ai là súc sinh? Có bản lĩnh ngươi lặp lại lần nữa."

Chương 35: Ra tay tàn nhẫn quả quyết

Quân Lôi ánh mắt càng thêm âm tàn, biểu lộ dữ tợn hung ác. 

Khuôn mặt của hắn phóng đại trong trí nhớ của Quân Cửu. Lúc còn ở bản gia, Quân Lôi luôn khi nhục nguyên chủ từ nhỏ đến lớn, Quân Cửu vẫn có thể cảm nhận được cảm giác sợ hãi của nguyên chủ khi đối mặt với Quân Lôi, hắn vừa gầm lên đã có thể dọa khóc nguyên chủ này. Có điều, nàng không phải là nguyên chủ trước kia.

Ánh mắt càng thêm băng lãnh, Quân Cửu câu môi cười tùy tiện. "Ta nói ngươi là chó, ngươi điếc sao?"

"Quân Cửu, ngươi muốn chết!" Quân Lôi nổi giận xông tới, vung tay giáng xuống một cái tát.

Tiện nhân phế vật Quân Cửu này, lại dám mắng hắn, hắn sẽ cho nàng nhớ lại một chút "Hồi ức" tốt đẹp trước kia, tiện phế vật thì nên quỳ xuống kêu rên khóc lóc van xin hắn. Quân Uyển Nhi cùng Quân Hải Thiên đứng ở một bên quan sát, không hề có định ngăn cản, ngược lại càng biểu lộ một bộ dáng cực kỳ mong đợi.

Nam nhân đang trốn ở trên cây phía đối diện cũng đang chuẩn bị ra tay nghĩ cách cứu viện, chỉ là, diễn biến tiếp theo hoàn toàn khác với suy nghĩ của bọn hắn.

Quân Cửu dễ dàng tuỳ tiện bắt lấy cổ tay của Quân Lôi, con ngươi lộ ra băng lãnh khát máu tàn nhẫn. Nàng cười, "Tìm chết, đang nói ta sao?" Tiếng nói khinh mạn lộ ra tùy tiện kiệt ngạo.

Quân Cửu xoay ngược bàn tay, bẻ ngược cổ tay Quân Lôi!

"A!" Quân Lôi kêu lên thê lương. Tay hắn!  Đã bị bẻ gãy! "Thật ầm ĩ." Quân Cửu nhấc chân đá vào dưới thân của hắn.

"A!" Thân thể Quân Lôi nghiêng về phía trước co cụm lại thành hình con tôm, tiếng hét chói tai thảm thiết vặn vẹo, nhưng hắn cũng kịp lao tới trước mặt Quân Cửu.

Quân Cửu giơ tay cản lại chưởng lực, chém về phía cuống họng của Quân Lôi, tay kia khẽ đảo đè chặt lên vai hắn. Ầm! Ép hắn quỳ rạp trên đất.

Một loạt động tác liên tiếp phóng ra của nàng, lập tức đảo chủ thành khách. Quân Lôi quỳ trên mặt đất, một tay gãy xuôi ở bên người, một tay bịt chặt cổ họng đang chảy máu, há to miệng nhưng chỉ có phát ra những tiếng kêu đau đớn. Hắn trừng lớn mắt nhìn về phía Quân Cửu còn chưa kịp phản ứng chuyện gì vừa xảy ra.

Quân Uyển Nhi chứng kiến tất thảy không thể tin nhìn Quân Cửu.

Đây là Quân Cửu? Ra tay hoàn toàn tàn nhẫn quả quyết, nhanh như chớp giật. Nàng làm sao có thể làm được? Quân Lôi tuy chỉ là quản sự, nhưng đã là nhị cấp Linh Sư. Quân Cửu làm sao có thể hạ gục Quân Lôi chỉ trong nháy mắt?

Quân Uyển Nhi không khỏi nhớ lại phương thức kỳ lạ mà Quân Cửu đã dùng để đối phó với mình tại Thưởng Thạch Hội. Lại bắt gặp Quân Cửu đang nhìn mình, cặp mắt kia, Quân Uyển Nhi rùng mình một cái. "Quân... Quân... Cửu."

"Quân Cửu ngươi thật to gan. Ngươi lại dám tấn công Quân Lôi đại nhân! Người đâu! Đem tiện nhân này bắt lại, nếu phản kháng giết chết bất luận tội!" Quân Hải Thiên càng thêm kinh sợ, càng gia tăng nỗi hận của hắn với nàng.

Chứng kiến Quân Lôi ngã xuống, lập tức hiệu lệnh cho toàn gia nô bắt giữ nàng.

Bốn phía gia nô đã sớm ẩn nấp cùng nhau tiến lên, đem Quân Cửu  bao quanh vây bắt lại. Quân Hải Thiên một mặt kiêng kị sợ hãi lui lại, Quân Uyển Nhi nhìn Quân Lôi đang quỳ bên người Quân Cửu cảnh giác không dám tùy tiện đi qua.

Quân Cửu này quá lạ lẫm!

Từ lúc nàng bị bản gia đuổi tới phân gia, Quân Uyển Nhi gặp qua nàng không chỉ một lần. Nhưng khi đó, Quân Cửu nhát gan sợ người căn bản không dám cùng người khác nói chuyện giao lưu. Ngay cả khi đứng đó, cũng dễ dàng bị xem nhẹ. Làm sao chỉ trong chớp mắt liền biến hoá thành một Quân Cửu lợi hại như lưỡi kiếm sắc bén rút ra khỏi vỏ, băng lãnh vô tình. Đến ả cũng cảm thấy kinh sợ.

Quân Uyển Nhi không khỏi hoang mang, người trước mặt này thật sự Quân Cửu sao?

Quân Hải Thiên thanh âm tràn ngập sợ hãi ở bên hô to: "Lên a! Một đám phế vật các ngươi còn đứng ngây ra đó làm gì!"

Quân Uyển Nhi lập tức bổ sung: "Bắt lấy Quân Cửu, thưởng một trăm lượng bạc! Giết nàng, thưởng ngàn lượng bạc!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro