Chương 34+35

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 34+35

Chương này không phải mình làm hết.

Làm phần in nghiêng là Đậu Hà Lan :))

-------------------------------------

Vệ Khải người lấm tấm mồ hôi chạy đến bên cạnh Lăng Thụy Đông, nhìn Ngụy Hoa có chút cảnh giác: "Chủ nhân, kia là ai?"

Lăng Thụy Đông nghiêm túc nhìn khuôn mặt anh tuấn đầy mồ hôi đang ửng hồng của Vệ Khải, hắn vẫn còn đang thở dốc, rồi anh tươi cười nói: "Là ân nhân của ngươi."

"?" Vệ Khải nhìn anh một cách khó hiểu.

"Thả lỏng một chút đi." Lăng Thụy Đông chuyển chủ đề.

Vệ Khải bắt đầu thả lỏng cơ thể, mọi thứ đều bình thường cho đến khi hắn tách hai chân ra, cúi người xuống, lúc hai động đến mũi chân, hắn thấy, Lăng Thụy Đông đang ở phía sau vỗ vỗ vào lưng mình, nhìn như đang giúp đè người xuống, nhưng lại có một bàn tay lặng lẽ trượt xuống hạ bộ, kéo cái dây ở rãnh đùi, nhẹ nhàng đặt vào giữa hai mông.

Vệ Khải không động đậy mà tiếp nhận màn điều giáo đột xuất kia, dương vật bị giam cầm cứng lên đau đớn. Rất nhanh, Lăng Thụy Đông lại buông hắn ra, Vệ Khải đứng lên, mặt đã đỏ hơn, nhưng đó không phải do cúi người quá thấp máu dồn lên não.

Sắc mặt Lăng thụy Đông không thay đổi mà ra hiệu cho hắn trở về, Vệ khải cắn môi, cảm giác cái dây đang tiến vào trong hậu môn ẩm ướt của mình, cảm giác này làm cho vô cùng hưng phấn, đầu vú cương cứng nổi lên trên chiếc áo phông trắng. Lúc từ sân tập đi ra, có rất nhiều ánh mắt bị thu hút bởi đầu vú dâm đãng của hắn, nhưng anh mắt Vệ Khải vẫn cứ dán vào Lăng Thụy Đông.

Đại học là nơi không lớn cũng không nhỏ, khi chưa quen biết, cảm giác sẽ như chưa bao giờ thấy, quen rồi, cảm giác đi đâu cũng sẽ nhìn thấy. lăng Thụy Đông dần dần nhìn quen mắt với Ngụy Hoa, cũng dần nghe được rất nhiều thứ liên quan đến y. anh mới biết vị tiền bối này cũng mới chỉ năm hai mà đã tham gia rất nhiều buổi biểu diễn thi thố, có rất nhiều giải thưởng, trong hội học sinh người ta cũng hay gọi trêu y là "Hoa phi nương nương".

Ngụy Hoa cũng là người rất có tiếng nói trong hội học sinh, y cũng nói thẳng với Lăng Thụy Đông rằng với tính cách của anh hoàn toàn không hợp với hội, vẫn nên tập trung vào sự nghiệp học tập. Còn giới thiệu cho anh rất nhiều các tiền bối trong hệ và các giáo sư giỏi. Nhưng lăng Thụy Đông rốt cuộc cũng bị y chọn vào ban tuyên truyền, làm phụ trách website của trường.

Những công việc này, anh cũng khá quen thuộc, trước kia anh cũng đã từng thiết kế trang web cho diễn đàn Thàn phục cùng Gabriel. Mà cái này so với trang web của trường học còn khó hơn nhiều, máy vi tính ở trường học cũng tương đối thực dụng cũng giúp Lăng Thụy Đông có thêm không ít cơ hội để luyện tập.

Ở trong trường học, Ngụy Hoa chính là một vị tiền bối tiêu chuẩn, cũng rất ít khi nói về truyện trong diễn đàn với Lăng Thụy Đông. Anh cũng phát hiện thêm, đẳng cấp trong diễn đàn của y cũng không hề cao, nhìn có vẻ như là không chơi nô mấy.

"Cậu ta cũng không hẳn là không chơi người mấy, nhưng cũng chỉ là đúng một người." Gabriel lợi dụng quyền hạn cá nhân để giúp Lăng Thụy Đông dò xét, "Dù trong nhóm linh chủ cậu ta cũng không quá nổi tiếng cũng chẳng có quan hệ gì với mấy tên đê tiện thích bị đụ kia."

Gabriel chính là kiểu người điển hình của trường phái nhất chủ, không có bao dung như Lăng Thụy Đông. Đối với Ngụy Hoa vô cùng coi thường, Lăng Thụy Đông cũng biết đây là cảm quan của từng người, không phải chỉ dăm ba câu là có thể thay đổi, vậy nên cũng không tốn công tốn sức gì thuyết phục hay gì.

Lăng Thụy Đông vẫn luôn cho là, lần trước Ngụy Hoa nói muốn cho mình nhìn chỉ là đùa, nhưng ai ngờ, một ngày lại có cơ hội đó thật.

Đến cuối tháng mười, chính là đại hội thể thao của trường, từ cuối tháng mười đến đầu tháng mười một, không chỉ có lịch thi đấu, mà còn có rất nhiều hoạt động, video khai mạc và tuyên truyền trên mạng đều là Lăng Thụy Đông làm, vì anh cũng không quá để ý.

Ngược lại, Vệ Khải lại là con hắc mã khó thấy ở hệ máy tính, theo yêu cầu của phụ đạo viên, đã lập nên một đội bóng rổ. Những năm trước hệ thể dục cứ đi thi bóng rổ cũng chính là giáo đội cùng môn luôn, vậy nên họ là bất khả chiến bại, năm nay Vệ Khải học song bằng lại bị đẩy luôn đến hệ máy tính, xem như đây là sự phản bội nho nhỏ, họ vốn cũng không quá coi trong sinh viên năm nhất là Vệ Khải, lại không ngờ tới Vệ Khải lại có thể dẫn dắt đội bóng toàn mấy trạch nam ở hệ máy tính đi đến top tám toàn trường, tuy là thất bại khi gặp đội của trường, nhưng ghi cũng được khá khá điểm, từ đó hắn cũng bắt đầu nổi tiếng trong trường.

Vì để có thứ đáng xem hơn, cũng công bằng hơn, cho nên đội bóng rổ của hệ thể dục đã nhặt các sinh viên năm nhất xếp thành một đội bóng, thi đấu với các vị tiền bối trong trường. Kết quả, Vệ Khải đã ự tạo được lối đi riêng, làm cho các vị tiền bối nhìn hắn với cặp mắt khác xưa. Đồng thời Vệ Khải cũng chính thức thăng lên được cấp bậc giáo thảo.

Từ đợt quân huấn, cũng đã có rất nhiều cô gái phấn phấn son son đến tán tỉnh hắn, đặc biệt là khi sáng nào Vệ Khải cũng tập thể dục buổi sáng, khoe ra body quyến rũ, điều này làm không ít người cho rằng đây chắc chắn là dấu hiệu của một tên sát gái. Nhưng thực tế Vệ Khải cũng không hề để ý gì, thậm chí còn ngó lơ cô hoa khôi xinh đẹp của trường, ngược lại cũng làm không ít bạn học cảm thấy yên tâm.

Đợi đến khi Lăng Thụy Đông có thể ngóc đầu dậy từ đống deadline của Ngụy Hoa, Vệ Khải cũng đã có một danh tiếng không nhỏ trong trường.

"Ngươi thắng được trận đấu, các bạn học ở hệ thể dục của ngươi không đố kỵ à?" Lăng Thụy Đông ngồi ở nhà ăn, chờ Vệ Khải bưng cơm tới, món ăn của trường học không tệ, nhưng cũng không có gì đặc biệt, Vệ Khải mua cũng chỉ là mấy món đại loại như thịt thái sợi xào tỏi, thịt lợn luộc, sườn xào chua ngọt nghe cũng ổn hương vị lại bình thường.

Vệ Khải lắc đầu cái: " Tôi ở trong ký túc xá của hệ máy tính, học chuyên nghiệp cũng là ở đấy, bọn họ cũng sớm không coi tôi là bạn."

"Cậu bị cô lập sao?" Lăng Thụy Đông kỳ quái.

Vệ Khải khẽ mỉm cười: " Thi đỗ thể dục hệ rất khó, tôi còn chuyển được vào cả hội máy tính, rõ ràng cho thấy trong nhà năng lực, tôi với bọn họ cũng chẳng quen thân gì, thì mấy người đó cô lập làm gì."

Lăng Thụy Đông suy nghĩ một lúc, cũng đúng, Vệ Khải có thể dùng điểm thi hệ thể dục vào được hệ máy tính chứng tỏ năng lực trong nhà không tồi. Người như Vệ KHải sau này chắc chắn sẽ không làm mấy nghành nghề liên quan đến thể dục thể thao, không cũng một loại với mấy người bạn học kia.

Nói đến đây, Vệ Khải cắn đũa, trông khá thấp thỏm hỏi: "Chủ nhân..."

Vì bí mật, nên khi ở ký túc hay trong trường học, Vệ Khải đều gọi thẳng tên Lăng Thụy Đông, chỉ có những lúc điều giáo mới có anh là chủ nhân. Giọng nói bây giờ của hắn trầm thấp lại hơn khàn khàn gọi như thế mang lại một cảm giác vô cùng gợi tình.

Lăng Thụy Đông nhíu mày, thần sắc trông khá bất đắc dĩ, anh biết tại sao tự nhiên Vệ Khải lại nói vậy. Đã một tháng nay anh không chơi hắn được lần nào, không nói gần đây bắt đầu bị Ngụy Hoa chèn ép, ngay cả trước đây anh cũng không tìm được cơ hội.

Lúc trước, Vệ Khải vì để hai người có thuận tiện hơn mà vào chung một ký túc xá với Lăng Thụy Đông, nhưng nơi này chính là nhà của sinh viên, ở đây còn lâu hơn ở cùng với bố mẹ, có thể làm được chuyện đó là vô cùng khó khăn. Lăng Thụy Đông cũng từng thử chơi đùa Vệ Khải trong nhà vệ sinh, còn chơi những hai lần, đạo cụ nào cũng không dám dùng, còn hai người còn lại trong ký túc xá cũng vô tư hỏi một câu, tại sao ở trong nhà vệ sinh lâu thế.

Người nói vô tâm, người nghe hữu ý, Lăng Thụy Đông cũng không dám giở trò gì trong ký túc xá nữa, những nơi khác trong trường học cũng chưa quen thuộc, ở đâu cũng có camera, trong một ngôi trường to lớn như này, hai người không thể tìm được nơi nào để "giải trí".

Ngay lúc đó, Lăng Thụy Đông lại nhận được tin nhắn của Ngụy Hoa, bảo mình dắt theo "chó" sáu giờ tối gắp nhau ở cổng nam trường gặp nhau.

Đến lúc Lăng Thụy Đông cùng Vệ Khải tới cửa nam, cũng đã gần tới giờ cao điểm, dòng xe cộ trên đường tấp nập, cũng có không ít học sinh ra ngoài ăn cơm, Lăng Thụy Đông nhìn xung quanh, không thấy Ngụy Hoa đâu. Mĩa cho đến khi có một mĩ nữ đi tới trước mắt, cười một tiếng, Lăng Thụy Đông mới phát hiện, đó chính là Ngụy Hoa.

Ngụy Hoa vốn rất đẹp, hiện tại đang đội một bộ tóc dài thẳng, đeo một đôi lens màu xanh, mặc một chiếc áo khoác nhỏ màu đỏ, bên trong là chiếc váy đen bó sát, phía dưới đi một chiếc tất cao cổ màu đen, ôm lấy đôi chân thon dài, ngay cả yết hầu cũng nhìn không rõ, nhìn qua sẽ giống một cô gái với bộ ngực bằng phẳng.

Thấy Ngụy Hoa còn bôi cả son môi, Lăng Thụy Đông trợn mắt há mồm.

"Nhìn cái gì, chưa thấy ngụy nương(+) bao giờ à." Đầu ngón tay Ngụy Hoa mân mê mái tóc giả, cười một cách giảo hoạt, trông như một con hồ ly tinh, nhìn y mặc thế này còn đẹp hơn so với lúc y mặc nam trang.

(+): nam giả nữ

"Anh là CD(++) chủ." Lăng thụy đông lần này xem như là bao dài một phần kiến thức.

(++): ủa không hiểu sao tôi tra mạng lại ra là bao cao su, ai giúp mình với

Ngụy Hoa cười ha ha, nói đến đây, y cũng không có che miệng cười duyên, tay cũng không xòe thành hoa lan chỉ, động tác cũng không quá điệu đà, mà bởi vì quá xinh đẹp nên trông khác gì một nữ sinh hào phóng, thu hút ánh mắt của không ít những ánh mắt nóng bỏng của đám con trai: "Tôi cũng phải như thế, chẳng qua có dịp thì chơi thôi ~ "

Lúc này, từ đằng xa có một thiếu niên điền kinh chạy tới, gã vẫn mặc một áo may ô và quần đùi bó, trên chân đi một đôi giày chạy đua màu trắng, lưng đeo ba lô, có vẻ như là mới huấn luyện xong, trông vô cùng hoạt bát năng nổ.

Gã đi đến trước mặt ba người, trốn trốn tránh tránh mà nhìn Lăng Thụy Đông cùng Vệ Khải liếc mắt một cái, thấp giọng nói: "Chủ nhân."

"Điền Tiểu Phi, đây là Lăng Thụy Đông, đây là chó của cậu ấy Vệ Khải." Ngụy Hoa thoải mái giới thiệu.

Điền Tiểu Phi trông rất thành thật mộc mạc, tên cũng là như thế, gã hơi kinh ngạc mà nhìn Lăng Thụy Đông cùng Vệ Khải liếc mắt một cái, sau đó liền không tiếp tục nói nữa.

Tiếp Ngụy Hoa đưa mấy người tiến vào trạm tàu điện ngầm, bởi vì là một tấm phiếu có thể ngồi vào toàn thành phố bất kỳ địa phương nào, cho nên Lăng Thụy Đông cũng không biết hắn muốn đi đâu.

Nhưng bây giờ chính là tan tầm, dòng người đông nghịt, Lăng Thụy Đông cơ hồ là bị người chen chúc đến tàu điện ngầm bên trong, anh cũng không dám hướng bên trong đi, trực tiếp trốn đến cạnh cửa góc, miễn cưỡng tìm tới một cái bắt tay đỡ lấy. Chiều cao tay trường vệ khải hai tay cầm lấy lan can, đem lăng thụy đông vòng trong ngực trung gian khu vực, đem người của hai bên đều ngăn.

Lăng Thụy Đông nhìn thấy Ngụy Hoa cùng Điền Tiểu Phi cũng đẩy ra môn phụ cận, Ngụy Hoa xuyên phong phanh như vậy bộ dáng, cũng không sợ bị người chiếm tiện nghi.

Kết quả lúc này Ngụy Hoa ngoái đầu nhìn lại, cười đến yêu diễm liền quỷ dị, ngón tay của y nhẹ nhàng dọc theo điền tiểu Phi xương sườn trượt, dời đến điền tiểu Phi bên eo, tiếp tục hướng phía dưới.

Lăng Thụy Đông trợn mắt lên, nhìn thấy kia ngón tay xẹt qua quần áo che đậy khu vực, xoa ở điền tiểu Phi cái đùi lớn. Anh ngẩng đầu lên, Điền Tiểu Phi hiển nhiên ý thức được lăng thụy đông đang trộm xem, trên mặt một mảnh đỏ lên, dùng cánh tay chặn lại mặt của mình.

Ngụy Hoa ngẩng đầu lên nói mấy câu nói, như là tiểu tình nhân tại xì xào bàn tán, thế nhưng Điền Tiểu Phi lập tức liền thay đổi chi cánh tay, như vậy người khác không nhìn thấy vẻ mặt của hắn, chỉ có lăng thụy đông vừa vặn có thể liếc mắt một cái là rõ mồn một.

Lăng Thụy Đông cùng bọn họ hai đứng ở cửa xe hai bên, cách không ít người, không nhìn thấy Ngụy Hoa tay đang làm gì, chỉ có thể nhìn thấy Điền Tiểu Phi cái này hàm hậu chàng trai đột nhiên cắn môi, sắc mặt đỏ lên, đôi mắt hơi nheo lại, bắt đầu không ngừng nuốt nước miếng, Ngụy Hoa một cái tay khác đặt tại ngực gã thượng, như là tình nhân gắn bó dựa, thế nhưng lăng thụy đông lại phát hiện, chỉ là như vậy tiện tay một đáp, Ngụy Hoa ngón tay trỏ đầu ngón tay liền vừa vặn khoát lên điền tiểu Phi đầu vú thượng, theo tàu điện ngầm đi tới, ngón tay của gã thỉnh thoảng nhẹ nhàng ma sát, đơn bạc áo may ô căn bản không ngăn được kia đứng lên đầu vú hình dáng, có lúc anh còn có thể cố ý như là đứng không vững giống nhau, trảo điền tiểu Phi quần áo một chút, vì vậy kia đầu nhũ hạt liền bị Ngụy Hoa ngón tay kẹp ngắt nhéo một cái.

Lúc này đến vừa đứng, dòng người vội vã đi xuống liền vội vã đi tới, Lăng Thụy Đông từ trong khe hở nhìn thấy, Ngụy Hoa tay dán vào Điền Tiểu Phi đại giữa hai chân, không nhìn kỹ chỉ là sát bên, thế nhưng nhìn kỹ, lại sẽ phát hiện Điền Tiểu Phi điền kinh quần cộc ống quần bên trong dò ra một cái thô to màu đỏ thịt sắc quy đầu, đang bị Ngụy Hoa ngón tay đặt tại Điền Tiểu Phi trên bắp đùi của mình đè ép nhào nặn.

Bất quá Lăng Thụy Đông không công phu chú ý Ngụy Hoa bên kia, anh bên tai vệ khải hô hấp càng ngày càng nóng, nhượng lỗ tai anh ngứa. Anh quay đầu cùng vệ khải đối diện, có thể từ cặp kia ánh mắt sáng ngời bên trong nhìn ra nồng đậm tình dục.

"Chủ nhân..." Vệ Khải âm thanh càng ngày càng khàn khàn, thậm chí mang theo cầu xin.

Lăng Thụy Đông liếc Ngụy Hoa liếc mắt một cái, lạnh lùng lắc đầu một cái.

Vệ Khải rũ mắt xuống con ngươi, thất vọng đến như là một cái không có được chủ nhân xoa xoa đại cẩu.

Lăng Thụy Đông bất đắc dĩ đưa tay ra nhẹ nhàng đặt lên vệ khải quần bò, anh rất yêu thích vệ khải mặc đồ trắng T shirt cùng quần bò, dùng vệ khải vóc người, đơn giản như vậy hoá trang lại giỏi nhất hiện ra anh suất khí.

Vệ Khải đĩnh động eo khố ma sát Lăng Thụy Đông tay, như là động dục động vật, tràn đầy mười phần tính ám chỉ ý tứ hàm xúc. Lăng Thụy Đông lại quyết đoán mà thu tay về, Vệ Khải không nhịn được phát ra đáng thương một tiếng cảm thán, sau đó trầm mặc nhắm mắt lại.

"Đừng có gấp..." Lăng Thụy Đông lấy ngón tay đẩy ra Vệ Khải T shirt, vuốt ve tay anh cảm giác rất tốt cơ bụng, quay đầu đến xem thời điểm, Điền Tiểu Phi đỏ cả mặt, thật giống mới vừa chạy xong bước giống nhau, cúi đầu không ngừng mà thở dốc, Ngụy Hoa sát bên gã, hiện tại hai tay đều ôm Điền Tiểu Phi cái cổ, hình dáng cực thân mật, nhưng lại xảo diệu chặn lại "Bộ vị mấu chốt", xem ra đã là quen tay.

Ở trên tàu điện ngầm ngồi mấy trạm, cách trường học khoảng cách đã không gần, từ trong dòng người giãy dụa đi ra, Lăng Thụy Đông nhìn thấy Điền Tiểu Phi điền kinh quần cộc thượng còn có chưa khô một khối hình tròn ẩm ướt vết, e sợ cảnh tượng vội vã người đi đường rất khó chú ý tới, cái này xuyên có chút quá mức đơn bạc chàng trai vừa nãy tại trên xe lửa cương, hoàn chảy ra không ít tuyến tiền liệt chất lỏng, thậm chí có không có bắn tinh cũng chưa biết chừng.

Ra trạm tàu điện ngầm, Ngụy Hoa cùng Lăng Thụy Đông vừa nói vừa cười, thậm chí còn thỉnh thoảng có thể cùng Vệ Khải kéo lên mấy câu nói, nói chính là bọn anh đều người quen biết, giao tiếp đảo thật sự là cực lớn, chỉ có Điền Tiểu Phi vẫn luôn theo ở phía sau, ngại ngùng liền cẩn thận, có điểm cẩn thận từng li từng tí một.

Chương 35

Thất quải bát quải, ở một tòa tương đối cũ kỹ tiểu khu mỗ tòa lâu ba tầng, Ngụy Hoa rốt cục lấy ra chìa khóa cửa.

Căn phòng này diện tích không lớn, một phòng ngủ một phòng khách một bếp một phòng vệ sinh, chỉ thích hợp không có hài tử tình nhân đến thuê chung, Ngụy Hoa đem hai người nhượng vào cửa, dẫn bọn họ đến nhiều năm rồi mà màu sắc thật ấm áp vàng nhạt sắc trên ghế salông ngồi xuống.

Lúc này Điền Tiểu Phi đã đem ba lô treo ở cửa giá treo quần áo thượng, đứng ở cửa có chút quẫn bách.

"Thoát a, sững sờ làm gì." Ngụy Hoa đối Lăng Thụy Đông vẻ mặt ôn hòa trong nháy mắt không gặp, quát một tiếng, quay người liền đi vào phòng ngủ.

Lăng Thụy Đông lần này hơi có chút lúng túng, anh và Gabriel, cùng bên trong âu đều là trao đổi qua rất nhiều dạy dỗ kinh nghiệm bằng hữu, hơn nữa lần trước quần điều từ vị thời điểm cũng có điểm kích động nợ cân nhắc, hiện tại anh cùng Ngụy Hoa quan hệ mặc dù gần, lại càng giống như là học trưởng học đệ, tại SM này một mặt thượng tiếp xúc ngược lại không nhiều, đột nhiên ý thức được chính mình muốn xem có lẽ là cái này trong lòng mình đã khá là bội phục học trưởng "Làm tình", anh lập tức có điểm lúng túng.

Thế nhưng Điền Tiểu Phi đã cắn môi, bỏ đi trên người lác đác không có mấy quần áo, màu vàng áo may ô cùng quần cộc máng lên móc áo, liền giày cũng thả đến cửa, gã tứ chi chấm đất, bò đến Lăng Thụy Đông cùng Vệ Khải trước mặt.

Gian phòng vốn cũng không lớn, Điền Tiểu Phi quỳ thẳng thân thể, hai tay phía sau lưng, ngẩng đầu ưỡn ngực, không xem qua con ngươi lại nhìn Lăng Thụy Đông cùng Vệ Khải đỉnh đầu, không dám nhìn hai người biểu tình.

Quanh năm điền kinh huấn luyện, Điền Tiểu Phi vóc người xốc vác, gã bả vai rất rộng, thế nhưng cơ nhục không có vệ khải như vậy no đủ như vậy có tính chất công kích, phần eo rất gầy, sáu khối đường viền hơi nhạt cơ bụng hai bên, hai đường nhân ngư tuyến liên với hắn khẩn thực hai chân, hai chân gian rũ một cái còn không có ngạnh liền độ dài không ngắn dương vật, chỉ ở gốc rễ có nhợt nhạt một tầng âm mao, rõ ràng cho thấy cạo quá.

"Không cần thẹn thùng." Ngụy Hoa từ trong nhà chuyển đi ra, lời này nhưng là đúng Lăng Thụy Đông nói, "Đây là ta sớm liền quyết định trừng phạt, thỉnh ngươi xem miễn phí biểu diễn, coi như ta nợ một món nợ ân tình của ngươi, có lời đi."

Trong tay y mang theo không ít thứ, đem khẩu nhét mang đến Điền Tiểu Phi trong miệng sau, liền là một cái khăn trùm đầu, hơn nữa còn là cao su tính chất, chụp vào Điền Tiểu Phi trên đầu sau, hoàn toàn dán vào làn da của gã, hình dáng đều cùng Điền Tiểu Phi đầu giống nhau, đôi mắt nơi đó đều bị che kín, chỉ ở miệng nơi đó lộ ra một cái vòng tròn động.

Tiếp y liền đem một sợi dây thừng chụp vào Điền Tiểu Phi trên cổ, này cùng dây thừng kết dây thừng bộ rất khéo léo, Lăng Thụy Đông không nhịn được nhiều liếc mắt nhìn, Ngụy Hoa thoải mái mở ra một lần nữa biểu diễn một lần, hệ pháp rất đơn giản, thế nhưng y dùng lực kéo một cái, dây thừng liền chặt chẽ ghìm ở điền tiểu Phi trên cổ, chỉ cần sử lực, còn có thể như thắt lưng giống nhau tiếp tục nắm chặt.

Tiếp y lấy trong tay roi, kia là một cây giáo tiên, dẻo dai plastic côn đỉnh là một cái hẹp dài hình, mặt trên mọc ra không ít plastic đâm, cũng như là một cây gậy đùa mèo. Y cầm thước dạy học đùng một cái đánh ở Điền Tiểu Phi trên người, Điền Tiểu Phi thân thể run lên, phát ra nặng nề rên rỉ.

Thước dạy học linh hoạt tại điền tiểu bay người lên quật, chỉ để lại nhợt nhạt màu đỏ vết tích, thế nhưng mỗi lần Điền Tiểu Phi đều nhịn không được run rẩy một chút, không biết là cảm giác gì.

Bất quá Lăng Thụy Đông chú ý tới, theo quất, Điền Tiểu Phi dương vật rất nhanh liền cứng rắn, cao cao vung lên, hơn nữa còn là một cái tương đối ít thấy "Độc long toản", chính là gốc rễ thô nhất, quy đầu ngược lại hơi nhỏ hơn chút, chỉ là độ dài kinh người, so với Vệ Khải cũng không kém là bao nhiêu.

Ngụy Hoa theo nghề thuốc dùng tiêu độc trong hộp rút ra một cái plastic bổng, đối Lăng Thụy Đông nháy mắt mấy cái, nắm chặt Điền Tiểu Phi dương vật liền cắm vào, đây là một căn thành thực plastic bổng, ngăn chặn sau, Điền Tiểu Phi muốn bắn tinh cũng rất khó khăn. Từ Ngụy Hoa thành thục, còn có cắm vào đi tốc độ, e sợ Điền Tiểu Phi đã rất thói quen loại này ngoạn pháp.

Ngụy Hoa dùng thước dạy học đánh Điền Tiểu Phi đầu một chút, Điền Tiểu Phi hai tay về phía sau chống đỡ thân thể, hai chân uốn lượn, thân thể cơ hồ thành n hình, bụng dưới theo hô hấp hơi rung động. Ngụy Hoa lúc này mới nhấc lên góc quần, khóa ngồi ở điền tiểu bay người lên, về phía sau duỗi tay vịn Điền Tiểu Phi dương vật, chậm rãi ngồi xuống.

Có váy che chắn, Lăng Thụy Đông chỉ có thể nhìn thấy Ngụy Hoa tay cầm Điền Tiểu Phi dương vật gốc rễ, y lúc này mới ý thức được dọc theo đường đi đến bây giờ, Ngụy Hoa dĩ nhiên không có mặc quần lót!

Bây giờ nhìn đi lên, lại như Ngụy Hoa ngồi ở Điền Tiểu Phi trên người, thế nhưng toàn bộ hành trình quan sát Lăng Thụy Đông biết đến, hai người kết hợp được đến nguồn có bao nhiêu chặt chẽ.

Ngụy Hoa giờ khắc này trên cổ đều nổi lên yên hồng, đã vô cùng phấn khởi, y quơ trong tay thước dạy học, mạnh mẽ quật Điền Tiểu Phi lồng ngực, Điền Tiểu Phi duy trì cái này tương đối quái kỳ quái ngửa mặt tư thế, đĩnh động hông của mình, hướng lên trên đánh xuyên, mỗi lần động tác, gã nhất là cái mông vung cao cơ nhục đều nắm chặt thả lỏng, cơ mông hai bên mông ổ lúc ẩn lúc hiện.

Cái tư thế này thật không tốt phát lực, có thể duy trì trụ cũng đã rất không dễ dàng, Điền Tiểu Phi còn muốn dùng không chậm tần suất trên dưới đánh xuyên, quả nhiên là nghiêm chỉnh huấn luyện.

Lạch cạch lạch cạch đánh xuyên âm thanh truyền ra, Ngụy Hoa vui sướng mà hừ hừ lên.

Vô luận Vệ Khải vẫn là từ vị, đều là nam nhân vị mười phần, bị chơi này phát ra rên rỉ cũng đều trầm thấp mà khàn khàn, Ngụy Hoa rên rỉ nhưng là bách chuyển thiên hồi, hơi có chút vẻ quyến rũ, cùng gã tướng mạo này nhưng là bổ sung lẫn nhau.

Dùng cái tư thế này, Điền Tiểu Phi dương vật có thể đâm đến sâu nhất, Ngụy Hoa sảng khoái sức lực tới, mạnh mẽ lôi kéo dây thừng, dây thừng thật chặt khảm tiến vào Điền Tiểu Phi cổ cơ nhục, Điền Tiểu Phi hô hấp một chút dồn dập rất nhiều, gã cũng từ cái kia kỳ quái tư thế ngồi dậy, thành so với khá thường gặp cưỡi lấy thức.

Ngụy Hoa khóa ngồi ở trong lồng ngực của gã, một tay chặt chẽ ghìm lại Điền Tiểu Phi cái cổ, một tay ba ba phiến Điền Tiểu Phi bạt tai, âm thanh tại nho nhỏ trong phòng ngủ hoàn che lại gã gọi giường thanh.

Lăng Thụy Đông tâm lý đều đang cảm thán Điền Tiểu Phi đáng thương, dùng tư thế như vậy đánh xuyên vốn là tương đối khổ cực, có người cho là cưỡi lấy là linh hào bị một hào ôm vào trong ngực đùa bỡn, mà trên thực tế tại phần lớn cảm giác bên trong, đặc biệt là không thiếu nữ tính tâm lý, đều cho rằng đây là nữ tính vượt lên nam tính một loại tư thế, bởi vì không chỉ là sinh lý thượng ở địa vị cao, cũng dễ dàng hơn nhượng nữ tính chưởng khống nhịp điệu, chưởng khống tiến vào góc độ cùng chiều sâu. Hơn nữa bạt tai này liền vang liền tàn nhẫn lại không nói, Điền Tiểu Phi trên cổ sợi dây kia mới phải điểm sáng, cường độ thấp nghẹt thở có thể sản sinh càng cường liệt hơn khoái cảm, rồi lại bị plastic bổng ngăn chặn mã mắt, căn bản bắn không ra.

"Mỗi lần chơi như vậy, gã cẩu dương vật đều sẽ thay đổi đến càng thô, càng thoải mái hơn, có thể là căn bản bắn không ra, có đúng hay không?" Ngụy Hoa đem Điền Tiểu Phi ngoài miệng khẩu nhét thô bạo mà lôi kéo khai, Điền Tiểu Phi bỏ rơi trong miệng chảy ra nướt bọt, chật vật lung tung gật đầu, trên mặt một mảnh đỏ lên, mồ hôi từ hắn tóc ngắn ngủn bên trong hướng về cái trán cùng thái dương lăn xuống.

"Làm ta thì thế nào, sảng khoái không tới, còn không là ta đồ chơi?" Ngụy Hoa một bên bạt tai vừa nói.

"Cảm tạ chủ nhân, cảm tạ chủ nhân ban thưởng." Điền Tiểu Phi mang theo tiếng khóc nức nở hô.

Ngụy Hoa đem dây thừng nhét vào Điền Tiểu Phi trong miệng, thành Điền Tiểu Phi chính mình ghìm khẩn chính mình, y thì lại cầm lấy điền Tiểu Phi vai, phóng đãng mà chính mình đĩnh động, qua một trận, Ngụy Hoa đột nhiên đứng lên, từ lăng thụy đông góc độ chỉ có thể nhìn thấy hắn bóng y, thế nhưng theo y chậm rãi dời đi thân thể, Điền Tiểu Phi trên mặt lại tràn đầy trọc bạch tinh dịch, dính tại gã ngắn ngủi đầu trọc cùng lông mày gian, dính vào trên mặt của gã cùng đôi môi bờ.

Thoải mái thở một cái, Ngụy Hoa ngồi phịch ở trong ghế sôpha, cuộn tròn hai chân đạp rìa ghế sô pha. Điền tiểu Phi quen cửa quen nẻo đem mặt thượng tinh dịch lấy ngón tay mím môi bỏ vào trong miệng, sau đó bò đến Ngụy Hoa bên người, tiến vào hắn váy bên trong, từ Ngụy Hoa dâm đãng biểu tình đến xem, Điền Tiểu Phi đang giúp hắn thanh lý phía trước cùng mặt sau.

Đợi đến Điền Tiểu Phi đem đầu nhổ ra, Ngụy Hoa mới mệt mỏi thả xuống hai chân, lười biếng hỏi: "Thấy được chưa, đây chính là ta ngoạn pháp, làm ta thì thế nào, bắn không ra, sảng khoái không tới, ta còn có thể tích sáp, có thể cho gã lên giá tử, gã có bao nhiêu sảng khoái thì có nhiều thống khổ, có bao nhiêu thống khổ thì có sảng khoái hơn, tiểu Phi thích nhất, đúng hay không?"

Điền Tiểu Phi quỳ trên mặt đất, hai chân gian dương vật cao cao ngẩng đầu, hơi thở dốc, ánh mắt có chút mê man, như là mới vừa tiến vào thành phố lớn lạc mất phương hướng rồi hài tử.

"Ngày hôm nay còn có hứng thú còn lại chương trình đây." Ngụy Hoa nhấc chân đá điền tiểu Phi một chút, "Ngày hôm nay có khách, liền thưởng ngươi một lần."

Điền tiểu Phi vội vã quỳ xuống tầng tầng dập đầu cái dập đầu, sau đó liền cấp lăng thụy đông cùng vệ khải rập đầu lạy, tiếp quỳ trên mặt đất bắt đầu thủ dâm lên.

Vô luận cái gì thời điểm, một cái vóc người xốc vác, tràn ngập dương cương khí tức nam nhân quỳ trên mặt đất thủ dâm, đều là tràn đầy tình sắc cùng cảm giác đẹp đẽ hình ảnh.

Mới vừa Điền Tiểu Phi va chạm cường độ cùng tần suất đều rất lớn, như vậy làm tình vốn là dễ dàng nhất bắn tinh, thế nhưng cắm ở gã mã trong mắt đồ vật làm cho gã căn bản không có cách nào như phổ thông nam nhân như vậy hưởng thụ vui sướng tình ái ấm áp dễ chịu khoái bắn tinh khoái cảm, dù cho hiện tại cũng giống như vậy. Một giọt óng ánh dâm thủy từ plastic bổng chu vi tràn ra, chậm rãi ngưng tụ, sau đó dán vào quy đầu tuột xuống đi, có thể đột phá plastic bổng trở ngại, không biết bên trong đã tích súc nhiều ít.

Lăng Thụy Đông đoán được Ngụy Hoa làm pháp, anh liếc mắt nhìn Ngụy Hoa, Ngụy Hoa nhiều hứng thú thưởng thức Điền Tiểu Phi biểu diễn.

Cái kia plastic bổng cũng không phải luôn vây lại ống dẫn tinh, cho nên mặc dù có trở ngại hiệu quả, mà thật ra thì vẫn là bắn đi ra, chỉ là loại này bắn tinh...

Điền Tiểu Phi kịch liệt mà tuốt động chính mình dương vật, từ quy đầu mãi đến tận căn bản, dựa vào chậm rãi tràn ra vài giọt chất lỏng, động tác càng lúc càng nhanh, so với Vệ Khải thị tần biểu diễn thời điểm còn muốn kịch liệt, mà vốn nên đã sớm bắn ra tinh dịch lại chậm chạp không có cái bóng, gã hô hấp càng ngày càng gấp rút, cổ hai bên gióng lên màu xanh mạch máu, ngực cùng cơ bụng kịch liệt phập phồng, cái mông cũng theo tuốt động trước sau đung đưa, toàn thân đều tích góp muốn phun trào sức mạnh, từ từ, hắn phát ra thống khổ tiếng kêu rên, tinh dịch từ plastic bổng chu vi tràn ra, một giọt một giọt lăn xuống trên đất, chỉ ở vừa bắt đầu ngắn ngủi lưu thành một cái bạch tuyến, mặt sau trước sau đều là tí tí tách tách chậm rãi chảy ra, bắn có gần hai phút lâu dài.

Ngụy Hoa lúc này mới quá độ thiện tâm mà quá khứ, rút ra cái kia plastic bổng, theo rút ra, liền là một luồng "Rượu thừa" chảy ra.

Như vậy bắn tinh, đã mất đi bắn tinh khoái cảm mãnh liệt, trái lại thành một loại dằn vặt, chỉ là dục vọng bộc phát Điền Tiểu Phi thà rằng chịu đựng loại này dằn vặt, cũng không có thể chịu đựng bắn không được thống khổ, có thể nói đây chính là nam nhân loại động vật này bi ai, chẳng trách có người nói nếu để cho nam nhân tính khoái cảm thần kinh an ổn cái điện cực, liên thông một cái nút, nam nhân hội xoa bóp nút áo mãi đến tận tinh tẫn nhân vong.

"Cho nên nói, nô là một là linh không trọng yếu, bọn họ chỉ là chủ nhân đồ chơi, là chủ nhân giải trí dùng công cụ, này một điểm, là không sửa đổi được." Ngụy Hoa nằm ở trong ghế sôpha, ngữ khí lạnh nhạt liền mệt mỏi, thời khắc này, ngược lại thật sự là có loại rực rỡ phi mùi vị.

Mà Điền Tiểu Phi quỳ trên mặt đất, liếm trên đất chính mình chảy ra tinh dịch, tai sau cổ, đều hồng thành một mảnh.

"Trở về trên đường cũng có thẳng tới giao thông công cộng, đi như thế nào cũng có thể." Ngụy Hoa đem hai người đưa tới cửa, y xuyên quần áo trên người giống như là cái đưa bằng hữu rời đi nữ hài, ai có thể nghĩ đến trong phòng của y giam giữ một cái toàn thân trần trụi quỳ trên mặt đất liếm ăn tinh dịch điền kinh nam hài đây, đóng cửa lại, đó chính thế giớicủa họ.

Khi đến trạm xe buýt, Lăng Thụy Đông mới mở miệng nói câu đầu tiên với Vệ Khải: " Dù làm hay không làm, là 1(top) hay 0(bot), nô vĩnh viễn sẽ chỉ là món đồ chơi dục vọng của chủ nhân."

" Vâng, tôi nguyện ý làm đồ chơi của chủ nhân, chủ nhân chơi thế nào cũng được." Vệ Khải gật đầu nói với Lăng Thụy Đông, giọng nghe vô cùng thành khẩn.

Lăng Thụy Đông liếc nhìn hắn, đi lên xe buýt, trên đây không có nhiều người, anh lôi Vệ Khải xuống hàng ghế cuối, nhẹ nhàng đặt tay lên bộ vị của hắn, chậm rãi kéo khóa quần.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro