Chương 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 4

Sáng sớm ngày hôm sau, bữa sáng của Lăng gia cũng giống như bữa sáng của bao nhiêu gia đình Trung Quốc khác.

Bố mẹ dậy sớm chuẩn bị xong bữa sáng, sau đó đánh thức Lăng Thụy Đông, sau khi ăn xong, mọi người rửa mặt thay quần áo, ai đi làm thì đi làm, ai lên lớp thì lên lớp.

"Bố, mẹ, đêm nay con qua nhà Từ Lạc ở một đêm nha." Lăng thụy đông nói trước khi đi.

Hai nhà Từ Lăng có quan hệ rất tốt, Từ Lạc là bạn tốt của cậu, hai người thành tích rất tốt, cho nên tình bạn này được cha mẹ hai bên tán đồng. Chỉ là cha mẹ Từ gia công tác không phải ở trong thành phố mà là ở thị trấn phụ cận, cho nên Từ Lạc không thể làm gì khác ngoài tìm một căn phòng thuê ở nội thành, Lăng Thụy Đông vẫn thường ở tại nhà Từ Lạc, cha mẹ hai người cũng đã quen.

Ý kiến này rất nhanh được đồng ý, trên thực tế, hầu hết các yêu cầu của con ngoan Lăng Thụy Đông đều được cha mẹ đồng ý dù sao cũng là thời "Thanh xuân phản nghịch" lớp 11 lớp 12, cha mẹ cũng chỉ lo hắn phát sinh ra tâm lý vẹn vẹo, mà biểu hiện của Lăng Thụy Đông cũng là tiêu chuẩn của một đứa "con nhà người ta" chính hiệu nên hắn chưa bao giờ lộ ra bất kỳ sơ sót nào.

Dọc theo đường đi tới trường học, Lăng Thụy Đông vội vội vàng vàng đi tìm Từ Lạc nên cậu không chú ý mà va vào người khác, ngã thẳng xuống đất.

Lăng thụy đông chống tay dậy, ngẩng đầu lên, nhìn thấy người mình đụng vào là bá vương Vệ Khải học cùng lớp .
 
Vệ Khải mặc bộ đồng phục bóng rổ màu trắng, chiếc áo may ô làm lộ ra bắp tay và vai rắn chắc, ngực có thể nhìn ra đường nét bắp thịt nhàn nhạt, chiếc quần cộc lại làm lộ ra hai chân cứng rắn thẳng tắp, thể mao dày đặc, thoạt nhìn sẽ thấy đây là con người sinh ra cho thể thao, hai chân đi đôi giày bóng rổ màu đỏ có vài đường nét trang trí màu trắng, cả người hắn ta suất ra một khí chất dương quang
 
Nhưng vẻ mặt của hắn ta lại không giống với khí chất dương quang, mày kiếm nhíu chặt, lông mày dài vô cùng sắc bén, hiện ra mười phần vô lại. Hai mắt sâu thẳm mà sáng ngời trừng lên, khí chất vô cùng ngạo mạn và khinh người, đây vốn là hung tướng, ở trên sống mũi còn dán một chiếc băng dán vết thương, rõ ràng là vừa đi đánh nhau xong, càng nhìn càng thấy sự hung hăng
 
Cùng lớp 11 Vệ Khải đã cao 1m82, hơn nữa hình thể tăng trưởng có thể thấy rõ ràng, hắn trừng Lăng Thụy Đông một cái rồi vòng qua luôn. Lăng Thụy Đông thu tầm mắt lại, Từ Lạc đã đến đỡ cậu dậy rồi trừng lại Vệ Khải một cái: Không biết ai đây, hôm qua bị anh tôi đấm phát vào mũi như thế rồi mà vẫn còn hung hăng như thế được nữa à?"
 
"Không có chuyện gì." Lăng Thụy Đông vung vung tay, nghe Từ Lạc nói Lăng Thụy Đông không khỏi nở nụ cười, anh trai Từ Lạc là Từ Vị cũng học lớp 11 do đúp một năm, cũng là bá vương trong trường. Vệ khải là đội trưởng đội bóng rổ, Từ Vị là đội trưởng đội bóng đá, hai người đều ngứa mắt lẫn nhau nên rủ nhau đi gãi ngứa là truyện thường xảy ra.
 
Nói chuyện cầu ông bạn thân yểm trợ kết quả ảnh mắt Từ Lạc ngay lập tức sáng lên: "Vậy cậu đi làm gì, đi hẹn hò, Lăng Thụy Đông cậu có bạn gái rồi?"
 
"Tôi có bạn gái hay không cậu còn không biết ?" Lăng Thụy Đông trêu ghẹo, dù ở trước mặt Từ lạc cậu đã bỏ đi tấm ngụy trang tên "bảo bối ngoan ngoãn", nhưng cũng là người bình thường, không giống như tên "Biến thái" thích SM.
 
"Tôi có một người bạn trên mạng, đêm nay tôi đi gặp người ta." Lăng Thụy Đông giải thích.
 
Từ Lạc đương nhiên không muốn tin, rồi lại nói về mấy vấn đề về nào là an toàn nào là lừa đảo, thế nhưng nụ cười của Lăng Thụy Đông vẫn giữ nguyên một ý: Mày yên tâm.
 
Đừng xem ngoài mặt Lăng Thụy Đông là ngoan ngoãn tiểu bảo bối mà khinh thường thực tế tính cách câu vô cùng mạnh mẽ, quyết đoán. Bình thường sẽ không tỏ thái độ gì đâu nhưng một khi đã quyết định thì sẽ không bao giờ hối hận, kiên trì tới cùng, lúc trước cậu tham gia cuộc thi vật lý toàn quốc cũng thế, tất cả mọi người đều cho rằng tỷ lệ giành giải của cậu không cao, không ai nghĩ tới cậu sẽ có được thành tích xuất sắc như vậy. Lúc này trường học đưa tớ dấy báo danh tuy rằng là trường top năm toàn quốc nhưng vẫn cách trường top một khoảng xa, nhiều người vẫn cho rằng Lăng Thụy Đông có thể vào được trường đại học Thanh Hoa, khuyên cậu không nhận. Lăng Thụy Đông đàm phán trường học ổn thỏa rồi đăng ký trường này vì nó có có ưu thế về tính toán máy tính chuyên nghiệp.
 
Hiện tại Lăng Thụy Đông đã có giấy tuyển thẳng, thi đại học với cậu bây giờ không có áp lực,cái này cha  mẹ cậu cũng khá dung túng, tuy rằng lớp 12 là thời điểm trọng yếu nhưng với tờ báo tiêu chuẩn kỳ diệu, nó đã không còn quan trọng nữa.
 
Từ Lạc thấy không khuyên nổi Lăng Thụy Đông, chỉ có thể bất đắc dĩ thỏa hiệp, thế nhưng anh bạn lại bắt Lăng Thụy Đông cầm điện thoại bật nguồn, để nửa đêm "kiểm tra an toàn", Lăng Thụy Đông vô cùng cảm kích sự chăm sóc của anh bạn thân đáng đồng tiền bát gạo này, vì vậy cười đáp ứng.
 
Đợi đến buổi trưa về nhà, Lăng Thụy Đông tìm một gian phòng tốt, sau đó lợi dụng thời gian nghỉ trưa ngắn ngủi, gửi địa chỉ cho Caesar.
 
"Như gia phòng 0325, trước bảy giờ đến, nhớ không mặc quần lót."
 
Đến buổi chiều lên lớp, Lăng Thụy Đông vẫn luôn vẫn duy trì tâm tình tốt nhất, giờ tự học buổi tối kết thúc, cậu lập tức rời trường hướng hướng về phía nhà nghỉ Như gia phố Tân An.
 
Lớp 11 đến lớp 12, có thể nói không có quá độ, thứ bảy cũng có học bổ túc, tăng chương trình học các kiểu, cuối tuần với ngày bình thường thật sự không khác nhau là mấy. Nếu lần này thành công những lần sau cũng có thể đi "chơi", chỉ là tuy rằng cậu không hay dùng tiền tiêu vặt nhưng cũng không chịu được quá nhiều lần trả tiền phòng, không biết Caesar có chia sẻ được không.
 
Nghĩ tới đây, cậu lại tự muốn cười bản thân, đêm nay Caesar có đến hay không còn chưa chắc chắn, muốn những thứ này liền thực sự quá xa.
 
Đây là lần đầu Lăng Thụy Đông điều giáo hiện thực, hy vọng sẽ có một khởi đầu tốt, bởi vậy không quản Caesar có đến hay không, cậu đã quyết hết rồi. Một gian có máy vi tính giường lớn phòng xép, sau khi vào cửa, bên tay trái chính là nhà tắm, hơn nữa mặt bao quanh nó là kính đúng đấy nhà tắm tường kính, bất tắm rửa đi vệ sinh, tất cả hoạt động đều có thể bị bên ngoài nhìn thấy.
 
Mà giữa phòng nhưng là một cái giường lớn, đệm chăn mộc mạc, nhìn cũng sạch sẽ. Giường chiếu đối diện nhưng là TV, bàn, trên bàn bày một cục mạng, không mạnh lắm, nhưng vẫn có thể miễn cưỡng lên mạng.

Bởi vì là phòng xép, cho nên gian nhà khá lớn, tại bên cửa sổ còn có một chiếc giường đơn, cửa sổ cũng rất lớn, đối mặt đường, tầm nhìn ngược lại không tệ.
 
Lăng thụy đông mở máy vi tính ra, mở ra thần phục diễn đàn, mở ra khung chat, phát hiện Caesar không có online, có vẻ đây là một dấu hiệu tốt, vừa lúc đó Lăng Thụy Đông thấy Gabriel đang online nên tranh thủ nhắn tin với nhau.
 
"Tiểu S, chú đang ở đâu đấy?" Gabriel thích gọi Lăng Thụy Đông là tiểu S, Lăng Thụy Đông cũng là không có ý kiến gì.
 
"Đoán xem?"
 
"Anh đoán? Nhất định là cậu đang ở một cái phòng khách sạn nào đó đi?" Gabriel làm Lăng Thụy Đông phải ngạc nhiên.
 
"Sao anh biết?"
 
"Khà khà, anh không nói cho chú đi, anh là sinh viên đại học hệ máy tính nha, nhân viên quản lý diễn đàn thần phục, do là nhân viên quản lý nên cấp bậc mới không được nâng lên, anh thấy thiếp mời điều giáo hiện thực gần nhất có chú mày đấy, không ngờ tiểu tử cậu lại nhanh vậy, nên mới hạ miệng nha."
 
"Hạ miệng, có cần nói khó nghe vậy không?"
 
"Ha ha, cái tên cậu yêu cầu không cao, tướng mạo vóc người cũng không muốn cầu, bất quá anh nhìn qua Caesar, đại soái ca một lần, liếc mắt nhìn đều rất ngon, bất quá nhìn qua cũng rất khó đối phó nha."
 
"Anh nói như vậy không sợ Đức-ý-chí nhà anh ghen sao."
 
"Hắn dám, anh đạp tới bên tường diện bích." Gabriel đắc ý cười.
Diện bích:úp mặt vào tường

Tùy tiện hàn huyên một số chuyện trong diễn đàn, chia sẻ vài cái nhiệt thiếp, đã sắp bảy giờ, cách giờ tan học cũng đã một canh giờ, nơi này cách trường học rất gần, Caesar muốn đến, hoàn toàn đủ thời gian.
 
Lăng Thụy Đông nhìn lên đồng hồ đã đến bảy giờ, có chút không kìm nén được, không nhịn được đứng dậy, thời điểm cửa phòng mở ra thì thật bất ngờ, ngoài cửa là một anh trai cao to mặc đồng phục bóng rổ màu trắng.
 
Lông mày mười phần vô lại, tướng mạo toát lên ngạo khí,trên mũi dán một miếng băng y tế.
 
Như mọi người nghĩ Vệ Khải.

Lúc mới tới Vệ Khải vẫn có chút do dự đứng bên ngoài, bây giờ thấy biểu cảm của Lăng Thụy Đông, cũng như thấy quỷ, đứng ngẩn người, ánh mắt thập phần phức tạp.

Hai người đứng hình mất bảy, tám giây, Vệ Khải tính quay người bỏ đi, Lăng Thụy Đông duỗi tay tóm lấy thằng em trai của bá vương vườn trường Vệ Khải.
 
Động tác của hắn rất mạnh và nhanh, lúc này cách chiếc quần mỏng là một căn dương vật lớn nóng cùng cao hoàn toàn bộ bị Lăng Thụy Đông nắm trong lòng bàn tay.
 
Vệ Khải có chút đau, ánh mắt liên tục nhiên xung quanh chỉ sợ có người nhìn thấy bộ dạng này.
 
Không tranh né, cũng không đẩy tay Lăng Thụy Đông ra, Lăng Thụy Đông đem cao hoàn buông ra, điều chỉnh tư thế một chút, cách chếc quần cầm dương vật của Vệ Khải trong tay, cậu cố ý động nhưng thật chậm, đem chiếc quần nắm lấy dương vật của Vệ Khải như là đang lấy bao bọc lấy một chú rắn nhỏ, yết hầu của Vệ Khải khẽ động, cánh tay cũng điều chỉnh một chút nhưng cũng không có cự tuyệt.
 
"Vào đi." Lăng Thụy Đông hơi lên giọng, mang theo một chút ngữ điệu mệnh lệnh. Kéo tay Vệ Khải vào phòng, cậu và Vệ Khải tiếp tục đứng hình, một tay của Lăng Thụy Đông vẫn nắm ở dương vật của Vệ Khải.
 
Khóa kỹ cửa, cậu lúc này mới xoay đầu lại, ngửa đầu nhìn Vệ Khải, đồng thời buông lỏng tay ra, tiến lên phía trên, lướt qua bộ đồng phục bóng rổ của Vệ Khải.
 
"Caesar." Cậu nhẹ giọng kêu lên.
 
Vệ Khải liên tục trốn tránh ánh mắt của Lăng Thụy Đông, trong ánh mắt không ngừng giãy dụa còn sự kinh ngạc cũng chưa biến mất. Lăng Thụy Đông  nheo mắt lại, ngón tay dừng ở ngực Vệ Khải: "không biết nói chuyện à?"
 
Lăng Thụy Đông dùng tên trong diễn đàn thần phục để gọi Vệ Khải , chính là nô tên của Vệ Khải, dựa theo thói quen, Vệ Khải chỉ có thể gọi Lăng Thụy Đông là chủ nhân.
 
"Làm sao, xấu hổ, mắc cỡ, ngượng ngùng? Trong điện thoại không phải rất dễ dàng sao?" Giọng  Lăng Thụy Đông lạnh nhạt, tay cũng không có động thêm.
 
Vệ Khải nghiêng đầu nhìn về phía góc tường, trầm thấp hô một tiếng: "Chủ nhân."
 
"Chưa ăn cơm?"Lăng thụy đông không chút lưu tình.
 
Vệ Khải lấy dũng khí, ngẩng đầu nhìn thẳng vào mắt Lăng Thụy Đông, điều chỉnh một chút âm thanh, âm thanh từ tính gọi: "Chủ nhân."
 
"Chó thật ngoan". Lăng Thụy Đông mỉm cười trả lời. Cậu dám làm như vậy bởi vì trong quần bóng rổ, dương vật của Vệ Khải đã ngỏng lên cao, đem quần đội lên thành một cái lều nhỏ. Thân thể sẽ không lừa người. Coi như Vệ Khải nói không đồng ý nhưng cơ thể lại rất thành thật.
 
Lăng Thụy Đông dùng tay muốn niết vú của Vệ Khải nhưng lại trượt qua, trong lòng có điểm xấu hổ , bèn đem đồng phục vén một bên lộ ra đầu vú, lại hướng Vệ Khải lạnh lùng nói :  "Còn muốn chủ nhân cởi đồ cho à ?"
 
Vệ Khải mấp máy môi, hai cánh tay thon dài mà bàn tay dày rộng chần chờ một chút , đem vai áo kéo qua một bên, lộ ra cơ ngực cùng đầu vú.
 
Lăng Thụy Đông vươn ra hai ngón tay trắng mảnh nhẹ nhàng cầm lấy đầu vú Vệ Khải, người này vận động quanh năm, đã sớm sinh ra làn da màu lúa mạch nhưng vú lại không có sẫm màu như vậy, vẫn là màu hồng nhạt, hiện tại đang bị Lăng Thụy Đông nhẹ nhàng vân vê.
 
" Không nghĩ tới là ta đi ?" Lăng Thụy Đông vừa niết nhẹ vú của hắn, hỏi.
 
Vệ Khải cúi đầu, không nhìn cậu, trả lời " Phải "
 
"Trả lời kiểu gì đấy? không có quy củ gì hết?" Lăng Thụy Đông dùng lực nhéo mạnh. Vệ Khải ngẩng đầu, nhìn thấy Lăng Thụy Đông, ánh mắt rất phức tạp, nhưng miệng lại nói : " Xin lỗi, chủ nhân "
 
Xưng hô phải gọi chủ nhân, đây là tố chất cơ bản của một nô lệ, cũng là để họ nhận thức sâu sắc về thân phận nô lệ của mình.
 
 "Ta cũng không nghĩ tới là ngươi, trong trường ngươi là ngang ngược tiểu bá vương, còn là đội trưởng đội bóng rổ, so với ta vừa cao vừa khỏe như vậy, làm ta vô cùng sợ hãi. " Lăng Thụy Đông chậm rãi nhìn Vệ Khải đang kinh ngạc, tiếp tục nói " Một đấm của ngươi cũng có thể làm ta ngất xỉu, mà muốn tránh cũng không tránh được. Còn ngươi nếu muốn vùng ra khỏi ta, cũng không phí sức"
 
Vệ Khải nghe Lăng Thụy Đông nói thế trong mắt toát ra một chút khinh thường nhưng tất cả đều bị cậu nhìn thấu. Cậu cười nói : " Ngươi là nô lệ, ta là chủ nhân, ta không tin tưởng chuyện ngươi sẽ cam tâm tình nguyện bị ta chơi đùa. Ta muốn sờ đầu vú của ngươi thì sẽ sờ, muốn sờ dương vật cũng sẽ sờ, thậm chí bị chú gà yếu của ta thọc hậu môn, mà ngươi chỉ có thể quỳ trên đất, liếm chân ta, gọi ta là chủ nhân "
 
Càng lúc cậu nói càng chậm, ánh mắt vẫn không ngừng qua lại trên người Vệ Khải, cậu phát hiện sự giãy dụa không cam lòng, tia coi thường trong ánh mắt của hắn đã tan đi. Lăng Thụy Đông chỉ mới nói mấy câu đã khiến hắn thẹn thùng và phấn khích.

"Ta nhớ ngươi đã từng nói, sẽ để cho chủ nhân đùa giỡn cơ thể của ngươi, thừa nhận tất cả điều giáo của chủ nhân. Nhưng mà xem ngươi bây giờ cường tráng như vậy, ta phỏng chừng còn không thể dựa vào thể lực để chế phục ngươi, như vậy chỉ có thể nhìn chính ngươi giác ngộ. Có phải hay không có thể ngoan ngoãn nghe lời cởi sạch quần áo, có thể hay không để cho ta tùy ý đùa giỡn từng bộ phận trên cơ thể, có phải hay không sẽ nghe mọi mệnh lệnh của ta, ta không cho ngươi bắn tinh thì ngươi không được bắn, ta bảo ngươi bắn tinh ngươi phải lập tức bắn, có phải hay không một khi ở trước mặt ta chỉ có thể quỳ, không có tư cách cùng ta đứng nói." Lăng Thụy Đông tiếp tục miêu tả, sau đó dựa vào tường , khoanh tay, lạnh như băng mà ra lệnh : "Quỳ xuống."
 
Biểu cảm của Vệ Khải càng có vẻ không đồng ý. Lăng Thụy Đông lại đang đứng ở chỗ cao nên cậu cũng lấy lùi làm tiến, trước hết phải hạ thấp tư thái. Cậu sẽ không dùng  vũ lực cưỡng bức Vệ  Khải. Cậu muốn nhìn xem Vệ Khải có thể bị một "người quen xa lạ" khống chế không.
 
Cậu dám cược, cược vào Vệ Khải nô tính, dù là Vệ Khải đi tới nơi này, dù là để cậu tùy ý cầm lấy dương vật, chơi đầu vú. Lăng Thụy Đông đã biết đây là một lần đổ cược tất thắng, mà chiến lợi phẩm, chính là nô tính của Vệ Khải.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro