Chương 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 5

 
Đầu gối Vệ Khải chậm rãi cong xuống, mặt hắn đỏ bừng lên, có vẻ vô cùng xấu hổ cùng quẫn bách nhưng vẫn  quỳ xuống.
 
Sàn nhà là gạch sứ, đem lại cảm giác lạnh lẽo, Vệ Khải quỳ cũng không thoải mái. Hắn ngẩng đầu lên nhìn, mặt đối diện với ngực của Lăng Thụy Đông.
 
Lăng Thụy Đông giơ tay đè đầu Vệ Khải xuống, nắm tóc của hắn ấn xuống đũng quần của mình.
 
Vệ Khải thân hình cao lớn, cho dù quỳ xuống vẫn cao lớn, giờ phút này bị ép khom lưng, đầu bị ép đến giữa hai chân Lăng Thụy Đông, bị cậu cưỡi lên cổ.
 
Lăng Thụy Đông vẫn chưa ngồi hẳn xuống thế nhưng hành động này vẫn mang tính sỉ nhục vô cùng lớn. Ở trên sân bóng rổ Vệ Khải có ánh hào quang vô hạn, lúc bình thường là bá vương ngang ngược của trường học. Bây giờ lại phải quỳ xuống, chui qua háng người khác như vậy ?
 
Nhấc bàn tay đang ấn cổ Vệ Khải lên, Lăng Thụy Đông mới để Vệ Khải rút đầu ra. Chỉ khoảnh khắc ngắn như vậy cũng đủ để Vệ Khải đỏ bừng mặt. Lăng Thụy Đông biết, đó không phải là nghẹn, mà là phấn khích.
 
Lăng Thụy Đông đi xuống đến cuối phòng, mở ra hai chân làm ra một "cổng tò vò" không dư dả gì.
 
Động tác này ý tứ rất rõ ràng muốn Vệ Khải chui qua háng mình như một con chó. Vệ Khải có chút ngập ngừng nhưng rất nhanh chống hai tay xuống đất, cúi đầu, bò qua háng Lăng Thụy Đông. Thế nhưng vừa mới đưa đầu qua, đã bị Lăng Thụy Đông co chân kẹp lấy hai vai cố định, xong rồi lại nhấc chân đạp lên đầu hầu.
 
Chân cậu đạp mạnh hơn, Vệ Khải cũng thuận theo gập xuống sống lưng, thành tư thế quỳ lạy, để chân Lăng Thụy Đông dẫm trên đầu mình.
 
Đây là tư thế vô cùng nhục nhã, đầu Vệ Khải bị áp xuống chạm thảm trải sàn. Được tầm một phút, Lăng Thụy Đông mới buông chân, xoay người ngồi lên giường.
 
Vệ Khải ngẩng đầu lên, khuôn mặt vẫn đỏ bừng vì hưng phấn. Lăng Thụy Đông lạnh lùng hỏi : "Ta cho ngươi ngẩng đầu lên à?"
 
" Xin lỗi chủ nhân " Vệ Khải lập tức trả lời, sau đó cúi đầu, hai tay chống đất. Rất giống với hình ảnh quan lại triều đình bái thiên tử trên phim truyền hình.
 
"Bò qua đây " Lăng Thụy Đông nhàn nhạt ra lệnh.
 
Diện tích phòng cũng không lớn, Vệ Khải bò vài bước đã đến bên Lăng Thụy Đông.
 
Lăng Thụy Đông lúc này mới duỗi chân ra, dùng mũi chân nâng lên cằm của Vệ Khải để hắn ngẩng đầu lên. Vệ Khải chậm rãi quỳ thẳng lên, trong mắt lấp lánh ánh sáng, nhìn chăm chú Lăng Thụy Đông. Lăng Thụy Đông thuận thế đem chân đặt lên vai Vệ Khải, sau đó chân còn lại cũng theo đó mà gác lên.
 
Lăng Thụy Đông mặc trên người chính là đồng phục học sinh. Bộ cậu mặc là loại hai màu lam trắng đồng phục nổi danh thiếu thẩm mỹ tại Trung Quốc, trên chân lại là một đôi giày trắng rất dễ nhìn. Chỉ là có chút bẩn.
 
"Lấy áo bóng rổ của ngươi chà giày cho ta " Lăng Thụy Đông hạ xuống mệnh lệnh, cũng không hạ chân xuống.
 
Vệ Khải ngẩn người một chút, môi mím chặt, tay trái co lại, theo khoét nách rộng mà rút vào bên trong áo, tay phải cũng tương tự như thế. Tiếp tục đem hai tay từ từ cuộn phần áo bên dưới đẩy lên về phía cổ. Đầu tiên là nhấc chân trái của Lăng Thụy Đông lên, rồi đến chân phải. Như vậy đồng phục bóng rổ hiện tại đã như một cái vòng cổ lớn bằng vải chất đống trên cổ hắn. Sau đó mới dùng hai tay đỡ chân Lăng Thụy Đông, cúi đầu trút xuống đồng phục bóng rổ rồi mới hạ chân Lăng Thụy Đông xuống, bắt đầu lau giày.
 
Cởi ra áo bóng rổ, Vệ Khải lộ ra nửa người để trần trước mặt Lăng Thụy Đông. Dù chỉ mới lớp 11, vóc người Vệ Khải cũng đã vô cùng hoàn mỹ, hai vai dày rộng, cơ ngực rắn chắc, còn có sáu múi cơ bụng vô cùng rõ ràng đường nét do vận động mà nên. Bắp thịt tráng kiện mà tràn đầy năng lượng, vừa nhìn liền biết thể lực vô cùng tốt.
 
Áo bóng rổ không phải vật liệu thích hợp để lau giày, lại cũng không có nước nên đương nhiên lúc lau khá khó khăn. Chỉ là, giày của Lăng Thụy Đông cũng không quá bẩn. Một tay hắn cầm mắt cá chân Lăng Thụy Đông, một tay dùng áo bóng rổ vô cùng chú tâm lau chùi, mặt trên, mặt bên, gót chân cũng đều làm một lần, rất nhanh liền lau xong.
 
" Cởi giày ra cho ta." Lăng Thụy Đông tiếp tục ra lệnh.
 
Vệ Khải nâng chân của Lăng Thụy Đông lên, mở ra dây giày, sau đó đem giày đặt ở một bên. Lăng Thụy Đông mới bắt đầu động chân phải, đạp vào gò má của hắn. Lúc này hắn mới đem chân phải bỏ xuống, tiếp tục dùng áo bóng rổ lau chùi bên còn lại.
 
Lăng Thụy Đông cũng không ở yên, cậu di chân về phía đũng quần của vệ Khải.
 
Vệ Khải ngừng lại một chút, nhìn trộm Lăng Thụy Đông, không nói lời nào, tiếp tục lau giày.
 
Kể từ lúc quỳ xuống đến nay dương vật của Vệ Khải còn chưa từng mềm xuống, ngỏng lên cũng vô cùng cao. Lăng Thụy Đông vốn đã ước ao thứ này từ lâu. Lúc này cởi giày ra, động tác chân cũng linh hoạt hơn, cậu cho chân hẳn vào trong  tìm kiếm nhưng là động tác vẫn vô cùng trúc trắc. Tìm đến nơi rồi, cậu đạp thẳng vào dương vật Vệ Khải.
 
Vệ Khải hừ nhẹ một tiếng, sờ môi, chủ động mở hai chân ra, hai đùi cơ hồ banh ngang, như vậy không gian giữa hai chân cũng lớn hơn, chỉ là đùi hắn vốn tráng kiện rắn chắc như vậy, xoạc chân ra làm cho Lăng Thụy Đông cũng không có nhiều nơi để cử động chân.
 
" Cởi quần đùi ra " Lăng Thụy Đông dời đi chân,cảm thấy trong miệng chợt khô khan ra lệnh.
 
Vệ Khải đưa mắt nhìn cậu, nhấc lên mông, hai tay nắm quần đùi kéo xuống, dương vật đứng thẳng lập tức trần trụi lộ ra bên ngoài. Dương vật hồng hào thịt đỏ, bao da đã hoàn toàn lột xuống, quy đầu hơi nhếch lên, cả cây dương vật đều hướng bụng chĩa thẳng lên cùng cơ bụng tạo thành một góc ba mươi độ, căng tràn mà mạnh mẽ. Tại gốc dương vật là lông sinh dục rậm rạp, thả xuống dưới là bìu dái nặng trịch chứa đựng tinh hoàn, buông rũ xuống giữa hai chân.
 
Vệ Khải lần nữa quỳ xuống, nâng lên Lăng Thụy Đông chân phải, chuyên chú lau chùi. Chân trái Lăng Thụy Đông không hề do dự mà đạp lên dương vật của Vệ Khải. Dương vật vừa to lại dài nhìn qua cũng không thể dưới 16 cm khiến Lăng Thụy Đông vừa ao ước vừa đố kỵ. Những người đàn ông như Vệ Khải hormone rất dồi dào, hơn nữa hắn chỉ mới 17 tuổi, chắc chắn dương vật còn có thể tiếp tục phát triển, không biết cuối cùng sẽ thành bao nhiêu.
 
Chân trái Lăng Thụy Đông dẫm dương vật Vệ Khải sát đến cơ bụng, nhẹ nhàng chà đạp, ấn ấn, rất nhanh liền có thể cảm thụ nhiệt độ của khúc thịt dưới chân:"Dương vật rất bự nha ".
 
Vệ Khải cũng chỉ có thể trầm tiếng trả lời : "Vâng, chủ nhân"
 
Lăng Thụy Đông bị thái độ kiêu ngạo này của Vệ Khải kích thích, chân liền tăng thêm lực khiến Vệ Khải rên nhẹ một tiếng: "Dương vật dài thì có ích gì ? Không phải chỉ để ta đạp chơi thôi sao?"
 
"Vâng , chủ nhân" Vệ Khải vẫn lặp lại câu nói này. Thế nhưng mùi vị rõ ràng thay đổi, từ tự tin kiêu ngạo chuyển sang khuất nhục, kích động.
 
Lăng Thụy Đông dùng ngón chân khi thì đè ép đầu khấc, lúc lại chèn ép thân dương vật. Vệ Khải nâng lên Lăng Thụy Đông chân, cả người hưng phấn phát run, căn bản không có cách nào tiếp tục chà giày.
 
"Cởi hết giày và tất ra cho ta". Vệ Khải cởi giày ra xong, vừa muốn cởi nốt cái tất thì Lăng Thụy Đông lại nói " Dùng miệng được không ? "
 
Lần này cậu không ra lệnh mà hỏi. Bởi vì cậu không biết Vệ Khải có muốn làm hay không.
 
Chần chờ một chút, rốt cuộc Vệ Khải cũng dùng hành vi thay cho câu trả lời. Há miệng dùng răng nanh cắn vào ống tất kéo xuống. Nhưng đây là hắn lần thứ nhất làm việc này, kéo đến mắt cá nhân đã bị vướng lại, không thể làm gì khác hơn là lại đi tới phần ngón chân dùng miệng ngậm lấy mà kéo xuống, sau đó lại lần nữa nâng lên gót chân, dùng miệng gặm lấy phần gót vớ, mũi dính sát vào chân lăng Lăng Thụy Đông, cứ như vậy nhiều lần tới tới lui lui, rốt cục cũng đem tất toàn bộ cởi ra. Chỉ là cái vớ cởi ra xong cũng toàn bộ ướt nhẹp, nhiều nếp nhăn đến nhìn không ra hình dáng.
 
" Biến nó thành như thế rồi sao ta dùng được nữa ?" Lăng Thụy Đông vẫn không tha hắn, đạp vào khuôn mặt nam tính của Vệ Khải, dùng ngón chân búng lên mặt hắn.
 
Vệ Khải bây giờ đã hoàn toàn tiến nhập trạng thái, tùy ý Lăng Thụy Đông dùng chân đạp mặt mình. Đường nét khuôn mặt vốn dĩ ngang ngược giờ đây chỉ còn lại biểu tình trầm mê.
 
" Cởi nốt cái còn lại đi. " Lăng Thụy Đông dùng sức mạnh hơn một chút, khiến Vệ Khải thanh tỉnh lại.
 
Cảnh tượng lúc này đối với Lăng Thụy Đông cực kỳ thương tâm mà vui vẻ. Vệ Khải toàn thân trần truồng, thân thể cường tráng kiện mỹ ngập tràn khí tức thanh xuân tươi trẻ quỳ trên mặt đất, nâng chân của mình lên, dùng hàm răng cùng đầu lưỡi gặm cắn cái tất bẩn đã có chút ố vàng, khi thì ở mắt cá, khi thì ở cổ chân, khi thì gót chân. Hơi thở nóng rực phả lên trên chân cậu, mà khuôn mặt kia thi thoảng lại dán chặt vào cía tất. Cái tất và khuôn mặt, hai cái bộ phận vốn dĩ xa xôi biết mấy, lúc này mật thiết liên tục cọ xát, kết hợp cùng nhau.
 
Vệ Khải người này mới nhìn qua, thật có  bá đạo, có đẹp mà cũng có đáng sợ, lại dùng tư thái thành kính nhất dùng môi và lưỡi của mình giúp cậu cởi ra hai cái tất bẩn.
 
" Ta nhớ ngươi tại diễn đàn thần phục gắn tag là Cẩu Nô ?" Lăng Thụy Đông hai chân trần mà đạp lên khuôn ngực trần trụi của Vệ Khải, cảm giác được dưới chân là sâu sắc cơ thịt cùng nhiệt độ thân thể ấm áp, vô cùng thoải mái.
 
Nô lệ loại hình cũng rất nhiều, tỷ như có loại đặc biệt yêu thích hoàng kim thánh thủy ( phân + nước tiểu ), thích bị đánh đập, ngược đãi nô lệ hay thích cảm giác bị hiếp dâm ngược đãi tính nô lệ, cũng có người yêu thích bị đối xử giống chó gọi là Cẩu Nô.
 
Cẩu Nô tại diễn đàn Thần phục cũng không ít nhưng hàng tốt rất khó tìm. Cũng không phải chỉ cần bốn chi chạm đất, học vài tiếng chó sủa thì đã thành Cẩu Nô.
 
Cẩu nô chân chính , là như Đức-ý-chí của Gabriel , mặc vào âu phục thì là thành thục giám đốc tinh anh, về nhà cởi sạch sẽ quần áo, mang theo vòng cổ, dù là đi, nằm, ngồi, ăn cơm, ngủ đều phải như chó, không được dùng tư thế con người.
 
Nghe nói thì rất đơn giản, thế nhưng kỳ thực lại khó vô cùng. Ví dụ như nói chuyện đi bằng bốn chân, người mới bắt chước đi mấy phút, mấy chục phút sẽ rất mệt, căn bản khó mà tiếp tục. Mà ở nhà, trừ phi được chủ nhân cho phép, bằng không không thể đứng lên, thể lực tiêu hao tuyệt đối không phải ai cũng đủ. Gabriel còn cho Lăng Thụy Đông xem lồng chó, dùng thép tạo thành, chỉ trải lên một tầng nệm mỏng, không gian vừa vặn cho Đức-ý-chí nằm bên trong trở mình hoặc là quỳ cúi đầu ngồi bên trong, không thể đứng lên, vô cùng chật chội. Hắn để Đức-ý-chí ở bên trong tròn hai tháng,rèn luyện nô tính sau đó mới đem về giường, một khi tâm tình khó chịu lại đem Đức-ý-chí đẩy về ổ chó kia.
 
Hơn nữa, phạm vi khi dạy dỗ, chỉ có chủ nhân không muốn, không có chuyện cẩu nô không thể làm, một số chủ nhân nghiêm khắc càng sẽ không cùng nô của mình làm tình, nếu có sẽ triệt để giữ lấy thân thể của cẩu nô, vô luận là miệng hay là hậu môn hoặc bất kỳ bộ phận nào.
 
Biểu cảm Vệ Khải hơi lúng túng, môi khẽ nhúc nhích một chút nhưng không có lên tiếng.
 
Lăng Thụy Đông hiểu được tâm tư của hắn. Tuy rằng vừa bước vào Vệ Khải đã phô bày một thân nô tính cực sâu nhưng chuyện có hay không trở thành nô lệ của Lăng Thụy Đông, hay một tư nô lệ, tâm lý nhất định là có rất nhiều do dự. Bởi vì một khi đã đáp ứng, vậy thì mang nghĩa, cậu phải chấp nhận để người bạn Lăng Thụy Đông này hoàn toàn có quyền khống chế mình. Sau đó mỗi ngày sẽ phải tiếp thu điều giáo của bạn học Lăng, cũng triệt để trước mặt Lăng Thụy Đông mất đi nhân quyền cơ bản.
 
Hắn giơ chân lên, dùng ngón chân khảy đầu vú đã cứng lên của Vệ Khải "Liếm chân được không ?" Ngón chân của hắn xuôi theo cơ ngực của Vệ Khải, di chuyển thẳng lên cằm, đặt lên đôi môi hồng nhuận của Vệ Khải.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro