Chương 6(2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tiếp
"Chủ nhân, tôi muốn bắn tinh." Vệ Khải thỉnh cầu bằng thanh âm bao hàm tình dục.
 
"Ngươi cũng xứng tự xưng ‘tôi’?" Lăng Thụy Đông không lưu tình mà bắt lỗi.
 
"Xin lỗi, chủ nhân, tiện cẩu muốn bắn tinh." Trên mặt Vệ Khải hiện lên chút xấu hổ, một tiến hóa kỳ lạ a, cặp lông mày chứa mười phần vô lại khẽ buông xuống, mi tâm nhíu lên, trán và thái dương đều là mồ hôi, đôi môi khẽ nhếch, hô hấp ngưng trọng mà nóng rực,dương vật càng trướng to hơn ở giữa kẽ ngón chân của Lăng Thụy Đông.
 
"Không cho." Lăng Thụy Đông lãnh khốc mà nói xong, biểu tình của Vệ Khải có vẻ bất đắc dĩ mà như là thở phào nhẹ nhõm, vì vậy cậu cười nói, "Ta chơi chưa đủ thì ngươi chưa được phép bắn."
 
"Vâng, chủ nhân." Vệ Khải trả lời một cách quyết đoán, nâng chân của Lăng Thụy Đông lên. Lần này ngoại trừ vị sẵn có, còn có thêm chất lỏng từ tuyến tiền liệt, hắn đem tất cả ăn hết vào, rồi mới cẩn thận liếm láp
 
"Dâm thủy của mình mùi vị thế nào?" Lăng Thụy Đông vừa cười vừa gãy đầu lưỡi của hắn nói.
 
"Mặn mặn." Giống như lúc điều giáo qua văn tự hay ngữ âm, Vệ Khải không có nhiều lời nhưng vẫn luôn rất ngắn gọn và thành thực.
 
"Tao không tao?" Lăng Thụy Đông lại không chịu bỏ qua cho hắn, tiếp tục truy hỏi.
 
Vệ khải trầm mặc một chút, thấp giọng trả lời: "Tao..."
 
Lăng Thụy Đông dứt khoát đưa chân lên mạnh mẽ cho hắn một cái bạt tai. Lần này lực đạo rất nặng, biểu tình của Vệ Khải lập tức thay đổi, Lăng Thụy Đông lập tức đem chân đạp lên trên mặt Vệ Khải, dùng sức ấn lại mũi cùng môi của hắn, từ trên nhìn xuống chỉ có thể thấy được hai đôi mắt, hô hấp cũng dần xuyễn theo.
 
"Tại trước mặt chủ nhân phát tao, ngươi thật là đủ tiện nha?" Lăng thụy đông lạnh như băng hỏi.
 
"Không có." Hô hấp của Vệ Khải dần ổn lại, trả lời một cách rõ ràng.
 
"Mùi vị dâm thủy của ngươi tao không?" Lăng Thụy Đông lại hỏi một lần nữa.
 
"Báo cáo chủ nhân, dâm thủy của tiện cậu vừa mặn lại vừa tao còn dính trên chân của chủ nhân mùi vị liền ngon hơn."Vệ Khải nói một chuỗi dài kỳ lạ, Lăng Thụy Đông chỉ chăm chú nghe hắn nói.
 
"thời điểm ngươi sinh khí, suyễn đến rất lợi hại, hiện tại lại suyễn đến lợi hại hơn, đầu vú rất cứng, cơ bụng không ngừng chập trùng, dương vật của ngươi cũng vẫn ngẩng đầu, dán vào cơ bụng, cao hoàn cũng dán vào gốc dương vật, rõ ràng là ngươi rất hưng phấn rất sảng khoái, đúng không." Lăng Thụy Đông đạp dương vật của Vệ Khải xuống đất, liền thả chân ra, khiến hạ thân của hắn đập thẳng vào bụng.
 
"Đúng, chủ nhân, tiện cẩu thật sự rất sướng." Vệ Khải nói chuyện rất rõ ràng trôi chảy, hiển nhiên bị Lăng Thụy Đông công phá mất một tầng phòng bị.
 
"Tiếp tục." Lăng Thụy Đông không nói gì, đạp lên mặt Vệ Khải, "Tiếp tục hầu hạ chân của ta."
 
Cậu dùng từ đều là cố ý chọn lựa, biểu tình của Vệ Khải càng ngày càng trở nên trầm mê, đem chân Lăng Thụy Đông cẩn thận liếm sạch, rồi lưu luyến giữa lòng bàn chân cùng ngón chân của Lăng Thụy Đông mà ngậm lấy ngón chân tiếp tục hấp duẫn.
 
"Ra nhà vệ sinh lấy khăn giúp ta lau sạch chân."Lăng Thụy Đông hưởng thụ, tất cả những thứ dơ bẩn trên chân đều được liếm sạch tuy nhiên bản thân nước bọt cũng là thứ bẩn, bàn chân cậu có chút dấp dính, hoàn toàn là do đầu lưỡi không sạch.
 
Vệ khải cúi đầu trả lời: "Vâng, chủ nhân." Liền muốn đứng dậy. Lăng thụy đông một cước đá lên trên mông hắn: "Bò qua đi."
 
"Xin lỗi, chủ nhân." Vệ Khải lớn tiếng trả lời, đầu gối quỳ trên mặt đất, hai tay chống trên sàn nhà bò tới nhà vệ sinh.
 
Lúc này trên vệ tắm đang có một nam hài với nước da bánh mật quỳ, là tiểu bá vương với sức vận động cùng đánh nhau phi thường mạnh mẽ nhưng bây giờ tứ chi lại bị hạn chế hoạt động, quỳ trên sàn nhà ngay cả lấy cái khăn cũng khó khăn.
 
"Làm ướt cầm về." Lăng thụy đông khẽ mỉm cười, tận lực để lại cái cạm bẫy.
 
Vệ Khải đứng dậy, vắt khô khăn mặt, hắn vừa đi ra ngoài, đột nhiên dừng một chút,quay đầu nhìn Lăng Thụy Đông một cái rồi quỳ xuống ngậm khăn vào miệng bò trên tứ chi.
 
Hắn lớn lên mặt mũi hung hăng, lại dán trên mũi chiếc băng y tế nhưng giờ phút này đang bò đi trên mặt đất như con chó ngậm khăn trong miệng, toàn thân chỉ còn lại nô tính.
 
Lăng Thụy Đông không che dấu tán thưởng, cậu vốn cho rằng Vệ Khải sẽ quên mất việc bò, cũng đã chuẩn bị sẵn hình phạt: "Không nghĩ tới ngươi giác ngộ cao như vậy, còn biết bò đến như con chó, nô tính rất sâu, đáng được thưởng."
 
"Cảm tạ chủ nhân." Mặt Vệ Khải đỏ lên. Được người khác khích lệ là do hắn bò dưới đất như một con chó, làm ra những hành động dâm đãng, trong lòng Vệ Khải đương nhiên vừa cảm thấy nhục nhã vừa cảm thấy hưng phấn.
 
"Vậy thưởng thủ dâm cho ta xem, không cho bắn tinh." Lăng Thụy Đông cười híp mắt nói, đây là hình phạt lúc trước cậu chuẩn bị giờ lại hóa thành thưởng. Bởi vì cậu biết vô luận là thưởng hay phát, đối với Vệ Khải đều không có gì khác biệt.
 
Nghe đến yêu cầu này thần sắc của Vệ Khải nặng hơn một chút, điều giáo qua văn tự và ngữ âm là một chuyện nhưng thẩm du trước mặt người ..là một chuyện khác.
 
Lăng Thụy Đông biết Vệ Khải đang đột phá đường ranh giới tâm lý của bản thân liền đá hắn một cước vào chân : "Mang điện thoại di động của ngươi tới đây."
 
Thần sắc Vệ Khải có chút kinh ngạc, như đoán được gì đó, biểu tình liền có chút do dự.
 
"Đi đem điện thoại di động của ngươi lại đây." Lăng Thụy Đông ngữ khí tăng thêm có phần bất mãn, đá nhẹ vào dương vật của hắn.Chìa khóa dục vọng của đàn ông chính là dương vật, là nơi sung huyết, đầu của đàn ông sẽ mất máu, quả nhiên Vệ Khải ngay lập tức móc ra điện thoại di động trong túi quần.
 
"APPLE, wow đại gia." Lăng thụy đông nở nụ cười, "Mở máy ảnh ra đi."
 
Vệ Khải nghe lời mở ra côn cụ quay chụp, hai tay nâng lên dâng tới. Sauk hi tiêp nhận Lăng Thụy Đông nhắm ngay Vệ Khải ấn quay.
 
Thân thể Vệ Khải khẽ run, ý định dùng thân thủ che khuất thân thể. Bên trong ống kính vai và cổ của Vệ Khải đều ướt sũng mồ hôi do hưng phấn. Lăng Thụy Đông đem chân đưa tới, có thể nhìn thấy trong ống kính một đôi chân trắng nõn quyến rũ đá vào một cặp đùi màu vàng nhạt, bức Vệ Khải mang đùi mở lớn ra, ở giữa là dương vật đang chào cờ, âm mao(lông trym) tươi tốt, cao hoàn no đủ.
 
"Lui về phía sau một chút." Lăng Thụy Đông đá vào đầu gối Vệ Khải, bên trong ống kính đầu gối Vệ Khỉa từ từ lui ra sau, cả người đều hiện lên trong ống kính, vừng trán ướt mồ hôi, ánh mắt sáng ngời khóe mắt ửng hồng, sống mũi cao môi dưới khẽ nhếch, như là không có không khí há miệng thở dốc, "Bắt đầu thủ dâm đi, không cho bắn tinh."
 
Nhận được mệnh lệnh Vệ Khải chần chờ một chút rồi nắm vào dương vật của mình bắt đầu động.
 
Cái này còn chân thực và kích thích hơn GV nữa, vóc người kiện mỹ, chàng trai tướng mạo suất khí, trên người tràn đầy tình dục ửng hồng lên, trên tuốt dưới  động, bao bì theo thượng đẩy mà bao lấy quy đầu, lại theo hạ kéo mà giãn ra, lộ ra quả đào đỏ tươi cùng quy đầu nhuốm đầy thủy quang, cao hoàn cũng theo tay động mà hơi run run, thỉnh thoảng cao hoàn phát sinh phản ứng run run nảy lên, trông vô cùng dâm đãng.
 
Vệ Khải đặt hai mông ngồi trên bắt chân, thân thể hơi nghiêng về phía sau, tay chống ra sau đất, một cái tay khác cầm ở dương vật động, tư thế này làm cả cơ ngực cùng cơ bụng tám múi rõ từng đường viền đều lộ ra trước ống kính, ánh mắt hơi híp, lông mày giãn ra, trong miệng không ngừng thở dốc, miệng phát ra những tiếng rên rỉ dâm đãng
 
Động tác càng ngày càng nhanh dâm thủy tràn ra trên quy đầu càng ngày càng nhiều, cao hoàn không ngừng mà nhấc lên,hiển nhiên trong thân thể đã có một cỗ tinh dịch dần trào ra chuẩn bị giải phóng qua dương vật.
 
Lăng Thụy Đông từ màn hình điện thoại nghiêng đầu lạnh lùng nói lại mệnh lệnh: "Không cho bắn tinh."
 
Vệ Khải giật mình đột nhiên thức tỉnh, Lăng Thụy Đông chọn thời cơ rất tốt ngay gần thời điểm bắn tinh, nhìn vào biểu tình của cậu hắn đột nhiên buông tay, hai tay chống đỡ ở phía sau. Dương vật đột nhiên mất đi kích thích không ngừng nhảy lên, phun ra từng luồng chất lỏng giống tinh dịch, thế nhưng lại không bắn ra.
 
Vệ Khải nhắm hai mắt lại, liên tục thở dốc, trạng thái bình phục đã lâu, chất lỏng trên dương vật mới dần ít đi, nhưng vẫn không có thả lỏng mà luôn dính sát vào bụng hắn
 
"Tại sao không bắn?" Lăng Thụy Đông đã nghĩ thời điểm đó Vệ Khải không có cách nào dừng lại, không nghĩ đến việc ý chí hắn lại kiên cường như vậy, cư nhiên ở thời điểm tận cùng khoái cảm ấy lại có thể áp chế dục vọng của bản thân, nô tính của hắn xác thực là phi thường sâu, điều này làm cho sự tự tin của Lăng Thụy Đông vào khả năng thuần phục chó dữ của mình.
 
"Chủ nhân, không cho phép." Vệ khải mở mắt ra, phút chốc càng toát ra một loại thần sắc dịu ngoan.Có thể dừng lại ở thời điểm sắp bắn tinh thật sự à quá tốt quá tốt quá tốt điều quan trọng nhắc lại ba lần, Lăng Thụy Đông thành tâm thành ý mà vuốt tóc của hắn: "Thực sự là một con chó."
 
Nếu như vậy, nếu như đơn độc lấy ra có lẽ có ít buồn cười, thế nhưng tại tình cảnh này, Vệ Khải lại không nhịn được hơi chà xát vào bàn tay Lăng Thụy Đông, cất lên âm thanh trầm thấp trả lời: "Cảm ơn chủ nhân."
 
Lúc trước thanh âm của Vệ Khải trầm thấp là do xấu hổ cùng do dự, hoàn toàn khác lúc này thanh âm mang theo ý vị phục tùng, tuy không có vang dội nhưng nghe là thật tâm.
 
Lăng Thụy Đông cảm giác được, đây là Vệ Khải cùng bản thân chiến tranh.Tại lúc dương vật phồng lên, cao trào sắp bắn tinh lúc ấy là lúc dừng lại cũng là tiếp tục, chỉ ở trong ý nghĩ của hắn là người hay là nô, cũng chỉ trong một ý nghĩ ấy Vệ Khải đã lựa chọn phục tùng nô tính của bản thân.
 
Đối với người ngoại mà nói loại này là không thể tưởng được và thậm chí là cực kỳ sỉ nhục, thế nhưng đối với Vệ Khải mà nói, hắn tuy không có được khoái cảm dục vọng và phát tiết nhưng sẽ có được khoái cảm về tâm lý và cả linh hồn.
 
Lăng Thụy Đông đem ngón nắm vào giữa tóc Vệ Khải, Vệ Khải tóc cắt vô cùng tốt, dài ngắn thích hợp, làm cho cậu phi thường yêu thích cảm giác cầm tóc hắn bức bách.Mà lần này cường độ của cậu không hề thô bạo, vừa phải dùng sức, dắt Vệ Khải đến giữa hai chân mình,làm cho hắn nằm nhoài ở dưới hạ thân.
 
Đồng phục học sinh vải vóc rất đơn giản lại còn là mùa hè, bên trong chính quần lót sâu hơn nữa chính là dương vật. Mới vừa rồi điều giáo Vệ Khải, chính cậu cũng có điểm phấn khởi, hiện tại bên trong quần lót cũng đã có cảm giác ẩm ướt.Vệ Khải gối đầu lên đùi cậu, mũi dán vào dương vật phả hơi thở ấm nóng vào đó.
 
Chui đầu vào vị trí này, hô hấp của Vệ Khải có chút vững vàng xuống, Lăng Thụy Đông cầm tóc hắn đẩy hắn lên, nhìn dương vật vẫn cương nhưng không phải ở trạng thái bùng nổ sắp tuôn trào như ban đầu, cậu nói: "Đứng lên đi."
 
Chơi đã gần hai giờ, Vệ Khải vẫn luôn quỳ, như này đối với lần đầu điều giáo hiện thực thật sự là có hơi quá. Vệ khải sau khi đứng dậy, đầu gối đã bởi vì quỳ quá lâu có điểm máu ứ đọng, Lăng Thụy Đông liếc mắt nhìn không khỏi cười nói: "Đầu gối ngươi muốn đặt ở trên đùi nữ sinh, cũng là truyện cũ ."
 
Vệ Khải rõ ràng ý tứ của cậu, mặt liền hơi đỏ lên. Lăng Thụy Đông không có chú ý tới, mà đứng dậy ngồi tới trên ghế, tiếp tục chơi máy vi tính: "Ngươi tới giúp ta xoa bóp xoa bóp vai đi."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro