Chương 35 : Ngon ngọt

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit : Phương Thiên Vũ

Nguồn : https://www.wattpad.com/story/192687688-edit-thơ-tình-trong-gió-tống-cửu-cẩn

Bởi vì Lục Kinh Tả cùng An Thấm chính là hai trong số sinh viên mới có đề tài tương đối cao, bởi vậy bài viết về bọn họ rất nhanh đã bị đẩy lên vị trí đầu tiên, phía dưới đầy bình luận, đương nhiên bình luận gì cũng có.

Phương Du Nhiên ngẩng đầu liền nhìn thấy Tống Kiểu Kiểu đang ngơ ngác cầm di động, quan tâm hỏi, "Sủi cảo, cậu suy nghĩ gì vậy ?"

Tống Kiểu Kiểu phục hồi tinh thần lại, cô lắc lắc đầu, "Không có việc gì."

Mọi người mới vừa đi đến cửa phòng học liền thấy vài bạn học đang vội vàng đi ra ngoài, Phương Du Nhiên không nhịn được hỏi, "Các cậu đây là muốn đi đâu a ?"

"Về ký túc xá."

"Về ký túc xá làm cái gì ?"

"Sáng nay trong nhóm thông báo tiết đầu hôm nay đổi thành tiếng Anh, sáng sớm bọn mình đi vội không chú ý, tới phòng học rồi mới nhìn đến."

Mọi người hai mặt nhìn nhau, "Anh...... Tiếng Anh ?"

"Ân, không nói nữa, mình phải chạy nhanh trở về mới được."

Các cô nhìn bóng dáng mấy người kia, sau đó liếc mắt nhìn nhau, các cô cũng không có chú ý tới tin tức trong nhóm, cũng không biết tiết đầu sáng nay đổi thành tiếng Anh !

Bốn người lập tức xoay người trở về, hiện tại trở về lấy còn kịp, nhưng sau khi xuống lâu trong đầu Tống Kiểu Kiểu đột nhiên hiện ra một màn tối hôm qua, lúc này cô mới nhớ tới, sách tiếng Anh đêm qua cô căn bản không có cầm về.

Thang Viên Viên thấy Tống Kiểu Kiểu không có theo kịp, "Sủi cảo, đi mau a."

"Các cậu trở về lấy đi, mình chợt nhớ sách tiếng Anh của mình không ở ký túc xá."

Tống Kiểu Kiểu lập tức lấy di động ra, mở WeChat nhắn tin cho Lục Kinh Tả.

—— Sách tiếng Anh của tôi có phải ở chỗ cậu không ?

Không quá vài giây, Lục Kinh Tả đã trả lời lại.

—— Ân, ở đây

—— Bây giờ cậu ở đâu ? Tôi qua đó lấy ?

Đầu kia Lục Kinh Tả hơi nhướng mày, nhớ lại thời khoá biểu của cô, hôm nay tiết tiếng Anh của cô là vào buổi chiều, anh còn nghĩ nếu cô tìm mình, anh còn có thể nhân cơ hội cùng cô ăn trưa.

—— Gấp như vậy là muốn mới sáng đã gặp mình sao ?

—— Cậu nghĩ nhiều rồi, hôm nay đổi thời khoá biểu, tiết đầu tiên buổi sáng chính là tiếng Anh

—— Cậu hiện tại ở đâu ?

Lục Kinh Tả vừa trả lời vừa từ phía sau ba lô móc ra một quyển sách.

Tống Kiểu Kiểu nhất thời không hiểu, nhắn tin trả lời.

—— Ở dưới lầu phòng học của tôi

—— Ở tại chỗ chờ tôi

Trương Trì nhìn Lục Kinh Tả cầm sách đi nhanh ra khỏi phòng liền vội hô một tiếng, "Lão Lục, chuẩn bị vào học rồi, cậu muốn đi đâu !"

"Đi ra ngoài một chuyến."

"Đi đâu a ?"

Tống Kiểu Kiểu nhìn trên màn hình tin nhắn Lục Kinh Tả gửi tới, "Ở tại chỗ chờ tôi" có ý gì ? Ý này là cậu ấy muốn đem tới cho mình sao ?

Đại khái khoảng mười phút, Tống Kiểu Kiểu lờ mờ thấy được một thân ảnh cao gầy đang chạy về hướng này, cô nhìn kỹ thì thấy không phải ai khác, chính là Lục Kinh Tả. Cô theo bản năng đi tới vài bước, trên mặt anh mang theo một chút mồ hôi mỏng, đôi môi đỏ thắm hơi khẽ mở, đang thở hổn hển thì anh đột nhiên nhướng môi, đem sách tiếng Anh trong tay đưa cho cô, "Đây."

Trái tim Tống Kiểu Kiểu không tự chủ mà "Thình thịch thình thịch ——" nhảy loạn lên, "Cậu một đường chạy tới ?"

"Ân, sợ cậu bị giáo sư điểm danh."

Trên mặt Tống Kiểu Kiểu nhiễm một chút đỏ ửng, cô duỗi tay nhận sách, "Cậu...... cậu mau trở về đi thôi, còn đi học......"

Nụ cười trên môi Lục Kinh Tả hơi thay đổi, anh bước về trước một bước tới gần cô, "Tôi một đường chạy tới đưa sách cho cậu như vậy, không cho một chút ngon ngọt sao ?"

Tống Kiểu Kiểu ngẩn người, "Ngọt...... Ngon ngọt ?"

"Ân, giống như đêm qua vậy."

Gương mặt Tống Kiểu Kiểu "Bùm" một cái đỏ lên, lan đến tận mang tai.

Lục Kinh Tả nhìn đôi tai đỏ bừng kia, cười vươn tay xoa nhẹ đỉnh đầu của cô, "Tiểu ngốc, vậy tôi lui một bước, buổi trưa cùng tôi ăn cơm ?"

"A ?" Cô ngẩng đầu nhìn về phía anh

Lục Kinh Tả nhìn khuôn mặt cô có chút mờ mịt, ý cười bên môi càng tăng, "Hay là...... cậu càng nguyện ý cho ngon ngọt như ngày hôm qua ?"

Tống Kiểu Kiểu ngực tê rần, cô duỗi tay đẩy anh một cái, "Đừng hòng, tôi lên lầu, cậu nhanh đi học đi."

Lục Kinh Tả cũng không đùa cô, sủng nịch cười, "Ân, đi lên đi, tôi cũng đi."

"Được."

Lục Kinh Tả thật sự đã quá muộn, đợi Tống Kiểu Kiểu nói xong liền xoay người nhanh chóng rời đi.

Tống Kiểu Kiểu nhìn bóng dáng cao lớn thẳng tắp của anh, trong lòng chảy qua một tia ngọt ngào, cô ôm sách, cười xoay người sang chỗ khác, mà quay người liền nhìn thấy ba người đứng ở cách đó không xa, trên mặt bọn họ đều mang theo nụ cười cô vô cùng quen thuộc.

"Các cậu......"

"Đừng nói, đi, đi học trước." Phương Du Nhiên đại tỷ ôm lấy vai Tống Kiểu Kiểu, loại chuyện này phải chậm rãi dò hỏi mới được.

Nguồn : https://www.wattpad.com/story/192687688-edit-thơ-tình-trong-gió-tống-cửu-cẩn

*****

Hai tiết buổi sáng kết thúc, thời gian giải lao Phương Du Nhiên bắt được cô, "Nói đi, thẳng thắn được khoan hồng, kháng cự từ nghiêm."

"Việc này nói ra thì rất dài."

"Vậy nói ngắn gọn."

Thang Viên Viên cùng Tần Mẫn không nhịn cười lên.

"Vẻ mặt lúc cậu xoay người chúng mình đều nhìn thấy, xem cậu cười ngọt như vậy ? Nói thật các cậu là quan hệ gì ?"

Tống Kiểu Kiểu suy nghĩ một chút, "Quan hệ bạn bè."

Phương Du Nhiên sắc mặt đều vặn vẹo, "Tiểu sủi cảo, cậu xem mình là ngốc à ? Quan hệ bạn bè ?"

"Thật là bạn bè." Tống Kiểu Kiểu vừa thấy ánh mắt Phương Du Nhiên, lại bỏ thêm một câu, "Hiện tại vẫn là quan hệ bạn bè."

Phương Du Nhiên ánh mắt sáng ngời, Thang Viên Viên cùng Tần Mẫn cũng là vẻ mặt cảm thấy hứng thú, "Hiện tại ? Kia cũng chính là có cảm giác, nhưng vẫn chưa có đâm thủng tầng giấy này ?"

Tống Kiểu Kiểu gật đầu, "Hẳn vậy ."

"Cậu thích cậu ta không ?"

Tống Kiểu Kiểu mặt hơi nóng một chút, gật đầu, "Thích."

"Nga." Phương Du Nhiên lập tức kéo dài âm cuối, không có ý tốt, "Lúc trước còn luôn phủ nhận với chúng mình."

"Không phải phủ nhận, lúc trước nói chính là sự thật a, huống hồ mình cũng không xác định cậu ấy rốt cuộc có thích mình hay không......"

Phương Du Nhiên ánh mắt lóe một chút, "Vậy các cậu hiện tại chưa có đâm thủng tầng giấy này, cậu như thế nào biết tâm ý của cậu ấy ?"

Tống Kiểu Kiểu nháy mắt xấu hổ, cô theo bản năng mím môi.

Mà động tác rất nhỏ này của cô rơi vào mắt Phương Du Nhiên, cô ta mở to hai mắt nhìn, duỗi tay che lại miệng mình, "Cậu...... Các cậu......"

Mặt khác hai người còn lại vừa thấy phản ứng của cô ta lập tức liền rõ ràng, ba người lập tức làm ra động tác khiếp sợ giống nhau. Tống Kiểu Kiểu bị ba cô nàng làm cho cả mặt đỏ bừng, cô duỗi tay kéo tay các cô ấy xuống, "Đừng như vậy."

Phương Du Nhiên vỗ vai cô, "Tiểu sủi cảo, cậu như vậy là không được."

"Ân ?"

"Cậu ấy đã làm như vậy với cậu, cậu khẳng định phải hỏi rõ ràng a, quan hệ của hai người cần phải công khai ra ngoài, cậu không biết bây giờ có bao nhiêu nữ sinh mơ ước cậu ấy đâu." Đặc biệt là hoa khôi hệ mỹ thuật kia, hiện tại ảnh chụp hai người thậm chí đã bị đăng lên diễn đàn trường, lúc trước cô lướt xem, phía dưới cư nhiên còn có không ít bình luận ăn đường của hai người bọn họ, cô tức giận đến muốn mắng người.

"Đúng vậy, sủi cảo, mình cảm thấy Du Nhiên nói rất đúng."

"Không sai !"

Nguồn : https://www.wattpad.com/story/192687688-edit-thơ-tình-trong-gió-tống-cửu-cẩn

*****

Lục Kinh Tả nhìn người đối diện, cô đang vô thức dùng chiếc đũa chọc chọc miếng gà trong chén, sắc mặt có chút hoảng hốt, như đang thất thần, cũng không biết suy nghĩ cái gì, anh không nhịn được nhẹ giọng hỏi: "Không thích ăn món này sao ?"

Tống Kiểu Kiểu phản ứng lại, cô lắc lắc đầu, "Không phải."

"Vậy cậu suy nghĩ cái gì ?"

Tống Kiểu Kiểu suy nghĩ tới lời Phương Du Nhiên bọn họ nói với cô vào buổi sáng, nhưng bây giờ cô phải nói với anh như thế nào, cô có chút mơ hồ, "Không có gì."

Lục Kinh Tả đem do dự của cô thu vào mắt, anh cong môi, hỏi: "Chuyện đêm đó cậu nhớ rõ, vì sao lại làm bộ không nhớ ?"

Tống Kiểu Kiểu cắn môi, "Bởi vì...... Bởi vì tôi không biết nên đối mặt với cậu như thế nào."

"Sợ hãi ?"

Tống Kiểu Kiểu rũ mắt, hẳn là không ngừng sợ hãi, còn có hoảng loạn, lo lắng, khổ sở...... Rất nhiều cảm xúc phức tạp đan xen làm cô rất sợ hãi, bởi vậy cô gần như theo bản năng lựa chọn trốn tránh. Nói thật đoạn cảm tình này cô chưa hề nghĩ tới, ngay cả hiện tại cô cũng không biết mình lựa chọn là đúng hay là sai, nếu bọn cô thật sự ở cùng nhau, về sau sẽ ở bên nhau cả đời không ? Nếu về sau tách ra, sợ là ngay cả bạn bè cũng không thể làm đi ?

Nghĩ đến đây, cô không khỏi có chút khổ sở, cô ngẩng đầu nhìn về phía Lục Kinh Tả không nói gì.

Lục Kinh Tả lại liếc mắt một cái đều nhìn ra trong lòng cô đang nghĩ gì. Vấn đề này anh cũng nghĩ tới, nhưng cuối cùng đều không thắng nổi khát khao mãnh liệt muốn ở bên cô, nghĩ đến sau này cô sẽ thuộc về người đàn ông khác, tim của anh liền vô cùng đau đớn, nghĩ vậy anh liền đi qua chỗ cô.

Tống Kiểu Kiểu nhìn anh đến gần, trái tim căng thẳng, vô thức nắm chặt chiếc đũa trong tay.

Lục Kinh Tả đi đến vị trí bên cạnh cô ngồi xuống, duỗi tay ôm lấy vai cô, để cô đối diện với mình.

"Nếu mỗi người đều ôm suy nghĩ như vậy thì trên thế giới này có lẽ sẽ không có bắt đầu rồi." Anh nhìn đôi mắt cô, cực kỳ nghiêm túc nói một câu như vậy.

Những lời này khiến trái tim Tống Kiểu Kiểu khẽ lay động. Mặc kệ là tình cảm như thế nào, không có ai có thể biết trước kết cục, nhưng nếu không bắt đầu vĩnh viễn sẽ có kết quả như ý. Cô còn chưa nghĩ xong, thanh âm Lục Kinh Tả lại vang lên lần nữa.

"Kiểu Kiểu, anh thích em, thật sự rất thích em."

Đầu Tống Kiểu Kiểu trống rỗng, cô trố mắt nhìn anh, "Lục Kinh Tả......"

Lục Kinh Tả vươn ngón tay thon dài chạm vào môi cô, ôn nhu "Suỵt" một tiếng, đôi mắt anh sâu thẳm, giống như sao trời cuồn cuộn làm người trầm mê luân hãm, "Kiểu Kiểu, anh vốn còn muốn chờ một chút, chậm lại cho em thêm một chút thời gian, nhưng sau khi anh mất khống chế vào tối hôm qua, hôm nay anh phát hiện anh không chờ được, đại học nhiều người ưu tú như vậy, chẳng hay trên đường em thích người khác, anh nên làm cái gì bây giờ ?"

"Kiểu Kiểu, anh thừa nhận anh ích kỷ, anh ích kỷ muốn ở bên em, muốn biến em thành của riêng, muốn nắm chặt tay em không cho em rời đi, cho nên...... Em có nguyện ý cho anh một cơ hội, làm bạn gái của anh được không ?"

15 ⭐️ sẽ có chương mới 🎉🎉

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro