Chương 14: Bị khách làng chơi ghét bỏ lỗ đít lỏng lẻo

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lâm Dạ còn chưa lấy lại được tinh thần đã bị người đàn ông đè dưới thân. Trời ạ, lại gần mới thấy người đàn ông này đẹp trai chết đi được, nhưng sao lại thô lỗ như thế chứ, sao lại nói anh là núm vú bự, mông phì gì đó chứ... Nhưng mà, anh dường như rất thích nghe như vậy, Lâm Dạ không dám thừa nhận lúc nghe được người đàn ông hình dung mình như vậy thì trái tim đập nhanh liên hồi, vú và cái mông giống như biết mình được đối phương khích lệ, lập tức bắt đầu ngứa ngáy, tình dục nóng rát đốt cháy toàn thân anh.

Anh thật sự là điếm dùng để tiếp khách có phải không, nếu không thì sao lại có một cơ thể dâm đãng như thế chứ. Lâm Dạ né tránh ánh mắt của người đàn ông, lại phát hiện bên kia giường lắp toàn là kính, tuy rằng mặt kính loang lổ, có chút cũ nát và dơ bẩn nhưng vẫn có thể nhìn được rõ ràng. Anh nhìn thấy được khuôn mặt của mình trong gương, đúng là một gương mặt hồ ly tinh, không phải là loại quyến rũ phóng đãng mà giống như loại mặt mày đều mang theo móc câu, từng bước câu lấy trái tim của đàn ông, nuốt hết trái tim người ta. Thân thể trắng nõn đẫy đà bị đè trên giường nhưng vẫn có thể nhìn ra da thịt trắng nõn, cái mông thì giống hệt lời người đàn ông miêu tả, màu mỡ no đủ, mọc ra dưới cái eo liễu mảnh khảnh càng thêm dâm đãng mê người, giống như trời sinh để bị đàn ông địt.

Anh đẹp như vậy, cơ thể cũng động lòng người, chẳng lẽ không nên được một người đàn ông ưu tú ôm trong ngực yêu thương nuông chiều, ngày đêm thương tiếc à? Sao lại lưu lạc đến bước này chứ, mất đi tôn nghiêm bị người ta tùy ý giẫm đạp. Hoàn cảnh xung quanh đều là mấy thứ rách tung tóe, dơ bẩn, hạ lưu lại tà ác, có lẽ anh là loại điếm hạng bét nên mới bị đưa tới hẻm tối này hầu hạ nhưng gã đàn ông lưu manh đã nghèo còn đòi chịch người ta.

Lâm Dạ đang tự suy nghĩ lung tung thì tay người đàn ông đã sờ lên mảnh đất tam giác thần bí của anh, háo sắc xoa nắn đám lông mềm mại của anh, đói khát nói: "Tôi chưa từng nhìn thấy bộ lông nào vừa mềm vừa dày như vậy, mẹ nó sờ lên thật thoải mái, đĩ dâm, đúng thật là đĩ dâm, đồ điếm em mọc lông nhiều như vậy, rốt cuộc là em dâm đến mức nào chứ, hả?"

Lâm Dạ còn chưa chuẩn bị sẵn sàng đã bị người đàn ông chơi đùa chỗ riêng tư như vậy, anh theo bản năng duỗi tay đẩy tay đối phương ra, vội la lên: "Đừng xoa chỗ đó, ưm... Lông dâm ngứa quá, ư... Anh kéo mạnh quá, nhưng mà thật thoải mái, hức... đừng có thoải mái như vậy mà..."

Người đàn ông nắm lấy bàn tay nhỏ mà Lâm Dạ tự động đưa lên cùng nhau dạo chơi trên cánh rừng rậm mê người kia: "Giả vờ ngây thơ làm gì, tự em cũng muốn sờ có đúng không, sờ đi, có phải vô cùng dâm hay không, đúng rồi, phải sờ cặc nhỏ của mình nữa chứ, mềm như vậy, có lẽ không có tác dụng gì đâu."

Lâm Dạ bị ép phải tự chơi đùa nơi riêng tư của mình, cảm giác xấu hổ làm cả người anh dần nóng lên, anh cố nén cơn khô nóng, tủi thân nói: "Cặc nhỏ có tác dụng mà..."

Câu này làm Tiêu Nghị vô cùng tức giận, lật người Lâm Dạ lại, hung hăng tát mấy cái lên cánh mông béo mập, ác liệt hỏi: "Dùng làm gì hả, em còn muốn lắc cái mông đĩ này đi chịch đàn bà à? Đến lúc đó nước dâm chảy đầy giường, đằng nào em không khóc lóc đòi đàn ông hả?"

Lâm Dạ mẫn cảm nhận ra được người đàn ông tức giận, không biết vì sao nhưng bộ dáng tức giận của đối phương làm anh rất khổ sở, theo bản năng trả lời: "Em không muốn chịch đàn bà, ha... đừng đánh mà... Cặc nhỏ, cặc nhỏ dùng để đi tiểu, còn có... bị đàn ông địt bắn... A, anh đánh mạnh quá, nhưng mà cái mông thật sướng, sướng muốn chết... Ha a... Em là con điếm dâm, mới lên giường cái mông đã chảy nước, chỉ có thể bị đàn ông đụ, hức... Xin anh, chịch em đi..."

Người đàn ông không nghĩ tới chỉ mới đánh mấy cái đã lôi hết tính dâm của Lâm Dạ ra ngoài, hắn đánh càng thêm tàn nhẫn thì cái mông lắc càng thêm hưng phấn, Tịch Phong gấp gáp móc cặc ra cắm vào cái mông bự, bị lực hút chặt khít bên trong hút đến da đầu tê dại, lại cố ý mắng: "Em có thật sự còn trinh không hả, sao cái mông lại lỏng như vậy, mẹ nó, có phải đồ điếm em hợp tác với người ta lừa ông đây không, ha... mẹ nó thật nhiều nước, vú cũng bự hơn người ta nhiều, nói, có phải ngày nào cũng bị đàn ông xoa vú, địt lỗ đít lỏng không hả?"

Lâm Dạ không có chút khó chịu nào, bị cặc lớn của người đàn ông đụ vô cùng sảng khoái, không chút rụt rè phóng đãng kêu to, sướng quá... Cái mông bự của anh nên ăn được con cặc thô dài như vậy mới đúng, sướng muốn chết... Nhưng mà người đàn ông lại chê lỗ đít anh lỏng, sao có thể vậy chứ, anh thật sự bị người ta chịch qua rồi sao? Người này đẹp trai như vậy, cặc lại siêu cấp dài, thật hy vọng hắn là người đàn ông đầu tiên của mình.

Anh không trả lời, đối phương đụ càng thêm tàn nhẫn, trứng dái đánh 'bạch bạch' vào trên mông anh, tiếng thân thể va chạm và tiếng nước 'òm ọp' kích thích màng tai, Lâm Dạ cảm thấy mình sắp bị địt chết rồi, dưới cơn va chạm kịch liệt, trong đầu anh đột nhiên hiện ra mấy hình ảnh, anh bị trói trên giường, một người đàn ông không rõ mặt mạnh mẽ xoa bóp ngực anh, còn có con cặc dữ tợ đang ra vào trong cái miệng nhỏ tham ăn, cắm đến dịch trắng văng khắp nơi...

Trong đầu Lâm Dạ truyền phát hình ảnh dâm đãng, cơ thể lại bị toàn lực tiến công, từ trong ra ngoài đều mềm nhũn, nhịn không được khóc lớn: "Em không biết, a... Sâu quá, em giống như từng bị đàn ông đụ rồi, anh ta xoa vú em, càng xoa càng bự, ha a... Sướng muốn chết, đừng có ngừng, em không nhớ rõ, không phải là em tự nguyện, là do anh ta cột em lại... Ưm, bắn... điếm dâm bị đụ bắn..."

Tiêu Nghị cũng không nghĩ tới anh bị địt tàn nhẫn như vậy rồi nhưng vẫn có thể nhớ đến hình ảnh trước kia, quả nhiên nhớ tới toàn là lúc bị chịch. Tiêu Nghị ôm Lâm Dạ đến trước gương, để cho anh dựa vào gương, hung hăng đụ địt mông anh, cười nói: "Không nhớ rõ? Vậy có phải em cũng quên mất bộ dáng nứng tình của mình rồi không? Nào, nhìn cho kĩ dáng vẻ dâm đãng của mình đi, nếu không sao có thể làm đĩ ở đây rồi chờ đàn ông tới địt được chứ?"

Lâm Dạ bị ép nhìn chính mình trong gương, đứng cũng không vững, bị cặc bự của người đàn ông chịch lắc lư, toàn thân ửng đỏ, mồ hôi đầm đìa. Trong mắt ý xuân dạt dào như muốn tràn ra ngoài, môi đỏ hé mở, nước bọt trào ra khỏi miệng...

Người đàn ông còn ngại không đủ, dùng tay nhéo thịt vú, chậm rãi miêu tả: "Cái vú thì lớn, đầu vú lại dâm như vậy, tùy tiện để đàn ông chơi. Ha... cái mông thật chặt, sướng muốn chết, nhìn cái mông của mình xem, còn có thể vặn vẹo dâm đãng hơn nữa không hả?"

Ngôn ngữ và hành động đồng thời kích thích, Lâm Dạ không còn khả năng phản ứng nữa, chỉ có thể ngây ngốc nhìn chằm chằm mặt gương, người đàn ông cường tráng đè chặt mình, thân thể vô cùng xinh đẹp, sướng quá, bàn tay to của anh ấy lại bao lấy đám lông của mình xoa nắn qua lại, sướng muốn chết rồi...

Tiêu Nghị cũng bị bộ dáng si ngốc trong gương của Lâm Dạ quyến rũ, ác độc bóp véo thịt dâm trên người Lâm Dạ, hung hăng cắm sâu vào trong điểm nứng của anh, thở dốc hỏi: "Có sướng không, hả? Muốn tôi bắn cho em không?"

Muốn bắn vào bên trong sao? Có phải là rất dơ hay không?

Lâm Dạ phát hiện mình thế nhưng lại chờ mông như vậy, vừa nghe đối phương nói muốn bắn cho mình thì cả người bắt đầu kích động, anh càng ra sức lắc mông, kêu to: "Muốn, a... Em sắp không được rồi, bắn cho em, bắn hết tinh dịch cho đĩ dâm, ha a... cái mông dâm muốn tinh dịch đàn ông..."

Tiêu Nghị thả lỏng, bắn hết tinh dịch vào bên trong trong tiếng kêu dâm của Lâm Dạ. Lâm Dạ sướng đến mất hồn, không biết mình làm sao về lại trên giường, cũng không biết người đàn ông đã đưa cặc bự đến bên miệng mình, nói: "Điếm nứng, liếm sạch sẽ cho ông đây. Không biết lỗ đít của em bị bao nhiêu người chịch qua rồi, làm dơ cặc của ông đây."

Lâm Dạ nghe thấy lập tức rất tủi thân, sao lại nói anh như vậy chứ, anh rất thích hắn mà, hức hức... đừng chê em dơ mà... Lâm Dạ hận sao mình lại không nhớ rõ gì cả, cũng không cách nào giải thích, chỉ có thể ngoan ngoãn liếm cặc cho người đàn ông, dường như sau đó thấy ăn ngon rồi nên liếm vô cùng chăm chú, anh liếm hết tinh dịch bên trên, cho đến khi đã sạch sẽ rồi nhưng vẫn không muốn nhả ra.

Tiêu Nghị rút cặc về, vỗ vỗ mặt Lâm Dạ, hỏi: "Thế nào, điếm dâm, cảm giác tiếp khách có sướng không? Bị ông đây chơi có thoải mái không, hả?"

Lâm Dạ nhìn chằm chằm con cặc của người đàn ông, vội vàng đáp: "Sướng, sướng muốn chết... Em là con đĩ dâm của anh, sau này anh tới chơi em nữa có được không... Mông em sẽ càng chặt, chảy càng nhiều nước cho anh mà..."

Tiêu Nghị lại cắm cặc vào trong cái miệng nhỏ mà mình thích nhất, cười nhẹ: "Lỏng như vậy mà còn muốn ông đây chơi em? Vậy ông đây tiểu vào trong mông em có được không, em có đồng ý không?"

Lâm Dạ cảm thấy mình vừa nghe lời này đã sắp tới cao trào, cái mông ướt át rối tung, mềm giọng nói: "Được, anh cặc bự, tiểu cho em đi, lỗ đít của đĩ dâm là để cho đàn ông đi tiểu, a... Rất muốn, anh đẹp trai cho em nước tiểu đi mà..."

Tiêu Nghị biết trước là anh sẽ đồng ý, trước nay Lâm Dạ luôn chiều hắn không có giới hạn, lúc không nhớ được gì cũng vẫn vậy... Hơn nữa, Tiêu Nghị biết, đĩ dâm Lâm Dạ này cũng thật sự thích như vậy. Vì thế, anh Tiêu đẹp trai nhéo mông Lâm Dạ, kích động tiểu vào trong mông anh, Lâm Dạ thỏa mãn kêu dâm, mùi dâm khắp phòng sắp làm anh tan thành nước, rất thích mùi hương này, nước tiêu của anh cặc bự bị mình nuốt hết, sướng muốn chết rồi...

Sau khi Tiêu Nghị tiểu xong, Lâm Dạ vừa cử động thì nước tiểu màu vàng tanh hôi đã chảy ra khỏi cơ thể anh, chảy đầy chân anh, chảy tới trên giường, nhưng Lâm Dạ lại không chê dơ chút nào, còn cọ xát chân muốn bôi hết nước tiểu của người đàn ông lên người mình. Cơ thể say rượu thỏa mãn không thôi, anh ôm Tiêu Nghị, hạnh phúc ngủ trên chiếc giường toàn mùi hương của hắn.

---

Ban đêm, biệt thự nhà họ Tạ.

Tạ Lê Sinh ngồi trên giường đọc sách, Cố Nhiêu khoác chiếc áo ngủ gợi cảm ra khỏi phòng tắm, sau khi lên giường, cậu quỳ bò trên người người đàn ông, nhão dính hôn lên bụng nhỏ của hắn. Đối phương nhìn cậu một cái, hơi hơi mỉm cười, lại không phản ứng lại cậu. Cố Nhiêu cũng không ngại, tự mình chơi vui vẻ. Thân thể người đàn ông này đẹp như tác phẩm nghệ thuật, cậu yêu muốn chết rồi.

Cố Nhiêu chậm rãi hướng lên trên, làm nũng lấy sách khỏi tay ba nuôi, hôn lên cổ và cằm hắn. Trên cằm còn có một ít râu, hôn lên rất ngứa nhưng cậu lại không dừng được.

Cố Nhiêu cười xấu hổ, lại ngẩng đầu hôn hắn một cái nữa, nói: "Ba nuôi, con có chuyện muốn thương lượng với ba, con muốn làm ca sĩ."

Tạ Lê Sinh hơi kinh ngạc: "Em thích ca hát sao?"

Cố Nhiêu nói: "Vâng, hơn nữa không phải ba nuôi nói giọng của con rất dễ nghe, được ông trời ưu ái sao."

Tạ Lê Sinh: "..."

Hắn nhớ rõ lúc hắn nói như vậy là ở trên giường, khen rằng tiếng kêu giường của Cố Nhiêu dễ nghe, giọng nói trời sinh đã dâm đãng.

Tạ Lê Sinh nghĩ ngợi, con nuôi thích thì đi hát cũng không sao, tuy rằng giới giải trí rất loạn, nhưng người mà hắn muốn bảo vệ thì sao có thể có chuyện gì được chứ? Nhưng mà Tạ Lê Sinh không trực tiếp đồng ý, hắn nói: "Tiếng kêu giường của cục cưng rất dễ nghe, nhưng mà còn ca hát... Nào, hát một bài cho ba nuôi nghe một chút."

Cố Nhiêu xoay người lăn đến bên kia giường, ngón tay di chuyển trên tấm lụa đỏ trên người, dùng giọng điệu dâm đãng hát lên: " Tới đây, sung sướng nào, dù sao còn có rất nhiều thời gian..."

Cậu phóng đãng cởi áo ngủ ra, dùng tay vẽ quanh đầu vú một vòng, từng chút trêu chọc, viên đậu dần dần đứng thẳng lên, sung sướng bị đầu ngón tay chơi đùa. Cố Nhiêu cúi đầu, nhìn núm vú bị mình xoa đến cứng lên, hơi bất mãn vỗ về chơi đùa bộ ngực mình, bộ dáng đói khát sắp chết, cậu xoa lồng ngực trắng nõn, hát lên: "Tới đây nào, tình yêu ơi, dù sao cũng có rất nhiều người ngu muội ngông cuồng..."

Cái tay một đường đi xuống, chân hơi hơi mở ra, cậu vuốt bắp đùi trắng nõn của mình, câu dẫn: "Tới đây, vuốt ve đi, có rất nhiều cảnh đẹp..."

Cặp chân trắng muốt khó nhịn vặn vẹo, rốt cuộc cũng không chịu nổi mà mở ra hết cỡ, tay sờ đến lỗ đít đỏ tươi lại không vói vào mà lại nhẹ nhàng cào vài cái bên ngoài cửa động, phát ra âm thanh đưa đẩy quyến rũ: "A, ngứa... Càng lắc thì càng muốn lắc, càng ngứa càng dâm lại càng ngứa..."

Tiếp đó, Cố Nhiêu lại không hát nữa, chỉ lo đói khát vuốt ve mình, đôi chân xinh đẹp duỗi về hướng người Tạ Lê Sinh, từ ngực xuống phía dưới, đạp lên cặc hắn, nhẹ nhàng trêu chọc, không ngừng lặp lại câu kia: "Ngứa quá..."

Tạ Lê Sinh nghe đến máu nóng sục sôi, đột nhiên tiến tới đè Cố Nhiêu lại, khàn giọng hỏi: "Chỗ nào ngứa?"

Cố Nhiêu dán lên người hắn, nói: "Chỗ nào cũng ngứa, lỗ đít là ngứa nhất..." 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro