Chương 4: Tiếp tục bị cưỡng hiếp

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngụy Triết Tích mặc kệ nội tâm mênh mông đang giãy giụa của Trần Dịch, hắn chỉ cảm thấy cái lỗ dâm của thầy Trần thật sự là cái động mất hồn, hắn chỉ mới cắm vào đã điên cuồng tham lam cắn chặt con cặc lớn của hắn, còn không ngừng phun nước dâm ra bên ngoài để làm cho cặc lớn dễ chịu hơn, chờ tới khi hắn rút ra, cái lỗ nứng này giống như là có ý thức, gắt gao cắn chặt cặc hắn, không chịu cho nó đi ra ngoài.

"Quá dâm, lại còn chặt." Ngụy Triết Tích vừa lòng phát ra tiếng than thở.

Ngụy Triết Tích trước đây là tên thẳng nam trăm phần trăm, đã chơi đùa vô số cô gái, cũng đã gặp qua loại đàn bà dâm đãng, nhưng chưa bao giờ được tiếp xúc qua người có cơ thể nứng dâm đến mức như Trần Dịch. Trước kia Ngụy Triết Tích chưa từng làm tình cùng với đàn ông, nhưng nửa tiếng trước, lúc nhìn thấy Trần Dịch bị lão già kia đuổi theo, hắn nhìn chằm chằm cái mông dâm bởi vì chạy vội mà không ngừng lắc lư của anh, con cặc dưới háng lập tức dựng đứng.

Sau khi đuổi tên đáng khinh kia đi, Ngụy Triết Tích nhìn Trần Dịch nằm trên mặt đất, cái mông cao cao nhếch lên, trong lòng hắn không kiềm chế nổi mà nổi lên dục vọng.

Không nghĩ tới thầy Trần giáo sư ngày thường luôn mang cặp mắt kính người già thời thập niên 80, tóc mái phủ qua mặt, một bộ cũ kĩ, thế nhưng sau khi cởi quần ra, hai cái đùi bên trong lại thẳng tắp thon dài như thế. Còn có cái hình dạng mông dâm mê người kia, bị cái quần lót lão cán bộ phai màu bao bọc lại, ngược lại càng làm cho người ta muốn táo bạo lột sạch, xoa nắn thịt mông mềm mại trắng nõn bên trong, hung hăng véo ra dấu vết đỏ tươi ở bên trên.

Nhìn nhìn hô hấp của Ngụy Triết Tích càng thêm dồn dập, hắn liếm liếm môi, nổi lên ý tưởng muốn nếm thử cái mông dâm này.

Ngụy Triết Tích là học sinh trường đại học Y, mà Trần Dịch lại chính là thầy giáo của hắn. Loại quan hệ cấm kị này không những không làm Ngụy Triết Tích lùi bước, ngược lại càng khơi dậy dục vọng của hắn, nghĩ đến sắp sửa sẽ cưỡng hiếp thầy giáo của mình, con cặc của hắn suýt chút nữa đã xổng khỏi quần.

Ngày thường Ngụy Triết Tích cũng không đi học, sau khi được phân đến trên tay Trần Dịch cũng chưa từng đến phòng làm việc báo cáo với Trần Dịch. Sở dĩ hắn biết được Trần Dịch, là do có một lần Trần Dịch đã tố cáo hắn với ba của hắn, làm hại hắn bị ông nhốt ở nhà suốt một tháng. Từ sau lúc đó, hắn đã kết thù với Trần Dịch, sau đó nữa hắn lại có chút để tâm, cũng nhớ kĩ khuôn mặt của anh, chỉ là hắn vẫn không đến trường.

Vì để không bị Trần Dịch nhận ra, bởi vì hắn cũng không muốn gặp phiền toái, Ngụy Triết Tích dùng áo khoác bịt kín đôi mắt Trần Dịch lại, lấy cái quần dài mà lúc nãy anh đã đạp rớt, trói hai tay của anh qua sau lưng.

Sau khi làm xong hết mấy chuyện này hắn đè Trần Dịch lên ven tường, cởi quần áo anh ra, nhéo hai cái núm vú trước ngực anh, chơi hết nửa ngày.

Ngụy Triết Tích cũng không thích đàn ông, đối với chuyện Trần Dịch là đàn ông thì hắn vẫn có chút kháng cự, cho nên hắn cũng không duỗi tay đi đụng chạm chỗ phía trước của anh, ngay cả nhìn cũng lười nhìn. Hắn từ phía sau ôm anh lại, đùa bỡn hai đầu vú hồng nhạt, sau đó đẩy cặc lớn địt vào lỗ đít Trần Dịch.

...

Sau khi Trần Dịch đã hiểu rõ ngọn nguồn, rất nhanh đã khôi phục bình tĩnh, nhanh chóng tự hỏi nên làm như thể nào để trốn thoát. Anh lại uy hiếp nam nhân phía sau một lần nữa: "Rút cái thứ dơ bẩn của ông ra khỏi cơ thể tôi ngay! Bây giờ tôi có thể không truy cứu trách nhiệm của ông, nhưng nếu ông khăng khăng tiếp tục, tôi nhất định sẽ báo cảnh sát!"

Trần Dịch mới nói mấy câu đã làm cho Ngụy Triết Tích hiểu rõ, anh đang xem hắn là tên già đáng khinh kia. Trần Dịch hiểu lầm làm cho Ngụy Triết Tích vô cùng hứng thú, hắn cắn vành tai anh, xấu xa nói bên tai: "Chờ sau khi tôi đã địt em cạn nước, làm cho em sướng đến lên trời phe phẩy mông cầu xin ông đây đụ em thì lúc đó em có còn nỡ báo cảnh sát bắt tôi hay không?" Hắn ôm eo Trần Dịch, không nhẹ không nặng mà thọc vào rút ra.

"Ưm... không, ông cút đi, đi ra ngoài a a... Ra khỏi cơ thể tôi... Ông muốn cái gì tôi cũng có thể cho ông, tôi cho ông tiền, tôi có tiền... Khốn kiếp, biến thái... A, tôi nhất định báo cảnh sát, ông chờ... A chờ..."

"Thầy Trần, tuy rằng ngoài miệng thầy nói như vậy, nhưng cái miệng nhỏ bên dưới của thầy thì không có ý như vậy đâu." Ngụy Triết Tích cười xấu xa, mạnh mẽ cắm vào rút ra, tên nam nhân già cũ kĩ đáng chết này, cái lỗ đít cắm cũng quá sướng rồi, bên trong vừa chặt vừa co dãn, vách thịt còn có thể co rút lại tham lam cắn nuốt cặc lớn của hắn, dùng sức hút sâu vào bên trong, nếu không phải hắn có kinh nghiệm phong phú, chỉ sợ mới vài phút đã bị cái lỗ này hút đến bắn tinh.

Trần Dịch vừa thống khổ vừa khó chịu, cơ thể lại không chịu khống chế mà hưng phấn. Đôi mắt bị trói chặt làm cảm xúc của anh càng thêm mẫn cảm, khoái cảm lúc cặc lớn ra vào cơ thể lan tràn khắp toàn thân. Không ai hiểu rõ cơ thể của anh hơn anh, nếu tiếp tục như vậy, anh nhất định sẽ giống như lời nam nhân nói mà phe phẩy mông cầu địt. Tôn nghiêm của một thầy giáo không cho phép anh làm ra chuyện như vậy.

Trần Dịch áp chế sợ hãi và thống khổ bị người lạ cưỡng hiếp, sau đó điên cuồng xoay người giãy giụa. Anh một bên vặn vẹo hai cổ tay muốn thoát khỏi sợi dây thừng đang trói chặt mình, một bên liều mạng nhoài về phía trước, muốn làm cho con cặc đang cắm trong lỗ đít mình rớt ra ngoài.

"Buông tôi ra, tên biến thái, tội phạm... Tôi muốn giết ông, tôi nhất định sẽ giết ông..." Nói đến từ cuối cùng, từ phẫn nộ gầm rú đã hóa thành khóc nức nở.

Người trong lồng ngực ra sức giãy giụa, không ngừng vặn vẹo cọ xát cơ thể trần trụi kích thích Ngụy Triết Tích, vốn dĩ là tiết mục hiếp dâm, nếu Trần Dịch không giãy giụa, ngược lại hắn sẽ cảm thấy không vui.

Trần Dịch bắt đầu quằn quại thì càng làm tăng thêm tình thú.

Ngụy Triết Tích đè đầu Trần Dịch lên vách tường, đỡ eo anh dùng sức đè xuống, làm cho cánh mông tròn trịa trắng nõn chổng cao lên, đối mặt với chính mình, cứ dùng tư thế như vậy, Ngụy Triết Tích dùng sức thọc thẳng vào trong cơ thể Trần Dịch, cho đến khi đã cắm tới chỗ sâu nhất mới nhanh chóng rút ra, cứ như cuồng phong bão tố mà điên cuồng địt anh.

"Không... A – – đừng mà a a a... Không..." Trần Dịch thét chói tai khóc lên.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro