Chương 6: Khai giảng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit: ✨✨ KyKy✨✨

Khương Dư Miên đứng ở bên Lục Yến Thần mới có dũng khí cùng người đối diện thấy đối phương biểu tình cổ quái, cô vô cùng nghi hoặc.

Làm gì dùng ánh mắt kỳ quái như vậy nhìn cô cùng Lục Yến Thần?

Hai nam sinh bị phát hiện, xấu hổ, cậu đẩy tôi tôi đẩy cậu, kéo theo đối phương chạy đi.

Khương Dư Miên cầm mũ nhỏ trên đầu, ngửa đầu xem người đàn ông bên cạnh. Hôm nay Lục Yến Thần có chút kỳ quái, cô đoán, rất có thể là do uống rượu.

Dạo một vòng, Lục Yến Thần bảo cô chọn nơi ăn cơm.

Khương Dư Miên lắc đầu tỏ vẻ mình thế nào đều được, Lục Yến Thần trực tiếp mang cô đi nhà hàng Tây, trên đường gặp được ông chủ công ty khác bị nhận ra.

"Lục tổng!" Người đàn ông bụng phệ chạy tới chào hỏi, "Không ngờ ở chỗ này lại gặp được cậu."

Lục Yến Thần ánh mắt hơi lóe, nhanh chóng từ trong trí nhớ nắm rõ tư liệu về người trước mắt, cong môi nói: "Lương tổng."

Đối phương nhiệt tình bắt tay.

Anh duỗi tay nắm chặt, lễ tiết đầy đủ.

Lương tổng chú ý tới cô gái bên cạnh.

Trong giới tin tức về Lục Yến Thần không ít, nhưng chưa bao giờ nghe nói anh cùng bất kỳ cô gái nào có liên quan trừ trong công việc. Nhưng này cô gái này vừa thấy liền biết không phải đối tác gì, không phải là......

Lương tổng tính hỏi thử: "Vị này là?"

Lục Yến Thần giới thiệu: "Đây là em gái trong nhà."

Một câu đánh mất suy đoán lung tung của Lương tổng, ông ta cười nói: "Lục tiểu thư như hoa như trăng, thật không hổ là em gái Lục tổng."

Loại cáo già này, gặp người nói tiếng người, gặp quỷ nói tiếng quỷ, Lục Yến Thần gật đầu xem như đồng ý với ông ta.

Lương tổng lõi đời khéo đưa đẩy, bắt chuyện cũng hiểu được điểm mấu chốt, nương "Không quấy rầy" rời đi.

Bọn họ vừa quay lưng đi, người đàn ông trong mắt ý cười nhạt đi, cầm lấy khăn tay chà lau lòng bàn tay cùng ngón tay.

Khương Dư Miên yên lặng đem nhất cử động thu vào mắt.

Anh là không thích cùng người khác bắt tay sao? Vẫn là nói anh có thói ở sạch?

Xem ra về sau phải chú ý điểm, tận lực không đụng tới anh.

Tới phòng bao, hai người ngồi xuống đối diện nhau.

Lục Yến Thần thoáng nhìn đồng hồ trên cổ tay cô: "Đi dạo xong cảm giác thế nào?"

Khương Dư Miên lập tức cầm lấy giấy bút viết: 【 Còn tốt. 】

Lục Yến Thần lưng dựa ghế, thần thái tự nhiên thả lỏng: "Sắp phải khai giảng, nếu em vẫn luôn không thể tiếp xúc với chỗ đông người,chỉ sợ rất khó thích ứng với sinh hoạt ở trường."

Khương Dư Miên nguyện ý tới Lục gia, nguyện ý học lại cao tam, chứng tỏ trong lòng cô muốn nghênh đón một cuộc sống mới mà không phải khốn đốn với quá khứ. Anh có thể giúp cô nhưng mấu chốt vẫn còn ở chính Khương Dư Miên.

Khương Dư Miên minh bạch dụng ý của anh: 【 Em...... sẽ nỗ lực. 】

Đồ ăn còn chưa lên, phục vụ lễ phép nói: "Quấy rầy một chút, hôm nay là lễ kỷ niệm của nhà hàng, khách hàng đến nhà hàng dùng cơm có thể tùy ý lựa chọn một loại rượu miễn phí."

Phục vụ đem thực đơn năm loại rượu đưa tới trước mặt bọn họ, Khương Dư Miên cầm lấy thực mau.

Thấy hành động đó của cô, Lục Yến Thần kinh ngạc nhướng mày: "Em muốn uống rượu?"

Khương Dư Miên hỏi: 【 Anh không uống rượu sao? 】

Lục Yến Thần trả lời dứt khoát: "Không uống."

"......"

Cô thật cẩn thận mà nhìn Lục Yến Thần một cái không những không buông còn đem tờ giấy ôm vào trong lòng ngực trông vô cùng nghiêm túc.

Lục Yến Thần híp lại mắt: "Em không thể uống rượu."

Khương Dư Miên phản bác: 【 Là rượu trái cây. 】

Cô tỏ vẻ muốn nếm thử Lục Yến Thần tùy ý cho cô chọn hai vị khác nhau.

Hai ly rượu trái cây đưa tới, Khương Dư Miên ý bảo anh chọn trước.

Lục Yến Thần cười nói: "Anh không uống em thích đều có thể nếm thử, nhưng không thể uống hết toàn bộ."

Anh nhìn qua hai ly Khương Dư Miên chọn độ cồn hơi cao. Anh có thể cho phép Khương Dư Miên tò mò nếm thử nhưng không thể quá liều.

Cô gái chớp chớp mắt đem hai ly đều chuyển qua trước mặt mình.

Rượu trái cây ngọt ngào, hương vị ngon miệng Khương Dư Miên uống xong một ly còn muốn uống ly thứ hai.

Một chiếc muỗng sạch đè lại mu bàn tay cô cùng với lời nhắc nhở ở phía đối diện: "Bạn nhỏ à không nên mê rượu."

Bạn nhỏ Khương căm giận viết: 【 Là rượu trái cây! 】

Lần này dùng dấu chấm than.

Còn cố ý nói rõ: 【 Hơn nữa em đã thành niên không phải bạn nhỏ! 】

Cái thứ hai dấu chấm than.

Lục Yến Thần không nhanh không chậm mà phản bác: "Liền tính thành niên cũng vẫn là học sinh cao trung."

Học sinh Khương: 【 Em tốt nghiệp liền có thể uống sao? 】

Lục Yến Thần gật đầu: "Có thể."

Khương Dư Miên ánh mắt sáng lên.

Nguyên lai ở trong mắt anh, tốt nghiệp cao trung mới không xem là bạn nhỏ.

Lục Yến Thần ý cười treo mặt bất biến mắt hơi rũ.

Tốt nghiệp là việc của vài tháng sau mà anh cũng không sẽ cùng Khương Dư Miên liên lụy quá lâu, chờ việc trước ngày thi đại học được điều tra rõ, anh liền hoàn thành việc lão gia tử giao phó.

*

Tháng chín tiến đến, Khương Dư Miên rốt cuộc bắt đầu cuộc sống học sinh.

Ngày khai giảng, Lục lão gia tử tự mình đưa hai học sinh lớp 12 này đưa đến cửa nhà, đây là đãi ngộ Lục Tập chưa bao giờ có, đương nhiên lần này là dính ánh sáng của Khương Dư Miên.

Tài xế ở bên cạnh xe đợi, trước khi lên xe Lục lão gia tử chống quải trượng đứng trước mặt Khương Dư Miên dặn dò hồi lâu.

Lục Tập xốc cặp sách trên vai, có chút không kiên nhẫn: "Có đi học hay không vậy?"

Trước kia khai giảng anh ta đều là một người đi muốn bao nhiêu tự tại liền có bấy nhiêu tự tại, bây giờ muốn thêm một cái Khương Dư Miên.

Lục Tập phát ra tiếng, Lục lão gia tử rốt cuộc đem ánh mắt chuyển qua trên người anh ta: "Lục Tập, cháu lại đây."

"Miên Miên ngày đầu tiên đến trường học, trời xa đất lạ, cháu phải chăm sóc con bé nghe không."

Mới đầu thấy Lục Tập trêu Khương Dư Miên, Lục lão gia tử đã phát hỏa một trận. Sau lại biết được Lục Yến Thần dạy dỗ anh ta rồi. Hơn nữa Lục Tập từ khi biết được nguyên nhân Khương Dư Miên không thể mở miệng liền không gây chuyện nữa, lão gia tử mới buông tha.

Lục lão gia tử biết rõ cháu trai mình, ngày thường tuy rằng không muốn ai quản mình nhưng bản tính vẫn là thiện lương. Tới trường không thể thời khắc chú ý Khương Dư Miên tình huống, chỉ có thể để Lục Tập nhiều chiếu cố cô.

Lục Tập lười đến nghe ông nội lải nhải, ánh mắt đảo qua thiếu nữ bên cạnh ăn mặc mộc mạc có lệ gật đầu đồng ý: "Được a."

Anh ta xem như hiểu rõ, ở Lục gia cùng nhỏ câm đối nghịch, ông nội chỉ biết giữ gìn cái người nhu nhược kia. Dù sao tới trường rồi, anh ta cùng Khương Dư Miên đường ai nấy đi, ai cũng quản không được ai.

Cứ như vậy hai học sinh cao trung đi cùng một chiếc xe hướng tới trung học Hải Thành.

Ghế sau có hai vị trí, hai người còn liều mạng mà hướng bên cửa sổ dựa, sợ quá gần đối phương.

Lục Tập lười biếng mà vươn chân, thình lình mở miệng: "Khương Dư Miên, lời ông nội nói cô đừng để ở trong lòng."

Nghe thấy tên của mình, Khương Dư Miên nghiêng đầu nhìn lại.

Thấy cô quay đầu lại, Lục Tập ôm cánh tay, tiếp tục cảnh cáo: "Ở trường học đừng cùng người khác nói nhận thức tôi, tôi và cô chính là quăng tám sào cũng không tới, biết không?"

Khương Dư Miên: "......"

Ở Lục gia cô đều là đi đường vòng tránh Lục Tập như thế nào sẽ ở trường học cùng người khác nói nhận thức anh ta.

Trung học Hải Thành là trường cấp ba số một số hai thành phố, tỉ lệ đỗ đại học rất cao. Nơi này cạnh tranh tương đối kịch liệt, mỗi học kỳ đều sẽ dựa theo thành tích một lần nữa phân lớp, tuyệt đối không giở trò bịp bợm.

Các học sinh trong trường có thể ở học kỳ 1 liền biết lớp mới của mình, học sinh chuyển trường hoặc học sinh học lại có thể đi văn phòng tìm kiếm.

Hai người cách cổng trường 500m liền tách ra đi, Lục Tập đi vào trường thực mau, Khương Dư Miên chậm rì rì đi theo đám đông tìm được cổng trường.

Trở lại nơi quen thuộc lại xa lạ, Khương Dư Miên đứng ở trong đám đông có một chút hoảng hốt.

Buổi sáng ra cửa khi dì Đàm thậm chí còn muốn đi cùng cô tới trường, cô cự tuyệt. Lục Yến Thần cổ vũ cô cần dũng cảm lên, cô cần thiết tự mình bước ra một bước.

Cô đều không phải là không thể thích ứng đám đông, chỉ là không thói quen chen chúc nhau, sợ hãi một đám người vây quanh mình. Giống hiện tại, từng người đi ở trên đường vội vàng việc của từng người, người qua đường cùng cô gặp thoáng qua cũng không quan hệ.

Lớp 12 có khu dạy học riêng, Khương Dư Miên sớm viết trong di động chỗ muốn đi, dễ dàng cùng người hỏi thăm.

Cô không có can đảm tùy ý tìm người, ở cổng trường đứng một lát mới đi vào phòng bảo vệ.

Bảo vệ thấy cô không nói được, tức khắc sinh ra thương hại: "Bạn học, lớp 12 ở hướng kia, từ đây đi vào qua sân thể dục lại đi lên cầu thang...... Thôi để bác đưa cháu đi đi."

Khương Dư Miên đang muốn cự tuyệt, bác bảo vệ ngay thẳng trực tiếp làm đồng nghiệp nhìn cổng trường, tự mình đưa cô đi ở đằng trước vẫy tay: "Bạn học đi thôi."

Bác bảo vệ\ không chỉ có chủ động đưa cô đến khu dạy học, còn biết cô không phải là học sinh của trường, vừa đi vừa giới thiệu cho cô hoàn cảnh của trường .

Đi lên khu dạy học của lớp 12, Khương Dư Miên ngượng ngùng lại phiền toái người khác, đánh chữ cảm ơn cũng tỏ vẻ có thể tự mình đi lên, kết quả bác bảo vệ một hai phải đưa cô đến cửa văn phòng, đối với giáo viên ở trong kêu: "Cô Trương, học sinh này muốn tìm lớp, cô xem cho cô bé này xem."

Khương Dư Miên nghĩ đến từ khóa hot gần đây bác bảo vệ này nhiều ít có điểm xã ngưu.

Bất quá cũng tốt, cô không cần rối rắm tìm ai hỏi thêm. Cô Trương theo lệ hỏi tên, Khương Dư Miên nhanh chóng từ cặp sách lấy ra tư liệu nhập học, Cô Trương khi nhìn đến tên cô, nhìn cô thêm vài lần.

Cô Trương từ trong ngăn kéo lấy ra một tờ giấy: "Học sinh học lại trước điền vào giấy một phần tư liệu."

Khương Dư Miên gật gật đầu, cầm lấy bút ở bên cạnh điền, hoàn toàn không phát hiện trong văn phòng có người nhìn chằm chằm mình.

Ở góc đối dựa cửa sổ, Lục Tập đầy mặt hụt hẫng. Anh ta chân trước vừa tới tìm giáo viên có việc, nhỏ người câm này sau lưng liền đi theo giáo viên đi vào, thật là âm hồn không tan.

Còn tốt người câm nhỏ này nhát gan, khi đi vào không dám ngó nghiêng, không phát hiện anh ta.

Điền xong tư liệu, cô Trương ở sơ đồ lớp học đánh dấu một lớp, lại đưa cho Khương Dư Miên: "Bạn học, lớp em ở trên lầu, đi thôi."

Khương Dư Miên gật đầu tỏ vẻ cảm ơn, cầm nhập học tư liệu đi tìm lớp của mình.

Lục Tập tặc lưỡi hai tiếng, đi ngang qua chỗ cô Trương lão sư, tò mò hỏi một câu: "Cậu ta ở lớp nào vậy?"

Cô Trương vừa tới trường một năm cùng học sinh cũng khá thân, thấy Lục Tập hỏi tự nhiên, cô cũng trả lời tự nhiên: "Lớp 1 ban tự nhiên."

Lục Tập: "?"

"Cô chắc chứ?" Anh ta hoài nghi mình nghe lầm.

"Không sai a." Trương lão sư chỉ vào giao diện phân lớp trên máy tính "Chính là lớp 1."

Trung học Hải Thành có quy củ bất thành văn, bọn họ nhận học sinh học lại nhưng không được vào lớp 1. Nhưng cố tình học kỳ này, lớp 1 của ban tự nhiên khối 12 bị nhét vào một học sinh học lại.

Đương nhiên, sắp tới Khương Dư Miên rất nhanh trở thành bạn học được chú ý ở lớp 1.

Ở lớp 1 đa số mọi người thành tích luôn thực ổn định, lần này chỉ có hai người bị chuyển xuống, hai người khác thay vào. Nhưng học kỳ này lớp bọn họ nhiều thêm một người, vẫn là học sinh học lại.

"Trường chúng ta chưa từng có học sinh học lại vào lớp 1."

"Vậy các cậu nói thành tích cậu ta tốt sao?"

"Hơn phân nửa không được, nếu là thành tích tốt cần gì đến học lại?"

"Vạn nhất chỉ là phát huy thất thường thì sao, rốt cuộc cậu ta cũng vào lớp 1."

"Nếu thành tích tốt cũng nên vào lớp học lại, nói không chừng là kiến thức nền không vững a."

Thảo luận về Khương Dư Miên rất nhiều, nói nói liền biến thành: "Cậu ta đi cửa sau để vào lớp 1."

Những bạn học khác không phục lắm.

Bọn họ bỏ ra bao nhiêu nỗ lực mới vượt qua mấy trăm người vào được lớp 1, học sinh học lại mới tới dựa vào cái gì?

Khi Khương Dư Miên đến phòng học, lớp trưởng đang phát sách cho các bạn học.

Trong lớp chỉ có hai bạn là từ lớp thường chuyển lên, mặt khác đều biết nhận thức, chợt thấy cô gái hoàn toàn xa lạ bước tới lớp trưởng hỏi: "Bạn học, cậu là?"

Khương Dư Miên không tiện nói chuyện, liền đem tư liệu của mình đưa qua.

Lớp trưởng bừng tỉnh: "Nguyên lai cậu chính là Khương Dư Miên."

Lời này vừa nói ra, cả lớp đều nhìn về phía cô.

Cô gái mặc đồ thể dục kiểu dáng đơn giản, đeo một chiếc cặp sách cũ, buộc tóc đuôi ngựa, mái bằng, trông vô cùng quy củ, sườn mặt vô cùng xinh đẹp.

Lớp trưởng chỉ vào vị trí trước mắt: "Ngại quá, lớp chúng ta đều là theo xếp hạng chọn vị trí, bởi vì cậu không có thành tích tạm thời liền ngồi đây vậy."

Khương Dư Miên đối với việc sắp xếp chỗ ngồi không dị nghị gì, mang cặp sách đi đến chỗ ngồi.

Lúc này mọi người mới thấy rõ mặt cô.

Mắt hạnh thanh triệt, khuôn mặt trắng nõn, chiếc mũi nhỏ tinh xảo đường cong lưu sướng, thoạt nhìn thực thanh thuần.

Học sinh học lại lớn lên còn rất đáng yêu?

Nhưng điều này cũng không thể thuyết phục bọn họ tiếp nhận một học sinh học lại đi cửa sau.

Trên bàn các bạn học khác đều có chồng sách cao còn mặt bàn Khương Dư Miên lại trống trơn, lớp trưởng cầm mấy quyển sách còn thừa đưa cho cô: "Lớp chúng ta có 30 bạn học nên tổng cộng chỉ có 30 bộ sách, còn cậu tự mình đến Phòng Giáo Vụ lấy đi."

Khương Dư Miên vừa tới không hiểu cũng không muốn phiền toái người khác thật sự đứng dậy đi lấy sách mới.

Cô không biết rằng khi cô vừa đi có người cười nói thầm, nói học sinh học lại này thật tốt khi dễ.

Phòng Giáo Vụ ở dưới lầu, đại đa số đều là học sinh nam tới lấy sách. Khương Dư Miên vẫn luôn không muốn đến gần đám người nhưng cô cần thiết muốn đi xếp hàng, âm thầm ở trong lòng tự cổ vũ mình.

Khương Dư Miên đứng ở cuối hàng, trước mặt vẫn duy trì khoảng cách ít nhất là nửa thước. Cô an phận mà đứng đợi, bỗng nhiên nghe thấy có người kêu "Lục Tập".

Lục Tập?

Khương Dư Miên quay đầu thật đúng là anh ta.

Lục Tập đứng ở hàng bên cạnh nhưng lại đứng trước cô cho nên không phát hiện cô ở phía sau.

Nhớ tới lời Lục Tập nói trên xe, Khương Dư Miên quay mặt đi làm bộ không nhìn thấy.

Bên cạnh đội ngũ khoa trương tiếng cười lại cuồn cuộn không ngừng truyền tới: "Anh Tập, có cái chê cười em nói cho anh nghe. Tuần trước em cùng Lý Hàng Xuyên đi mua tai nghe, Lý Hàng Xuyên nhìn thấy chị gái nhỏ đi lên muốn hỏi phương thức liên hệ của người ta, mọi người đoán kết quả thế nào?"

Lục Tập thuận miệng nói tiếp: "Thế nào?"

Không chỉ có người bên cạnh tò mò, Khương Dư Miên cũng bởi vì "Tai nghe" cùng "Phương thức liên hệ " dựng lên lỗ tai.

Nam sinh nói chuyện vỗ tay to một cái: "Kết quả ba người ta đi tới, ở trước chúng ta đem đồng hồ điện tử của trẻ em đeo lên cho em gái nhỏ kia!"

Khương Dư Miên nhịn không được quay đầu lại, bị chê cười Lý Hàng Xuyên chỉ muốn che miệng rộng của đứa bạn, vừa xoay người cùng Khương Dư Miên vừa thò đầu ra vừa vặn đâm phải.

Muốn phương thức liên hệ thất bại Lý Hàng Xuyên tức khắc mở to hai mắt: "Cô cô cô......"

Mang đồng hồ trẻ em Khương Dư Miên:......

Cô lập tức nhận ra hai nam sinh ở trung tâm thương mại muốn xin phương thức liên hệ của

cô.

--------------------------------------------------------------

03.09.2022

Sắp tới khai giảng rồi, chúc các bạn có năm học mới vui vẻ nha 🎊🎊🎊.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro