Chương 1: Khởi xướng và thay thế

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Tinh tế năm 2013, loài người đã tiến hóa và phân hóa thành lính gác, dẫn đường  cùng người thường. Địa vị của người bình thường trong xã hội không được như hai loại người còn lại. Có địa vị thì phải trả giá, có đặc quyền thì phải hi sinh. Các quốc gia đã nhiều lần nhấn mạnh sự đóng góp của lính gác và dẫn đường cho nhân loại, hơn nữa trong ba loại người thì dẫn đường là ít nhất. Địa vị càng cao, trong luật tinh tế  cũng có quy định tương quan, quyền của dẫn đường luôn được đặt lên hàng đầu .

Đàm gia là đại gia tộc của Á Đặc đế quốc, có không ít lính gác và dẫn đường. Đến thế hệ này của Đàm Tử Khiêm còn có thể xuất hiện một dẫn đường cao cấp có tinh thần lực rất cao. Đáng tiếc người này không phải Đàm Tử Khiêm mà là nhị đường huynh Đàm Tử Thần.

Đại gia tộc thì thị phi cũng nhiều, Đàm Tử Khiêm là con của đứa con trai thứ hai của Đàm lão gia tử, lứa này của gia tộc ngoài Đàm Tử Khiêm ra thì không còn dẫn đường nào khác, đến cả cấp thấp cũng không có, còn lại thì đều là lính gác, mà Đàm Tử Khiêm trong mắt mọi người thì chỉ là một người bình thường.

" Gia gia " Đàm Tử Khiêm sau khi từ phòng nghiêm cứu thuốc trở về liền nhìn thấy vẻ mặt âm trầm của Đàm lão gia tử.

Đàm lão gia tử cầm báo đặt ở trên bàn ném thẳng vào mặt Đàm Tử Khiêm tức giận nói :" Mày lại nghiên cứu mấy cái rách nát đó, còn nói cái gì mà thay thế được dẫn đường cao cấp,  mày đang đang chứa cái ý nghĩ gì trong đầu vậy hả?".

" Hiện tại số lượng lính gác và dẫn đường là 3 : 1 " Đàm Tử Khiêm nhặt đám báo giấy rơi trên mặt đất lên " Mỗi một lính gác không thể nào đều tìm được một dẫn đường cho riêng mình ".

Nghiên cứu của Đàm Tử Khiêm ở viện nghiên cứu chính là dùng thuốc để hòa hoãn tình trạng tinh thần bạo loạn của lính gác. Liều lượng thuốc trấn an dựa vào cấp bậc của lính gác, cấp bậc khác nhau  liều lượng dùng cũng khác nhau. Hiện tại mới nghiên cứu ra thuốc dành cho các lính gác cấp thấp, mà mấy ngày gần đây Đàm Tử Khiêm đã nghiên cứu ra thuốc dành cho lính gác trung cấp, chỉ là vẫn chưa thể sản xuất hàng loạt, thuốc trấn an đẳng cấp càng cao thì càng khó điều chế.

Mâu quang chợt lóe, Đàm Tử Khiêm không chỉ có thể nghiên cứu ra loại trung cấp mà còn có thể nghiên cứu ra loại cao cấp, đó là bởi vì chính bản thân y là một dẫn đường. Chỉ là Đàm gia không cần dẫn đường nào khác ngoài Đàm Tử Thần, y đã từng nhìn thấy đại bá xử lý dẫn đường cấp thấp khác của Đàm gia, cũng là đường huynh của y. Khi đó y mới năm tuổi, từ đó về sau, y đã biết y chỉ có thể làm một người bình thường.

Có lẽ bởi vì khi còn nhỏ bị kích thích, y thức tỉnh rất sớm, sáu tuổi thức tỉnh, nhưng lại không tạo ra bất kỳ động tĩnh gì, trong nhà cũng không có ai phát hiện ra điều gì bất thường. Tinh thần lực của Đàm Tử Khiêm cũng không như những người khác, bình thường mọi người cũng không thể phát hiện ra y có tinh thần lực, máy móc cũng không kiểm tra ra được. Linh thể của y chính là con mèo tuxedo* nhà y nuôi, mọi người cũng tự cho rằng nó là sủng vật mà y nuôi từ nhỏ đến lớn.

" Vậy là mày muốn đấu với Tử Thần ? "  Đàm lão gia tử vẫn luôn cực kì không thích Đàm Tử Khiêm, đứa cháu này là vết nhơ trong cuộc đời lão, vậy mà lại không phải lính canh mà là một người bình thường. Thế còn chưa tính, đối phương lại còn nghiên cứu thuốc xoa dịu lính gác, cái này căn bản là không thể nào phát triển tốt được, hơn nữa còn một đứa cháu là dẫn đường cao cấp, lính gác của Đàm gia bọn họ cũng không đến nỗi không tìm được dẫn đường, Đàm Tử Khiêm còn nghiên cứu cái loại thuốc này làm gì, là ước gì cả nước đều biết Đàm gia có một phế vật như nó à.

" Nếu ngài không còn việc gì khác " vẻ mặt Đàm Tử Khiêm bình tĩnh " Con xin phép đi về trước " . 

Từ sau khi Đàm Tử Khiêm lên cao trung, y rất ít khi quay về nhà chính, bởi vì lão gia tử không thích. Hiện giờ nếu không vì Đàm Tử Thần, chỉ sợ là lão gia tử cũng không muốn gọi bản thân quay về, Đàm Tử Khiêm vẫn luôn rất hiểu rất rõ.

" Cút " Đàm lão gia tử tức giận " Mày không giống con cháu Đàm gia một chút nào cả ".

Còn chưa đi được hai bước, Đàm Tử Khiêm  thấy Đàm Tử Thần đang từ đối diện đi tới, Đàm Tử Thần là một dẫn đường cao cấp, lớn lên cũng không tệ , chỉ là đối phương không thích Đàm Tử Khiêm, mỗi lần gặp Đàm Tử Khiêm đều phải đâm chọc hai câu.

" Sao thế? hết tiền à? " Đàm Tử Thần hừ lạnh, gã ghét nhất là gương mặt này của Đàm Tử Khiêm, rõ ràng chỉ là một người bình thường, lớn lên lại diễm lệ như vậy để làm cái gì, " nếu không đường ca bố thí cho mày một ít ? "

Đầm Tử Khiêm không nói gì, đi thẳng lướt qua đối phương.

" Đừng tưởng là nghiên cứu ra mấy lọ thuốc là có thể thay thế tao " Đàm Tử Thần gẩy gẩy móng tay, khinh thường nói " aiz, trên đời này luôn có mấy con bọ chét không sợ chết luôn thích nhảy nhót trước mặt người khác" .

Cước bộ hơi khựng lại, Đàm Tử Khiêm liền nhanh chóng rời đi, câu nói đó không biết đã nghe qua mấy trăm lần rồi.

Thấy Đàm Tử Khiêm không bị lời nói của mình ảnh hưởng, Đàm Tử Thần cắn răng, sớm muộn gì cũng sẽ cho đối phương đẹp mặt, vậy mà lại dám làm lơ mình. Không phải chỉ là lớn lên có chút xinh đẹp, còn thật sự tưởng rằng những lính gác kia sẽ lấy y sao. Đây đúng là chuyện cười, Đàm Tử Khiêm cũng chỉ là một phế vật bị Đàm gia vứt bỏ mà thôi.

Sau khi rời khỏi Đàm gia, Đàm Tử Khiêm hừ lạnh một tiếng, đầu cũng không thèm quay lại ngồi lên xe huyền phù rời khỏi nhà chính Đàm gia. 

Đàm Tử Khiêm năm nay chưa quá 30 tuổi, ở thời đại mà tuổi thọ của con người là năm sáu trăm tuổi, thậm chí là hơn một nghìn tuổi thì  y vẫn còn rất trẻ. không chỉ có thế, Đàm Tử Khiêm lớn lên còn đặc biệt tuấn tú, mà theo cái nhìn của những lính gác thì chính là y lớn lên vô cùng xinh đẹp. Nếu như bọn họ không tìm được dẫn đường, chắc chắn sẽ theo đuổi y.

Đưa tay vuốt con mèo tuxedo đang ngồi bên cạnh, Đàm Tử Khiêm lẩm bẩm :" Tao chính là một phế nhân bị Đàm gia vứt bỏ , a, làm một phế nhân cả đời cũng không tồi".

Mèo tuxedo vươn đuôi chạm mấy cái vào vai Đàm Tử Khiêm an ủi y.

" Đã muộn như vậy rồi " Đàm Tử Khiêm xem quang não, chẳng qua là về nhà chính một chuyến thôi vậy mà đã tám giờ tối rồi, " Chúng ta nên đi huấn luyện thôi ".

Đàm Tử Khiêm lái xe đến vừng ngoại ô, vỗ nhẹ cái trán mèo nhỏ, vừa bước xuống xe lại ngửi được mùi tinh thần lực bất thường trong không khí, không đúng, gần đây có lính gác. Mèo tuxedo nhìn theo Đàm Tử Khiêm, ngay sau đó liền biến mất tại chỗ trở về không gian tinh thần của Đàm Tử Khiêm.

Đáng chết, ngay lúc tinh thần lực xao động Isaac lại cảm nhận được gần đây có dẫn đường, cho dù chỉ là một tia tinh thần lực, hắn cũng có thể cảm nhận được vị dẫn đường kia có độ dung hợp 100% với hắn.  Điều này khiến hắn càng thêm cuồng bạo, trong một khoảnh khắc chỉ muốn phá hủy tất cả đồ vật xung quanh, cảm giác như đầu cũng sắp nứt ra đến nơi. 

Đàm Tử Khiêm cũng không biết vị lính gác kia là ai, y chỉ biết nếu còn tiếp tục như thế thì cánh rừng này sẽ bị hủy hoại toàn bộ, lực phá hoại của đối phương quá lớn, mấy gốc cây ở gần đều bị đánh bật gốc. Chỉ thấy Đàm Tử Khiêm biến mất tại chỗ, sau đó đột ngột xuất hiện phía sau đối phương, một chiêu đánh ngất người ta.

Đá đá lính gác nằm trên mặt đất, thấy đối phương không hề động đậy, Đàm Tử Khiêm lúc này mới lấy ra một ống thuốc từ trong nút không gian, hơi cau mày, người này được của hời rồi. Sau đó, y đổ thẳng thuốc vào miệng đối phương, đây là loại thuốc mà y đặc biệt điều chế để trấn an các lính gác cao cấp, cũng chỉ có một lọ này, không nghĩ đến lại gặp phải người cần sớm như thế.

Cất bình không đi, Đàm Tử Khiêm thẳng thắn quay người đi, cũng không thèm nhìn thử xem mặt mũi của đối phương ra làm sao, người này cũng không liên quan gì đến y, cho dù độ dung hợp của y và lính gác kia có là bao nhiêu, y đã học cách tự khống chế phản ứng của bản thân từ sớm, ngăn chặn sự ảnh hưởng của lính gác đối với bản thân. 

Sau khi ĐàmTử Khiêm rời đi tầm nửa tiếng, người nằm dưới đất cuối cùng cũng tỉnh lại, Isaac phát hiện tinh thần bạo động đã dừng lại, lúc hôn mê còn cảm thấy đặc biệt thoải mái, vậy mà lại không cảm giác được có dẫn đường giúp đỡ mình. Dẫn đường bình thường không có khả năng tiến vào biển tinh thần của mình, điều này khiến cho Issac cực kỳ kinh ngạc, chẳng lẽ đó là dẫn đường có độ dung hợp 100% với mình.  Ánh mắt kiên định, Issac biểu thị rằng bản  nhất định phải tìm ra vị dẫn đường kia.

Sau khi về đến nha Đàm Tử Khiêm liền thả mèo tuxedo ra, vẫn là nên thả tinh thần thể ra bên ngoài luyện tập nhiều một chút, như vậy mới có thể nâng cao thực lực. 

Ngay lúc Đàm Tử Khiêm vừa thả linh thể ra, Isaac liền cảm nhận được sự tồn tại của vị dẫn đường có độ dung hợp 100%, chỉ là nó lại biến mất ngay sau đó, điều này làm cho hắn rất là buồn rầu, như vậy là sao, xem ra dẫn đường của hắn là một dẫn đường cực kỳ lợi hại.

Chính xác như những gì mà Isaac cảm nhận được, sự tồn tại của Đàm Tử Khiêm rõ ràng có một khuyết điểm, đó chính là mỗi khi y thu hoặc thả linh thể thì tinh thần lực của y sẽ tiết ra ngoài một chút. Việc này cũng không có vấn đề gì, những lính gác bình thường khác sẽ không thể nào phát hiện ra được, nhưng Isaac lại có thể cảm nhận được.

Đêm đó, sau khi Isaac trở lại hoàng cung, lại một lần nữa từ chối lời đề nghị của quốc vương, hắn tuyệt đối sẽ không cưới Đàm Tử Thần, bởi vì hắn đã tìm được dẫn đường thuộc về mình rồi.

Isaac vẫn luôn có sự kiên trì của mình, hiện tại độ dung hợp 80% đã được coi là rất cao, độ dung hợp của hắn và Đàm Tử Thần cao tới 85%, nhưng Isaac nhất quyết không chịu đồng ý, hắn luôn tin tưởng rằng mình có thể tìm được một dẫn đường hoàn mỹ có độ dung hợp 100% . 

Mà Đàm Tử Thần nghĩ rằng làm sao có thể dễ dàng tìm được dẫn đường có độ dung hợp 100%, Isaac sớm hay muộn cũng phải cưới mình, đối với cái gọi là 100%, gã không tin, đó cùng lắm chỉ là cái cớ mà Isaac lấy ra để từ chối mình.


Mèo tuxedo:

 Nguyên văn của tác giả là mèo đen trắng mà nghe kì quá nên mình sẽ để em bé này ở đây

Tác giả có chuyện muốn nói: 

Lính gác có ngũ cảm phát triển và sở hữu thể chất, sức bền vượt trội hơn người thường. Người dẫn đường có  tinh thần lực mạnh mẽ, có thể hướng dẫn và hỗ trợ lính canh trong chiến đấu, và cũng có thể xoa dịu tâm trạng bồn chồn của lính canh, ngược lại, lính canh có nhiệm vụ bảo vệ người dẫn đường. Cả lính canh và người dẫn đường đều có thể có linh thể của riêng họ, là nhiều loại động vật. Cơ thể linh thể tương tự như chủ nhân và có ý thức riêng của nó. Nếu chủ nhân đủ mạnh, thì linh thể có thể được vật chất hóa, những dẫn đường cấp thấp về cơ bản không thể có linh thể. Dẫn đường có thể sinh con, cũng như nam, tỷ lệ có thai cũng cao. Tỷ lệ mang thai của những người đàn ông bình thường là cực kỳ thấp.


Sên có tý tâm sự:

Truyện này t edit để luyện tay củng cố kiến thức thôi, làm vì đam mê nên không hứa chăm chỉ đâu.

Có lỗi hay có ý kiến gì thì mọi người cmt cho t biết nhé để t sửa, t chỉ là dân tay ngang thôi.

Cuối cùng là chương này có hơn 2000 từ đấy quý vị ạ:)))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro